Quan Trường - Quyển 21

Phần 60

Hạ Tưởng phát biểu mấy điểm quan trọng tại cuộc họp báo lần thứ ba, một điểm là khi sự cố tai nạn mỏ lớn xảy ra do lún đất, Vương Hướng Tiền là người thứ nhất đã kịp thời có mặt ở hiện trường…

Có vẻ như một câu nói bình thường, nhưng lại cố ý nhấn mạnh ở cuộc họp báo, trong lòng những người tham gia hội nghị đều rất rõ ràng, kỳ thật ý đồ của Chủ tịch tỉnh Hạ là đã xác định.

Rất nhiều lần, sự việc chính trị đều là truyên dương trước ức chế sau. Ví dụ như thời gian trước đây, có thể thấy một lãnh đạo đến nơi nào đó thị sát, xuất hiện ở nơi nào đó, biểu hiện vô cùng tích cực và chói mắt, dường như là minh tinh chính trị. Nhưng thực tế, cảnh tượng sau lưng cuộc họp báo, là đã hạn chế xuất cảnh, quản chế nghiêm thêm.

Có thể ra ngoài tỉnh nhưng không thể ra khỏi đất nước, có thể hành động nhưng không thể thất bại, sai một chữ, đãi ngộ chính trị sẽ không còn nữa.

Ngày hôm sau, tin tức Hạ Tưởng phát biểu tại cuộc họp báo lần thứ ba đã lên báo, và khác với những điều trước kia báo chí nói chính là, lần này báo chí nói, chỉ giống một bài báo dự thảo về cuộc họp báo.

Báo giấy thận trọng, trích dẫn nguyên văn lời phát biểu của Hạ Tưởng ở cuộc họp báo không sai một chữ.

Báo giấy nào có chút linh động hơn thì sau khi trích dẫn nguyên văn lời phát biểu của Hạ Tưởng, còn đưa thêm phần bình luận, đưa ra nghi vấn về việc sự cố xảy ra do lún đất ngoài ý muốn, tỏ vẻ hoài nghi về chuyện sai sót trong đào móc là nguyên nhân dẫn đến lún đất, cũng đề xuất có nên kiểm tra chất lượng trình độ đội thi công hay không.

Cũng có đề xuất nghi vấn mãnh liệt, đột nhiên xuất hiện sự kiện lún nền ở hiện trường, có phải nguyên nhân là đội ngũ thi công thực thi không đúng cùng với chỉ huy không quan tâm sát sao hay không? Sự cố tai nạn mỏ, tổ lãnh đạo có phải nhận trách nhiệm hay không, cho công chúng một lời giải thích hay không? Mặt khác, rốt cuộc sự cố tai nạn mỏ là như thế nào, khi nào chân tướng mới được công bố?

Ba tòa báo phía trên viết bài về cuộc họp báo thành ba kiểu. Cho dù là tòa báo nào, đã xác định rằng Vương Hướng Tiền là người đầu tiên phụ trách hiện trường sự cố đồng thời cũng là người chịu trách nhiệm đầu tiên. Không có khả năng sửa đổi.

Sau khi Vương Hướng Tiền đến lấy báo, mặt tối sầm, hai mắt ông ta bốc lửa, cũng nhìn qua tờ báo một lần, hừ lạnh một tiếng:

– Muốn hạ bệ tôi? Dễ dàng như vậy sao. Không có chứng cứ, không thể lật lại bản án, nếu làm được tôi còn tán thưởng Chủ tịch tỉnh Hạ.

Cũng xác thật, từ góc độ bình thường nhìn vào, Hạ Tưởng nếu quả thật làm được thì nên tán thưởng, nhưng nếu sự tình đảo ngược, tán thưởng trở thành đâm mũi lao. Nhưng vấn đề là, sự tình có thể đảo ngược lại được không?

Có ý nghĩa là, năm sau, khi Hạ Tưởng làm công tác tuyên truyền ở Tỉnh ủy tỉnh Tây, một lần phát biểu ở hội nghị, đề cập tới báo chí năm ấy, ba tòa báo có ba phong cách viết bài về những gì hắn phát biểu ở cuộc họp báo lần thứ ba. Hạ Tưởng đưa ra phê bình đối với tòa báo thứ nhất là không thay đổi một chữ, trích nguyên văn lời nói của lãnh đạo ở cuộc họp báo.

Đối với tòa báo thứ ba nói về việc lãnh đạo phát biểu có ẩn ý bên trong, Hạ Tưởng cũng đưa ra phê bình, chỉ trách tòa báo này tham gia cuộc họp báo, lại không chịu trách nhiệm truyền đạt lại ý đồ chính trị của lãnh đạo đến công chúng. Mọi vấn đề báo chí đều phải duy trì sự khách quan, nguyên tắc công bằng, báo chí không nên áp ý kiến của bản thân mình cho độc giả.

Mà đối với tòa báo thứ hai vừa không hoàn toàn rập khuôn trích nguyên văn lời phát biểu của lãnh đạo, cũng không quá suy luận lời nói của lãnh đạo, thì lại được biểu dương, Hạ Tưởng nhấn mạnh, ở cuộc họp báo hôm nay, báo chí gánh vác trọng trách thật lớn trước nay chưa từng có, làm tiếng nói của Đảng. Làm cầu nối giữa chính phủ và dân chúng, báo chí phải kiên trì trực tiếp dẫn dắt dư luận…

Hạ Tưởng phát biểu tại hội nghị công tác tuyên truyền ở tỉnh Tây, được xem như là cách Hạ Tưởng đối đãi với giới báo chí sau này. Quả nhiên, một bộ phận trong giới báo chí có ánh mắt sáng suốt. sau khi lĩnh hội ý nghĩ của Hạ Tưởng, mong Hạ Tưởng nhanh chóng chỉ đạo tư tưởng, không lâu sau đó đã trở thành một trong những chiến tuyến dư luận của Hạ Tưởng.

Hơn mười năm sau, giới báo chí trong nước liền thành lập tập đoàn báo chí hoặc tập đoàn truyền thông, trong đó một tập đoàn truyền thông lớn nhất sở hữu mười tờ báo giấy, mười tòa soạn báo cùng với cổ phần khống chế hơn một chục đài truyền hình. Lượng khán giả của nó rất lớn, chiếm sáu mươi phần trăm thị trường truyền thông quốc nội.

Mà nhân vật phía sau ủng hộ tập đoàn truyền thông khổng lồ này, là một mỹ nữ xinh đẹp trẻ tuổi, nghe nói cô họ Tiếu…

Tiến triển của sự cố tai nạn mỏ, tạm thời giằng co ở vấn đề lún nền trên diện tích lớn lần thứ hai, công tác bới móc tạm dừng lại. Đang ra quyết định phương án thi công một lần nữa, Vương Hướng Tiền vẫn không thể bàn giao, nghiễm nhiên là người bận rộn nhất Ủy ban nhân dân tỉnh.

Hạ Tưởng dường như bứt ra khỏi sự cố tai nạn mỏ, mời họp hội nghị thường vụ chính phủ, quyết định quy tắc phát triển kinh tế tỉnh Tây. Tổng kết kết quả của giai đoạn đầu kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây chuyển đổi hình thức, bố trí bước công tác trọng điểm tiếp theo để thúc đẩy tiến trình chuyển đổi hình thức của kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây.

Dường như chỉ một đêm, trọng tâm công tác của Hạ Tưởng hoàn toàn chuyển sang sự vụ của chính phủ, đối với việc xử lý sự cố tai nạn mỏ, áp dụng phương thức Tự do phóng nhiệm, tự do kinh tế (*). Sẽ chờ Vương Hướng Tiền đưa ra kết quả cuối cùng sau đó công bố là được, hoàn toàn là buông tay không để ý tới.

(*)Laissez- faire (Tự do Phóng nhiệm, Tự do kinh tế) là một lý thuyết trong kinh tế học chủ trương rằng chính phủ phải để cho kỹ nghệ trong nước được tự do hoạt động, mà không có những phương thức kiềm chế kinh tế như thuế má hoặc có những cơ sở độc quyền của chính phủ. Từ ngữ này trong tiếng Pháp có nghĩa là “để tự nhiên” hoặc “để tự do”. Lý thuyết này ngược lại với lý thuyết kinh tế của xã hội chủ nghĩa.

Lôi Trị Học đối với sự cố tai nạn mỏ cũng áp dụng thái độ không hỏi đến giống như vậy, tới Bắc Kinh gặp một số người, tâm tư về sự vụ của tỉnh Tây, đưa ra không ít chỉ đạo mang tính xây dựng đối với tiền đồ mười năm của tỉnh Tây. Đồng thời, ông ta cũng thấy có nhiều hứa hẹn đối với chuyển đổi hình thức nền kinh tế nguồn năng lượng, ở nhiều trường hợp tỏ vẻ kiên định bất di bất dịch đối với công tác gia tăng chuyển đổi hình thức kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây.

Kể cả Vương Hướng Tiền, không ít người đều ra một kết luận đối với Lôi Trị Học … trong lúc chuyển đổi hình thức kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây sắp báo cáo thắng lợi toàn diện, thì quả thật Lôi Trị Học chuẩn bị giơ tay cướp lấy thắng lợi.

Đến giữa trưa, Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Mai Thái Bình.

Hạ Tưởng đang ở căn tin dùng cơm, nếu là người khác gọi điện, hắn sẽ để sau mới nghe, nhưng Mai Thái Bình không thích người ta gọi lại sau, khi ông ta nổi nhiệt huyết, không phải thấy người ta gọi lại sau là chịu gọi lại sau, nếu cảm thấy quan hệ với anh không tầm thường thì gọi điện thoại đến bất cứ lúc nào.

Hạ Tưởng đành phải buông đồ ăn trong tay, ra một bên nghe điện thoại.

– Bí thư Mai, tôi đang ăn cơm được không? Có chỉ thị tinh thần gì không?

– Ăn cơm quan trọng, hay con gái quan trọng?

Giọng Mai Thái Bình không hề có thiện ý

– Mai Đình bị bệnh, anh cũng không quan tâm, làm sao có thể làm cha nuôi?

Tới nay, Hạ Tưởng vẫn lấy thân phận cha nuôi Mai Đình để xuất hiện trong thế giới của Mai Đình, nhưng cho dù thân phận thật là cha ruột, những vẫn giấu người ta cho là thân phận cha nuôi, Hạ Tưởng cũng không làm tròn trách nhiệm.

Cũng không có biện pháp, trong mấy đứa nhỏ, ngoại trừ Hạ Đông và Liên Hạ gặp hắn nhiều hơn một ít, ngay cả Tiếu Hạ cũng rất ít khi được hưởng thụ tình cha từ hắn, không phải hắn không muốn cho, thật ra là không làm nổi.

Thậm chí kể cả Hạ Đông và Liên Hạ, một năm cũng chỉ ở cùng hắn chẳng quá nổi một tuần.

– Mai Đình làm sao vậy?

Hạ Tưởng giật mình hỏi, hắn không thể nhận tình cảm của Mai Hiểu Lâm, nên cảm thấy thiếu nợ Mai Đình nhiều.

– Bị bệnh, sốt cao ba ngày không giảm, Hiểu Lâm lo vô cùng, đã về Bắc Kinh.

Mai Thái Bình than thở một tiếng

– Con bé cũng thật bướng bỉnh, không muốn cho anh biết. Tôi cảm thấy cần phải cho anh biết, nếu không anh thật tự tại tiêu diêu.

Hạ Tưởng cười khổ một tiếng:

– Bí thư Mai, sự vụ tỉnh Tây đang loạn lên, tôi làm sao có thể tự tại tiêu diêu sao? Ông cũng không phải không biết sự cố tai nạn mỏ hiện còn không có cách giải quyết, phiền toái rất lớn…

– Sự cố tai nạn mỏ không phải anh đã nắm quyền chủ động sao? Theo báo chí, mỗi kỳ có đăng lời phát biểu của anh ở cuộc họp báo tôi đều xem, tôi đồng ý với Hiểu Lâm , nếu anh đã là người chủ trì, chắc chắn so với ai cũng mạnh hơn.

– …

Hạ Tưởng á khẩu, ngẫm nghĩ một chút

– Tôi gọi điện cho Hiểu Lâm… Không phải nói muốn đưa Mai Đình ra nước ngoài, tại sao vẫn kéo dài tới hiện giờ?

Vài năm trước Mai Hiểu Lâm đã muốn đưa Mai Đình ra nước ngoài, hỏi ý kiến Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng không nói gì. Không nghĩ mấy năm trôi qua, Mai Đình vẫn ở trong nước, đoán là Mai Hiểu Lâm còn luyến tiếc con gái.

– Tôi cũng không biết Hiểu Lâm nghĩ như thế nào, dù sao gần đây tâm trạng con bé không tốt, anh động viên con bé. Còn nữa, nó muốn về Bắc Kinh, nhưng lúc này ở tỉnh Tương có một dịp tốt, có hy vọng đảm nhiệm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy Tương Giang, nếu về Bắc Kinh, là mất cơ hội.

Giọng Mai Thái Bình lại vừa nhẹ vừa nhấn mạnh

– Hiểu Lâm cũng không dễ dàng, một người vùng vẫy sau nhiều năm, cũng muốn giới thiệu một người cho cô, làm thành một gia đình, cô lại không chịu, trong lòng luôn không bỏ xuống được.

– Còn nữa, lần sau anh đi Bắc Kinh, nhớ để ý Mai Đình, Mai Đình hiện nay càng lúc càng ngỗ nghịch, tính cách rất giống Hiểu Lâm…

Vừa nói thông suốt gia sự, Mai Thái Bình lại nói tới chính sự:

– Kỳ thật tôi cũng không có hứng thú đối với việc vào bộ chính trị, nhưng mấy ông cụ có sức ảnh hưởng khá lớn, tôi cũng không nói tôi không muốn vào bộ chính trị, ngại làm phiền… Thật muốn như vậy lại phải quanh co. Hiện bị buộc đến không còn đường thối lui, đã cưỡi trên lưng cọp, có chuyện mong anh giúp cho…

Hạ Tưởng biết Mai Thái Bình muốn nói gì, cũng không cự tuyệt, nói trước điều kiện:

– Giúp thì có thể, nhưng tôi có điều kiện trao đổi.

Mai Thái Bình sửng sốt, lập tức mỉm cười:

– Sao lại trực tiếp mặc cả giá cả? Thật vô ý tứ.

– Ha ha, nếu Bí thư Mai cũng đòi giữ ý, tôi sống quá mệt mỏi. Kỳ thật cũng không phải chuyện lớn gì, chính là có mấy người của tôi đang ở tỉnh Tương, muốn tiến về phía trước một bước, ở địa phương phù chính có điểm khó khăn, nếu điều đến tỉnh Sở thì dễ dàng hơn một chút.

Sức ảnh hưởng của Hạ Tưởng ở tỉnh Tương hơi yếu, quan hệ giữa hắn và Trịnh Thịnh không xa không gần, sợ là không dễ lên tiếng, nhưng lấy giao tình giữa hắn và Trịnh Thịnh, đề bạt một hai cái tên cũng không phải đại sự gì, Trịnh Thịnh nhất định sẽ nể mặt Hạ Tưởng. Nhưng Hạ Tưởng nói là phù chính ở tỉnh Tương tương đối khó khăn, hiển nhiên, chiều ngang là nói đến lên cấp phó bộ.

– Bí thư Thành ủy được bao nhiêu năm?

Giữa Mai Thái Bình và Hạ Tưởng có gì nói đấy, giao tình nhiều năm, không cần phải rào trước đón sau.

– Hơn ba năm, lý lịch không quá kém, nhưng Bí thư Mai lên tiếng, cũng không phải việc khó.

Hạ Tưởng cười ha hả, nói với Mai Thái Bình.

– Hiện giờ đã bắt đầu bố trí toàn diện à? Thành viên tổ chức của anh nếu chỉnh thể tiến thêm một bước, ngay cả tôi cũng sợ anh.

Mai Thái Bình rất rõ Hạ Tưởng sẽ không dễ dàng lên tiếng nhờ ông ta, nếu lên tiếng, chứng tỏ Hạ Tưởng bắt đầu bố trí toàn diện.

Hiện giờ thành viên tổ chức của Hạ Tưởng, đại bộ phận dừng lại ở cấp giám đốc sở, phó và chính cục, nếu tất cả tiến thêm một bước, cấp giám đốc sở lên phó cục, phó cục lên chính cục, chính cục lên phó bộ, như vậy lực lượng của Hạ Tưởng, sẽ là một lần tăng vọt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 21
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 12/02/2018 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 30
Phần 60 Mọi người nghe vậy cấp tốc lui về phía sau, không để ý tới những vật màu đỏ mà dữ tợn kia. Diệt Không Hỏa Lôi, đi. Cánh tay Địa Vũ Tôn giả hất lên, miệng hét lớn một tiếng, vật lớn bằng nắm tay màu đỏ trong tay hắn bắn ra, kéo theo đường cong màu đỏ, bắn thẳng về phía vết nứt không gian đang có sát khí ngập trời lan tràn ra. Trong nháy mắt rơi vào trong vết nứt không gian. Trong nháy mắt cả không gian trong lúc vô hình tràn ngập năng lượng nóng bỏng. Vật màu đỏ kia khiến cho người ta có cảm giác tim đập nhanh hơn. Giống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hướng Nhật – Quyển 9
Phần 60 Sân bay quốc tế Bắc Hải, Hướng Nhật vội vã bắt xe taxi tới. Nếu không phải trong khi đi hắn trả công cao có lẽ chẳng thể nhanh được như thế. Mặc dù vậy cũng phải mất hơn hai mươi phút. Xem ra việc mua xe không thể chần chừ được nữa rồi, nếu mình không mua một chiếc đi lại rất bất tiện! Duyệt, cái này tính là gì, tiền không thành vấn đề! Trù Ngu. Hướng Nhật liếc qua liền thấy Dịch Trù Ngu đứng ở cửa sân bay, mặc bộ đồ thể thao màu lam tinh khiết tôn lên dáng người thướt tha của nàng, mái tóc đuôi ngựa phía sau tràn ngập...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Lục Thiếu Du – Quyển 2
Phần 60 Tiếp tục đi vào sẽ gặp nhiều yêu thú cao giai, khá nhiều dong binh mạo hiểm đi vào rồi không bao giờ trở ra nữa. Cùng ngồi trên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ nhưng mọi người không nói chuyện với nhau. Đặc biệt là thanh niên tóc dài mặc hoa phục, hầu như không lên tiếng bao giờ, chỉ toàn khoanh chân nhắm mắt. Thôi Hồn Độc Suất cũng vậy, chìm trong điều tức, mặc kệ Lục Thiếu Du. Lại năm ngày qua đi, Lục Thiếu Du chợt cảm giác lồng ngực mấp máy, Tiểu Long luôn ngủ ấy bỗng nhúc nhích. Lục Thiếu Du chợt mở mắt ra: Tiểu Long sắp tiến hóa sao? Tiểu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng