Quan Trường - Quyển 3

Phần 80

– Anh nói đi, vì sao trước tiên không tới gặp em? Anh nói đi, vì sao vừa ra khỏi mà anh không gọi điện thoại cho em ngay? Anh nói đi, anh rốt cục có nghĩ tới em hay không?

Lần đầu tiên Tào Thù Lê nổi nóng với Hạ Tưởng, liên tiếp chất vấn khiến Hạ Tưởng không thể nói được gì để chống đỡ.

– Anh…

Hắn chỉ nghĩ đầu tiên là phải quay về huyện An để tránh bị hiềm nghi, chỉ muốn điều tra chứng cớ về Lệ Triều Sinh đầu tiên để vặn ngã y. Đầu tiên y đều chỉ nghĩ đến công tác, tất cả đều là tranh đấu, lúc đó không ngờ lại không hề nghĩ đến Tào Thù Lê sao? Cũng không phải tất cả đều là như vậy. Hắn chỉ muốn giải quyết các khó khăn trước đã, sau đó có thể không hề buồn phiền gì nữa mà tới gặp cô, nói rõ chân tướng sự việc cho cô, để cô không còn lo lắng nữa.

Chỉ có điều Hạ Tưởng cảm thấy không thể trả lời những câu hỏi của cô, hơn nữa đúng là hắn cũng hổ thẹn trong lòng.

– Rất xin lỗi cô bé. Anh chỉ có thể nói rằng, trong lòng anh, em quả thực là duy nhất, chẳng qua lần này anh sai.

Hạ Tưởng chân thành nhận khuyết điểm.

Hạ Tưởng vừa nhận lỗi, ngược lại Tào Thù Lê lại hết giận và tự trách:

– Thật sự, em không có ý trách anh, em chỉ là rất lo lắng cho anh. Em biết anh có rất nhiều việc phải làm, nhưng em chỉ sớm muốn biết một chút là anh không sao, và sớm được nghe giọng nói của anh, anh đừng trách em, được không?

Ánh mắt Hạ Tưởng đã ươn ướt :

– Thật sự, bé Lê ạ, Anh không trách em, anh chỉ đang trách mình thôi. Thực ra anh không nên mắc lỗi như thế.

– Là em không tốt, là em vô căn cứ nghi ngờ anh đi tìm chị Liên trước.

Tào Thù Lê cúi đầu lý nhí nói.

Hạ Tưởng có thể hiểu được tâm tình của cô, từ hoảng sợ chuyển thành bất mãn và tủi thân, làm sao cô có thể không trách hắn? Hắn hãy cứ nói thật:

– Anh quả thực là đi tìm Liên Nhược Hạm trước.

Tào Thù Lê sửng sốt, cắn môi, suy nghĩ, cố gắng không cho nước mắt chảy ra:

– Vì sao? Có phải vì chị ấy vẫn còn quan trọng với anh không?

Rồi cô lại lắc đầu, buồn bã cười:

– Cũng đúng, em không nên trách anh. Em từng gọi điện thoại cho chị ấy, nói là nếu chị ấy có thể cứu Anh ra, thì em sẽ nhường anh cho chị ấy. Anh có thể ra như thế này, không phải do chị ấy giao thiệp giúp đỡ đó sao? Anh đi tìm chị ấy trước, em cũng không có câu oán hận.

Nói là không có câu oán hận, tuy nhiên vẻ mặt u uất của cô lại rất đáng thương

Hạ Tưởng huơ tay:

– Anh là cái gì mà bị bọn em đẩy tới đẩy lui thế? Chẳng nhẽ anh không có quyền tự do sao? Người anh muốn cưới là em chứ không phải Liên Nhược Hạm! Đúng là anh đi gặp cô ấy, nhưng mà là đi tiễn cô ấy rời khỏi thành phố Yến, cô ấy xuất ngoại trong một thời gian ngắn nữa, có lẽ là không trở lại

– Hả?

Tào Thù Lê hết sức ngạc nhiên, khuôn mặt u buồn bỗng trở nên hiếu kỳ.

– Vì sao chị Liên phải đi? Anh cam lòng để chị ấy đi sao?

Hạ Tưởng biết rằng cô đang nghĩ một đằng nói một nẻo, nên giễu cợt:

– Em lòng dạ hẹp hòi, chẳng phải ước Liên Nhược Hàm đi đâu càng xa thành phố Yến càng tốt sao?

– Không có, thật sự không có!

Tào Thù Lê cuống quýt nói.

– Em là người lòng dạ hẹp hòi, cũng ghen với chị ấy, nhưng chị ấy là người rất tốt, em mặc dù có chút hận chị ấy, tuy nhiên lại cũng có chút đồng cảm, em khẳng định rằng em không hẹp hòi đến mức muốn chị ấy phải đi. Em không tưởng tượng được việc lớn như vậy, nhưng cũng không nghĩ được rằng anh cho em là người nhỏ nhen như vậy. Hừ.

Hạ Tưởng thấy cô quả thật nói ra những lời thật tâm, chính vì cô độ lượng nên hắn cảm thấy mình vui mừng và thấy hổ thẹn với cô. Sau này khi đã kết hôn, hắn sẽ bù đắp cho cô, tận tâm chăm sóc cô.

– Liên Nhược Hàm cũng là vì chúng ta mà bất đắc dĩ phải rời khỏi thành phố Yến. Mặc kệ ra sao, cô ấy đã đi rồi, chúng ta hãy lấy nhau đi, có được không?

Hạ Tưởng trịnh trọng nói.

– Chờ khi nào Tào bá thu xếp xong xuôi rồi, chúng ta sẽ đính hôn. Chờ em tốt nghiệp Đại học, chúng ta sẽ tổ chức đám cưới.

– Không được, em không muốn bị gả cho anh, anh làm em giận, hơn nữa lại làm cho người ta lo lắng, em không muốn bị gả cho anh để cả ngày phải thấp tha thấp thỏm.

Tào Thù Lê rất thông minh khi cô không truy hỏi vì sao Liên Nhược Hàm bỏ đi, cô vừa thông minh lại rất có chừng mực đạo lý, là con gái làm nũng, xiên xỏ cũng phải hợp lý mới khiến người ta không chán ghét.

– Sau này anh sẽ ngoan ngoãn không chạy vòng vòng khắp nơi. Còn nữa, về sau anh chỉ bắt kẻ xấu không cho kẻ xấu bắt anh.

Hạ Tưởng liền trổ tài dụ dỗ để cô bé lại mắc mưu.

Cô bé chắp tay sau lưng, đi vòng quanh Hạ Tưởng, dáng bộ suy nghĩ:

– Như vậy nhá, anh biểu hiện tốt như vậy em sẽ cân nhắc thêm. Tuy nhiên chỉ nói thôi nên em không tính. Em còn phải quan sát thêm một thời gian nữa, xem anh biểu hiện cụ thế thế nào.

Đến bữa cơm chiều Hạ Tưởng mới biết Vương Vu Phân đã chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn, Tào Vĩnh Quốc còn mang ra chai rượu quý Kiếm Nam Xuân cất nhiều năm vừa rót rượu vừa nói:

– Mau tới đây ngồi xuống. Hôm nay phải uống một chút rượu để để bỏ hết áp lực mới được.

Hạ Tưởng cảm nhận được giọng nói đầy quan tâm của Tào Vĩnh Quốc, hắn cũng biết cả những sự việc bên trong, Tào Vĩnh Quốc luôn luôn chú ý quan tâm đến hắn trong thời khắc an nguy. Có thể nói khi hắn bị tống giam, tự ông đứng ra tác động tâm tư rất nhiều người, và so với người khác, sự quan tâm của Tào Vĩnh Quốc cho hắn còn bao hàm cả thân tình nồng hậu.

– Con thì không sao, nhưng làm hỏng kỳ nghỉ khiến bác Tào và cô Vương lo lắng, thật con áy náy quá.

Hạ Tưởng đoạt lấy bình rượu rót cho Tào Vĩnh Quốc và Tào Thù Quân một chén. Còn Vương Phu Phân và Tào Thù Lê uốn nước giải khát, tiếp đó Hạ Tưởng trịnh trọng nói:

– Hôm nay nhân cơ hội này, kính bác Tào và cô Vương một ly, cũng cảm tạ mọi người đã đối tốt với con cho tới bây giờ vẫn luôn chú ý và quan tâm đến con. Đồng thời, con cũng nhân có bác Tào ở đây để cầu hôn. Nếu bác cảm thấy con vẫn còn đáng tin và xứng đáng với Thù Lê, con hy vọng bác sẽ gả con gái cục cưng của bác cho con. Con không cam đoan rằng nhất định con sẽ giàu có, nhưng con nhất định sẽ cho cô ấy một mái ấm yêu thương và chăm sóc.

Mặc dù trong lòng cô cho rằng mình sẽ được gả cho Hạ Tưởng, nhưng, tất nhiên, Tào Thù Lê không nghĩ rằng Hạ Tưởng sẽ đột nhiên cầu hôn cô trước mặt ba mẹ, nên cô hơi ngượng ngùng, xấu hổ, đỏ mặt, cúi đầu, không dám nói lời nào.

– Anh rể, em ủng hộ anh.

Tào Vĩnh Quốc còn chưa kịp nói gì, thì Tào Thù Quân đã nói trước.

– Đừng có làm ồn!

Vương Vu Phân vẻ mặt giận dữ, đánh yêu Tào Thù Quân một cái.

Tào Vĩnh Quốc cũng đứng lên, nâng chén rượu cụng ly Hạ Tưởng một cái, ông thong thả nói:

– Tiểu Hạ, bác là người nhìn thấy từng bước trưởng thành của cháu, trước kia thì thì không có vấn để gì chỉ khi nảy sinh sự kiện Phòng Tự Lập. Sự tình Phòng Tự Lập cũng đã giải thích đầy đủ rồi, nhưng đôi khi, phải thật cẩn thận, vẫn còn khó tránh khỏi bị người ngấm ngầm mưu tính. Đương nhiên cháu đã âm thầm điều tra quan hệ của Lệ Triều Sinh. Tuy rằng sự kiện lần này thúc đẩy thế lực này ở khắp nơi, tạm thời được giải quyết, tuy nhiên bác tin Bí thư Cao sẽ không chịu để yên, cho nên ở đây bác có một yêu cầu, đó là về sau đừng mạo hiểm âm thầm điều tra vấn đề của người khác nữa. Cứ trung thực trợ giúp làm Phó chủ tịch huyện, kiên định công tác, rồi cháu sẽ từng bước thăng cấp.

Nghe Tào Vĩnh Quốc nói xong, Hạ Tưởng có phần xúc động

Tào Vĩnh Quốc kết luận sự kiện lần này là đòn phản kích vì việc điều tra Lệ Triệu Sinh gây ra, cũng khiến hắn bớt đi không ít lời giải thích. Những điều ông nói cũng phù hợp với đạo trung dung. Hạ Tưởng tự nhận tuy rằng hắn không cấp tiến, nhưng thấy một người như Lệ Triều Sinh, nếu không âm thầm trợ giúp điều tra rõ ràng thì không phải là tính cách của hắn. Hắn biết nếu tự mình làm thì chẳng thay đổi tình hình được bao nhiêu, nhưng chỉ cần hắn còn trong quan trường, gặp trường hợp như Lệ Triều Sinh, hắn sẽ ra tay hoặc là xử lý.

Bác Tào là người có tấm lòng, chẳng qua giữa cách ông nói với lý tưởng và hoài bão của họ có chút khác nhau, Hạ Tưởng không muốn phản bác trực tiếp, chỉ hưởng ứng và nói:

– Con nhớ kỹ, bác Tào, sau này con sẽ thận trọng, không còn làm những việc vô nghĩa nữa.

Tào Vĩnh Quốc nghĩ rằng đã thuyết phục được Hạ Tưởng, nên liền cao hứng uống một hơi cạn sạch ly rượu, cười và nhìn về phía Tào Thù Lê:

– Thật ra ba đồng ý Hạ Tưởng cầu hôn con, nhưng dù sao đi nữa vì có liên quan đến hạnh phúc trăm năm của con gái, nên vẫn phải hỏi ý kiến người trong cuộc chứ.

Tào Thù Lê đỏ mặt cúi đầu:

– Con, con không…

– Chị sao lại không chứ? Đến lúc này còn suy xét cái gì? Anh rể cũng đã cầu hôn, còn không mau đồng ý đi, anh ấy lại thành anh rể người khác bây giờ, em sẽ không để chị yên đâu.

Tào Thù Quân nóng nảy nói.

– Bốp

Vương Vu Phân tức giận đánh Tào Thù Quân một cái vào đầu.

– Nhiều lời! Làm sao con có thể nói như thế với chị được? Chị con kia đương nhiên là phải rụt rè một chút, nếu không anh ấy sẽ không còn tôn trọng chị con nữa, biết không? Con dốt thế sau này sao tìm được bạn gái hả?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 28/08/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 18
Phần 80 Muốn giở thủ đoạn với Hạ Tưởng, Hạ Tưởng tình nguyện tiếp đãi. Muốn cùng Hạ Tưởng giở trò đen tối, Hạ Tưởng cũng tiếp đãi. Nhưng sau khi đã ở trước mặt Hạ Tưởng ngấm ngầm giở thủ đoạn đen tối xong, mà còn muốn toàn thân trở ra, thì đừng mơ! Bất cứ ai giở âm mưu quỷ kế trước mặt Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng sẽ khiến kẻ đó không được sống tốt. Chiếc Acura đã bị xe hủy người chết cho nên Hạ Tưởng chỉ có thể tiếc nuối, chiếc X5 và Audi còn điên cuồng đuổi theo hắn không tha, không khiến cho bọn chúng quay vòng vòng thì Hạ Tưởng thật đúng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Dương Thần – Quyển 6
Phần 80 Nghiêm Bất Vấn một bên tiếp tục nhai miếng thịt bò đang đầm đìa chảy máu, một bên bình tĩnh nói: Chẳng lẽ công chúa Jane cho rằng có người giả mạo tôi sao? Jane thật sự không chịu nổi ẩm thực ghê tởm của người này, miệng mũi ngửi thấy toàn là vị rượu ghê tởm kia và mùi thịt bò sống tanh máu, lắc đầu quay đi: Mặc dù tôi sớm biết anh sẽ không được bình thường lắm, nhưng không ngờ anh lại dị thường tới mức này. Cảm ơn quá khen! Nghiêm Bất Vấn không hiểu sao lại nói một câu như vậy, sau đó đưa thêm một miếng thịt bò...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Phần 75 Từ tiểu thư che miệng cười, nhìn gã cười một lúc rồi thôi, cũng không nói thêm gì. Diệp Vũ Xuyên cười nói: Lâm Tam, ngươi có thể nhận ra hai cây lan trước đương nhiên là không tệ, chỉ là cây này ngươi đã sai quá xa. Cây kỳ phẩm hoa lan này, chính là Từ tiểu thư tự tay lai giống trồng ra, cũng chưa có đặt tên, ngươi kêu nó là Điệp Hoa, không phải là đã sai rồi còn gì? “Trời ơi là trời!” Lâm Vãn Vinh trong lòng ngầm kêu không ổn: “Té ra Điệp Hoa này đúng là do Từ Chỉ Tình tự tay trồng ra, vẫn còn chưa có cái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng