Quan Trường - Quyển 17

Phần 39

Ngoài thành phố Lỗ, Phẩm Đô là một thành phố cấp phó tỉnh của tỉnh Tề, cũng là bởi vì vị trí chiến lược trọng yếu, luôn là thành phố cảng quan trọng trong nước, không những chính trị trong tỉnh ngang hàng với thành phố Lỗ, ở trong nước, cũng là một thành phố mạnh về kinh tế có tiếng.

Cho nên từ trước đến nay Bí thư Thành ủy Phẩm Đô đều là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, là cán bộ Trung ương quản lý trực tiếp, đồng thời, cũng là ứng cử viên rất đáng tin cậy trong mắt lãnh đạo Trung ương.

Nếu muốn loại suy, vị trí của Phẩm Đô ở tỉnh Tề, cùng loại với Thần Châm và Động Ngoạn của tỉnh Lĩnh Nam, nhưng từ góc độ ý nghĩa chính trị và độ cao chiến lược mà nói, lại còn cao hơn cả Thần Châm và Động Ngoạn, bởi vì hạm đội Đông Hải là một trong ba hạm đội lớn nhất của hải quân trong nước … chính là ở Phẩm Đô.

Bởi vậy Bí thư Thành ủy Phẩm Đô Lý Vinh Thăng, mặc dù đang ở trong ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Tề, vô cùng khiêm tốn, hơn nữa xếp hạng cũng không cao lắm, nhưng đều rõ ràng là Lý Vinh Thăng có triển vọng chính trị rất lớn, trách nhiệm nặng nề của một Bí thư Thành ủy Phẩm Đô đổ lên vai y, là sự thể hiện của việc Tổng bí thư vô cùng tín nhiệm y.

Nhưng một trận dịch bệnh, quả thực làm cho Lý Vinh Thăng có chút mệt mỏi phải ứng phó.

Tình hình dịch bệnh không bằng tình hình thiên tai, tình hình thiên tai bình thường đều là đột ngột xảy ra và rất ngắn ngủi, có thể khống chế. Còn tình hình dịch bệnh cũng đột ngột xảy ra nhưng thời gian bất định, không thể khống chế. Mặc dù hiện tại trách nhiệm về bệnh dịch không hoàn toàn đổ lên đầu y, nhưng nếu không khống chế được, cuối cùng tạo thành hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, y cũng khó chối được sai lầm này, cho dù không bị mất chức, cũng lưu lại vết nhơ chính trị không thể gột sạch, tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến việc thăng tiến sau này.

Tuổi của Lý Vinh Thăng vẫn có đủ không gian để thăng chức, y chắc chắn sẽ không dừng lại ở cấp Phó tỉnh.

Việc phát sinh bệnh dịch làm cho Lý Vinh Thăng quả thật vô cùng đau đầu, trước sau đã đến hai Phó chủ tịch tỉnh cũng chưa thể hiệu quả khống chế, dịch bệnh lại truyền đi thêm một bước, quả thực có chút bất ngờ và làm cho người khác không tài nào hiểu nổi.

Theo lý sốt xuất huyết là một loại bệnh truyền nhiễm, cũng không được coi là bệnh truyền nhiễm có độ nguy hiểm cao, gần như là toàn thành phố đều huy động, sao lại không thể không chế được tốc độ lan truyền? Rốt cuộc là có vấn đề ở chỗ nào?

Đợi sau khi Tần Khản thay Lý Đinh Sơn, sự lan rộng của bệnh dịch vẫn chưa có biến chuyển tốt, thế nhưng, lại xảy ra một biến cố mà người ta không thể tưởng tượng nổi, làm cho Lý Vinh Thăng gần như đã hiểu được cái gì đó…

Nhưng việc càng thu hút sự chú ý của mọi người so với tình hình bệnh dịch ở Phẩm Đô, ngoài việc con riêng của Lục Gia Thành, còn có đại sư người của Ban tổ chức Trung ương tới.

Lý Vinh Thăng liền biết, sự việc, cuối cùng cũng gặp bước chuyển ngoặt to lớn.

Ban tổ chức Trung ương cho người đến, trước là trong quá trình tiếp xúc với lãnh đạo bộ phận Tỉnh ủy, trước lúc tin tức Tỉnh ủy thay nhiệm kỳ mới chưa được công bố ra ngoài, sự kiện con riêng của Lục Gia Thành vẫn tiếp tục lên men.

Nên nói, sự việc đã thành một vở kịch khôi hài.

Ông lão Lục Du mặc dù cùng họ cùng âm, không cùng tên (theo nghĩa của tên) với nhà thơ Lục Du, nhưng bất luận là diện mạo hay lời nói đều thua xa nhà thơ, ông ta nói tiếng địa phương tỉnh Tề, với ai cũng nói Lục Mỹ Mỹ là con gái của mình, không phải con gái của người khác, đừng nghe con gái của ông ta nói bậy, nó thích nhận bừa…

Ai nghe rồi cũng cười, ai sau khi cười xong, cũng đều nghĩ dưới sự ngụy trang dáng vẻ trung hậu, thật ra còn có một trái tim nói năng ngọt xớt. Hơn nữa còn có thể đưa ra một kết luận rõ ràng, Lục Mỹ Mỹ có phải là con của Lục Du hay không tạm thời không nói, cho dù Lục Du vỗ ngực nói nguyện ý làm người thân, không, giám định cha con, nhưng tất cả mọi người đều rõ một điểm, đó là Lục Du chịu sự sai khiến của người khác.

Quả thật, có một người con gái nhận cha linh tinh hiển nhiên không phải viểc rạng rỡ tổ tông gì, nhưng lúc Lục Du đề cập đến việc cha nuôi của con gái có khá nhiều, một chút xấu hổ cũng không có, trái lại, dường như lại rất vinh quang, thậm chí còn có vẻ như học thuộc mà liệt kê ra trong nước mấy nữ minh tinh nào có nhiều cha nuôi, ngụ ý con gái ông ta giống về cấp bậc với những nữ minh tinh kia, có thân phận.

Tất cả mọi người đêu chú ý đến một hiện tượng lạ đó là, Lục Du làm ầm ĩ khá vui vẻ, chính chủ Lục Mỹ Mỹ lại biến mất như không khí, không hề lộ diện nữa. Mà mẹ của Lục Mỹ Mỹ… một người thần bí nhất luôn đứng đằng sau, càng không ai biết gì. Nói thật, cho dù tin lời nói của Lục Du là thật, cũng phải đưa mẹ của Lục Mỹ Mỹ ra chứng minh mới được.

Từ bản thân của cha thì không thể nhìn ra được gien của con gái, nhưng bắt buộc phải nói, phía sau một người con gái vô cùng xinh đẹp, nhất định phải có một người mẹ thùy mỵ thướt tha.

Đến cuối cùng, lúc Lục Du lại một lần nữa nói với giới truyền thông ông ta là bố đẻ của Lục Mỹ Mỹ, và khuyên con gái nên can đảm đứng ra nhận sai với công chúng, có một phóng viên to gan hỏi, làm cho tất cả nỗ lực mà Lục Du bỏ ra để biểu diễn, phó mặc cho dòng nước cuốn trôi.

– Xin hỏi ông Lục, ông hơn Lục Mỹ Mỹ rất nhiều tuổi, liệu có phải lúc sinh Lục Mỹ Mỹ, tuổi có vẻ hơi lớn?

– Tôi là kết hôn muộn sinh con muộn, hưởng ứng lời kêu gọi của quốc gia.

– Có người nói Lục Gia Thành che giấu tuổi tác, mời ông nói suy nghĩ của mình.

– Cục trưởng Lục nhìn trẻ hơn tôi rất nhiều, ông ấy làm sao có thể che giấu tuổi tác? Tôi thấy đều là người khác nói bừa.

– Ông quen Cục trưởng Lục không?

– Không quen.

– Không quen Cục Trưởng Lục, sao lại nói ông ta không che giấu tuổi tác?

– …

Lục Dầu không phải là kẻ lõi đời, bị phóng viên cho vào tròng, nói quanh co nửa ngày rồi nói một câu.

– Tôi đoán thế.

Sau đó, liên quan đến việc Lục Gia Thành lợi dụng Lục Du chuyển dịch ánh mắt mọi người về chuyện che giấu tuổi tác, dựa vào cách nói đạt tới mức nghe nhìn lẫn lộn, thì giống như bắt đầu mọc cánh, ở trong Thành ủy và Tỉnh ủy bắt đầu lưu truyền rộng rãi.

Cách nói cùng nhau, không chỉ ông lão Lục Du ngay lập tức biến mất không dấu vết, ngay cả Lục Mỹ Mỹ và nam thanh niên cũng đều không thấy, hoàn toàn biến mất không thấy bóng dáng.

Đương nhiên, bọn họ có xuất hiện hay không không hề quan trọng, cũng không liên quan đến thời cuộc, bởi vì Lục Gia Thành đã hãm sâu trong đó!

Sau đó, Thành ủy và Lục Gia Thành nói chuyện.

Sau nữa, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy và Lục Gia Thành nói chuyện.

Lại sau nữa, Tỉnh ủy và Lục Gia Thành nói chuyện.

Người ở Tỉnh ủy ra mặt và nói chuyện với Lục Gia Thành, chính là Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng ngồi một cách tùy ý, cố gắng tạo ra một bầu không khí thoải mái, nói một cách bình tĩnh:

– Đồng chí Lục Gia Thành, anh không cần có gánh nặng tâm lý, cho dù nói thật với Tỉnh ủy, Tỉnh ủy cũng sẽ không vì chuyện một đứa con riêng mà làm gì một Cán bộ Giám đốc sở. Còn về vấn đề tuổi tác, cũng phải nói thật với Tỉnh ủy, Tỉnh ủy trước nay luôn vô cùng trân trọng mỗi vị cán bộ Đảng viên.

– Còn nữa, đồng chí của Ban tổ chức Trung ương trước mắt vẫn ở Tỉnh ủy, ngay lập tức phải tuyên bố một quyết định trọng đại, bây giờ anh thẳng thắn nói với Tỉnh ủy còn có thể tận dụng mọi khả năng cứu vãn ảnh hưởng, nếu không, đợi các đồng chí của Ban tổ chức Trung ương đều biết chân tướng sự thật, anh ghi tên ở Ban tổ chức Trung ương, nhất định là mất nhiều hơn được.

Lục Gia Thành nắm chặt hai tay, hiển nhiên là đang đấu tranh tư tưởng một cách kịch liệt.

Ông ta thực ra đã đoán được nhân tố chính trị đằng sau sự kiện, mặc dù không dám nhận định Phó Bí thư Hạ Tưởng trước mặt đây chính là kẻ đứng sau màn, nhưng ít nhiều cũng có nghi ngờ.

Nghi ngờ thì nghi ngờ, những lời nói bất mãn vô lễ cũng không thể nói ra, bởi vì Hạ Tưởng là lãnh đạo cấp trên.

– Phó Bí thư Hạ, Lục Mỹ Mỹ quả thật không phải là con riêng của tôi, tôi có thể lấy tính Đảng ra cam đoan với tổ chức, tôi và Lục Mỹ Mỹ không có một chút quan hệ nào, vì chứng minh sự trong sạch của bản thân, tôi cũng nguyện ý làm giám định cha con.

Lục Gia Thành còn ôm tia hy vọng cuối cùng không bỏ, bởi vì ông ta nhận định, Tỉnh ủy sẽ không bắt ông ta làm giám định cha con thật sự, bởi vì quả thật như trò đùa trẻ con.

– Tỉnh ủy tin tưởng anh là một đồng chí tốt.

Hạ Tưởng khẽ mỉm cười, dường như thái độ của Lục Gia Thành đều nằm trong dự kiến.

– Nhưng nghĩ đến tình thế bây giờ có chút phức tạp, Tỉnh ủy sắp đổi nhiệm kỳ mới, lãnh đạo của Ban tổ chức Trung ương cũng ở Tỉnh ủy, nếu nghe được việc của anh, sợ sẽ ảnh hưởng không tốt. Tôi kiến nghị, anh có nên suy nghĩ việc nghỉ ngơi một khoảng thời gian? Đợi sau khi đồng chí của Ban Tổ chức Trung ương quay về, sự tình dần dần làm rõ.

Biến thành để đó không dùng? Lục Gia Thành không ngờ Hạ Tưởng dám hạ độc thủ. Trong lòng rất phẫn nộ nhưng cũng không dám biểu lộ, chủ yếu là vì ông ta cũng có vấn đề, bị trở thành đối tượng phê phán của giấy bút, bây giờ tránh khỏi tầm mắt công chúng là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng sợ thì sợ, một khi nghỉ ngơi thì không thể nào trở lại.

– Phó Bí thư Hạ, tôi…

Lục Gia Thành dường như quyết tâm, cắn răng một cái:

– Tôi chấp nhận sự sắp đặt của Tỉnh ủy.

Sau khi Lục Gia Thành đi rồi, Hạ Tưởng trầm mặc rất lâu, không ngờ Lục Gia Thành cũng thật kiên quyết.

Hắn còn muốn xúi giục Lục Gia Thành, muốn Lục Gia Thành thật tâm quy phục, quay giáo phản Tần Khản một kích, không ngờ sự quyết đoán của Tần Khản cũng không nhỏ, Lục Gia Thành tình nguyện cách chức một thời gian, cũng không thỏa hiệp, rốt cục Tần Khản có quân bài gì chưa lật có thể khiến Lục Gia Thành bám gót như vậy?

Chỉ có một tên Tần Khản, vẫn chưa đủ sức để thao túng Lục Gia Thành và xúi giục Chu Duệ, vấn đề rốt cuộc là ở đâu? Phía sau Tần Khản ở Bắc Kinh rốt cuộc là ai?

Nếu như theo như lời Quan Viễn Khúc, Tần Khản ở Bắc Kinh căn bản đã không vững, không có hậu đài vững vàng, vậy thì những hành động trước mắt của Tần Khản, hoàn toàn không phù hợp với cách làm của một người ở chốn quan trường không có chỗ dựa.

Đừng nói, vấn đề khó khăn của Tần Khản, thật đúng là làm khó Hạ Tưởng, bởi vì sự việc khẳng định vẫn còn một nút thắt chưa được cởi bỏ, không đúng với bình thường, làm cho suy đoán của Hạ Tưởng luôn có chỗ không thông.

Có điều, điều càng làm cho Hạ Tưởng ngạc nhiên chính là quyết định của Trung ương, bởi vì lần này Tỉnh ủy tỉnh Tề thay nhiệm kỳ, lúc bắt đầu nói sẽ không có biến động lớn, nhưng lại có sự điều chỉnh nhân sự mấu chốt, làm cho hắn vô cùng không hiểu.

Lý Vinh Thăng không còn đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Phẩm Đô, chuyển sang đảm nhiệm chức ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh, còn Lý Đinh Sơn lại đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Phẩm Đô!

Đây tuyệt đối là một quyết định bất ngờ, bởi vì theo xếp hạng, Lý Vinh Thăng thấp hơn Lý Đinh Sơn, đối với Lý Vinh Thăng mà nói, từ Bí thư Thành ủy chuyển sang Phó chủ tịch tỉnh, không lên không xuống, xem như đi ngang.

Mà đối với Lý Đinh Sơn, cũng coi là sự chuyển ngang, lại có ý tứ ngầm rồi.

Đương nhiên, xếp hạng là chuyện nhỏ, xếp hạng trong hội nghị thường vụ cũng không phải là vĩnh viễn không đổi, cũng có thể tùy người mà tiến hành đổi, chính là nói, Lý Đinh Sơn sẽ không vì việc đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy phẩm Đô mà hạ xếp hạng, vẫn xếp hạng trước Lý Vinh Thăng đã đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh.

Vấn đề không nằm ở chỗ xếp hạng trước sau, mà ở trong sự sắp xếp của Trung ương, rốt cuộc chứa đựng thâm ý như thế nào. Nếu nói Lý Đinh Sơn chuyển ngang ám chỉ bị hạ chức, cũng không hẳn vậy, bởi vì chức Bí thư Thành ủy Phẩm Đô cũng là một vị trí vô càng quan trọng, nếu không phải người Tổng bí thư duyệt thì không được đảm nhiệm. Trái lại, lúc này Lý Vinh Thăng chuyển từ chức Bí thư Thành ủy Phẩm Đô lên chức Phó chủ tịch tỉnh … lại không phải Phó chủ tịch thường trực tỉnh … dường như thời cơ không đúng.

Lúc Hạ Tưởng vẫn chưa hiểu rõ những mắt xích bên trong, Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương Tạ Tín Tài lại tìm hắn nói chuyện riêng, muốn trưng cầu ý kiến hắn.

Chính là việc bất ngờ ngoài dự đoán của Hạ Tưởng, sự nghiệp của hắn ở tỉnh Tề còn chưa cạnh tranh, chẳng lẽ phải rời tỉnh Tề rồi?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 28/01/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 21
Phần 39 Lúc này Dương Khánh đứng hầu ở cửa ra vào, hắn mang thêm đồ ăn vào trong, kết quả chờ cả buổi không thấy Hạ Hầu Long Thành làm chính sự, ngược lại hô hào chén nhỏ không thoải mái đổi chén lớn, lúc này uống thật thích thú, tâậm chí còn nói không nói chuyệ khác. Dương Khánh cau mày đi xuống lầu, bước nhanh đi phòng bếp, hắn tiến vào trù phòng và nói: Đại thống lĩnh muốn thêm một đĩa rau trộn. Vài tên đầu bếp bận rộn thật nhanh, Dương Khánh bưng cái khay đi ra tiến vào lầu các, sau khi đưa rau trộn lên bàn, sau khu đặt xong thức ăn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lăng Tiếu – Quyển 22
Phần 39 Sầm Xuân Hoa bị Miêu Thanh Dược áp vào ngực, trong nháy mắt xuân phong tràn đầy, má ngọc trở nên đỏ hồng, bộ dáng quyến rũ hiển hiện ra. Nàng ôm lấy đầu Miêu Thanh Dược, hít mạnh, nói: Ôi... Sư huynh ta cảm thấy Ma Hổ Tông sẽ không sai lầm đâu, chúng... Bọn chúng không có bán Thủy Thần sao? Không có khả năng ngay cả bán Thủy Thần còn không bắt được tên Lăng Tiếu kia. Miêu Thanh Dược cười nói: Ngươi nói đúng, Lăng Tiếu tiểu tạp chủng phải chết, ai cũng không thể đụng tới Yên sư muội của ta. Nói xong hắn xé rách quần áo của Sầm Xuân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lăng Tiếu – Quyển 11
Phần 39 Lăng Tiếu đột nhiên bạo xuất ra một câu như vậy, người ở phía sau cơ hồ đều muốn ngã xuống một mảng lớn. Tên đần này là nói cái gì, thực lực đường đường là Địa Hoàng giai muốn phá hủy một ngọn núi cũng là chuyện dễ dàng, lại còn nói những lời như vậy, đây rõ ràng chính là đang giả bộ lưu manh đi! Bộ Tình, Cổ Tiểu Hà cùng Thánh nữ của Âm Dương thần giáo không nhịn được “Phốc phốc” mà bật cười. Trong mắt của Bộ Tình nhìn về phía Lăng Tiếu nhiều hơn vài phần sắc thái không hiểu, mà Cổ Tiểu Hà cũng khẽ có thêm vài tia biến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng