Quan Trường - Quyển 15

Phần 6

Vệ Tân cũng tham gia hội nghị.

Công ty của Vệ Tân là công ty có quy mô nhỏ nhất, không quá vài triệu tiền vốn. Cô vốn không muốn xuất đầu lộ diện, bởi cô không thích sự náo nhiệt chốn đông người. Nhưng Liên Nhược Hạm đã có thịnh tình, cô cũng cố gắng đến đây.

Cô ngồi ở một góc phía sau, cúi đầu khiêm tốn mà trầm tĩnh, không muốn để ai nhận thấy sự tồn tại của mình.

Liên Nhược Hạm cũng đích thân tới Hội nghị, cô lấy danh nghĩa công ty Phong Đầu đến tham dự. Cô vừa làm tốt kế hoạch 10 tỷ đôla Mĩ. Nếu dự án nào tốt nhưng tiền vốn không nhiều, cô có thể phiêu lưu bỏ vốn đầu tư tại chỗ.

Lý Thấm cũng là nhân vật quan trọng, nhưng cô chưa có một thân phận rõ ràng. Bên trong tổ chức kinh tế thành viên của Hạ Tưởng, Lý Thấm giữ vị trí vô cùng đặc thù, tương đương với vị trí thành viên của tổ chức chính trị của Bành Vân Phong. Cơ bản có thể gọi cô là “tổng quản” của tổ chức kinh tế thành viên.

Hội nghị kinh tế thành viên lần này mặc dù không có các thành viên chính trị ở các hội nghị long trọng, cũng không có các quan chức ở hội nghị cấp cao, nhưng trên thực tế tham dự hội nghị đều là những nhân vật rất thành công trên phương diện nào đó. Cho dù không tính đến Liên Nhược Hạm tài chính khổng lồ, các thành viên cốt cán trong tay cũng nắm tới 10 tỷ đôla Mĩ trở lên.

Tập đoàn Tề thị hiện nay sở hữu mười mấy khách sạn, ngoại trừ thành phố Yến, gần như ở thành phố cấp địa (thành phố cấp 3) nào cũng đều có kinh doanh, nhưng nền móng vẫn đặt tại thành phố Yến. Nhà họ Tề từng tiến quân vào thị trường Bắc Kinh, cuối cùng phải trở về. Thị trường Bắc Kinh rộng lớn như đại dương, Tề thị không đủ mạnh để tiến quân.

Nhưng hiện tại quy mô tài chính của Tề thị còn lại ước chừng trên 300 triệu.

Tập đoàn Viễn Cảnh không cần phải nói, là đế chế kinh doanh thương mại Liên Nhược Hạm một tay lập nên, chủ yếu tham gia vào thị trường bất động sản. Hiện đang cố gắng mở rộng phạm vi sang thi công cầu đường, tiền vốn ít nhất 10 tỷ.

Tập đoàn Đạt Tài thì không cần phải nói, quy mô tài chính vào khoảng 20 tỷ trở lên, nhưng Thẩm Lập Xuân không phải là người sáng lập, nhưng hiện nay y ở Tập đoàn cũng là nhân vật nắm giữ quyền cao chức trọng, có thể một mình phán quyết tài chính ở mức trên dưới 2 tỷ.

Bất động sản Thiên An trải qua 10 năm phát triển, hiện số vốn đạt tới 3 tỷ. Tôn Hiện Vĩ trở thành một trong số những doanh nhân thành đạt có thể đếm trên đầu ngón tay của thành phố Yến rồi.

Bất động sản Giang Sơn do Tiêu Ngũ lãnh đạo. Dưới sự dẫn dắt của Hạ Tưởng, cùng với sự phấn đấu của Chu Hổ, và sự ủng hộ của rất nhiều người, hiện tại quy mô vốn cũng gần đạt tới con số 2 tỷ.

Giai Gia Thị của Phùng Húc Quang sau khi bán một nửa cổ phần cho Gia Lạc Phúc, y đã nắm trong tay hơn 1 tỷ, tính cả tiền vốn và cổ phiếu cũng vào khoảng 1,5 tỷ.

Nghiêm Tiểu Thì thực lực hơi yếu, mấy năm qua dưới sự dày công trợ giúp của Hạ Tưởng, ước chừng hiện tại bản thân cũng phải có 100 triệu trở lên.

Cổ Ngọc tuy cũng coi như là giàu có, nhưng so với những nguời đang ngồi đây với những tập đoàn tài chính lớn, vẫn là thua kém, sở hữu khoảng 500 triệu.

Tập đoàn Giai Mĩ do Tiếu Giai sáng lập, hiện Tiếu Giai đã lui vào phía sau, chỉ có Tùng Phong Nhi một mình đảm đương mọi phía. Tiếu Giai có khả năng kinh doanh thiên phú, dốc sức ở Bắc Kinh gần 10 năm, tích lũy được hơn 1 tỷ. Thêm vào lợi nhuân lớn từ cơn lốc tài chính tiền tệ lần trước, hiện nay thực lực hẳn phải đạt đến 3 tỷ.

Về phần Hoa nhài vàng bạc của Thương mại Trần thị, chẳng qua là chỉ đến góp mặt một chút, mọi người cùng gặp nhau, cũng muốn gặp Hạ Tưởng một lần. Nga Ni Trần ở Tần Đường hơn một năm, thực lực đã khôi phục không ít, nhưng với y thời kỳ thịnh vượng trước đây đã là quá khứ, hiện tại gia thế cũng có ước chừng mấy chục triệu.

Trên đây chỉ là thực lực tài chính, nếu thêm vào cả bất động sản, chính sách vay vốn trong phạm vi cho phép, tổ chức Thành viên kinh tế của Hạ Tưởng về cơ bản có không dưới 50 tỷ.

Đương nhiên, của cải của yêu nữ Liên Nhược Hạm nên bị loại bỏ sang một bên.

Đến Hội nghị lần này, người đẹp chiếm phần đông đảo, làm mọi người phải hoa mắt. Tuy nhiên tất cả đều ngồi nghiêm chỉnh, không có một ánh mắt nhìn trộm nào. Ngay cả Tôn Hiện Vĩ hám sắc làm liều cũng rất có nề nếp, giống như một học sinh ngồi ngay ngắn. Chớ nói đến dám nhìn Vệ Tân một lần, ngay cả những cô em cô chị sắc nước hương trời, y cũng không dám nhìn một lần.

Tất cả đề biết, những người đàn ông đang ngồi đều là thủ hạ của Hạ Tưởng. Còn phụ nữ, ngoại trừ Lý Thấm, đều là người của lão đại, vợ của bằng hữu không thể bắt nạt. Huống hồ là người của Hạ Tưởng, nhìn trực diện cũng là điều bất kính.

Tuy nhiên, Tôn Hiện Vĩ cũng không phải là không có dụng ý xấu với Hạ Tưởng. Hạ lão đại thật uy phong, không đề cập tới Liên Nhược Hạm mỹ diễm như băng, Nghiêm Tiểu Thì tinh xảo như tranh, Cổ Ngọc ấm áp, ngay cả Vệ Tân cũng ôn hòa như dòng nước. Ngay cả Hoa Nhài Vàng Bạc không mấy gì đặc biệt, chỉ có sắc đẹp lạ thường, cũng như Liên Nhược Hạm, Cổ Ngọc, giống như hương hoa hòa quyện làm say lòng người.

Tôn Hiện Vĩ ngồi đối diện với Hạ Tưởng chững chạc nghiêm trang, bội phục sát đất. Y tung hoành ngang dọc, tự nhận đã đi cùng vô số phụ nữ. Nhưng đến hôm nay nhìn lại, so với lãnh đạo thật là một trời một vực. Lãnh đạo mới thật sự là một cao thủ tán gái, vừa thưởng thức vừa lĩnh hội được, đều là những tinh phẩm của nhân loại. Còn những người phụ nữ y từng gặp nhiều lắm cũng chỉ là bình thường, chỉ quan trọng những điều cơ bản giữa đàn ông và phụ nữ, nói thô tục hơn nữa, là kỹ nữ.

Tôn Hiện Vĩ ngấm ngầm lắc đầu, kinh doanh bất động sản cả đời, từ nay về sau phải thay đổi một chút sách lược. Không thể chỉ làm nhà cho người thu nhập thấp, phải xây dựng những tòa cao ốc, phải lên được dự án hạng nhất.

Ngoại trừ Tôn Hiện Vĩ, Thẩm Lập Xuân đối nhân xử thế cẩn trọng, sẽ không để tâm mối quan hệ mờ ám của Hạ Tưởng và vô số người đẹp. Tiêu Ngũ suy cho cùng tuổi vẫn còn trẻ, sẽ có đôi chút nghi ngờ, tuy nhiên không dám nghĩ nhiều, y cũng không dám oán thầm lãnh đạo. Chu Hổ cẩu thả, càng không nghĩ ngợi nhiều, chỉ muốn theo dưới trướng của Hạ Tưởng.

Phùng Húc Quang nhớ lại lúc mới quen Hạ Tưởng là lúc hắn và Tào Thù Lê yêu nhau, không khỏi thấy cay mũi, cũng không biết nghĩ gì, bất chợt mỉm cười.

Nghiêm Tiểu Thì tham dự Hội nghị lần này tâm tình có chút phức tạp.

Cô vốn đã thỏa mãn với thành tựu hiện tại. Một phụ nữ xinh đẹp thành đạt, của cải trong tay lên đến hàng tỷ, cũng đủ cho cô cả đời tiêu xài một cách hào phóng. Cho nên đối với việc phát triển sau này, không giống như trước đây dám nghĩ dám làm nữa, chỉ muốn hiện tại bình an, đợi cơ hội thuận lợi, có thể cùng Hạ Tưởng sinh một đứa con. Ý nghĩ này giống Liên Nhược Hạm, có thể cùng chung sống với Hạ Tưởng đến cuối đời.

Nhưng cô ngồi ở bên trong, cảm nhận được sự náo nhiệt của những công ty, tập đoàn lớn quy mô hơn một tỷ, khí thế lúc họ quyết định một hạng mục khiến tim cô đập thình thịch, trong lòng bỗng trở nên kiêu ngạo.

Không vì một lý do nào khác, chỉ cần đợi thời cơ thuận lợi cho Hạ Tưởng, cô có thẻ vung tay tùy ý điều động số vốn hơn 1 tỷ. Chẳng lẽ không thể có được một nụ cười của con người xấu xa đó?

Đương nhiên không thể so sánh với Liên Nhược Hạm, nhưng chỉ cần bản thân có tiến bộ là được. Nghiêm Tiểu Thì hạ quyết tâm, thế trận không an toàn nữa, cô phải nghĩ đến số vốn 1 tỷ mà cố gắng.

Tuy nhiên, điều khiến Nghiêm Tiểu Thì nhức mắt khó hiểu là, tập đoàn Giai Gia lai lịch ra sao? Tại sao chưa từng nghe qua, cũng không thấy Hạ Tưởng đề cập? Cô cũng biết Tùng Phong Nhi, có điều không thân thiết. Hơn nữa chỉ nhìn qua cũng biết Tùng Phong Nhi không phải một trong những người phụ nữ của Hạ Tưởng. Như vậy, Hạ Tưởng và tập đoàn Giai Gia thực chất có quan hệ gì?

Nghiêm Tiểu Thì được tham gia Hội nghị tập đoàn lần này, cũng từng chịu ân huệ của Hạ Tưởng, hơn nữa có thể đi theo hắn, nghe lời hắn chỉ huy, chẳng qua chỉ làm bạn bè trong giới thương trường thương giới của Hạ Tưởng, chính là đơn giản như vậy.

So với sự đa nghi của Nghiêm Tiểu Thì, Cổ Ngọc lại thản nhiên, hờ hững.

Cổ Ngọc vốn không muốn đến. Không phải cô không ủng hộ Hạ Tưởng, mà là việc kinh doanh không quá mở rộng. Đồng thời hiện tại cô tâm tư ảm đạm, việc kinh doanh cũng giao cho người khác. Trong công việc cô cũng không có mục tiêu quá lớn, chỉ muốn có thể giữ được tình cảnh trước mắt.

Nhưng dưới sự kiên quyết của Ngiêm Tiểu Thì, cô vẫn đến đây, cũng muốn xem xem thực lực tổ chức Kinh tế thành viên của Hạ Tưởng hùng hậu như thế nào. Cô vẫn có một chút muốn tận mắt nhìn xem Hạ Tưởng có gầy đi không, trạng thái tinh thần ra sao…

Dùng lý trí và việc kinh quốc đại sự để đánh giá phụ nữ, luôn không chính xác. Ai cũng không thể ngờ rằng, vẫn còn một người tham dự tổ chức kinh tế thành viên không nghĩ đến cách kiếm tiền mà chỉ để có thể liếc nhìn Hạ Tưởng một cái.

So với Cổ Ngọc, Hoa Nhài Vàng Bạc lại càng là những người khổ sở..

Hai người cố ý từ nước ngoài bay về, cũng lấy thân phận thành viên của tổ chức kinh tế thành viên tham dự hội nghị, hơn nữa chịu sự phó thác của Nga Ni Trần tìm kiếm thời cơ mới. Nhưng khi nảy sinh tình cảm, sớm đem sự phó thác của Nga Ni Trần ném lên chin tầng mây, chỉ biết si mê Hạ Tưởng, tâm tư dao động.

Tấm lòng cũa phụ nữ, có đôi lúc không giống như cái kim nơi đáy biển, mà như áng mây thủy chung trên bầu trời, bất luận người kia đi đến đâu, áng mây vẫn luôn bay phía trên, vì hắn mà nguyện che khuất ánh mặt trời chói chang.

Kỳ thật, Nga Ni Trần đối với việc Hoa Nhài Vàng Bạc tham dự Hội nghị lần này đặt kỳ vọng cao. Vì y biết hành động của Hạ Tưởng nhất định có thâm ý. Trong trí nhớ của y, Hạ Tưởng chưa bao giờ triệu tập một hội nghị kinh tế quá quy mô như thế. Hiển nhiên, hành động của Hạ Tưởng công khai, trọng đại, Trần Thị cần nắm bắt cơ hội kỳ ngộ lần này, nói không chừng có thể tiến thêm một nấc thang nữa.

Nếu cho Hạ Tưởng biết có hai người phụ nữ si mê dõi theo nhất cử nhất động của hắn, hắn nhất định sẽ thở vắn than dài rằng sinh con gái cũng không tốt bằng sinh một người con trai.

Trong tất cả các thành viên, Liên Nhược Hạm thật ra rất ung dung. Cô biết rõ bước tiếp theo trong kế họach kinh tế lớn của Hạ Tưởng. Cũng không cần cô phải làm ra những hành động quá rõ ràng, trong tay cô nắm số tiền lớn, chỉ quan tâm đến những dự án cần tiền vốn nhiều là được. Đương nhiên, người cô muốn giúp đỡ nhất là Vệ Tân, sau đó là…Hoa Nhài Vàng Bạc.

Mối quan hệ giữa Hạ Tưởng và Hoa Nhài Vàng Bạc, Liên Nhược Hạm đã biết được một phần, biết rõ mối quan hệ phức tạp giữa Hạ Tưởng và Nga Ni Trần cũng là một lời khó nói hết. Không hiểu tại sao, cô vừa thấy Hoa Nhài Vàng Bạc đã cảm thấy thích sự yếu duối mỏng manh của họ, liền muốn giúp đỡ, coi bọn họ như em gái.

Liên Nhược Hạm tình cảm dạt dào nhưng Hạ Tưởng không để tâm. Điều mà Hạ Tưởng lưu tâm chính là, cần phải thống nhất tư tưởng, từng bước quy hoạch tổ chức Kinh tế thành viên một cách lâu dài. Bởi hắn biết rõ đừng thấy Kinh tế thành viên thực lực hung hậu, nhưng nhìn chung gần như toàn bộ tập trung ở tỉnh Yến. Ví như để tất cả trứng vào trong một cái giỏ, rất nguy hiểm, bởi vì nghe nói Chỉ tịch tỉnh mới nhậm chức Đỗ Bang Trung tương đối bảo thủ trong vấn đề kinh tế.

Đã đến lúc làm cho Kinh tế thành viên bước ra khỏi tỉnh Yến rồi.

Quyển 10: Trời cao biển rộng

Chương 1467: Chưa rời tỉnh Yến, đại cục đã định

Trong suy nghĩ về tương lai gần cũng như viễn cảnh sau này của Hạ Tưởng, phải đưa bộ máy kinh tế và bộ máy chính trị cùng hướng ra khỏi tỉnh Yến, vươn ra khắp cả nước. Tranh thủ để nảy nở ở khắp nơi trong nước, nỗ lực để trong mười năm, xây dựng mấy tập đoàn có tầm ảnh hưởng trong khắp cả nước.

Khác với đường lối của thế lực gia tộc là, Hạ Tưởng muốn đi theo con đường thị trường, hoàn toàn dùng quy tắc thị trường để đấu tranh với những con số định mức trên thị trường, cạnh tranh công bằng, kiếm tiền hợp lý.

Cũng không phải Hạ Tưởng không muốn nhúng tay vào làm lũng đoạn ngành sản xuất. Dù sao những ngàng có thể lũng đoạn được cũng có hạn, mà cũng sớm đã bị phân chia không còn gì nữa, nếu hắn còn vươn tay vào, không những khó như lên trời, mà còn phải trả những giá chính trị rất lớn, mất nhiều hơn được. Huống hồ Hạ Tưởng tự nhận còn có thể nắm chắc được mạch đập của thị trường, càng tự cho là chỉ có thể thiết lập được một ngành thương nghiệp lớn trong con sóng lớn của thị trường, mới có thể thực sự thành lập được một đế quốc thương nghiệp, mới là tia hy vọng để có thể đưa doanh nghiệp trong nước vươn ra thế giới.

Đợi sau khi một phần tổ chức kinh tế phát triển lớn mạnh đến một quy mô nhất định, có được sức ảnh hưởng quan trọng trong nước, thì đó cũng sẽ là lúc mà Hạ Tưởng bước nhanh đến một vị trí quan trọng. Đến lúc đó, sức ảnh hưởng chính trị có thể một lần nữa ảnh hưởng đến toàn bộ sức kinh tế, ngược lại, tổ chức kinh tế cũng có thể gián tiếp thúc đẩy tiến trình chính trị.

Kinh tế và chính trị, tương hỗ lẫn nhau, không thể thiếu cái nào được.

Hạ Tưởng chủ trì hội nghị, hắn ngồi trên đài, trước tiên là uống một ngụm trà do Lý Thấm bưng lên, cười nói:

– Khó có dịp ngồi nói chuyện cùng mọi người, uống chút trà, chúng ta đều đến từ khắp nơi, cùng đến với nhau vì một mục tiêu giống nhau. Có một số lời nên nói trước, có oán báo oán, có thù báo thù, sau khi oán thù đều đã báo xong hết rồi, thì vẫn còn là bạn bè…

Bên dưới vang lên những tiếng cười.

Tôn Hiện Vĩ hét lớn một câu:

– Lãnh đạo là đang nhắc nhở chúng ta, có ân báo ân. Dù sao tôi cũng không nói, lãnh đạo anh chỉ cần để lại cho tôi một chút tiền để nửa đời sau này dưỡng già và nuôi bồ nhí sau này. Những tiền khác, anh cứ lấy đi hết đi, lỗ thì tính cho tôi, lời thì tính cho anh.

Tôn Hiện Vĩ nói rất lớn, vẻ mặt lại có vẻ rất khoa trương, lập tức khiến mọi người cười vang.

Hạ Tưởng cười mắng một câu:

– Nếu các anh đi theo tôi, tiền kiếm được càng ngày càng ít, các anh không nói, tôi cũng cảm thấy ngại với các anh.

– Lãnh đạo, Hiện Vĩ nói đều là những lời thật lòng, bây giờ trong tay tôi có không ít tiền nhàn rỗi, nhưng vẫn không tìm được dự án nào thích hợp, nếu không đầu tư nữa thị bị mốc mất.

Phùng Húc Quang nói đều là những lời nói thật, gã bây giờ đã mất đi sức khống chế giá cả đối với thành phố Giai Gia. Sau đòn bẩy, gã vẫn còn cầm giữ hơn 1 tỷ, cũng chưa từng đầu tư vào dự án quan trọng nào, nhàn cư vi bất thiện.

Hạ Tưởng triệu tập hội nghị các tổ chức thành viên kinh tế, một mặt là muốn điều chỉnh tư tưởng và đường lối của các tổ chức thành viên kinh tế, một mặt cũng là gặp thời mà làm. Bởi vì cho dù là Bất động sản Thiên An của Tôn Hiện Vĩ, hay là Bất động sản Giang Sơn của Thiên Ngũ, hay là tập đoàn Đạt Tài, trong thời kỳ phát triển gần đây, cũng đang lúc lâm vào tình trạng không phát triển.

Trên cơ bản thị trường tỉnh Yến đã gần đến lúc bão hòa, chỉ có thể duy trì hiện trạng. Nhưng xu hướng đóng băng của ngành bất động sản đã quá rõ ràng, những khu chung cư còn tồn lại quá nhiều, không đến ba năm, nhất định sẽ đại giảm giá. Nhà nước đã ra rất nhiều chính sách hạn chế Bất động sản phát triển theo xu hướng dị dạng, bất luận là về phương diện cấp phép sử dụng đất hay vay nợ ngân hàng, đã lần lượt có một loạt khống chế lớn.

Quy định hạn chế mua vào đã có tác dụng, xa thì không nói, ngay những khu chung cư của thành phố Yến đã gặp phải tình trạng đóng băng. Có rất nhiều khu chung cư bên ngoài thì đẹp đẽ và mới, tin truyền ra bên ngoài thì đều là những tin giả dối như đã bán hết, không thể che giấu nổi sự thật là không thể cho vay, đối với những người hiểu biết sâu về trong ngành như Hạ Tưởng mà nói, rất dễ nhìn thấu được sự thật bên trong.

Thành phố Yến là một thành phố không đến bốn triệu dân, không có nhiều dân số như vậy, thì nhà bán cho ai? Quỷ lại không cần nhà ở.

Đương nhiên, bảo Thiên An, Giang Sơn ngay lập tức chuyển ngành là một điều không có khả năng thực tế, nhưng tách một bộ phận từ ngàng bất động sản ra, một bộ phận chuyển qua thi công cầu đường hoặc những ngành khác, cũng không phải không có khả năng.

Còn nữa, ngành bất động sản của thành phố Yến đã có xu hướng suy tàn, nhưng còn rất nhiều tỉnh lị đang ở trong thời kỳ phát triển mở đầu, cũng có kỳ vọng phát triển. Vì vậy, như trên đã nói, ra khỏi thành phố Yến, bước ra tỉnh Yến, cũng là điều phải làm.

Chờ cho tiếng cười vang lên hết, Hạ Tưởng nói rõ ràng ý định của hắn:

– Nếu đã mời tất cả mọi người đến ngồi đây để thảo luận sự phát triển về sau này, chắc chắn sẽ đưa ra một vài ý tưởng để mọi người tham khảo. Tôi có một ý tưởng, có thể cùng thảo luận tính khả thi của nó.

Lời này vừa nói ra, hội nghị lập tức lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều tập trung mọi ánh nhìn về phía Hạ Tưởng, sợ rằng sẽ để sót mất một từ nào đó. Bởi vì mỗi một câu một từ mà Hạ Tưởng nói ra, đều liên quan thiết thực đến lợi ích của tất cả mọi người ngồi ở đây.

Đều là những người ở dưới sự lãnh đạo của Hạ Tưởng mà phát triển lớn mạnh, đều đã tận mắt chứng kiến sự nắm bắt đến mức chuẩn xác của Hạ Tưởng đối với tình hình thị trường. Tính ra cũng đã có đến mấy năm Hạ Tưởng không tự mình đứng ra chỉ đạo công tác vận hành nền kinh tế nữa, vì vậy kế hoạch lần này, có ý nghĩa rất lớn.

– Ba đồng chí Chu Duệ Nhạc, Thiên Vũ và Bành Dũng đến tỉnh Tương nhậm chức, chính trị chưa đụng đến, kinh tế đã đi trước. Duệ Nhạc và Thiên Vũ lần lượt đảm nhiệm Bí thư Thành ủy, Bành Dũng đảm nhiệm Phó thị trưởng thường trực, những nơi mà ba đồng chí này đi đều được coi là những thành phố cấp trung trong tỉnh Tương, ngành Bất động sản cũng đang nằm trong thời kỳ bắt đầu phát triển…

Hạ Tưởng thấy sự chờ mong của Tề Á Nam, nên cười nói.

– Tôi cho rằng, Á Nam vẫn luôn muốn vẫn luôn muốn thử sức với ngành Bất động sản, vậy có thể đi thử cùng với Duệ Nhạc.

Tập đoàn Tề Thị ở quận Hà Mã cũng đã từng chạm tay vào lĩnh vực bất động sản, hiệu quả coi như không tồi, nhưng sau đó vẫn luôn không tìm được một mặt bằng thích hợp, nên cũng không xây dựng khu chung cư nào mới.

– Ngoài việc đầu tư một phần sức lực góp sức cùng với Duệ Nhạc ở tỉnh Tương, Á Nam chờ đến lúc thời cơ thích hợp, tôi sẽ mời cho anh mấy nhà đầu tư thích hợp đến từ Bắc Kinh, để Tập đoàn Tề Thị có thể mở rộng thị trường đến Bắc Kinh. Đương nhiên, anh bây giờ có thể tiếp xúc một chút với tập đoàn Giai Mỹ.

Tề Á Nam liên tục gật đầu, sự vui mừng hiện rõ trên mặt, Hạ Tưởng sắp xếp chu toàn như vậy, xem như đã vạch ra một con đường rộng rãi cho sự phát triển của Tập đoàn Tề Thị. Lãnh đạo quả nhiên là lãnh đạo, cao nhân, vừa ra tay đã khác người. Có lẽ nguyện vọng vươn ra tỉnh Yến của tập đoàn Tề thị bấy lâu nay chưa được thực hiện, sẽ có thể mượn tay Chủ nhiệm Hạ mà thực hiện.

Tề Á Nam kích động đến mức gần như không nói nên lời.

– Tôi đi đến đâu, lãnh đạo?

Không đợi Hạ Tưởng nói, Tôn Hiện Vĩ đã nhảy dựng lên.

– Sẽ có nơi để anh đi, gấp gì chứ?

Hạ Tưởng thật ra biết rõ đừng nhìn Tôn Hiện Vĩ dường như quá hấp tấp vội vàng mà không thiết thực, thật ra gã đối nhân xử thế cũng rất có chừng mực. Đương nhiên, ngoài cái tật thấy người đẹp thì không thể rời bước đi được ra,

– Anh cùng với Bành Dũng cùng đi đến tỉnh Tương…

– Ngoại trừ đi về hướng Nam, có thể đi ra Bắc được không?

Tôn Hiện Vĩ chưa nghe nốt câu, đã mở lớn mắt,

– Tôi thật ra rất hùng hậu, chỉ đi về một thành phố phía Nam, không đủ.

– Anh nói nhiều quá.

Hạ Tưởng cười mắng một câu, thật ra có Tôn Hiện Vĩ làm không khí náo động một chút cũng không tồi,

– Đi về hướng Bắc thì đi theo Bí thư Tào của tỉnh Hắc Liêu, toàn bộ tỉnh Hắc Liêu, đã đủ cho anh chưa?

Tôn Hiện Vĩ sợ tới mức rụt cổ:

– Không dám khoác loác, dạ dày của tôi cũng không lớn như vậy, ăn không hết.

– Lập Xuân, anh cùng Chủ tịch Thành thương lượng một chút, cũng đến Hắc Liêu mở rộng đi. Nếu Chủ tịch Thành đồng ý, tôi sẽ sắp xếp cho anh ấy và người sắp nhậm chức Bí thư tỉnh ủy ở đó gặp mặt nhau.

Được thôi, đã có thể gặp mặt Bí thư Tỉnh ủy, Tập đoàn Đạt Tài lần này đến Hắc Liêu còn không thể mở được thị trường? Ít nhất trong phạm vi mà chính sách cho phép, có Bí thư Tỉnh ủy đứng ra ủng hộ, lại thêm uy tín và thực lực của Tập đoàn Đạt Tài, thành công chắc chắn đang chờ.

Thẩm Lập Xuân vô cùng vui mừng,

– Không thành vấn đề, tôi dám chắc, Chủ tịch Thành chắc chắn đồng ý với đề nghị của Chủ nhiệm Hạ.

– Cái đó thì chưa chắc.

Hạ Tưởng cũng không muốn nói gì thêm về Thành Đạt Tài nữa, tiếp tục nói,

– Tôi còn muốn nhờ Chủ tịch Thành quan tâm nhiều hơn đến hai thành phố Đan Thành và Ngưu Thành, còn cả Tần Đường, cũng có thể thử xem. Dù sao thành phố Yến cũng đã có xu hướng bão hòa, những thành phố dưới kia, còn có rất nhiều triển vọng.

Bành Vân Phong là Bí thư Thành ủy nhiệm kỳ kế tiếp của Thành phố Đan Thành, lần này Tập đoàn Đạt Tài đi Đan Thành, không những có thể hợp tác chân thành với Bành Vân Phong, còn có thể mang đến một món lợi không nhỏ cho Bành Vân Phong, Chung Nghĩa Bình, một công đôi việc. Hơn nữa với thực lực của Tập đoàn Đạt Tài, bốn bề nở hoa cũng không phải không thể.

Mà Lục Minh là Thị trưởng của Ngưu Thành, vừa mới đến nhậm chức ở Ngưu Thành, nếu vừa mới đến đã có được một khoản đầu tư lớn từ Tập đoàn Đạt Tài, thì uy vọng cũng sẽ rất lớn.

Thẩm Lập Xuân đã vui vẻ ra mặt:

– Không giấu gì lãnh đạo, thật ra Chủ tịch Thành đã sớm rất muốn ngồi nói chuyện cùng anh, nhưng anh lại ở thành phố Yến, không có thời gian phù hợp…

Hạ Tưởng gật đầu:

– Ngày mai tôi về tỉnh Tương, ngày mai sẽ dành thời gian đến thăm Chủ tịch Thành.

– Bất động sản Giang Sơn cũng chia làm hai bước để đi, phía Bắc thì đi về Bắc Kinh, hợp tác với Tập đoàn Giai Mỹ, phía Nam phát triển ở thành phố Tương Giang, đến lúc đó tôi sẽ sắp xếp cho Tiêu Ngũ gặp mặt với Thị trưởng thành phố Tương Giang Mai Hiểu Lâm.

– Bước tiếp theo tập đoàn Giai Mỹ sẽ phát triển theo hướng cổ phần và cổ phiếu, đồng thời sẽ phát triển lên tỉnh Cát Giang ở phía Bắc, tỉnh Sở ở phía Nam, tỉnh Tề ở phía Đông, chuẩn bị cho sự phát triển toàn diện.

– Giai đoạn này những thương mại nhỏ không nên quá phát triển ra bên ngoài, chỉ cần yên ổn ở tỉnh Yến là được. Tranh thủ để mở rộng ngành du lịch ra hai thành phố Tần Đường và Chương Trình. Cục diện chính trị của hai thành phố, do Bành Vân Phong ra mặt phụ trách liên hệ, nếu có khó khăn nữa, có thể trực tiếp tìm đến Bí thư Cao hoặc Chủ tịch tỉnh Khâu.

– Công ty Cổ Ngọc có thể sống yên ở Bắc Kinh, sau đó mở rộng ra cả nước, trở thành một công ty nổi tiếng trên toàn quốc, mở ra trên một trăm cửa hàng trên toàn quốc, có một câu nói không phải nói… kim cương luôn trường tồn, một viên được truyền lưu mãi mãi. Hy vọng công ty Cổ Ngọc có thể làm được việc lưu truyền đến lâu dài, gia thế vĩnh viễn.

– Thương mại Trần thị hiện tại thực lực còn quá yếu, nhất định không nên tham lam quá nhiều, chỉ cần đứng vững ở Tần Đường, tiếp tục làm lớn mạnh bản thân. Có thể chọn hợp tác với Tập đoàn Tề thị, đồng thời, cũng hy vọng Tập đoàn Giai Mỹ có sự trợ giúp nhất định nào đó, để thương mại Trần thị sớm phát triển lớn mạnh. Sau đó tôi sẽ giới thiệu cho Trần Mạt Trần Lị làm quen với Từ Tử Kỳ.

– Hơn một tỷ của Húc Quang cũng có chỗ đầu tư, sau hội nghị tôi sẽ sắp xếp cho anh gặp mặt Lục Minh của thành phố Ngưu Thành để nói chuyện trực tiếp. Đầu tư ở Ngưu Thành, có thể áp dụng phương pháo đầu tư an toàn là tranh thủ chính sách để tái đầu tư. Tin rằng Lục Minh sẽ cho anh một câu trả lời mãn nguyện nhất, anh và Lục Minh có lẽ cũng hợp nhau.

– Cuối cùng tôi báo cho mọi người một tin tốt, trong tay Chủ tịch Liên có một nguồn vốn mạo hiểm, ai có vấn đề về tiền vốn, có thể nói trực tiếp với cô ấy. Mặc dù nguồn vốn trong tay Chủ tịch Liên không nhiều, nhưng chỉ cần anh có năng lực và có hạng mục lớn, giúp đỡ một công ty để sau 3 – 5 năm nó trở thành một tập đoàn, có lẽ cũng không thành vấn đề.

Dưới sự sắp xếp xuất quỷ nhập thần của Hạ Tưởng, mỗi người ngồi đây đều có một bên chính trị phối hợp với một bên kinh tế, tức là chính trị cùng hỗ trợ kinh tế, giúp đỡ lẫn nhau, chưa ra khỏi tỉnh Yến, nhưng đã đứng ở thế bất bại!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/01/2018 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 18
Phần 6 Đạo Vương môn hạ, Tử Ngọc đạo nhân đã tu thành Thần Tôn, có được chiến lực có thể so với Thần Quân, nhưng mà bị oanh giết, thân tử đạo tiêu, Thiên Đao lão tổ truyền nhân Chung Thiên Quân cũng không thể tránh thoát trận đại kiếp nạn này, bị Hủy Diệt Ma Tôn suất lĩnh hơn mười Ma Tôn cùng một chỗ đánh chết ở trong Vạn Giới Chư Thiên Đồ. Vô số đại Phật tọa trấn ở bên trong từng tòa Phật thành, cao tụng Phật hiệu, Phật Quang quét sạch hết thảy ma quang ma khí trong hư không, mấy chục vạn đại Phật chống đỡ một phiến thế giới. Oanh... Minh Hải...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 12
Phần 6 Hoàng... Hoàng cấp thế giới chi lực? Sư phó ngươi là nói hắn sao? Dao Thanh Mẫn chỉ chỉ Lăng Tiếu nói. Trừ hắn ra còn có ai, thật không nghĩ tới Đệ Nhất Hoàng Tọa lần này lại đáng sợ như thế, khó trách có thể lực áp anh kiệt các thế lực, hôm nay xem ra quả nhiên là có thực học. Lê Tuyết khen. Băng Nhược Thủy nghe được xưng hô của sư pho, tảng đá lớn đè nặng trong lòng rốt cục cũng buông lỏng, nàng thật sự sợ sư phó sẽ không chào đón Lăng Tiếu, hiện giờ xem ra mình đã nghĩ thừa rồi, đồng thời nàng cũng thay Lăng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 46
Phần 6 Sau khi trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, Phong Hành Thiên chủ lại nhìn qua Lục Thiếu Du mỉm cười, nếp nhăn trên khuôn mặt già nua khiến cho nụ cười nhìn như cười như không, hắn nói: Ngươi thực sự không có cách gì sao? Bất quá ta đã từng nói với các đại thế giới, lần này tuy rằng Thượng Thanh thế giới lấy được năm tòa Hồng Hoang điện, thế nhưng đại bộ phận trong đó đều là người Phi Linh môn ngươi đoạt được. Ngươi lại là chưởng môn của Phi Linh môn, lại là sư đệ của Hoàng Phủ minh chủ của Chiến Thiên liên minh, cho nên tất cả đều do...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng