Quan Trường - Quyển 19

Phần 77

– Từ từ!

Hạ Tưởng bỗng nhiên thấy có chỗ không đúng, Trương Lực vừa nói với hắn Quý Như Lan mời hắn đến biệt thự bên hồ, Mạnh Tán không ngờ hiện thân, có thể đó là một phần trong kế hoạch không? Nghĩ về sự kiện Khang Hiếu, hắn càng chắc chắn trong đó có âm mưu.

– Chỉ theo dõi, trước tiên không nên ra tay, cẩn thận có bẫy.

Hạ Tưởng nhắc nhở, cũng đúng lúc đã đánh thức Hứa Quan Hoa, ông ta nghĩ một chút rồi nói:

– Việc của Khang Hiếu tôi cũng đã nghe nói, có thể xác định không phải là Mạnh Tán cũng là Tiêu Lương làm. Hiện tại lòng người Quân khu đang hoảng sợ, đều biết Ngô Hiểu Dương sắp sụp đổ, nhưng một ngày y vẫn chưa sụp đổ, thì một ngày còn nắm quyền. Tình hình cả Quân khu rất loạn, Ngô Hiểu Dương mệnh lệnh Mộc Phong đi nơi khác, Mộc Phong mạnh mẽ kháng lệnh không theo.

Mọi việc thật sự là đã quá căng thẳng. Mộc Phong không ngờ chống lại mệnh lệnh không theo? Hạ Tưởng không nói gì, tuy nói phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của người lính, nhưng lúc này tình hình thật sự là tiếng nổ lớn, có cố cũng không được nhiều. Mộc Phong không phục tùng mệnh lệnh, có lý của y. Mộc Phong và Hứa Quan Hoa là kẻ thù của Ngô Hiểu Dương, xếp vào những cấp dưới có họa lớn.

Hứa Quan Hoa vừa gọi điện thoại tới xong, Hạ Tưởng liền nhận được điện thoại của Quý Như Lan.

Mọi việc cứ liên tục, ngay cả Hạ Tưởng cũng mệt mỏi phản ứng.

– Cô Quý có gì dặn dò?

Vốn không định nghe điện thoại của Quý Như Lan. Tuy nhiên, suy nghĩ đi suy nghĩ lại, Hạ Tưởng vẫn nhận điện thoại. Nếu Trương Lực nói vậy thì cứ tạm thời nghe Quý Như Lan nói.

– Tôi nào dám dặn dò gì Phó bí thư Hạ.

Quý Như Lan giọng dịu dàng quyến rũ như rượu, làm cho người ta vừa ngửi đã say.

– Trương Lực nói, Phó bí thư Hạ rất có thành kiến với tôi, không muốn đến biệt thự Hoa Vô Khuyết làm khách?

– Hiện tại quả thật không có thời gian.

Trương Lực vừa đi đã báo cáo với Quý Như Lan làm Hạ Tưởng càng thêm khinh miệt.

– Nếu tôi nói trong tay tôi có kế hoạch Ngô Hiểu Dương nhằm vào anh, mấy người Khang Hiếu, Hứa Quan Hoa và Mộc Phong anh có thời gian hay không vậy?

Quý Như Lan tung ra mồi nhử:

– Nếu tôi nói tôi có thể nói tốt mấy câu cho việc Tào Vĩnh Quốc tiến vào Mặt trận Tổ Quốc anh có thể có thêm nhiều thời gian một chút không?

Quý Như Lan là một người đàn bà, một người đàn bà thông minh. Cho dù nhận thức chính trị không cao, cũng thích làm việc tùy hứng, nhưng phải thừa nhận, cô nắm rất chắc tình hình – Chỉ nói đến hai vấn đề đã đánh trúng điểm yếu của Hạ Tưởng.

Nhất là việc thứ hai. Việc Tào Vĩnh Quốc tiến vào Mặt trận Tổ quốc, nhất thiết cần có nhà họ Quý gật đầu. Lần trước Hạ Tưởng gặp Quý Trường Hạnh vốn đã cố ý muốn nhắc đến, nhưng không khí lúc đó không thích hợp, thời cơ chưa đến, nên vẫn kéo dài đến ngày hôm nay.

Không nghĩ Quý Như Lan nghe tin lập tức hành động. Cô cũng biết việc này khiến Hạ Tưởng đau đầu. Hắn hi vọng Quý Như Lan có thể bỏ qua việc này không nhúng tay lung tung, hiện tại xem ra là không được, cô đã tham gia.

– Để tôi xem buổi chiều có sắp xếp được thời gian không, cô chờ điện thoại của tôi.

Hạ Tưởng không nhận lời ngay mà nói nửa vời.

– Tốt, tôi đợi tin tốt của anh.

Quý Như Lan khẽ cười một tiếng, cúp máy.

Hạ Tưởng chắp tay sau lưng đi đến cạnh cửa sổ, thấy sắc xanh tràn đầy bên ngoài cửa sổ. Thầm nghĩ, lúc này Bắc Kinh vẫn đang một màu xám xịt, lại càng không nói đến tỉnh Hắc Liêu xa xôi, vẫn cái giá lạnh của băng tuyết vẫn ngập trời.

Từ nam đến bắc, nhiệt độ chênh nhau mấy chục độ, nhưng lòng người lại không kém là mấy. Chỉ là lợi ích, chỉ được mất. Quý Như Lan tuy rằng xảo quyệt, tuy rằng không nói nhưng điểm xuất phát của cô là vì nhà họ Quý.

Nếu chỉ suy nghĩ từ lập trường của nhà họ Quý, tay cô tuy không lớn nhưng chỉ cần đạt được mục đích cuối cùng, chính là người tài giỏi.

Mặc kệ chó đen hay chó trắng, có thể trông nhà chính là chó tốt.

Nhưng Hạ Tưởng không hiểu, hắn và nhà họ Quý không có xung đột về lợi ích, vì sao Quý Như Lan vẫn quấn lấy hắn.

Nghĩ lại, mặc kệ xuất phát từ góc độ nào, Quý Như Lan đều không có lý do gì liên kết với Ngô Hiểu Dương. Hạ Tưởng quyết định đến biệt thự bên hồ một chuyến, cùng nói chuyện thẳng thắn vô tư với Quý Như Lan, nói về tình hình hiện tại của Lĩnh Nam, nói về tương lai của Lĩnh Nam sẽ như thế nào… vv. Hắn muốn Quý Như Lan hiểu được một điều, Lĩnh Nam đúng là Lĩnh Nam của người Lĩnh Nam, nhưng Lĩnh Nam cũng là của quốc gia. Mặc kệ Lĩnh Nam triển khai hành động gì, chỉ có một mục đích vì ngày mai tươi đẹp hơn của Lĩnh Nam.

Nhìn cây táo ngoài cửa sổ đã nở hoa, nghĩ thông suốt rất nhiều điều. Mặc dù đang bị Ngô Hiểu Dương ép sát từng bước, cảm thấy phải cố hết sức nhưng Hạ Tưởng vẫn vui vẻ mỉm cười.

Vừa mỉm cười, điện thoại đột nhiên vang lên.

Lại là Hứa Quan Hoa.

– Phó Bí thư Hạ, Mộc Phong đang theo dõi Mạnh Tán, đột nhiên mất liên lạc.

Hứa Quan Hoa giọng đầy lo lắng,

– Nếu chỉ mình Mạnh Tán thì không sao, nếu Mạnh Tán và Tiên Lương cùng ra tay thì Mộc Phong không phải là đối thủ.

Hạ Tưởng cũng giật mình, Mộc Phong đột nhiên mất liên lạc, nếu không phải tự Mộc Phong có chủ trương bắt Mạnh Tán thì là Mộc Phong trúng kế. Bị Mạnh Tán dụ vào bẫy.

– Anh lập tức dùng lực lượng dự bị, cố gắng tìm kiếm tung tích Mộc Phong.

Hạ Tưởng gặp nạn không mất bình tĩnh.

– Tôi cũng bảo cảnh sát địa phương bí mật tìm kiếm, hai bên cùng tiến hành. Còn nữa, chính anh cũng phải chú ý an toàn. Nếu Mộc Phong bị mai phục, chắc chắn sau lưng anh cũng có người gài bẫy.

Vừa buông điện thoại của Hứa Quan Hoa, Diệp Thiên Nam đã gọi điện thoại đến.

– Phó Bí thư Hạ, tình hình Khang Hiếu không được tốt, bác sĩ đề nghị chuyển lên bệnh viện ở Bắc Kinh điều trị.

Diệp Thiên Nam nói.

– Tôi cho rằng việc này không nên chậm trễ, có lẽ nên nhanh chóng chuyển viện cho Khang Hiếu.

Hạ Tưởng đồng ý:

– Để tôi xin chỉ thị của Bí thư Trần một chút.

Vội vàng đi vào văn phòng của Trần Hạo Thiên, Hạ Tưởng thấy Trần Hạo Thiên đang gọi điện thoại, cũng không đợi được, nói ngay:

– Bí thư Trần việc rất gấp.

Trần Hạo Thiên liền nói một câu vào điện thoại, sau đó cúp điện thoại:

– Hãy nói chuyện của cậu trước.

– Thứ nhất. Mộc Phong theo dõi Mạnh Tán đột nhiên mất liên lạc. Thứ hai, bệnh viện đề nghị chuyển Khang Hiếu lên Bắc Kinh điều trị.

Hơi trầm ngâm một lát, Trần Hạo Thiên quyết định:

– Nếu cần thiết dùng cảnh sát đặc nhiệm do Lâm Khang Tân phụ trách cụ thể.

Lâm Khang Tân là Phó trưởng ban thư ký mà Hạ Tưởng thấy hợp. Giao cho Lâm Khang Tân toàn quyền phụ trách, là Trần Hạo Thiên căn cứ vào sự tín nhiệm của Hạ Tưởng. Hạ Tưởng gật đầu:

– Đồng thời phía chính quyền cũng cử một Phó Trưởng ban thư ký đi cùng.

Khang Hiếu cũng có phó trưởng ban thư ký rất hợp phục vụ.

Sau khi quyết định xong, Hạ Tưởng xoay người đi, bỗng nhiên nghĩ tới việc gì liền hỏi một câu:

– Bí thư Trần gần đây có hay liên lạc với lão Quý không?

Lẽ ra với thân phận cấp dưới Hạ Tưởng không nên hỏi cấp trên vấn đề cá nhân, nhưng Hạ Tưởng là Hạ Tưởng, cho dù Trần Hạo Thiên có là lãnh đạo cấp cao cỡ nào vẫn là Trần Hạo Thiên. Trần Hạo Thiên cũng không để ý nhiều. Thuận miệng nói:

– Không liên lạc nhiều lắm, đều bận.

– Quý Như Lan hẹn tôi đến biệt thự ven hồ, nói là có thể nói vài câu cho việc bố vợ tôi vào Mặt trận Tổ quốc.

Hạ Tưởng không giấu diếm Trần Hạo Thiên, chuyện Tào Vĩnh Quốc cũng cần Trần Hạo Thiên ủng hộ.

– Như vậy..

Trần Hạo Thiên nghĩ một chút nói,

– Quý Trường Hạnh thật sự rất yêu quý Quý Như Lan, lời cô ta nói thật sự có ảnh hướng nhất định đến ông ấy.

Ý của Trần Hạo Thiên chẳng khác nào ủng hộ Hạ Tưởng đi gặp Quý Như Lan.

Trong lòng Hạ Tưởng đã chắc chắn. Tạm biệt Trần Hạo Thiên trở lại văn phòng, thấy Đường Thiên Vân vẻ mặt căng thẳng nghe điện thoại, mà một điện thoại khác trong phòng hắn đang reo vang.

Thật sự là bận không rời đi được. Hạ Tưởng ra hiệu cho Đường Thiên Vân một chút, để y tiếp tục nghe điện thoại.

Không ngờ là điện thoại của Cổ Thu Thật.

– Bận đến không nhận được điện thoại sao?

Cổ Thu Thật đùa một câu.

– Tôi biết hiện tại cậu đang bận sứt đầu mẻ trán, thật ra tôi cũng không khác gì cậu. Có chuyện muốn nói với cậu…

Hạ Tưởng có khả năng điềm tĩnh rất tốt. Bất cứ tin tức tốt hay không tốt đều không thể kích động hắn, hắn liền nói:

– Bí thư Cổ cứ chỉ bảo, tôi đã chuẩn bị tâm lý.

– Ha ha.

Cổ Thu Thật cười thoải mái.

– Có người chẳng những muốn Tào Vĩnh Quốc mất chức còn kéo cả cậu xuống không được kiêm hai chức. Nếu Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật mất đi, cậu đoán kết quả sẽ thế nào?

Hạ Tưởng thật sự không đoán được những việc giữa các lãnh đạo trung ương. Dù nhẹ nhàng nhưng trong đó lại ấn chứa đầy sát khí. Hắn mới là cấp phó tỉnh, so với lãnh đạo cấp quốc gia còn kém xa.

– Tôi không đoán được.

– Kết quả là Trưởng ban Ngô tức giận, đập bàn, nói là ai khoa chân múa tay với công tác của Ban tổ chức Trung ương, ai sẽ làm Trưởng ban tổ chức trung ương! Làm rất nhiều người giật mình, ha ha, tôi rất phục Tài Dương tức giận ngút trời, rất hả giận.

Cổ Thu Thật lại cổ vũ Hạ Tưởng,

– Có lẽ hành động của Tài Dương, có thể tranh thủ cho cậu 3 tháng nghỉ ngơi. Tuy nhiên tôi nghe nói hiện nay cậu đang trải qua một cuộc khảo nghiệm rất ác liệt, có cần tôi ra mặt can thiệp một chút không?

– Không làm phiền Bí thư Cổ, liên quan đến quân đội, mọi việc đã phức tạp rồi.

Hạ Tưởng biết Cổ Thu Thật thật lòng quan tâm đến hắn, hắn từ chối ý tốt của Cổ Thu Thật thật ra là bảo vệ Cổ Thu Thật. Thân phận của Cổ Thu Thật hiện giờ quá nhạy cảm, không tiện nhúng tay vào bất cứ việc gì ở địa phương.

Càng không nói đến việc của quân đội.

Cổ Thu Thật sao không hiểu suy nghĩ của Hạ Tưởng, than nhỏ một tiếng:

– Bảo trọng!

Mây đen khắp nơi kéo đến dường như che kín trời đất. Muốn trùm lên Hạ Tưởng, nhưng Hạ Tưởng không phải là cậu thanh niên áo xanh năm đó. Hắn dĩ nhiên đã trưởng thành. Người nào đó nghĩ là mây gió khắp nơi có thể phá hủy hắn, rất xin lỗi đã tính sai rồi.

– Thiên Vân, trả lời Quý Như Lan, buổi chiều đúng giờ hẹn tôi đến biệt thự.

Hạ Tưởng quyết tâm đến chỗ hẹn.

Vừa mới nói xong, Diệp Thiên Nam đã gọi điện thoại đến. Nói là đã liên hệ với bệnh viện ở Bắc Kinh, hiện tại đang chuẩn bị đưa Khang Hiếu lên máy bay. Hạ Tưởng yên tâm rời thành phố Dương Thành, xúc tu của Ngô Hiểu Dương không vươn đến, tính mạng của Khang Hiếu ít nhất có thể bảo vệ.

Giờ tan tầm buổi trưa, Hạ Tưởng đang muốn cùng Khang Thiên Vân đến căn tin ăn cơm, bỗng nghe tiếng nói chuyện của Mễ Kỷ Hỏa và Lưu Kim Nam:

– Kim Nam, công việc hàng ngày sắp xếp không tốt. Tôi hi vọng trong vòng ba ngày Tỉnh ủy sắp xếp một thư ký mới.

Hạ Tưởng giật mình, Mễ Kỷ Hỏa hiện tại nhất định muốn thay Trương Lực?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/02/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 2
Phần 77 “Long Nhất, chàng như thế nào có thể... có thể cùng Lăng Phong làm chuyện như vậy? ” Lãnh U U không thể tin hai người trước mặt mình đang ôm nhau, chẳng lẽ tình lang của mình có sở thích quái dị là thích nam nhân? Nhưng hắn rõ là một tên đại dâm tặc mà? Long Nhất giật mình, hắn còn tưởng rằng Lãnh U U cùng Ti Bích ghen tuông, bây giờ mới phát giác Phong Linh còn chưa khôi phục nguyên dạng, mà hắn khi nãy bị Phong Linh đột nhiên tập kích, nhất thời chưa để ý tới, đã dẫn tới hiểu lầm khá lớn rồi... “Đây là hiểu lầm... hiểu lầm mà...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Hạ Thiên – Quyển 9
Phần 77 Chồng, thật ra chúng ta dùng danh nghĩa ám tổ đưa người đi thì Băng Băng bên kia sẽ dễ nói hơn. Mộc Hàm lúc này cũng xuống xe đi đến bên cạnh Hạ Thiên, nàng coi như đã thấy được uy lực của chồng ở thành phố Giang Hải, chỉ cần nói tên thì đám bảo vệ trại giam đã sợ chạy mất. Không có gì, nếu ai dám nói này nói nọ với cảnh sát tỷ tỷ, tôi sẽ đánh hắn. Hạ Thiên không quan tâm đến vấn đề này, hắn nhìn giờ, chỉ cần đến đúng giờ hắn sẽ vào đón người. Ba phút trôi qua rất nhanh nhưng Hạ Thiên còn chưa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Cô gái đến từ hôm qua
Phần 20 Tụi con gái trên trái đất này hình như đều được đúc ra từ một khuôn. Có một cái thói, không hiểu là thói tốt hay thói xấu, gần như đứa con gái nào cũng “mắc phải”. Đó là sau khi chuyển từ giai đoạn “thăm dò bí mật” qua giai đoạn “thừa nhận hợp pháp” bao giờ đứa con gái cũng hỏi đứa con trai một câu theo đúng... sách vở : Trước khi quen tôi, anh đã quen mấy người rồi ? Chẳng hiểu tụi con gái hỏi câu đó để làm gì. Bởi trong những trường hợp “gay cấn” như thế này, tụi con trai...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng