Tổng hợp tất cả các nhân tố, cùng với suy nghĩ ổn thoả nhất, nắm được thời cơ trước mắt, đứng vững gót chân mới tốt cho việc di chuyển. Qua đó hy vọng tới tỉnh khác đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, thật cũng không quá xa xôi.
Chỉ có điều Thôi Hướng ảo não chính là hắn lo nhất Mã Vạn Chính vẫn lão luyện có thừa nhưng nhiệt tình lại không đủ. Mà Tống Triêu Độ lại ở cùng Hạ Tưởng liên kết, càng ngày càng trở thành ngôi sao trên chính đàn (diễn đàn chính trị) tỉnh Yến.
Thôi Hướng rốt cục cũng hiểu ra, Tổ lãnh đạo mà Tống Triêu Độ là thủ lĩnh và Hạ Tưởng là chủ đạo, hoàn toàn là công cụ chính trị tư bản của hai người bọn họ. Nếu lại tuỳ ý mở rộng tổ lãnh đạo thêm, lại khiến Hạ Tưởng kéo về một nhóm đầu tư nước ngoài lớn, vị trí chủ tịch tỉnh của Tống Triêu Độ lại càng chắc như đinh đóng cột là chuyện thật! Cùng lúc đó, Hạ Tưởng cũng sẽ thăng chức từng bước một, thậm chí còn có thể đề bạt đặc cách.
Với tầm nhìn xa trông rộng lại thêm năng lực tốt, Hạ Tưởng lại lần nữa cùng Tống Triêu Độ liên thủ, quả nhiên thế mạnh như vũ bão. Tuy nhiên lần này không phải muốn lật người, mà là muốn lấy chiến tích, để viết vào bản lý lịch của bọn họ cho thêm phần vẻ vang.
Thôi Hướng bi ai mà nghĩ, Tống Triêu Độ và Hạ Tưởng càng thành công thì hắn càng rời xa vị trí chủ tịch tỉnh tỉnh Yến. Giữa hai bên là quan hệ không thể điều hoà. Hơn nữa hắn cũng hiểu được, trong hoàn cảnh thời cuộc hiện tại, muốn dựa vào sức lực cá nhân để ngăn cản tổ lãnh đạo công tác, muốn kéo tổ điều chỉnh kết cấu sản nghiệp để từ chối không cho Tống Triêu Độ lên vị trí là hành động ngu xuẩn và tự đào hố chôn mình! Hắn không ngăn cản được xu thế thời đại trong nước. Hơn nữa hiện tại tổ lãnh đạo giành được thành tích vô cùng chói lọi. Hắn dám khẳng định, ngày mà tập đoàn Kodak và Đạt Phú chính thức ký kết hiệp định cũng sẽ chính là ngày Phó thủ tướng Hà gọi điện về uỷ ban nhân dân tỉnh Yến bày tỏ chúc mừng. Đồng thời, cũng có thể là Hạ Tưởng lọt vào tầm mắt của Phó thủ tướng Hà.
Nhưng lại không thể bó tay như vậy. Nếu cứ để mặc Tống Triêu Độ và Hạ Tưởng tiếp tục toả sáng, hắn chẳng những ngày càng xa rời ngai vàng chủ tịch tỉnh, mà còn cuốn trôi hết tất cả những cố gắng trước đây. Chờ Tống Triêu Độ lớn mạnh và chờ Hạ Tưởng bay vút lên, làm sao hắn còn có thể hái quả ngọt được nữa chứ? Trên chính trường, từ trước cho tới giờ chiến đấu vẫn là sự thi gan kiên trì bền bỉ, Thôi Hướng liền mời Phó Tiên Phong và Mã Tiêu cùng nhau ngồi lại, thảo luận một chút đối sách.
Phó Tiên Phong cũng rất giật mình với việc thành công trong đàm phán của Hạ Tưởng, không nghĩ tới bản lĩnh của Hạ Tưởng thật đúng là ngay cả người Mỹ lão luyện vẫn có thể thu phục. Phó Tiên Phong vẫn luôn tự nhận trong lĩnh vực thương mại cũng có quan điểm và ánh mắt độc đáo. Hạ Tưởng thành công khiến hắn đã ghen ghét đố kị lại còn tức giận đỏ mặt tía tai, bởi vậy cũng muốn noi theo, thương lượng với Đàm Long về việc thu hút đầu tư nước ngoài cho thành phố Yến. Phó Tiên Phong trước kia ở thủ đô thường xuyên tiếp xúc với thương nhân nước ngoài của các quốc gia, hắn tin tưởng dựa vào năng lực của hắn, cũng có thể vì thành phố Yến mà kéo đầu tư về nhiều hơn để đổi lấy cơ hội thăng tiến. Huống chi thành phố Yến lại là tỉnh lị, có nhiều xí nghiệp đáng được chú trọng trong việc đầu tư vốn nước ngoài.
Phó Tiên Phong tính toán chờ cho Shop thời trang cao cấp của Phó gia tại thành phố Yến khai trương, sau sẽ tìm vốn đầu tư cho Shop thời trang cao cấp, vừa có thể làm dồi dào thêm tiền vốn, lại có thể vì thành phố Yến mà kéo vốn đầu tư nước ngoài. Tiền là Phó gia kiếm, danh tiếng cũng có, có thể nói nhất cử lưỡng tiện.
Kế hoạch của Phó Tiên Phong vẫn còn chưa kịp thực thi đã bị Thôi Hướng mời đến thảo luận sự việc, hắn chỉ biết là Thôi Hướng đang cuống cuồng sốt ruột.
Nơi mấy người gặp nhau là một quán trà, có tiếng nhạc êm ái vang lên, nhẹ nhàng uyển chuyển. Thôi Hướng lại không có lòng dạ nào thưởng thức, nói ra tất cả những ảnh hưởng cả mặt tốt mặt xấu trong việc Hạ Tưởng kéo đầu tư nước ngoài, sau đó nhìn Phó Tiên Phong đầy ẩn ý nói:
– Tiên Phong, Hạ Tưởng và Tống Triêu Độ là trở ngại, cũng là lực cản trở Phó gia tại thành phố Yến.
Phó Tiên Phong khó hiểu nói:
– Hạ Tưởng cũng thế, mà Tống Triêu Độ cũng thế, bọn họ làm gì có tư cách đối địch với Phó gia. Hơn nữa cho tới giờ, tôi nhìn không thấy Hạ Tưởng có lý gì mà lại cản trở con đường của tôi?
Thôi Hướng lắc đầu cười:
– Tiên Phong cậu không biết, việc cao ốc Ngũ Giao Hoá có thể cũng cùng Hạ Tưởng có quan hệ. Ngũ Giao Hoá hiện tại trong tay tập đoàn Tề Thị. Mà tập đoàn Tề Thị cùng Hạ Tưởng có quan hệ rất thân thiết, Tề Á Nam lại luôn nghe theo Hạ Tưởng.
Phó Tiên Phong lập tức sửng sốt, nghĩ ra việc Đàm Long nhận được điện thoại từ thư ký của Phạm Duệ Hằng, liền hỏi:
– Hạ Tưởng ngoài việc cùng Tống Triêu Độ có quan hệ tốt ra, cùng Phạm Duệ Hằng có quan hệ như thế nào? Tập đoàn Tề Thị cùng Phạm Duệ Hằng có qua lại hay không?
– Tập đoàn Tề thị và Phạm Duệ Hằng không có quan hệ gì, Phạm Duệ Hằng tính tình cẩn thận, rất ít làm cho người ta thấy mình hay qua lại mật thiết với các tập đoàn. Hạ Tưởng và Phạm Duệ Hằng hình như quan hệ bình thường, tuy nhiên gần đây dường như có dấu hiệu đến gần.
Thôi Hướng cũng không quá dám chắc nói:
– Có một chút có thể khẳng định chính là Hạ Tưởng từ trước tới nay quan hệ tốt với Nghiêm Tiểu Thì, giúp cô ấy nhiều việc, mà Nghiêm Tiểu Thì là cháu họ của Phạm Duệ Hằng, cô kêu Phạm Duệ Hằng bằng dượng.
– Lẽ nào cuộc gọi bật đèn xanh cho Đàm Long cũng có bóng dáng của Hạ Tưởng? Trong lòng Phó Tiên Phong mơ hồ dâng lên cơn thịnh nộ.
Hạ Tưởng là người ra mặt thay Mai Hiểu Lâm ở thủ đô, làm vài người họ hàng xa nhà Phó gia bị thương, kỳ thực cũng không coi là việc đại sự. Nhưng dù sao cũng để lại cho Phó Tiên Phong những ấn tượng không tốt, cho rằng Hạ Tưởng là vì lấy lòng Mai gia nên mới cố ý ức hiếp người nhà Phó gia. Chờ sau khi nghe nói Hạ Tưởng và Khâu gia, Ngô gia đều có ít nhiều quan hệ, Phó Tiên Phong mới bắt đầu chú ý tới Hạ Tưởng, cảm thấy hắn hơi có bản lĩnh, không ngờ có thể khiến ba nhà trong bốn đại gia tộc đều xem trọng hắn.
Nhưng cũng là vì vậy, cũng đã khiến Phó Tiên Phong không còn thiện cảm với Hạ Tưởng. Dù sao trong ba nhà, trên cơ bản tất cả đều không hòa hợp với Phó gia, nhất là Ngô gia và Mai gia cùng Phó gia đều có chút hiểu lầm. Hạ Tưởng đã cùng Mai gia, Ngô gia kề cận thì tự nhiên là đối thủ của Phó gia.
Chỉ có điều bởi vì Hạ Tưởng cùng Khâu Tự Phong có quan hệ tốt, Phó Tiên Phong cũng đã gặp nhiều kẻ khéo léo hơn người, cho rằng Hạ Tưởng cũng chính là một chính khách đầu cơ, quan hệ khắp nơi giao hảo, lại có chút khả năng. Bởi hắn đi dù sao cùng Phó gia tạm thời không trực tiếp mâu thuẫn về quyền lợi, cần gì phải để ý đến hắn? Về việc Hạ Tưởng chủ đạo Tổ lãnh đạo, Phó Tiên Phong cũng là thái độ tán thành vui vẻ, hắn cũng biết cấp trên có người ủng hộ rất lớn đối với tổ điều chỉnh kết cấu sản nghiệp. Thành phố Đan Thành và thành phố Bảo sau khi thí nghiệm thành công, sớm muộn gì cũng đến lượt thành phố Yến. Đến lúc đó hắn cũng có thể mượn gió xuân, vơ vét chút vốn liếng.
Chỉ có điều nghe Thôi Hướng nói đến Hạ Tưởng là bàn tay phía sau màn muốn ngăn trở Phó gia tiến quân đến thành phố Yến, hắn vốn không tin, lại cẩn thận cân nhắc, lại thấy tin vài phần, ngay lập tức trong lòng tức giận.
Khá lắm Hạ Tưởng, đừng tưởng rằng cùng Mai gia và Ngô gia có quan hệ tốt, và Khâu Tự Phong thân thiết thì dám quấy rối Phó gia! Nếu Phó gia thật sự muốn động đến một cán bộ cấp cục nho nhỏ như mày cũng là rất dễ dàng. Hơn nữa nếu làm Phó gia tức giận, đừng tưởng rằng Mai gia và Ngô gia sẽ vì một người vô danh tiểu tốt như mày mà công khai trở mặt với Phó gia
– Tập đoàn Tề Thị và Phạm Duệ Hằng không có giao tình, cũng không thể xin Phạm Duệ Hằng ra mặt được. Nếu nói có Hạ Tưởng đứng giữa sắp xếp mọi việc, thì không phải tất cả mọi việc đều thuận sao.
Thôi Hướng không dám khẳng định giữa Hạ Tưởng và Phạm Duệ Hằng rốt cuộc có qua lại hay không, tuy nhiên hắn có biết chút ít.
– Hạ Tưởng và con trai Phạm Duệ Hằng là Phạm Tranh đã từng cộng tác. Trước kia Phạm Duệ Hằng trước mặt mọi người cũng từng nâng Hạ Tưởng lên, có thể giữa bọn họ có cơ sở hợp tác. Hơn nữa lần trước trên hội nghị thường vụ, Phạm Duệ Hằng đột ngột làm khó dễ lại liên tưởng tới việc ủng hộ mạnh mẽ của ông ta với tổ lãnh đạo, thật không khó để nhận thấy.
– Hạ Tưởng cũng quả thật có chút đáng ghét.
Phó Tiên Phong tức giận.
– Nếu Hạ Tưởng thật sự là người đứng phía sau ủng hộ tập đoàn Tề Thị, tôi thực cũng muốn tìm cách tốt để đánh hoà một ván, nếu để thua hắn thì thật sự là quá khó coi.
Mã Tiêu nghe hai người nói nửa ngày, đột nhiên liền xen vào một câu:
– Hẳn là Hạ Tưởng, tôi ở ban Tuyên giáo cũng có nghe nói, thời điểm Hạ Tưởng kết hôn, chính Yên Kinh đại tửu lầu của tập đoàn Tề thị tổ chức tiệc cưới. Tào Vĩnh Quốc và Lô Uyên Nguyên có quan hệ rất tốt, ban Tuyên giáo cũng có không ít người tham gia hôn lễ.
Phó Tiên Phong sắc mặt trầm xuống:
– Nếu khẳng định là Hạ Tưởng gây ra, phải có biện pháp gì trị hắn. Phó Bí thư Thôi có ý tưởng gì?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 13/09/2017 12:36 (GMT+7) |