Quan Trường - Quyển 3

Phần 151

Từ Đức Tuyền nghe được tin đó, lúc ấy toàn thân toát mồ hôi lạnh, vội vàng đi tìm Cao Thành Tùng, xin Bí thư Cao cho quyết định. Cao Thành Tùng lại khuyên hắn không nên hoang mang, hắn đã bảo Cổ Nhân Kiệt nói hộ, Cổ Nhân Kiệt cũng đã nói với Tần Thác Phu, nói là sự tình tốt nhất nên khống chế ở phạm vi nhỏ, không cần liên lụy đến các lãnh đạo cấp thành phố.

Tần Thác Phu liền một mực đồng ý.

Đồng thời, Cao Thành Tùng còn hướng về phía thành phố Yến tạo áp lực, tự mình gọi điện cho Thôi Hướng, khiến Thôi Hướng đứng ở góc độ chính trị xem xét vấn đề, không cần đem vụ án Lệ Triều Sinh mở rộng thêm, nếu không sẽ dẫn đến một phản ứng dây chuyền, sẽ tạo bất lợi cho Thành ủy thành phố Yến. Tỉnh ủy hy vọng không cần vì một Lệ Triều Sinh mà ảnh hưởng đến sự yên ổn của toàn bộ cục diện.

Thôi Hướng trả lời khiến Cao Thành Tùng yên tâm không ít:

– Xin Bí thư Cao yên tâm, Thành ủy sẽ có thái độ rất rõ ràng. Trách nhiệm của một người, không thể để liên lụy đến mọi người, sẽ mau chóng kết án, không mở rộng để ảnh hưởng, sẽ cố gắng đến khả năng cuối cùng để khống chế dư luận.

Cao Thành Tùng liền nghĩ đến việc Thôi Hướng tiếp thu ý nghĩ của hắn, liền lại động viên Thôi Hướng vài câu, rồi gác máy, xem như an tâm.

Rõ ràng Bí thư Cao đã có chỉ thị, Từ Đức Tuyền cũng yên tâm, Lệ Triều Sinh cho dù đã khai, cũng sẽ không làm dậy sóng được. Dù sao tỉnh Yến vẫn là của tỉnh Yến của Bí thư Cao. Ai còn dám lộ liễu mà qua mặt Bí thư Tỉnh ủy? Trừ phi là không muốn làm quan nữa.

Nói là như thế, nhưng từ khi Từ Đức Tuyền biết Hạ Tưởng là người khơi mào chuyện của hắn liền trong lòng không khỏi phẫn nộ. Nếu không phải Hạ Tưởng nhiều chuyện, thì cục diện đâu có như ngày hôm nay? Hơn nữa hắn cũng biết rõ, cho dù cuối cùng vụ án Lệ Triều Sinh cũng kết thúc, chỉ là không nói tới quan hệ của hắn và Lệ Triều Sinh nhưng trong lòng các cán bộ Thành ủy đều biết rõ vấn đề của hắn, tiếng nói của hắn tại thành phố Yến sẽ bị suy giảm rất lớn. Hơn nữa khả năng ở thành phố Yến được thăng chức gần như không có, và bất cứ lúc nào hắn cũng đeo một gánh nặng trên lưng, một khi lợi ích xung đột, không ai dám chắc sẽ không có người lấy chuyện này để chỉ trích và uy hiếp hắn.

Làm sao hắn không oán hận Hạ Tưởng được?

Nhưng trong lòng nếu không căm hận, Từ Đức Tuyền lại không có đủ khả năng làm mất mặt Hạ Tưởng được? Hơn nữa hắn và Đàm Long muốn đưa Hạ Tưởng đi, nhưng kế hoạch đưa Hạ Tưởng đi huyện Thương Sơn đã bị thất bại. Hắn cũng hiểu được lí do, chỉ sợ muốn muốn loại bỏ Hạ Tưởng thì cần phải kiên nhẫn chờ đợi thời cơ. Nghĩ như thế, Tào Vĩnh Quốc vừa được điều đến thành phố Bảo làm Bí thư Thành ủy, cũng là chuyện tốt. Tào Vĩnh Quốc vừa đi, Hạ Tưởng ít nhiều mất đi một chỗ dựa vững chắc ở thành phố Yến.

Nghĩ đến đây, Từ Đức Tuyền lại miễn cưỡng tỏ vẻ tươi cười, sau đi bắt tay với Tào Vĩnh Quốc, lại bắt tay Hạ Tưởng nói:

– Phó chủ tịch huyện Hạ, trước tiên phải chúc mừng cậu đã bước vào được thường vụ. Còn chuyện hôm đính hôn, tôi cao hứng uống nhiều mấy chén, lúc đấy uống rượu nên bây giờ cũng không nhớ là đã xảy ra chuyện gì, nếu có chỗ nào thất lễ, mong cậu đừng để trong lòng.

Hạ Tưởng khẳng định Từ Đức Tuyền hận mình thấu xương, tuy nhiên ở trước mặt mọi người còn làm ra vẻ mặt tươi cười đón chào, cũng coi như vẫn khôn ngoan, cũng liền cười trả lời:

– Không sao, không sao, Trưởng ban thư ký Từ có thể tham dự lễ đính hôn của tôi, cũng là vinh hạnh của tôi. Tôi vui mừng còn không kịp. Bây giờ còn nhớ hôm đó ngài vừa xuất hiện liền mang đến cho tôi một cảm giác kinh hãi, thật sự là làm cho người ta không tưởng tượng được.

Từ Đức Tuyền nghĩ thầm rằng, cũng lạ, Hạ Tưởng tuổi còn trẻ, sao lại khôn ngoan sâu sắc như vậy, so với những người đã lão luyện trên quan trường thì tuyệt đối không kém nửa phần, nói nói cười cười, như thể không có việc gì, thật sự là làm cho người ta nhìn không ra.

Hạ Tưởng và Đàm Long lại bắt tay.

Đàm Long trong lòng vừa mới thăng lên chức ủy viên thường vụ, Phó thị trường thường trực nên rất vui sướng, ngược lại vừa thấy Hạ Tưởng, sự vui sướng đó liền tan thành mây khói, khó có thể tiêu hết cơn giận dữ.

Cũng không biết vì sao, hắn nhìn như thế nào cũng không thấy Hạ Tưởng vừa mắt. Có lẽ là do cha vợ tương lai của Hạ Tưởng là Tào Vĩnh Quốc lúc trước đã chiếm vị trí ủy viên thường vụ, Phó thị trưởng thường trực mà hắn nghĩ vốn là của hắn, có lẽ là do Hạ Tưởng và Trần Phong đi lại rất gần, mà hắn đối với Trần Phong hết sức ác cảm. Tóm lại dù là nguyên nhân nào thì hắn càng ngày càng không thích Hạ Tưởng, thậm chí hận không thể đưa Hạ Tưởng mau mau vào chỗ chết.

Bây giờ hắn bắt tay với Hạ Tưởng, Đàm Long bên ngoài cười nhưng bên trong không cười nói:

– Phó Thị trưởng Tào vừa đi, sau này Phó chủ tịch huyện Hạ phải gánh trọng trách quan trọng trên người, nhưng phải chú ý phối hợp làm việc và nghỉ ngơi, không nên lo lắng. Ở thành phố có gì khó khăn cứ tới tìm tôi.

Hạ Tưởng có thể nhìn ra được nụ cười đắc ý của Đàm Long, cũng chẳng muốn so đo với hắn liền cười qua loa:

– Ưu điểm lớn nhất của tuổi trẻ chính là có thể chịu được khó nhọc, cảm ơn Phó Thị trưởng Đàm đã động viên, tôi sẽ cố gắng, và cũng tin tưởng rằng mình có thể chịu được.

Ý của Hạ Tưởng là nói, tuổi tác chính là ưu thế, cuối cùng cũng có thể đánh bại hắn? Đàm Long trên mặt không thể cười, xoay người và nói với người khác, không hề để ý tới Hạ Tưởng nữa.

Hạ Tưởng lắc đầu, sớm đã ném thái độ của Đàm Long sang một bên, trong lòng nghĩ, sau khi Hồ Tăng Chu tới thành phố Yến làm thị trưởng, mình có nên đến nhà hỏi thăm Thị trưởng Hồ một chút, ôn lại chuyện cũ không?

Hạ Tưởng đưa Tào Vĩnh Quốc đến đường cao tốc rồi quay về, Tào Vĩnh Quốc đi rồi, hắn lại quay trở về rụ sở Thành ủy, muốn tìm Trần Phong tâm sự, không ngờ vừa mới bước vào trụ sở, vừa lúc lại gặp Giang Thiên.

Giang Thiên theo đúng trình tự, đã chính thức được trúng cử làm Chủ tịch huyện Cảnh, hắn đến trụ sở Thành ủy là để báo cáo công tác sau khi đến đây. Gặp Hạ Tưởng, hắn thật vui mừng và tiếp đón Hạ Tưởng, hai người vừa đi vừa nói chuyện, cùng đi tới văn phòng của Trần Phong.

Trần Phong mừng rỡ khi gặp đồng thời cả Hạ Tưởng và Giang Thiên, cười nói:

– Vào đây, vào đây ngồi. Hai người các cậu cùng nhau tới, chắc là có việc gì vui?

Giang Thiên trước tiên nói:

– Tôi quay lại chào lãnh đạo, thứ nhất là muốn hỏi thăm sức khỏe ngài, sau đó là muốn báo cáo với ngài một số công việc của huyện Cảnh.

Hạ Tưởng vốn không khách sáo như vậy liền nói thẳng:

– Tôi tìm Thị trưởng Trần đầu tiên là muốn uống nước, sau đó là muốn tâm sự cho thoải mái một chút.

Trần Phong cười mắng:

– Tôi trở thành đối tượng khiến cậu được thoải mái tự bao giờ vậy? Cậu có còn coi tôi là Thị trưởng thành phố Yến nữa hay không?

Nói đùa vài câu, Giang Thiên liền báo cáo qua loa tình hình của huyện Cảnh.

Huyện Cảnh và huyện An là láng giềng, có cùng hoàn cảnh với huyện An. Du lịch cũng là trụ cột, khu du lịch Tam Thủy có quy mô và cấp bậc cao, so với khu du lịch Tam Thạch còn cao hơn một chút, hiệu quả và lợi ích về thiên nhiên cũng tốt hơn một chút. Trước khi Giang Thiên đến nhậm chức, khu du lịch Tam Thủy kéo được nhiều nhà đầu tư, lúc ấy có hy vọng sẽ vượt qua khu du lịch Tam Thạch trở thành nơi tham quan du lịch bậc nhất ở thành phố Yến. Nhưng sau khi Hạ Tưởng tới huyện An, áp dụng một loạt các kế hoạch, kết quả khu du lịch Tam Thạch được đầu tư xây dựng một số hạng mục nhỏ, du khách tới tham quan tăng lên, trong lúc đó khu du lịch Tam Thủy có sự chênh lệch rất lớn so với khu du lịch Tam Thạch, phải co vào và chạy đua song song với khu du lịch Tam Thạch, điều đó đã uy hiếp và gây áp lực không nhỏ tới huyện Cảnh.

Giang Thiên nhìn Hạ Tưởng cười nói:

– Cậu thật sự rất nổi tiếng ở huyện Cảnh chúng tôi, thậm chí có không ít người nói phải tới huyện An để gặp cậu. Nhìn xem rốt cuộc dáng vẻ cậu ra sao, còn muốn ở trước mặt chất vấn cậu, vì sao lúc nào cũng muốn đối đầu với huyện Cảnh?

Hạ Tưởng liền cười:

– Tôi là vì muốn huyện An phát triển, cũng không phải cố ý đối đầu với huyện Cảnh, Chủ tịch huyện Giang nói như vậy, có phải hơi có sắc thái chủ nghĩa bảo hộ địa phương hay không?

Giang Thiên cười ha hả không ngừng, nói một chút tình hình huyện Cảnh với Trần Phong. Bí thư huyện ủy Vương Việt lại là người của Thôi Hướng, tuy nhiên đối nhân xử thế coi như cũng có phép tắc, có điều khá đưa đẩy, không làm loạn, nhưng việc mà hắn đã quyết định thì muốn thuyết phục hắn lại rất khó khăn. Cường Giang Hải từ huyện An chuyển tới, chẳng những không nói chuyện với Giang Thiên, mà ngay cả Vương Việt cũng không qua lại, trên cơ bản ở trong tình trạng bị cô lập.

Giang Thiên nói, Trần Phong nghe, cũng không ra chỉ thị cho hắn nhiều lắm, chẳng qua là muốn Giang Thiên yên tâm công tác, tạo quan hệ thật tốt, chuyên tâm làm tốt kinh tế. Hạ Tưởng cũng biết rõ, đi đến đâu có người thì cũng sẽ có mâu thuẫn. Huyện chính là cửa ải quan trọng nhất, phải dựa vào bản lĩnh chính mình vượt qua, không làm được tốt ở cấp cơ sở, sau này cho dù lên vị trí cao hơn, cũng sẽ dễ dàng bị thất bại.

Giang Thiên nói xong sự việc, Trần Phong lại hỏi Hạ Tưởng:

– Vĩnh Quốc vừa đi, cậu không những phải trông nom Tào gia, mà còn phải để ý làm tốt việc xây dựng kinh tế huyện An. Như vậy cũng không dễ dàng gì, nói không chừng là có người có thể gây cho cậu không ít phiền phức, cậu đã nghĩ ra được cách đối phó nào chưa?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 28/08/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Phần 87 Tôi lập tức hiểu được ý của Muộn Du Bình, như có ánh sáng lóe lên trong đầu, không khỏi khen thầm. Chúng tôi không có bình dưỡng khí, nếu Cầu Đức Khảo có hành động gì, cả bọn chỉ có thể đứng xem. Mà quay về lấy thêm đồ nghề thì phải tốn thời gian, không biết chừng người ta đã đi tới tận đâu rồi. Nếu dưới nước kia có gì quan trọng, chúng tôi tuyệt đối không chiếm được cơ hội. Quả thực như lời Muộn Du Bình, khả năng đây là cơ hội duy nhất. Lợi dụng lúc mà bọn họ còn chưa để mắt tới những bình dưỡng khí kia, phá hỏng chúng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Vĩnh Hằng – Quyển 12
0 Từ phía xa nhìn lại, giống như một mũi tên vô cùng sắc bén, thế như chẻ tre, chớp mắt lao tới. Thời điểm hắn xuất hiện, không ngờ đã ở bên cạnh Hồng Trần Nữ. Thời điểm thân thể Hồng Trần Nữ chấn động, Bạch Tiểu Thuần đưa tay phải ra ôm lấy Hồng Trần Nữ. Hắn đứng tại chỗ, tay trái giơ lên, lấy vượt qua tốc độ của tia chớp, trực tiếp cách không chỉ về phía Trần Hạ Thiên cùng với Bạch Trấn Thiên! Đây không phải là hắn toàn lực ra tay, nhưng thời điểm đánh ra, thiên địa biến sắc, phong vân cuốn lên. Một chiến lực vượt ra khỏi tu vi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Ma Vương – Quyển 6
0: Cửu Biến... Sau một hồi rượu thịt ê hề, tất cả mọi người đều hơi choáng váng, lúc này hai người Hàn Thạc và Đặc Lan Khắc Tư đi riêng ra sau núi tìm một mỏm đá an tĩnh ngồi xuống. Gió núi quất vào mặt, không khí tươi mát, hai người lâu lắm mới gặp lại, tâm tình rất tốt. Đặc Lan Khắc Tư vẫn có thực lực Đại kiếm sư. Chìm đắm trong cảnh giới Đại kiếm sư năm năm, đấu khí của hắn càng thêm tinh thuần, nhưng có lẽ vì chưa có kỳ ngộ, đến nay còn chưa đột phá. Năm năm không gặp, hai người như xa nhau lâu lắm rồi. Nhất là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng