Quan Trường - Quyển 3

Phần 40

Tra Phương đến báo cáo công tác vốn để báo cáo thành tích, lại được Khâu Tự Phong sau khi tiếp một cú điện thoại thì vẻ mặt ôn hòa của Chủ tịch huyện Khâu đột nhiên trở nên đại biến, thay đổi hẳn thái độ, đối với công tác của y không ngừng hung hăng phê bình, chỉ trích, càng nói càng trào dâng, cuối cùng không sai biệt lắm là khẩu khí khiển trách.

Điều này làm cho Tra Phương mặt mày xám như tro, trong lòng lại tức giận, bất bình, nghĩ rằng mình là người đáng phải bị mắng chửi vậy sao? Công tác của Phòng Công thương luôn luôn khai triển tốt, cho dù có một vài điểm xấu nhỏ cũng là việc bình thường, bây giờ Chủ tịch huyện Khâu không nể tình chút nào, ngay tại mặt bắt bẻ, đúng là không chịu nổi.

Oán thầm là việc oán thầm, bên ngoài mặt y vẫn biểu hiện ra vẻ cung kính, chờ cho Chủ tịch huyện Khâu mắng chửi trong mấy phút. Có lẽ là mắng mỏ sinh mệt mỏi, cũng có lẽ là thấy mắng mỏ y cũng không có ý nghĩa gì, liền phất phất tay cho Tra Phương bỏ của chạy lấy người.

Tra Phương vừa đi, Khâu Tự Phong đột nhiên mắng to một tiếng:

– Hạ Tưởng, tao và mày không đội trời chung.

Sự phẫn nộ của Khâu Tự Phong có nguyên do là y nhận được một cuộc điện thoại từ Bắc Kinh, nói cho hắn một tin tức vô cùng khiếp sợ cũng như vô cùng phẫn nộ, khiến những điều hắn đang chờ mong đều trở thành một cơn lửa giận.

Gia tộc số một của Bắc Kinh, cô con gái của Ngô gia chính xác đang ở thành phố Yến, cô tên là Liên Nhược Hạm, bây giờ là Tổng giám đốc của Tập đoàn Viễn Cảnh.

Liên Nhược Hạm, không ngờ là Liên Nhược Hạm.

Khâu Tự Phong vốn đang cùng chờ mong vào đám hỏi với Ngô gia, đám hỏi của y với Mai Hiểu Lâm thất bại khiến hắn gần như khi đối diện với cuộc hôn nhân do gia tộc sắp xếp trở nên hoàn toàn mất đi hứng thú, cũng vốn không xem việc này quá trọng yếu nhưng mơ hồ nghe nói cô con gái của Ngô gia vô cùng giỏi giang, cực kỳ xinh đẹp, tuổi so với Mai Hiểu Lâm cũng ít hơn mấy tuổi, hơn nữa còn nghe nói còn chưa có yêu đương ai.

Là đàn ông thì đều có tâm lý muốn độc chiếm, Khâu Tự Phong tự cho là đã nhặt được bảo bối của thiên hạ, cho rằng cuối cùng vận khí của y cũng vận chuyển, có lẽ còn có thể tình đầu ý hợp với cô con gái của Ngô gia, trở nên có một tình yêu chân chính. Nhưng y thật không ngờ, người con gái của Ngô gia chính là Liên Nhược Hạm.

Vì sao lại chính là Liên Nhược Hạm? Vì sao lại không thể là người khác?

Khâu Tự Phong gần như trở nên như cuồng bạo.

Nếu đúng ra mà nói thì quan hệ giữa Hạ Tưởng và Mai Hiểu Lâm chỉ là sự phỏng đoán của y thì độ thân mật quyến luyến của Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm thì nhìn thấy được. Cho dù Liên Nhược Hạm không phải là bạn gái của Hạ Tưởng, nhưng cô đối với Hạ Tưởng đúng là có tình cảm thắm thiết, điều khác thì không nói, chỉ bằng việc cô đem chính cái xe mình yêu thích nhất cho Hạ Tưởng sử dụng là đã đủ thuyết minh mọi vấn đề.

Đột nhiên y nhớ rất rõ ánh mắt của Liên Nhược Hạm chưa bao giờ rời khỏi người Hạ Tưởng, vẻ dịu dàng trong ánh mắt thể hiện rõ ra ngoài. Bây giờ nghĩ lại, không phải là đang say đắm trong tình yêu thì là cái gì? Khâu Tự Phong càng nghĩ càng nổi giận, không kìm chế nổi. Vì sao Hạ Tưởng lại giống như là khắc tinh của y, luôn luôn trở thành chướng ngại vật ngăn cản y?

Nếu vậy sao không tìm người diệt trừ thằng nhãi này nhỉ? Trong cơn thịnh nộ, thậm chí Khâu Tự Phong còn nảy ra ý niệm độc ác này. Trước kia, khi ở Bắc Kinh, lúc y giận dữ người nào thì thường đánh gãy tay chân của người ấy, hoặc là đuổi kẻ địch ra khỏi Bắc Kinh, cũng đã thực hiện qua một số thủ đoạn nhơ bẩn. Nhưng đó là lúc tuổi trẻ còn bồng bột, từ khi y theo chính trị tới nay thì tính tình cũng được kiềm chế rất nhiều, hiểu được là phải suy xét vấn đề từ cái nhìn toàn cục, học được các thủ đoạn đánh bọc hậu, cũng từ từ nhận biết được rằng chỉ một bộ phận rất nhỏ trên thế giới giải quyết các mâu thuẫn bằng bạo lực, phần lớn còn lại là phải dùng đến trí tuệ để hòa giải.

Khâu Tự Phong cũng bị ý niệm trong đầu của y làm cho hoảng sợ. Sau đó tự lắc đầu cười giễu cợt mình, đã lớn rồi mà bất cứ lúc manh động nào cũng nghĩ đến việc diệt trừ người khác, đây đâu phải là hình tượng của một người lớn lên trong một gia tộc lớn, thuộc Thái Tử Đảng? Những người này thường thể hiện bản lĩnh một cách chân chính, quang minh chính đại đánh bại đối thủ, lấy cánh tay mình đè đối thủ xuống, làm cho đối thủ không phản kháng được, thắng lợi như vậy mới sung sướng chứ.

Suy nghĩ thông suốt, lại trải qua quá trình phát hỏa hồi nãy đã đá bay mấy cái ghế dựa, Khâu Tự Phong chậm rãi bình tĩnh trở lại, lấy điện thoại gọi Cường Giang Hải lại.

Cường Giang Hải vừa bước vào thì Khâu Tự Phong đã yêu cầu y đóng cửa chặt lại rồi nói:

– Tìm một vài người tin tưởng được theo dõi Hạ Tưởng, xem có thể điều tra ra chút manh mối nào không?

Cường Giang Hải không rõ vì sao đột nhiên Khâu Tự Phong lại sinh ra hứng thú với Hạ Tưởng, y hỏi:

– Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Chủ tịch huyện Khâu, ngài muốn tra xét điều gì, tham ô hay vấn đề khác?

– Điều tra về vấn đề tác phong sinh hoạt!

Khâu Tự Phong cũng biết với vị trí hiện tại của Hạ Tưởng thì cũng không có bao nhiêu cơ hội để tham ô.

– Hạ Tưởng còn chưa kết hôn thì làm sao có vấn đề gì trong tác phong cuộc sống?

Cường Giang Hải khó hiểu hỏi.

– Bạn gái hắn là con gái của Phó Thị trưởng Tào, điều tra xem thử hắn có quan hệ mờ ám với cô gái nào khác không?

– Chủ tịch huyện Khâu, Hạ Tưởng còn chưa kết hôn, cho dù chân hắn đứng trên hai chiếc thuyền, cùng một lúc yêu đương với mấy người con gái thì cũng không có việc gì lớn cả. Cho dù hắn thực sự như vậy, bị chúng ta túm được nhược điểm thì cũng không làm gì được hắn, không thể uy hiếp hắn thì làm thế nào?

Cường Giang Hải đối với ý tưởng của Khâu Tự Phong thì cũng không hiểu, cảm thấy tự dưng không có việc gì lại đi kiếm việc phiền toái làm gì.

– Bảo anh điều tra thì anh cứ điều tra, lắm lời làm gì?

Khâu Tự Phong bị Cường Giang Hải hỏi liên tục nên không giữ được kiên nhẫn, khoát tay nói:

– Tìm một vài người tin tưởng được và có ánh mắt ấy, đừng có làm bại lộ tung tích ra, trước mắt âm thầm điều tra hắn một khoảng thời gian đã rồi tính sau.

Cường Giang Hải buồn bực rời khỏi văn phòng Khâu Tự Phong. Lúc trở lại văn phòng của mình, y suy nghĩ một lát rồi gọi điện thoại cho Hứa Đại Căn.

Hứa Đại Căn là tên côn đồ sinh ra và lớn lên tại đất huyện An này, cách đối nhân xử thế của y với người khác cũng khá nghĩa khí, lại hay tranh cường háo thắng với người khác. Cường Giang Hải và y qua mấy lần tiếp xúc, cảm thấy y cũng là người có thể tin cậy được, vì thế nên đem chuyện này giao cho y đi làm.

– Đại Căn, tôi là Cường Giang Hải, có chuyện này tôi muốn nhờ cậu giúp tôi một chút…

Giọng nói của Cường Giang Hải đầy nhiệt tình nhưng không mất vẻ uy nghiêm.

– Phó Chủ tịch huyện Cường có điều gì xin nói ra, Hứa Đại Căn tôi không có bản lĩnh gì cả, nhưng đối với bạn bè mà làm được điều gì thì sẽ không tiếc cả mạng sống này để làm bằng được.

Hứa Đại Căn vừa nói ra đã làm cho lỗ tai của Cường Giang Hải bị chấn động.

Cường Giang Hải nhíu nhíu lông mày. Thật ra y không muốn giao tiếp với một người như Hứa Đại Căn bởi cảm thấy những người như thế này không làm được chuyện gì, nhưng với việc theo ngầm theo dõi người khác thì dạng người như thế này lại là đúng sở trường. Vì thế y liền nhẫn nhịn nói:

– Giúp tôi theo dõi một người, tên hắn ta là Hạ Tưởng, là Phó Chủ tịch huyện. Tôi sẽ phải biết các tin tức rằng 7 ngày một tuần hắn đi làm ra sao, đã gặp qua những người nào… cung cấp tin càng tỉ mỉ càng tốt. Vậy cậu có làm tốt được hay không vậy?

– Theo dõi Phó Chủ tịch huyện à? Chuyện này là chuyện lớn đấy, cũng khá khó khăn.

Giọng nói của Hứa Đại Căn vừa the thé lại vừa khó nghe làm Cường Giang Hải đúng là muốn quẳng cả điện thoại xuống nhưng rồi cũng phải nhẫn nhịn xuống. Y biết rằng Hứa Đại Căn cố ý nói như vậy là để đưa ra điều kiện. Quả nhiên, Hứa Đại Căn dừng lại một chút, sau đó lại nói:

– Là Phó Chủ tịch huyện thì đều có lai lịch không nhỏ, nếu vậy thì sự phiêu lưu mạo hiểm của anh em tôi rất lớn. Không biết Phó Chủ tịch huyện Cường có cách nói nào thuyết phục không?

– Được, xảy ra vấn đề gì tôi sẽ chịu trách nhiệm. Mặt khác, các chi phí, vật dụng trong quá trình vất vả điều tra thì tôi sẽ để bên thuế vụ tạo cho cậu ít ưu đãi.

Hứa Đại Căn có mở một phòng khiêu vũ và một nhà hàng, một cú điện thoại vừa rồi của Cường Giang Hải là có thể miễn giảm cho y không ít tiền thuế.

Hứa Đại Căn hừ hừ mấy tiếng rồi nói:

– Những cái đó cũng chưa thật đầy đủ, nhưng mà tôi sẽ báo cáo tình hình cho ngài.

Buông điện thoại ra, Cường Giang Hải mắng một câu:

– Cái loại đồ lưu manh, về sau ông dẫm mày chết.

Đối với các hành động như vậy của đối phương thì Hạ Tưởng hoàn toàn không hay biết gì cả, hắn đang bận rộn với việc thu xếp việc trong ngày mai thì Tập đoàn Viễn Cảnh tới khảo sát hạng mục làng du lịch.

Tin tức này thì cũng đã có tiếng gió truyền ra ngoài, Tập đoàn Đạt Tài tạm thời không có động tĩnh. Hạ Tưởng liền quyết định chờ sau khi Tập đoàn Viễn Cảnh tới khảo sát sẽ lại thu xếp để Bất động sản Thiên An tới tiếp tục khảo sát. Hắn không tin là Thành Đạt Tài sẽ không động tâm. Hắn cũng đã gọi điện thoại cho Thẩm Lập Xuân, Thẩm Lập Xuân nói đã báo cáo với Thành Đạt Tài nhưng Tổng giám đốc Thành vẫn chưa tỏ thái độ, khả năng là vẫn còn đang do dự.

Thành Đạt Tài vẫn không coi trọng thị trường tại các huyện, Hạ Tưởng đối với điều này cũng có hiểu biết. Vì thế nên muốn Thành Đạt Tài có hành động thì phải làm cho y thay đổi chủ ý, điều này cũng không dễ dàng gì. Tuy nhiên, Hạ Tưởng tin tưởng chỉ cần đưa thanh thế chuyện này lên đủ lớn, tiếp đó Tập đoàn Viễn Cảnh lên giọng tỏ vẻ có sự thích thú nồng nhiệt với làng du lịch thì lúc đó Thành Đạt Tài sẽ thay đổi chủ ý.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 28/08/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 30
Phần 40 Huyết Linh Mẫu Đơn kinh ngạc một hồi, nhìn Lục Thiếu Du nói: Hiện tại chính là lúc U Minh yếu nhất, linh hồn ngươi rất mạnh, nếu như ngươi có thể đột phá Đế cấp, đến lúc đó ta cũng khôi phục một ít, có thể giúp ngươi một tay. Quả thực có thể bố trí ấn ký vào trên linh hồn của U Minh, khi đó ngươi có thể khống chế hắn. Đột phá Đế cấp? Lục Thiếu Du nhíu mày, lần này xem ra hắn cũng chỉ có thể đột phá Đế cấp mà thôi. Cũng không biết có thể thuận lợi đột phá hay không. Đột phá Đế cấp tuyệt đối không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Quan Trường – Quyển 15
Phần 40 Mồi lửa... Sự việc mồi lửa, nếu thực sự muốn truy cứu, đúng là chỉ có thể tính trên người Diệp Thiên Nam. Diệp Thiên Nam đi tới thành phố Lỗ, sau đó ở lại nhà khách Tỉnh ủy, còn phô ra dáng vẻ ung dung kia không biết có tính toán gì, làm một kẻ không chức quyền không nghề nghiệp đang lúc rảnh rỗi, y không chút cười miễn cưỡng không chút hối lỗi, ngược lại ở thành phố Lỗ như là con đường làm quan rộng mở Thành phố Lỗ hiện tại đúng đang là mùa xuân, Thiên Diệp Nam muốn mượn gió xuân để xua tan cái sa sút và mất mát của y...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hàn Lập – Quyển 21
Phần 40 “Vừa vặn, có những Ma tộc này yểm hộ, nguy hiểm của chúng ta có thể giảm đi vài phần. Nhưng mà cũng kỳ quái! Đại sự như thế này, vì sao Huyết Nha Thành chủ đến bây giờ còn chưa hiện thân. Nếu có hắn dẫn đầu thì Ma tộc nơi này cũng không hỗn loạn như vậy?” Nam tử tóc dài nhướng mày về sau, có chút kỳ quái thì thào hai câu. Lũng gia lão tổ nghe xong lời này, trong mắt lộ ra biểu tình dường như có điều suy nghĩ. Mà Hàn Lập sắc mặt bình tĩnh như thường không chút dị sắc. Bên dưới tường thành, mọi người đều không trì hoãn...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng