Quan Trường - Quyển 17

Phần 50

Hạ Tưởng lúc này đang ngồi ở trong văn phòng, giải quyết công việc. Buổi hội nghị, không liên quan tới hắn, hắn cũng không dự thính hội nghị. Bởi vậy, đối với những gì phát sinh trong hội nghị lúc này, hắn vẫn chưa biết được.

Cũng đã cảm thấy mơ hồ có chỗ nào đó không ổn.

Suy nghĩ cẩn thận, nghĩ ra được điểm xảy ra vấn đề, thông thường, Hội nghị thường vụ bổ nhiệm một Phó Chủ tịch tỉnh. Bởi vì có Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh tham dự, trên cơ bản sẽ vô cùng thuận lợi. Tất cả quá trình và trình tự gộp lại với nhau, hai tiếng cũng đủ. Nhưng bây giờ đã quá hai tiếng, lại vẫn không nghe thấy bất cứ tin tức gì của hội nghị.

Tức là, hội nghị diễn ra quá lâu.

Diễn ra lâu vậy chứng tỏ đã xuất hiện vấn đề, nếu không, bây giờ có thể nhìn thấy Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân trở về Tỉnh ủy rồi.

Lẽ nào mắt xích sau cùng, đúng là kẹt ở vấn đề bổ nhiệm?

– Thiên Tiếu, lấy một bản danh sách Ủy viên Thường vụ.

Hạ Tưởng bỗng bừng tỉnh, vội vàng nói với cấp dưới.

Không bao lâu, Ngô Thiên Tiếu mang danh sách giao vào tay Hạ Tưởng, sau khi Hạ Tưởng nhận, lướt nhìn qua khoảng mười mấy phút, lại đem danh sách trả lại cho Ngô Thiên Tiếu, nói:

– Đem một bản sơ yếu lý lịch của mỗi người tới.

Ngô Thiên Tiếu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hạ Tưởng, biết chuyện quá khẩn cấp, liền vội vàng ừ một tiếng, vội vàng đi làm.

Ngô Thiên Tiếu vừa đi, Hạ Tưởng liền cầm điện thoại, gọi cho Hà Giang Hải.

– Anh Giang Hải, dạo này vẫn khỏe chứ?

Hạ Tưởng hỏi một câu rất khách sáo, rồi đi thẳng vào vấn đề chính,

– Các lãnh đạo lớn của tỉnh, có phải cũng có quan hệ rất tốt với anh phải không?

Hà Giang Hải nói là an tâm rút lui, nhưng một người cả đời quay vòng trong quan trường, có ai có thể thật tâm rút lui được yên ổn? Đều là trong tay cầm bình tưới, tai vẫn tập trung nghe ngóng bên ngoài, chỉ sợ bỏ sót mất tin tức đáng chú ý nào đó. Điện thoại của Hạ Tưởng gọi tới, y liền lập tức đoán được là cái gì.

– Quan hệ… Đều trong quá khứ, làm sao vậy Hạ Tưởng. Các vị lãnh đạo lại nói chuyện gì?

Hà Giang Hải đang ở trong vườn cầm bình tưới hoa. Nhưng hành động lúc nào điện thoại cũng mang theo trên người cũng có thể thấy, y vẫn là người đã cáo lui nhưng tâm chưa lui.

– Các lãnh đạo kinh nghiệm làm việc phong phú. Đối với công việc của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân đề ra nhiều ý kiến quý giá là chuyện tốt.

Hạ Tưởng cười ha hả, còn nói:

– Hiện tại đang họp Hội nghị Thường vụ, thảo luận bổ nhiệm chức Phó Chủ tịch tỉnh cho đồng chí Lý Vinh Thăng. Hội nghị diễn ra đã hai tiếng, vẫn chưa kết thúc…

Không cần nói nhiều, chỉ cần nói đúng trọng tâm, tin rằng Hà Giang Hải hiểu rõ hàm ý bên trong.

Hà Giang Hải đứng ở vườn nhà, là một tòa biệt thự theo hình thức thôn quê ở vùng ngoại ô, trong vườn hoa cỏ tươi tốt, còn trồng mấy cây ăn quả, ngoài ra một góc còn có vườn rau. Thật đúng là một thế giới thần tiên của người tâm hồn nhàn hạ.

Chỉ có điều tiên cảnh mặc dù đẹp, nhưng trong lòng không an bình, thì cũng không là tiên cảnh. Hà Giang Hải cả đời tung hoành quan trường, ở tỉnh Tề hô mưa gọi gió nhiều năm, khi nằm viện một lòng muốn rút lui, cuối cùng sau khi rút lui được như ý muốn, trong lòng lại cảm thấy không được toại nguyện, cảm thấy thật sự vô vị trống rỗng.

Những cán bộ lãnh đạo quen việc đưa đi đón về, thực sự cũng giống như những minh tinh đang thời kỳ nổi tiếng. Cũng coi cảnh tượng hào hoa người trước kẻ sau hầu hạ thành một phần của cuộc sống. Không có cảnh tượng hào hoa tự nhiên không thích ứng được, nhưng lại quên mất bản chất của cuộc sống thực sự là những ngày bình thường.

Có càng nhiều hào hoa, thì sẽ càng có nhiều khổ đau.

Cho nên, Hà Giang Hải đang tưới hoa chăm sóc cây mà vô cùng buồn chán. Lúc nhận được điện thoại của Hạ Tưởng, trong lòng liền thấy lung lay, biết tầm quan trọng của y lại có nơi để thể hiện rồi.

Ai cũng không ngờ được con ngựa gỗ bị vứt trước cổng nhà, lại là thứ càng không muốn bị mọi người quên đi hoàn toàn. Cho nên, dù Mặt trận Tổ quốc được hình dung là nơi để phát triển những chỗ sức lực còn lại, cũng không dễ đến được. Bởi vì các đồng chí lão thành muốn phát huy sức lực còn lại quá nhiều, nhưng vị trí là có hạn.

– Có lẽ là khâu nào đó đã xuất hiện một vài vấn đề nhỏ.

Hà Giang Hải nói trầm ngâm một tiếng, đang nghĩ đắn đo một chút, bỗng nhiên y phát hiện người đối mặt với y là Hạ Tưởng, vội cân nhấc lại thái độ:

– Đợi lát nữa tôi sẽ nói chuyện với ông Trình.

Ông Trình, đương nhiên là Trình Tại Thuận, Phó chủ nhiệm Hội nghị Thường vụ.

– Vậy được, làm phiền anh Hà rồi.

Hạ Tưởng lại nhấn mạnh một câu:

– Ý muốn của Trung ương, nhất định phải thực hiện một cách kiên định không từ bỏ. Tỉnh Tề đã vào mùa thu, đã tới thời kỳ gặt hái rồi, nên tập trung tinh thần và thể lực phát triển kinh tế. Tổng sản lượng kinh tế năm nay, tỉnh Tề vẫn xếp thứ ba, nhưng đã chênh lệch lớn so với hai năm trước. Các lãnh đạo, nên quan tâm nhiều tới chuyện đất nước nhân dân hơn.

Câu nói cuối cùng, dường như không có ý nghĩa, nhưng cũng là ngầm sắp đặt cái gì, trong lòng Hà Giang Hải cũng có tính toán, vội tỏ thái độ, nói:

– Tôi và ông Trình sẽ nói chuyện một chút, hy vọng ông ta có thể sắp xếp thời gian nói chuyện một chút với Phó bí thư Hạ.

– Nói chuyện hay không nói chuyện với tôi, cũng không quá cần thiết, chỉ hi vọng là tầm quan sát của các đồng chí lãnh đạo xa hơn chút nữa.

Lời nói của Hạ Tưởng đầy hàm ý, sau đó hắn tắt điện thoại.

Hạ Tưởng vừa kết thúc cuộc gọi với Hà Giang Hải, thì nhận được tin, tình hình buổi họp của Hội nghị Thường vụ, đã được truyền tin tức về Tỉnh ủy.

Quả nhiên, Trình Tại Thuận đã phát tác, Hạ Tưởng sau khi nghe thấy tin đó, không kinh ngạc, càng không hoang mang. Chỉ là trong lòng lại thấy rõ ràng hơn, vì hắn đã đoán được sơ sơ thủ đoạn và mục đích cuối cùng của Tần Khản, trong lòng đã có những kế sách ứng phó.

Khó khăn nhất không phải là thế tiến công của kẻ thù mạnh hơn, thủ đoạn cao siêu hơn, mà là không biết kẻ thù ra tay ở đâu. Bây giờ tất cả mọi chuyện đã rõ ràng, trái lại bước tiếp theo sẽ dễ dàng ung dung hơn.

Tuy nhiên Hạ Tưởng cũng mơ hồ đoán được, Tần Khản bề ngoài là gây trở ngại cho việc bổ nhiệm của Lý Vinh Thăng, trên thực tế chỉ sợ mục đích cuối cùng không phải là Lý Vinh Thăng. Hành động này, chỉ là mộtđòn bịp bợm. Sát chiêu thật sự, hẳn là nằm ở phía sau.

Từ quy định pháp luật mà nói quyền lực của Hội nghị Thường vụ rất lớn, không những có thể bổ nhiệm và miễn nhiệm các chức phó của Chính phủ, mà còn có thể hỏi trách nhiệm chức vụ đương nhiệm. Nhưng trong thực tế cuộc sống chính trị, quyền lực lại không lớn. Nếu nói trước kia chức vụ Chủ nhiệm không được kiêm nhiệm, thực sự còn có thể thể hiện được sự tôn trọng đối với ý nguyện của nhân dân và quyền phát ngôn của Đại biểu nhân dân, vậy từ khi bắt đầu khơi dòng việc kiêm nhiệm Chủ nhiệm, nói thật, làmột bước lùi về thể chế chính trị.

Hoàn toàn nắm hết quyền hành, tự mình đề cử ra người được chọn, chính mình kiểm soát Hội nghị Thường vụ, lại chính mình giữ chức Chủ nhiệm, có thể nói ôm hết quyền hành, thật sự là người được nắm quyền.

Quả thật, bất cứ cứ việc gì đều có tính hai mặt, từ việc để ý đồ của Trung ương được thực hiện chính xác đầy đủ, suy nghĩ đến việc để ý đồ đó có thể thi hành thuận lợi ở mỗi tỉnh, đồng thời thực hiện được ở mỗi một địa phương, cũng là một giai đoạn không thể thiếu được mà người kiêm nhiệm chức Chủ nhiệm phải làm trước khi hoàn thiện thể chế chính trị.

Hai mươi năm trước, ở tỉnh Tương từng có một lần một đại biểu đề nghị bãi bỏ Phó chủ tịch tỉnh, mặc dù trải qua nhiều giai đoạn cần thiết, giải quyết công việc theo nhiều hướng, nhưng đại biểu vẫn phải theo pháp luật mà chất vấn tới Phó chủ tịch tỉnh, đồng thời kéo dài tới ba tiếng.

Cuối cùng Phó chủ tịch tỉnh không thể trả lời hết các chất vấn của đại biểu, ở trong buổi thảo luận ngay sau đó, có gần 200 đại biểu năm thành phố cấp 3 cùng nhau đề xuất tờ trình, chính thức yêu cầu bãi bỏ chức vụ Phó Chủ tịch tỉnh.

Bởi vì sự việc quan trọng, ngay lúc đó tỉnh Trương còn xin chỉ thị tới toàn quốc, và vì vậy mà hội nghị kéo dài thêm một ngày. Sau đó, tại buổi biểu quyết về việc có nên trình tờ trình này lên Đại hội để thảo luận hay không, có hơn 400 đại biểu giơ tay tán thành.

Thậm chí có cả Phó trưởng ban thư kí Ủy ban đứng lên giải thích thay cho Phó chủ tịch tỉnh, nhưng lại bị đại biểu trực tiếp phản đối. Thời điểm biểu quyết sau cùng, hơn 60% đại biểu có số phiếu tán thành. Phương án bãi bỏ được thông qua, Phó chủ tịch ảm đạm rời đài!

Sự kiện lúc đó khiến cho cả nước chấn động, bởi vì việc tỉnh Tương bãi miễn Phó Chủ tịch tỉnh đã mở ra trang mới, thậm chí còn có người bình luận nói bầu cử là một tấm phiếu, bãi miễn cũng là một tấm phiếu, người trước là phiếu tín nhiệm, người sau là phiếu không tín nhiệm. Đây là quyền lợi thiêng liêng mà Hiến pháp qui định cho các đại biểu. Nó thể hiện trung thực ý kiến của nhân dân … bãi nhiệm theo pháp luật, không thể dị nghị gì.

Nhưng sau chấn động của vị việc bãi nhiệm Phó chủ tịch tỉnh, đã dần dần quen với lệ thường là Tỉnh ủy kiêm nhiệm Chủ nhiệm.

Từ việc bãi nhiệm năm đó của tỉnh Trương, Hạ Tưởng bỗng nhiên thấy lo sợ, lẽ nào nói, Tần Khản cũng có ý nghĩ vậy, cũng muốn bắt chước sự việc năm đó, lại một lần nữa tạo ra cái mới?

Vừa ngẩng đầu, Ngô Thiên Tiếu cầm sơ yếu lí lịch của các lãnh đạo đi vào.

Tần suất làm việc của Ngô Thiên Tiếu không những cao, mà còn rất được lòng của Hạ Tưởng. Hạ Tưởng chỉ yêu cầu y lấy sơ yếu lí lịch, y chỉ nội trong hơn mười phút, đã mang bản tổng hợp thành viên trong gia đình cùng với tình hình hiện trạng của các vị lãnh đạo, đều liệt kê ra một cách rất tỉ mỉ.

Hạ Tưởng rất hài lòng, lật đi lật lại vài lần, mắt hắn dừng ở mấy cái tên, trong lòng dần dần đã có phương hướng rõ ràng.

Khi hắn đang định nghiên cứu cẩn thận một lần nữa, điện thoại lại vang lên, sau khi nghe xong, thần sắc của hắn càng có nhiều ý vị sâu xa hơn.

Có hai tin, thứ nhất là việc bổ nhiệm của Lý Vinh Thăng được thông qua thuận lợi. Hai là có mấy Ủy viên Hội nghị Thường vụ yêu cầu Tôn Tập Dân tiếp nhận chất vấn những vấn đề như nguồn đầu tư mới cho hạng mục xe khách năng lượng, công trình Ngũ Đóa Kim Hoa, hai vụ tai nạn hầm mỏ và tình hình dịch bệnh.

Tôn Tập Dân ở hội nghị bày tỏ sự bằng lòng tiếp nhận những quan sát và chất vấn.

Khâu Nhân Lễ rốt cục không chịu được hội trường lúc đó liền sử dụng quyền Chủ nhiệm, nói rằng hiện tại không phải là kỳ họp Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc, cũng không phải là thời điểm Ủy ban nhân dân báo cáo công việc. Vì không ảnh hưởng tới tiến triển thuận lợi các hạng mục công việc của Ủy ban nhân dân, bây giờ không phải lúc để chất vấn đồng chí Tôn Tập Dân.

Trình Tại Thuận ngược lại không bỏ lỡ cơ hội, lại nhấn mạnh Ủy viên có quyền quyền giám sát và quyền chất vấn, có thể mở Hội nghị thường vụ bất cứ lúc nào, yêu cầu Chủ tịch tỉnh giải thích những công việc còn sai sót.

Phó chủ nhiệm dám phản bác lời nói của Chủ nhiệm trước mặt nhiều người. Mặc dù Trình Tại Thuận nói rất khéo léo, cũng một lần nữa lấy những qui định của pháp luật ra để nói chuyện, nhưng thái độ cũng rất kiên quyết. Hơn nữa cho dù đối mặt với áp lực của Khâu Nhân Lễ y cũng không nhượng bộ, điều đó khiến Khâu Nhân Lễ cảm nhận sâu sắc được một nhóm các đồng chí cán bộ thật sự là đoàn kết một lòng, hoàn toàn không quan tâm đến quyền uy của một người Chủ nhiệm như y.

Cho dù phẫn nộ, Khâu Nhân Lễ cũng không thể thất lễ, y khi ở Tỉnh ủy có thể đập bàn, nhưng khi không thể đập bàn ở đây.Bởi nếu thật sự gây ra chuyện với các đồng chí này, bọn họ ngày nào cũng tới Tỉnh ủy và Trung ương phản ánh vấn đề, đánh không được mắng không được phạt cũng không được, phiền phức muốn chết!

Cuối cùng mỗi người lùi một bước, Tôn Tập Dân chủ động đứng dậy, đưa ra rằng buổi hội nghị hôm nay chuẩn bị không đầy đủ, chắc chắn ngày mai lại tới tiếp nhận chất vấn. Trình Tại Thuận cùng các đồng chí khác cũng đồng ý.

Sự việc sẽ bước vào cuộc đọ sức cuối cùng, ngày mai Tôn Tập Dân phải đối mặt với một cục diện ác liệt như thế nào, lúc này ngoài Hạ Tưởng ra, không ai đủ nhận thức được điều đó!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 28/01/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 1
Phần 33 Xem xét mấy lượt, nhưng chẳng phát hiện được gì, trên thi thể của nhà tiên tri không hề có bất kỳ ký hiệu, hình vẽ hay văn tự gì mang tính chất gợi ý. Tuyền béo sốt ruột quá, liền đưa tay rờ rẫm khắp hài cốt, nhưng vẫn không thấy gì. Di hài của nhà tiên tri trong tư thế ngồi, chân khoanh lại, một tay gá vào cạnh hòm, một tay duỗi thẳng đặt trước đầu gối, thậm chí tay cũng chẳng chỉ trỏ gì, trên mình ngoài chiếc áo mục nát như mùn, bên ngoài khoác lên một tấm da dê ra, thì không còn gì khác. Tìm kiếm xung quanh, xem xem có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Tôi có người anh nuôi dâm đãng - Tác giả The Kid
Từ nhỏ, mẹ tôi ly dị ba và kết hôn với người đàn ông khác và người đàn ông đó có 1 đứa con trai hơn tôi 2 tuổi. Lúc đầu do còn nhỏ hai đứa vẫn chơi thân với nhau, nhưng chuyện xảy ra vào đêm sinh nhật tuổi 17 của tôi. Hôm nay ba mẹ đều bận công tác nhà chỉ có 2 anh em, nên anh đã tổ chức sinh nhật cho tôi. Đêm hôm ấy vì thấy ba mẹ vắng với anh Trí đang chơi game trong phòng nên đành thủ dâm, vì nghĩ không ai để ý. Tôi từ từ cởi hết quần áo trên người xuống, một áo lót...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 14
Phần 50 Có ba dị vật hấp thu lực lượng, có một bộ phận do hắn hấp thu đi, nhưng bộ phận này rất khổng lồ. Hắn tu luyện Độc Tôn Quy Nguyên Công là một cái động không đáy, nó có đặc tính hấp thu chuyển hóa năng lượng thành năm loại, năm loại thuộc tính cân bằng. Cũng vì như thế mặc kệ Lăng Tiếu tu luyện hay không thì lực lượng của hắn không ngừng tăng lên. Sở dĩ hắn bế quan là vì hoàn thiện thế giới chi lực của bản thân mình mà thôi, hắn phải khống chế thế giới chi lực linh hoạt và thông thuận như tay chân của bản thân. Còn nữa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng