Hạ Tưởng ánh mắt lơ đãng mà đảo qua nhìn lên người cô, bỗng nhiên nhớ tới mình cũng đã lâu không tới gần phụ nữ xinh đẹp. Không hiểu làm sao mà lại động lòng, vội vàng thu lại ánh mắt, thầm mắng chính mình đang mơ tưởng.
Tuy nhiên ngẫm lại cũng có thể giải thích rằng, Tào Thù Lê còn chưa bị hắn bắt, Tiếu Giai lại ở xa thủ đô, Liên Nhược Hạm lại đã đi nước Mỹ, hắn bây giờ thật sự là một người đàn ông giữ thân thể như ngọc.
Mai Hiểu Lâm đã nhận ra ánh mắt của Hạ Tưởng, mặt hơi đỏ lên:
– Nhìn cái gì vậy, chưa thấy qua cơ thể phụ nữ xinh đẹp bao giờ sao?
Một câu khiến những ý nghĩ trong lòng Hạ Tưởng biến mất toàn bộ. Hắn cười thầm, ưu điểm lớn nhất của Mai Hiểu Lâm là giỏi tấn công người khác khi họ đang mơ màng. Mặc kệ không khí mờ ám như thế nào, câu nói đầu tiên của cô có thể khiến cho mọi tưởng tượng tốt đẹp đều tan thành mây khói. Cũng tốt, đỡ phải mắc sai lầm, Hạ Tưởng liền gãi gãi mày, rất thành thật mà trả lời:
– Đã từng gặp qua một số bộ phận cơ thể phụ nữ tuyệt đẹp, nhưng toàn bộ thì chưa hề được nhìn.
– Tôi biết mà, anh toàn nghĩ những điều xấu xa, thực chất đúng là da mặt rất dày.
Mai Hiểu Lâm nói Hạ Tưởng một hơi, lại bỗng nhiên mờ ám mà mỉm cười,
– Tôi xem anh cũng háo sắc nhưng không có can đảm nhận, hiện tại đã đính hôn, quả là anh đã bị Tào Thù Lê quản chặt chẽ, đừng nói là ăn vụng, mà ngay cả nhìn lén liếc mắt một cái cũng thấy chột dạ, có phải hay không?
Hạ Tưởng hết chỗ nói rồi, không muốn thảo luận vấn đề quan hệ nam nữ với Mai Hiểu Lâm liền hỏi:
– Ở trong trung tâm đầu não không có người nhà họ Mai, sao Mai gia nhà cô lại biết được tin này?
– Đừng nghĩ từ miệng tôi có thể biết được các mối quan hệ của Mai gia, tôi sẽ không nói cho anh biết đâu.
Mai Hiểu Lâm tức giận mà trừng mắt nhìn Hạ Tưởng, cũng không biết tại sao lại bất mãn với hắn,
– Dù sao tôi cũng đã tiết lộ tin tức cho anh, tin hay không là tùy anh. Tin tức này hiện tại chưa truyền ra bên ngoài, không chừng sẽ được dùng ở phía trước, mà sẽ không được truyền tới tỉnh Yến, anh hãy xem mà xử lý. Anh không cần cảm kích, tôi đi đây.
Cô nói đi là đi, đóng cửa lạ hơi mạnh, khiến mí mắt Hạ Tưởng nhấp nháy lên mấy cái.
Tin tức đó đối với hắn cũng là một tin tốt lành, nhưng liệu thời cơ đã đến hay chưa, Hạ Tưởng cũng biết rõ. Chuyện xảy ra trong nước, có đôi khi Bắc Kinh ra nghị quyết rồi, nhưng có lẽ phải sau hai tháng mới chính thức có văn bản, cũng có khi lại nhanh tới mức làm người ta không thở nổi, rốt cuộc liệu có một cơ hội nào không? Hạ Tưởng do dự một lúc lâu mới gọi điện thoại cho Tống Triêu Độ.
Tống Triêu Độ nửa ngày không nói gì, chỉ truyền đến những tiếng thở nhỏ, đại khái có vài phần như vậy, ông ấy mới dường như hạ quyết tâm lớn rồi nói:
– Các mối quan hệ của Mai gia tôi cũng biết một chút, lời nói của Mai Hiểu Lâm ít nhiều đúng là thật. Tuy nhiên cũng giống như cậu vừa nói, không nắm chắc được cơ hội. Nhưng đôi khi trong vấn đề chính trị chính là một canh bạc, nếu tôi đoán không sai, rốt cuộc Cao Thành Tùng sẽ không bị miễn nhiệm, dám chắc còn được đãi ngộ cấp tỉnh. Nếu như chúng ta nói thêm vài lời, chuyện này sẽ phát triển theo một hướng khác.
Buông điện thoại, tay Hạ Tưởng còn hơi run, lần đầu tiên hắn cảm giác như chính mình đang ở gần trung tâm một cơn gió lốc, gần đến mức cơn gió lốc có thể cảm nhận được sự bất an của không khí trước khi cơn gió lốc đó tiến đến.
Cuối tháng, ở hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Hình Đoan Đài chính thức thông báo rằng: thường vụ Thành ủy thành phố Yến, Trưởng ban thư ký Thành ủy Từ Đức Tuyền đã có những hành vi vi phạm nghiêm trọng. Trong vụ án Lệ Triều Sinh, y đảm nhiệm một vai trò quan trọng, là giúp Lệ Triều Sinh tiêu thụ quặng hơn nữa lại tiêu thụ một cách trắng trợn, số tiền rất lớn, tình tiết đặc biệt nghiêm trọng, đề nghị áp dụng biện pháp xử trí.
Cao Thành Tùng lập tức tỏ vẻ phản đối, ông ta không tin Từ Đức Tuyền có hành vi trái pháp luật, lại còn làm loạn kỷ cương, chắc chắn có người ở sau lưng phá rối, vu cáo hãm hại sự trong sạch của Từ Đức Tuyền.
– Vấn đề của Trưởng ban thư ký Từ tôi cũng biết một chút, bên trong Thành ủy nói anh ta tiêu cực không ít. Chúng tôi đã nắm được những chứng cứ vô cùng chính xác, cây ngay không sợ chết đứng, tôi tán thành tiến hành điều tra, lập hồ sơ vụ án Từ Đức Tuyền.
Thôi Hướng lại một lần nữa đứng đối diện với Cao Thành Tùng nói.
Thôi Hướng căm giận Cao Thành Tùng đã lâu. Không chỉ là bởi vì lần trước vì chuyện của Cao Kiến Viễn và chuyện bất động sản Lĩnh Tiên, khiến y nhìn ra được bản chất của Cao Thành Tùng, còn bởi vì Cao Thành Tùng do dự, khiến cho y phải kéo dài thời gian nhậm chức Phó bí thư tỉnh ủy. Hiện tại Tào Vĩnh Quốc đã được bổ nhiệm tới thành phố Bảo làm Bí thư Thành ủy, cán bộ tỉnh Yến đã có sự điều chỉnh, Cao Thành Tùng vẫn còn áp chế không để y lên như vậy, thật sự là làm cho người ta tức giận vô cùng.
Mặc dù Cao Thành Tùng không có quyền quyết định đối với việc y nhậm chức Phó bí thư tỉnh ủy, nhưng Cao Thành Tùng vẫn giữ vấn đề này lại ở tỉnh Yến, tạm thời không đề nghị lên Bắc Kinh, nói là không muốn có nhân tố nào phá vỡ cục diện của tỉnh Yến. Thôi Hướng có thể đoán được dụng ý của Cao Thành Tùng, ông ta cố tình kéo không để y đi, muốn làm mình phải cúi đầu, hoặc là chờ đợi thời cơ, thừa cơ đưa người của ông ta lên.
Thôi Hướng nắm được cơ hội tấn công Cao Thành Tùng như vậy liền không thể bỏ qua.
Ánh mắt Cao Thành Tùng cực kỳ bất mãn nhìn về phía Thôi Hướng nói:
– Bí thư Thôi không cần đem cả những tình cảm cá nhân vào trong này, Trưởng ban thư ký Từ trước đây trong công tác đã có những lỗi lầm với anh, nhưng anh cũng không nên để ý như vậy, hãy nhìn vào sự việc chứ đừng nhằm vào những hiềm khích cá nhân.
Thôi Hướng không chút hoang mang mà đáp:
– Bí thư Cao nói quá lời rồi, tôi cũng là đang tùy việc mà suy xét, cũng không phải nhằm vào đồng chí Từ Đức Tuyền. Anh ta bị các đồng chí ở Uỷ ban Kỷ luật tỉnh nắm được nhược điểm, chứ không phải do tôi phát hiện ra vấn đề. Đương nhiên, nếu tôi có thể phát hiện ra vấn đề của anh ta, cũng nhất định theo quy định mà báo lên trên.
Cơn tức giận của Cao Thành Tùng vốn tích góp lâu nay liền bộc phát ra. Từ khi bị Tống Triêu Độ đứng ở phía sau màn đánh lén, y vẫn nén giận một chút, không nghĩ tới việc đối phương vẫn áp sát không tha, cuối cùng vung đao về phía Từ Đức Tuyền, con giun xéo mãi cũng phải quằn, cuối cùng không thể chịu đựng được nữa, rốt cục ông ta “Bộp” đập bàn:
– Qúa lắm, thật quá lắm, một cán bộ cấp giám đốc sở, một thường vụ Thành ủy, các anh nói điều tra là điều tra, cũng không xem xét xem vì thế có thể mang đến những ảnh hưởng tiêu cực cho tỉnh Yến? Đảng và Nhà nước bồi dưỡng ra một cán bộ dễ dàng lắm sao? Hơn nữa để đi tới cấp sở, phải qua biết bao lần kiểm tra, phải đào tạo mất bao nhiêu năm? Chẳng lẽ chỉ vì một chuyện nhỏ, liền phủ định toàn bộ những việc anh ta đã làm, cuối cùng các anh muốn làm gì? Là muốn trả thù, hay là muốn làm cho tôi không chịu đựng nổi?
Đường đường là một Bí thư Tỉnh ủy lại mất đi lý trí, giọng điệu với mọi người hết sức giận dữ! Trước đó hai tháng, đại bộ phận mọi người đều nói Cao Thành Tùng lạm dụng uy quyền, không phải là ngậm miệng không nói, mà chính là muốn giữ mình.
Nhưng sự việc hôm nay lại khác nhau rất lớn, mọi người đều có dáng vẻ bình tĩnh, thong dong, không có một người nào bị Cao Thành Tùng dọa nên thấy sợ, thậm chí còn lấy Chủ tịch tỉnh Diệp Thạch Sinh hiền lành ra để so sánh. Chủ tịch tỉnh khóe miệng còn mỉm cười nhạt. Mọi người đang ngồi đều là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, đều là các cán bộ do trung ương quản lý, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ người hậu thuẫn phía sau Cao Thành Tùng đã lui về, cũng nhìn rõ được tiền đồ của Cao Thành Tùng, cho nên cũng thấy quầng sáng của Bí thư Tỉnh ủy đã yếu đi không ít. Hơn nữa ai cũng đã là người lão luyện trong quan trường, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Hình Đoan Đài chuyên môn lặp đi lặp lại nhiều lần về vấn đề người của Cao Thành Tùng, ông ta chắc chắn phải có chỗ dựa mới dám làm như vậy đúng không?
Nếu nói ông ta không được cấp trên gợi ý, ai mà tin được chứ?
Cao Thành Tùng vừa rồi nổi cáu đã chứng minh chuyện này không thể tranh cãi, chính là quyền lực của ông ta đã không bằng trước kia để khống chế mọi chuyện của tỉnh Yến nữa rồi.
Mã Vạn Chính đứng ra làm dịu tình hình:
– Bí thư Cao không cần phải nổi giận, phải nghe ý kiến của đa số mọi người một chút. Chủ nhiệm Hình dù sao cũng là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật, ông ấy làm công tác kiểm tra kỷ luật đã nhiều năm nay, điều tra vô số các vụ án, sự thật đã chứng minh, ông ấy làm việc rất điềm đạm, chắc chắn, chưa bao giờ ỷ vào chức vụ của mình, luôn lấy sự thật để nói chuyện. Đồng chí Từ Đức Tuyền nếu không có vấn đề gì, Chủ nhiệm Hình có thể nói cho mọi người hiểu mọi chuyện. Tất cả mọi người đều ở trong tỉnh Yến, đều là đã qua nhiều kinh nghiệm thử thách, không nên hơi một tí lại cãi nhau. Mọi người có thể không có cùng ý kiến, nhưng điểm xuất phát đều tốt, đều là vì công việc, có phải hay không?
Lời nói của Mã Vạn Chính ít nhiều chứa nhiều sắc thái thiên lệch.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 28/08/2017 13:36 (GMT+7) |