Mà Nha Nội tự cho mình là trong sạch, đương nhiên là Hạ Tưởng không tin. Trong số kẻ thù hắn hy vọng sụp đổ nhất, Nha Nội nhất định xếp trong ba hạng đầu. Nếu như nói có ai nhân lúc hắn xui xẻo giẫm lên thêm một cước, và hơn nữa còn thêm dầu vào lửa, Nha Nội khẳng định là sẽ xung phong ở phía trước, làm đầu tàu gương mẫu.
Bên trong sự tình của Ngô Hiểu Dương, quả thật cũng không có chứng cứ trực tiếp chỉ hướng Nha Nội, Nha Nội dù là con ông cháu cha, tay của y cũng không dám ngang nhiên mà dương đến bên trong quân đội, cho dù là ông già của y cũng không dám.
Nói đi thì nói lại, có trực tiếp vươn tay đến quân đội hay không cũng không quan trọng, có nhúng tay vào sự việc Ngô Hiểu Dương hay không cũng không quan trọng, sự việc của Ngô Hiểu Dương đột nhiên xảy ra, chắc rằng có người muốn nhúng tay vào cũng không kịp, quan trọng là, sau sự việc Ngô Hiểu Dương, trong một loạt công việc kế tiếp, lập trường của Nha Nội là thế nào.
Hoặc là nói, một người mấu chốt phía sau Nha Nội… là lập trường thế nào.
Hạ Tưởng cũng không có chứng cớ trực tiếp chỉ hướng mối quan hệ chặt chẽ của Ngô Hiểu Dương và thủ tướng, nhưng hắn có thể khẳng định chính là, trong xử lý những việc tiếp theo sau sự tình Ngô Hiểu lập trường Dương, thủ tướng khẳng định sẽ nhất trí với thế lực đen phía sau.
Đứng ở lập trường của Hạ Tưởng, thủ tướng là trận doanh của phe cánh phản đối, nhưng phe cánh phản đối đâu chỉ có một mình thủ tướng, chỉ ở thường ủy thôi, thì đã có ít nhất 3 người bao gồm gồm cả thủ tướng. Có thể nói, phe cánh phản đối có ảnh hưởng rất lớn đối với tình hình chính trị trong nước, xác thực hơn mà nói, nhất là ảnh hưởng đối với quân đội, thậm chí còn không thua gì uy danh của tổng bí thư. Nhưng mức độ phức tạp của tình hình chính trị trong nước, vượt xa tưởng tượng, hiện tại cục diện một nhà độc tài đã không còn nữa. Bên ngoài thì bốn phe phân chia, kỳ thật là ngoài bốn phe phái, vẫn còn lực lượng trung gian. Hơn nữa bên trong bốn phe, cũng không phải đều là gắn bó như thép. Nếu như thế lực gia tộc được chia nhỏ ra, thì còn có thể chia thành thế lực gia tộc truyền thống và thế lực gia tộc mới phát
Bốn nhà do nhà họ Ngô dẫn đầu, là thế lực gia tộc mới phát, còn thế lực gia tộc do Quan Viễn Khúc, Hầu Khang Khứ cùng với nhà họ Quý đại diện, là thế lực gia tộc truyền thống. Giữa thế lực gia tộc truyền thống và thế lực gia tộc mới phát, mặc dù cùng trận doanh là thế lực gia tộc, nhưng quan hệ cũng không gắn bó, thậm chí có thể nói chỉ là mối quan hệ bình thường.
Cho dù cùng là thế lực gia tộc, thậm chí trước kia còn chưa có tình cảm qua lại, nhưng theo sự khác nhau của địa vị và sự chuyển đổi của thân phận, lập trường chính trị cũng sẽ càng lúc càng xa, ví dụ như Quan Viễn Khúc và Hầu Khang Khứ. Hiện tại Quan Viễn Khúc cùng với mối quan hệ của thế lực gia tộc do nhà họ Ngô dẫn đầu không được thân cho lắm, mà Hầu Khang Khứ và nhà Ngô, Mai, Khâu, Phó mấy nhà gần như hiếm khi xuất hiện cùng một lúc.
Nguyên nhân trong đó, thì suy tính trên chính phủ là không cần phải nói, còn có nguyên nhân tính cách hoặc là do quan niệm thống trị bất đồng. Hạ Tưởng cũng không có ý bình luận ai đúng ai sai, nhưng hắn càng khen ngợi Quan Viễn Khúc bình tĩnh và khiêm tốn.
Trên việc của Ngô Hiểu Dương, Quan Viễn Khúc từ đầu đến cuối chưa từng phát biểu công khai bất cứ quan điểm gì, cũng chưa từng thông qua con đường liên lạc tiến hành kết nối với hắn, nhưng hắn biết, Quan Viễn Khúc là ủng hộ lập trường của Trần Hạo Thiên. Ủng hộ Trần Hạo Thiên, sẽ gián tiếp ra sức ủng hộ hắn.
Mặc dù có tin đồn nói, Quan Viễn Khúc và Hầu Khang Khứ có quan hệ mật thiết, nhưng Hạ Tưởng có lý do để tin tưởng, với tầm nhìn xa của Quan Viễn Khúc, sau sự việc Ngô Hiểu Dương, tất nhiên mối quan hệ giữa ông ta và Hầu Khang Khứ càng lúc càng xa.
Linh tính chính xác của Hạ Tưởng làm người khác kinh ngạc, tình thế phát triển sau đó, chứng minh Quan Viễn Khúc tài trí hơn người, cứ việc có người cho rằng, Quan Viễn Khúc tuy là thế lực gia tộc truyền thống, kỳ thật lúc ban đầu là người của phái phản đối, nhưng căn cứ phán đoán lập trường chính trị của Quan Viễn Khúc những năm gần đây, trên cơ bản Quan Viễn Khúc thoát khỏi bóng ma phía sau, đang tự đưa ra con đường tự chủ thuộc về bản thân mình.
Đối với việc dưới ngọn lửa chiến tranh, lỡ tay làm tổn thương hoặc là có ý đề cập đến sản nghiệp Nha Nội, Hạ Tưởng chỉ có thể tỏ vẻ lực bất tòng tâm, kỳ thật hắn vẫn chờ đợi Quan Viễn Khúc điện thoại, không ngờ Nha Nội cuối cùng nhịn không được ra tay trước.
Sau sự tình ở nhà Phó gia, Hạ Tưởng ra tay đè ép Nha Nội một khoảng thời gian, sau này cũng là Quan Viễn Khúc đứng giữa gọi điện, đề xuất có chuyện thì cứ nói, có thể ngồi xuống từ từ bàn… mặt mũi của Quan Viễn Khúc tất nhiên không thể không cho, tạm thời Hạ Tưởng liền dừng tay lại. Bởi vậy có thể suy đoán, quan hệ giữa Quan Viễn Khúc và Nha Nội xem như là không tệ.
– Trận chiến cũng không phải tôi khơi dậy, hiện tại sự việc gây ầm ĩ lớn, muốn thấy tốt thì thu, trên đời này làm sao có việc như vậy được?
Hạ Tưởng đối với yêu cầu của Nha Nội vẫn chưa có giả định, mà là cười lạnh một tiếng nói,
– Nếu sự việc và anh không có quan hệ gì, anh cần gì phải nhúng tay vào? Nếu như vậy trong sạch như tờ giấy trắng, tin tưởng cũng sẽ không có nước dơ vấy bẩn lên người.
– Phó bí thư Hạ, không cần từ chối người từ ngoài ngàn dặm.
Nha Nội chần chừ một chút, nói lời thật,
– Khói lửa chiến tranh càng đốt càng vượng, có không ít đóm lửa bắn tung tóe lên người tôi, tuy rằng không có bị thương, cũng là bị bỏng đến bực bội.
– Đối với việc này, tôi chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối.
Hạ Tưởng vẫn lãnh đạm như xưa.
Nha Nội dường như rất kiên nhẫn, cũng không có chút tức giận, cũng không biết là đã biết Hạ Tưởng quả thật bị oan ức, hay là biết rõ hiện tại mạnh mẽ cứng rắn với Hạ Tưởng chẳng những vô dụng, còn có thể có khả năng thu được hiệu quả kịp lúc
Bởi vì Hạ Tưởng hiện tại hoàn toàn chiếm thế chủ động, trong tay nắm toàn bộ tiết tấu sự việc.
Nha Nội rất rõ ràng, mặt ngoài Hạ Tưởng hiện tại bị vây vào thế yếu, bị quân ủy đè không thể ngẩng đầu lên, trên thực tế, ít nhất bốn năm tỉnh cả nước gió nổi mây phun, đang ở lấy thế không thể đỡ chi viện Hạ Tưởng. Hạ Tưởng với thân phận một phó bí thư, nhất hô bách ứng (được nhiều người ủng hộ), uy phong cỡ nào.
Hiện tại ở địa phương đang bao vây thế lực đối thủ trên toàn phương vị toàn góc độ, lúc vây quét hạ màn, chính là ngày hoàn thành toàn diện bố cục của Hạ Tưởng, đến lúc đó, nhất định ở Bắc Kinh sẽ có một trận ác chiến có thanh thế cực lớn hơn.
Nha Nội hiểu rõ thủ đoạn của Hạ Tưởng, Hạ Tưởng người đang ở Bắc Kinh, liền chứng minh bắt đầu từ giờ khắc này, chiến trường đấu sức chính đã sắp chuyển dời từ Lĩnh Nam đến Bắc Kinh, tuy rằng y nhìn không thấu kế hoạch lớn phía sau của Hạ Tưởng rốt cuộc là phản kích lại như thế nào, nhưng y vẫn là muốn mượn lần trò chuyện này với Hạ Tưởng, mà thám thính hư thật.
– Phó bí thư Hạ, tốt hay xấu chúng ta cũng là chỗ quen biết, dù thế nào đi nữa cũng nể chút mặt mũi mới đúng. Ít nhất trong chuyện này, tôi ủng hộ anh.
Nha Nội không mặn không nhạt nói một câu.
– Hơn nữa, phó chủ tịch Quan cũng hy vọng chúng ta có thể ngồi xuống cùng nhau nói chuyện.
Trong lòng Hạ Tưởng nhảy dựng, Nha Nội đưa ra Quan Viễn Khúc là có dụng ý gì? Chẳng lẽ nói, Quan Viễn Khúc thật muốn chính diện tham gia chuyện của Ngô Hiểu Dương.
Ngắt điện thoại với Nha Nội, Hạ Tưởng cuối cùng vẫn là chưa đồng ý gặp mặt Nha Nội, nhưng thái độ có chút buông lỏng, chỉ nói nếu thời gian cho phép hắn sẽ chủ động liên hệ, trong lòng hắn bắt đầu gợn sóng, lập trường của Quan Viễn Khúc trên sự việc Ngô Hiểu Dương rất then chốt, nếu lập trường của Quan Viễn Khúc bị lung lay, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến bố cục tổng thể của hắn!
Vậy cần phải gọi điện thoại cho Quan Viễn Khúc rồi, mặc kệ lời nói của Nha Nội là xác thực có căn cứ hay là phô trương thanh thế.
Ngày thứ hai, từ quân ủy truyền đến tin tức nội bộ, việc điều tra đối với Mộc Phong và Trương Lực không có kết quả, Mộc Phong không thừa nhận toàn bộ chỉ trích, Trương Lực lại không nói dù chỉ một lời, mặc kệ hỏi cái gì, đều dùng im lặng để đối phó, hiển nhiên là đã có lòng muốn chết.
Ngô Hiểu Dương chưa chết, Trương Lực cũng không cảm kích. Hiện tại Trương Lực đã bị ngăn cách hoàn toàn với bên ngoài, cái cần chính là khiến y không thể liên lạc với bên ngoài.
Nhưng một số người hiển nhiên xem nhẹ ý chí của Trương Lực, cho rằng Trương Lực không phải là quân nhân, không thể có được ý chí kiên cường giống như quân nhân, lại bỏ qua một điểm, khi một người liều chết vật lộn, thì y đã xem việc sống chết không còn quan trọng nữa. Một người không sợ sống chết, thì trên đời không có loại uy hiếp và thống khổ tột cùng nào có thể khiến y khuất phục.
Về phía quân ủy vẫn không sử dụng tư hình đối với Trương Lực, không phải không muốn, mà là không thể. Nguyên nhân chính là Trần Hạo Thiên lấy danh nghĩa của tỉnh Lĩnh Nam nói ra một nội dung rất đơn giản với quân ủy, nói là Trương Lực ngày – tháng – năm gì gì đó đã không còn đảm nhiệm chức thư ký của Mễ Kỷ Hỏa, thời gian vừa đúng ngay trước ngày Trương Lực ám sát Ngô Hiểu Dương.
Ngoài là thay Mễ Kỷ Hỏa thanh minh, ám chỉ sự kiện ám sát là hành vi cá nhân, cùng tỉnh ủy Lĩnh Nam, Mễ Kỷ Hỏa hoàn toàn không có quan hệ gì, trên thực tế vẫn là nhắc nhở quân ủy, đừng tưởng rằng đem Trương Lực giam giữ ở quân ủy là có thể làm bất cứ cái gì, tỉnh ủy Lĩnh Nam bất cứ lúc nào cũng có thể chú ý sát sao sự kiện Trương Lực.
Ẩn ý càng sâu là, Trương Lực đúng là đã từng giữ chức thư ký Mễ Kỷ Hỏa, trước khi Mễ Kỷ Hỏa chưa chính miệng bày tỏ thái độ, Mễ Kỷ Hỏa bất cứ lúc nào cũng có quyền hỏi đến vấn đề Trương Lực.
Nếu Mễ Kỷ Hỏa chẳng qua là chủ tịch tỉnh bình thường thì cũng thôi, thế nhưng mối quan hệ giữa Mễ Kỷ Hỏa và tổng bí thư, là làm cho ngưới ta kiêng kị nhất.
Về phía quân ủy và cao nhân phía sau hậu trường cho rằng đem Hạ Tưởng, Hứa Quan Hoa, Mộc Phong và Trương Lực đồng thời mời đến Bắc Kinh, sau đó lại sẽ một lưới bắt hết mời vào quân ủy, mọi việc sẽ thuận lợi, sẽ đạt được tiến triển đột phá. Không ngờ ở sân bay xảy ra chuyện làm người ta không thể ngờ tới, Hạ Tưởng được nhà họ Ngô mời đi, Hứa Quan Hoa bị Qúy Trường Hạnh mang đi, chẳng khác nào là hai trong bốn người quan trọng nhất đã thoát được sự khống chế của quân ủy.
Chỉ có Mộc Phong và Trương Lực, chỉ tương đương với việc đi đường bằng một chân, sự việc Ngô Hiểu Dương làm thế nào có thể đạt được hiệu quả mong muốn đây?
Hơn nữa các nơi bất ngờ gió thổi mây phun tạo áp lực rất lớn, khiến cho phía quân ủy và cao nhân phía sau hậu trường rất là tức giận, quyết định gia tăng điều tra đương sự, cố gắng đạt tới đột phá phòng tuyến của Trương Lực, khiến Trương lực khai ra. Chẳng sợ Trương Lực không vu oan cho Hạ Tưởng, chỉ cần vu oan cho Mộc Phong chính là thắng lợi lớn.
Hơn nữa cũng không thể lại để Hạ Tưởng tùy ý tiếp tục hô mưa gọi gió nữa, hiện tại chỉ có cao nhân phía sau hậu trường mới nhìn rõ tình thế, Hạ Tưởng đã chủ động đề xuất đến Bắc Kinh, không phải đến đây phối hợp điều tra với quân ủy, mà là ở Bắc Kinh có lợi thế thăng tiến, có thể nắm thế chỉ huy, bố trí phản kích toàn diện!
Hay cho một Hạ Tưởng quỷ kế đa đoan!
Về phía Quân ủy mặc dù bị thua một ván trong lần mời dự họp thường ủy bộ chính trị trung ương vừa rồi, mà quan quân quân khu Dương Thành bị Trần Hạo Thiên đã giam giữ vẫn đang bị giam giữ như cũ, khi nào thả người, rất xin lỗi, tỉnh ủy Lĩnh Nam tạm thời không trả lời, nhưng về phía phương diện quân ủy và cao nhân phía sau hậu trường sẽ không chịu thua, chính thức thông báo cho Hạ Tưởng và Hứa Quan Hoa, yêu cầu hai người mau đến quân ủy phối hợp điều tra.
Mặc kệ Hạ Tưởng làm như thế nào tạo nên vũ bão ở khắp nơi, chỉ cần hắn tiến đến quân ủy, thì có nghĩa là thất bại to lớn của Hạ Tưởng, cố gắng lúc trước sẽ thành công sức sẽ đổ sông đổ biển.
Hạ Tưởng không nói là không đi, cũng không nói là đi, chỉ có điều trả lời phía quân ủy một câu:
– Trước tiên phải gặp mặt phó chủ tịch Quan.
Phó Chủ tịch Quan dĩ nhiên là chỉ Quan Viễn Khúc, mà Quan Viễn Khúc không chỉ là phó chủ tịch quốc gia, mà còn là phó chủ tịch quân ủy đứng đầu.
Quan Viễn Khúc rốt cuộc đã tham gia sự kiện Hạ Tưởng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 19 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 09/02/2018 08:36 (GMT+7) |