Quan Trường - Quyển 20

Phần 44

Cho Hạ Tưởng thời gian mười năm, trả lại mảnh trời xanh cho tỉnh Tây. Cái Hạ Tưởng muốn không phải là có một đám quan liêu vì lợi ích cá nhân tranh quyền đoạt lợi bên mình, mà là đồng minh có khả năng đoàn kết xung quanh hắn, vì lí tưởng của hắn mà bầy mưu tính kế, làm rạng rỡ thêm cho bản kế hoạch của hắn.

Hạ Tưởng cầm ly cafe lên một hơi cạn sạch, mạnh mẽ nói:

– Trưởng ban Đông Phương, tôi đến tỉnh Tây chắc chắn sẽ đưa ra mưu tính phát triển kế hoạch lớn. Cho nên, tôi chỉ hỏi cô một câu, cô là muốn bảo thủ không chịu thay đổi, hay là muốn khai thác đổi mới?

Ngụ ý của bảo thủ không chịu thay đổi và khai thác đổi mới chính là, muốn tỉnh trong vòng tròn của Tây đấu đá vì lợi ích cá nhân, hay là phóng tầm mắt trong nước, vì ngày mai của tỉnh Tây mà dám vì dân xin chỉ thị cấp trên?

Đông Phương hiểu vừa nuốt một ngụm cafe, mặc dù cho thêm đường, nhưng mùi vị đắng chát chỉ là bị che đậy, nhưng lại không bị mất đi. Trong ngọt có đắng, trong đắng có ngọt, mùi vị nửa khổ nửa vui, giống như là sự xao động trong lòng cô ta.

Vấn đề của Hạ Tưởng rất sắc bén, rất trực tiếp, bày ra trước mắt cô một lựa chọn vô cùng khó khăn.

Cách nghĩ của Hạ Tưởng, có lẽ nói ra tư duy chấp chính sau khi đến nhậm chức tỉnh Tây. Tuy chưa nói rõ ràng, nhưng lúc này Đông Phương Hiểu nếu như không rõ Hạ Tưởng mượn cớ nói chuyện hiện trạng tiền lương bình quân toàn quốc đứng thứ nhất từ dưới lên của tỉnh Tây, từ đây nói bóng gió ám chỉ phương hướng chấp chính từ nay về sau của hắn, cô ta rất không có trí tuệ chính trị rồi.

Không ngờ, một bước bước ra, lợi thế cần thiết phải đưa ra, lớn hơn rất nhiều so với sự tưởng tượng của cô ta, khiến cô ta nhất thời do dự, không biết nên lựa chọn thế nào.

Khi đang chần chừ, cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa. Đường Thiên Vân mở hé cửa, nói nhỏ:

– Lãnh đạo, có điện thoại của Phó bí thư Lô Uyên Nguyên.

Lô Uyên Nguyên? Đông Phương Hiểu bỗng nhiên sửng sốt, tiền nhiệm Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Lô Uyên Nguyên? Lô Uyên Nguyên sao lại có thể gọi điện cho Hạ Tưởng? Lô Uyên Nguyên là từ thành phố Yến điều đến nhậm chức ở tỉnh Tây đảm nhận Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy, sau đó điều ra tỉnh ngoài đảm nhiệm Phó bí thư Tỉnh ủy.

Vừa nghĩ thông chi tiết này, Đông Phương Hiểu lại lần nữa liên tưởng đến tỉnh Tây không chỉ có thời kỳ Tào Vĩnh Quốc đảm nhiệm Chủ tịch Tỉnh, mà còn có thời kỳ Hình Đoan Đài chủ trì toàn diện công việc. Mà những người ở trên, tất cả đều biết hoặc quen thuộc với Hạ Tưởng, thậm chí còn thân thiết. Chính là nói, trước khi Hạ Tưởng chưa đến tỉnh Tây, thì đã có cơ sở vững chắc ở tỉnh Tây rồi.

Đông Phương Hiểu vẫn cho rằng cô ta là lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Tây đầu tiên Hạ Tưởng dựa vào. Bây giờ sau khi bỗng nhiên bừng tỉnh, nghĩ kỹ một chút, dũng khí ban đầu bỗng nhiên biến mất hoàn toàn. Hạ Tưởng đến tỉnh Tây nhậm chức, không thiếu người dẫn đường, chưa biết chừng người mà Hạ Tưởng ngấm ngầm dựa vào, vượt xa sự tưởng tượng của cô ta

Sở dĩ nói Hạ Tưởng rất có cảm tình với tỉnh Tây, tỉnh Tây không chỉ là con đường lớn đầu tiên mà hắn đang đi, mà còn tỉnh Tây có quá nhiều hơi thở của người quen. Tào Vĩnh Quốc không cần nhắc đến, sớm đã có Hình Đoan Đài trước Tào Vĩnh Quốc, đã từng đảm nhiệm qua Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây.

Tuy nói mối quan hệ giữa Hạ Tưởng và Hình Đoan Đài không phải vô cùng thân thiết, những cũng tạm được. Huống hồ Hình Đoan Đài có quan hệ mật thiết với Tào Vĩnh Quốc.

Thời gian ở thủ đô, Hạ Tưởng không những gặp mặt Tào Vĩnh Quốc, vẫn còn gặp mặt với Hình Đoan Đài đã lui về ở thủ đô dưỡng già.

Cuộc hội đàm giữa Hình Đoan Đài và Hạ Tưởng, kéo dài đủ ba giờ, ý vẫn còn nhiều chưa hết, còn cùng nhau ăn cơm. Trong thời gian ăn cơm, Hình Đoan Đài cao hứng nói một câu xúc động:

– Từ sau Vĩnh Quốc, cậu đến tỉnh Tây, tỉnh Tây cuối cùng lại có thể thấy ánh sáng mặt trời rồi.

Hạ Tưởng hiểu ý của Hình Đoan Đài, không phải tỉnh Tây thấy ánh mặt trời, mà là thế lực lưu lại ở tỉnh Tây của Hình Đoan Đài thấy ánh sáng mặt trời. Từ sau Tào Vĩnh Quốc, bắt đầu từ Lôi Trị Học, Hình Đoan Đài, Lô Uyên Nguyên và Tào Vĩnh Quốc ba người ở tỉnh Tây đã từng có mạng lưới quan hệ kinh doanh nhiều năm, nhưng dưới sự tác động nhuần nhuyễn vừa đấm vừa xoa không kẽ hở của Lôi Trị Học, bây giờ đã vụn nát, sẽ không có thể phối hợp ăn ý qua lại.

Ba người lần lượt nhậm chức ở tỉnh Tây, nhiệm kỳ tuy rằng không dài, nhưng cộng lại cũng lâu đến năm sáu năm. Huống hồ vẫn còn một vị Bí thư Tỉnh ủy, một vị Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy, một vì Chủ tịch Tỉnh, đều lần lượt đảm nhận chức vị quan trọng, cho dù khiêm tốn thiết thực, cũng có thể công khai hoặc ngấm ngầm bồi dưỡng không ít thế lực. Nhưng thế lực ba người cộng lại, trong mấy năm lại bị Lôi Trị Học quét sạch tận gốc. Do đó có thể thấy thủ đoạn chính trị của Lôi Trị Học đích thực không tầm thường.

Trong quan trường, không thiếu gì tiền lệ quét sạch thế lực tiền nhiệm, nhưng nếu Lôi Trị Học cũng như dưới sự nhẹ nhàng mà hạ độc thủ lớn, đem người thân tín của Hình Đoan Đài dời khỏi cương vị quan trọng, đem dòng chính của Lô Uyên Nguyên trực tiếp để đó không dùng, đem thủ hạ được Tào Vĩnh Quốc đề bạt lui về tuyến hai, vv.. Hoàn toàn chính là toàn bộ truy quét lật đổ toàn diện.

Không giống với các khu vực nào đó mượn việc đánh đen trừ ác với thanh thế to lớn để tẩy sạch thực lực tiền nhiệm, chỗ thông minh của Lôi Trị Học chính là nước ấm luộc ếch, ung dung thản nhiên mà nắm hoàn toàn trong tay đại cục tỉnh Tây.

Thời gian Hạ Tưởng ở Bắc Kinh, không những hội đàm với Hình Đoan Đài ở mức độ sâu, mà còn nhận được điện thoại của Lô Uyên Nguyên.

Muốn nói ba người Hình Đoan Đài, Lô Uyên Nguyên và Tào Vĩnh Quốc, thực lực lưu lại ở tỉnh Tây của ai phân bố rộng nhất, ẩn nấp sâu nhất. Không phải Hình Đoan Đài đã từng đảm nhận qua Bí thư Tỉnh ủy, ngược lại là Lô Uyên Nguyên cấp bậc thấp nhất trong ba người .

Thế lực còn sót lại của Hình Đoan Đài bị tẩy trừ hoàn toàn triệt để, lại có nguyên nhân gã rời tỉnh Tây thời gian dài nhất, cũng là bởi vì thế lực gã đề bạt tại tỉnh Tây chiếm cứ cương vị trọng yếu nhiều nhất. Thế lực của Tào Vĩnh Quốc bị tẩy trừ ít nhất, là bởi vì ông ta bồi dưỡng thân tín tương đối ít, thế lực bị tẩy trừ không ít cũng không nhiều. Nhưng giữ lại được nhiều nhất, lại chính là Lô Uyên Nguyên.

Trên thực tế, thân tín được Lô Uyên Nguyên đề bạt, một chút cũng không ít hơn so với Hình Đoan Đài. Nhưng đối nhân xử thế của Lô Uyên Nguyên có một đặc điểm, gã đề bạt một người nào đó, sẽ không biểu hiện ra coi trọng người đó, lại còn rất ít có quan hệ cá nhân với người đó, đều là qua lại công việc. Nhưng thường có thể đưa tay ra kéo họ lên vào lúc họ cần nhất, là khiến người chịu ơn huệ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng.

Chính vì vậy, rất nhiều thế lực của Lô Uyên Nguyên đều ẩn nấp sâu vô cùng, đến khôn khéo như gã Lôi Trị Học cũng không thể phát giác toàn bộ. Thế cho nên lần quyết đấu về sau, xuất hiện bất ngờ rất lớn….

Điều này về này hãy nói, tạm thời không nhắc đến.

….

Đón gió xuân có chút se lạnh của Tấn Dương, khi Hạ Tưởng và Đường Thiên Vân rời khỏi Prague, đã là tám, chín giờ tối. Buổi đêm ở Tấn Dương không ồn ào náo động, phồn hoa như Dương Thành, không khí ô nhiễm vượt quá giới hạn, khiến bầu trời đêm ở thành phố không nhìn thấy đến một ngôi sao. Thời gian chưa đến một ngày, bụi đã rơi thành một lớp trên giày da của Hạ Tưởng rồi.

Lên xe, Đông Phương Hiểu vẫn còn đứng ở cửa lễ phép nhìn theo vẫy tay, Hạ Tưởng liền để tài xế lái xe đi.

Xe vừa đi, Đường Thiên Vân cười:

– Lãnh đạo, Trưởng ban Đông Phương rất thú vị, khi cấp tiến ở Bắc Kinh, quay về Tấn Dương, lại trở nên thận trọng ….

Đường Thiên Vân sau khi đưa điện thoại của Lô Uyên Nguyên cho Hạ Tưởng nghe, Hạ Tưởng nghe điện thoại không lâu thì liền dập điện thoại. Cũng không tránh mặt Đông Phương Hiểu, tin rằng Đông Phương Hiểu từ trong đoạn hội thoại ngắn ấy, nghe được chút ít nội dung đầy thâm ý.

Kỳ thực nghe hay không nghe kết quả đều như nhau, chỉ muốn để Đông Phương Hiểu biết là có điện thoại của Lô Uyên Nguyên là được rồi, tin rằng dựa vào sự thông minh của Đông Phương Hiểu, một chút sẽ thấu hiểu.

Đông Phương Hiểu đích thực bị nhìn thấu, nhưng cô ta vẫn không trực tiếp giải đáp vấn đề của Hạ Tưởng. Cũng không trốn tránh vấn đề của Hạ Tưởng, mà là đợi cô ta quay về chỉnh lý một chút tư liệu rồi mới báo cáo tỉ mỉ với Hạ Tưởng. Lấy lùi làm tiến, áp dụng chiến thuật kéo dài thận trọng.

Hạ Tưởng cười với cách nói của Đường Thiên Vân:

– Ở tỉnh Tây lâu rồi, người có thêm ý tưởng cũng sẽ cẩn thận rất nhiều. Trong sự lựa chọn vì quốc gia hay là vì dân, rất nhiều người sẽ chọn vì quốc gia. Thường nói vì nước vì dân, nhưng kỳ thực là hai khái niệm, không thể không nói là một loại xót xa.

Đường Thiên Vân gật đầu:

– Thái độ bình thường của quan trường là như thế, cũng chẳng còn cách nào. Quan viên mỗi cấp không cần trách nhiệm với nhân dân, chỉ cần có trách nhiệm với người đề bạt anh ta là được rồi. Nếu nói muốn thay đổi diện mạo nghèo nàn lạc hậu của tỉnh Tây, thì cần phải dám cò kè trả giá với Trung ương. Tin rằng phần lớn mọi người không thể vượt qua Lôi Trì một bước.

Đường Thiên Vân được biết sau khi Hạ Tưởng sẽ đưa anh ta đến tỉnh Tây nhậm chức, thì ngạc nhiên và vui mừng vô cùng, cũng làm được lượng lớn công việc. Thâm nhập nghiên cứu lịch sử và hiện trạng tỉnh Tây, cũng hiểu rõ nguyên nhân khiến tỉnh Tây đứng thứ nhất về tỷ lệ chiếm hữu tài nguyên bình quân đầu người, nhưng vẫn là một trong những tỉnh nghèo trong nước, chính là điện lực và than đá của tỉnh Tây, tỉnh Tây cũng không có quyền tự chủ kinh doanh.

Chính là nói, tài nguyên tỉnh Tây là tài nguyên của quốc gia, sự nghèo nàn của tỉnh Tây là của bản thân tỉnh Tây!

Trước tiên là nói về tài nguyên than đá. Tỉnh Tây sản xuất than đá, lại không có quyền kinh doanh độc lập. Trên bề ngoài, quyền kinh doanh than đá nằm trong tay một số quyền quý ở Bắc Kinh.

Vài chục năm trước thành phố Đại Hoa ở tỉnh Tây xây dựng thành một thành phố hiện đại hóa, trạm khai thác than theo dạng của nước Đức, sạch sẽ, an toàn, quy mô hóa sản xuất. Kết quả trạm khai thác này vốn dĩ nên phát xạ mở rộng ra toàn tỉnh bị bắt thành sở hữu quốc gia, trên hành chính đều lệ thuộc trực tiếp Bắc Kinh!

Còn có nhà máy điện Thái Thành, là nhà máy nhiệt điện phát điện xây dựng lớn nhất toàn Châu Á. Nhưng sản phẩm điện lực lại dùng giá thấp tuyệt đối vận chuyển về tỉnh Tô. Tại sao tỉnh Tây phải thâm hụt tiền để làm ra cống hiến không thể xóa nhòa cho tỉnh Tô? Một câu nói, sự đòi hỏi lợi ích quốc gia.

Quốc gia chẳng những tranh lợi với nhân dân, mà cũng tranh lợi với các tỉnh. Tỉnh Tây dưới sự khống chế của quốc gia hùng mạnh, lại cống hiến tài nguyên cho quốc gia, đem sự nghèo nàn, lạc hậu và ô nhiễm để lại cho tỉnh. Mà cứ như vậy mãi, tỉnh Tây cuối cùng nhận được cái gì?

Hậu quả nghiêm trọng của việc khai thác quá giới hạn là khiến một nơi nổi tiếng về than đá, tất cả bị khai thác sạch. Toàn bộ tỉnh Tây, bao gồm cả Tấn Dương, trong tình cảnh một phần tám diện tích vì khai thác mà đào bới khắp nơi. Chính là nói, bây giờ một phần tám người dân tỉnh Tây sống ở các nhà lầu trên không. Không biết khi nào thì có thể một bước giẫm lên khoảng không, sau đó là ác mộng sâu không thấy đáy.

Tỉnh Tây trở thành khu thí nghiệm cấp quốc gia toàn khu vực, không thể chỉ hô các con số mà không thay đổi hành động thực tế, không giơ tay xin chính sách thiên lệch của quốc gia. Không đem quyền tự chủ nắm trong tay bản thân, ngày mai của tỉnh Tây, vĩnh viễn là một bầu trời mờ mịt và đầy sương đen.

– Lãnh đạo, hành trình ngày mai đã sắp xếp xong, mời lãnh đạo xem một chút.

Đường Thiên Vân đem sắp xếp hành trình chuyển đến trước mặt Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng khoát tay, không xem, cười tủm tỉm nói:

– Không cần sắp xếp hành trình, hành trình bị làm lộn xộn rồi. Ngày mai, có một vở kịch càng náo nhiệt muốn diễn, nếu tối không nhầm, Lôi Trị Học đã biết tôi đến Tấn Dương.

Đường Thiên Vân khá là ngạc nhiên:

– Sao lại có thể chứ?

– Sao lại không thể chứ?

Trong lòng Hạ Tưởng đã có dự liệu trước:

– Sau khi Đông Phương Hiểu quay về đã báo cáo với Lôi Trị Học rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/02/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 3
Phần 44: Kinh Hoàng! Trường ác mộng kéo dài như bất tận cuối cùng cũng đến hồi kết thúc. Vùng đất cấm dần dần trở lại yên tĩnh, ánh dương lại rực rỡ sáng chói chang trên bầu trời chứng tỏ cấm chế suốt năm trăm năm rốt cục đã bị phá vỡ. Mọi vật ở đây lại hiện ra dưới ánh mặt trời. A! Ánh sáng, là ánh sáng mặt trời! Hoàng Kim Long toàn thân bầm dập thương tích, ngẩng đầu nhìn mặt trời chói chang trên không trung, cảm thụ lân giáp được ánh nắng chiếu vào ấm áp, cảm xúc dâng trào cảm khái thốt lên. Trong khi đang cảm khái như vậy thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Giang Nam – Quyển 23
Phần 44 Mà hiện tại đánh nát tiên đạo linh căn, rốt cuộc để cho đạo tâm của hắn đạt tới cảnh giới cực hạn trước nay chưa từng có, chưa từng suy nghĩ đến, chỉ cảm thấy giờ khắc này phảng phất là vừa sải bước bước ra, bước ra một cái càn khôn sáng sủa, thiên địa thông thấu! Một bước này bước ra chính là mệnh ta do ta mà không do trời, không hề bị bất luận kẻ nào nắm ở trong tay! Hồng mông đạo chủng rơi vào trong đạo quả đạo cung của hắn, chủng vào nguyên thần dưới chân, liền lập tức bắt đầu nảy mầm, lúc gốc hồng mông đạo chủng này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 13
Phần 44 Hùng Uy nói với Miêu Nghị: Đi thôi! Phục Thanh vung tay áo, pháp lực tuôn ra. Cánh cửa to cổ xưa đã lâu chưa hoàn toàn mở rộng nay phát ra tiếng rên rỉ trầm đục, hoàn toàn mở rộng hai cánh cửa. Đoàn người cùng bay ra. Miêu Nghị đi nhanh đằng trước dẫn đường, tám đại nhân vật Tinh Túc Hải theo sau, bên ngoài là sao đầy trời. Mọi người xếp hàng dài trên bậc thang của cung điện cổ xưa, hơi tạm dừng, ngước nhìn trời sao. Trong khoảnh khắc này khiến mấy huynh đệ hơi hoảng hốt. Đã bao nhiêu năm? Bao nhiêu năm rồi mấy huynh đệ không quang minh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng