Lần trước Mộc Phong dưới sự sắp xếp của Hứa Quan Hoa, âm thầm theo dõi phía sau Tống Cương, nếu như Tống Cương dám đối với Hạ Tưởng bất lợi, Mộc Phong không tiếc bắn chết gã ngay tại chỗ
Nhưng Tống Cương chỉ là âm thầm quan sát một lúc, liền lặng yên biến mất. Mộc Phong lại theo một đoạn, nhưng đã mất dấu, y liền biết, chỉ sợ Tống Cương phát hiện y rồi
Ngô Công Tử sau khi từ động vật hạ thấp xuống thực vật, lại từ quân ủy truyền ra phong thanh Ngô Hiểu Dương khả năng bị cách chức, Hứa Quan Hoa ngoài vui sướng, lập tức nghĩ tới Ngô Hiểu Dương mất hết can đảm, có khả năng cuối cùng sẽ liều mình vật lộn, trước khi chết cũng phải kéo một người đệm lưng, Hạ Tưởng, chính là người được chọn tốt nhất trong lòng Ngô Hiểu Dương!
Bảo vệ an nguy của Hạ Tưởng liền trở thành việc cấp bách lúc này.
Chẳng những y ý thức được điểm này, lão Cổ cũng đã nghĩ tới
Lão Cổ tự mình gọi điện thoại tới, luôn mãi dặn dò Hứa Quan Hoa, khiến Hứa Quan Hoa mở to mắt, không thể có bất cứ sơ xuất gì. Trước kia cách chức một gã trung tướng, xưa nay phong thanh rất nghiêm, không thể tiết lộ trước. Nhưng lần này lại có người cố ý thả ra phong thanh, rắp tâm bất lương, dụng ý không phải nhắc nhở Ngô Hiểu Dương bỏ chạy – quân nhân sau lưng, Ngô Hiểu Dương rất khó phản bội giống như cán bộ địa phương – mà là cao tầng quân ủy có người mượn tay của Ngô Hiểu Dương, diệt trừ Hạ Tưởng!
Điện thoại của lão Cổ khiến Hứa Quan Hoa ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc đã vượt ra ngoài mong muốn của ông, sau khi ông thương lượng với Mộc Phong, quyết định sắp tới khiến Mộc Phong thường xuyên âm thầm bảo vệ an nguy của Hạ Tưởng, gặp phải tình hình khẩn cấp, không tiếc mọi giá cũng phải đảm bảo an toàn nhân thân của Hạ Tưởng
Cách nghĩ của Hứa Quan Hoa là tốt đẹp, sắp xếp chu đáo chặt chẽ, nhưng kẻ thù cũng là giảo hoạt – Ngô Hiểu Dương một câu nói thì điều y đến Lam Hải, chính là kế điệu hổ ly sơn
Hứa Quan Hoa trước khi rời khỏi, cố tình gọi điện cho Hạ Tưởng, luôn mãi thỉnh cầu Hạ Tưởng phải chú ý an toàn nhân thân
Cũng tốt, tuy rằng Ngô Hiểu Dương điều đi Hứa Quan Hoa, lại bỏ quên Mộc Phong – có lẽ là thật sự quên rồi, cũng có lẽ không phải quên, mà là để lại một phục bút.
Mặc kệ như thế nào, Hứa Quan Hoa mới rời khỏi Dương Thành, Hạ Tưởng hôm nay xuất hành, Mộc Phong thì không có đi theo sau
Nói ra cũng không trách Mộc Phong, Hạ Tưởng cùng Quý Như Lan gặp nhau là đột xuất nảy sinh ý tưởng, mà Mộc Phong hôm nay cũng bị người ta ràng buộc, người ràng buộc y chính là Thi Khải Thuận
Hạ Tưởng chạy xe không nhanh, muốn bỏ qua đối phương cũng không thể, bởi vì xe của hắn là động cơ 1.6T, không phải trang bị cao cấp, hơn nữa trong thành phố kẹt xe nghiêm trọng, muốn nhanh cũng không nhanh được. Tuy nhiên xem ý đồ của đối phương, dường như chỉ muốn biết hắn đi đâu, mà không phải ở trong thành phố xuống tay với hắn
Sau này mặc kệ là việc tư hay việc công, đều phải mang theo cảnh vệ mới được, Hạ Tưởng lặng lẽ lấy di động ra, điều chỉnh góc độ, nhắm vào kính chiếu hậu chụp vài tấm hình, miễn cưỡng có thể nhìn rõ mặt thật của tài xế xe sau, cũng dễ lưu lại cho người ta phân rõ.
Đối phương cũng có kiên nhẫn, không chút hoang mang một đường đi theo, theo đến chỗ không xa của biệt thự bên hồ, dường như còn vô cùng kiêu ngạo chụp hình biệt thự bên hồ, mới quay đầu rời đi
Hạ Tưởng vừa mới ngừng xe, Quý Như Lan liền ra nghênh đón
Quý Như Lan mặc một váy dài, nhã nhặn lịch sự mà tao nhã, tóc hơi xoăn, chân bước nhẹ, khi bước đi, như nước chảy mây trôi, lại như gió lùa dương liễu, không chỗ nào không đẹp đến cực kỳ. Cô đã hoàn toàn khôi phục thần khí, sắc mặt hồng hào, khí sắc tốt, cười duyên dáng nói:
– Phó bí thư Hạ đại giá quang lâm, em đây vui mừng không kìm nổi
Quý Như Lan tuy rằng không bằng Tiếu Giai trời sinh quyến rũ , nhưng cô tự có thướt tha không giống bình thường, quyến rũ mà không tùy tiện, khiêu khích mà không xử sự theo cảm tính, hiếm có là một thể mâu thuẫn tổng hợp
Hạ Tưởng bình thường cho dù không có tỏ vẻ đối với sức quyến rũ của Quý Như Lan, cũng sẽ thích đáng có phản ứng, hôm nay lại kéo cánh tay của Quý Như Lan, nhanh chân đưa cô vào biệt thự
Cánh tay của Quý Như Lan mịn và bóng, Hạ Tưởng đương nhiên không cảm thấy, Quý Như Lan lại bị bàn tay to của Hạ Tưởng nắm chặt, lập tức rối như tơ vò, tưởng rằng Hạ Tưởng muốn làm gì cô, không ngờ tim đập như hươu chạy, không biết làm sao
Vào phòng, Hạ Tưởng lại buông cô ra, nghiêm nghị nói:
– Như Lan, biệt thự của cô, biện pháp an toàn có tốt hay không?
Quý Như Lan thấy Hạ Tưởng vẻ mặt không đúng, cũng thu hồi tâm tư kiều diễm:
– Cũng tốt, ngoại trừ bảo an của tiểu khu, còn chuyên môn trang bị hai bảo an hai bảo mẫu… sao thế, anh rất khẩn trương…
– Vừa rồi trên đường luôn có người đi theo, bọn họ luôn theo đến bên ngoài, hẳn là nhìn thấy tôi cùng cô gặp nhau, còn chụp hình…
Hạ Tưởng cũng không phải muốn cố ý dẫn đối phương đến biệt thự bên hồ
– Sau này cô cẩn thận một chút, phải tăng cường biện pháp phòng bị
– Anh quan tâm tôi sao?
Quý Như Lan không hề để tâm đến nhắc nhở của Hạ Tưởng, ngược lại cười hì hì
– Anh cũng khẩn trương tôi rồi, chơi thật vui
– Đừng càn quấy, một chút cũng không không vui, rất nguy hiểm
Hạ Tưởng có chút tức giận, Quý Như Lan quá tự đắc chí, tưởng rằng Dương Thành cho đến toàn Lĩnh Nam thật sự là địa bàn làm bằng sắt của nhà họ Quý? Tưởng rằng thật sự không ai dám làm gì? Cô sai rồi, Ngô Hiểu Dương cùng lúc với việc ra tay với hắn, nói không chừng cũng sẽ cùng lúc xuống tay với nhà họ Quý
Nhà họ Quý, hiện tại cũng là cái đinh trong mắt của Ngô Hiểu Dương.
Chính bởi vì nghĩ thông điểm này, Hạ Tưởng mới lại xuất hiện ở biệt thự bên hồ, xuất hiện ở trước mặt Quý Như Lan, hắn phải nói rõ với Quý Như Lan, cũng là mục đích hắn cố ý dẫn đối phương đến đây, muốn dùng sự thật thuyết phục Quý Như Lan, khiến cô cảnh tỉnh, cũng mượn miệng của cô nhắc nhở ông cụ Quý lưu ý sự điên cuồng của Ngô Hiểu Dương
Nhà họ Quý có hai chuyện khiến Ngô Hiểu Dương hận thấu xương.
Một là ông cụ Quý ra mặt ngăn cản Ngô Hiểu Dương tiến vào trung tâm Hà Thiên, tuy nói đều là tự vì con cái của mình, nhưng Quý Như Lan bình yên vô sự, mà Ngô Công Tử đã trở thành người thực vật, Ngô Hiểu Dương nhất định sẽ căm hận ông cụ Quý chặn ngang một tay. Nếu như không có ông cụ Quý cản trở, có lẽ y có thể sớm một bước tiến vào trung tâm, Ngô Công Tử có lẽ sẽ không sống theo dạng thực vật rồi
Hai là ông cụ Quý sau đó lên tiếng với quân ủy, báo cáo lên trên hành vi đồi bại của Ngô Hiểu Dương ở Dương Thành. Sức ảnh hưởng của nhà họ Quý ở quân ủy cực lớn, thậm chí không kém hơn lão Cổ bao nhiêu. Nhà họ Quý luôn mở một con mắt nhắm một con mắt đối với những gì đã làm của Ngô Hiểu Dương ở quân khu Dương Thành, bây giờ đột nhiên thái độ thay đổi, lập trường rõ ràng ủng hộ tiến hành điều tra Ngô Hiểu Dương, liền phát sinh tính nghịch chuyển căn bản với lực lượng đối lập ủng hộ điều tra Ngô Hiểu Dương của quân ủy
Gần như có thể nói, Hạ Tưởng thành công lợi dụng sự kiện trung tâm sức khỏe, khiến bàn tay to của nhà họ Quý trở thành một cây rơm rạ cuối cùng đè sụp Ngô Hiểu Dương
Ngay từ đầu Hạ Tưởng cũng không cho rằng Ngô Hiểu Dương sẽ ra tay đối với nhà họ Quý, nhưng sự kiện hôm nay cho thấy, đối phương theo dõi hắn một đường đến biệt thự bên hồ, hơn nữa trong quá trình đối phương theo đuôi, không hốt hoảng chút nào, có vẻ có chút ngựa quen đường cũ, đã nói lên một điểm, đối phương trước đó đã có tìm hiểu một mức độ nhất định đối với Quý Như Lan!
Sự tình đang càng ngày càng hướng đến bên bờ không khống chế được
Hạ Tưởng đã ý thức được, hắn có thể đối mặt với khảo nghiệm ác liệt nhất từ khi làm chính trị đến nay, không, hẳn là từ lúc chào đời tới nay
– Có phải tôi khiến anh cảm thấy nguy hiểm hay không?
Quý Như Lan vẫn trầm mê trong sức hấp dẫn phụ nữ của mình, còn chưa tỉnh táo, lại lấy ra một chiếc áo
– Lần trước làm bẩn áo của anh, tôi đền cho anh một cái mới
Hạ Tưởng cũng không khách khí, tùy tay tiếp nhận cái áo, đặt qua một bên:
– Đừng nói áo, xin cô giúp tôi gọi điện thoại cho ông cụ Quý, tôi có chuyện muốn nói với ông
– Nói với tôi cũng vậy thôi
Quý Như Lan mắt quyến rũ như rượu, ý cười như liễu.
Hạ Tưởng lập tức đứng lên:
– Quý Như Lan, cô tỉnh lại đi, Ngô Hiểu Dương sắp ra tay rồi
Giọng nói của Hạ Tưởng đủ lớn, lập tức làm cho Quý Như Lan giật mình lui sau một bước, cô vẻ mặt ngạc nhiên:
– Anh… anh có bệnh sao, muốn dọa người? Ngô Hiểu Dương ra tay cái gì, gã cũng thất bại đến không thể bại hơn nữa rồi
– Xin cô chuyển cáo ông cụ Quý một câu…
Hạ Tưởng cũng lười nói chuyện vô nghĩa với người phụ nữ ở trước mắt quá mức mê mẩn sức hấp dẫn phụ nữ của bản thân hơn nữa tự đắc đến mức độ đáng ghét, đứng dậy liền đi
– Ngô Hiểu Dương sắp chết vồ đến, có khả năng gây tai hoạ chảy về hướng đông
Mai Hoa ở hướng đông Dương Thành, gây tai họa chảy về hướng đông vừa nói, tin rằng với trí tuệ của ông cụ Quý có thể lập tức phân rõ sai trái
Quý Như Lan hôm nay ăn mặc tỉ mỉ, quả thật cũng là muốn thật lòng cảm ơn Hạ Tưởng. Cũng lạ, lúc đó chỉ có Hạ Tưởng có thể vì cô mang đến sự an ủi và bình yên trong tâm hồn, cho nên sau đó cô cố tình muốn gặp Hạ Tưởng một lần, cũng là muốn lại cùng Hạ Tưởng uống trà thưởng thức hoa, cùng hưởng thụ một khoảng thời gian tốt đẹp
Hạ Tưởng lại không hiểu phong tình, không chút để tâm đến tâm tư phụ nữ của cô cũng thôi đi, còn nói đi là đi, coi cách ăn mặc tỉ mỉ hôm nay của cô như không có gì, phụ nữ vì bản thân vui vẻ mà trưng diện, cho dù cô không muốn thừa nhận ăn mặc tinh tế là vì tranh thủ nụ cười của Hạ Tưởng, nhưng cũng kỳ vọng Hạ Tưởng tán thưởng vài câu… Quý Như Lan liền tức giận:
– Anh không cùng tôi ăn cơm, tôi sẽ không phụ trách truyền đạt lời
Hạ Tưởng bước chân không ngừng, hướng phía sau phất tay một cái:
– Đừng hành động theo cảm tính, biết nặng nhẹ mới là tố chất căn bản của một nhân vật chính trị, tôi đi trước
Nghe thấy âm thanh nổ máy xe hơi của Hạ Tưởng, Quý Như Lan mới tin Hạ Tưởng cũng thật sự nói đi là đi, cô tức đến lột giày, dương tay ném ra ngoài cửa:
– Tôi không phải nhân vật chính trị, tôi là một người phụ nữ
Đáng tiếc, Hạ Tưởng không có nghe thấy lời của cô.
Càng đáng tiếc chính là, Quý Như Lan tức giận, cũng thật sự không truyền đạt lời của Hạ Tưởng đến tai của ông cụ Quý. Mà ông cụ Quý đúng lúc gặp phải cảm phong hàn, bệnh nằm trên giường, ít chú ý đối với chuyện bên ngoài
Chính vì Quý Như Lan bướng bĩnh, suýt nữa gây thành sai lầm lớn!
Chính lúc Hạ Tưởng rời khỏi biệt thự bên hồ, Nam Quốc Chi Xuân, sắc xuân đã hết, một mảnh u ám
Ngô Hiểu Dương ngồi trên sô pha, vẻ mặt bi thương, không chỉ già đi mười tuổi! Khang Hiếu vẫn ngồi uể oải không phấn chấn đối diện y, thời gian mấy ngày, Khang Hiếu gần như đã trở thành một người khác, cả người đều mất đi tinh thần
– Phó Chủ tịch tỉnh Khang, nén bi thương…
Ban đầu muốn an ủi Khang Hiếu vài câu, lời vừa ra khỏi miệng, Ngô Hiểu Dương bỗng nhiên đau lòng, lập tức lão lệ tung hoành, một chân đá bay bàn trà giá trị gần trăm ngàn tệ
– Mẹ nó Hạ Tưởng, khốn khiếp, tôi với hắn không đội trời chung, nhất định phải giết hắn!
Khang Hiếu bị Ngô Hiểu Dương bỗng nhiên bùng lên làm hoảng sợ:
– Tư lệnh Ngô, ông đừng làm chuyện điên rồ, Hạ Tưởng là Phó bí thư tỉnh ủy, là lực lượng hậu bị…
– Mặc kệ lực lượng hậu bị, đừng nói hắn, cho dù cả một quốc gia trong mắt tôi, đều không quan trọng bằng con trai tôi. Sớm biết hôm nay, tôi nên giống như người khác, tự mình ở trong nước đeo nón đỏ, cho con trai tung tăng ở nước ngoài tốt biết bao!
Ngô Hiểu Dương dậm chân đấm ngực, đau không muốn sống
– Phó Chủ tịch tỉnh Khang, anh đừng lo lắng, không cần anh ra mặt, anh chỉ cần trong lúc cần thiết, đem hành tung của Hạ Tưởng nói cho tôi biết là được rồi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 19 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 09/02/2018 08:36 (GMT+7) |