Quan Trường – Quyển 4

Phần 135

Quả thật là Hạ Tưởng đã đoán trúng. Mấy ủy viên thường vụ vốn không phát biểu những quan điểm bất đồng thì hiện tại tất cả đều có những phát biểu rất hùng hồn.

Diệp Thạch Sinh đề nghị triệu tập cuộc họp hội nghị thường vụ, các vấn đề cần thảo luận là: thảo luận về việc thành phố Đan Thành xin cấp thêm kinh phí, về việc tổ lãnh đạo xin bổ sung thêm phòng Tổng hợp 3, về việc thành phố Đan Thành đệ trình việc xây dựng tuyến đường sắt nối ra biển lên Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, tổng cộng là sẽ có ba vấn đề cần phải thảo luận. Trong đó có hai việc liên quan đến thành phố Đan Thành. Lần đầu tiên trên hội nghị thường vụ, Thành phố Đan Thành lại trở thành tiêu điểm.

Sau khi Diệp Thạch Sinh đưa ra ba vấn đề cần phải thảo luận, hội trường lập tức có những tiếng xì xào. Diệp Thạch Sinh và Thôi Hướng nhìn nhau cười, cảm giác ý muốn của mình đã đạt được hiệu quả. Ông ta chính là muốn đưa ra vấn đề thảo luận khiến mọi người kinh ngạc một chút, từ đó có thể cho thấy ông ta là nhân vật số một nắm trong tay tất cả quyền uy và sự tự tin, đương nhiên, cái này cũng là chủ ý của Thôi Hướng vì ông ta mà nghĩ ra.

Diệp Thạch Sinh ban đầu cũng biết chiều hướng trên hội nghị thường vụ, nên trước khi họp cũng đã hội ý nghiên cứu một chút, khi Thôi Hướng lại liệt kê ra ba lý do đã khiến Diệp Thạch Sinh thay đổi chủ ý.

Thứ nhất, ba vấn đề đưa ra thảo luận thì hai vấn đề liên quan đến thành phố Đan Thành. Trong đó việc tuyến đường sắt nối ra biển thì tất cả các ủy viên thường vụ đều đã tiếp xúc qua một số tài liệu, không cần thiết phải mở lại cuộc họp hội ý nghiên cứu, thật lãng phí thời gian. Thứ hai, tổ lãnh đạo bổ sung thêm phòng Tổng hợp 3 chính là muốn tăng cường sức mạnh lãnh đạo của Tỉnh ủy đối với tổ lãnh đạo, mở cuộc họp cũng là muốn thảo luận với Phạm Duệ Hằng, người được Tỉnh ủy trao cho quyền về nhân sự. Việc bổ sung thêm phòng tổng hợp 3 thì không nhất thiết phải liên tục mở đến hai hội nghị để nghiên cứu, chỉ cần trực tiếp đề nghị lên hội nghị thường vụ là được. Thứ ba, thành phố Đan Thành xin cấp thêm kinh phí cũng không phải là việc đại sự gì, có thể trên hội nghị thường vụ tranh thủ một chút thời gian đề cập tới, chắc không ai có ý kiến phản đối.

Diệp Thạch Sinh cũng nghĩ rằng, mặc dù cùng một lúc mà thảo luận tới ba vấn đề cũng không phải ít, thực ra cũng không phải chuyện gì lớn lắm, hẳn là có thể thông qua ở hội nghị thường vụ. Vừa lúc đó lại chợt nghe lời nói của Thôi Hướng, không có báo cáo hay hội ý trước với Phạm Duệ Hằng về việc mở cuộc họp, chỉ chính thức mời ông ta tới dự họp ở hội nghị thường vụ, sau đó ông ta và Phạm Duệ Hằng gặp gỡ ở hành lang, chỉ nói mấy câu về vấn đề hôm nay sẽ thảo luận mà thôi.

Phạm Duệ Hằng nghe xong chỉ gật gật đầu, không tỏ vẻ gì, Diệp Thạch Sinh liền nghĩ rằng Phạm Duệ Hằng có thái độ ngầm thừa nhận nên cũng không có nghĩ nhiều.

Sau khi Diệp Thạch Sinh thông báo về vấn đề cần thảo luận, liền nhìn quanh chỗ các vị ủy viên thường vụ đang ngồi nói:

– Mời các vị ủy viên thường vụ thoải mái phát biểu, hãy phát biểu quan điểm của mình về ba vấn đề cần phải thảo luận trên.

Thôi Hướng có dáng vẻ như một Lã Vọng buông cần, quan sát mỗi ủy viên thường vụ đang ngồi từng chút một. Giống như trước đây, Mã Vạn Chính cúi đầu không nói, Tống Triêu Độ có chút trầm tư suy nghĩ, Trần Phong có rất nhiều tâm sự, Hình Đoan Đài mặt cười nhạt, Mai Thái Bình chỉ ngẩng đầu nhìn trần nhà, dường như trần nhà giống với vườn hoa tươi, hơn nữa ông ta còn nhìn vô cùng say mê, hoàn toàn không quan tâm đến tình hình xung quanh.

Trong lòng Thôi Hướng liền cười lạnh, thế càng tốt, càng làm theo ý mình càng tốt, càng chia bè phái lại càng có thể khiến hắn chứng tỏ được sức ảnh hưởng. Giai đoạn hiện nay hắn chính là đang muốn lợi dụng sự bảo thủ và nhượng bộ của Phạm Duệ Hằng, lại lợi dụng sự chia năm xẻ bảy của các ủy viên thường vụ, họ không còn là đồng minh với nhau nữa, thật là có lợi cho tình hình. Trước tiên khiến Diệp Thạch Sinh chậm rãi nắm giữ đại cục, sau đó chỉ cần hắn đứng ở sau lưng Diệp Thạch Sinh thúc đẩy mọi việc phát triển an toàn thì về cơ bản Diệp Thạch Sinh và hắn sẽ kết thành đồng minh, không gì phá vỡ được. Lại bởi vì thực chất Diệp Thạch Sinh khó có thể thay đổi tính cách nhu nhược đã có từ lâu, Thôi Hướng còn nắm chắc tới mười phần khiến Diệp Thạch Sinh mọi chuyện đều nghe theo đề nghị của hắn.

Đến lúc đó, một người ở ngoài mạnh mẽ, cứng rắn, còn mọi chuyện sẽ âm thầm nghe theo sự sắp xếp của hắn, hắn sẽ khiến Bí thư Tỉnh ủy đứng thẳng lên. Ngay cả các ủy viên thường vụ cũng không có ai dám khiêu chiến với quyền lực của bí thư.

Thôi Hướng tràn đầy sự tin tưởng mà liếc mắt nhìn Mã Tiêu một cái. Mã Tiêu đã phối hợp với hắn hành động để áp chế tin tức Tống Triêu Độ đi thị sát, hắn thật hết sức vừa lòng. Quả nhiên là đông người thì sức mạnh, bởi vậy, hắn và Phó gia hợp tác với nhau thật là quyết định anh minh vô cùng. Nếu không chỉ với sức mạnh của hắn còn không thể chỉ huy được ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tuyên giáo.

Điều khiến Thôi Hướng thật không ngờ chính là, người luôn luôn khiêm tốn, thích phát biểu cuối cùng như Phạm Duệ Hằng hôm nay không ngờ lại lên tiếng đầu tiên, hơn nữa ông ta lên tiếng với âm thanh vang vọng đanh thép.

Phạm Duệ Hằng bình thường vẻ mặt luôn bình tĩnh, hôm nay cũng vẫn là vẻ mặt nghiêm túc, nghiêm mặt nói:

– Việc tuyến đường sắt nối ra biển tôi nghĩ đó không phải là vấn đề quan trọng. Ủy ban nhân dân tỉnh có thể trực tiếp báo cáo Bộ Giao thông là xong. Đan Cương (nhà máy thép Đan Thành) là cơ sở sản xuất sắt thép quan trọng của cả nước, không chỉ là vấn đề của một mình thành phố Đan Thành, mà là vấn đề của toàn bộ tỉnh Yến chúng ta, đó cũng là vấn đề của quốc gia, Bộ Giao thông chắc chắn sẽ xử lý cẩn thận, có thể còn báo cáo lên tận Quốc vụ viện.

Ông ta hướng ánh mắt bắt đầu từ Thôi Hướng, nhất nhất đảo qua từng người ở đây. Chủ tịch tỉnh không để lỡ dịp này để bộc lộ quyền lực của mình, cũng là làm cho mọi người cảm thấy chấn động trong lòng, đều không hẹn mà cùng hiểu được rằng, Chủ tịch tỉnh Phạm là Phó bí thư thứ nhất của Tỉnh ủy, là Chủ tịch tỉnh, là nhân vật danh chính ngôn thuận thứ hai ở tỉnh.

Thôi Hướng thấy Phạm Duệ Hằng tự tin, mắt uy nghiêm đảo qua, từ trong suy nghĩ thấy kinh ngạc, nghĩ thầm rằng sao lại thế này, Phạm Duệ Hằng luôn luôn khiêm tốn chẳng lẽ hôm nay mới thể hiện rõ lập trường đối lập với Diệp Thạch Sinh?

Phạm Duệ Hằng không làm Thôi Hướng thất vọng, ông ta tiếp tục nói:

– Nếu Thành phố Đan Thành đưa ra đề nghị xin cấp thêm kinh phí, nên lập tức chuyển thêm kinh phí, không thể khiến mọi người chê cười thành phố Đan Thành, rồi lại cho rằng Tỉnh ủy và Uỷ ban nhân dân tỉnh nói mà không làm. Khi thành phố Đan Thành và thành phố Bảo chủ động đề xuất trở thành thành phố thí điểm, tỉnh chẳng những không khen ngợi, còn cố ý đề xuất phải thành lập được nguồn vốn riêng để đối phó với tình hình tài chính thiếu hụt của hai thành phố này. Hiện tại cũng đã nhìn thấy thành phố Đan Thành có một chút thành tích, đúng là cần được tỉnh cổ vũ và ủng hộ, tỉnh lại không biểu dương còn không cho thêm tài chính, thử hỏi, uy tín của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh ở đâu, ở chỗ nào? Các địa phương khác nhìn thấy sẽ nghĩ rằng thành phố Đan Thành đang nhảy xuống hố, ở thời điểm cần tỉnh nhất thì lại bị chối bỏ. Cho dù họ không chê cười thì cũng nghĩ rằng lời nói của tỉnh ủy là không có uy tín và chỉ là trò cười.

Từ trước tới nay Phạm Duệ Hằng chưa từng có khí thế như vậy, lời nói dõng dạc, tiếng nói oang oang, giống như một khối đá lớn ném xuống ao, Bùm, một tiếng nổ qua đi, bắn tung lên rất nhiều sóng nước.

Mã Vạn Chính vẻ mặt vẫn buồn ngủ, lập tức tỉnh lại, hai mắt hơi hơi trợn to, toát ra vẻ mặt kinh ngạc và không thể tin nổi. Tống Triêu Độ cũng hơi hơi nhếch miệng cười, vẻ mặt trấn tĩnh mà nhìn Diệp Thạch Sinh và Thôi Hướng.

Trần Phong vẫn dáng vẻ cũ, vẻ mặt không có chút thay đổi, chẳng qua bút ở trong tay theo bản năng mà ghi gì đó trên giấy, ánh mặt lại không tự chủ được cũng nhìn về phía Diệp Thạch Sinh.

Các ủy viên thường vụ khác cũng lộ vẻ kinh ngạc. Có người khe khẽ nói nhỏ, có người vẻ mặt phẫn nộ, cũng có người khép hờ hai mắt, ngồi chờ Diệp Thạch Sinh phản kích lại.

Diệp Thạch Sinh có chút kích động, ông ta cũng thật không ngờ Phạm Duệ Hằng vốn luôn đi theo con đường ổn thỏa, thà rằng nhượng bộ chứ không muốn ra mặt bỗng nhiên hăng hái, nói những câu nói thẳng vài việc Tỉnh ủy đã nhúng tay vào một số công việc hành chính, hơn nữa còn đưa vấn đề lên cao độ, rằng Tỉnh ủy nói không giữ lời, khiến mọi người chê cười.

Ông ta suýt chút nữa đã đập bàn đứng lên.

Nhưng mà Phạm Duệ Hằng lại dường như cũng không e ngại việc ông ta phẫn nộ, tiếp tục nói:

– Tôi cho rằng, thành phố Đan Thành xin cấp thêm kinh phí, nếu không có vấn đề gì thì lập tức cấp. Về phần tổ lãnh đạo muốn bổ sung thêm phòng Tổng hợp 3, tôi xem trước mắt thì không cần. Trước mắt chỉ có hai đô thị làm thí điểm, cơ cấu sản xuất còn mới phải điều chỉnh mới có hiệu quả, bước tiếp theo có thể phát triển hơn nữa nhưng cũng có thể thất bại, điều đó khó có thể nói trước được. Không cần nói điều gì khác, riêng tại thành phố Đan Thành thời điểm này đang rất cần sự giúp đỡ, tỉnh chẳng những không có trợ giúp, lại đè ép tài chính. Đáng ra ở trong lúc này tỉnh cần phải biểu dương, nhưng tỉnh lại không biểu dương, khen ngợi. Các đồng chí, chúng ta đang muốn nâng đỡ chính sách cho bọn họ hay là cố ý cản trở? Với tình hình như vậy, tôi cảm thấy không cần bổ sung thêm phòng Tổng hợp 3, nếu bổ sung sẽ chỉ làm cơ cấu lãnh đạo càng cồng kềnh, càng phức tạp. Mà hơn nữa cũng sẽ không giúp được gì cho công việc hiện tại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 16
0 Cho đến nhiều năm sau, hắn không chỉ biết tiên giới tồn tại chín tầng trời. Chỗ ở của mình, chỉ là dưới ba tầng trời, còn mơ hồ trở thành người xuất sắc trong tu sĩ tiên giới ba tầng trời dưới. Ở trong tia sáng vạn trượng kia, ca ca của hắn xuất hiện, mang theo một trận châu chấu màu đen so với năm đó còn muốn khủng khiếp hơn rất nhiều, bao trùm toàn bộ ba tầng trời dưới. Hễ là người bị châu chấu cắn nuốt, đều sẽ trở thành vì một phần tu vi của ca ca hắn. Loại tà pháp khủng khiếp này, cuối cùng khiến cho tu sĩ ba tầng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 20
0 Mọi người cảm giác như thấy một vật khổng lồ, bản thân thật nhỏ bé. Cơ thể Lục Thiếu Du phát ra khí thế chỉ có thể hình dung bằng từ đáng sợ. Mơ hồ có năng lượng thiên địa quái dị khiến tim người đập nhanh. Ánh mắt Thánh Thủ Linh Tôn, Bạch Long Tôn giả lộ ra kinh sợ: Đây là... Những người có mặt ai nấy ánh mắt phi phàm, thấy khí thế đó bọn họ đều biến sắc mặt, trong mắt tràn ngập giật mình. Đế Giả Chi Nguyên, đây là Đế Giả Chi Nguyên! Lục Thiếu Du không nói chuyện, thủ ấn biến đổi. Lục Thiếu Du đã dung hợp Đế...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 24
5 Tốc độ phi độn của ba người dĩ nhiên là cực nhanh, vì vậy trong nháy mắt đã bay đến bên trong cự đảo. Từ đằng xa đã có thể thấy được ngay trước mặt là một ngọn núi trông có vẻ rất bình thường. Bỗng nhiên có một âm thanh trầm đục từ trên ngọn núi truyền đến, rồi từ chỗ đó, một cột sáng màu trắng đục phóng lên cao. Tiếp theo, cảnh vật phía trước lập tức giống như một tấm gương vỡ tan ra, từ giữa hiện ra hai ngọn núi xanh biếc và một cái sơn cốc dạt dào linh khí. Cột sáng màu trắng đục đúng là được tuôn ra từ trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng