Quan Trường - Quyển 16

Phần 94

Vấn đề của Chu Chấn Ba kỳ thật cũng giống vấn đề của Cung Tiểu Tinh, tuy rằng có giá trị lợi dụng rất lớn nhưng cũng là vũ khí hạt nhân, có thể có nhưng không thể dùng. Chỉ cần dùng sẽ đưa tới một kết quả hai bên cùng chết.

Hạ Tưởng thoải mái ngồi trên ghế, vừa nhìn Cổ Ngọc bận rộn làm việc vừa suy nghĩ công việc.

Từ Ngũ Nhạc trở về thành phố Lỗ đã là buổi chiều tối, hắn không trở lại Tỉnh ủy, cũng không có chuyện gì lớn liền lần lượt gọi điện thoại cho Ngô Thiên Tiếu và Ôn Tử Tuyền rồi đi cùng Cổ Ngọc tới một nơi yên tĩnh.

Là một biệt thự độc lập rất tĩnh lặng.

Trong biệt thự có đủ mọi thứ cần thiết, từ đồ gia dụng và trang trí, hiển nhiên là thường xuyên có người quét dọn và quản lý. Hạ Tưởng hỏi Cổ Ngọc là nhà ai ở, Cổ Ngọc cười không đáp. Hạ Tưởng cũng không cưỡng ép cô phải trả lời.

Cổ Ngọc có một thói quen, là đến mỗi nơi đều ở biệt thự mà không quen ở khách sạn. Không hẳn chỗ nào cũng là bất động sản của cô mà có lẽ do bạn bè cho mượn. Dù sao mặc kệ ở đâu, cô cũng có thể kiếm được một biệt thự để ở.

Ở Tương Giang, biệt thự của cô từng có rất nhiều người đẹp tới. Mà ở thành phố Lỗ, biệt thự của cô chỉ dành riêng cho cô và Hạ Tưởng, hơn nữa Cổ Ngọc còn tự mình xuống bếp nấu cơm để khao Hạ Tưởng.

Nói là nấu cơm, kỳ thật chỉ là làm sủi cảo, bởi vì Cổ Ngọc tự nhận sở trường nhất là làm sủi cảo, mà Hạ Tưởng lại thích nhất là ăn sủi cảo.

Hạ Tưởng thật không ngờ cũng có một ngày hắn ở một bên thoải mái mà thưởng thức bóng dáng bận rộn của Cổ Ngọc. Hắn lập tức cảm thấy tinh thần thoải mái, sự mệt mỏi của cả ngày đều tan theo mây khói.

Mặc dù lúc ngồi với mấy người Chu Vu Uyên, sự mệt mỏi khi leo núi đã tan.

Hạ Tưởng thích sự đơn thuần của Cổ Ngọc, vừa bao dung vừa thưởng thức tính cách khi thì vui vẻ, khi thì đau buồn của cô. Dù sao ngoài tình cảm với Cổ Ngọc, hắn còn cảm thương gia cảnh bất hạnh của cô, cũng sẵn lòng che chở cho cô.

Không ngờ rằng trong lúc vô tình, Cổ Ngọc lại thay đổi rất nhiều, cũng có lúc trầm tĩnh. Nhìn bóng dáng Cổ Ngọc lúc ẩn lúc hiện trước mặt, trong lòng Hạ Tưởng dạt dào hạnh phúc.

Bình tĩnh mà xem xét, Hạ Tưởng vẫn thích người phụ nữ vì gia đình. Cho nên trong cảm nhận của hắn người có phong cách thương nhân như Nghiêm Tiểu Thì, phong cách biến đổi liên tục như Phó Tiên Tiên đều xếp hạng sau Cổ Ngọc.

Chỉ có người phụ nữ vì gia đình mới là người phụ nữ đáng tin cậy, quan niệm của Hạ Tưởng vẫn rất truyền thống.

Cổ Ngọc bưng sủi cảo lên, Hạ Tưởng mới thu hồi ý nghĩ, cùng ăn với Cổ Ngọc. Đây quả thật là ngắm trăng trong nước, ngắm hoa trong sương, dưới đèn ngắm người đẹp, là cực hạn của chuyện tốt trong đời. Dưới ánh đèn ấm áp, Cổ Ngọc càng lộ vẻ đẹp phong tình. Mái tóc buộc đơn giản, chỉ mặc một chiếc áo phông, không hề để ý tới hình tượng, thậm chí còn lệch một bên vai để lộ bờ vai trắng nõn không hề có dây áo ngực. Từ đó có thể kết luận: Bên trong khẳng định là càng mát mẻ hơn.

Bên dưới mặc một chiếc quần đùi, càng tôn lên dáng người, khiến cặp đùi đẹp thon dài của cô hiện ra không sót chút gì trước mặt Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng thích nhất cặp đùi đẹp của Cổ Ngọc.

Cũng lạ, dường như Cổ Ngọc hơi béo hơn Nghiêm Tiểu Thì một chút nhưng cặp đùi của cô lại đẹp hơn, đẹp không sao tả xiết: Cân xứng, mượt mà, trơn bóng không chút tì vết. Có thể nói là hoàn mỹ.

Như một tác phẩm nghệ thuật vậy!

Cho dù Hạ Tưởng không hề có lòng yêu thích riêng một bộ phận nào nhưng vẫn rất đam mê cặp đùi đẹp của Cổ Ngọc. Đàn ông thưởng thức phụ nữ bắt đầu từ khuôn mặt, tiếp đó là ngực, eo, mông, cuối cùng là chân.

Trên thực tế, phân tích từ góc độ cấu tạo sinh lý, đàn ông nhìn phụ nữ đầu tiên là chú ý tới hai nơi: Khuôn mặt và cặp chân.

Đương nhiên, những kẻ háo sắc thì khác người bình thường. Ánh mắt của họ sẽ không thể xét theo lẽ thường được.

Đây có lẽ là lần đầu tiên hắn ở cùng một phòng với Cổ Ngọc và nhấm nháp bữa tối được Cổ Ngọc dày công làm cho. Lúc trước Hạ Tưởng còn cảm thấy cõng Cổ Ngọc xuống núi là bị thiệt, hiện tại lại thấy mình hời, được ngắm vẻ đẹp khác với ngày thường của Cổ Ngọc, tâm tình vui vẻ hẳn lên.

Mà hành động của Chu Hồng Cơ cũng không khiến tâm tình hắn xấu đi. Nói cho cùng, tuy Hạ Tưởng là người tốt, cũng từng hợp tác với Chu Hồng Cơ, nhưng chung quy Chu Hồng Cơ vẫn thuộc phe phản đối, hắn và Chu Hồng Cơ lại không có quan hệ cá nhân, Chu Hồng Cơ gặp phải đại loạn là chuyện của Chu Hồng Cơ, liên quan gì tới hắn chứ?

Chỉ cần hắn không ném đá xuống giếng khi người gặp họa, thì đã là người cực tốt rồi.

Lần trước mâu thuẫn với Hà Giang Hải là đứng trên lập trường đạo nghĩa, vì dân chúng, vì kế hoạch lâu dài thực phẩm lành mạnh, lúc đó Hạ Tưởng không hề có tư lợi gì. Mà hiện nay càng lúc càng xa với Chu Hồng Cơ, khả năng còn đứng ở mặt đối lập, điểm xuất phát của hắn vẫn là vì đại cục, vì kế hoạch lâu dài của tỉnh Tề.

Mặc kệ người khác có hiểu hắn hay không, cũng không quản Chu Hồng Cơ nghĩ gì về hắn, hắn sẽ không nhân nhượng Chu Hồng Cơ đảo loạn tỉnh Tề. Đương nhiên, nếu chỉ ra tay vì thể diện thì quá đề cao đối phương. Bất luận cuộc đọ sức nào, nếu không có lợi ích chính trị thì thể diện chẳng đáng giá một xu.

Chỉ hy vọng Chu Hồng Cơ không nên kéo đến Bắc Kinh, thu tay lại trong sự việc Hà Giang Hải. Hiện tại cấp bậc của Chu Hồng Cơ không thấp, cấp bậc càng cao, càng không thể bị đánh đập.

Hạ Tưởng lắc đầu, không suy nghĩ bước tiếp theo của tỉnh Tề nữa. Giang sơn mỹ nhân – Giang sơn còn xa nhưng mỹ nhân thì ở ngay trước mặt, sao có thể khinh mỹ nhân mà trọng giang sơn chứ? Hạ Tưởng liền an tâm cùng với Cổ Ngọc ăn một bữa tối thoải mái.

Cũng phải thừa nhận Cổ Ngọc rất cẩn thận. Cô đã mua tới đầy đủ các nguyên liệu, từ vỏ tới nhân sủi cảo. Nói là cô làm, kỳ thật chỉ là dùng vỏ bao nhân lại, hơn nữa còn cho chút muối vào khiến vị khá lạ, tuy nhiên Hạ Tưởng vẫn cố gắng ăn vài cái và khen ngợi tay nghề của Cổ Ngọc.

Vì để dụ dỗ cho phụ nữ vui vẻ, đàn ông thường phải làm một số việc trái với lương tâm.

Cổ Ngọc đúng là tâm tư đơn giản, tuy rằng được Hạ Tưởng khen khiến vui vẻ ra mặt nhưng vẫn uyển chuyển thừa nhận rằng tay nghề của mình không quá khả quan:

– Em nhớ anh không thích ăn mặn mà, sao hôm nay em lại cảm thấy mặn nhỉ?

Hạ Tưởng đáp:

– Đồ ăn tỉnh Tề khá mặn, anh ăn nhiều thành quen. Có lẽ do tỉnh Tề là nơi sản xuất muối nên khi làm món gì cũng cho nhiều muối…

– Không đúng, hạ lưu Trường Giang cũng là vùng duyên hải, cũng sản xuất muối, vì sao đồ ăn ở hạ lưu Trường Giang lại ngọt tới mức rất khó nuốt?

– Có lẽ là nguyên nhân lịch sử nhất định. Cũng có thể là do vật cực tất phản (sự vật phát triển đến cực điểm thì sẽ chuyển hoá theo hướng ngược lại). Dù sao đất thế nào sinh ra người thế đó. Thích mặn, thích nhạt, thích ngọt, thích chua, chỉ cần thoải mái là được.

– Ai chà, không phát hiện ra anh còn là triết học gia cơ đấy.

Cổ Ngọc nhấp nháy mắt, lại bĩu môi nói:

– Lần sau em phải cải tiến tay nghề một chút, nhất định phải làm anh thỏa mãn. Tục ngữ nói, muốn giữ trái tim đàn ông, trước hết phải giữ dạ dày của họ. Một phụ nữ không biết nấu cơm, nhất định là một người phụ nữ thất bại.

– Được, có kiến thức.

Hạ Tưởng thích phụ nữ có quan niệm truyền thống, liền khen Cổ Ngọc vài câu:

– Cô bé Ngọc gần đây tiến bộ không ít nhỉ. Cứ tiếp tục duy trì, nhất định sẽ trở thành một hiền thê lương mẫu đỉnh cao.

Cổ Ngọc cắn đũa, lộ ra hàm răng trắng bóng, cười nói:

– Hiền thê lương mẫu. Hiền thê trước, lương mẫu sau, vậy có phải là chỉ có thể trở thành hiền thê mới có thể trở thành lương mẫu hay không? Liệu có thể nhảy qua giai đoạn hiền thê mà trực tiếp trở thành lương mẫu được không?

Suy nghĩ của Cổ Ngọc biến hóa quá nhanh, Hạ Tưởng có chút khó xử nói:

– Ý của em là em muốn làm mẹ sao?

Không biết là vì ánh đèn hay vì xấu hổ mà mặt Cổ Ngọc đỏ lên, cô hơi cúi đầu:

– Là ý của ông nội. Sau khi nghe nói ông cụ nhà họ Phó bị bệnh, ông luôn nói cái gì mà con cái cháu chắt, còn nói nếu được ôm một đôi long phượng (sinh đôi cả trai cả gái) thì tốt…

Lão Cổ già rồi, Hạ Tưởng mỉm cười nhưng trong lòng cảm thán. Lão Cổ muốn trong lúc còn sống được nhìn thấy Cổ Ngọc sinh con, đây chẳng phải là muốn suy tính lâu dài, muốn hắn chăm lo cho Cổ Ngọc cả đời sao?

Từ đầu phản đối hắn và Cổ Ngọc ở bên cạnh nhau, đến chấp nhận sự thật, rồi đến ám chỉ muốn Cổ Ngọc có con, lão Cổ cũng thật vất vả. Hạ Tưởng có thể thông cảm nỗi khổ tâm của ông.

Kỳ thật cho dù Cổ Ngọc không sinh con thì hắn cũng phải chăm lo cho cô cả đời. Nhưng nếu lão Cổ muốn được thấy Cổ Ngọc có nơi nương tựa, hắn sao có thể từ chối chứ?

Tuy nhiên nghĩ lại, cho dù Cổ Ngọc phối hợp nhưng có thể có con hay không thì không ai có thể nói chắc được.

Chỉ có thể nói là làm hết sức.

Hạ Tưởng đúng là làm hết sức, cũng là một đêm vui sướng nhất của hắn và Cổ Ngọc từ trước tới nay. Cuối cùng Cổ Ngọc mới quen với hạnh phúc của người phụ nữ, cắn vai Hạ Tưởng chủ động yêu cầu mai nở hai lần.

Nghiêm Tiểu Thì một lòng muốn Hạ Tưởng ở với cô suốt một ngày một đêm, vì đủ loại nguyên nhân mà tới nay vẫn chưa được toại nguyện. Mà Cổ Ngọc không hề có ý này nhưng lại khiến Hạ Tưởng ở với cô suốt một ngày một đêm, tính từ sáng hôm trước. Điều này đúng là khiến người ta phải cảm thán cùng là người sao số mệnh lại khác nhau thế.

Ngày hôm sau, Hạ Tưởng thức dậy sớm. Tuy rằng hôm trước leo núi, buổi tối lại leo giường nhưng hắn vẫn tinh thần sảng khoái, quả nhiên là người gặp việc vui thì tinh thần thoải mái.

Cổ Ngọc nằm trên giường không dậy nổi, hoàn toàn không hề có ý tứ dậy khỏi giường làm điểm tâm cho Hạ Tưởng. Cô như một con mèo lười nằm cuộn tròn ngủ say sưa, khiến Hạ Tưởng cười cô người cần thì xếp trước còn người không cần thì xếp sau

So sánh ra thì Nghiêm Tiểu Thì vẫn cẩn thận hơn.

Không để ý tới sự thất lễ của Cổ Ngọc, Hạ Tưởng dậy trước để về Tỉnh ủy. Ít nhất cũng phải làm ra vẻ là xuất phát từ nhà đi làm. Khi tới Tỉnh ủy, vào văn phòng, hắn phát hiện chẳng những Ngô Thiên Tiếu đã tới từ sớm mà còn có thêm một vị khách không mời mà tới đang đợi hắn.

Không phải Chu Hồng Cơ, cũng không phải Tôn Tập Dân mà là người vẫn khiến Hạ Tưởng nhìn không thấu – Tần Khản.

Vừa nhìn thấy Hạ Tưởng, Tần Khản liền cười ha hả:

– Phó bí thư Hạ, cuối cùng cũng gặp được anh. Tôi đang có một chuyện lớn muốn thương lượng với anh.

Hạ Tưởng vừa dẫn Tần Khản vào phòng trong vừa cười nói:

– Phó chủ tịch Tần có chỉ thị tinh thần gì?

Tần Khản thu nụ cười lại, vẻ mặt nghiêm trọng nói:

– Phó bí thư Hạ, tôi có tình hình cực kỳ nghiêm trọng cần báo cáo.

Rốt cục, Tần Khản cũng lộ ra bộ mặt thật trước mặt Hạ Tưởng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 18/01/2018 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hướng Nhật – Quyển 3
Phần 94 Mịa nó chứ! Hướng Nhật thầm mắng một tiếng, không đợi mấy cô nàng kịp phản ứng, hắn đã kéo đầu củ tỏi đi, chỉ để lại một câu: Anh đi vệ sinh đã. Kéo theo tên kia rẽ vào một góc vắng vẻ trong trường, lúc này Hướng Nhật mới buông đầu củ tỏi ra, không ngờ hắn còn chưa mở miệng thì tên kia đã hỏi một cách nghi hoặc: Lão đại, không phải muốn đi vệ sinh à? Hình như không phải chỗ này, chẳng lẽ anh muốn giải quyết ngay tại đây sao? Giải quyết cái rắm! Hướng Nhật lớn tiếng mắng. Mày vừa rồi nói bậy cái gì...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Tru Tiên
Phần 94 Dã Cẩu đạo nhân đi theo Quỷ Lệ, bước ngắn bước dài đi sâu vào Tử Trạch. Hồi nãy mới đổ một trận mưa lớn, đất đai vốn đã mềm lún giờ lại càng lầy lội hơn, nhưng không biết vì sao sau khi Quỷ Lệ hội diện với bọn Tần Vô Viêm, Kim Bình Nhi, hắn lại không chịu ngự khởi pháp bảo mà phi hành nữa, lại cứ đi bộ. Tựa hồ hắn cũng giống như Kim Bình Nhi, đều đang che giấu cố kỵ gì đó vậy. Nếu là ngày xưa, Dã Cẩu đạo nhân tự nhiên đã hả miệng chửi lớn, ít ra cũng cằn nhằn dai dẳng, chỉ là giờ phút này gã...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện cổ trang
Miêu Nghị – Quyển 37
Phần 94 Cự tuyệt Hạ Hầu Thừa Vũ chỉ là sách lược nhất thời, tịnh không phải là thật long cự tuyệt, lúc Miêu Nghị lần nữa xuất hiện trước mặt nàng, dưới sự cầu khẩn van nài của Hạ Hầu Thừa Vũ, cuối cùng “mềm lòng” đáp ứng, lời đáp ứng này đồng nghĩa với phải trả ra cái gọi là đại giá giúp đỡ thuyết phục Hạ Hầu gia tương trợ. Đạt được mục đích Hạ Hầu Thừa Vũ không ở lại lâu, lúc rời đi còn mừng thầm trong bụng. Song oán hận với Miêu Nghị cũng dần sâu thêm, thêm một lần cầu khẩn đối với nàng mà nói ý vị với thêm lần nữa khuất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng