Quan Trường - Quyển 21

Phần 5

Tấn Dương tháng năm, bắt đầu vào tiết đầu hạ, thời tiết nóng lên, nhiệt độ tăng dần, quần áo trên người Hạ Tưởng mỏng dần đi, váy áo con gái trên đường càng ngày càng thấy ngắn hơn.

Người xưa có câu: Xuân giang thủy noãn áp tiên tri ( khi nước sông ấm dần lên, những đàn vịt di chuyển báo hiệu mùa xuân bắt đầu), hiện tại cũng là: Hạ ý sơ lai thối tiên lộ (Mùa hè bắt đầu thì chân lộ đầu tiên). Từ mức độ dài ngắn của váy và hở hang của đùi trên đường để phán đoán nhiệt độ thời tiết, trên cơ bản có thể không cần xem dự báo thời tiết.

Vệ Tân và Tống Nhất Phàm đều mặc váy, tuy nhiên các cô đều mặc váy dài, mà không phải là quần soóc ngắn. Trong những người phụ nữ của Hạ Tưởng, cũng có Phó Tiên Tiên từng mặc váy ngắn, nhưng từ sau khi quen biết Hạ Tưởng, cô liền thay đổi, không còn mặc váy ngắn nữa.

Nguyên nhân hiển nhiên là Hạ Tưởng không thích.

Có đôi khi cũng phải thừa nhận là Hạ Tưởng hơi có phần quá tự tôn đàn ông.

Tuy nhiên, Vệ Tân và Tống Nhất Phàm thì lại thích sự tự tôn đàn ông của Hạ Tưởng. Trời đất đều có cân bằng, đàn ông là trời, đàn bà là đất, đàn ông làm chủ bên ngoài, đàn bà làm chủ bên trong, nếu trái lại, tất nhiên là đại loạn.

Lý lẽ của trời đất, không thay đổi vì ý chí của con người, là lý lẽ vĩnh viễn không thay đổi.

Giống như Hạ Tưởng kiên định mà cho rằng thiện ác đều có báo ứng vậy.

Tiếp đón Vệ Tân và Tống Nhất Phàm, Hạ Tưởng tự mình lái xe kính cẩn nghênh tiếp hai cô. Chủ tịch tỉnh lái xe không phải là nhỏ, trước có cảnh vệ mở đường, sau có cảnh vệ hộ tống, thanh thế rất kinh người.

Mặc dù kinh người, nhưng lại mặc thường phục đi xe thường, chứ không phải trang phục cảnh sát và xe chuyên dụng. Hạ Tưởng khởi động chiếc xe Volvo S60 hắn yêu thích nhất – sau khi nước Mỹ cải tiến, điều kiện va chạm nghiêm ngặt hơn, loại xe thứ hai thông qua được thí nghiệm va chạm hà khắc nhất của Mỹ, Volvo chính là theo đuổi dòng xe an toàn, thật sự đã tới mức độ điêu luyện.

Nếu là người khác đến Tấn Dương, Hạ Tưởng có lẽ sẽ không tự mình đi nghênh đón. Dù sao hắn hiện tại thân phận đã khác, nhất cử nhất động đều làm người khác chú ý, nhưng Vệ Tân và Tống Nhất Phàm đến thì lại là chuyện khác để nói …

Vừa lúc sự tình các loại ở tỉnh Tây tạm thời lắng xuống, Vệ Tân và Tống Nhất Phàm hiếm khi có thời gian rảnh đến Tấn Dương giải khuây, Hạ Tưởng liền đích thân tiếp khách.

Dưới sự tác động của một loạt sóng xung kích ở cục Công an thành phố, thế lực vốn có của Tiêu Lôi và Địch Quốc Công đã sụp đổ, không khí trước đây không còn nữa. Bước tiếp theo, Hạ Tưởng sẽ cố gắng thúc đẩy Cửu Đường phù chính, chỉ có điều hiện tại Lôi Trị Học không còn lòng dạ nào mà thảo luận xem ai đảm nhiệm việc của nhân vật số một cục Công an thành phố, bởi vì lúc y vào cục, sóng gió lại nổi lên.

Bất kể có phải có người cố ý trêu chọc Lôi Trị Học hay không, hay chính là cố ý khiến y bất ổn mà khó chịu, dù sao bị sự kiềm chế của việc vào cục, Lôi Trị Học lại hướng ánh mắt về phía Bắc Kinh. Đối với Tỉnh ủy còn chứa rất nhiều sự tình không được chăm sóc chu đáo, huống gì là Thành ủy?

Chẳng những hướng ánh mắt về phía Bắc Kinh, Lôi Trị Học còn bay đến Bắc Kinh, hơn nữa còn chờ ở Bắc Kinh ba đến năm ngày liền.

Bí thư Tỉnh ủy thường chạy đến Bắc Kinh là tình trạng bình thường trong quan trường, Bí thư Tỉnh ủy mà không chạy đến Bắc Kinh thì không phải là bí thư tốt. Nhưng Lôi Trị Học gần đây cũng quả thật chạy lên Bắc Kinh hơi quá mức cần thiết, nhiều tới mức thậm chí không tham gia vào việc ở Tỉnh ủy, khiến cho Vương Hướng Tiền vô cùng buồn bực, bởi vì Hạ Tưởng đang nhân cơ hội từng bước tăng cường thực lực.

Trong mấy ngày Lôi Trị Học ở Bắc Kinh, sự kiện Tang Thiên Lương đã được định.

Tang Thiên Lương bị kết án tử hình, tước đi quyền lực chính trị trọn đời. Cùng đồng lõa với Tang Thiên Lương đánh Lý Hướng Văn đến tử vong, có cảnh sát và có cả những người rảnh rỗi ngoài xã hội, tổng cộng mười mấy người, lần lượt bị kết án tù có thời hạn và vô thời hạn.

Mặc dù chính nghĩa đến hơi muộn một chút, nhưng cuối cùng cũng đã đến, tin tưởng Lý Hướng Văn trên trời có linh thiêng cũng sẽ vui mừng.

Sau khi tin tức truyền đến Bắc Kinh, Lý Lão Hán hướng về phía Tấn Dương quỳ gối mãi không dậy, bằng động tác giản dị biểu đạt sự cảm kích của y đối với Hạ Tưởng. Chỉ tiếc y không thể gặp mặt Hạ Tưởng, giáp mặt hướng Hạ Tưởng biểu đạt lòng biết ơn.

Sự thật Địch Quốc Công phạm tội tham ô nhận hối lộ, cũng đã có kết luận. Qua điều tra, Địch Quốc Công tổng cộng tham ô nhận hối lộ lên tới hàng tỷ tệ, ngoài ra còn có tài sản 80 triệu tệ không thể nói rõ nguồn gốc. Những số tiền trên, cũng chỉ là một phần có thể điều tra ra được, về phần y nuôi người nhà trong bốn gia đình tổng cộng hết bao nhiêu tiền, thì là một mớ hỗn độn không rõ ràng. Nhưng theo ước tính thận trọng, ít nhất cũng phải nhiều hơn 400 triệu.

Chi phí nuôi một Phó cục trưởng phải cao tới hơn ba trăm triệu tệ, một chút tiền thuế cỏn con thu được của dân chúng, cán bộ làm sao sống qua ngày được? Nhưng thu nhập của cán bộ có cao tới đâu, cũng không dám chi tiêu ở trong nước. Cho nên, nhu cầu nội địa vẫn không thể thúc đẩy lên được là vì, người có tiền không dám tiêu tiền, người không có tiền thì lại tiết kiệm tiền.

Sự tàn khốc của thế giới chính là ở chỗ, gà đẻ trứng vĩnh viễn không bao giờ biết chính mình là gà đẻ trứng.

Khi nào một chính sách được ban bố, cho phép tham quan xuất ra một nửa tài sản cá nhân phân chia cho người nghèo, bộ phận còn lại sẽ bỏ qua, có thể mạnh dạn mà chi tiêu, có lẽ có thể thúc đẩy cầu tiêu dùng nội địa trên diện rộng.

Kỳ thật nếu để Hạ Tưởng quy định ra chính sách, Hạ Tưởng sẽ tìm mọi cách để hạn chế tham quan bỏ trốn, mà chỉ hạn chế tham quan tham nhũng, sau đó biến tham quan trở thành một con heo đất, lúc muốn dùng đến tiền thì chém xuống một đao, trước trảm đầu người, sau lấy tiền gửi ngân hàng.

Có lẽ không lâu nữa, chờ sau khi lũ tham quan phát hiện bọn họ đã trở thành thịt gà, cũng sẽ không dám liều mạng ăn nhiều như vậy. Ăn càng nhiều, bộ dạng càng phì, sau đó thì…, chết càng nhanh.

Kết cục của bốn người vợ của Địch Quốc Công như thế nào, Hạ Tưởng không quan tâm, nếu việc gì cũng quan tâm, hắn không thể không mệt lử.

Đối với bốn cô vợ của Địch Quốc Công, hắn không thể nói không có chút gì thông cảm, nhưng cũng không cảm thấy các cô có bao nhiêu phần đáng thương. Đã lựa chọn tham quan, phải bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị tốt tinh thần làm quả phụ.

Địch Quốc Công tuy rằng mất tích, nhưng rốt cuộc vẫn bị Thành ủy miễn chức như cũ, các cán bộ cục Công an thành phố bị y liên lụy, cũng có hơn mười mấy người. Nhưng rốt cuộc Địch Quốc Công đi về đâu thì vẫn không rõ. Cũng không có tuyên án.

Vụ án của Tiêu Lôi cũng đã điều tra ra kết quả bước đầu, bị tình nghi có dính líu đến phạm tội chức vụ, tham ô nhận hối lộ và tố cáo nhiều loại. Căn cứ vào sự thật y phạm tội và số tiền liên quan tới vụ án, cùng với mấy chục tên tuổi cán bộ cục Công an thành phố vì y làm liên lụy đến bị xuống ngựa mà xem xét, có lẽ ít nhất cũng là không kỳ hạn.

Nếu không phải Hạ Tưởng mạnh mẽ thúc đẩy, một vụ án Lý Hướng Văn, cùng lắm là đến Tang Thiên Lương là hết. Nhưng hiện tại, chẳng những kéo hạ đầu sỏ là Địch Quốc Công, ngay cả Tiêu Lôi bao che ở phía sau màn cũng theo đó mà xuống ngựa.

Hạ Tưởng không phải Bao Thanh Thiên, nhưng những sự tình hắn làm, không hề kém hơn so với Bao Thanh Thiên.

Sau khi cục Công an thành phố một lần nữa thanh lọc, trên cơ bản lại hoàn toàn khống chế trong tay Hạ Tưởng. Hơn nữa Giám đốc sở Công an tỉnh Mộc Thành Kiệt đã sớm dựa dẫm vào hắn, lực lượng chuyên chính thực sự đã tới tay, bước tiếp theo, đã có thể ra tay thật mạnh mẽ.

Nhưng trước khi ra cú đấm lớn, còn có một thời kỳ trì hoãn, bởi vì Giang Cương đã xảy điều bất ngờ ngoài ý muốn.

Thật ra không phải là Giang Cương xảy ra điều bất ngờ ngoài ý muốn, mà là Giang An.

Giang Cương sau khi chịu sự đả kích lớn của việc Phó Bá Cử đi thị sát, vẫn chưa gượng dậy nổi, trái lại thúc giục y càng thêm kiên định mà đẩy mạnh phản đối liên minh của Hạ Tưởng. Trung tâm nghiên cứu của y sau khi nhận được hồ sơ của các bộ ngành có liên quan, chỉ trong thời gian ba ngày đã nhanh chóng thành lập.

Dưới điều kiện tiên quyết Nội các Chính phủ xác định rõ phải thi hành làm xí nghiệp thí điểm ở tỉnh Tây, Giang Cương chẳng những chống thi hành chính sách của Nội các Chính phủ, còn ngang nhiên làm trái lại, đã khiến cho rất nhiều người trong lòng hiểu rõ, e là Giang Cương muốn đối đầu đến cùng với Chủ tịch tỉnh Hạ.

Cũng chứng minh một điểm, Giang Cương không chỉ có người ở tỉnh, có lẽ cũng có người ở Trung ương, nếu không cũng sẽ không dám làm lớn như vậy.

Giang Cương không chỉ thành lập trung tâm nghiên cứu, còn mượn danh nghĩa trung tâm nghiên cứu, phản đối chính sách thí điểm liên hợp mấy công ty than đá của Nội các Chính phủ. Cô lập Vương Thắng Suất không nói, còn mời mấy chuyên gia có phẩm giá cao và các học giả đến cổ vũ cho tính chính xác trong lý luận của y, chỉ ra cái gọi là quốc tế hóa, chuẩn hoá quy trình khai thác than, hoàn toàn là đầu óc nóng vội, sản phẩm rập khuôn kinh nghiệm của phương Tây, không thích hợp với tình hình trong nước.

Bỏ vốn đầu tư kếch xù, sự cổ vũ của các chuyên gia, hơn nữa lại còn trèo cao rầm rộ hô hào tập hợp người hưởng ứng, khiến Giang Cương khôi phục được sự tự tin, cho rằng cái tên giàu nhất tỉnh Tây của y vẫn y nguyên như xưa. Hạ Tưởng muốn cải cách ngành than đá ở tỉnh Tây, y chính là một ngọn núi cao không thể qua được.

Khiến Giang Cương khó hiểu chính là, y gióng trống khua chiêng mà thị uy, tạo thanh thế lớn, Hạ Tưởng ngược lại không quan tâm tới y, hơn nữa mấy ngày gần đây vẫn vô cùng bình tĩnh, cũng không giống như trước kia gặp nhau là lại nói về vấn đề cải cách kinh tế năng lượng, khiến cho y không khỏi thầm nghĩ, Hạ Tưởng chẳng lẽ đã nhụt chí, hay là đã thay đổi chiến lược?

Không chờ Giang Cường biết rõ trong hồ lô của Hạ Tưởng bán thuốc gì, phiền toái của y đã tới.

Phiền toái, không phải là Hạ Tưởng đem tặng miễn phí, mà là tự chuốc lấy. Phiền toái, là sau khi Giang An ăn quá nhiều, nhàn rỗi quá nên gây ra điều không phải.

Lần trước mỏ khai thác An Đạt gặp phải nguy cơ quyền cổ phiếu lần đầu tiên từ khi thành lập tới nay, sau khi biết 10% cổ phần trong tay Giang An bị bán rẻ với giá 3 trăm triệu tệ, Giang Cương lập tức té xỉu, được đưa vào bệnh viện cấp cứu.

May mà y mạng lớn, được cấp cứu rất nhanh, tuy nhiên do cơn nhồi máu cơ tim mà hôn mê, cũng không còn đáng lo ngại. Nhưng Giang Cương sau khi tỉnh lại, nhớn nhác, muốn tìm cho bằng được Giang An để tính sổ cho bằng được, kết quả lại không tìm thấy Giang An.

Lôi tiểu Minh nói, Giang An đã xuất ngoại.

Giang Cương không tin Giang An đã ra nước ngoài, bảo Lôi Tiểu Minh nói lại với Giang An, sự tình phải giải thích rõ ràng, nếu không y sẽ cắt nguồn tài chính của Giang An. Dưới sự dọa dẫm của y, Giang An quả nhiên lộ diện.

Giang Cương liền cùng Giang An tiến hành một cuộc đối thoại cha con.

Dưới sự dụ dỗ nhẹ nhàng của y, Giang An cuối cùng cũng nói ra kỳ thật là sáu phần trăm cổ phần, đã bán cho Trần Diễm, còn bốn phần trăm cổ phần còn lại, gã tặng cho Lôi Tiểu Minh không điều kiện.

Giang Cương chỉ biết Giang An bị lừa rồi, tức giận nói:

– Con bị Trần Diễm và Lôi Tiểu Minh liên kết đùa bỡn rồi. Con không nhìn ra là Lôi Tiểu Minh bị Trần Diễm mê hoặc đến mê muội rồi à. Trần Diễm bảo gì nó nghe đấy, con bị người ta bán còn cho người ta tiền.

Giang An phản đối nói:

– Bố lớn tuổi nên đầu óc cũng mê muội rồi, bố không suy nghĩ ngược lại một chút, lúc ấy con bị thua bốn trăm triệu, nếu không có Trần Diễm cứu con ra, con đã sớm mất mạng, là tiền quan trọng hay là tính mạng quan trọng? Trần Diễm đồng ý cứu con, cũng chính là do Tiểu Minh cầu xin, con nợ ân tình của anh ta, đưa anh ta bốn phần trăm cổ phần, có gì không phải đâu? Vả lại, chẳng phải vừa dịp kéo tiểu Minh xuống nước sao?

Giang Cương mỉm cười:

– Con tại sao lại không đảo ngược tư duy mà suy nghĩ một chút, con đánh cuộc thua, có phải là người khác bày ra hay không?

Cuối cùng đối thoại giữa cha con Giang Cương và Giang An, không ai thuyết phục được ai. Sau sự việc này, Giang Cương cảm thấy không thể lại để cho qua như vậy, nếu không gia sản của y sớm hay muộn rõ ràng cũng sẽ bị Giang An phá mất. Mà sở dĩ hiện tại tốc độ phá sản của Giang An tăng nhanh, chính là bởi vì lý do tổn hại giao nộp cho Lôi Tiểu Minh và Trần Diễm.

Giang Cương liền gửi tối hậu thư đến Trần Diễm, hoặc là trả tiền, hoặc là ra tay đối với Hạ Tưởng, hai việc nhất định phải chọn một, nếu không, đừng trách y không khách khí.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 21
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 12/02/2018 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 5
Phần 5 Tinh Không Đạo Cực Tông quy định rằng, hoặc là đệ tử có điểm cống hiến từ trăm vạn, lựa chọn tế hiến để tấn chức, hoặc là điểm cống hiến của bản thân đạt tới trình độ nhất định, sẽ bị trận pháp Tinh Không Đạo Cực Tông cảm ứng, cưỡng ép tấn chức. Cách cưỡng chế này là để phòng ngừa điểm cống hiến quá nhiều sẽ làm lũng đoạn giả cả trong tinh không đạo cực, việc này vừa phù hợp với lợi ích của tông môn, mà cũng chẳng bắt con người phải bỏ sức ra để làm, mà là trận pháp sẽ thực hiện, vì trong lệnh bài thân phận của mỗi người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Miêu Nghị – Quyển 32
Phần 5 Dương Triệu Thanh đứng một bên đối với chuyện này không hề có bất kỳ phản ứng nào. Ngược lại Từ Đường Nhiên đứng bên cạnh nghe vậy nhịn không được lại liếc mắt nhìn Dương Triệu Thanh một cái. Hắn cũng đoán được Miêu Nghị dụng ý không muốn công khai chuyện này. Không khỏi thầm đáng tiếc thay cho Dương Triệu Thanh, cơ hội dương danh lập vạn như vậy lại cứ thế buông tha. Chuyện này rất nhanh được đặt sang một bên. Sự chú ý của mọi người không tránh được đều tập trung dồn vào cuộc chiến. Phía liên lạc không ngừng báo cáo tin tức từ phía bên kia. Bất kể là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 1
Phần 5 Dương Thần, số tiền hôm qua bảo anh chuẩn bị đã chuẩn bị chưa? Mấy anh em đang chờ sớm lấy tiền đi ăn uống nhậu nhẹt đấy. Trần Phong xoay xoay chiếc vòng bạc trên tay, cười quái dị hỏi. Lão Lý nóng nảy, chắn trước người Dương Thần kêu lên: Trần Phong, các ngươi đừng ức hiếp người quá đáng, cứ coi như bố ngươi Trần lão đại là Lão đại của khu này, nhưng ngươi có tư cách gì thu tiền bảo kê? Trần lão đại đã nói rồi, không mở cửa hàng không phải đóng tiền bảo kê, ngươi tưởng bọn ta không biết hả? Bố của Trần Phong, Trần Đức Hải...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng