Quan Trường – Quyển 4

Phần 164

Mã Tiêu gọi điện thoại cho Phó Tiên Phong, đem tất cả những gì Hạ Tưởng phản kích nói ra. Phó Tiên Phong lại hời hợt nói:

– Trưởng ban Mã, không cần lo lắng, còn nhiều thời gian, thắng bại không ở chỗ nhất thời. Liên Nhược Hạm hiện tại đang ở Mỹ, vẫn chưa tìm ra cô ấy và Hạ Tưởng thời gian trước có quan hệ gì không. Tuy nhiên nghe nói hình như cô ấy có sinh một em bé, nhưng lại ở nước ngoài nên cũng không tiện tìm hiểu. Tôi nghĩ nếu cô ấy đã có con, sớm muộn sẽ phải về nước. Một khi đã về nước thì tốt rồi, chưa từng kết hôn mà lại có con, ông cụ Ngô gia sẽ rất tức giận. Ông cụ một khi đã tức giận thì hậu quả hết sức nghiêm trọng.

Phó Tiên Phong dạo này rất bận bịu với việc đưa Danh Phẩm Thời Thượng (thời trang cao cấp) tới thành phố Yến. Với các sự việc khác thì không có thời gian quan tâm. Danh Phẩm Thời Thượng lại lần nữa chọn được địa điểm tốt, các công việc của giai đoạn tiền kỳ cũng đã chuẩn bị xong. Hiện tại đã khởi công xây dựng, dự đoán trước mùa thu là có thể hoàn tất.

Mã Tiêu nghe Phó Tiên Phong vừa nói như vậy, ngẫm lại trước mắt quả thật cũng không còn cách nào khác, đành phải thôi.

Cùng với cái nóng của tháng bảy, cả tỉnh Yến bước vào mùa hè. Cùng đến theo mùa hè là hoạt động quan trọng của tổ lãnh đạo, mà trọng tâm là nghênh đón đích thân chủ tịch tập đoàn Kodak lần đầu tiên bay đến thành phố Bảo tham gia chính thức lễ ký kết.

Cùng tham dự nghi lễ còn có Phó bí thư tỉnh uỷ – chủ tịch tỉnh Phạm Duệ Hằng, Tỉnh uỷ uỷ viên thường vụ – trưởng ban thư ký tỉnh uỷ Tiền Cẩm Tùng, Tỉnh uỷ uỷ viên thường vụ – Phó chủ tịch tỉnh Tống Triêu Độ, hội đồng các cán bộ phụ trách thành phố Bảo cũng tham gia hội nghị, tổ lãnh đạo do Hạ Tưởng đại diện tiếp đãi nhóm người của Smith.

Sau khi lễ ký kết chính thức kết thúc, lại tiến hành tiệc rượu. Sau khi tiệc rượu kết thúc, Phạm Du Hằng, Tiền Cẩm Hùng và Tống Triêu Độ quay trở về thành phố Yến. Hạ Tưởng thì lưu lại để tiếp tục đưa Smith đi tham quan nhà xưởng, lại cùng Smith nói chuyện một chút về triển vọng thời đại, khiến Smith rất khen ngợi đối với hắn, lại tiếp tục giữ hắn lại ăn cơm nói chuyện.

Ngày hôm sau nhóm Smith lại tới viếng thăm thủ đô. Sau khi tiễn Smith, Hạ Tưởng vội vàng cùng Tào Vĩnh Quốc, Khâu Tự Phong gặp mặt rồi quay trở về thành phố Yến. Tổ điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của thành phố Đan Thành và thành phố Bảo đến hiện tại có thể chính thức tuyên bố là có hiệu quả, sẽ tiếp tục chuẩn bị làm thí điểm nhóm thành thị thứ hai theo nhật trình đã đề ra, công tác của tổ lãnh đạo càng ngày càng bận rộn.

Trở lại thành phố Yến, vừa tới cổng thành phố thì lại nhận được điện thoại nghe thấy giọng nói xa lạ, rất thấp trầm, lại có chút oai phong:

– Là đồng chí Hạ Tưởng phải không?

Hạ Tưởng đang vội vàng xem văn kiện, cũng không nghĩ nhiều nói:

– Đúng là tôi, xin hỏi ngài là ai?

– Tôi là Dịch Hướng Sư

– Bộ trưởng Dịch? Xin chào ngài, chào ngài!

Hạ Tưởng hoảng sợ, Dịch Hướng Sư đích thân gọi điện cho hắn khiến hắn bất ngờ, vội vàng cung kính nói:

– Có chỉ thị gì xin lãnh đạo cứ chỉ bảo.

Dịch Hướng Sư giọng không chút gợn sóng:

– Không có việc gì, chỉ là vì cậu thuyết phục được Kodak đầu tư khoản tiền lớn nên tôi muốn chúc mừng. Các chuyên gia bộ ngoại thương hiện tại cũng không đoán ra cậu làm thế nào lại thuyết phục được thành viên hội đồng quản trị Kodak. Bọn họ muốn gặp cậu một lần. Thế nào, khi nào thì cậu có thời gian đến đến làm khách ở bộ Ngoại Thương nhé?

Ngừng điện thoại với Dịch Hướng Sư, Hạ Tưởng bất đắc dĩ cười trừ. Được, hiện tại vì Kodak bỏ vốn đầu tư, hắn tự nhiên thành một người có tiếng tăm.

Việc tới bộ Ngoại Thương là một chuyện, Hạ Tưởng vẫn khéo léo từ chối. Hắn cũng không có tư cách múa rìu qua mắt thợ về việc chuyên môn với các chuyên gia ở bộ Ngoại Thương. Tuy nhiên khiến hắn bất ngờ chính là ngay sau đó lại xảy ra một việc, cuối cùng lại thúc đẩy hắn phải đến bộ Ngoại Thương một chuyến.

Lần trước Phạm Duệ Hằng nói Cốc Nho đề cử Hạ Tưởng làm việc với hắn. Cốc Nho quan liêu còn cảm thấy Hạ Tưởng là một người rất bình thường. Mặc dù có một chút ý tưởng kinh tế, nhưng còn không đáng bái ông ta làm thầy. Ngại với Phạm Duệ Hằng, Cốc Nho cũng miễn cưỡng đồng ý nhận lấy Hạ Tưởng.

Nhờ Phạm Tranh dốc sức, Cốc Nho đã giải quyết vấn đề liên quan đến thủ tục giấy tờ cho Hạ Tưởng. Chỉ cần Hạ Tưởng đến đăng ký học tịch là được. Ông ta liền điện thoại thông báo cho Phạm Tranh, bảo Hạ Tưởng rảnh rỗi thì đến thủ đô một chuyến, thẳng đến Viện Khoa học Xã Hội tìm ông ta là được. Vừa đặt điện thoại xuống, chợt nghe nói bộ trưởng Bộ Ngoại Thương Dịch Hướng Sư tới chơi, Cốc Nho vội vã đứng dậy nghênh đón, vừa đi tới cửa đã thấy Dịch Hướng Sư đẩy cửa bước vào.

Dịch Hướng Sư cười nói:

– Cốc lão còn phải ra tận cửa đón tôi, thật là thất lễ. Mau ngồi đi, tôi đang có việc muốn thỉnh giáo ông một chút.

Cốc Nho lớn hơn vài tuổi so với Dịch Hướng Sư, nhưng không tính là nhiều lắm. Dịch Hướng Sư thân là Bộ trưởng bộ Ngoại thương, luôn luôn đặc biệt tôn kính đối với các học giả, đối với Cốc Nho cũng luôn cung kính như Tiền bối. Cốc Nho không chịu, tuy nhiên không thay đổi được Dịch Hướng Sư, cũng ngầm chấp nhận.

– Hướng Sư, ông cũng có nhiều đóng góp lớn đối với những nghiên cứu kinh tế trong và ngoài nước, cho dù không làm Bộ trưởng, làm một nhà kinh tế học cũng dư sức. Còn có vấn đề gì có thể làm khó ông?

Vì Dịch Hướng Sư rất gũi và thành tích trong kinh tế học nên Cốc Nho cũng đánh giá ông ta rất cao, chỉ có điều không thích là Dịch Hướng Sư lại là người trong quan trường.

– Tiền bối, tôi muốn hỏi ông một chuyện, Tập đoàn Đạt Phú nếu cùng Kodak hợp doanh, anh đánh giá 40% cổ phần của Đạt Phú đáng giá bao nhiêu trăm triệu Đô la Mỹ?

Hơi trầm ngâm, Cốc Nho nói:

– Tôi không quan tâm lắm đến Tập đoàn Đạt Phú, với quy mô của Đạt Phú và định mức thị trường, năm sáu trăm triệu đô la Mỹ hẳn là một con số lớn. Đương nhiên nếu có điều kiện phụ thêm, khi mở cửa thị trường thì cũng phải nhượng bộ, nhiều lắm thì một hai trăm triệu là mức hợp lý.

Dịch Hướng Sư mỉm cười:

– Nếu lấy số anh tính, để cho cán bộ trong nước đi đàm phán, thì giá thấp đến thế nào có thể chấp nhận được?

Cốc Nho không đồng ý mà lạnh hừ một tiếng:

– Nếu để cán bộ ra mặt, trên ba trăm triệu tôi cũng không cảm thấy kinh ngạc. Nếu bọn họ thu được những ưu đãi cá nhân, chính là một trăm triệu đô la Mỹ bán đi, cũng không có gì quá lạ!

Dịch Hướng Sư biết Cốc Nho từ trước tới giờ luôn không có ấn tượng tốt với phần đông các cán bộ không am hiểu kinh tế trong nước. Nhất là loại cán bộ kiểu u mê không hiểu nhưng cứ giả bộ hiểu biết, làm thất thoát tài sản quốc hữu thì ông ta lại càng căm thù đến tận xương tuỷ. Dịch Hướng Sư cũng liền cười ha hả, lại nói thêm:

– Cốc lão nói chính là, nếu như trộn lẫn quyền lợi cá nhân bên trong, liền mất đi ý nghĩa. Nhưng tôi nói là có một người đại diện cùng Kodak đàm phán, cuối cùng chẳng những đem bốn mươi phần trăm cổ phần bán thành một tỷ rưỡi đô la Mỹ, hơn nữa còn không có chút điều kiện hà khắc nào cả. Cũng khiến cho người ta khó tin chính là Kodak đồng thời lại còn bỏ thêm tiền đầu tư, đến thành phố Bảo của tỉnh Yến xây dựng nhà máy sản xuất mới. Ông nói đi, hắn làm thế nào mà thuyết phục được Kodak?

Cốc Nho đang châm trà, nghe xong lời nói của Dịch Hướng Sư nước trà tràn ra khỏi chén, chảy xuống bàn, không thể tin được hỏi:

– Như thế nào mà có thể? Tôi không tin! Không phải nói trong nước không có cán bộ có khả năng, mà là tập đoàn Kodak căn bản sẽ không đầu tư vào thị trường trong nước. Lấy hoàn cảnh kinh tế trong nước trước mắt, cùng với triển vọng thị trường, Đạt Phú cũng không có năng lực tiêu hoá vốn đầu tư một tỷ rưỡi đô la Mỹ. Theo góc độ thị trường mà phân tích, Kodak làm hoàn toàn không tuân theo quy luật thị trường!

Cốc Nho nhất thời cảm thấy kích động, sau khi nói xong mới phát hiện ra nước đã trào ra khỏi chén trà, dứt khoát không rót nước cho Dịch Hướng Sư, tự mình đem cầm bình trà đặt bên cạnh, hỏi:

– Hướng Sư, ông nói thật hay giả. Tôi sao chưa nghe thấy nhỉ?

Cốc Nho nghiên cứu chính sách hướng đi cho kinh tế trong nước, không mấy chú ý tới việc giao dịch hợp doanh thành công với quốc tế. Đối với tình hình trong nước thì ông cũng không chú ý nhiều lắm. Bởi vì ông ta nghĩ trong nước gần như không có một thí dụ nghiên cứu nào đáng giá. Bởi vì không nghiên cứu thì thôi, càng nghiên cứu càng làm giận. Bỏ qua nhiều điều khoản cạm bẫy trong hợp đồng, trên cơ bản từ đó có thể thấy là trình độ IQ của cán bộ rất thấp, các cán bộ phụ trách hiệp thương lại như những thằng ngốc, bị người lừa gạt. Cứ sóng trước đổ đâu sóng sau đổ đấy mà ký kết những điều khoản thiếu công bằng.

Ngay từ đầu Cốc Nho còn tưởng rằng cán bộ kinh tế trong nước có ý nghĩ đơn giản, nhìn không ra các cạm bẫy to nhỏ trong hợp đồng. Sau đó ông ta mới biết được, bọn quan viên đâu có ngốc, thật sự là bọn họ quá thông minh nên mới cứ người sau nối người trước ký kết ra những điều khoản bất lợi cho xí nghiệp, quốc gia. Mà nói bất bình nhưng đối với bọn họ thì thật là những điều khoản tốt đẹp trong hợp đồng!

Cốc Nho từ đó giận dữ, không bao giờ chú ý đến các thông tin hợp doanh trong nước. Với ông xem ra, trong các trường hợp góp vốn liên doanh, không thể nói là không phải hợp tác đôi bên cùng có lợi, nhưng ít nhất tám mươi phần trăm trở lên là có thủ đoạn, không nghiên cứu, mắt không thấy tai không nghe đỡ phải bận tâm.

Dịch Hướng Sư cũng rất hiểu sự ngay thẳng của Cốc Nho, nghe ông ta vừa hỏi, cũng cười nói:

– Cốc lão, ông hiện tại luôn không quan tâm đến việc hợp doanh trong nước. Có thể với việc Kodak bỏ vốn đầu tư cũng không để trong lòng, hẳn là cũng có nghe phong thanh, nhưng không lưu tâm mà thôi. Chủ tịch hội đồng quản trị Kodak Smith vừa rời Bắc Kinh, quay trở về Mỹ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Linh duyên - Tác giả The Kid
Truyện lấy các nhân vật trong phim “Linh duyên: Bí mật từ hình nhân” Trong đêm tối, Hạnh chạy thục mạng trên con đường vắng. Cô chạy như bị ma đuổi, trông cô có vẻ đang sợ hãi một thứ gì đó. Hạnh chạy mệt nên dừng lại để thở. Bất ngờ Hương xuất hiện từ đằng sau, cô bịt miệng Hạnh bằng cái khăn có thuốc mê khiến Hạnh ngất đi. Sau đó Hương kéo Hạnh vào một căn nhà hoang. Hạnh tỉnh lại thì thấy mình đang bị trói hai tay ra sau lưng, cơ thể cô đang trần truồng, và Hương chính là người đã lột quần áo của Hạnh ra. Hạnh hốt hoảng nói: Trời...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 10
0 Mọi người chỉ cảm thấy ngọn núi dưới chân cũng muốn sụp đổ. Liệt Hoàn vừa ra tay, lập tức chọc cho các cao thủ Kim Liên ở các dãy núi xung quanh tựa hồ đồng loạt ra tay, có người nhanh chóng giơ tay lên vỗ bàn, mạnh mẽ đè trấn ngọn núi dưới chân, cũng có người nhanh chóng đẩy chưởng ra, giống như tạo thành một bức màn vô hình phía trước dãy núi, đem sóng xung kích cường bạo mạnh mẽ chống đỡ trước núi. Miêu Nghị cả kinh thiếu chút nữa quay đầu bỏ chạy, thở phào một hơi, lại ngồi xuống, may là phía sau có một đống cao thủ bảo vệ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 5
0 Lăng Phong, tốc độ nhanh cũng không có bao nhiêu tác dụng, xem ta tới thu thập hắn. Phách Đao Long Tam lớn tiếng nói. Đồng thời thân ảnh tục khí rơi xuống trước người Lục Thiếu Du, khí thế khuếch tán ra chung quanh khiến cho mặt đất dưới chân lập tức nứt ra tạo thành mạng nhện. Chân khí cường hãn tràn ra khiến cho không gian chugn quanh gợn sóng. Lục Thiếu Du, để ta tới thử xem, nếu ngươi thua, sau này phải cách xa Lục Vô Song một chút. Phách Đao Long Tam nhìn Lục Thiếu Du nói. Vậy nếu ngươi thua, thì phải để cho ta sai phái. Đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng