Quan Trường - Quyển 3

Phần 139

Hắn cũng không hỏi cô bé vì sao lại biết hắn có phòng riêng trong đây, chỉ dẫn cô đi lên cầu gỗ, đi vào Liên Cư, đang muốn gõ cửa cô bé lại do dự :

– Hay là không nên vào? Em đã tới, cũng xem qua, bỗng nhiên cảm thấy hay là không lên tốt hơn, giữ lại một chút bí mật…

Hạ Tưởng cũng không ép, nói cho cùng trong lòng hắn cũng không thoải mái. Dù sao tại Liên Cư, hắn và Liên Nhược Hạm đã xảy ra ân ái. Tào Thù Lê đi lên khẳng định cũng sẽ không thoải mái, cho nên hắn như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm nói:

– Cảm ơn em, Thù Lê.

Tào Thù Lê nhăn mặt, không nói chuyện, chạy tới phía trước.

Hạ Tưởng và Tào Thù Lê vừa đi, ở chỗ cửa sổ lầu hai, hiện ra một bóng người, là Vệ Tân. Cô ngơ ngác mà nhìn bóng dáng hai người đi xa, mỉm cười cười, tự nói: “Đàn ông ai cũng như vậy, có mấy người chống lại được sự cô đơn?”

Hạ Tưởng không nghe lời chỉ trích của Vệ Tân, hắn còn chưa kịp chọc Tào Thù Lê tiếp thì nhận được một điện thoại khẩn cấp từ Mai Hiểu Lâm.

Giọng Mai Hiểu Lâm rất khẩn trương:

– Hạ Tưởng, anh nên lập tức quay về huyện An, có sự tình cực kỳ quan trọng.

Hạ Tưởng nghe giọng của Mai Hiểu Lâm như thế vội hỏi:

– Bình tình, cho tôi biết chuyện gì xảy ra vậy?

– Vệ sĩ của tôi đã phát hiện ra tung tích của Du Lệ

– Cái gì?

Hạ Tưởng bất ngờ, sau đó mừng rỡ.

Lệ Triều Sinh bị bắt, Du Lệ không rõ tung tích. Mặc dù Nghê Chính Phương và Lệ Triều Sinh quan hệ không tồi đã cho biết Du Lệ ở đâu, nhưng sau khi nhân viên phá án đến, không thấy ai, từ đó Du Lệ biến mất không một chút tin tức. Đến hỏi chồng Du Lệ, ông ấy thở dài, không ngừng lắc đầu nói:

– Cô ấy đi đâu cũng chưa từng nói cho tôi biết.

Du Lệ cũng là nhân vật mấu chốt trong vụ án Lệ Triều Sinh, có lẽ từ cô còn tìm được đột phá mới, nhưng sau khi cô mất tích, Lệ Triều Sinh có chết cũng không mở miệng, vụ án đi vào bế tắc. Hiện tại đột nhiên nghe được Du Lệ xuất hiện, Hạ Tưởng có thể nào không vừa mừng vừa sợ?

Nói không chừng, Du Lệ sẽ tạo một loạt phản ứng dây chuyền, trở thành một cây rơm rạ cuối cùng đè đến Cao Thành Tùng.

– Cụ thể là tình huống gì? Mau nói tôi nghe.

Hạ Tưởng cũng mất đi bình tĩnh hỏi.

– Tôi đề nghị anh lập tức quay về huyện An, đúng rồi, Bí thư Lý cũng đang trở về, Du Lệ hiện ở huyện An, phải mời Bí thư Lý trở về chủ trì đại cục, bố trí hành động bắt người.

Mai Hiểu Lâm nói.

Hạ Tưởng biết sự tình nặng nhẹ, lập tức trả lời:

– Không thành vấn đề, tôi lập tức liên hệ Bí thư Lý, cô lập tức kêu Kỷ Khải Đông đến Huyện ủy đợi mệnh, phái người chặt chẽ giám sát Du Lệ, không thể khiến cô ta trốn thoát lần nữa.

– Mệnh lệnh đã có, tuy nhiên bắt Du Lệ hơi khó khăn, cụ thể chờ anh và Bí thư Lý tới rồi nói sau.

Mai Hiểu Lâm tắt điện thoại.

Hạ Tưởng vội vàng lên xe, giải thích đơn giản vài câu với Tào Thù Lê, vừa đưa cô về nhà, vừa gọi cho Lý Đinh Sơn.

Lý Đinh Sơn sau khi phục hôn, cuối tuần không có việc gì, bình thường cũng quay về thành phố Yến. Nhận được điện thoại Hạ Tưởng, hắn lập tức kêu Hạ Tưởng lái xe cửa khẩu thành phố chờ hắn, hắn lập tức lái xe đuổi tới.

Tào Thù Lê biết có đại sự xảy ra, nói:

– Anh đừng đưa em về, em sẽ đi taxi, công việc quan trọng hơn.

Hạ Tưởng thấy cũng đúng, dừng ven đường cho Tào Thù Lê xuống dặn dò:

– Em về nói với bác Tào một tiếng, nếu việc bắt giữ thành công thì báo Chủ nhiệm Tần. Tối cho người đến Ủy ban Kỷ luật thành phố, nhờ Chủ nhiệm Tần an bài mọi việc.

Tào Thù Lê gật đầu, đón một chiếc taxi, vội vàng đi.

Hạ Tưởng vốn có thể chính mình trực tiếp báo Tần Thác Phu, hắn cố ý nhờ Tào Vĩnh Quốc cũng là có ý khiến bác Tào và Tần Thác Phu tăng cường quan hệ, đều là thường vụ Thành ủy, hỗ trợ nhau ít nhiều cũng tạo thêm quan hệ.

Hạ Tưởng chạy vội theo hướng tây, không bao lâu ra khỏi thành phố, phát hiện xe Lý Đinh Sơn đã tới rồi. Lý Đinh Sơn gặp Hạ Tưởng, từ trên xe xuống, hỏi thăm vài câu, đã nói:

– Chúng ta đi thôi, nếu có tình huống gì trên đường sẽ điện thoại liên hệ.

Hai người lái xe, một trước một sau thẳng đến huyện An mà đi.

Giữa trưa, trên đường xe không nhiều lắm. Hai người lái xe tốc độ rất nhanh, phút chốc đã tới huyện An. Vào tòa nhà huyện ủy, liền phát hiện không khí dị thường, mọi người đều vội vàng, vẻ mặt bận rộn.

Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng không quan tâm đến sự chào hỏi của mọi người, trực tiếp đi vào văn phòng trên lầu. Trong văn phòng, không ít người đã chờ, Khâu Tự Phong, Mai Hiểu Lâm, còn có Trưởng phòng Công an huyện Kỷ Khải Đông.

Gặp bí thư đi vào, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, dù sao cũng là đại sự, cần có người chủ trì.

Lý Đinh Sơn không uống nước, không ngồi, vội vàng kêu kể lại sự tình.

Kỳ thật từ lúc Du Lệ mất tích, lái xe kiêm vệ sĩ của Mai Hiểu Lâm thường xuyên đi xung quanh hỏi thăm tung tích Du Lệ. Bởi vì tuy rằng nhiệm vụ của hắn là phụ trách sự an toàn của Mai Hiểu Lâm, nhưng tới huyện An rồi mới phát hiện, công việc ở đây rất nhàn rỗi, còn bởi vì trước đây hắn theo dõi Lệ Triều Sinh, hiện đang bị giam, nên hắn quyết tâm tìm cho được Du Lệ để thể hiện khả năng của mình.

Mai Hiểu Lâm cũng mặc kệ những hành động của vệ sĩ. Sau một thời gian truy tìm, vệ sĩ cũng không tìm được tin tức đáng giá nào về tung tích của Du Lệ khiến hắn suy nghĩ không thôi.

Tuy nhiên hắn cũng là một người kiên nhẫn, trải qua một thời gian quan sát, hắn phát hiện Du Lệ và chủ một thẩm mỹ viện quan hệ không tồi. Du Lệ đi rồi, chủ thẩm mỹ viện ngoài mặt không có gì lạ, nhưng sau khi đóng cửa cô thường xuyên đi ra sân phía sau tiệm một lúc sau mới đi, thói quen đó trước đây không có.

Chẳng lẽ cô âm thầm liên hệ với Du Lệ?

Vệ sĩ rất cẩn thận, mỗi ngày âm thầm quan sát nhất cử nhất động của chủ thẩm mỹ viện. Một lúc sau hắn phát hiện một bí mật, chính là sân sau tiệm có một số cây ăn quả khá lạ. Vốn thời điểm này là lúc kết quả, nhưng ở mặt trên cây lại không có một quả. Mặc khác, các cây ăn quả đều to cao, cho thấy đã trồng nhiều năm. Cây to mà không có quả, rõ ràng có vấn đề, chính là khả năng các cây này không phải được trồng ở đây mà là được nhổ đến trồng.

Vốn nhổ trồng cây ăn quả cũng không có gì ngạc nhiên, nhưng chủ thẩm mỹ viện mỗi ngày đều đến xem xét một lần, chứng minh có vấn đề. Vệ sĩ quan sát liên tiếp mấy ngày không phát hiện vấn đề, cho rằng mình đa nghi. Đang lúc hắn định bỏ cuộc, lại đột nhiên phát hiện Du Lệ không ngờ xuất hiện.

– Nếu phát hiện Du Lệ vì sao không lập tức bắt.

Lý Đinh Sơn xen miệng hỏi.

– Du Lệ mang theo đứa con nhỏ trở về. Trên cơ bản đã có thể xác định cô trở về mục đích là lấy tiền, Du Lệ chôn tiền ở dưới cây ăn quả, nhưng đứa con của nàng dấu ở nơi nào, còn không biết. Hơn nữa tiểu Trình cũng nghe Du Lệ nói, cô đem đứa bé giấu ở nơi an toàn, sẽ không nói cho bất cứ kẻ nào. Nếu công an bắt lấy cô, cô ba ngày không tới, đứa bé sẽ đói chết. Chúng ta lo nếu bắt Du Lệ bây giờ, cô sẽ lấy tính mạng đứa con uy hiếp, đến lúc đó chúng ta đã bị động.

Mai Hiểu Lâm đáp, tiểu Trình theo như lời cô nói hiển nhiên là chỉ vệ sĩ.

Mọi người nghe xong ngơ ngác nhìn nhau, là mẹ kiểu gì vậy, rốt cuộc là yêu thương đứa con sao lại ác độc như vậy? Không ngờ muốn bắt đứa con của chính mình để uy hiếp, vậy mà cô có thể nghĩ ra.

Nhưng không thể không thừa nhận, nếu chẳng may thật phát sinh tình huống này, đến lúc đó rốt cuộc là thả người không? Nếu không, đứa bé thật xảy ra vấn đề, ai sẽ chịu trách nhiệm? Thả người, chẳng lẽ lại để Du Lệ tiếp tục chạy trốn?

– May mắn Du Lệ không biết có người theo dõi cô, tuy nhiên cô cũng rất thông minh, đã ba ngày không đi gặp đứa bé. Cô ở thị trấn làm không ít chuyện, tuy nhiên nếu cô và bà chủ thẩm mỹ viện không có một chút tranh chấp, chỉ sợ cũng đã sớm đi mất. Có thể là chia của không đều, các cô ấy lúc đó cãi nhau một trận, cuối cùng dường như bà chủ nhượng bộ, Du Lệ lấy tiền, tìm đứa bé, hiện tại đang chuẩn bị rời khỏi huyện An.

Mai Hiểu Lâm tiếp tục giải thích tình hình.

Lý Đinh Sơn vội hỏi:

– Đã cho người theo dõi chưa?

Kỷ Khải Đông nói:

– Có người mặc thường phục theo dõi, đang chờ chỉ thị của Bí thư Lý.

Lý Đinh Sơn cũng biết thật sư mọi chuyện đã được bố trí, chỉ chờ hắn ra lệnh một tiếng, cũng là vì hắn là lãnh đạo, đó là qui tắc bình thường của quan trường. Hắn liền ra chỉ thị:

– Lập tức thực hiện bắt người.

Kỷ Khải Đông kính cẩn Dạ một tiếng.

Sau khi ra mệnh lệnh, không quá nửa giờ, Du Lệ và Du Vĩnh đã bị đưa tới phòng Công an huyện. Lý Đinh Sơn điện thoại báo Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Nghê Chính Phương và Bí thư Đảng ủy công an Bình Cát, hai người bọn họ đồng thời đi tới Phòng công an huyện, giám sát vụ án tiến triển.

Hạ Tưởng liền nhận được điện thoại Tần Thác Phu.

Tần Thác Phu nghe được Du Lệ bị bắt quy án, mừng rỡ, đã nghĩ tự mình đích thân tiến đến huyện An, nhưng Hạ Tưởng khuyên ngăn, mới quyết định phái người đến huyện An hỗ trợ thẩm án.

Không lâu sau, theo tin tức từ công an cục phương, Du Lệ không nói ra.

Du Lệ cứng rắn, mạnh mẽ vốn đã được dự kiến, Hạ Tưởng bỗng nhiên nghĩ, có thể cho Du Lệ và chồng gặp mặt, dù sao hắn cũng là chồng hợp pháp của cô, hai người bây giờ chưa ly hôn, cũng có nghĩa vụ gặp mặt. Đột nhiên hắn có ý nghĩ, Du Lệ không phải không mở miệng sao? Vậy uy hiếp sẽ đem con trai của cô giao cho chồng cô nuôi nấng, xem cô làm sao?

Hạ Tưởng còn chưa kịp nói ý tưởng của hắn cho người của phòng Công an, chợt nghe bên ngoài có tiếng ô tô, mở cửa sổ nhìn ra, không khỏi kìm nổi cười: Tần Thác Phu tự mình đến đây.

Tần Thác Phu đến, mọi người đều đứng ra chào hỏi. Tần Thác Phu không kiên nhẫn, nhưng cũng phải theo quy tắc. Đợi tất cả mọi người chào xong, hắn liền vội vàng kéo Hạ Tưởng một bên hỏi thăm.

Hạ Tưởng báo cáo tình huống. Đương nhiên, cũng không quên nói ra kế hoạch của hắn. Tần Thác Phu nghe xong vỗ đùi:

– Ý kiến hay, so với tôi nghĩ còn hay hơn ba phần, Tiểu Hạ, hay là về sau cậu có thể theo tôi phá án đi.

Hạ Tưởng vội vàng xua tay:

– Tôi chỉ là suy nghĩ lung tung, nếu muốn phá án, so với ngài còn kém xa lắm.

Tần Thác Phu cười:

– Có lời khai của Du Lệ, tôi xem Lệ Triều Sinh còn có thể gắng gượng tới khi nào. Tôi xem có thể cần tìm biện pháp vu cáo quan hệ của Lệ Triều Sinh và Du Lệ, thậm chí có thể vu cáo hãm hại Từ Đức Tuyền muốn thâu tóm toàn bộ tài sản Lệ Triều Sinh.

Hạ Tưởng đổ mồ hôi, đây là lời nói của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố sao? May mắn Tần Thác Phu còn biết kiêng dè người khác, đứng khá xa mọi người.

Tần Thác Phu phát hiện sự khác thường của Hạ Tưởng, đoán được ý hắn, liền cười hắn:

– Ủy ban Kỷ luật phá án cũng chú ý việc hư hư thật thực phải không? Có đôi khi làm sao có chứng cứ rõ ràng nhiều như vậy? Không phải dựa vào lời hù doạ sao?

Hạ Tưởng đành phải liên tục gật đầu:

– Chủ nhiệm Tần nói đúng, tôi hiểu.

Tần Thác Phu thấy Hạ Tưởng nghĩ một đằng nói một nẻo, liền cười mắng một câu:

– Đừng vì vậy mà nghĩ tôi làm bậy mà được thành tựu, cậu không làm công tác kiểm tra kỷ luật, không biết phải đem người xấu ra công lý nhưng không có chứng cớ xác thực vô cùng ức chế tâm lý. Có đôi khi, vì phá bỏ tâm lý tự vệ của bọn họ, không thể không vận dụng một ít thủ đoạn, cũng là do không có biện pháp nào khác.

Nói xong, Tần Thác Phu kêu người lập tức đi mời chồng Du Lệ hợp tác phá án. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện Nghê Chính Phương xung phong muốn đích thân dẫn người đến, Trịnh Thiếu Phong dẫn người đi theo, Tần Thác Phu gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Không bao lâu, chồng Du Lệ được đưa tới. Hắn tên Tôn Hữu Tài, là một người trung niên nhỏ, đỉnh đầu hơi trọc, sắc mặt có chút kích động, không ngừng nói:

– Tôi không biết, tôi không biết gì cả. Tôi bị Du Lệ cắm sừng, cũng sau khi cô ta chạy trốn tôi mới biết được cô phạm vào chuyện này. Mọi việc cô ta đều gạt tôi, ngay cả đứa con cũng không phải con ruột của tôi. Tôi không biết, tôi thật sự không biết gì cả.

Hạ Tưởng cảm thấy hắn đáng thương. Thân là đàn ông, vợ là người tình của người khác, con là con của người khác, lại bị vợ ép tới gắt gao, cũng thật là uất ức .

Tần Thác Phu nhìn Tôn có mới vài lần, mỉm cười kín đáo, nói với Hạ Tưởng:

– Hắn nói không có lời nào thật

Hạ Tưởng kinh ngạc:

– Chủ nhiệm Tần làm sao nhìn ra được?

– Ánh mắt hắn không bình thường, né tránh, không dám nhìn đối diện, hơn nữa vẻ mặt hắn bối rối, có thể nói là giả vờ, chúng ta còn chưa hỏi hắn, hắn đã vội vàng nói không biết gì, có thể thấy được là có người dạy hắn nói như thế nào. Bởi vậy suy ra hắn khẳng định biết một ít cái gì, nhưng bởi vì có nguyên nhân nên không nói.

Tần Thác Phu không hổ là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật, chỉ nhìn vài lần liền biết Tôn Hữu Tài có vấn đề.

Hạ Tưởng vô cùng khâm phục:

– Thật sự là cao nhân, tôi về sau ở xa ngài một chút, đỡ phải bị ngài phân tích thành người xấu.

Tần Thác Phu cười ha hả:

– Hôm nay hiếm khi có hứng thú như vậy, tôi tự mình đến mới có giao lưu với Tôn Hữu Tài.

Tần Thác Phu ra tay, quả nhiên không tầm thường, chỉ một lát, Tôn Hữu Tài liền giải thích toàn bộ đầu đuôi gốc ngọn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 28/08/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 15
0 Con mẹ nó. Hạ Hầu Long Thành lập tức tức giận tới mức chửi thề, nắm tay nắm chặt, dường như muốn đấu võ. Kết quả lại lần nữa bị bốn gã thủ hạ ngăn lại: Đại nhân, hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt. Bốn người không ngừng âm thầm khuyên bảo. Miêu Nghị lại có chút im lặng, lúc còn chưa gia nhập với đám người này hắn còn không nhìn ra cái gì. Bề ngoài đám thiên binh thiên tướng này hài hòa với nhau. Sau khi xâm nhập vào trong đội ngũ đám người này hắn mới phát hiện ra cũng chẳng khác nào khi hắn còn ở Tiểu thế giới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hướng Nhật – Quyển 1
0 Kết quả cuối cùng của trận đấu, Cao Đại thua. Vì lưu manh làm bể nát cái rổ không cách nào thi đấu tiếp được, trọng tài đành xử qua loa rồi cho trận đấu kết thúc. Điểm số lúc đó vẫn đang cách biệt, Cao Đại thua đối phương hai mươi mốt điểm, rõ ràng là thua. Nhưng mặt của sinh viên và giáo viên Tài Đại trông thực thê thảm không thể tả, nhất là có người nào đó trước trận đấu tuyên bố sẽ thắng đội của đối phương tám mươi điểm. Tuy thắng nhưng mọi người ở Tài Đại lại có cảm giác như không còn mặt mũi nhìn người khác. Còn đám sinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Phần 56 Minh Thúc bôn ba ở Nam Dương suốt một thời gian dài, thấy cái đồng hồ vàng bốc mùi xác thối nồng nặc, liền nhận định ngay nó đã bị trúng thuật Giáng Đầu. “Giáng, Cổ, Thống” được gọi là Tam đại tà thuật của Nam Dương. “Thống” là thuật dùng các loại pháp môn mà người bình thường không thể tưởng tượng được để chế thành kỳ độc; nguyên lý của “Cổ” không nằm ngoài một chữ “hoặc”, là một loại tà pháp khiến người ta mê thất tâm trí bằng sâu độc; còn thuật “Giáng Đầu”, là yêu thuật sử dụng phù chú, tinh thể, hồn ma làm trung gian hại người, trong đó, các loại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng