Quan Trường - Quyển 21

Phần 93

Cổ Lai sau này liền đúng theo như lời Cổ Ngọc nói, vô cùng mê muội đối với văn hóa cổ điển Trung Quốc. Sau đó anh ta trở thành một trong số không nhiều lắm giáo viên dạy văn học cổ trong nước, cả đời mê mệt trong tri thức, không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ đọc sách thánh hiền.

Cổ Lai cả đời chỉ có một người con trai, tên là Cổ Phong. Vài thập niên sau, Cổ Phong vượt qua Hạ Tưởng lại sáng lập một thần thoại trong quan trường Trung Quốc…

Đưa Cổ Ngọc đi vòng vèo một cách nhàn nhã cho đến trưa, cảm nhận sự quyến rũ của thành thị Bắc Âu, cảm thụ phong cảnh Bắc Âu. Buổi tối, Hạ Tưởng lại đưa Cổ Ngọc đi ăn cơm.

– Sang năm em mới quay về… Thay em chuyển lời tới ông nội, em vẫn mạnh khỏe, bảo ông đừng lo lắng, em cũng rất nhớ ông cụ.

Cổ Ngọc nói xong nói xong, đôi mắt đã ươn ướt,

– Hy vọng lúc em còn sinh thời, có thể nhìn thấy thành thị Trung Quốc cũng được nhàn nhã, tươi mát như thế này. Càng hy vọng Trung Quốc có thêm nhiều một chút những nới giống như thế giới thần tiên, không bị ô nhiễm công nghiệp, cũng không bị kinh tế phát triển ăn mòn mất sự tốt đẹp vốn có.

– Còn nữa, anh cũng nên dành nhiều thời gian thăm hỏi ông nội, anh không tiện xuất ngoại, nhưng đi Bắc Kinh lại rất tiện.

– Được rồi, em không còn lời nào nữa, đúng rồi, còn có một điểm, em cấm anh không được liên hệ với Công chúa!

Vẻ mặt Cổ Ngọc vô cùng nghiêm túc,

– Nếu anh không nghe lời của em, em, em, em sẽ không để ý tới anh.

Hạ Tưởng gật đầu:

– Vậy xin xử lý theo chỉ thị tinh thần của đồng chí Cổ Ngọc.

Cổ Ngọc mỉm cười “phì”:

– Đừng giở giọng, em không phải muốn quản lý anh, mà muốn nhắc nhở anh, tai tiếng quốc tế không hay đâu.

Được, Hạ Tưởng cũng không biết vì sao Cổ Ngọc lại cảnh giác với Công chúa như vậy. Nói cho cùng, hắn cũng quả thật không có ý tưởng gì với Công chúa, liền kiên định mà tỏ thái độ:

– Nghe lời nói của Đảng, đi cùng Cổ Ngọc.

Một lần gặp nhau ở nơi đất khách quê người, khi bóng đêm tan biến là khoảng thời gian lưu lại sâu trong trí nhớ của Cổ Ngọc. Từ nay về sau, Cổ Ngọc vĩnh viễn nhớ tới sự lãng mạn mà cô và Hạ Tưởng đã có ở Gothenburg. Trong cuộc đời con người, rất nhiều sự việc chỉ có thể trải qua một lần, một khi đã qua đi, liền thành vĩnh viễn.

Hạ Tưởng chụp ảnh cho Cổ Ngọc, mang về làm kỷ niệm cho lão Cổ, dặn dò mãi Cổ Ngọc phải bảo trọng, cuối cùng để lại xe s60 cho Cổ Ngọc. Xem như hắn tặng Cổ Ngọc món quà kỷ niệm ý nghĩa đầu tiên.

Cổ Ngọc không tiện tự mình lái xe, liền để trợ lý lái xe. Cô rất vui vì Hạ Tưởng đặt chuyện của cô ở trong lòng, tâm trạng tốt, nói với Hạ Tưởng:

– Em nghĩ có một ngày, sẽ có một người họ Cổ cũng sẽ được ghi danh vào Phòng danh nhân của Volvo.

Lời của Cổ Ngọc đã trở thành sự thực. Nhưng người họ Cổ được vào Phòng danh nhân của Volvo không phải con trai Cổ Lai của cô, mà là cháu trai của cô là Cổ Phong.

Cổ Phong từ nhỏ đã thích ô tô Volvo, tất nhiên ở thời đại của anh ta, Volvo đã trở thành thương hiệu đứng đầu nổi tiếng về an toàn và bảo vệ môi trường, cũng có quan hệ lớn với truyền thống nhà anh ta. Từ nhỏ trong nhà anh ta tất cả ô tô đều mang thương hiệu Volvo. Từ bà nội đến cha, mẹ, mỗi người một chiếc Volvo, hơn nữa ngay cả Bí thư Hạ mà bà nội tán thưởng nhất cũng lái một chiếc xe Volvo.

Từ nhỏ Cổ Phong đã sùng bái Hạ Tưởng. Không chỉ là Hạ Tưởng vẫn giữ kỷ lục Chủ tịch tỉnh trẻ tuổi nhất trong nước, Bí thư Tỉnh ủy trẻ tuổi nhất, cùng với Ủy viên bộ Chính trị và Ủy viên thường vụ bộ Chính trị trẻ tuổi nhất. Hơn nữa còn bởi vì Hạ Tưởng không ngừng nỗ lực, đã trả giá bằng gian khổ để thúc đẩy tiến trình cải cách chế độ trong nước. Nếu nói trong một trăm năm gần đây, người cần cù nhất trong nền dân chủ Trung Quốc là ai, chính là Hạ Tưởng chứ không ai khác.

Lớn lên trong sự sùng bái đối với Hạ Tưởng, sau khi Hạ Tưởng được ghi danh trong Phòng danh nhân của Volvo, Cổ Phong cũng âm thầm hạ quyết định, quyết tâm anh ta cũng muốn trở thành thành viên của Phòng danh nhân Volvo. Không chỉ có như thế, sau khi Hạ Tưởng sáng lập nước cộng hoà vĩ đại nhất trong tiến trình lịch sử, anh ta lại lấy Hạ Tưởng làm tấm gương, cố gắng phấn đấu khiến cho nước cộng hoà càng tiến bước mạnh hơn.

Cuối cùng thành công mà Cổ Phong muốn đạt được là, Trung Quốc sau khi trải qua thời đại của Hạ Tưởng, tình hình chính trị và kinh tế đã đạt tới thời kì tốt nhất trong lịch sử. Bản đồ chính trị trong nước đã hình thành mô hình ràng buộc cơ bản nhất, khoảng cách để Trung Quốc thực hiện nền dân chủ chân chính chỉ còn kém một bước. Những điều còn lại từ lịch sử đem đến cho di sản chính trị của Cổ Phong phong phú như thế.

Cổ Phong thuận thế mà làm. Thuận theo dòng thuỷ triều của lịch sử, chẳng những thành công đánh vỡ tốc độ lên chức thần thoại của Hạ Tưởng, cuối cùng khi anh ta vẫn còn trai trẻ đã trở thành một người có địa vị cao nhất ở trong nước, khiến cho thế giới chấn động!

Chấn động không chỉ bởi vì anh ta trẻ tuổi, còn bởi vì anh ta là Tổng Thống do dân bầu đầu tiên từ khi thành lập nước cộng hoà tới nay!

Ngày hôm sau. Hạ Tưởng cùng Đại Phục Thịnh bay đi Vương quốc Anh, tiếp tục tiến hành chuyến thăm thứ hai của hành trình Châu Âu.

Sắp xếp ban đầu là, thành viên hoàng gia Thụy Điển sẽ không đến sân bay tham gia nghi thức tiễn đưa – dù sao Đại Phục Thịnh cũng là Phó Thủ tướng, không phải Chủ tịch nước, thành viên hoàng gia xuất hiện không phù hợp với quy củ – không ngờ sự việc lâm thời có thay đổi, không ngờ Công chúa lại xuất hiện bên trong đội ngũ tiễn đưa.

Công chúa là cố ý đến tiễn Hạ Tưởng.

– Chủ tịch tỉnh Hạ, Thụy Điển có hai quốc bảo lớn, thứ nhất là Volvo, thứ hai là dàn nhạc giao hưởng Malmo Brass. Volvo đã bị Trung Quốc mua lại, tôi sẽ tặng một bức tượng dàn nhạc giao hưởng Malmo Brass bằng đồng, hy vọng anh thích.

Công chúa hai tay đưa đến một bức tượng đồng.

Hạ Tưởng không tiện từ chối ý tốt của Công chúa, đành phải tiếp nhận bằng hai tay, và tỏ vẻ trịnh trọng cảm ơn.

Công chúa tươi cười rạng rỡ:

– Hy vọng có một ngày tôi đến thăm Trung Quốc, anh cũng có thể tặng tôi một món quà quý báu nhất.

Hạ Tưởng nghĩ lời nói của Công chúa chỉ là một câu nói đùa, với thân phận Công chúa Thụy Điển của cô, khả năng đến thăm Trung Quốc là cực kỳ nhỏ. Lại không hề nghĩ rằng, không lâu sau, Công chúa liền lấy thân phận cá nhân tới Trung Quốc, còn muốn hắn tiếp khách toàn bộ hành trình, khiến hắn rất bất đắc dĩ.

Sau khi tới sân bay London, theo thường lệ là vừa xong nghi thức tiếp đãi, sau đó chính là hội đàm chính thức.

Chuyến thăm Vương quốc Anh là dành cho công việc của nhà nước, việc của nhà nước là việc chính, lại không có việc gì của Hạ Tưởng. Hơn nữa Lý Thư Phục cũng không đi theo, Hạ Tưởng liền nhàn rỗi không có việc gì làm, bình tĩnh mà quan sát phong cách của Đại Phục Thịnh. Cũng từ cách ông ta đấu cờ với phía Vương quốc Anh mà phán đoán quan niệm chấp chính của ông ta sau này.

Chỉ tiếc, Hạ Tưởng chỉ có thể quan sát, không có quyền lên tiếng. Trong khi hội đàm, phía Vương quốc Anh lại đề cập đến vấn đề nhân quyền, chỉ trích tình trạng nhân quyền của Trung Quốc mấy năm liên tục giảm xuống, khiến người ta lo ngại, nhất là Hongkong đã từ chế độ xã hội dân chủ thụt lùi về xã hội nhân trị. Còn chỉ trích Trung Quốc quấy nhiễu cuộc đàm phán về khí hậu, và Trung Quốc sẽ trở thành đầu sỏ gây nên hiện tượng nhiệt độ không khí toàn cầu nóng lên.

Đại Phục Thịnh đáp lại lời chỉ trích của phía Vương quốc Anh.

Đại Phục Thịnh vạch rõ, bởi vì lịch sử văn hóa của các quốc gia bất đồng, trình độ phát triển khác nhau, tồn tại cách nhìn không đồng nhất trong vấn đề nhân quyền là bình thường. Phía Trung Quốc chủ trương triển khai đối thoại và kết nối trên cơ sở các quốc gia ở bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau, từ đó tăng cao hiểu biết, thu nhỏ lại khoảng cách. Chúng tôi phản đối tạo áp lực, đối đầu, phản đối mượn vấn đề nhân quyền để can thiệp vào nền chính trị trong nước, phản đối muốn làm tiêu chuẩn kép trong vấn đề nhân quyền.

Cuối cùng Đại Phục Thịnh nửa đùa nửa thật nhấn mạnh rằng, trong vấn đề nhân quyền vì sao không nói chuyện của chính họ? Vì sao không nói chuyện những quốc gia phương Tây này vẫn còn tồn tại tình trạng xâm phạm nhân quyền nghiêm trọng? Có quốc gia nào dám nói quốc gia mình không tồn tại bất cứ vấn đề gì về tình trạng nhân quyền không?

Nếu nói câu trả lời phía trước là trả lời nhất quán theo lối mòn cũ, thì phần bổ sung phía sau của Đại Phục Thịnh chính là thể hiện phong cách cá nhân của ông ta, vừa mạnh mẽ, cứng rắn đáp lại, lại cũng giữ đủ lễ phép. Có thể nói phù hợp với những gì Hạ Tưởng biết về Đại Phục Thịnh, ở bên trong cách nói năng nho nhã lễ độ, hàm chứa sách lược ngoại giao vừa tự tin vừa thuần thục.

Về phần chỉ trích nhằm vào vấn đề Trung Quốc quấy nhiễu cuộc đàm phán về thay đổi khí hậu, giọng nói Đại Phục Thịnh liền rõ ràng yếu đi không nhỏ. Trên thực tế Hạ Tưởng cũng biết rõ, ở vấn đề khí thải, một quốc gia phát triển và Trung Quốc rõ ràng làm không đủ, liên kết chống lại yêu cầu đề xuất về khí thải nghiêm khắc của Liên minh Châu Âu.

Quốc gia Phát đạt là nước Mỹ, cùng với Trung Quốc, là hai quốc gia có lượng khí thải lớn nhất, trong phương diện giảm khí thải quả thật làm chưa đủ. Nước Mĩ là trực tiếp chơi xấu không hứa hẹn giảm khí thải, còn lại Trung Quốc là lập lờ và đánh Thái Cực, ngoài miệng nói rất hay, nhưng chắc chắn là sẽ không làm thật.

Đáng tiếc Hạ Tưởng không thể xen miệng vào những trường hợp chính thức.

Buổi tối, phía Vương quốc Anh cử hành tiệc tối hoan nghênh Đại Phục Thịnh và đoàn tùy tùng.

Tham dự tiệc tối phía Vương quốc Anh có Thủ tướng Vương quốc Anh và Bộ trưởng Bộ ngoại giao và đoàn tùy tùng, còn có cả Thị trưởng London. Tiệc tối mang tính chất thoải mái, rất có phong cách Châu Âu, không cứng nhắc giống yến hội chính thống trong nước.

Nhập gia tùy tục, Đại Phục Thịnh cũng không đề xuất yêu cầu gì nhiều, nhưng thật ra Chung Dương dường như có chút bất mãn, cho rằng phía Vương quốc Anh tổ chức tiệc buffet tối là bất kính với Phó Thủ tướng Đại Phục Thịnh. Ông ta còn đưa ra yêu cầu với phía Vương quốc Anh như vậy, kết quả phía Vương quốc Anh vẫn không để ý tới.

Cũng đúng, Đại Phục Thịnh vẫn chưa rõ ràng đề xuất ý kiến cụ thể đối với phong cách tổ chức yến hội, phía Vương quốc Anh coi như Đại Phục Thịnh đồng ý. Phía Vương quốc Anh và phía Trung Quốc giao thiệp nhiều năm, cũng biết phía Trung Quốc nhiều sự việc, cấp bậc nghiêm ngặt, nghiêm khắc đối với nghi thức và trình tự tới mức thành ra soi mói. Dường như tiếp đón chậm một giây hoặc là đội ngũ nghênh đón ít đi một người, chính là mạo phạm đối với Trung Quốc.

Cũng may Đại Phục Thịnh dễ tiếp xúc hơn so với lãnh đạo Trung Quốc trong quá khứ, chẳng những hiền hoà, không thèm để ý tới rất nhiều sự việc không quan trọng, càng thể hiện ra một mặt thuần thục và tự tin.

Yêu cầu của Chung Dương không được phía Vương quốc Anh tích cực hưởng ứng, khiến cho ông ta vô cùng căm tức. Chuyến đi Châu Âu mấy ngày qua, đầu tiên là ông ta ăn nghẹn ở trước mặt Hạ Tưởng, hiện tại lại có cảm giác bị lạnh nhạt từ phía Vương quốc Anh, trong lòng liền càng nghĩ càng tức giận.

Tiệc tối tuy rằng mang tính chất tiệc tự chọn, nhưng dù sao chính là mở tiệc chiêu đãi lãnh đạo cấp cao Trung Quốc, nên vẫn là khá cẩn thận, nghiêm túc, sau khi nói chuyện và đọc diễn văn theo lệ thường, mới tiến vào giai đoạn giao lưu. Hạ Tưởng tin tưởng, Đại Phục Thịnh không đưa ra yêu cầu đối với việc tổ chức yến hội, cũng là dựa vào sự đơn giản và phương thức tiếp xúc thoải mái để tăng cường hiểu biết với phía Vương quốc Anh.

Hạ Tưởng rất tán thưởng hành động của Đại Phục Thịnh, cũng thấy quả thật lãnh đạo Trung Quốc đi nước ngoài, nếu so đo quá nhiều ở một số vấn đề chi tiết, sẽ để lại cho chính khách nước ngoài ấn tượng là quá mức rề rà. Thật may, mỗi một thế hệ lãnh đạo mới thì càng ngày càng tự tin thuần thục, cũng nhập gia tùy tục ở rất nhiều vấn đề râu ria. Nhập gia tùy tục không phải không có nguyên tắc, mà là rộng lượng và khoan dung.

Nhưng Chung Dương hiển nhiên là đã được chiều chuộng quá mức ở trong nước, ở nước ngoài không được chiều chuộng, cảm thấy mất mát, liền cố ý kiếm chuyện. Sau khi đọc diễn văn hoan nghênh, khi mọi người tùy ý nói chuyện, ông ta tìm đến cán sự phụ trách yến hội của phía Vương quốc Anh, nói rằng tiệc tự chọn của phía Vương quốc Anh không đủ món, đưa ra ý kiến cải thiện thêm một số món!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 21
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 12/02/2018 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 4
Phần 93 Từ phía sau 1 sườn núi thấp, hình dáng 1 người đàn ông thấp thoáng hiện ra dần dần, ung dung tự tại, dường như đang thong thả bước đi. Lúc này người đó rõ ràng cách xa mọi người chưa đến 20 mét, nhưng mọi người đều phát hiện, bản thân hình như không nhìn rõ động tác của người đó ra sao, dáng người ra sao, chỉ biết, người đó đang đến gần. Cho đến khi người thanh niên đó bước đến trước mặt của mọi người, mới nhìn rõ, đúng là 1 dáng người tuấn tú, mặt mũi ôn hòa vui vẻ, người thanh niên có mái tóc dài đen óng bù xù, mặc chiếc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hạ Thiên – Quyển 5
Phần 93 Hạ Thiên lóe người phóng về phía lão già, sau đó hắn dừng lại trước mặt ông ta vài mét. Đúng lúc này đám người sau lưng lão già lập tức rút súng chĩa về phía Hạ Thiên. Này, đám ngu ngốc các người không biết rút ra bài học sao? Súng vô dụng với tao. Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn đám người, sau đó hắn nhìn lão già: Này lão già, lão là Lý Phá Vân phải không? Giọng điệu nghe rất quen, lúc trước tên ngu ngốc phái Tiếu Chấn Nam đến giết tôi hình như là ông phải không? Đúng vậy, tôi là Lý Phá Vân. Trong mắt lão...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Quan Trường – Quyển 7
Phần 93 Đồng thời, trước mắt quận Hạ Mã lấy bất động sản làm chủ thể kinh tế là kết cấu chưa hợp lý, mà hợp lý phải là lấy ngành bất động sản để đi đầu, lấy công nghiệp kỹ thuật cao để phụ trợ, lấy ngành dịch vụ du lịch để hệ thống lại kết cấu sản xuất, vậy quận Hạ Mã mới phát triển lâu dài và vững vàng theo chỉ đạo căn bản. Sau đó Lý Hàm lên tiếng, đầu tiên là khẳng định lời nói của Hạ Tưởng. Vạch ra phải chỉ đạo theo tinh thần Bí thư Hạ đã nói, cố gắng trong năm nay tạo ra một quận Hạ Mã hoàn toàn mới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng