Quan Trường - Quyển 19

Phần 72

Lâm Song Bồng nghe Diệp Thiên Nam nói như vậy, lòng dạ lập tức trùng xuống.

Ba ngày qua, mặt ngoài, Lâm Song Bồng đối đáp thoải mái, nhưng trên thực tế, trong lòng lại trĩu nặng, e sợ sẽ có sơ suất khiến cho gánh nặng chính trị mà ông ta phải gánh vác trên lưng trở nên trầm trọng hơn. Quả thật, Khang Hiếu mất tích là một chuyện lớn không ngờ được, lại đặt trên người ông ta, ông ta chịu đựng sao nổi? Nếu không phải có Diệp Thiên Nam giúp đỡ ông ta, thì ông ta thật sự hoài nghi, việc ông ta phải đảm nhiệm vị trí người phụ trách tổ xử lý vụ mất tích, có phải hay không là sự trừng phạt của Tỉnh ủy dành cho ông ta.

Còn có vụ án cướp châu báu nữa cũng khiến ông ta hết sức nhức đầu.

Nói thật, Lâm Song Bồng hiểu rõ, Khang Hiếu biến mất chỉ sợ là do Ngô Hiểu Dương sắp đặt. Nếu đúng như vậy, thì Khang Hiếu không phải là mất tích, mà là lẩn trốn, người đứng phía sau thúc đẩy chính là Hạ Tưởng!

Nhưng đối với vụ án cướp châu báu, Hướng Dân Tân gióng trống khua chiêng điều tra như vậy, khiến dư luận xôn xao. Ông ta không hiểu được, nhưng dù không hiểu cũng không thể trực tiếp can thiệp vào công việc của Hướng Dân Tân. Hướng Dân Tân rất coi trọng vụ án này, tự mình điều tra, ông ta thân là Bí thư Thành ủy cũng không tiện trực tiếp nhúng tay vào công tác của Cục công an thành phố. Ai biết được phía sau lưng Hướng Dân Tân thần hồn nát thần tính đó, có phải hay không là do Hạ Tưởng bày mưu tính kế?

Mặc dù Lâm Song Bồng biết được, vụ án cướp châu báu đó nói không chừng lại có liên quan đến Ngô Hiểu Dương. Nhưng hiện tại, kẻ cướp căn bản là chưa chạy ra khỏi phạm vi Dương Thành, nếu như quả thật kẻ đó đang trốn ở trong quân khu Dương Thành, thì điều tra toàn bộ thành phố còn có tác dụng gì? Trên cơ bản vẫn không dám điều tra đến quân khu Dương Thành, chẳng qua là phô trương thanh thế thôi, nói không chừng làm ầm ĩ càng lớn, Ngô Hiểu Dương trốn ở trong quân khu canh phòng nghiêm ngặt càng cười hả hê.

Ý đồ sâu xa của Hạ Tưởng, đương nhiên Lâm Song Bồng không thể có khả năng hiểu rõ được, mặc kệ là chuyện Khang Hiếu mất tích hay là chuyện kiểm tra toàn bộ thành phố, đều là có tính toán, không phải chỉ để đối đáp bên ngoài.

Lúc này, Lâm Song Bồng cũng không suy nghĩ sâu xa tới thủ đoạn và bố cục trong đó, vội vàng hỏi:

– Phó chủ tịch tỉnh Khang mất tích, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?

Diệp Thiên Nam cười đầy thâm ý:

– Tôi cũng không biết Phó chủ tịch tỉnh Khang muốn làm gì, chờ anh ta đến, anh trực tiếp hỏi anh ấy là được…

Tuy rằng đã là buổi tối, nhưng gần như tất cả lãnh đạo Tỉnh ủy vẫn còn ở trụ sở Tỉnh ủy. Trần Hạo Thiên, Mễ Kỷ Hỏa, Hạ Tưởng, vân vân…đều ngồi chờ bên trong văn phòng, chờ đợi Khang Hiếu xuất hiện.

Khoảng hơn 8 rưỡi, một chiếc ô tô bình thường đi vào bên trong Tỉnh ủy, mất tích gần 3 ngày, Khang Hiếu rốt cục đã xuất hiện.

Gần 3 ngày mất tích, Khang Hiếu hơi gầy hơn một chút, nhưng cả người đều rất có tinh thần, khi bước vào trụ sở Tỉnh ủy, thần thái và thái độ không có một chút mệt mỏi nào, ngược lại, lại còn có một chút hưng phấn.

Khang Hiếu vừa xuất hiện, mọi người đã vây quanh hỏi han, y ôm tay chào hỏi mọi người, rồi tách ra khỏi đám người, đi vào văn phòng của Trần Hạo Thiên.

Hôm nay, Trần Hạo Thiên cố ý ở lại, chính là vì muốn chờ đợi kỳ tích xuất hiện. Thậm chí ông ta còn tính, nếu chẳng may đến lúc đó Khang Hiếu không xuất hiện, khi báo cáo với Trung ương ông ta sẽ đè xuống một ít nội tình, gánh lấy trách nhiệm, không đến mức để cho Hạ Tưởng và Lâm Song Bồng bị liên lụy.

Không nghĩ rằng, Khang Hiếu đúng giờ đã xuất hiện. Trần Hạo Thiên không kìm nổi vui mừng, chủ động bắt tay với Khang Hiếu:

– Đồng chí Khang Hiếu, anh lặng lẽ biến mất suốt 3 ngày, có phải hay không nên giải thích một chút với Tỉnh ủy?

Thái độ của Khang Hiếu vô cùng thành khẩn:

– Đúng vậy, xin Bí thư Trần yên tâm, tôi nhất định sẽ cho Bí thư Trần và Tỉnh ủy một câu trả lời vừa lòng.

Một lúc sau, trong văn phòng của Bí thư tỉnh ủy đã chen chúc rất nhiều người, Mễ Kỷ Hỏa, Hạ Tưởng, Diệp Thiên Nam, Lâm Song Bồng… toàn bộ đều đến đông đủ, tất cả các lãnh đạo có liên quan đến việc mất tích của Khang Hiếu đều đến, không một ai vắng mặt.

Nếu như là bình thường, hội nghị hôm nay không có liên quan gì đến Diệp Thiên Nam. Cho dù là cấp bậc, kinh nghiệm lý lịch hay phạm vi quản hạt, ông ta đều không đủ tư cách tham gia, nhưng bởi vì ông ta tham gia tổ xử lý sự cố, cho nên có thể thuận lợi tham gia hội nghị hôm nay.

Lưu Kim Nam bỗng nhiên tỉnh ngộ, nghĩ thầm Phó Bí thư Hạ đúng là tính toán không một chút sơ hở, thảo nào lúc trước lại để Diệp Thiên Nam và Lâm Song Bồng cùng nhau phụ trách sự kiện Khang Hiếu mất tích, hóa ra là còn có dụng ý như vậy.

Lưu Kim Nam hiện tại là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy cho nên cũng tham gia hội nghị.

Trước mặt các lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy, Khang Hiếu không hề giấu giếm mà nói ra hết tình hình cụ thể trong ba ngày y mất tích.

Khang Hiếu đi tới Tập Thành.

Sau khi nói chuyện điện thoại với Diệp Thiên Nam, Khang Hiếu trong đêm lặng yên rời khỏi viện điều dưỡng bay đi Bắc Kinh, cũng không cất cánh từ Dương Thành mà đi đường cao tốc tới thành phố khác rồi mới đi máy bay.

Khang Hiếu vừa tới Bắc Kinh thì ngay lập tức tới gặp mặt Thủ tướng, cùng Thủ tướng gặp mặt đương nhiên cũng là do Diệp Thiên Nam sắp xếp. Sau khi gặp mặt Thủ tướng, y lại tiếp tục đi gặp mặt mấy người trong quân đội, bao gồm Lão Cổ và Phù Uyên.

Trong tay Khang Hiếu nắm giữ chứng cứ phạm tội trực tiếp của Ngô Hiểu Dương. Y đến Bắc Kinh cũng không phải là đi giải sầu, lại càng không phải đi an dưỡng, mà là đi tố cáo!

Hung hăng tố cáo tội trạng của Ngô Hiểu Dương!

Khang Hiếu không phải là nóng giận nhất thời, cũng không phải vì nghĩa đứng lên, lại càng không phải vì suy nghĩ cho sự an nguy của Hạ Tưởng, mà y là vì chính bản thân mình. Y không tin Hạ Tưởng khuyên bảo y là vì suy nghĩ cho y, nhưng sau khi nói chuyện với Diệp Thiên Nam, nghe Diệp Thiên Nam khuyên nhủ trong 1 tiếng đồng hồ, mới hoàn toàn tỉnh ngộ.

Diệp Thiên Nam thổi phồng sự điên rồ của Ngô Hiểu Dương, lại đặt mình vào hoàn cảnh của Khang Hiếu mà phân tích, Ngô Hiểu Dương nhất định sẽ bởi vì cái chết của Ngô Công Tử mà trách tội lên đầu Khang Chí, lại từ Khang Chí mà oán hận y, cuối cùng khẳng định sẽ trong lúc đọ sức cùng Hạ Tưởng, cũng sẽ đào cho y một hố to… Nghe vậy, Khang Hiếu liền dao động.

Mà cùng lúc đó, Diệp Thiên Nam lại nhấn mạnh, nói mục đích thật sự của Tống Cương khi đến Lam Hải, đó là vì muốn diệt trừ Hứa Quan Hoa và giá họa cho y, cuối cùng khiến cho y thân bại danh liệt. Chưa nói đến chuyện Hạ Tưởng sẽ không dung tha y, mà trên chính trị y cũng sẽ đi đến đường cùng, thậm chí, vào thời khắc mấu chốt còn bị Ngô Hiểu Dương biến thành kẻ chết thay… Nghe đến đây, Khang Hiếu rốt cục sợ.

Phải công nhận, Diệp Thiên Nam là người rất có tài hùng biện, chẳng những đem chuyện thổi phồng khiến cho Khang Hiếu phải choáng váng đầu óc, mà cũng khiến cho một kẻ mà Hạ Tưởng hết lòng khuyên bảo nhưng không được như Khang Hiếu đối với lời nói của ông ta lại nhất nhất nghe theo. Chưa tới 1 tiếng đồng hồ, sau khi nghe Diệp Thiên Nam phân tích, Khang Hiếu đã hoàn toàn bỏ vũ khí đầu hàng, trăm phần trăm tin tưởng Diệp Thiên Nam. Hạ Tưởng nghe xong, cũng chỉ có thể cười bất đắc dĩ.

Có đôi khi, kẻ vô lại cũng thực sự có bản lãnh, Hạ Tưởng không thể không bội phục.

Đương nhiên, Hạ Tưởng lại càng vô lại mà khâm phục chính mình, để cho Diệp Thiên Nam thuyên chuyển công tác tới Lĩnh Nam, quả thực là một nước cờ hay.

Hay, hay ở chỗ chẳng những để Diệp Thiên Nam thuyết phục được Khang Hiếu, lại còn khiến y tin tưởng trăm phần là chỉ cần y đến Bắc Kinh tố cáo Ngô Hiểu Dương, Ngô Hiểu Dương chắc chắn sẽ bị lật đổ, mà y cũng sẽ bình yên vô sự. Chỉ cần y chọn đúng bên, vào thời điểm mấu chốt, Thủ tướng sẽ ra mặt vì y.

Khang Hiếu vừa đến Bắc Kinh thì đã được tiếp kiến Thủ tướng, y lại càng không nghi ngờ bản lĩnh của Diệp Thiên Nam.

Có thể nói, nhất cử nhất động của Khang Hiếu ở Bắc Kinh, đều nằm dưới sự điều khiển của Diệp Thiên Nam, mà mỗi chỉ thị do Diệp Thiên Nam đưa ra, trước đó đều đã phải được Hạ Tưởng tán thành!

Khang Hiếu còn tưởng rằng y không phải là con rối của Hạ Tưởng, kỳ thật, y nào có biết được, y là con rối nằm trong tay con rối của Hạ Tưởng, quan trọng nhất là đầu mối chính vẫn nằm trong tay của Hạ Tưởng.

Hành trình của Khang Hiếu ở Bắc Kinh, hết thảy đều được thực hiện rất bí mật, trên cơ bản, có thể nói là đã đạt được hiệu quả mong muốn.

Để đảm bảo cho hành trình Khang Hiếu đến Bắc Kinh không bị phát hiện, cũng như đề phòng người của Ngô Hiểu Dương tự ý ra vào Dương Thành, mượn vụ án cướp châu báu, cảnh giới toàn thành, gióng trống khua chiêng cũng chỉ là rung cây dọa khỉ, hấp dẫn sự chú ý của Ngô Hiểu Dương. Ngoại trừ việc đó, cảnh giới toàn thành cũng bởi vì có một tầng dụng ý khác, đó là Hạ Tưởng mượn cơ hội để âm thầm sắp đặt yểm hộ.

Kế sách của Hạ Tưởng rất có hiệu quả. Khang Hiếu mất tích, sự việc ngay lập tức phát triển theo hướng có lợi với hắn, Ngô Hiểu Dương chẳng những ngay lập tức thu hẹp phòng tuyến, còn phái người hỏi thăm tung tích của Khang Hiếu khắp nơi. Kết quả, dưới sự sắp xếp chu đáo, chặt chẽ của Diệp Thiên Nam, Ngô Hiểu Dương hoàn toàn không tìm ra sơ hở.

Cho đến tận lúc Khang Hiếu ngồi trên máy bay bay từ Bắc Kinh về Dương Thành, Ngô Hiểu Dương rốt cục mới điều tra ra được hành tung của Khang Hiếu, đang muốn hành động ngăn cản Khang Hiếu hạ cánh, mới phát hiện đám cảnh sát được điều động cảnh giới toàn thành trước bị y cười nhạo cho là chỉ phô trương thanh thế kia, bây giờ biến thành thành lũy bảo vệ thực sự, làm ầm ĩ suốt ba ngày, dường như chỉ là vì một khắc cuối cùng này, nghênh đón Khang Hiếu, giống như là để bảo vệ Khang Hiếu bình an quay trở lại Tỉnh ủy!

Lúc này Ngô Hiểu Dương suy nghĩ cặn kẽ trước sau mới bừng tỉnh ngộ, lại bị Hạ Tưởng lừa, lại bị Hạ Tưởng đùa giỡn quay vòng vòng, bị Khang Hiếu cho ăn quả đắng.

Mới phục hồi được một chút, thì Ngô Hiểu Dương lại nhận được điện thoại từ Bắc Kinh, quân ủy quyết định, một tuần sau sẽ công khai xử lý y.

Nói như vậy, Khang Hiếu coi như là đã phản đòn thành công. Y đã tỉ mỉ bố trí nhưng sau khi Khang Hiếu đến Bắc Kinh bán đứng y, y gần như phó mặc toàn bộ, thời gian còn lại của y thật quá ít, chỉ có chưa đến một tuần.

Cũng bởi vì thấy y phải sắp xếp hậu sự cho con mà ở trên đã thích đáng chiếu cố vài phần, nếu không, nói không chừng, quân ủy đã bắt y lập tức quay trở về Bắc Kinh.

Ngô Hiểu Dương phát điên, không ngờ lại để cho Hạ Tưởng thành công xúi giục Khang Hiếu mà chiếm lấy thượng phong, y cơ bản còn muốn giữ Khang Hiếu lại đến cuối cùng, nhưng hiện tại xem ra, nếu không trừ bỏ Khang Hiếu, y thật không thể nào giải tỏa được mối hận trong lòng.

Nhưng mà, Ngô Hiểu Dương vẫn không hoàn toàn hiểu được dụng ý giới nghiêm toàn thành của Hạ Tưởng, nó không đơn giản chỉ là để bảo vệ Khang Hiếu quay về như vậy…

Khang Hiếu ở trước mặt Trần Hạo Thiên, Mễ Kỷ Hỏa cùng Hạ Tưởng, không nói rõ toàn bộ nguyên nhân và kết quả khiến y đến Bắc Kinh, chỉ nói là lúc y phát hiện mình đang bị nguy hiểm, vì để đảm bảo an toàn, y đã lặng yên rời khỏi viện an dưỡng đến Bắc Kinh, từ đó dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, y nguyện gánh chịu trách nhiệm, cũng thừa nhận sai lầm của mình đối với Bí thư Trần, Chủ tịch tỉnh Mễ cùng Tỉnh ủy, nguyện chịu bất cứ xử phạt nào mà Tỉnh ủy dành cho y.

Về phần đã làm những gì ở Bắc Kinh, Khang Hiếu chỉ nói y rất vinh hạnh đã được Thủ tướng tiếp kiến, sau đó xử lý một số việc cá nhân rồi vội vàng quay lại.

– Người đã trở lại là tốt rồi, bình an là tốt rồi.

Trần Hạo Thiên cũng không chỉ trích gì Khang Hiếu, chỉ cần Khang Hiếu bình yên vô sự quay trở lại Tỉnh ủy, chẳng khác nào đã chấm dứt một chuyện lớn khiến cho ông ta phải nơm nớp lo sợ, ông ta liền thấy thoải mái hơn rất nhiều.

– Như vậy, anh cứ tiếp tục an dưỡng đi, còn phải…

Lòng tự tin của Khang Hiếu bỗng chốc quay trở lại:

– Tôi muốn quay về Tỉnh ủy làm việc, xin Bí thư Trần phê chuẩn.

– Được, tôi đồng ý.

Tâm tình của Trần Hạo Thiên đang rất tốt, bỗng nhiên cảm thấy mùa xuân ở Lĩnh Nam dường như đã hoàn toàn tiến đến.

Đến ngay cả Khang Hiếu cũng cho rằng, sẽ không còn có điều gì bất ngờ xảy ra nữa, Ngô Hiểu Dương trong vòng 3 ngày nhất định sẽ bị ngã ngựa, đến lúc đó, y sẽ không còn phải lo lắng nữa. Thời gian 3 ngày, ngay cả Hạ Tưởng Ngô Hiểu Dương cong không giải quyết được, làm sao còn có thể để ý tới y?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/02/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 23
Phần 72 Huyền Vũ nói: Hôm nay trong tộc xuất hiện một chuyện lớn, vô cùng náo nhiệt. Ta cũng cảm nhận được một chút động tĩnh, làm sao vậy? Thanh âm trong thạch thất lại vang lên, hỏi. Huyền Vũ nói: Tộc trưởng Cửu Vĩ Yêu Hồ mới nhất mang theo mấy người xông vào trong tộc. Hai người trong đó đả thương hơn hai trăm người trong Hộ pháp đoàn. Hơn mười hộ pháp bát giai bị trọng thương. Đại hộ pháp cũng bị chà đạp, cuối cùng Huyền Kình cùng Huyền Doanh ra tay cũng không có cách nào làm gì được hai người đó. Trong tộc đã bị hai người đó nháo tung...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 18
Phần 72 Miêu Nghị sớm tìm xong ba cửa hàng, nhưng trước khi ngũ thánh chưa đi thì hắn không sắp xếp gì hết. Lúc này một tay Vân Tri Thu sắp xếp, Ngọc Nô Kiều và Cơ Mỹ Lệ được riêng một cửa hàng, Tần Vi Vi, Pháp Âm chung một cửa hàng, Hồng Trần ở lại bên cạnh Vân Tri Thu. Mọi người chia nhau trở về, theo sự sắp đặt của Vân Tri Thu nên chuyển nhà bắt đầu chuyển nhà. Miêu Nghị không góp vui, hắn cũng không tiện tham gia, địa đạo sâu dưới lòng đất đã được Bì Quân Tử đào sẵn. Lẽ ra nghiêm cấm đào địa đạo dưới Thiên Nhai nhưng Miêu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Chai xà bông kỳ diệu - Tác giả The Kid
Tài và Nhung là hai vợ chồng trẻ, cưới nhau cũng khá lâu. Tài làm nghề chạy xe ôm, còn Nhung đi bán cháo lòng. Hai vợ chồng sống trong một khu nhà trọ. Tuy cuộc sống nghèo khổ nhưng hai vợ chồng sống rất hạnh phúc. Nhan sắc Nhung không được đẹp, thân thể cô gầy ốm, nhưng Tài cực kỳ yêu thương vợ mình. Anh luôn mua tặng vợ mấy món quà và luôn tạo cho cô niềm vui. Một ngày nọ, Tài thấy có một ông già bị hai thằng thanh niên côn đồ trấn lột. Anh liền ra tay đánh đuổi hai thằng thanh niên đó, giúp đỡ cho ông già. Ông già lấy một chai...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng