Quan Trường - Quyển 15

Phần 23

Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tỉnh Tề Liêu Đắc Ích thoạt nhìn giống như một vị lão nông, vẻ mặt nếp nhăn và tang thương, đi ở trên đường cái, đừng nói không ai cho rằng ông là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, một trăm người, chỉ sợ sẽ có chín mươi chín người cho rằng ông là một tiểu thương

Trên mặt khắc khổ, vết hằn sâu rất rõ, rất khiến người khác để ý, dường như từ nhỏ nếm trải qua không ít đắng cay

Tuy nhiên lúc này, Trưởng ban Liêu trên mặt tươi cười cũng rất tự nhiên, lại vừa lúc hôm nay bầu trời thành phố Lỗ khá ảm đạm, Trưởng ban Liêu đưa đến cho Hạ Tưởng một ấn tượng đầu tiên chính là, nham hiểm.

Đúng vậy, cũng không biết tại sao, Hạ Tưởng chỉ liếc mắt nhìn Liêu Đắc Ích một cái liền kết luận như vậy, có lẽ là Liêu Đắc Ích tươi cười rất rạng rỡ, quá mãnh liệt, đến nỗi khiến cho bên ngoài sân bay ánh mặt trời đều ảm đạm thất sắc.

Trưởng ban Tổ chức cán bộ không thể sánh kịp Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, không cần cười giống như ánh mặt trời rạng rỡ.

Ngược lại thân là đại quản gia Tỉnh ủy Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hạ Lực, vẻ mặt ôn hòa tươi cười, cười về cười, ít nhất duy trì được lễ tiết và sự hòa nhã nên có

Hạ Tưởng thật không có ý chỉ trích Liêu Đắc Ích, bởi vì hắn cũng nhìn đi ra mối quan hệ riêng giữa Liêu Đắc Ích và Tạ Tín Tài.

Hàn huyên khách sáo qua đi, Liêu Đắc Ích và Hạ Lực mời Tạ Tín Tài và Hạ Tưởng lên xe. Một chiếc xe ngồi không đủ, Hạ Lực chần chừ một chút, cười nói:

– Tôi và phó Bí thư Hạ ngồi cùng một xe, vừa lúc chúng tôi nói chuyện gia đình một chút.

Không hổ là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, vừa nhìn ra Liêu Đắc Ích muốn cùng Tạ Tín Tài ngồi cùng xe nói chuyện riêng, lại thuận thế mượn tên gia đình, cùng Hạ Tưởng kéo gần lại quan hệ.

Hạ Lực và Liêu Đắc Ích đều là những người đã ngoài năm mươi tuổi, nhưng so với vẻ mặt tang thương của Liêu Đắc Ích, thì Hạ Lực mắt đeo kính, đầu tóc gọn gàng giống như một giáo sư đại học, một phần tử trí thức, để lộ ra ba phần khí chất nho nhã.

Sau khi lên xe, ô tô chậm rãi rời sân bay.

Thành phố Lỗ không nằm ở vùng duyên hải, khí hậu không khác nhiều lắm so với thành phố Yến, ôn hòa hơn một chút. Tháng tư là thời tiết ấm áp để trăm hoa đua nở, cây cối bên đường tràn trề sức sống.

Thành phố Lỗ xanh tươi, mặc dù sánh không kịp Tương Giang, nhưng so với thành phố Yến thì đẹp hơn nhiều, phóng mắt nhìn ra, xanh um tươi tốt một mảnh, làm người ta rất thích thú.

– Thật lòng hoan nghênh phó Bí thư Hạ đến tỉnh Tề công tác.

Hạ Lực nhiệt tình, bên trong có ba phần chân thành, làm Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, mối quan hệ giữa y và Khâu Nhân Lễ tự nhiên không tồi, liền có thiện cảm đối với Hạ Tưởng vì cùng trận doanh Khâu Nhân Lễ.

Huống chi, y và Hạ Tưởng cũng là cùng họ.

Sân bay cách Tỉnh ủy có một đoạn, trên đường nói một chút chuyện cho thoải mái, lần đầu tiếp xúc, ai cũng sẽ không nói những lời thâm ý.

Về phần năm trăm năm trước là một nhà, bổn gia gom lại cùng nhau không dễ dàng, có thời gian thì ngồi cùng nhau, những lời khách sáo như thế, tự nhiên là nhẹ nhàng, Hạ Lực nói chuyện rất nhiệt tình, Hạ Tưởng đáp lại được cũng rất thoải mái.

Ăn ngay nói thật, lần đầu tiếp xúc chưa nói sâu tới việc tìm hiểu các vấn đề khác, Hạ Tưởng rất có ấn tượng với Hạ Lực, đương nhiên, cũng không bài trừ việc trước đây hắn đã nghe qua Khâu Nhân Lễ nói về nguyên nhân lập trường của Hạ Lực, mà nguyên nhân mang cùng dòng họ cũng có, lại hiển nhiên không đủ để ảnh hưởng đến phán đoán của hắn.

Lúc sắp đến Tỉnh ủy, Hạ Tưởng dường như chợt nhớ ra, không chút do dự hỏi một câu:

– Trưởng ban thư ký và phó Chủ tịch tỉnh Lý… Từng có tiếp xúc qua không?

Câu hỏi này thật sự rất hàm súc, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy và Phó chủ tịch tỉnh, công tác không có tiếp xúc với nhau, cũng gần như mỗi ngày đều chạm trán, như thế nào lại không có tiếp xúc? Nhưng bởi vì hỏi quá hàm súc nên khó hiểu, Hạ Lực mới biết được Hạ Tưởng rốt cuộc muốn hỏi là cái gì.

Điều Hạ Tưởng không ngờ chính là, Hạ Lực với dáng vẻ hơi không tiện mở miệng, do dự một lát, mới lập lờ trả lời một câu:

– Phó Chủ tịch tỉnh Lý rất tốt, làm việc rất chăm chỉ, nhưng nguyên tắc thì hơi cứng nhắc.

Hạ Tưởng trong lòng đột nhiên nhảy dựng, lập tức nghe ra ngụ ý, thấy Hạ Lực ánh mắt toát ra, rõ ràng là có chuyện đang giấu diếm.

Kỳ thật việc hôm nay Lý Đinh Sơn không ra sân bay, Hạ Tưởng liền bước đầu đoán được khả năng Lý Đinh Sơn có chuyện, hơn nữa còn là chuyện phiền toái, vốn đang ôm một tia ảo tưởng, hy vọng Lý Đinh Sơn đến tỉnh Tề, điềm đạm, chắc chắn mà khiêm tốn một chút, không nghĩ Lý Đinh Sơn căn bản vẫn là như vậy.

Nếu Hạ Lực không muốn nói rõ, Hạ Tưởng cũng không miễn cưỡng hỏi nhiều, vừa ngẩng đầu, ô tô đã tiến vào bên trong trụ sở Tỉnh ủy.

Lấy danh nghĩa Khâu Nhân Lễ là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Tề, toàn thể ủy viên thường vụ xếp thành hàng nghênh đón.

Trở thành nhân vật thứ ba trong Tỉnh ủy, tuổi trẻ đã là Phó bí thư tỉnh ủy, Hạ Tưởng ở tỉnh Tề được xếp hạng gần với Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân, toàn thể ủy viên thường vụ ra mặt nghênh đón cũng là điều hợp lý, hơn nữa còn có Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương Tạ Tín Tài. Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương cuống đến địa phương, gặp quan lớn một bậc, Khâu Nhân Lễ tự mình ra mặt, là điều tất nhiên.

Theo thứ tự bắt tay hàn huyên, các trình tự nề nếp cần có đã thực hiện xong, không thể có một tia sơ xuất.

Hạ Tưởng và Khâu Nhân Lễ bắt tay, chỉ nói hai câu khách sáo, vốn chính là trường hợp công khai đi ngang qua, cũng không cần nhiều lời.

Hơn hai năm không gặp, Tôn Tập Dân không thấy nét già nua, ngược lại còn rạng ngời chói lọi, quả nhiên là người gặp việc vui tinh thần liền tốt lên, yên lặng gần hai năm, Chủ tịch tỉnh Tôn lại trở thành nhân vật kiên định, thật đáng mừng.

Chỉ có điều Hạ Tưởng không phải không có ác ý nghĩ, kiếp trước Tôn Tập Dân từng hai lần ở tỉnh bộ tự nhận lỗi từ chức, không biết lệ thường của lịch sử hùng mạnh tuy là thời gian kéo dài về sau, nhưng có dựa theo quỹ đạo như cũ hay không ?

– Phó Bí thư Hạ, hoan nghênh, hoan nghênh.

Chủ tịch tỉnh là người to nhất ở đây, trước hết phải để Tôn Tập Dân bắt tay, và theo lời nói của ông ta, sau khi nói một câu khách sáo, y lại ra vẻ thoải mái mà cười, nói một câu cũ:

– Vừa tạm biệt ở Tỉnh Yến giờ lại gặp mặt ở tỉnh Tề, nhân sinh gặp gỡ thật sự là thần kỳ.

Là rất thần kỳ, Hạ Tưởng cười mà không nói, chỉ có điều gật đầu, nghĩ thầm rằng nếu Chủ tịch tỉnh Tôn biết sự tình ở trên người hắn càng thần kỳ, cũng không biết sẽ có cảm tưởng gì?

– Nhớ nhé, cậu còn nợ tôi một bình trà.

Tôn Tập Dân ha hả cười, còn cố ý vỗ vỗ bả vai Hạ Tưởng, làm như rất thân thiết.

Khâu Nhân Lễ đối với hành động giữa Tôn Tập Dân và Hạ Tưởng, mắt không nhìn, làm như không thấy, tuy nhiên khóe miệng lại nổi lên một tia cười như không cười.

Sau Tôn Tập Dân là Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tần Khản.

Hạ Tưởng ở Tỉnh ủy xếp hạng thứ ba, Tần Khản đứng thứ tư, Chu Hồng Cơ bởi vì lý lịch kinh nghiệm có vấn đề, xếp hạng thứ năm, cũng không giống như Hạ Tưởng ngày đó ở tỉnh Tương, được xếp đến vị thứ tư.

Tần Khản là người tỉnh Thiểm, thân hình cao lớn, khi nói chuyện thanh âm vang dội, đối với việc Hạ Tưởng đến tỏ vẻ hoan nghênh:

– Hoan nghênh phó Bí thư Hạ, tin tưởng Bí thư Hạ đến đây sẽ mang đến cho tỉnh Tề một sức sống hoàn toàn mới.

Người dường như tục tằn, nhưng nói chuyện cũng rất cẩn thận.

Sau Tần Khản chính là Chu Hồng Cơ nghe đại danh đã lâu.

Bình tĩnh mà xem xét, so với các vị lãnh đạo Tỉnh ủy đã ngoài năm mươi, thì Chu Hồng Cơ 41 tuổi quả nhiên tuổi trẻ hơn người, lại bởi vì y diện mạo trắng nõn, rất tuấn tú, thân cao mà thẳng, nếu không phải trên mặt đeo một cặp kính viền vàng có vẻ quá mức nho nhã một chút, thì Chu Hồng Cơ thật đúng là tuấn tú lịch sự.

Thậm chí ở trong mắt phụ nữ thích công tử bột, Chu Hồng Cơ so với Hạ Tưởng càng được hoan nghênh, tuy nhiên có thể khẳng định chính là, dưới con mắt của Liên Nhược Hạm hoặc Cổ Ngọc thì diện mạo Chu Hồng Cơ rất giống con gái.

– Chủ nhiệm Chu, anh còn đến sớm hơn tôi vài ngày đấy, mặc kệ nói như thế nào cũng coi như nửa chủ nhân rồi, bữa cơm chiều hôm nay, anh mời.

Hạ Tưởng chủ động giơ tay ra bắt tay với Chu Hồng Cơ, xét về xếp hạng, hắn đứng trước Chu Hồng Cơ, theo lý nên nắm giữ thế chủ động.

Chu Hồng Cơ không nghĩ tới Hạ Tưởng nói câu đầu tiên trong lần gặp mặt này lại là một câu vui đùa, y giấu đằng sau mắt kính là ánh mắt vừa thu lại, tận lực không cho ánh mắt đem ý tưởng chân thật biểu lộ ra ngoài, nhưng trong ánh mắt biến hóa vẫn lộ ra nội tâm khiếp sợ của y … Hạ Tưởng so với trong tưởng tượng của y càng trẻ tuổi, càng anh tuấn, càng có lực xung kích.

Chu Hồng Cơ cho rằng, tại địa phương sống lâu ngày, sẽ lây nhiễm tính quan liêu, Hạ Tưởng tuy rằng tuổi trẻ, cho dù không đến mức bụng phệ, cũng sẽ là chứng khí hư thể phù, không nghĩ rằng Hạ Tưởng trước mắt lại rất khỏe mạnh nhẹ nhàng khoan khoái, cả người thản nhiên tươi mát, làm cho người ta kinh ngạc như thể hắn có khí định thần nhàn.

– Phó Bí thư Hạ đã có lời như vây, tôi đương nhiên là phải vâng lệnh.

Chu Hồng Cơ ha hả cười, giọng nói là tiếng phổ thông tiêu chuẩn có chứa hương vị thủ đô.

– Phó Bí thư Hạ là người phương bắc, tới Thành phố Lỗ xem như đến đúng chỗ rồi, món ăn tỉnh Tề rất thích hợp khẩu vị người phương bắc chúng ta.

Chu Hồng Cơ cử chỉ đoan chính, nói chuyện thong dong, ấn tượng đầu tiên của Hạ Tưởng đối với y được điểm rất cao, tuy rằng lúc Chu Hồng Cơ nói chuyện thì sẽ không tự giác toát ra sự ưu việt trong công tác ở các bộ và uỷ ban trung ương, nhưng tổng thể mà nói, là một tay già đời giấu tài, xử sự mượt mà.

Lần đầu tiên gặp mặt, cũng không phải là giao tranh, chỉ là thăm dò, Hạ Tưởng tin rằng, các bên đều để lại ấn tượng sâu sắc cho đối phương.

Hắn và Chu Hồng Cơ trong lúc nói đùa, dường như thoải mái tùy ý, nhưng kỳ thật trong lòng hai người đều hiểu rõ, trước lúc tiến đến tỉnh Tề, vì lập trường và nguyên tắc, giữa hai người tuyệt không có khả năng bắt tay giảng hòa, càng không có chuyện bắt tay cùng hợp tác.

Từ giây phút bước chân lên đất tỉnh Tề, giữa Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ đã từng bắt đầu một cuộc thi chạy gian khổ, cuối cùng ai thắng ai thua, không chỉ có so đấu sự chịu đựng và thể lực, còn ở quá trình chạy đường dài trèo đèo lội suối, ai có trí tuệ và thủ đoạn hơn.

Kế tiếp là vài tên ủy viên thường vụ, đều là cưỡi ngựa xem hoa, bắt tay hàn huyên, tạm gác lại về sau làm quen cũng không muộn, đợi đến lúc đứng trước mặt Lý Đinh Sơn, Hạ Tưởng biết rõ tính tình Lý Đinh Sơn, liếc mắt một cái liền nhìn ra vẻ mặt tức giận và bất mãn của Lý Đinh Sơn, tuy rằng đứng ở bên trong đội ngũ nghênh đón, nhưng là không yên lòng, ánh mắt thỉnh thoảng lại dừng ở trên người Tần Khản và Hà Giang Hải.

Mới đến nửa tháng, Lý Đinh Sơn liền mâu thuẫn với Tần Khản và Hà Giang Hải?

Tần Khản là Phó chủ tịch thường trực tỉnh, Hà Giang Hải cũng không phải ủy viên thường vụ bình thường, là Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh kiêm Giám đốc sở Công an, nắm quyền lớn như nhau.

Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn bắt tay:

– Phó Chủ tịch tỉnh Lý, đã đến được vài ngày, đối với tình hình tỉnh Tề có lẽ có không ít hiểu biết?

Lý Đinh Sơn cũng giận dữ nói:

– Đâu chỉ là không ít hiểu biết? Còn là hiểu biết thật nhiều! Phó Bí thư Hạ, buổi tối cùng nhau ăn cơm, tôi có rất nhiều lời muốn nói riêng với cậu.

Hạ Tưởng muốn nói gì đó, nhưng lại cảm thấy không thích hợp, chỉ có điều gật gật đầu:

– Nếu buổi tối không có việc gì khác, tôi sẽ tới tìm ngài.

Lý Đinh Sơn khẽ gật đầu, cũng không nói thêm nữa, nhưng trên mặt tức giận bất bình chưa tan hết, khiến cho Hạ Tưởng âm thầm lo lắng.

Hạ Tưởng lo lắng là chính xác, Lý Đinh Sơn vừa đến tỉnh Tề, liền nhúng tay vào một việc lớn, theo đạo nghĩa và công lý mà nói, lập trường và xuất phát điểm của y hoàn toàn chính xác, nhưng từ thủ đoạn và nóng lòng muốn thành công mà nói, lại mất căn bản và vội vàng quá mức, cuối cùng gây ra tai họa ngập trời.

Cũng khiến Hạ Tưởng mới đến tỉnh Tề, gót chân còn chưa có đứng vững, liền bị cuốn vào một trận sóng gió thật lớn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/01/2018 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Phần 23 Chú Ba cuống cả lên, nhưng chú cũng còn biết lúc này tuyệt đối không thể mất bình tĩnh. Chú tháo bình dưỡng khí trên người, đá văng đi, sau đó tiếp lấy bình còn lại của Giải Liên Hoàn rồi tiếp tục tìm kiếm lối vào. Thật ra lúc này tình hình đã gay go lắm lắm rồi. Khi lấy đèn pin chiếu ra xung quanh, chú đã phát hiện bốn bề chỉ còn một màn đêm đen thăm thẳm, ngay cả mình đến từ hướng nào chú cũng không thể nhận biết rõ ràng. Xem ra mình suy nghĩ quá ngây thơ rồi. Chú Ba chửi thầm, một trận tim đập chân run còn dữ dội...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Hạ Thiên – Quyển 10
Phần 23 Con hẻm này cũng không rộng, hai bên đều là nhà dân tương đối cũ, vụ nổ mạnh làm cho nhà cửa hai bên đổ sụp xuống, tất nhiên hiện trường chỉ còn là một đống bề bộn. Ha ha ha ha... Một người từ trong đống đổ nát bò ra, hắn vẫn cười điên cuồng, người này tất nhiên là Lý Minh Hiên, vụ nổ vừa rồi giống như không tạo nên bất kỳ thương tổn nào với hắn. Lãnh Băng Băng ơi là Lãnh Băng Băng, cô thật sự cho rằng Lý Minh Hiên ta sẽ bị Hạ Thiên dọa cho bỏ chạy sao? Tôi đã sớm nghĩ kỹ biện pháp đối phó với...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Hàn Lập – Quyển 14
Phần 23 Vật đó trông tròn tròn, hình dạng quỷ dị tựa như một chiếc kén tằm vậy, cả vật thể toát ra hắc sắc quang mang bí ẩn, nhưng bề ngoài chiếc kén lại hiện lên một bộ đồ án ác quỷ đỏ như máu. Trên đầu ác quỷ có một sừng, ba mắt trông vô cùng dữ tợn. Rõ ràng chiếc kén này chính do Đề Hồn Thú biến ảo thành, năm đó Đề Hồn Thú đã tiến hóa một lần, cũng có hình trạng giống y như chiếc kén bây giờ. Hình ảnh ác quỷ hiện trên võ kén và sau lưng Đề Hồn Thú chắc chắn là độc nhất vô nhị. Hàn Lập ngó qua võ...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng