Quan Trường - Quyển 15

Phần 50

Đầu tiên là vấn đề vu cáo hãm hại tác phong của Lỗ Thành Lương, kết quả hại chết người. Nhưng ngay cả người chết cũng không buông tha, lại tiếp tục nắm lấy vấn đề kinh tế của Lỗ Thành Lương. Một vài người, có thể vô liêm sỉ đến mức không thể hơn được… Hạ Tưởng khinh thị cười lạnh:

– Mọi việc đều phải chú ý tới tiêu chuẩn và phép tắc, chín quá hoá nẫu sẽ chứng minh phẩm hạnh thật sự quá kém. Chủ tịch tỉnh Tôn, hợp tác là phải căn cứ dựa trên cơ sở niềm tin từ hai phía. Thật ra mà nói, trong Tỉnh ủy tỉnh Tề, chúng ta ngược lại có thời gian tiếp xúc lâu nhất…

Tôn Tập Dân hé mắt, liếc nhìn Hạ Tưởng một cái đầy thâm ý.

Đúng vậy. Anh ta và Hạ Tưởng đâu chỉ quen thôi, họ đã từng trải qua rất nhiều lần qua lại, tuy rằng không cùng lập trường, thậm chí có lúc còn đối lập, nhưng nói tóm lại, Hạ Tưởng làm việc ngay thẳng, chưa từng có thủ đoạn nham hiểm ngấm ngầm ném đá xuống giếng, lại càng không vì lợi ích, mà có hành vi vô sỉ tiếp tục không ngừng gây sức ép đối với một người đã chết.

Tôn Tập Dân đã biết bước tiếp theo nên gièm pha như thế nào. Anh ta chủ động giơ tay nói:

– Có thể lại cùng cộng sự với Bí thư Hạ lần nữa, với tôi mà nói, cũng là một việc tốt đáng vui mừng…

Hạ Tưởng rất trịnh trọng cầm tay Tôn Tập Dân, hắn biết ý nghĩa của cái bắt tay trước mắt là gì, ý nghĩa tạm thời bắt tay giảng hòa.

– Đối với tỉnh Tề mà nói, chúng ta đều là người từ ngoài đến, đều cần một quá trình thích ứng với khí hậu tỉnh Tề.

Hạ Tưởng cười rất chân thành, nói thật hàm súc. Hắn tin tưởng Tôn Tập Dân cho dù không hoàn toàn liên kết giúp hắn áp chế Hà Giang Hải, nhưng hiện tại cũng sẽ giữ khoảng cách không gần không xa với Hà Giang Hải, tiến thêm một bước bất hòa.

Lôi kéo và sắp xếp và đánh ngã, cũng là một trong những thủ đoạn thường dùng nhất trên mặt trận chính trị.

Khâu Nhân Lễ ngồi một bên điềm đạm mỉm cười. Sau khi cười xong, lại lập tức thể hiện một bộ mặt nghiêm túc nói:

– Bởi vì điều chỉnh nhân sự liên quan đến vấn đề đoàn kết trong mọi mặt, không thể chỉ một lần là xong. Tôi đề nghị, hôm nay chúng ta hãy thảo luận một chút về vấn đề nhân sự ở Ngũ Nhạc trước…

Trong lòng Tôn Tập Dân nghĩ, cuối cùng mới biết dở hay phải trái… Tới thực mau.

Quả thật là nên tính sổ rồi. Khi Hạ Lực ở Ngũ Nhạc sau khi tổ chức hội nghị thường vụ xong, sắp khởi hành quay về thành phố Lỗ. Thì nhận được điện báo của Tỉnh ủy, sau đó y cùng Bí thư Thành ủy Ngũ Nhạc Chu Vu Uyên, chính thức truyền đạt quyết định của Tỉnh ủy tới Cục trưởng Công an thành phố – Vạn Nguyên Thành: tạm thời cách chức tự kiểm điểm, chấp nhận điều tra!

Vạn Nguyên Thành không còn cách nào khác, đành chán nản mà tiếp nhận sự thật. Anh ta không bị Bí thư Thành ủy Chu Vu Uyên đánh bại, không bị Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy – Hạ Lực đánh bại, mà lại bị một kẻ tầm thường chưa từng ngờ đến đánh lén, thật sự là xui xẻo hết sức!

Dày công trù tính lập kế hoạch, không ngờ vào lúc quan trọng nhất lại bị một kẻ tiểu nhân mà anh ta vẫn khinh thường quay lại ghi bàn. Kết quả khiến anh ta thua hoàn toàn, hơn nữa còn chôn vùi tiền đồ đang tươi sáng. Điều đó làm Vạn Nguyên Thành khóc không ra nước mắt.

Toàn bộ kế hoạch áo tiên không thấy vết chỉ khâu, thậm chí ngay cả tiểu thư đến cửa cũng nằm trong sự khống chế của anh ta, nhưng ai ngờ được một Phó cục trưởng Ôn Tử Ki bình thường xếp hạng gần cuối, giống như một con khỉ nhỏ đầy sinh động, nhập vào từ nhóm bạn của tiểu thư, mở ra điểm đột phá, cuối cùng tiểu thư thừa nhận sự thật bị người sai khiến vu cáo hãm hại Lỗ Thành Lương.

Sắp thành lại bại, Vạn Nguyên Thành rất muốn bắn chết Ôn Tử Ki. Đáng tiếc đã không có cơ hội …

Vạn Nguyên Thành thất thế, đưa Ngũ Nhạc tới cơn khủng hoảng vô cùng to lớn. Cùng lúc đó, có tin tức liên quan đến việc điều chỉnh nhân sự trong phạm vi toàn bộ tỉnh, cũng không biết là bị người nào cố ý hay vô ý truyền ra, khiến cho mùa xuân năm nay, cảm giác bấp bênh sợ hãi ở thành phố Ngũ Nhạc bỗng dưng gia tăng.

Ngay sau khi Hạ Lực tuyên bố quyết định xong, vốn là để tổ điều tra liên hợp giữa Ủy ban Kỷ luật tỉnh và sở Công an tỉnh đến Ngũ Nhạc điều tra chân tướng sự kiện Lỗ Thành Lương, nhưng cùng lúc đó lại nhận được mệnh lệnh từ cấp trên, chuyển sang điều tra vấn đề của Cục trưởng Công an thành phố Ngũ Nhạc – Vạn Nguyên Thành.

Hạ Lực sau khi nhận được thông báo từ Tỉnh ủy, đã được Chu Vu Uyên hộ tống, khởi hành trở về.

Chu Vu Uyên hộ tống anh ta tới đường cao tốc, lo lắng bắt tay Hạ Lực nói:

– Trưởng ban thư ký, thành phố Ngũ Nhạc hiện đang là trung tâm của cơn bão. Tôi rất không yên tâm…

Hạ Lực lại khoát tay nói:

– Trung tâm cơn bão cũng không phải không tốt. Bão càng lớn, cơ hội càng lớn. Hiện tại anh phải giữ vững lập trường…

– Tôi vừa mới nhận được điện thoại của Bí thư Hà, trong điện thoại anh ta nói, anh ta và tôi là đồng hương.

Chu Vu Uyên nheo mắt. Cũng không biết là vì gió lớn, hay là vì muốn che dấu ý nghĩ thực sự trong lòng.

– Chúng ta là người tỉnh Tề, có một số việc không dễ lựa chọn. Người tỉnh Tề chỉ nhìn chằm chằm vào tỉnh Tề. Đó cũng không phải là người tỉnh Tề có cách nhìn lâu dài.

Những lời này hơi quá lời, Hạ Lực nói xong, liền mỉm cười:

– Hà Giang Hải gọi điện thoại cho anh, không phải bởi vì Đường Trịnh Kiệt muốn tới Ngũ Nhạc sao? Trước kia, lúc trước khi Tư Mã Bắc liên kết với Vạn Nguyên Thành đem Ngũ Nhạc tổ chức chặt như nêm cối, Hà Giang Hải vì sao không kéo lại mối quan hệ đồng hương với anh? Vu Uyên, anh nếu không đứng trong hàng ngũ tốt, cũng đừng trách tôi không cảnh tỉnh anh.

Chu Vu Uyên làm sao không rõ đường cong trong đó? Anh ta là cố ý thử xem lập trường của Hạ Lực có kiên định hay không. Bởi vì anh ta đối với lập trường dao động của Hạ Lực người còn ở bên cạnh Khâu Nhân Lễ nhưng lòng lại ở bên Hà Giang Hải. Trong lòng anh ta trước sau còn lo lắng chưa quyết, giờ gặp Hạ Lực cuối cùng mới hạ quyết tâm, gật đầu nói:

– Thị trưởng Tư Mã rất quan tâm sự phát triển công nghiệp muối ở Ngũ Nhạc…

– Biết là tốt rồi, biết là tốt rồi…

Hạ Lực dùng sức nắm tay Chu Vu Uyên, sau đó vẫy tay từ biệt, lên xe mà đi.

Tư Mã Bắc là Thị trưởng Ngũ Nhạc, đã sớm muốn thay thế vị trí của Chu Vu Uyên mà leo lên chiếc ghế Bí thư Thành ủy.

Sau khi lên xe, Hạ Lực không nói một lời, nhắm mắt dưỡng thần. Thư ký và lái xe cũng không dám quấy rầy anh ta. Họ biết Trưởng ban thư ký hiện đang có rất nhiều việc phải suy nghĩ.

Quả thật, Hạ Lực đang trầm tư suy nghĩ, hơn nữa đem tất cả mọi chuyện từ lúc anh ta tới làm Trưởng ban thư ký tới nay mà suy nghĩ cặn kẽ lại một lần.

Thật ra, ngay từ đầu, Lỗ Thành Lương qua sự ảnh hưởng của hậu trường được Lý Đinh Sơn đề cử bước ra sàn diễn làm chức Phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, y đã hoàn toàn bị bất ngờ. Nếu quay lại trước đây, nói thế nào cũng không âm thầm trợ giúp cho Lý Đinh Sơn một tay, khiến Lỗ Thành Lương được đề danh thông qua hội nghị công việc Bí thư, thì sự tình đã không phát triển đến cục diện không thể cứu vãn như bây giờ.

Đúng vậy, sở dĩ trước kia Lỗ Thành Lương được đề cử thông qua ban Tổ chức cán bộ xét duyệt, lại thông qua hội nghị công việc Bí thư thảo luận, tất cả đều do anh ta ở phía sau thúc đẩy mà ra.

Gần đây, Lý Đinh Sơn ở tỉnh Tề, trước tiên đã nhúng tay vào vấn đề công nghiệp muối, hơn nữa còn liên kết Lỗ Thành Lương. Lập tức khiến Hạ Lực ý thức được, cơ hội đánh tan cục diện bế tắc tại tỉnh Tề đã đến rồi.

Đương nhiên, chỉ vì Lý Đinh Sơn, anh ta mới không ra tay tương trợ, lại càng không âm thầm trợ giúp. Bởi vì anh ta biết, sau lưng Lý Đinh Sơn là Hạ Tưởng, mà sau lưng Hạ Tưởng, là Khâu Nhân Lễ, là Tổng bí thư!

Hạ Lực nheo mắt, ánh mắt nhìn cảnh vật lướt qua phía ngoài cửa sổ, hai bên đường cao tốc, rừng phòng hộ rậm rạp hai bên đường đã che kín, khiến anh ta không nhìn thấy hoa mầu.

Theo anh ta thấy, độ xanh hóa trên đường quốc lộ của tỉnh Tề là số một trong nước, thậm chí các tỉnh phía nam cũng không thể so sánh được với nó.

Anh ta đặc biệt thích cảm giác đi Mercedes-Benz trên đường cao tốc. Dưới trạng thái đi như bay tiến về phí trước, lại khiến anh ta có thể bình tĩnh hơn chậm rãi lạnh lùng hơn mà phân tích thế cục, cân nhắc lợi hại, sau đó đưa ra quyết định trọng đại thậm chí có thể ảnh hưởng tới tiền đồ cả đời.

Lúc nên quyết đoán, thì không thể dao động, trong lòng càng không thể có ảo tưởng tồn tại.

Vô tình nghĩ sâu xa, lại nhớ tới lần phân kỳ trước giữa anh ta và Hà Giang Hải. Thật ra trong lòng anh ta thật muốn nói, tại sao giữa anh ta và Hà Giang Hải lại có sự rạn nứt về mặt chính trị? Xung đột cũng chẳng có ích lợi gì! Chẳng qua là trong vấn đề Thủ tướng sẽ quyết định nâng đỡ Hà Giang Hải hay là nâng đỡ anh ta, anh ta đã thất bại. Hơn nữa, hơn nữa Thủ tướng có lẽ có ý có lẽ vô ý, khiến anh ta một bước giẫm lên khoảng không, suýt nữa thì anh ta phải đứng ở bên ngoài cửa chính của hội nghị thường vụ Tỉnh ủy…

Việc này khiến anh ta vẫn canh cánh trong lòng.

Mặc dù không muốn suy đoán rằng Thủ tướng có ác ý cố tình, chứ không phải là nhất thời không nói thay cho anh ta, nhưng trong lòng anh ta thật sự rất tức giận bất bình, bởi vì cơ hội qua đi, mất đi một lần, có lẽ vĩnh viễn anh ta cũng chỉ dừng lại ở cấp Giám đốc sở.

Rõ ràng Thủ tướng đã gửi gắm nhiều hi vọng ở anh ta, muốn dìu dắt anh ta từng bước một tới vị trí Bí thư Đảng ủy Công an, kết quả cũng là Hà Giang Hải được. Được rồi, anh ta cũng cố gắng nhịn Hà Giang Hải. Dù sao Hà Giang Hải cũng lớn hơn anh ta vài tuổi. Anh ta vẫn còn có cơ hội, chỉ cầu giải quyết cấp phó tỉnh trước rồi mới nói sau.

… mãi đến phút cuối cùng, anh ta cũng không nghe được tin tức gì từ Ban Tổ chức Trung ương thông qua đề cử anh ta. Lúc ấy anh ta gần như muốn thất vọng hoàn toàn rồi. Cuối cùng, lúc tin tức được công bố, anh ta trong nháy mắt nghe được tên mình, vui mừng phát khóc.

Thủ tướng ở thời điểm quan trọng nhất có nói thay cho anh ta hay không, anh ta cũng không biết. Anh ta chỉ biết sau khi anh ta đảm nhiệm chức Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, trong vấn đề phát triển công nghiệp muối, quan hệ giữa anh ta và Hà Giang Hải có vài rạn nứt không nhỏ, đến nỗi anh ta cảm giác được rõ ràng Thủ tướng đối với anh ta càng ngày càng lạnh nhạt.

Sau đó, dưới sự giận dữ, anh ta đập bàn Hà Giang Hải, sau đó chuyển hướng tới Khâu Nhân Lễ, nhưng cũng không phải là không nghĩ chỉ cần Thủ tướng có một vài ám chỉ, anh ta sẽ quay đầu lại.

Kết quả lại không có…

Anh ta không chịu từ bỏ, luôn luôn chờ đợi, bởi vì anh ta vẫn sùng kính Thủ tướng nhất, anh ta vẫn cho rằng Thủ tướng mới là hình tượng người lãnh đạo của đất nước.

Kết quả không đợi được ám chỉ của Thủ tướng, lại thấy bút tích liều lĩnh của Hà Giang Hải được đưa tới!

Tin tức Lỗ Thành Lương ở Ngũ Nhạc bởi vì chơi gái bị bắt vừa được truyền ra, Hạ Lực liền hiểu Lỗ Thành Lương bị người hãm hại. Bởi vì anh ta hiểu rõ tính tình của Lỗ Thành Lương, chính trực tới mức ngay thẳng, đừng nói đến Ngũ Nhạc chơi gái, ngay cả ở thành phố Lỗ cũng sẽ không làm vậy.

Có lẽ nói ra người khác sẽ không tin, nhưng Hạ Lực lại tin. Ở bên ngoài, Lỗ Thành Lương đến một tình nhân cũng không có.

Nếu ngay từ đầu nói đây là thủ đoạn của Hà Giang Hải thì Hạ Lực còn có thể hiểu được, cũng chỉ là đấu tranh chính trị thôi, quả thật sẽ có rất nhiều mặt không vẻ vang gì, Lỗ Thành Lương bị hãm hại, cũng chỉ có thể nói là lên tới địa vị càng cao, giá phải trả càng lớn, lên được càng cao, ngã càng đau, vĩnh viễn là một quy luật.

Nhưng điều khiến Hạ Lực khiếp sợ chính là, Hạ Tưởng phá vỡ cục diện quá nhanh, thật ngoài sự tưởng tượng của anh ta, nhưng anh ta còn chưa hết khiếp sợ, Lỗ Thành Lương đã tự sát.

Cái chết của Lỗ Thành Lương khiến Hạ Lực đặc biệt xúc động rất nhiều, khiến anh ta bỗng nhiên kinh hãi, đồng thời lương tâm chợt sáng tỏ, ý thức được một điều, khi chạm tới một vài nhân vật quan trọng thì những nhân vật nhỏ như Lỗ Thành Lương cho dù không tự sát, nói không chừng sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày không hiểu vì sao mà chết.

Hạ Lực mở to mắt, nghĩ thầm rằng lúc trở lại thành phố Lỗ, anh ta sẽ phải gặp một trận khảo nghiệm trọng đại. Bởi vì, khi anh ta chính thức đoạn tuyệt, chẳng khác nào hoàn toàn phân rõ ranh giới với Thủ tướng.

Bỗng nhiên, điện thoại đúng lúc vang lên. Sở dĩ nói là đúng lúc, bởi vì cuộc điện thoại mà Hạ Lực ngàn vạn không mong chờ, vào lúc anh ta vừa hạ quyết tâm, lại được gọi tới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/01/2018 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 8
Phần 50: Đừng Làm Đẫm Máu Quá! Huyết Linh, Bác Lan Tư và Cát Nhĩ Bá Đặc trước mắt là ba người có thực lực mạnh nhất Thiên Cơ dược tề. Trong đó, Bác Lan Tư hoạt động liên tục ở đội ba nên có kinh nghiệm phong phú. Còn Huyết Linh lại có thực lực mạnh nhất, cái thiếu là kinh nghiệm thì chỉ cần ma luyện. Cát Nhĩ Bá Đặc có tâm thần tương thông với Hàn Thạc. Ở một số phương diện có thể trợ giúp Hàn Thạc rất lớn. Đoàn người này không cần quá nhiều, mấy tinh nhuệ là đủ, cho nên Hàn Thạc đã chọn ba người Huyết Linh theo. Còn những chuyện khác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Thần đèn - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh hơi buồn nên đi lang thang ngoài bờ sông. Tình cờ Vinh thấy có vật gì màu vàng rất đẹp ở ngay mép nước. Anh liền chạy đến nhặt nó lên, thì ra là một cây đèn, nó giống y như cây đèn thần trong truyện Aladdin. Vinh đem cây đèn về nhà để lau chùi lại, định đem bán nó để lấy tiền xài. Khi về nhà, Vinh lau chùi cây đèn sạch sẽ, vô tình xoa xoa mấy cái lên thân đèn. Bỗng một hiện tượng kỳ lạ xảy ra, cây đèn thổi ra một làn khói, và một cô nàng xinh đẹp như tiên hiện ra làm cho Vinh phải giật mình lùi lại...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 2
Phần 50 “Tiếp quản một tòa Bách dược viên tại Thanh Thạch lĩnh, hàng năm giao đủ số lượng dược thảo quy định”. Vừa thấy mấy chữ trên trúc giản, Hàn Lập trong lòng mừng rỡ. Vì vậy đưa tay chỉ lên trúc giản, ngẩng đầu nói với chấp sự: “Công tác này khá đúng ý ta, Vu sư huynh có thể giao cho ta không?” Sau khi nghe Hàn Lập nói xong, Vu chấp sự cười nhìn lại. Nhưng sau khi thấy rõ công việc mà Hàn Lập lựa chọn, vẻ vui vẻ trên mặt lập tức biến thành vẻ cười khổ. “Sư đệ, nên đổi hạng mục công việc khác đi, nhiệm vụ tiếp quản vườn thúôc này...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng