Quan Trường - Quyển 2

Phần 116

Cao Kiến Viễn còn có một đề nghị khiến Hạ Tưởng vừa tức lại vừa bật cười. Y muốn Liên Nhược Hạm trở thành người phát ngôn cho khu biệt thự Tây Sơn. Đương nhiên y cũng đã đưa ra một giá rất xa xỉ, thậm chí còn biếu không một căn biệt thự. Hạ Tưởng cũng không suy nghĩ nhiều liền cự tuyệt đề nghị của hắn, việc này không cần phải mở miệng nói với Liên Nhược Hạm, cái mà Liên Nhược Hạm không cần nhất chính là tiền.

Hạ Tưởng cũng rõ ràng là với Liên Nhược Hạm thì Cao Kiến Viễn vẫn có ảo tưởng. Tuy nhiên với sự hiểu biết của Hạ Tưởng về Liên Nhược Hạm thì Cao Kiến Viễn không có một chút cơ hội nào cả. Liên Nhược Hạm là người khá lạnh lùng, cũng không thích giả vờ với người khác, Cao Kiến Viễn đúng thật là không may lắm.

Sáng sớm thứ bảy, Hạ Tưởng lái xe đi tới Hà Đường Nguyệt Sắc.

Bởi vì mục đích ngày hôm nay muốn tìm Liên Nhược Hạm, đêm qua cũng không ngủ ở nhà Tào gia, vì thế Tào Thù Lê cũng có những thắc mắc, ngay cả Vương Vu Phân cũng hỏi Hạ Tưởng có phải ở nhà này không được thoải mái, khiến Hạ Tưởng không biết trả lời thế nào cho tốt, đành phải nói lập lờ, nói là buổi tối có cuộc gặp xã giao, không muốn về quá muộn lại quấy rầy mọi người.

Tào Thù Lê quan tâm nói với Hạ Tưởng:

– Anh cố gắng uống ít rượu thôi, nếu mà lỡ phải uống nhiều thì lúc đó cũng không được lái xe. Nếu chẳng may uống như vậy, gọi điện cho em, em sẽ tới đón. Nhớ kỹ không đó? Lớn đến như vậy rồi, điều đầu tiên là phải biết tự chăm sóc mình, đừng để người khác phải lo lắng, nghe chưa?

Vừa tới Hà Đường Nguyệt Sắc thì chuông điện thoại kêu vang, là Thẩm Lập Xuân gọi điện tới.

Giọng nói của Thẩm Lập Xuân có vẻ rất kích thích:

– Ông em Hạ Tưởng, chú thử đoán xem có điều gì nào?

– Có tin tức tốt gì thế Chủ nhiệm Thẩm?

Hạ Tưởng cố ý giả như không biết gì, trong bụng thì nghĩ khu Bảo Hưng đã như mong muốn của ông, trở thành khu cao tầng, ông chắc được lãnh đạo khen ngợi, có lẽ bước tiếp theo sẽ trọng dụng và đề bạt ông lên, ngoại trừ cái đó ra thì còn có tin tức gì tốt nữa?

– Ông em, tin tức tốt chính là công trình trọng điểm của tập đoàn Đạt Tài là xây dựng ở thôn Tiểu Mã và thôn Đại Mã. Còn một tin tức rất tốt chính là tôi trở thành người tổng phụ trách của công trình này.

Hiển nhiên việc xây dựng thôn Tiểu Mã và Đại Mã là công trình trọng điểm được giao cho Thẩm Lập Xuân, cũng chính là hòn đá đệm để y thăng chức sau này, đương nhiên là y phải rất vui rồi.

– Đoán xem, thôn Tiểu Mã và Đại Mã phải cải tạo thành cái gì nào?

Hạ Tưởng thiếu chút nữa cười ra tiếng, câu hỏi này của người nào thì không dám nói, chứ của Thẩm Lập Xuân thì chắc chắn là định hướng xây dựng quảng trường Nhân dân, hay nói cho vui thì đây là đề nghị là lúc trước của hắn với Thị trưởng Trần, đề nghị là làm thế nào để cải tạo lại công viên Nhân dân để gắn kết hài hòa với các công trình xây dựng của thành phố Yến. Hắn cũng không thừa nước đục thả câu, mà nói thẳng:

– Không phải chính là việc xây dựng lại công viên Nhân dân đấy chứ, mở rộng ra thành một chỗ vừa có quảng trường lại vừa có công viên để những cán bộ công nhân viên về hưu có chỗ vui chơi.

– Đúng rồi, chú là thánh à!

Thẩm Lập Xuân giật mình, nói ra những lời này, hắn nói thêm:

– Bây giờ anh bội phục sát đất chú, quá lợi hại, ánh mắt rất độc. Không hiểu sao mới nghe vậy mà đoán ra được? Không phải là Thị trưởng Trần lộ ra cho chú em biết đấy chứ?

– Lão Thẩm, có lẽ là Tổng giám đốc Thành cố ý tìm anh rồi để lộ ra tin tức này, sau đó yêu cầu anh thực hiện? Anh cho là Thị trưởng Trần từ việc nhỏ đến việc lớn đều phải nói cho thằng em này biết à? Tôi là binh lính, còn ông ta là lãnh đạo lớn đấy.

Hạ Tưởng cố ý đả kích Thẩm Lập Xuân một chút.

Thẩm Lập Xuân cười khan ha hả mấy tiếng.

– Anh không phải đang rất kích động sao? Chú em đáng giá là cùng cấp bậc với anh sao? Đúng là, anh đây cố gắng vất vả bao lâu rồi mới được trọng dụng, chú em còn không cổ vũ cho anh? Còn có một việc cực kỳ quan trọng, phương án thiết kế quảng trường thì ông em phải giúp anh đấy, không được từ chối. Nếu ông em không đồng ý giúp anh, mỗi ngày anh sẽ đến cửa văn phòng chú ngồi đó, không đạt được mục đích là không đi.

Nguyên nhân trọng yếu mà Thẩm Lập Xuân muốn Hạ Tưởng thiết kế phương án chính là tại thời điểm Thành Đạt Tài giao công trình quảng trường Nhân dân cho Thẩm Lập Xuân thì ông ta có nói một câu:

– Tôi không vừa lòng với mấy phương án do các nhà thiết kế của Tập đoàn đưa ra. Cậu có thể thử tìm Hạ Tưởng xem, cậu ta thiết kế quảng trường thư giãn rất tốt, rất độc đáo.

Tổng giám đốc Thành đã lên tiếng, Thẩm Lập Xuân dám không để ở trong lòng? Nếu chẳng may phương án mà hắn đưa ra không làm Tổng giám đốc hài lòng, công trình quảng trường Nhân dân bị chậm lại chưa thi công được. Nếu vậy, về sau đừng nói đến việc trọng dụng đề bạt, không chừng còn bị rơi vào ghẻ lạnh mà rớt sang một bên. Thành Đạt Tài đối nhân xử thế cực kỳ rõ ràng, nhất là thời điểm trừng phạt thì cực kỳ nghiêm khắc, chẳng khác gì Bao Công xử án cả. Hạ Tưởng đang còn nghĩ tới việc từ chối thì đã bị Thẩm Lập Xuân nói một câu đành phải nuốt lại vào trong bụng.

– Thiết kế phí là 500 ngàn, chú em cứ nói một chữ “không” là tôi tăng thêm một trăm ngàn, số tiền tăng này đã vượt qua hạn mức được giao, đây là tiền túi tôi bỏ ra. Cậu nhìn đấy mà xử lý, bạn bè chí cốt với nhau, nói ít đi một chữ thì tôi đỡ tốn thêm chút tiền.

Hạ Tưởng bất đắc dĩ, Thẩm Lập Xuân đủ thông minh để túm lấy nhược điểm của hắn, đó là rất trọng bằng hữu. Ngẫm lại thì thật ra Thẩm Lập Xuân cũng là một người rõ ràng, sảng khoái, hơn nữa là một người bạn rất tinh mắt. Lúc trước chính là y đã tặng một chiếc xe để văn phòng cải tạo đi lại. Vì thế Hạ Tưởng bất đắc dĩ thở dài nói:

– Coi như là bị anh hãm hại, tuy nhiên tôi cũng nói trước đấy, tôi chỉ phụ trách các kết cấu chỉnh thể, lúc vẽ chi tiết thì có khác người khác thực hiện, trình độ vẽ chi tiết của tôi không được cao. Thiết kế quảng trường thư giãn lần trước chính là do tôi và cô ấy hợp tác mà hoàn thành, cô ấy tên là Tào Thù Lê, là bạn gái tôi.

– Đồng ý! Chỉ cần phương án của cậu làm ra mà Tổng giám đốc Thành vừa lòng thì bất cứ điều kiện gì đưa ra cũng đều đáp ứng. Nếu mà còn muốn bạn gái anh, thì anh tặng ngay cho chú.

Thẩm Lập Xuân rất mừng rỡ, nói ra câu vui vẻ.

– Có người nào như anh, ngay cả bạn gái cũng đi tặng người, thật là mất mặt.

Hạ Tưởng cũng mỉm cười, biết rõ đây là Thẩm Lập Xuân nói giỡn, nhưng không kìm nổi phải mắng y một câu.

– Ông em, chú làm tôi bị oan uổng rồi, tôi nói là tặng cho người ta bạn gái trước của tôi, cũng không phải là bạn gái bây giờ. Ông em đừng tưởng tượng nữa, khẩn trương, giúp anh thiết kế ra phương án.

– Thiết kế phí thì anh sẽ chi trước cho chú em một nửa, giao cho bạn gái ông em, có lo lắng không? Cô ta nếu cầm tiền chạy mất thì cũng không được trách anh đấy.

Thẩm Lập Xuân cười xấu xa mấy tiếng, rồi lại hỏi:

– Còn điều kiện gì nữa không? Nếu có thì nói ra.

– Tổng giám đốc có chỉ định đơn vị thi công không? Nếu không có thì để Công ty Xây dựng số 2 làm đi. Nếu làm được điều này, em sẽ bảo để Phó tổng Lý Hồng Giang tìm đến anh.

Hạ Tưởng nhớ tới vẫn còn chưa giúp Lý Hồng Giang kéo được công trình nào, nhân cơ hội này thuận nước đẩy thuyền luôn.

Thẩm Lập Xuân mở miệng đồng ý luôn:

– Tổng giám đốc Thành không chỉ định ai cả. Nếu ông em có quan hệ, thì cứ việc bảo người ta đến gặp trực tiếp anh là được. Nhưng phương án kia thì lúc nào xong đây?

– Làm gì mà quá sốt ruột thế.

Hạ Tưởng cười mắng y mấy câu, nói xong liền cúp điện thoại.

Có lẽ đôi khi cấp bậc của anh không đủ cao, quyền lực của anh không đủ lớn, nhưng nếu anh có đủ năng lực để ảnh hưởng đến nhân vật mấu chốt thì anh sẽ trở thành một điểm tựa trọng yếu, là tiêu điểm của tất cả các ánh mắt, lúc này lập tức lực ảnh hưởng của anh sẽ có tính quyết định.

Lúc Lý Hồng Giang nhận được điện thoại của Hạ Tưởng liền sửng sốt, sau một lúc lâu mới giật mình nói:

– Ngay cả công trình của Tập đoàn Đạt Tài mà cũng có thể bắt? Ông em Hạ, mối quan hệ của chú em đúng là quá mạnh mẽ. Bái phục, bái phục chú! Biết không, Công ty Xây dựng số 2 của bọn anh cho tới bây giờ còn chưa tiếp nhận được công trình nào của Tập đoàn Đạt Tài, trước kia cũng bỏ không ít công sức, kết quả hoặc là không trúng thầu, hoặc là giá cả bị ép. Tập đoàn Đạt Tài đúng thật rất vênh váo, người ta không coi Công ty Xây dựng số 2 của bọn anh ra cái gì cả. Cái này tốt, cậu giúp tôi ơn lớn. Công trình mà được nhận, anh ở Công ty Xây dựng số 2 xem như có chút hãnh diện, ha ha ha.

Thời điểm Hạ Tưởng tới Hà Đường Nguyệt Sắc đã là hơn 10h tối. Mùa đông làm cho hồ sen này trở thành hoang tàn, cả hồ sen rộng mười dặm có một lớp băng dày đóng trên mặt hồ, nơi nơi đều là màu trắng, không còn các màu sắc đỏ hồng đẹp mê người như trong mùa hè nữa.

Gõ cửa phòng Liên Nhược Hạm, cô ra mở cửa với vẻ mặt mỉm cười, động tác mời Hạ Tưởng vào phòng cực kỳ tao nhã. Vẻ tươi cười trên mặt cô khiến trong lòng Hạ Tưởng cảm thấy rất bất an, nghĩ thầm rằng hôm nay Liên Nhược Hạm hơi khác thường, không biết cô lại có ý đồ hay chủ ý gì đây?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 4
0: Hổ Lạc Đồng Bằng... Chuyện gì đã xảy ra? Hàn Thạc có chút không dám tin, Đặc Lan Khắc Tư hiện giờ đã có thực lực Đại kiếm sư, trong cả Nhật Diệu cốc đơn đả độc đấu có thể hơn hắn, có lẽ cũng chỉ có cuồng chiến sĩ ba lần cuồng hóa Lao Lôi Tháp, thế nhưng cho dù là Lao Lôi Tháp hẳn cũng không có thực lực một mình giết chết được Đặc Lan Khắc Tư. Đặc Lan Khắc Tư là người cẩn thận, đối với địa hình phụ cận Nhật Diệu cốc vô cùng quen thuộc, hẳn sẽ không có vấn đề gì mới đúng, nhưng hiện tại lại đột nhiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lục Thiếu Du – Quyển 20
0 Mọi người cảm giác như thấy một vật khổng lồ, bản thân thật nhỏ bé. Cơ thể Lục Thiếu Du phát ra khí thế chỉ có thể hình dung bằng từ đáng sợ. Mơ hồ có năng lượng thiên địa quái dị khiến tim người đập nhanh. Ánh mắt Thánh Thủ Linh Tôn, Bạch Long Tôn giả lộ ra kinh sợ: Đây là... Những người có mặt ai nấy ánh mắt phi phàm, thấy khí thế đó bọn họ đều biến sắc mặt, trong mắt tràn ngập giật mình. Đế Giả Chi Nguyên, đây là Đế Giả Chi Nguyên! Lục Thiếu Du không nói chuyện, thủ ấn biến đổi. Lục Thiếu Du đã dung hợp Đế...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
8 Tôi ngồi cạnh đống lửa cháy bập bùng, hơi ấm tỏa ra vừa đủ khiến cho tâm tư dần thư thái được một chút thì đồng thời bao nhiêu đau đớn trong suốt quá trình trốn chạy lại bắt đầu hành hạ thể xác tôi. Trên người chạm vào đâu cũng đau tê đi, da thịt như không còn cảm giác gì hết, chân tay mỏi mệt rã rời. Nhưng ngay khi nghe chú Ba nói tới chuyện băng ghi hình thì tôi liền dẹp hết những đau đớn của bản thân để tập trung suy nghĩ xem ý chú muốn nói ở đây là gì. “Có lý do gì chứ?” Dưới ánh lửa, khuôn mặt suy tư...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng