Quan Trường - Quyển 2

Phần 80

Ra khỏi Sử gia, Hạ Tưởng liền gọi điện thoại cho Tống Triêu Độ, báo cáo một chút tình hình lúc đó. Tống Triêu Độ trầm mặc một lát, nói:

– Tôi biết rồi.

Hạ Tưởng nghĩ đã nói xong câu chuyện, đang muốn dập máy bỗng nhiên lại nghe thấy giọng Tống Triêu Độ truyền đến:

– Tiểu Phàm khá thích cậu, vẫn gọi cậu là đại ca. Có rảnh thì đến nhà chơi nhiều một chút.

Cánh cửa nửa khép nửa đóng của nhà Tống Triêu Độ rốt cục đã mở ra một chút đối với hắn.

Hạ Tưởng hỏi cũng hơi trực tiếp, Cao Hải cũng hiểu được tâm tư của hắn, mỉm cười khoan dung:

– Nói thật, trong lòng tôi cũng không tự tin cho lắm, cảm thấy lời nói của Sử lão có thể không thật sự hữu dụng. Tuy nhiên tôi hiểu biết về Sử lão không sâu, Đinh Sơn rất ít khi nhắc tới ông ấy. Trưởng ban Tống hẳn là từng nghiên cứu về Sử lão, có lẽ cũng đã tìm hiểu kỹ về mạng lưới quan hệ của Sử lão. Nếu không anh ta đã không tin tưởng Sử lão mười phần như vậy.

Cuối cùng Hạ Tưởng và Cao Hải thảo luận nửa ngày, vẫn cảm thấy mù mờ, không thấy rõ chân tướng. Tuy rằng Hạ Tưởng cũng tin tưởng phán đoán của Tống Triêu Độ, nhưng hắn vẫn bán tín bán nghi về sức ảnh hưởng của Sử lão.

Vốn mọi người nghĩ rằng Hồng Chiêu Quảng vì muốn chiến tích, lại là thời kỳ mấu chốt mở rộng kinh nghiệm huyện Bá, chỉ cần có chút ý nghĩ chính trị sẽ không làm việc khinh suất, không ngờ Hồng Chiêu Quảng đúng là một kẻ đầu cơ chính trị. Không biết Vũ Phái Dũng gọi điện thoại cấp cho Hồng Chiêu Quảng cái gì hoặc là hứa hẹn gì nhưng tóm lại, Hồng Chiêu Quảng lấy danh nghĩa thị sát công tác tới huyện Bá, sau đó cục Du lịch thành phố chọn ra hàng đống khuyết điểm của làng du lịch thảo nguyên, lệnh cưỡng chế ngừng kinh doanh làng du lịch ba tháng để chỉnh đốn, sau khi đủ tư cách mới được mở cửa kinh doanh lại.

Ba tháng này đúng là thời kỳ hoàng kim của làng du lịch, ngừng kinh doanh ba tháng quả thật là chặt đứt nguồn thu từ du lịch của huyện Bá một cách trắng trợn.

Lý Đinh Sơn tức thì nổi giận, Hồng Chiêu Quảng liền mượn cơ hội khiển trách Lý Đinh Sơn, nói ông ta không thèm để lãnh đạo vào trong mắt, ở huyện Bá lấy thúng úp voi, còn nói ông ta phải làm bản kiểm điểm sâu sắc đối với Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố.

Thứ Hai đi làm không có chuyện gì, chỉ có mấy tranh cãi nhỏ, Hạ Tưởng cũng không ra mặt mà để cấp dưới xử lý. Buổi sáng thứ ba, một người bộ dạng tai to mặt lớn, cổ và cổ tay đều đeo dây chuyền vàng to như xích chó đi tới tìm Hạ Tưởng, nói là người của công ty xây dựng số 3 thành phố Chương Trình, cố ý tới làm thủ tục nhận công trình xây dựng.

– Cái gì mà thủ tục nhận công trình xây dựng?

Hạ Tưởng thấy bộ dạng nhà giàu mới nổi của y, trong lòng rất phản cảm liền hỏi.

– Tôi nói này Phó chủ nhiệm Hạ, chẳng lẽ anh không nhớ được lời thư ký Vũ đã nói sao? Công ty xây dựng thành phố Chương Trình muốn vào thị trường thành phố Yến. Tôi đi tìm tới phòng làm việc của Thị trưởng thì họ nói việc này do văn phòng tổ cải tạo toàn quyền phụ trách. Cũng lạ thật, làm cho người ta chạy đi chạy lại mệt cả người.

Y vừa nói vừa không ngừng rung đùi, khi nói chuyện còn không kiên nhẫn đảo chân qua đảo chân lại.

– Thư ký Vũ nào?

Hạ Tưởng cúi đầu nhìn tài liệu:

– Giao các tài liệu chứng minh năng lực của công ty các anh, bản sao giấy phép kinh doanh cũng như các kinh nghiệm liên quan cho Phó chủ nhiệm Khúc! Nếu Phó chủ nhiệm Khúc sơ thẩm thấy đủ tư cách, sẽ cho các anh tới phúc thẩm. Nếu phúc thẩm đủ tư cách, vậy là có thể đấu thầu công khai.

– Cái gì?

Gã tai to mặt lớn như thể không nghe thấy, giọng nói đề cao lên một quãng tám (Quãng tám: Khoảng cách giữa các âm thanh của những bậc giống nhau gọi là quãng tám):

– Tôi không nghe nhầm đấy chứ? Thư ký Vũ đã lên tiếng, cậu chỉ là một Phó chủ nhiệm nho nhỏ mà cũng dám không nghe lời à? Không muốn lăn lộn làm ăn nữa phải không?

– Ủy ban nhân dân thành phố Yến không có người nào là thư ký Vũ cả, cho nên mặc kệ thư ký Vũ mà anh nói là ai, đều không thể quản được quyết định của Ủy ban nhân dân thành phố Yến! Nếu anh cảm thấy quy định của Ủy ban nhân dân thành phố là không hợp lý thì cũng không ai mời anh tới nhận công trình, bây giờ có rất nhiều người đều đang muốn nhận công trình.

Ngay câu đầu tiên, Hạ Tưởng đã đá y lộn ngược lại. Dám lấy thư ký của Bí thư Tỉnh ủy đến đè Ủy ban nhân dân thành phố, đừng nói là Vũ Phái Dũng, cho dù là chính Cao Thành Tùng cũng sẽ không công khai phủ nhận quyết định của Ủy ban nhân dân thành phố Yến.

Gã tai to mặt lớn tức giận không nói nên lời. Chung Nghĩa Bình tiến vào nói:

– Nếu không có việc gì khác, xin mời không gây trở ngại tới nhân viên nhà nước làm việc. Cảm ơn hợp tác!

Dù Vũ Phái Dũng có kiêu ngạo thế nào nhưng trong tay y không có thực quyền, nhiều nhất chỉ là ỷ vào việc có thể đâm chọc, bơm vá trước mặt Cao Thành Tùng để đe dọa người khác. Hạ Tưởng chỉ là một cán bộ cấp phòng nho nhỏ, cho dù Vũ Phái Dũng bất mãn với hắn cũng sẽ không đến mức mất mặt tự mình nói điều gì đó trước mặt Cao Thành Tùng. Trò đùa gì chứ? Muốn Bí thư Tỉnh ủy thu thập một cán bộ cấp phòng, nếu để chuyện này truyền ra ngoài, Cao Thành Tùng sẽ chẳng còn mặt mũi nào nữa!

Hơn nữa Hạ Tưởng cũng dám cam đoan, Vũ Phái Dũng có ngông cuồng như thế nào ở bên ngoài thì y vẫn có trí tuệ chính trị của mình, cũng sẽ rất biết điều trước mặt Cao Thành Tùng. Nếu không, Cao Thành Tùng cũng đã không dung túng y như vậy.

Bí thư Thành ủy và Thị trưởng sợ Vũ Phái Dũng, hắn không cần sợ. Vũ Phái Dũng nhiều lắm chỉ có thể tức giận tìm cơ hội gây khó dễ hắn, nhưng trong ngắn hạn sẽ không thể làm gì được hắn. Cơ hội cũng là ở cả hai bên. Vũ Phái Dũng muốn tìm cơ hội thu thập hắn, hắn chẳng phải cũng đang chờ cơ hội phản kích Vũ Phái Dũng một đòn sao?

Một tuần sau, từ thành phố Chương Trình truyền đến một tin tức: Thị trưởng Hồng Chiêu Quảng vừa mới nhậm chức đột nhiên bị dời khỏi thành phố Chương Trình, tới làm Phó giám đốc Sở phụ trách các cán bộ kỳ cựu của tỉnh Yến, phía sau còn trịnh trọng đánh dấu “đãi ngộ cấp Giám đốc Sở”.

Ai cũng biết, sinh mạng chính trị của Hồng Chiêu Quảng từ này về sau chấm dứt.

Nghe được tin này, Hạ Tưởng khiếp sợ thật lâu không nói gì. Sử lão đã không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là một đòn sấm sét, trực tiếp cắt đứt con đường làm quan của một Thị trưởng. Rốt cục ông ta có năng lực lớn tới mức nào? Có thể động tới Thị trưởng thành phố Chương Trình, phải qua một cửa hội nghị thường vụ Tỉnh ủy. Vì bảo vệ Lý Đinh Sơn, đúng là Sử lão đã tận hết sức lực!

Chỉ có điều khiến Hạ Tưởng thủy chung nghĩ mãi không rõ chính là: Trong tay Sử lão rốt cục có quân bài chưa lật gì? Vì sao ông ta đã lui ra lâu năm như vậy vẫn còn có sức ảnh hưởng chỉ giơ tay ra đã thay đổi cả chính trị tỉnh Yến?

Hạ Tưởng cảm thán, cho tới tận hôm nay mới thể hiện ra sự anh minh của Tống Triêu Độ trong nước cờ khuyên Lý Đinh Sơn theo chính trị lúc trước. Việc này cũng rốt cục mở ra một khe hở dưới áp lực cực lớn của Cao Thành Tùng.

Đầu tháng 8, cục diện chính trị tỉnh Yến lại một đón một chấn động mới, Phó chủ tịch tỉnh Cao Tấn Chu hàng không tới.

Phó chủ tịch tỉnh Cao nhậm chức xong, chuyện thứ nhất làm chính là thị sát công viên Rừng Rậm ở phía tây thành phố, đồng thời điểm danh Hạ Tưởng cùng đi.

Phó chủ tịch tỉnh muốn điểm danh một cán bộ cấp phòng, hàm nghĩa trong đó khẳng định sẽ làm người ta phải suy nghĩ sâu xa. Trần Phong thì không nghĩ nhiều. Ông ta biết lai lịch Cao Tấn Chu, biết Cao lão tán thưởng Hạ Tưởng. Tào Vĩnh Quốc thì không hiểu chút nào. Tuy một Phó chủ tịch tỉnh đến tỉnh Yến sẽ bị rất nhiều điểm khống chế, cho dù là thành phố Yến cũng không cần phải nể mặt một Phó chủ tịch tỉnh không có danh hiệu ủy viên thường vụ. Nhưng dù sao Phó chủ tịch tỉnh cũng là một cán bộ cấp phó tỉnh danh chính ngôn thuận, hơn nữa Cao Tấn Chu là từ thủ đô hàng không tới, sao ông ta lại biết Hạ Tưởng và điểm danh muốn hắn cùng đi?

Mặc kệ nói thế nào, được Phó chủ tịch tỉnh điểm danh đi cùng chính là một vinh dự, một tín hiệu chính trị. Tào Vĩnh Quốc không biết là nên cảm thấy may mắn cho Hạ Tưởng hay là cảm thấy lo lắng cho hắn. Bị càng nhiều người chú ý thì kết quả chính là cây to đón gió lớn, đứng mũi phải chịu sào.

Tuy nhiên Trần Phong và Tào Vĩnh Quốc đều thật không ngờ chính là: Vốn nghe được tin tức Hạ Tưởng từ chối Công ty Xây dựng số 3 thành phố Chương Trình, Vũ Phái Dũng đang nổi trận lôi đình, muốn nghĩ biện pháp thu thập Hạ Tưởng, lại nghe được tin Cao Tấn Chu điểm danh Hạ Tưởng đi cùng, y lập tức thu hồi tâm tư. Việc Hồng Chiêu Quảng bị dời khỏi thành phố Chương Trình cũng đã khiến Vũ Phái Dũng giật mình không nhỏ. Tuy nhiên, hiển nhiên là y không hề ý thức được rằng việc Hồng Chiêu Quảng bị dời đi có liên quan gì tới Hạ Tưởng hay không. Y đang muốn thông qua Ủy ban nhân dân thành phố Yến làm mất mặt Hạ Tưởng nhưng vừa thấy Cao Tấn Chu làm như vậy, Vũ Phái Dũng liền ngoan ngoãn tạm thời áp chế lửa giận trong lòng.

Ngay cả Thẩm Phục Minh cũng thành thật rất nhiều, cho Công ty Xây dựng số 3 thành phố Chương Trình trở về thành phố Chương Trình trước, chờ cơ hội chín muồi rồi sẽ nói sau. Thẩm Phục Minh không ngốc, Hồng Chiêu Quảng vừa muốn gây khó dễ Lý Đinh Sơn lập tức bị chặt đứt tiền đồ chính trị, khẳng định có người ở phía sau bức màn đã ra tay. Mặc dù y không biết là ai, nhưng mặc kệ là ai thì đó chính là nhân vật mà ngay cả Bí thư Cao cũng phải kiêng kị ba phần! Thẩm Phục Minh biết, mình không thể trêu vào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 26
Phần 80 Có gì đặc biệt hơn ngươi, bất kể hắn cố gắng như thế nào cũng căn bản không thể nào là đối thủ của Phong Tiêu! Lôi Nhã không cho là đúng nói. Nhưng nhìn ở thần sắc khẩn trương của nàng, rõ ràng cũng là đang thay Lăng Tiếu cảm thấy có chút lo lắng. Bất kể nói như thế nào uy lực thần quyết mà lão tổ tông lưu lại này, mọi người trên dưới bên trong tộc bọn họ đều rõ ràng. Lôi Thang Kiệt lĩnh ngộ một chiêu cũng đủ để đem người so với hắn cao giai hơn trảm sát. Nàng đương nhiên biết Lăng Tiếu sẽ không bại ở một chiêu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Phần 80 Lão phu biết sợ lão nương Quỷ Mẫu kia sao? Cự Quỷ Vương cũng đỏ mắt. Lúc này nghe được lời Bạch Tiểu Thuần nói, hắn rất khó chịu. Nhất là ba chữ có kinh nghiệm kia... Khiến cho Cự Quỷ Vương lộ ra sắc mặt khó coi, trừng mắt với Bạch Tiểu Thuần khẽ quát. Không đi để ý tới tiếng gầm khẽ của Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần xoa cằm, trong mắt chớp động ánh sáng kỳ dị. Trong đầu có các loại ý nghĩ xoay chuyển không ngừng. Hắn nhớ lại trước đây mình trói Cự Quỷ Vương lại thành công... Loại chuyện trói người như vậy, dựa theo kinh nghiệm của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Giang Nam – Quyển 11
Phần 80 Lão thần minh kia truy vấn: Ngươi không phải nói là ngươi tận mắt nhìn thấy sao? Cái này... Chân Pháp Phật Đà không phản bác được, trong nội tâm âm thầm hối hận: Giang giáo chủ hỗn đãn này rõ ràng không chết ở bên trong Vãng Sinh đế lăng, làm hại Phật gia mất mặt, quả thực không còn mặt mũi gì nữa... Bất quá thằng này hoàn toàn chính xác rất cao minh, nơi kia hẳn là phải chết, hắn còn có thể vui vẻ chạy ra... Đột nhiên, Hoang Cảnh thiếu tôn cười ha ha: Giang giáo chủ, ngươi chưa chết, rất tốt, rất tốt! Ta vốn đối với cái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng