Quan Trường – Quyển 4

Phần 123

Khi Hạ Tưởng và Tào Vĩnh Quốc, Khâu Tự Phong cùng nhau về đến nhà, cô bé đã làm sẵn một bàn đầy đồ ăn ngon lành, chờ ba người về. Hạ Tưởng thấy cô quấn tạp dề, bộ dáng đội mũ đáng yêu. Buồn cười nhất chính là, trên tạp dề còn có một con gấu trong phim hoạt hình, làm cho người ta cảm thấy vừa đáng yêu lại vừa ấm áp. Nhân khi không có người, hắn bước tới bế cô một cái, tự hào nói:

– Bà xã của anh lên được phòng khách, xuống được nhà bếp. Rất giỏi giang. Anh tự hào là có được em.

Cô bé lập tức mặt đỏ lên, tay cầm chiếc đỡ nồi đẩy Hạ Tưởng ra:

– Có người ngoài, anh chú ý một chút.

Tào Vĩnh Quốc giả bộ không thấy, xoay người vào thư phòng. Khâu Tự Phong ha hả cười:

– Em dâu, tôi biết Hạ Tưởng là cố ý chọc giận tôi, khoe cho tôi thấy cậu ấy có một bà xã vừa xinh đẹp, có năng lực, lại nghe lời, vừa nhu hiền. Thật là tốt. Ý của cậu ấy là, bà xã của tôi không bằng bà xã cậu ấy, có phải hay không Tiểu Hạ?

– Anh nói đó nha, tôi không nghĩ như vậy.

Hạ tưởng đương nhiên không thừa nhận.

– Đóa Đóa lên được phòng khách, nhưng không xuống được nhà bếp. Cô ấy được nuông chiều từ bé, ngay cả nấu mì cũng không xong. Nhưng có một cái, cô ta cũng rất nhu mì nghe lời, không kém so với Thù Lê nhà cậu.

– Xin mời Phó Thị trưởng Khâu ngồi, anh Hạ Tưởng nhiều khi không đàng hoàng, Phó Thị trưởng phê bình dùm anh ấy.

Cô bé nói chuyện, lặng lẽ trừng mắt liếc Hạ Tưởng một cái, còn nói thêm,

– Còn không mau tiếp đón khách ngồi, coi anh không lễ phép gì hết, khách đến nhà cũng không bưng trà tiếp nước.

Trong tiếng cười sảng khoái, Khâu Tự Phong cảm thấy mối quan hệ với gia đình Hạ Tưởng lại thêm thân thiết.

Cả nhà ngồi vào mâm cơm, Khâu Tự Phong thưởng thức một món ăn của Tào Thù Lê, khen không dứt miệng:

– Ngon, quả thật ngon. Ăn cơm ở nhà hàng bên ngoài, càng ăn khẩu vị càng điêu, càng ăn cảm thấy cái gì cũng không ngon. Đồ ăn ở nhà vẫn là ngon nhất. Thanh đạm vừa miệng lại tốt cho sức khỏe. Tiểu Hạ cậu đúng là người hạnh phúc

Tào Vĩnh Quốc cười nói:

– Tay nghề Thù Lê học từ mẹ. Sau này lúc nào Tự Phong không muốn ăn cơm ở bên ngoài thì nói một tiếng. Theo tôi cùng nhau về nhà ăn.

– Vậy thì tốt quá.

Khâu Tự Phong vui vẻ ra mặt,

– Đến lúc đó tôi ăn ké thiệt tình. Bí thư Tào, ngài đừng phiền tôi mới được.

– Anh đem rượu ngon quý nhất trong nhà anh mang qua mấy bình là được, chắc chắn ba tôi hoan nghênh. Tuy nhiên nếu muốn mẹ tôi hoan nghênh, anh phải mang nhiều hoa quả một chút, bà ấy thích ăn hoa quả, nhất là táo.

Hạ Tưởng truyền thụ cho Khâu Tự Phong thuật lấy lòng.

Khâu Tự Phong nói:

– Đồng ý, đồng ý. Trong nhà thì không thiếu rượu thiếu thuốc, tôi sẽ mang thêm cho bí thư Tào một chút. Thích rượu Kiếm Nam Xuân, Ngũ Lương hay là Mao Đài?

Cơm nước xong, Tào Thù Lê dọn dẹp chén đũa, Hạ Tưởng và Khâu Tự Phong cùng tiếp Tào Vĩnh Quốc vào thư phòng nói chuyện.

Tào Vĩnh Quốc chỉ ngồi xuống uống trà, không nói lời nào, Khâu Tự Phong nói ra suy nghĩ của mình:

– Tiểu Hạ. Thành phố Bảo tuy cũng là cổ thành nhưng nổi danh không bằng Đan Thành, cũng không có lịch sử huy hoàng, dùng bài văn hóa khẳng định không được. Thành phố Bảo có một nhà máy ô tô, một nhà máy phim cuộn, còn có một nhà nhà máy rau quả ngâm nổi tiếng. Ngoài ra thì các xí nghiệp khác không có gì nỗi trội. Cậu nói đi, làm thế nào bắt đầu từ mấy nhà máy xí nghiệp lớn này trước?

Tầm nhìn của Khâu Tự Phong quả thật cũng rất cao, hình như từ khi điều chỉnh kết cấu sản nghiệp chủ đạo thành phố Bảo tới nay, cũng thật sự đặt hết tâm trí, bỏ không ít thời gian. Hạ Tưởng không trả lời vấn đề Khâu Tự Phong trước, mà hỏi Tào Vĩnh Quốc:

– Ba, về vấn đề này ba có ý kiến gì không?

– Ba và Tự Phong có thương lượng qua, nhà máy Ô tô Vạn Lý là thương hiệu tự chủ, có thể sẽ lập ra thương hiệu trứ danh toàn quốc của thành phố Bảo, phải nghiêm túc bảo hộ, cố hết sức không tiến hành cải cách lớn. Nhà máy cuộn phim Đạt Phú là xí nghiệp trọng điểm quốc gia, cũng rất khó tiến hành điều chỉnh sản nghiệp. Còn về nhà máy rau quả ngâm Mậu Thạnh, tuy rằng danh tiếng không thua danh hiệu Lục Tất Cư ở Bắc Kinh, nhưng sản lượng tiêu thụ ít hơn nhiều, không bằng một phần ba. Hơn nữa, giá trị sản lượng hàng năm mới mười triệu tệ, không thể xem là một xí nghiệp lớn.

Đối với việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, tuy rằng thái độ của Tào Vĩnh Quốc cũng là ủng hộ, cho rằng triển vọng to lớn, nhưng chính thức tiến hành mới phát hiện, khó khăn trùng trùng. Muốn thay đổi xí nghiệp lớn lại lo lắng lợn lành chữa thành lợn què. Nếu chẳng may thất bại không thể giải thích. Xí nghiệp nhỏ lại không đáng điều chỉnh. Tỷ như một xí nghiệp giá trị sản lượng một năm không quá một triệu tệ, có thay đổi như thế nào, cũng không có khả năng ngắn ngủi trong hai, ba năm, trở thành xí nghiệp lớn với mười mấy triệu.

Bất luận sự vật gì cũng phải phù hợp quy luật phát triển kinh tế.

Hạ Tưởng cũng biết, so sánh với Khâu Tự Phong thì ý nghĩ hay là xu hướng của Tào Vĩnh Quốc đều bảo thủ một chút, nhưng sự thận trọng của ông ta, cũng là sự bảo đảm cho thành công. Khâu Tự Phong dù sao tuổi còn trẻ, nhìn nhận vấn đề hơi đơn giản một ít.

Kỳ thật đối với thành phố Bảo, Hạ Tưởng đã sớm nghĩ ra cách, nhưng vẫn không có nói ra, cũng do cơ hội không thích hợp. Lúc này thời cơ thành thục, hắn liền thản nhiên cười, nói:

– Rau ngâm Mậu Thịnh nếu thay đổi thành công, trong vòng hai, ba năm giá trị sản lượng đạt tới ba mươi triệu tệ không khó, mấu chốt là, phải có hiểu biết đóng gói. Không thể chỉ bày ra theo kiểu bán lẻ, mà phải dùng chân không đóng gói để bán ra. Thậm chí có thể đóng gói thành hộp quà tặng đẹp mắt, chủ yếu nhắm vào bộ phân thị trường cao cấp. Hiện tại là thời kì hoàng kim phát triển siêu thị, là thị trường trực tiếp đối mặt khách hàng, tác dụng của siêu thị càng lúc càng lớn. Thậm chí có thể nói, nếu có thể chiếm lĩnh toàn bộ các đại siêu thị ở tỉnh, lượng tiêu thụ ít nhất có thể cao gấp ba lần trở lên!

Rau ngâm Mậu Thịnh đích thật là cửa hiệu lâu đời ở Trung Hoa, đã có 300 năm lịch sử. Sử ghi năm Quang Tự thứ 29. Từ Hi Thái hậu ngang qua thành phố Bảo, thưởng thức rau ngâm Mậu Thịnh tán thưởng không ngớt, ban thưởng danh “Món ăn thái bình”. Từ đó, giá trị rau ngâm Mậu Thịnh tăng gấp trăm lần. Phát triển đến nay, rau ngâm Mậu Thịnh đã trở thành thương hiệu nổi tiếng của thành phố Bảo, nhưng vẫn là sản xuất theo phương thức nhỏ lẻ, giữ nguyên truyền thống đặc sắc từ xưa. Có đặc sắc là chuyện tốt nhưng không thích hợp thời đại phát triển cũng sẽ hỏng. Rau ngâm đựng trong cái bình nhìn qua không tồi, nhưng bất lợi khi vận chuyển và tiêu thụ, nên đã hạn chế rau ngâm Mậu Thịnh tiến bước phát triển.

Tào Vĩnh Quốc và Khâu Tự Phong nhìn nhau. Đều thấy nét kinh ngạc trong mắt của nhau. Đề nghị của Hạ Tưởng có khả thi hay không tạm thời khoan bàn, nhưng sự hiểu biết sâu xa của hắn đối với rau ngâm Mậu Thịnh, thật sự ngoài dự kiến của hai người.

Sau đó, Hạ Tưởng lại phát biểu quan điểm nhằm vào điều chỉnh kết cấu của Ô tô Vạn Lý và Phim cuộn Đạt Phú.

Ô tô Vạn Lý hiện tại đang sản xuất xe tải nhỏ, SUV (Sport Utility Vehicle – Kiểu xe thể thao đa chức năng) là chính. Giá trị sản lượng trong các thương hiệu tự chủ ở trong nước, coi như cũng nổi bật. Tuy nhiên hiện tại Ô tô Vạn Lý còn chưa có nhận thức được thị trường to lớn của xe CUV (Crossover Utility Vehicle – loại xe ôtô được thiết kế theo kiểu xe việt dã thể thao nhưng nhỏ hơn, gầm xe thấp hơn – loại xe thành thị nhiều chức năng), tuy rằng về sau Ô tô Vạn Lý cũng cho ra kiểu xe CUV, nhưng đã chậm hơn các nhà máy khác một bước. Là người đi sau, thương hiệu lại không mạnh, chỉ có thể dựa vào lợi thế giá rẻ, buộc phải nỗ lực ghê gớm mới từ từ chiếm lĩnh thị trường.

Đi trước một bước là cơ hội to lớn của thương trường.

Hạ Tưởng bèn đưa ra ý tưởng trọng điểm về chuyển hướng sang xe CUV cho ô tô Vạn lý.

Đối với Phim cuộn Đạt Phú, Hạ Tưởng càng cảm thán nhiều hơn. Kiếp trước, Phim cuộn Đạt Phú sau khi đàm phán khó khăn, đã thành công trong việc liên doanh với công ty Kodak của Mỹ, vì muốn bảo vệ thương hiệu tự chủ, nên kiên quyết nắm giữ cổ phần kiểm soát. Tuy rằng trong trào lưu liên doanh, vì Trung Quốc mà giữ được thương hiệu tự chủ, nhưng sau đó với sự nổi trội của máy ảnh kỹ thuật số, nhà máy cuộn phim nhanh chóng xuống dốc.

Không nên coi thường một cuộn phim màu nhỏ. Trên thế giới không có mấy quốc gia có thể sản xuất!

Phim cuộn Đạt Phú sau này chuyển theo hướng nào, Hạ Tưởng đã không có ấn tượng gì, bởi vì từ khi máy ảnh kỹ thuật số phát triển, cuộn phim gần như biến mất ở thị trường, Ngoại trừ vật liệu cảm quang dùng cho công nghiệp, cuộn phim sản xuất ở nhà máy e là chỉ dùng cho nhiếp ảnh gia mà thôi, người bình thường ít ai mua. Sau này thậm chí cả điện ảnh cũng dùng quay phim kỹ thuật số.

Hạ Tưởng qua nghiên cứu, dò tìm rất nhiều tài liệu, phát hiện rằng, kỹ thuật hiện có của nhà máy cuộn phim và kỹ thuật của màn bình LCD trong tương lai có chỗ tương đồng. Mà thế mạnh nổi trội của màn hình LCD, thời gian ngắn ngủi trong vòng hai ba năm, đã làm cho màn hình CRT bình thường hoàn toàn bị loại khỏi sân khấu lịch sử.

Mặc dù các nhà sản xuất màn hình CRT không cam lòng thất bại, khi màn hình tinh thể lỏng LCD nổi dậy, rất nhiều các bài phát biểu mạnh mẽ, liệt kê các ưu điểm của CRT, tỷ như góc nhìn lớn, không có điểm chết, độ hoàn trả màu sắc cao, sắc màu đều, có thể điều chỉnh nhiều chế độ phân giải, thời gian đáp ứng cực ngắn, hơn nữa giá cả rẻ hơn LCD nhiều. Nhưng tiến bộ và phát triển của khoa học kỹ thuật là không thể ngăn cản, các ưu điểm của LCD như độ bức xạ thấp, tiêu hao điện ít, rất được ưa chuộng, tiếp theo khi chi phí sản xuất giảm, giá cả sẽ hạ xuống. Sự phá sản hoàn toàn của màn hình CRT sẽ không còn nghi ngờ gì nữa.

Nếu Phim Cuộn Đạt Phú lúc này tranh thủ trước đầu tư vào dây chuyền sản xuất, với lực lượng kỹ thuật và tài chính của Phim Cuộn Đạt Phú hiện có, hoàn toàn có thể cạnh tranh với Hàn Quốc và Nhật Bản. Trở thành cơ sở sản xuất màn hình LCD cỡ lớn trong nước. Nếu giành trước một bước, sẽ không đến nỗi sau này gần như 80% màn hình tinh thể lỏng toàn là nhãn hiệu Hàn Quốc và Nhật Bản. Còn lại một bộ phân nhỏ, nhưng đa số cũng là Trung Quốc Đài Loan gia công. Kỹ thuật và bằng sáng chế, về cơ bản đều nằm trong tay người khác. Làm xưởng gia công, chỉ có thể kiếm lời một chút chi phí gia công.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 26
0 Hai vị đại viên mãn Tiên Quân cuốn tay áo thu mấy ngàn tiên nhân vào trong, bỏ mặc ao vàng quỳnh dịch, Tiên vực, co giò đạp tiên quang chạy mất. Hai lão Tiên Quân tóc bạc phơ, ngày thường bộ dáng sống dở chết dở. Giờ Tự Nhiên Lão Quân, Thái Chân Tiên Quân chạy nhanh không thấy bóng dáng, tốc độ mau đến làm người trợn mắt há hốc mồm. Hỗn Độn Ôn Đế giật mình, cười to bảo: Đám nhóc ranh thật, chạy nhanh. Nhưng các ngươi nghĩ có thể chạy ra lòng bàn tay của ta sao? Xem thường ta quá. Hỗn Độn Ôn Đế thò tay ra, bàn tay như vân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Dương Thần – Quyển 8
0 Dương Thần hừ lạnh một tiếng, khí lực uy áp của Tiên Thiên đại viên mãn đối với mình trước đây còn có chút kiêng kị, nhưng từ bước hóa thần, lại vượt qua một lần Lôi kiếp, tiến vào cái cảnh giới huyền diệu chính mình cũng chưa hiểu rõ này, đó chẳng là cái gì cả. Vung tay một cái, khí lực uy áp toàn bộ đại sảnh bị đánh tan thành mây khói, như chưa có gì xảy ra. Tôi không đến cãi nhau với các người, cũng không có hứng thú biết quy củ của các người, tôi chỉ biết là, tôi nói chuyện tử tế, các người lại ác miệng bịa đặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Miêu Nghị – Quyển 36
0 Rời cung, Thượng Quan Thạnh lo âu quanh quẩn đi lại trong một đài lâu, tâm tư như đốt. Nguyên nhân sự thể đối với hắn mà nói hoàn toàn không khó tra, trước là có người tập kích ngoài đại môn Ly cung, sau đó thì nơi ra vào tinh vực Thiên cung bị người tập kích, hai sự tình liên tiếp phát sinh, tưởng không liên hề hai chuyện lại với nhau cũng khó, nếu không làm sao sẽ vừa khéo như vậy, hai nơi này đều không phải địa phương bình thường, làm gì có chuyện ngẫu nhiên đồng thời bị tấn công? Chuyện ở nơi ra vào tinh vực Thiên cung hắn có thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng