Mặc dù hắn và Quý Như Lan từng có hai lần nói chuyện qua điện thoại, cũng hiểu Quý Như Lan tương đương với tổng quản nội vụ nhà họ Quý, nhưng hắn cũng hiểu rõ sự vụ gia tộc, tổng quản nội vụ và tổng quản ngoại vụ vẫn rất khác nhau.
Lập trường của Quý Như Lan chắc hẳn là lập trường chính xác của nhà họ Quý, dù sao, Quý Như Lan cũng là phụ nữ, phụ nữ quản gia hoàn toàn chính đáng, nhưng phụ nữ chủ trì công việc đối ngoại, có vẻ nhà họ Quý không có người nối nghiệp.
Mà nhân khẩu nhà họ Quý hiện tại thịnh vượng, có người kế thừa. Cái gọi là nhân khẩu thịnh vượng, thực ra đặc biệt là chỉ nhân khẩu nam thịnh vượng.
Lâm Song Bồng tuy là con rể nhà họ Quý, là họ ngoại, nhưng là một trong những nhân vật nòng cốt của nhà họ Quý, xu hướng của y so với lập trường của Quý Như Lan hẳn là càng có tính đại diện. Chỉ có điều trong vài sự kiện bình thường, Lâm Song Bồng ngoài việc phản đối bổ nhiệm Lý Dật Phong trong hội nghị thường vụ tỉnh ủy ra, mặt khác vẫn luôn diễn vai nhân vật trầm lặng.
Nhưng sự kiện hôm nay, y nếu lại ra vẻ đáng thương nữa, Hạ Tưởng sẽ hỏi y là, bởi vì sự kiện Mộc Phong tuy là sai ở Mộc Phong, nhưng dễ nhận thấy là có người bố trí cạm bẫy, hơn nữa bởi tình hình có xu thế náo loạn, lại xảy ra ở trên địa bàn Dương Thành, Lâm Song Bồng với tư cách Bí thư Thành ủy, nhất định cho một lời giải thích rõ ràng.
– Thiên Vân, anh gặp Trương Lực, đem tình hình từng lãnh đạo của Thành ủy ủy ban thành phố Hồng Hoa, tìm hiểu thật kĩ.
Hạ Tưởng lại nặng giọng chỉ bảo thêm một tiếng.
Đường Thiên Vân chần chừ một chút:
– Lãnh đạo, Trương Lực …
Trương Lực và nhà họ Quý có nguồn gốc, thân thiết đến cỡ nào, y cũng không phải hiểu rõ hết, nhưng nhất định phải nhắc nhở Phó bí thư Hạ một tiếng, để tránh làm cho Trương Lực tiết lộ bí mật.
– Nhanh đi giải quyết.
Hạ Tưởng lại nhấn mạnh lần thứ hai
– Chính là cố ý để anh chạm trán Trương Lực.
Đường Thiên Vân hiểu rõ một chút, lập tức gật đầu đi làm.
Sau vài phút, Lâm Song Bồng hiện thân tại văn phòng của Hạ Tưởng.
Nhanh đến như vậy, chứng minh người của Lâm Song Bồng ngay tại Tỉnh ủy, Thành ủy cách Tỉnh ủy một khoảng, có mau nữa cũng phải trên nửa tiếng.
– Phó bí thư Hạ, tìm tôi có việc gì?
Lâm Song Bồng tiến vào, vẻ mặt điềm nhiên như không có gì, trên mặt còn lộ vẻ cười nhạt.
– Lâm Song Bồng, sáu năm liền, vẫn giữ được hình mẫu ở Dương Thành, năm nay đang gắng đạt tới 7 năm làm quan, công việc liên quan Thành ủy và chính phủ thế nào?
Hạ Tưởng nhìn thẳng vào mắt Lâm Song Bồng.
– Các hạng mục làm chuẩn bị đến nơi đến chốn, giữ được truyền thống vẻ vang của Dương Thành, năm nay nhất định sẽ là năm thứ 7 dẫn đầu, xin Tỉnh ủy và Phó bí thư Hạ cứ yên tâm.
Lâm Song Bồng theo việc mà nói, chính là không chủ động đề cập đến sự kiện Mộc Phong.
Trong lòng Hạ Tưởng tức giận, hay cho một Lâm Song Bồng, ở trước mặt hắn giả vờ ngây ngô, hắn liền không khách khí, trực tiếp nhắc đến sự kiện Mộc Phong.
– Lâm Song Bồng, sắp được bình chọn thành phố điển hình, địa phương và quân đội muốn có quan hệ tốt, cần có trí tuệ chính trị nhất định, Mộc Phong sau khi uống rượu lái xe là sai, nhưng luật lệ giao thông cũng đã quy định không được cưỡng chế thi hành chặn xe, anh là Bí thư Thành ủy, nói xem việc này xử lí như thế nào …
Lâm Song Bồng hơi trầm tư, dường như lưỡng lự gì đó, sau một lát nói:
– Việc này tôi vẫn chưa hiểu rõ, cũng mới nghe nói qua, chờ tôi nghe ngóng tỉ mỉ, sẽ báo cáo lại Phó bí thư Hạ.
Là muốn kéo dài sao? Hạ Tưởng đem máy vi tính trên bàn quay lại:
– Anh xem, dễ nhận thấy sự việc là do cùng một người sắp đặt gây ra, trên một con đường làm sao có đến bảy tám người trực? Sắp xếp phiên trực thật sự thông thạo đây, lấy chìa khóa, bắt người, camera, đứng nói với tôi đây là sự việc ngẫu nhiên xảy ra.
Trên trang web của máy vi tính, sự kiện Mộc Phong đã bị truyền lên mạng, hơn nữa còn nổi lên một tiêu đề vô cùng chói mắt – Quân nhân cố ý vi phạm quy định, xe anh lái chính là của đảng cộng sản.
Số lượt truy cập rất nhiều, dân mạng để lại lời bình phía dưới cũng là lòng đầy căm phẫn, hận không thể ở hiện trường một cước đá văng Mộc Phong, lại không một người nào chỉ ra vì sao nửa đên lại có một đám cảnh sát giao thông vây bắt một quân nhân, quân nhân không phản kháng, mà cảnh sát lại luôn lớn tiếng giải thích, còn nữa, theo độ rõ nét của video có thể thấy được, dường như là camera chuyên nghiệp chứ không phải là dùng di động quay lại, vấn đề lại tới nữa rồi, hơn nửa ban đêm mà đem theo camera, rốt cuộc muốn làm gì?
– Có người đứng sau chuyện này, đã ngay lập tức đưa video lên mạng. Song Bồng, anh nói hai sự việc trùng hợp xảy ra, hay là dày công sắp đặt sự kiện chính trị?
Hạ Tưởng rất không khách khí mà chỉ thẳng ra tính nghiêm trọng của vấn đề:
– Mộc Phong uống rượu rồi lái xe là có sai, thì cứ xử lý tội uống rượu lái xe là được, cứ muốn đưa bài lên mạng, làm lớn chuyện, hai danh hiệu mẫu mực mà Dương Thành đang cố giữ bay mất, anh thân là Bí thư Thành ủy, trên mặt còn có ánh sáng sao?
Lâm Song Bồng nhìn thấy video, sắc mặt hơi bị biến đổi, nghe Hạ Tưởng chỉ trích dữ dội xong, sắc mặt lại càng thêm lúng túng:
– Phó bí thư Hạ, tôi nhất định điều tra rõ chân tướng sự việc, cho Phó bí thư Hạ một lời giải thích.
– Không phải cho tôi một lời giải thích, là cho Tỉnh ủy, cho quân khu Dương Thành một kiến giải. Vừa mới nhắc quân khu Dương Thành đã gọi điện thoại tới, tỏ vẻ rất không vừa lòng, Hứa Quan Hoa đã tự mình đi tới Thành ủy, yêu cầu thả người ngay lập tức
Hạ Tưởng không nặng nhẹ mà vỗ bàn một cái:
– Tôi cũng sẽ quan tâm đặc biệt đến việc này, yêu cầu Thành ủy Dương Thành điều tra rõ chân tướng sự việc, nếu là có người cố tình gây ra, phải tra tới cùng, trừng phạt nghiêm khắc phần tử quấy rối.
Lâm Song Bồng thấy Hạ Tưởng thực sự phẫn nộ, khí thế thấp đi vài phần, y cũng là ủy viên thường vụ tỉnh ủy, cán bộ cấp phó tỉnh, nhưng so với Phó bí thư Hạ, tất nhiên còn có chỗ thua kém, Hạ Tưởng có thể thay mặt chính phủ tỉnh ủy bày tỏ thái độ đối ngoại, y thì không thể.
Thấy được một mặt mạnh mẽ của Hạ Tưởng, Lâm Song Bồng có chút suy nghĩ lung tung, tuy sự việc xảy ra ở trên địa bàn Dương Thành, thực sự y cũng nên chịu trách nhiệm, nhưng Hạ Tưởng vừa lên giọng đã quyết định sự việc, khiến y thực không thoải mái, rất hống hách rất lộng hành. Chẳng qua khó chịu cũng phải nhịn, ai bảo Hạ Tưởng là lãnh đạo cấp trên? Ai bảo Hạ Tưởng nói có tình có lí?
Bất luận việc gì cũng đều có hai mặt, ai có lí, ai chiếm giữ điểm cao nhất, ai có thể chủ động giải quyết, hơn nữa dựa vào khí thế của Hạ Tưởng mà phán đoán, hắn chắc chắn đã chiếm được sự ủng hộ Trần Hạo Thiên và Mễ Kỷ Hỏa
Lâm Song Bồng đau đầu, trở lại văn phòng, càng nghĩ càng giận, cầm điện thoại gọi cho Quý Như Lan.
– Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Lâm Song Bồng cố gắng nén cơn thịnh nộ, không thể không khống chế cảm xúc:
– Quý Như Lan, cô đã quá liều lĩnh. Vì sao lại muốn khai đao với Mộc Phong?
– Một Mộc Phong, một Lý Dật Phong, gió đông gió tây, đều là gió của Hạ Tưởng, chắc hẳn Phó bí thư Hạ hiện tại đang luống cuống tay chân, Lâm Song Bồng, sau khi Hạ Tưởng nhậm chức, anh vẫn thụ động tiếp ứng, hiện tại tôi vừa ra tay trúng điểm yếu của Hạ Tưởng, anh còn có gì để nói? Anh đố kị tài năng của tôi.
Quý Như Lan không tức giận mà đáp trả.
– Cô…
Lâm Song Bồng tức giận đến thiếu chút nữa ngay tức khắc quăng điện thoại, nhẫn nhịn nói:
– Đùa giỡn dùng thủ đoạn, cô không phải đối thủ của Hạ Tưởng, Như Lan, đừng náo loạn nữa, làm lớn chuyện, kết cục không tốt chính là nhà họ Quý. Sự việc Mộc Phong, cô cho là dư luận trên mạng có thể ảnh hưởng đến phán đoán của Hạ Tưởng sao? Sự việc Lý Dật Phong, nhỏ bằng hạt đậu hạt vừng, cô cho rằng Hạ Tưởng sẽ không che lấp được sao? Sự kiện chính trị, không phải đơn giản như việc nội trợ, cô quá ngây thơ rồi…
Lâm Song Bồng kiên nhẫn nói một hồi, tưởng rằng Quý Như Lan có thể nghe được vài phần, không ngờ lời còn chưa dứt, Quý Như Lan đã phẫn nộ rồi:
– Anh chính là cho rằng tôi chỉ có thể quản lí việc nhà có phải không? Được, Lâm Song Bồng, kể từ giờ, chuyện của tôi anh đừng can thiệp vào.
Lâm Song Bồng cũng nhất thời không khống chế được, phẫn nộ mà quăng điện thoại.
Qua hồi lâu, y mới cầm lấy điện thoại lần nữa, gọi cho một số:
– Lão gia, xin trói buộc Quý Như Lan một chút, cô còn náo loạn tiếp, nhà họ Quý vô cùng bất lợi.
…
Trương Lực nghe được Đường Thiên Vân tìm y để hiểu rõ hoàn cảnh mỗi lãnh đạo trong Thành ủy Hồng Hoa, trong lòng hơi hồi hộp một chút.
‘Sóng gió mười ngàn tệ’ của Phó bí thư Thành ủy Hồng Hoa Lý Dật Phong. Y cũng nghe nói, sau lưng sự việc đã xảy ra chuyện gì, y cũng ít nhiều hiểu được, đang thế khó xử không biết nên làm sao báo cáo lên Chủ tịch tỉnh Mễ, thì Đường Thiên Vân kịp thời xuất hiện.
Đến rất mau! Trương Lực tuy rằng ngay từ đầu đã xem trọng Hạ Tưởng, lại không nghĩ rằng, Hạ Tưởng trở tay vừa mau vừa sắc bén, khiến y tim đập dồn dập hơn, nhất thời căng thẳng mà nói không ra lời.
Nhưng một câu nói khác của Đường Thiên Vân, khiến y nhận thức sâu sắc thủ đoạn rất cao minh của Hạ Tưởng
– Vừa nãy Bí thư Lâm đã đi đến văn phòng của Phó bí thư Hạ, báo cáo với Phó bí thư Hạ chuyện đã xảy ra đêm qua. Hành động đặc biệt vừa mới khai triển bước đầu, Phó bí thư Hạ không cho phép bất cứ âm thanh nào không hài hòa nổi lên, nếu ảnh hưởng đến triển khai hành động đặc biệt, sẽ không tiếc ra tay, nghiêm trị làm gương.
Đường Thiên Vân cũng biết Trương Lực và Hạ Tưởng cũng có giao tình, liền xuất ra củ cà rốt:
– Phó bí thư Hạ đối với anh rất xem trọng, cũng nhận thức được anh là đồng chí tỉnh ủy đáng tin tưởng, cho nên anh ấy mới phái tôi đến gặp với anh, thư kí Trương, hy vọng anh không phụ sự tin tưởng của Phó bí thư Hạ đối với anh.
Thư ký số 2 và số 3 tỉnh ủy, lần đầu tiên giao phong chính diện, đều lộ bản lĩnh.
Trương Lực im lặng chừng nửa phút, mới xuống giọng nói:
– Bí thư thành ủy Hồng Hoa là dòng chính của Bí thư Khang, Thị trưởng là thân tín Bí thư Lâm, Phó trưởng ban thư kí phát hiện phong bì là người của bí thư Mưu. Còn nữa, sự việc Mộc Phong và Ngô… có liên quan đến nhau.
Đường Thiên Vân hài lòng mà mỉm cười, tình huống kể trên, ba điều đầu, một điều cuối, anh ta thật đúng là không ngờ, ba cái trước từ chính miệng Trương Lực nói ra, có ý nghĩa khác, cho thấy Trương Lực lúc này đứng ở lập trường trung gian, hơn nữa ý muốn của Phó bí thư Hạ cũng là có ý mượn lời nói của Trương Lực, để truyền đạt lại thông tin rõ ràng cho nhà họ Quý, nếu không rút tay, tự gánh lấy hậu quả.
Khi Đường Thiên Vân trở lại văn phòng, Hạ Tưởng đã vắng mặt.
Hạ Tưởng đang báo cáo công tác ở văn phòng của Trần Hạo Thiên.
– Bí thư Trần, tôi có ba ý kiến muốn báo cáo.
Trần Hạo Thiên khẽ gật đầu.
– Thứ nhất, sự việc Mộc Phong, xin Bí thư Trần trong cuộc họp hội nghị thường vụ không chỉ đích danh phê bình. Thứ hai, sự việc Lý Dật Phong, do Tỉnh ủy xử lý, ngày kia tôi với thân phận của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật đi thị sát công việc ở Hồng Hoa. Thứ ba, sự việc Hội đồng nhân dân thành phố Minh Giang, xử lý nóng.
Ba ý kiến đó tương đương với ba đợt phản kích, hơn nữa đều rất đanh thép.
Trần Hạo Thiên dừng tay ở giữa không trung, ngây người sửng sốt, nói đầy thâm ý:
– Hạ Tưởng, anh tới Lĩnh Nam mới vài ngày, thật sự chuẩn bị đánh một trận trực diện?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 19 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 09/02/2018 08:36 (GMT+7) |