Quan Trường - Quyển 2

Phần 203

– Có thể ngủ được bao nhiêu thì cứ ngủ. Hiếm khi thấy anh ngủ ngon như vậy. Cũng vừa lúc cuối tuần, ngủ nhiều cho khỏe.

Vệ Tân giành nói trước, lại liếc Liên Nhược Hạm nói tiếp:

– Tổng giám đốc Liên nói cứ để anh ngủ tới tận tối luôn mới tốt, vừa lúc ở lại cùng ăn tối.

Liên Nhược Hạm đang làm canh, cô xếp mấy cái bát lên bàn, nói với Hạ Tưởng:

– Nếm thử tay nghề của em một chút. Trước kia em bị bắt buộc học nấu nướng không ít, nói là giáo trình thục nữ gì gì đó, lúc ấy còn rất phản cảm, hiện tại mới biết được, học thêm một nghề cũng có nhiều ích lợi.

Hạ Tưởng nhớ lại Mai Hiểu Lâm cũng nhắc tới giáo dục thục nữ. Xem ra trong các đại gia tộc chân chính, việc bồi dưỡng con cái cực kỳ được chú ý, đều có một số tri thức và kỹ năng bắt buộc phải học. Bởi vậy nghĩ đến con cái nhà giàu ở kiếp sau, ngoại trừ tiêu xài và kiêu ngạo thì chỉ có hai bàn tay trắng, vậy mà còn tự xưng là giàu có, thật sự vừa buồn cười vừa buồn bực.

Cái gọi là nhà quyền quý không phải cứ có tiền là có thể xưng là nhà quyền quý. Nhà quyền quý là nhà có thế lực, có gia môn gia quy, mà càng quan trọng hơn là phải có gia giáo. Không có gia giáo và quy củ của đại gia tộc mà chỉ có tiền, vậy chỉ là nhà giàu mới nổi mà thôi.

Muốn trở thành nhà quyền quý thường cần rất nhiều thế hệ tích lũy của cải và tri thức lắng đọng thành. Mà nhà quyền quý từ trước tới giờ đều là gia quy rất nghiêm ngặt, khó sửa đổi. Cũng chính vì vậy, Hạ Tưởng mới biết giữa hắn và Liên Nhược Hạm cách xa nhau trăm núi ngàn sông, cũng giống như huyện Bá và Bắc Kinh trước khi nối thông đường núi, xa cách vô cùng.

Hạ Tưởng được Liên Nhược Hạm và Vệ Tân ân cần chiêu đãi, ngồi ghế chủ tọa ăn cơm, hưởng thụ đãi ngộ của ông chủ gia đình.

Sau khi ăn xong. Hạ Tưởng lại giống lần trước, đi tản bộ với Liên Nhược Hạm.

Liên Nhược Hạm lớn mật và thuần thục khoác tay hắn, ngả đầu vào vai hắn, khẽ nói:

– Hai người với nhau thật là tốt…

Nàng tiên từng trong trẻo như mặt trăng trên bầu trời đêm, vừa thanh cao vừa lạnh lùng, hiện tại đã hoàn toàn rơi vào trần gian, trở thành một con chim nhỏ nép mình vào Hạ Tưởng như một thiếu nữ bình thường nhất. Hạ Tưởng vuốt tóc cô, cười nói:

– Không ngờ em cũng có lúc dịu dàng như thế này. Nhớ lại lúc lần đầu tiên em lái Land Rover, kiêu ngạo hoành hành ở thảo nguyên, sao có thể nghĩ đến em và anh lại có ngày hôm nay?

– Em có thể ngay từ khi thấy em lần đầu tiên, anh đã bắt đầu có chủ ý xấu đối với em, chủ định đánh cắp trái tim em.

Liên Nhược Hạm cũng học được bài đá bóng, lập tức đổ hết trách nhiệm lên đầu Hạ Tưởng.

– Không phải chứ!

Hạ Tưởng tỏ vẻ cường điệu:

– Cực kỳ oan uổng. Quả thật là em hủy sự trong sạch của anh. Anh là một người đàn ông đường đường chính chính, phóng khoáng tự nhiên, sao có thể làm loại việc lén lút như thế được.

– Sao lại không chứ? Đừng có dám làm không dám nhận.

Liên Nhược Hạm vẻ mặt quật cường, nghiêm mặt nhìn thẳng vào Hạ Tưởng:

– Anh đã lợi dụng em rất nhiều lần, đừng tưởng rằng em không biết. Em chỉ thấy anh là đứa con nít ranh nên mới nhường anh xem anh chơi thế nào thôi, muốn xem anh có thể thông minh tới khi nào.

– Vậy có phải cho đến giờ anh vẫn thông minh không?

Hạ Tưởng thấy khuôn mặt của Liên Nhược Hạm chìm trong ráng chiều, hiện lên một vẻ đẹp thánh khiết khiến người ta say mê, không kìm nổi xúc động cúi xuống hôn lên trán cô.

Liên Nhược Hạm đỏ mặt, tuy nhiên vẫn đánh bạo nói:

– Có bản lĩnh thì hôn lên môi em này!

Hôn môi là loại chuyện mà bất cứ người đàn ông nào cũng có bản lĩnh, Hạ Tưởng cũng không ngoại lệ. Hắn không chút do dự cúi xuống hôn, bỗng nhiên thấy mắt bị che, Liên Nhược Hạm nhảy sang bên cạnh, giơ tay ra chặn miệng Hạ Tưởng. Hạ Tưởng cảm thấy trong miệng có cái gì đó, đưa tay lên bắt thì Liên Nhược Hạm đã nhảy tránh đi.

– Cái gì vậy?

Hạ Tưởng cảm giác thấy miệng dinh dính, còn có mùi thơm. Hắn giơ tay lên sờ xem, lại thấy tay toàn màu đỏ. Hắn hoảng sợ:

– Máu của ai?

Nhưng hắn lập tức cảm thấy không đúng, máu không dính như vậy, cũng không thơm như vậy. Hắn liền bật đuổi theo Liên Nhược Hạm, vừa đuổi vừa hô:

– Đứng lại, đừng chạy! Đây là cái gì? Mau nói cho anh.

– Ngốc thế, là son môi!

Liên Nhược Hạm chạy vào trong rừng cây, không thấy bóng dáng đâu cả.

– Em bôi son môi lên miệng anh làm gì?

Hạ Tưởng khó hiểu. Nếu muốn trêu ghẹo thì hẳn là nên dùng kẹo cao su gì đó chứ, sao lại cố tình dùng son môi?

– Bôi son vào mặt anh, cho anh không còn mặt mũi gặp người khác nữa.

– Biện pháp không tốt, anh rửa sạch ngay.

– Anh dám!

Giọng nói uy hiếp của Liên Nhược Hạm truyền tới từ trong rừng:

– Em cũng bôi cả son lên người anh. Nếu anh trở về tìm cô bé Lê, khẳng định sẽ không thể giải thích được.

– Em xấu quá đi mất. Anh ăn mặc thế này làm sao ra khỏi cửa được chứ?

Hạ Tưởng dở khóc dở cười.

– Không hề gì. Tối nay em đưa anh đi chợ, mua cho anh mấy bộ mới.

Bị lừa, hóa ra Liên Nhược Hạm đã tính toán kế hoạch từ trước. Hạ Tưởng đành phải nhận thua:

– Được rồi, hôm nay anh vốn không có tính toán gì. Em thì chỉ toàn nghĩ chuyện xấu thôi. Quần áo mới cũng không cần mua đâu, tắm rửa qua là được.

Liên Nhược Hạm xuất hiện từ sau một thân cây, vẻ mặt đắc ý:

– Anh tính kế em, chẳng lẽ em không thể tính kế anh một lần sao? Quần áo mới thì vẫn phải mua, không mua không được. Nếu anh không nghe lời, em xé nát hết quần áo trên người anh.

Quá xấu đi. Hạ Tưởng giật mình nhìn Liên Nhược Hạm, phát hiện cô cười tinh nghịch, trông rất quyến rũ. Hắn liền nhào tới, ôm cô vào ngực:

– Xem anh xử lý em như thế nào đây.

Liên Nhược Hạm cũng không giãy dụa, nương theo Hạ Tưởng. Hai người hôn nhau, môi vừa dính vào nhau, còn chưa kịp cảm giác gì đã nghe thấy giọng của Vệ Tân từ xa truyền tới:

– Tổng giám đốc Liên, có điện thoại.

Liên Nhược Hạm đẩy Hạ Tưởng ra:

– Anh thật không có phúc.

Hạ Tưởng giả vờ thở dài:

– Anh thật là may mắn, may mà không thất thân (không giữ được thân mình).

– Anh…

Liên Nhược Hạm tức giận nhưng vẫn phải vội vàng chạy đi nghe điện thoại.

Là Cao lão tìm Liên Nhược Hạm, nói là rất có thể thành phố Yến sẽ đề xuất di dời nhà máy dược và nhà máy thép trong mùa thu năm nay. Bởi vì nửa cuối năm nay, quốc gia sẽ đưa ra chính sách tăng mạnh chỉnh đốn và cải cách đối với các công ty, xí nghiệp gây ô nhiễm môi trường lớn. Cái nhìn của Cao lão là, tỉnh Yến là một tỉnh khá bảo thủ, từ trước tới giờ vẫn theo sát đường lối của quốc gia. Một khi chính sách của quốc gia thay đổi, tỉnh Yến khẳng định sẽ có phản ứng đầu tiên.

Như vậy nhà máy thép và nhà máy dược thành phố Yến sẽ phải di dời theo chính sách của quốc gia, khẳng định sẽ được xếp hàng đầu tiên trong kế hoạch công tác của Ủy ban nhân dân thành phố Yến. Tập đoàn Viễn Cảnh hẳn là nên sớm có chuẩn bị.

Buông điện thoại, Liên Nhược Hạm trầm tư một lát, hỏi Hạ Tưởng:

– Ý của anh thế nào?

– Tất nhiên là phải sớm chuẩn bị thỏa đáng. Nếu chẳng may bị người khác đoạt trước chẳng phải là cốc mò cò xơi sao? Anh phỏng chừng Tập đoàn Đạt Tài đã nhìn chằm chằm mảnh đất ngon lành này, còn cả bất động sản Lĩnh Tiên cũng sẽ nhắm vào không biết chừng.

Hạ Tưởng còn có một tầng lo lắng khác:

– Bước tiếp theo khả năng Thị trưởng Trần sẽ tiếp nhận chức vụ Bí thư. Nếu chẳng may lúc đó Ủy ban nhân dân đổi một Thị trưởng khác không nói chuyện được, vậy chúng ta sẽ rất bị động.

– Việc này không cần lo lắng. Có Phó chủ tịch tỉnh Cao ở đây, chính là cần anh ta giải quyết phương diện phiền toái này. Hơn nữa lúc đó Tập đoàn Viễn Cảnh và Ủy ban nhân dân thành phố Yến ký kết hiệp nghị khai phá công viên Rừng Rậm còn có một hiệp nghị phụ, chính là Tập đoàn Viễn Cảnh có quyền ưu tiên khai phá đối với mảnh đất của nhà máy thép và nhà máy dược.

Liên Nhược Hạm cũng không coi việc này là quan trọng. Có lẽ từ nhỏ tới lớn cô đều luôn thuận buồm xuôi gió, cũng có lẽ cô không biết sự tình trong quan trường có thể thay đổi trong nháy mắt. Ủy ban nhân dân ký kết hiệp nghị nhưng hiệp nghị đó cũng có thể trở thành tờ giấy vụn bất cứ lúc nào.

“Quên đi, việc này cũng không cần cô quan tâm nhiều” Hạ Tưởng nghĩ thầm, đến lúc đó có biến hóa gì, hắn cứ âm thầm giúp cô chu toàn từng bước đi là được. Trước kia cô đã giúp mình nhiều, giờ mình giúp lại cô cũng là lẽ bình thường.

Hơn nữa, với quan hệ hiện tại không phân rõ trắng hay đen của hai người, người này giúp người kia kỳ thật cũng tương đương tự giúp mình.

Vừa lúc Hạ Tưởng muốn nói với Liên Nhược Hạm về đề nghị của Mã Vạn Chính, tuy nhiên có Vệ Tân ở một bên, hắn không muốn để Vệ Tân nghe thấy liền nói:

– Vệ Tân, thời tiết bên ngoài rất tốt, sao em không ra ngoài tản bộ?

– Không đi!

Vệ Tân rất kiên quyết nói:

– Em đi một mình chẳng có gì thú vị, thà nói chuyện với Tổng giám đốc Liên còn hơn. Này, không phải anh muốn đuổi em đi đấy chứ? Ngại em làm kỳ đà cản mũi hả?

Hạ Tưởng rất thành khẩn gật đầu nói:

– Anh và Nhược Hạm có việc quan trọng cần nói. Nếu em có thể lên lầu thì chính là một cô bé ngoan.

Vệ Tân không nói hai lời, quay người đi lên lầu, lại không quên ngoái đầu xuống cười với Liên Nhược Hạm:

– Em ở trên lầu, Tổng giám đốc Liên có tình huống gì khẩn cấp cứ ho khan một tiếng là được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 7
2 Diệp Thạch Sinh cũng rơm rớm nước mắt, ông cả đời làm quan ở bao nhiêu nơi, cũng biết qua bao nhiêu cán bộ lớn nhỏ, Hạ Tưởng là người thứ nhất khiến ông thực sự cảm động. Ông liền vung tay lên nói: Mời Thủ tướng hạ lệnh! Hà Đông Thần hướng về toàn thể cảnh sát và quân nhân mà nói: Các đồng chí, bọn họ đều là công nhân, ở giữa bọn họ có Bí thư Quận ủy, còn có cán bộ nữ, các cậu phải nhớ kỹ, trước cứu người, sau giải nguy. Báo cáo thủ trưởng, làm không xong nhiệm vụ, chúng tôi không mặt mũi nào trở về gặp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Giang Nam – Quyển 3
0 Hàn sư đệ là bị người đánh chết, trong ngọn núi này có tích chứa pháp lực cường giả, nhưng phía ngoài nhìn không ra, khi pháp lực bộc phát, liền vô cùng mạnh mẻ, thậm chí ngay cả núi lớn chu vi hơn mười dặm cũng chống lại không được, bị cổ pháp lực này chấn thành phấn vụn. Hắc hắc, quả nhiên hảo thủ đoạn, trước mặt ta giết người của ta, còn để cho ta bắt không được bất kỳ chân ngựa... Lão tổ, rốt cuộc là ai lớn mật như thế, dám can đảm giết người Thái Huyền Thánh Tông ta? Thái Hoàng lão tổ lắc đầu, nhẹ giọng nói: Cho...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 25
0 Trong sơn mạch to lớn tràn đầy tiếng bàn tán, tiếng nói chuyện, âm thanh lộn xộn. Chủ đề người ta bàn nhiều nhất là Hỏa Thổ Tôn Giả và Lục Thiếu Du mới gần đây. Nhiều người khi nhắc ba chữ Lục Thiếu Du liền biến sắc mặt, có đánh chết bọn họ cũng không dám trêu vào. Càng nhiều nữa người đang chờ đợi, chờ Tử Vong Thâm Uyên mở ra. Mục đích của mọi người đó là vì Tử Vong Thâm Uyên, nếu tìm được cơ duyên trong đó là ước mơ của mọi người được thỏa mãn. Khá niều cường giả ẩn thế giờ đi ra, cũng vì gặp bình cảnh, không có có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng