Quan Trường - Quyển 3

Phần 9

Hạ Tưởng cũng không khách khí phản bác lại Phạm Tranh:

– Phạm lão đệ, lời này của cậu có chút duy tâm đi? Tôi đã từng nói biệt thự không lo không bán được sao? Tôi chỉ nói khu biệt thự lần thứ nhất không lo không bán được chứ không nói lần thứ hai nhất định bán chạy!

Hắn quay đầu sang nhìn Nghiêm Tiểu Thì:

– Tổng giám đốc Nghiêm cho một lời công bằng đi, khi các vị làm công trình thứ hai, tôi có nói câu nào như vậy không?

Cao Kiến Viễn trong lòng hoảng sợ, cẩn thận suy nghĩ một lúc mới nhận ra, biệt thự lần một bọn họ bán không tệ, lần thứ hai từ lập kế hoạch đến thi công căn bản là không hề hỏi qua ý kiến của Hạ Tưởng. Đúng là lần trước khi mời Hạ Tưởng đẩy mạnh tiêu thụ biệt thự Tây Thủy, hắn cũng không nói biệt thự Tây Thủy tiền đồ lạc quan. Quả nhiên như Hạ Tưởng nói, từ đầu đến cuối hắn lạc quan với lô biệt thự đầu, chỉ nói là người đầu tiên được ăn trước.

Hay nói một cách khác, hắn chỉ nói biệt thự Tây Sơn sẽ bán chạy mà thôi, chưa từng nói biệt thự Tây Thủy cũng có thể bán chạy!

Hạ Tưởng thực sự có ánh mắt buôn bán sâu sắc như vậy?

Ánh mắt Cao Kiến Viễn trở nên nóng bỏng, cũng có chút khó tin tưởng, nhưng không tin cũng không có biện pháp, quả thật Hạ Tưởng chưa từng phát biểu về cái nhìn đối với sự phát triển của biệt thự Tây Thủy .

Nghiêm Tiểu Thì càng khó dấu vẻ kinh ngạc trên mặt, cô lấy tay che miệng khẽ a lên một tiếng:

– Chủ tịch Hạ, ánh mặt của ngài thật chuẩn, có thể phân tích nguyên nhân thất bại của biệt thự Tây Thủy cho chúng tôi không?

Phạm Tranh vẫn không phục nói:

– Ta không hiểu, nếu Hạ ca đã biết trước biệt thự Tây Thủy sẽ không dễ bán, vì sao trước đó không nhắc nhở chúng tôi?

Lời này vừa được nói ra, Cao Kiến Viễn ánh mắt như điện bắn thẳng vào hai mắt của Hạ Tưởng.

Cao Kiến Viễn nổi lòng nghi ngờ? Hạ Tưởng không chút hoang mang, khẽ cười:

– Phạm lão đệ nói sai rồi, tôi chỉ nói biệt thự Tây Sơn chắc hẳn dễ bán, còn về phần tiền đồ của biệt thự Tây Thủy. Tôi không phải là nhà tiên tri, lại càng không phải chuyên gia phân tích, sao dám kết luận bừa bãi đây? Thị trường biến hóa thất thường, ai dám nói bản thân có thể nắm chắc động mạch của thị trường đây? Lại nói, biệt thự Tây Thủy tiến hành quá nhanh, hình như khi tôi biết được đã thiết kế xong phương án rồi, hơn nữa không có ai đến hỏi ý kiến của tôi cả?

Hắn cố ý vô ý liếc nhìn Nghiêm Tiểu Thì một cái, lại nói:

– Tổng giám đốc Nghiêm chắc hẳn là người nắm bắt thị trường tốt nhất trong số chúng tôi, mời Tổng giám đốc Nghiêm nói một chút, đừng nói tôi không phải là người trong ngành, cho dù là nhân vật tinh anh trong giới bất động sản, ai lại dám bảo đảm hạng mục mới mở nhất định có thể kiếm được tiền?

Nghiêm Tiểu Thì oán giận nhìn Phạm Tranh:

– Phạm Tranh, anh oán giận Phó chủ tịch Hạ có lợi ích gì? Lúc trước chính anh không kiềm chế được muốn lập tức chạy tới Tây Thủy, cho rằng nhất định có thể buôn bán lớn. Hiện tại tiền đồ thảm đạm, anh lại muốn đổ tội cho Phó chủ tịch Hạ, đạo lý ở chỗ nào đây!

Cao Kiến Viễn suy nghĩ trước sau một phen, tìm không được lý do trách cứ Hạ Tưởng, lại bất mãn nói với Phạm Tranh:

– Sau này nghĩ kỹ rồi hãy nói, đừng há miệng mắc quai. Nói lời không có trình độ, đánh mất người của mình.

Phạm Tranh mất thể diện, đứng dậy nói:

– Tôi nhận sai còn không được sao? Chẳng phải tôi nóng ruột sao? Xin lỗi Hạ ca. Tôi không nên trách anh.

Sau đó gật đầu với Cao Kiến Viễn:

– Tôi ra ngoài hít thở không khí, đừng khó chịu.

Phạm Tranh đi rồi, Cao Kiến Viễn lắc đầu thở dài:

– Năng lực chịu đựng quá kém, thích mạo hiểm dễ sai lầm, so với Hạ Tưởng thì kém hơn không ít.

Nghiêm Tiểu Thì cũng nói:

– Anh họ tôi còn không đủ thành thục, nếu anh ta có được sự thận trọng như Phó chủ tịch Hạ sẽ không đưa bất động sản Lĩnh Tiên vào ngõ cụt.

Hạ Tưởng xua tay:

– Người mình cả đừng khen nhau.

Lại quay sang hỏi Nghiêm Tiểu Thì:

– Bất động sản Lĩnh Tiên chẳng phải là sàn diễn của Tổng giám đốc Nghiêm sao?

Nghiêm Tiểu Thì mỉm cười, liếc nhìn Cao Kiến Viễn một cái, thấy hắn không có ý phản đối mới nói:

– Mặt ngoài là tôi định đoạt, kỳ thật phương pháp chính vẫn là Phạm Tranh đưa ra. Kiến Viễn không thích quản lý, việc gì cũng do tôi và Phạm Tranh thương lượng đưa ra đối sách. Nói thật cũng có điểm tự cho mình là đúng.

Cao Kiến Viễn ngồi bên cạnh xấu hổ cười nói:

– Biệt thự Tây Thủy cũng không phải do một mình Phạm Tranh quyết định, là cậu ta đề xuất, hai người chúng tôi đều không phản đối, cho nên chúng tôi cũng có trách nhiệm. Hiện tại không phải là lúc truy cứu trách nhiệm, là lúc cần biện pháp giải quyết.

– Chủ tịch Hạ có biện pháp hay nào có thể giúp chúng tôi thoát khỏi khốn cảnh trước mắt này không?

Trong đôi mắt đẹp của Nghiêm Tiểu Thì tràn ngập sự chờ mong nhìn Hạ Tưởng.

– Tôi cũng không phải thần tiên.

Hạ Tưởng nhún vai lắc đầu cười khổ:

– Sự lựa chọn của thị trường rất thảm khốc, ai cũng không có biện pháp làm thay đổi quy luật thị trường, tôi cũng bất lực.

Hạ Tưởng nói rất thật, hắn không có biện pháp, cũng không thể nghĩ ra thủ đoạn tiêu thụ nào mà có thể bán sạch những biệt thự ế kia trong một đêm. Đương nhiên, cho dù có hắn cũng sẽ không cứu Cao Kiến Viễn lần này, bởi vì theo sự sụp đổ tài chính của bất động sản Lĩnh Tiên, dần dần sẽ nổi lên càng nhiều vấn đề, hạng mục biệt thự Tây Thủy là một cái hố lớn, có thể trở thành phần mộ chôn Cao gia!

Đồng thời, ở kiếp trước của hắn, núi Tây Thủy kỳ thật là nơi xây dựng mộ phần. Chẳng qua hiện tại đã bị Cao Kiến Viễn đoạt trước, khai phá thành biệt thự, có lẽ trên đời này thật sự có thuyết phong thủy, chỗ người chết không nên xây nhà cho người sống, bán không được như bình thường.

Thấy Cao Kiến Viễn và Nghiêm Tiểu Thì đều lộ ra vẻ mặt thất vọng, Hạ Tưởng lại nói:

– Giai đoạn hiện tại chỉ có thể áp dụng mấy thủ pháp buôn bán như giảm giá khuyến mãi, tăng mạnh tuyên truyền, mặt khác, tài chính xuất hiện vấn đề có phải không?

Cao Kiến Viễn gật đầu không nói gì, Nghiêm Tiểu Thì thần sắc ảm đạm trả lời:

– Vấn đề còn rất nghiêm trọng, tài chính xuất hiện lỗ hổng hai trăm triệu, trong khoảng thời gian ngắn sợ rằng không giải quyết được. Bởi vì Kiến Viễn vận dụng các mối quan hệ, từ ngân hàng vay được trăm triệu, hiện tại đang xin vay thêm một lần nữa, khó khăn rất lớn, ngân hàng cũng sợ không dám gánh thêm trách nhiệm.

Chắc là Cao Kiến Viễn không dám đùa quá lớn, nếu không bằng vào mặt mũi Cao Thanh Tùng, ngân hàng cho vay thêm cũng không phải vấn đề lớn. Có thể Cao Kiến Viễn tính cẩn thận, cũng có thể hắn không nhìn ra tiền đồ phát triển của Tây Thủy, không có ý cứu giúp mãnh liệt, xem ra, hắn có ý buông tha biệt thự Tây Thủy.

Chỉ là, từ thất bại màn hình tinh thể lỏng, lại đến thất bại biệt thự Tây Thủy, trải qua hai lần thất bại, lấy bản tính kiêu ngạo và tự cho mình là đúng của Cao Kiến Viễn, hắn có thể thừa nhận lần thất bại này không?

Hạ Tưởng âm thầm quan sát Cao Kiến Viễn, thấy hắn vẻ mặt bình tĩnh, nỗ lực giữ vững phong độ bất động như núi, nhìn không ra Cao Kiến Viễn cũng có thể bình tĩnh như vậy. Nghe Nghiêm Tiểu Thì nói hạng mục biệt thự Tây Thủy về cơ bản đã lấy lỗ lớn làm kết quả, trong lòng hắn không sốt ruột chút nào sao?

Lại cẩn thận quan sát, Hạ Tưởng mới chú ý đến khăn trải bàn trước mặt Cao Kiến Viễn run nhè nhẹ, đã bán rẻ vẻ ngoài bình tĩnh của hắn. Rõ ràng rồi, hắn đang cố gắng trấn tĩnh, bảo trì phong độ, nghĩ lại hắn cũng đủ mệt mỏi rồi. Hạ Tưởng cảm thấy hắn đáng thương, thất bại cũng không thể nói ra thống khoái, còn phải giả bộ nhẹ nhàng. Làm người thất bại không sao, làm ăn thất bại cũng không vấn đề, nhưng không thể để người khác chỉ trích hắn không có phong độ.

Cao Kiến Viễn, thật có cá tính!

– Hạng mục núi Tây Thủy hiện tại tình huống thế nào?

Hạ Tưởng muốn hỏi chính là biệt thự ở đây cũng đã xây xong.

– Phạm Tranh nói, lần này phải nhanh chóng thu hồi tài chính, cho nên đồng thời khởi công mấy chục tòa biệt thự, hiện tại đã xong cơ bản, tiền đất, tiền xây dựng còn các phí dụng khác nữa vẫn chưa được kết toán. Bây giờ còn chưa truyền ra tin tức, chỉ cần lộ ra tin tức, biết hiệu quả tiêu thụ biệt thự không tốt, văn phòng bất động sản Lĩnh Tiên lập tức đầy người đến đòi nợ.

Nghiêm Tiểu Thì mặc một chiếc váy dài toát ra vẻ đẹp động lòng người, đáng tiếc, hiện tại hoàn toàn không có nét phong tình, trên trán đầy vẻ sầu lo.

Đất đai nhà cửa vốn là hai tầng sinh tử, lời thì lời rất nhiều tiền đếm đến mỏi tay, thua lỗ cũng sẽ đền đến táng gia bại sản. Hơn nữa Phạm Tranh mắc phải sai lầm liều lĩnh làm bừa, thành phố Yến vốn là nơi nền kinh tế kém phát triển, hiện tại so với năm sáu năm sau thì bất động sản còn kém một ít lửa nóng, hơn nữa người thành phố Yến tương đối bảo thủ, cho dù có tiền cũng không nhất định thích sống trong biệt thự.

Biệt thự Tây Sơn có thể bán chạy chủ yếu là bởi dính chút ánh sáng địa lợi, hơn nữa hoàn cảnh tốt lại an toàn, lại là khu biệt thự xa hoa nhất của thành phố Yến, có một số người vì lòng ham mới lạ, hoặc thích biểu hiện thân phận cho nên mới mua một tòa. Nhưng bên núi Tây Thủy lại khác, thứ nhất là bởi cách thành phố quá xa, hai là hoàn cảnh mặc dù không tồi có sông có núi nhưng xung quanh Tây Thủy hoang vắng không có nhân khí, toàn là đất ruộng, giao thông không tính là phát triển, chủ yếu nhất là Tây Thủy nằm ở giữa bình nguyên lớn, nhìn qua thập phần ngột ngạt, nhìn thế nào cũng thấy giống một khu mồ mả.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 28/08/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 13
Phần 9 Đúng ngay lúc này khi đao mang sắp bổ vào mặt Lục Thiếu Du, một đao kia giống như bị đông cứng lại, đột nhiên bất động. Ánh mắt mọi người cả kinh, lập tức nhìn chằm chằm, chỉ thấy quanh thân Lục Thiếu Du hiện lên một hoàng mang không gian đường kính chừng bảy tám thước, đao mang nháy mắt biến mất, mà một đao vô cùng hung hãn của Triệu Thanh Miễn cứ như vậy trống rỗng tiêu thất. Vốn chỉ muốn thay mặt Đảng cốc chủ dạy ngươi quy củ, ai biết ngươi dám ra tay với bổn công tử, vậy phải tiêu diệt ngươi! Dứt lời, thân hình Lục Thiếu Du nhoáng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 20
Phần 9 “Tàng lão quái không hư ngôn lừa dối chúng ta chứ. Tên tu sĩ Nhân tộc diệt sát Lực tôn giả lại đúng lúc ở trong Ỷ Thiên thành? Như vậy lão quái này định mượn lực lượng chúng ta công chiếm Ỷ Thiên thành sao? Nhưng ta nghe nói thành này không giống mấy cứ điểm của nhân tộc bị diệt trước đó, hết sức khó đánh!” Mỹ phụ vận y phục màu hồng phấn hướng sang đồng bạn lo lắng nói. “Yên tâm! Tàng lão quái kia tuy chỉ là tôn giả được tạm điều tới, đồng thời có chút kiệt ngạo bất tuân, nhưng tuyệt không giở trò dối trá với việc như thế này...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Bố bảo vệ con - Tác giả The Kid
Câu chuyện lấy bối cảnh ở Wisconsin, Hoa Kỳ, tại khu dân cư thưa thớt. Hai vợ chồng Carter Green và Mara Green đang sống hạnh phúc với đứa con gái nuôi của họ, Isabelle. Mười mấy năm trước, con trai ruột của hai vợ chồng Carter bị tai nạn chết, hai vợ chồng đau khổ vô cùng. Sau này Carter đã cứu mạng một bé gái tên Isabelle khỏi tay một tên sát nhân máu lạnh. Hai vợ chồng Carter nhận Isabelle làm con nuôi, vì cô bé cũng mồ côi cha mẹ. Năm xưa cô bé Isabelle rất xinh, bây giờ lớn lên cô càng xinh đẹp hơn. Mọi người xung quanh đều yêu mến cô, nhất là...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng