Quan Trường - Quyển 3

Phần 28

Thịnh Đại còn chưa thành lập xong dự án, chẳng qua Hạ Tưởng biết ủy ban nhân dân huyện thông qua chỉ là chuyện sớm muộn. Một là có Lý Đinh Sơn ủng hộ, hai là Khâu Tự Phong cũng sẽ không ngăn cản bất cứ chuyện gì có lợi cho sự phát triển kinh tế của huyện An, dù sao hắn thân là chủ tịch huyện cũng được ăn hôi, hơn nữa làng du lịch một khi thành công sẽ có nhà đầu tư vào huyện An. Có đầu tư, trong lý lịch của hắn sẽ được lưu lại một điểm đẹp.

Việc tốt như vậy, sao hắn có thể cố ý gây khó dễ chứ ?

Thẩm Lập Xuân nghe xong có chút khó xử nói:

– Việc tốt là việc tốt, chẳng qua cậu cũng biết, hiện tại tôi chỉ là Trưởng phòng Khai phá, quyền lực có hạn, chỉ có thể phụ trách báo cáo với phó tổng giám đốc chủ quản. Nếu như hắn cảm thấy có thể được, mới giao lên tổng giám đốc Thành. Cho nên, phải qua tầng tầng cửa, trong lòng tôi không chắc chắn cho nên không dám đảm bảo.

– Anh có thể báo lên trên là được. Tôi cũng là vì nhìn vào mối quan hệ không tệ của chúng ta nên mới báo trước với anh. Dự án này rất được huyện ủng hộ, hơn nữa tương lai vô cùng tốt. Tôi phỏng chừng chỉ cần truyền ra tin đồn sẽ có không ít nhà đầu tư cảm thấy hứng thú, ví dụ như tập đoàn Viễn Cảnh, như bất động sản Thiên An…

Ý tưởng ban đầu của Hạ Tưởng là thông qua Thẩm Lập Xuân chuyển đến Thành Đạt Tài. Sở dĩ hắn kể ra mấy nhà khai phát kia thực ra là tạo mấy nhà cạnh tranh giả cho Thành Đạt Tài nhìn, tăng áp lực với hắn, không để hắn cho rằng ngoài tập đoàn Đạt Tài ra thì không ai có thể làm được nữa.

– Tập đoàn Viễn Cảnh cũng cảm thấy hứng thú ?

Thẩm Lập Xuân vừa nghe đến tên tập đoàn Viễn Cảnh, nhất thời nâng lên tinh thần.

Một vị mỹ nữ nếu như chỉ có một người theo đuổi, cô ta có đẹp hơn nữa cũng không thể hiện ra giá trị bản thân; nếu như có hai người theo đuổi, giá trị bản thân sẽ gia tăng gấp đôi. Cũng cái lý lẽ này, người theo đuổi càng nhiều thì giá trị bản thân càng cao, kỳ thật cũng giống như quy luật bán đấu giá, một đồ vật không đáng bao nhiêu tiền, mọi người tranh nhau, vô hình trung sẽ làm tăng giá tiền.

Xét đến cùng vẫn là cuộc chiến tâm lý.

Cổ phiếu cũng chính là đạo lý này, đều là tài phú hư cấu, chỉ cần người sở hữu đều cho rằng cổ phiếu đó đáng giá tiền, cổ phiếu sẽ tăng giá trị. Hạ Tưởng chính là muốn tung tập đoàn Viễn Cảnh ra làm mồi dụ tập đoàn Đạt Tài. Nếu như ngay cả tập đoàn Viễn Cảnh cũng cho rằng dự án này có giá trị, tập đoàn Đạt Tài nhất định sẽ coi trọng.

Bởi vì trong mắt tập đoàn Đạt Tài, chỉ có Viễn Cảnh mới được xem là đối thủ.

– Hứng thú rất lớn.

Hạ Tưởng cũng không cố làm ra bí ẩn. Lấy hiểu biết của hắn về Liên Nhược Hạm, lại thêm ảnh hướng của hắn đối với Cao lão, để tập đoàn Viễn Cảnh đầu tư vào làng du lịch là không khó. Chẳng qua hắn không muốn để Liên Nhược Hạm đến huyện An đầu tư, bởi vì tập đoàn Viễn Cảnh sau khi mở rộng nhà máy dược và nhà máy thép, không thể phân tán tinh lực làm làng du lịch. Hơn nữa suy nghĩ sâu hơn, nếu như tập đoàn Đạt Tài gia nhập vô hình trung hắn có mối ràng buộc chặt hơn với Phó bí thư Vương, đồng thời, cũng kiếm được nhiều cơ hội tiếp xúc với Thành Đạt Tài hơn.

Trong trường phong ba trên quan trường tỉnh Yến sắp tới, tăng thêm một tầng bảo hộ của tập đoàn Đạt Tài, chính là tăng thêm một tầng tự vệ.

– Nói chính xác là, trên cơ bản có ý đầu tư, chuẩn bị đến huyện An khảo sát.

Hạ Tưởng dùng một ngón tay chỉ vào chiếc xe đang đậu bên ngoài:

– Ngay cả xe tổng giám đốc Liên cũng cho tôi mượn, muốn tôi nói tốt vài câu cho tập đoàn Viễn Cảnh khi ủy ban huyện ra quyết định. Chẳng qua vì bảo vệ lợi ích cho xí nghiệp địa phương, đồng thời cảm thấy quan hệ tốt với Lập Xuân cho nên mới nhẫn nhịn không để lộ tin đồn ra ngoài. Sau này anh đừng nói tôi bán rẻ anh đấy nhé!

Thẩm Lập Xuân nhìn chiếc Land Rover đang đậu bên ngoài, cũng biết với thực lực của Hạ Tưởng không thể có được con xe Land Rover này. Cho dù mua được cũng không thể kiếm được biển số Bắc Kinh, trong lòng đã tin tám phần:

– Tối nay tôi tìm tổng giám đốc Thành, nghiêm túc báo cáo chuyện này với ông ấy. Khu du lịch Tam Thạch một năm có thể thu hút được bao nhiêu khách du lịch ? Khu du lịch mở rộng diện tích bao nhiêu ? Đất khu du lịch, sau khách đi vào, hàng năm có phải đóng phí quản lý cho khu du lịch hay không ?

Thẩm Lập Xuân một hơi hỏi ra loạt vấn đề, đều vô cùng chuyên nghiệp, hỏi vào đúng vấn đề mấu chốt. Hạ Tưởng cũng không sợ phiền phức nhất nhất trả lời, còn phân tích thị trường tương lai cho hắn nghe, đến nỗi Thẩm Lập Xuân muốn thử ngay lập tức, hận không thể lập tức báo cáo với tổng giám đốc Thành, sau đó lái xe đến khu du lịch Tam Thạch khảo sát thực địa.

Rời khỏi phòng làm việc của Thẩm Lập Xuân , Hạ Tưởng lái xe đến văn phòng Tôn Hiện Vĩ ở tòa nhà Vu Thụy. Thành phố Yến vào tháng chín vẫn còn rất nóng, trời nóng hầm hập, tựa hồ dầu cũng muốn bốc hơi, may mắn chiếc Land Rover có điều hòa đủ mạnh, trong xe cũng xem như mát mẻ.

Khi đi qua đường Hoa Nam, vừa vặn nhìn thấy khu chung cư chính phủ mới xây dành cho quan viên, cũng là khu chung cư công cuối cùng của nhà nước. Hạ Tưởng chợt nhớ tới hắn có một căn phòng nhỏ ở trong khu đó nhưng chưa từng đến đó lấy một lần, lại nghĩ không chừng sau khi kết hôn có thể cùng Tào Thù Lê ở đó, lại đột nhiên nảy ra ý nghĩ, lái xe quay đầu vào khu chung cư đó.

Độ xanh hóa của khu chung cư cũng không kém, các hạng mục đã đầy đủ cả, khu bệnh viện, nhà trẻ vân vân, không hổ là khu chung cư của nhà nước, vật liệu dùng đều là loại tốt nhất. Hạ Tưởng đi vào khu nhà tên Đan Nguyên, ngẩng đầu nhìn lên. Với tư lịch của hắn chỉ có thể được phân đến tầng năm, tầng cao hơn còn chưa đến phần. Nhìn thấy căn phòng thuộc về hắn, trong lòng lại có một loại cảm giác khác.

Không mang chìa khóa cho nên cũng không muốn lên lầu, ở dưới lầu nhìn vài lần, khá hài lòng với hoàn cảnh xung quanh, căn phòng mặc dù không lớn nhưng sau này cũng là nhà của mình. Trong lòng hắn vừa động liền lấy điện thoại ra gọi điện cho cha mẹ.

– Ba, báo với ba hai chuyện. Một là con muốn đính hôn với Tào Thù Lê, đây là ý của bác Tào, đến lúc đó ba và mẹ lên đây một chuyến. Hai là nhà nước cấp cho con một căn hộ, hai người có thời gian đến thành phố Yến sống một đoạn thời gian, dù sao cũng có chỗ ở.

Hạ Thiên Thành không kìm được vui sướng, cười ha ha nói:

– Đính hôn là tốt, định thân rồi không chạy được nữa. Đúng rồi, con trai, phó chủ tịch huyện có dễ làm không ? Nếu không dễ làm con cứ nói với Thị trưởng Trần rồi trở về thành phố Yến cũng được.

Hạ Tưởng không biết nói gì, mặc dù là Phó chủ tịch huyện, nhưng cũng là vị trí mà nhiều người muốn mơ tới, sao có thể nói không làm là không làm cho được ? Hơn nữa hiện tại hắn cảm thấy hoàn toàn tốt, hiện tại cũng dần dần thuận nước thuận gió, đang định thi triển tay chân ở huyện An, sao có thể buông bỏ được chứ ? Đương nhiên không thể giải thích rõ với ông bố được, sau khi nói vài câu, nói đợi đến khi có thời gian sẽ bàn bạc thêm với bọn họ. Hai người nói thêm vài câu rồi ngắt điện thoại.

Đến phòng làm việc của Tôn Hiện Vĩ. Tôn Hiện Vĩ đang họp, vừa thấy Hạ Tưởng đến liền khoát tay, vô cùng khí thế nói:

– Tan họp, các vị thương lượng một phương án, đợi đến khi hoàn thành rồi báo cáo với tôi. Chưa hoàn thành đừng báo cáo, việc gì cũng để tôi làm, vậy thuê các vị làm gì.

Hạ Tưởng lại cười, Thẩm Lập Xuân cũng tốt, Tôn Hiện Vĩ cũng tốt, so với phó chủ tịch huyện như hắn đều uy phong hơn. Hắn đều không dám kiêu ngạo với người khác như vậy.

Tôn Hiện Vĩ trái phải không còn người liền mang bộ mặt tươi cười mờ ám, nói:

– Phó chủ tịch Hạ, tôi thật hâm mộ cậu nha, trái như hoa phải như ngọc, việc tốt trên đời này đều bị cậu hưởng hết rồi, thật không công bằng.

– Anh còn dám nói ?

Hạ Tưởng giả bộ tức giận:

– Anh cố ý hủy hoại trong trắng của tôi phải không ? Đừng tưởng rằng tôi không biết anh đang nuôi một em Tiểu Tam ở khu chung cư kia, tin tôi báo với chị dâu hay không ?

– Tiểu Tam nào ?

Tôn Hiện Vĩ ngẩn người.

Hạ Tưởng im lặng, hiện tại còn chưa có cách nói Tiểu Tam, hiện tại phổ biến nhất là Tiểu Bí, liền cười giải thích:

– Kẻ thứ ba, gọi thân mật là Tiểu Tam.

Tôn Hiện Vĩ liền hiểu ra, cười hì hì nói:

– Đừng dọa tôi, tôi không có.

Hạ Tưởng cũng chỉ tùy miệng dọa hắn thôi. Chẳng qua nhìn thấy biểu tình của hắn thì biết mình đã nói trúng, lại giả bộ như đã biết từ trước:

– Thế nào, muốn tôi nói ra tên khu nhà đó không ? Cô ta tên gì không ?

– Đừng, trong lòng mọi người tự biết là được mà, nói ra thì chẳng còn hương vị gì nữa.

Tôn Hiện Vĩ coi như chấp nhập cách nói của Hạ Tưởng, bị Hạ Tưởng cho vào tròng:

– Quái lạ, tôi luôn cảm thấy các công tác làm rất bí mật, sao cậu lại biết được ?

Tôi không biết, tôi chỉ đoán thôi. Hạ Tưởng cười hắc hắc không ngừng. Chỉ trách anh trong lòng có quỷ, bị hù dọa khai ra thôi, lại nói:

– Anh đừng quản. Dù sao tôi cũng không nói, trong lòng anh hiểu là được.

– Hiểu được, hiểu rồi, ý của tôi ngày đó là khen ngợi Tào Thù Lê như hoa như ngọc, thật sự không có ý gì khác. Nói thế nào thì tôi cũng không dám mà phải không ? Cô ấy chính là thiên kim tiểu thư nhà Phó thị trưởng mà.

Tôn Hiện Vĩ đã nhận thua, chẳng qua vẫn không nén nổi lòng hiếu kỳ, nhỏ giọng hỏi:

– Sao cậu có thể sắp xếp được thời gian hợp lý, kế hoạch hợp lý, để cho hai vị mỹ nữ đó đều cho rằng cậu là duy nhất của bọn họ ?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 28/08/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 33
Phần 28 Đại trận thiên nhiên dường như sinh ra sự cộng minh nào đó với năng lượng trong thiên địa. Bởi vậy Lục Thiếu Du vừa mới đột phá, khí tức kéo lên còn không có dấu hiệu dừng lại. Khí tức tiếp tục kéo lên, giống như là một cơn hồng thủy, một đường thế như chẻ tre. Đây là... Một màn này khiến cho Tử Yên và Âm Minh phía xa ngạc nhiên, ánh mắt vô cùng kinh ngạc nhìn chăm chú vào trong hợp cốc. Lục Thiếu Du đột phá đã khiến cho các nàng nghẹn họng nhìn trân trối. Tới cấp độ Đế giả muốn đột phá vô cùng khó khăn. Thế nhưng đối...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Quan Trường – Quyển 12
Phần 28 Hạ Tưởng đi theo Lưu Kiệt Huy lên lầu, ánh mắt đảo qua một cái, lại phát hiện một bóng dáng quen thuộc, không ngờ là Hoa Nhài Bạc. Hắn thầm tức giận, Hoa Nhài Vàng quá bắt mắt, đến Tần Đường thì không xuất đầu lộ diện nữa, dễ dàng gây chuyện Hắn quyết định sau này nói với các cô Đến phòng, không có người ngoài, chỉ có một mình Lưu Kiệt Huy Lưu Kiệt Huy muốn mời Hạ Tưởng ngồi lên ghế chủ tọa, tổng cộng 2 người, chủ yếu và thứ yếu không sao cả, Hạ Tưởng nhượng bộ không lại, liền ngồi ngay giữa. Sau đó lên thức ăn và rượu, Lưu Kiệt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Phần 28 Điều chú Ba nhắc đến, tôi đã quan sát thấy từ lâu, chỉ là không lên tiếng nói ra. Một mặt vì băng hình không được nét, tôi không rõ mình có nhìn lầm hay chăng, mặt khác là vì tôi tin chú sẽ nhanh chóng để ý thấy thôi. Quả nhiên, chú Ba dừng hình lại rồi tiến lại gần xem. Tôi cũng sáp vào, muốn nhìn cho kỹ để xác định lại một chút. Liếc nhìn vài lần, tôi liền có kết luận: Không nghi ngờ gì nữa, tuổi tác của Hoắc Linh tại thời điểm ghi hình cuốn băng này không thể quá ba mươi. Ở đây không nói đến bề ngoài trẻ trung, mà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng