Quan Trường - Quyển 16

Phần 55

Một loạt sự kiện hoa cả mắt, cùng với màn đêm đang dần dần buông xuống.

Sau khi Tỉnh ủy trải qua hỗn loạn, màn đêm dần dần bao phủ, sự ồn ào náo động tạm dừng lại, chậm rãi trở về với sự tĩnh lặng và thần bí vốn có. Trong khu tập thể Tỉnh ủy, trên mặt mỗi người đều tràn ngập khiếp sợ, cảnh tượng vội vàng, và chạm mặt nhau, chỉ có điều khẽ gật đầu, cũng không nói lời nào.

Tuy rằng đã là tan tầm, trên cơ bản mỗi người đều ngồi vững ở vị trí công tác, để phòng ngừa bất cứ lúc nào lại xuất hiện sự kiện không thể đoán trước, cũng tốt trước mặt lãnh đạo hiện tại, ít nhất có thể tạo chút ấn tượng, để tránh ở lần rung chuyển kế tiếp, có thể bảo vệ vị trí hiện tại, tranh thủ tiến thêm một bước.

Cửa khu tập thể Tỉnh ủy, cũng khôi phục sự trang nghiêm khi bình thường, chỉ có hai người canh gác như cũ, dường như cũng không vì sự kiện xe chở rác thải mà gia tăng lực lượng cảnh sát và bảo vệ. Thực ra thì ở xung quanh trong phạm vi mấy trăm mét, số lượng bảo vệ mặc trang phục thường tăng thêm đến mấy chục người.

Đối với người dân thành phố Lỗ mà nói, hôm nay là một ngày, từ sáng đến tối ánh mặt trời chói chang, thời tiết vẫn khô ráo như cũ, vừa không có gió to, cũng không có mây đen, càng không có chuyện gì lớn phát sinh. Thậm chí ngay cả sự việc xe chở rác thải tấn công khu tập thể Tỉnh ủy, bởi vì không biết tin tức, ngoại trừ số rất ít người vừa lúc đi ngang qua hiện trường và một bộ phận người dân nghe nói lại, còn thì đại đa số người dân cũng không nghe được một chút tin tức gì, hoặc là chỉ mơ hồ nghe được một ít tin vỉa hè. Tóm lại, chân tướng rất xa xôi, sự việc rất mơ hồ, thật giả khó phân biệt, liền giống như đại bộ phận sự kiện chính trị, chưa bao giờ cho công chúng biết. So sánh với lòng người trong Tỉnh ủy tỉnh Tề đang hoảng sợ, thì người dân lại túm năm tụm ba, hoặc về nhà hoặc hô bè gọi bạn cùng ăn bữa tối, đánh một dấu chấm tròn trịa cho một ngày lao lực đã qua – có khi ngẫm lại, kỳ thật không biết gì cũng là một loại hạnh phúc … còn những hộ nằm giáp tường với khu tập thể Tỉnh ủy, gần như tất cả mọi người đều biết, thời tiết Tề phải thay đổi.

Sự kiện Hà Giang Hải, Trung Ương còn chưa đem sự kiện ra chính thức định tính, càng không gọi nó là sự kiện Hà Giang Hải. Việc này cũng có nghĩa là trong khu tập thể Tỉnh ủy cùng có chung một nhận thức … tất cả mọi người đều nhận định, việc này nhất định phải bắt Hà Giang Hải chịu trách nhiệm toàn bộ, mà việc Hà Giang Hải rơi đài, cho thấy ba phe thế lực ở tỉnh Tề một lần nữa lật bài.

Vài giờ sau khi Tỉnh ủy khẩn cấp mời họp hội nghị, đã là đêm khuya, lúc này, những người liên quan đến thế lực đen tối của thành phố Lỗ đã sa lưới toàn bộ. Hà Giang Hải ở bệnh viện đã tỉnh lại mà Trung ương cũng đã đưa ra chỉ thị với tỉnh Tề, cũng thông qua đường sáng đường tối mà truyền tai tới Khâu Nhân Lễ, Tôn Tập Dân hoặc Hạ Tưởng.

Sau khi tan họp, Hạ Tưởng khéo léo từ chối lời mời cùng đi ăn khuya của Chu Hồng Cơ, chuẩn bị về nhà. Sự việc hôm nay rất nhiều hỗn tạp, hắn cần thời gian tiêu hóa, cũng cần yên lặng một mình, để làm theo thế cục.

Nhưng… có người không để hắn an lòng … Nghiêm Tiểu Thì gọi điện thoại tới.

– Đêm dài đằng đẵng không ngủ nổi, công tử, có đến khuê phòng của em hay không?

Nghiêm Tiểu Thì nói chút tiếng phổ thông theo cách phát âm của người miền Nam, lại cố ý cắn đầu lưỡi nghịch ngợm nói, khiến cho Hạ Tưởng bỗng chốc như về tới Triều Tống.

Ở triều Tống, đối với người có học thì người có địa vị tối cao nhất cũng hạnh phúc nhất…

– Sao giờ em vẫn còn ở thành phố Lỗ?

Hạ Tưởng lúc này biết Nghiêm Tiểu Thì đã tiếp nhận công trình trang hoàng nhà khách Tỉnh ủy, hắn còn tưởng rằng Nghiêm Tiểu Thì đã trở về thành phố Yến hoặc Bắc Kinh.

– Tại sao em không thể ở Thành phố Lỗ?

Giọng Nghiêm Tiểu Thì ba phần nghịch ngợm bốn phần oán trách, hiển nhiên là tâm trạng khá tốt,

– Phó bí thư Hạ, phu nhân hiện không ở bên anh, anh cũng mất nửa ngày với hội nghị, chắc chắn là trạng mệt mỏi, em vừa mới học được món mát xa tẩm quất, muốn thử một lần hay không?

Hạ Tưởng gặp dịp Nghiêm Tiểu Thì đang âm thầm làm chuyện gì đó, liền vui vẻ đi tới. Trong lòng hắn xác định với chính mình một trăm lần, là hắn và Nghiêm Tiểu Thì gặp mặt, quả thật là muốn tìm tòi nghiên cứu chân tướng sự tình, không phải là vì mát xa hay tẩm quất. Tuy nhiên khi Hạ Tưởng thoải mái nằm ở trên giường, thích thú mà thoải mái mà hưởng thụ mát xa hạng nhất chỉ có của Nghiêm Tiểu Thì, nhất thời lại không khỏi cảm thán, Nghiêm Tiểu Thì thật sự là nữ tính, cũng không biết từ khi nào học được mát xa, quả thật là đỡ mệt.

Đừng xem Nghiêm Tiểu Thì bề ngoài yếu ớt, không ngờ lực tay cũng không nhẹ, phối hợp với bàn tay cô trắng mịn như ngọc, trong nhu có cương, hơn nữa cũng không biết tìm ở đâu mà cô có trang phục chuyên nghiệp, bị cô ngồi xếp bằng cạnh bên người, không nhẹ không nặng mà gõ một chút, thật đúng là một lần khó quên.

Nghiêm Tiểu Thì mặc áo đuôi ngắn quần soóc, lộ ra cánh tay và đùi sáng bóng mê người, nhất là cô thỉnh thoảng trong chốc lát ngồi trên người Hạ Tưởng từ trên xuống dưới, trong chốc lát lại quỳ gối trên lưng Hạ Tưởng, quả nhiên là rất muốn giày vò Hạ Tưởng một phen.

Hạ Tưởng tuy rằng một ngày mệt mỏi, mí mắt đánh nhau, lẽ ra được tẩm quất một phen, thoải mái rất nhiều, đúng là cơ hội tốt để ngủ. Nhưng có đại mĩ nữ Nghiêm Tiểu Thì, lại có khả năng cực kỳ lôi cuốn, hắn có thể ngủ mới là lạ.

Nghiêm Tiểu Thì càng giúp hắn đỡ mệt, hắn ngược lại lại càng nóng lòng muốn thử. Hơn nữa Nghiêm Tiểu Thì cố ý vô tình mặc trang phục mời gọi, cẩn thận quan sát mà nói, bên trong thậm chí không mang áo lót, mặc cho người ta kín đáo thưởng thức nhìn không sót một thứ gì. Hạ Tưởng vốn là người tốt, sao có thể phụ lòng mỹ nhân có tấm lòng như vậy?

Hữu hoa kham chiết trực tu chiết, mạc đãi vô hoa không chiết chi.

Một giờ sau khi hưởng thụ Nghiêm Tiểu Thì mát xa phục vụ, Nghiêm Tiểu Thì đã bị Hạ Tưởng đẩy ngã, hưởng thụ Hạ Tưởng một lần loại mát xa phục vụ khác.

Nghiêm Tiểu Thì không hề xấu hổ, tối nay, xem như thật sự cảm nhận được sự trân trọng.

Nghiêm Tiểu Thì cũng là một phụ nữ thông minh, nhà khách yên lặng mà lại cao cấp, Hạ Tưởng cũng không về nhà, ôm Nghiêm Tiểu Thì mà ngủ, hoàn thành mong ước muốn được hạnh phúc đã lâu của Nghiêm Tiểu Thì.

– Hôm nay không tính…

Nghiêm Tiểu Thì tóc rối tung, hai mắt mê ly, hai gò má ửng hồng.

– Không tính cái gì?

Hạ Tưởng nhìn ra bóng đêm ngoài cửa sổ, tâm tư hơi phiêu du về xa xôi.

– Anh đã nói nhất định sẽ bên em một lần một ngày một đêm, hôm nay là nửa đêm, cho dù anh đến hừng đông lại đi, cho dù anh ở bên em qua đêm, cũng là đạp sương sớm đến, cùng với sương sớm mà đi, cũng không quá chồng hờ vợ tạm.

Hạ Tưởng không kìm nổi cười, chồng hờ vợ tạm bị Nghiêm Tiểu Thì lý giải như thế, kể cũng có hứng thú.

– Được, em nói không tính sẽ không tính.

Hạ Tưởng cười ha hả, nghiêng người lại muốn tung hoành sa trường,

– Vừa rồi cũng không tính, bây giờ mới tính.

Nghiêm Tiểu Thì thét lên một tiếng kinh hãi:

– Anh nhẹ thôi, vẫn còn đau.

– Em cũng nhẹ thôi, anh chịu không nổi.

– Anh…

Lúc bình minh, Hạ Tưởng mở hai mắt, còn tưởng rằng bên người sẽ có một làn da ấm áp, không ngờ duỗi tay ra, lại trống không.

Vì thế, sau khi Hạ Tưởng tỉnh lại, câu nói đầu tiên là châm biếm:

– Sao đã đi rồi? Đúng là vô trách nhiệm.

Ánh mắt dừng ở đầu giường, thấy đã dọn xong bữa sáng, trứng gà, bánh mì, bánh rán và bánh quẩy, còn có một giỏ bánh bao nhỏ, rất phong phú, cho dù là ăn cơm trưa cũng ăn không hết.

Nghiêm Tiểu Thì đã đi đâu? Hạ Tưởng nhìn mâm cơm hơi sững sờ, hoá ra Nghiêm Tiểu Thì cũng là một người phụ nữ dịu dàng chăm sóc cẩn thận, có thể lấy về nhà làm vợ.

Đang ngây người thì nghe tiếng nước chảy ào ào trong buồng vệ sinh truyền đến… Hoá ra cô đang tắm.

Một mặt hưởng thụ bữa sáng phong phú, một mặt nhớ tới câu hỏi vừa rồi chính mình thuận miệng mà nói, không khỏi âm thầm bật cười.

Sau khi cười xong, lại không khỏi nhớ tới câu đầu tiên mà Hà Giang Hải ở bệnh viện sau khi thức tỉnh đã hỏi.

– Hạ Tưởng có ở đây hay không?

Hạ Tưởng đương nhiên không ở đó, Hạ Tưởng sao phải chờ đợi Hà Giang Hải tỉnh lại? Nhưng sau khi Hà Giang Hải thức tỉnh, ai cũng không hỏi, chỉ hỏi Hạ Tưởng, Hạ Tưởng liền biết, Hà Giang Hải và hắn ngẫm lại cũng có quan hệ trao đổi lớn.

Nhưng hắn cũng không thể đi bệnh viện thăm hỏi Hà Giang Hải, và việc trao đổi với Hà Giang Hải cũng chẳng còn, hiện tại Hà Giang Hải, đã là củ khoai lang phỏng tay.

Trên thực tế, ngay sau khi tan họp tối hôm qua, ở trên đường trước khi bí mật đến gặp Nghiêm Tiểu Thì, Hạ Tưởng còn nhận được một cuộc điện thoại từ Bắc Kinh.

Khiến hắn không ngờ được chính là, điện thoại của một người quen cũ gọi tới là Diệp Thiên Nam.

Diệp Thiên Nam rất khách sáo:

– Phó bí thư Hạ, hơn nửa đêm gọi điện thoại tới, hy vọng không quấy rầy anh.

– Anh Thiên Nam không cần khách sáo, có chuyện gì cứ nói thẳng.

Hạ Tưởng tỏ thái độ ôn hoà đối với Diệp Thiên Nam, vừa không nhiệt tình cũng không làm bất hòa, phù hợp với quan hệ hiện tại giữa hai người.

– Sự việc của Giang Hải, tôi vừa mới nghe nói, quá bất ngờ.

Giọng điệu của Diệp Thiên Nam khi nói chuyện vẫn chưa thay đổi, hay là thích trầm bổng du dương,

– Nhưng việc đã đến nước này, muốn quay đầu lại cũng không có khả năng. Tôi chỉ là có một chút không thể hiểu được, tại sao Giang Hải lại mất đi lý trí như thế?

Hiện tại còn muốn theo miệng hắn mà nói lời khách sáo sao? Diệp Thiên Nam vẫn là không tự biết bản thân đang ở đâu, Hạ Tưởng liền biết, Diệp Thiên Nam cũng tốt, hoặc là ông ta đại diện cho thế lực cũng được, hiện tại cũng không rõ ràng lắm phía sau một loạt sự kiện ở tỉnh Tề, rốt cuộc đã xảy ra nội tình gì.

Bởi vì cũng không tin Hà Giang Hải sắp xếp tai nạn xe cộ muốn đưa Nha Nội vào chỗ chết!

Trên cơ bản có thể nói, toàn bộ bên trong tỉnh Tề, biết rõ ràng toàn bộ sự kiện từ đầu đến cuối, chỉ có Hạ Tưởng. Đồng thời, có thể ở giữa phối hợp tác chiến, và khống chế tình thế ở trong phạm vi nhất định duy nhất chỉ có một người, đó là Hạ Tưởng.

Diệp Thiên Nam lúc này gọi điện thoại tới, một là muốn hiểu rõ, hai là muốn biết rõ lập trường của Hạ Tưởng.

Chỉ tiếc, Hạ Tưởng sẽ không để ông ta được như ý nguyện.

– Đúng vậy, sự việc quá bất ngờ, ai cũng không thể tưởng được.

Hạ Tưởng cảm thán mà nói một câu,

– Hiện tại không ai hiểu rõ lắm sau lưng sự việc đã xảy ra chuyện gì, hiện tại Bí thư Hà còn trong bệnh viện, chỉ có thể chờ ông ấy chủ động mở miệng…

Diệp Thiên Nam cười ha hả, rất thức thời mà chuyển hướng đề tài:

– Khi nào Phó bí thư Hạ đến Bắc Kinh, tôi nhất định sẽ mời anh một bữa.

Hạ Tưởng liền rất khách sáo đáp lại một câu:

– Anh Thiên Nam khách sáo rồi, anh cũng không phải người Bắc Kinh, tôi đi Bắc Kinh, anh mời tôi, thì không thể nào nói nổi rồi…

Diệp Thiên Nam bị bẽ mặt.

Hạ Tưởng thu hồi tâm tư, sau khi rời giường, vươn vai, thấy ánh mặt trời ngoài cửa sổ thật đẹp, nghĩ thầm gần đây thời tiết thực ra vẫn còn tốt, đang chuẩn bị thu dọn một chút rồi đi làm, thì điện thoại reo.

Là Nga Ni Trần gọi điện.

– Phó bí thư Hạ, không ngờ Nha Nội gặp chuyện không may, việc ở Bắc Kinh, có phải thu tay lại hay không?

Nga Ni Trần và Dương Uy cùng đi Bắc Kinh, là vì ứng phó với chuyện Nha Nội định thâu tóm việc kinh doanh của Tiếu Giai, hiện tại Nha Nội gặp xui xẻo lớn, cũng là có thuận lợi, Hạ Tưởng tuy rằng đúng lúc ra tay cứu Nha Nội, nhưng hắn cũng không phải người hiền lành!

Thừa dịp anh bệnh, không cần mạng của anh, nhưng cần gốc rễ sinh mạng của anh!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 18/01/2018 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 24
Phần 55 Đại hán trung niên do dự, nghe lời nói của thanh niên này dường như có quan hệ với cường giả nhân loại gọi là Lục Thiếu Du kia và Tiểu Long hoàng tử, hắn nói: Bọn họ đang ở trong Thanh Long Hoàng tộc, thế nhưng ngươi muốn tìm bọn họ thì một năm sau hãy tới. Hiện tại bọn họ đang có công chuyện. Vậy thì có một nữ tử mặc váy tím tên là Lục Tâm Đồng ở bên trong không? Ta muốn gặp nàng. Dương Quá nói. Cái này cũng không được, ta đã từng gặp nàng ta, thế nhưng hiện tại cũng không biết nàng ta ở đâu. Tóm lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 21
Phần 55 Người đưa ngươi vào vị trí đại thống lĩnh thì sao? Thí dụ như một vị Đô Thống giúp ngươi ngồi vào vị trí đại thống lĩnh thiên nhai, ngươi không chỉ hiếu kính một mình Đô Thống đại nhân đấy chứ? Thân tín bên cạnh Đô Thống đại nhân thì sao? Những chi tiêu này cũng tiêu tốn ba bốn thành. Đây là những người nhất định phải chuẩn bị, nếu thiếu đi một đám người này ủng hộ thì ngồi không vững vị trí đại thống lĩnh thiên nhai, nếu đắc tội với đám người này, cũng biết vị trí của ngươi có nhiều chất béo, thậm chí muốn cạo trên người của ngươi một ít...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 17
Phần 55 Đột nhiên, nàng nhớ tới một chuyện, thân thể mềm mại chấn động, lẩm bẩm nói: Hắn mới vừa rồi nói, hắn đụng phải Nhậm Tiên Thiên, cùng Nhậm Tiên Thiên đánh một trận, chẳng lẽ không phải nói giỡn, mà là thật sự? Bên ngoài Thanh Liên Tiên cung, từng đạo tiên đạo từ trong Tiên cung bắn ra, định trụ truyền pháp chi địa, để cho phiến bảo địa này không cách nào bỏ chạy, đột nhiên một đạo hoa quang lóe lên, từ trong truyền pháp chi địa bay ra, rơi vào đỉnh đầu một Yêu Đế thân hình to lớn cao ngạo, từ từ chuyển động, đúng là tòa mui xe kia. Mui...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng