Quan Trường – Quyển 4

Phần 178

Một vị đầu tóc bạc trắng tươi cười hỏi:

– Đồng chí Hạ Tưởng, tôi muốn hỏi thêm đồng chí một chút là trong lúc đàm phán với Tập đoàn Kodak thì đồng chí có nhận thấy đồng chí có khuynh hướng hơi mạo hiểm không? Trong quá trình giao tiếp với người Mỹ, vốn đồng chí là người Trung Quốc, một đất nước trọng về lễ nghi thì đồng chí phải thực hiện sao không để đánh mất lễ tiết, không để bọn họ xem thường chúng ta. Chúng ta có lẽ phải, sử dụng cách tiến thoái khéo thì chúng ta sẽ chiến thắng. Còn các âm mưu quỷ kế của cậu, tôi cảm thấy phương pháp đàm phán của cậu không thể ứng dụng được.

– Bất kể là mèo trắng hay mèo đen, miễn bắt được chuột thì đó là con mèo tốt.

Hạ Tưởng thản nhiên cười.

– Chúng ta lễ phép không có nghĩa là sẽ nhường nhịn, lại càng không phải là lùi bước, nên chúng ta phải cố gắng để đạt được ích lợi, kiên trì để chiến thắng. Mà hơn nữa, trong quá trình đàm phán thì cũng phải chú ý đến việc binh bất yếm trá, thật giả kết hợp thì thì mới thu được hiệu quả mong muốn.

Hạ Tưởng không thể thuyết phục được vị chuyên gia đầu bạc, ông ta lắc đầu nói:

– Đường đường chính chính đàm phán mới là lẽ phải. Cậu sử dụng thủ đoạn như vậy rất mạo hiểm, cách này cũng không thể thực hiện.

Bên cạnh vị học giả này còn có một vị nữ chuyên gia khoảng 50 tuổi, bà nói:

– Lời nói của lão Ngưu rất có đạo lý, nhưng tôi cũng cho rằng cách thực hiện của đồng chí Hạ Tưởng cũng có điểm hữu ích. Quá trình đàm phán chính là quá trình tìm đến điểm mấu chốt của nhau, bất kể là sử dụng phương pháp gì nhưng có thể đạt được mục đích thì phương pháp đấy nên được sử dụng.

Hai người cũng có không ít người phụ họa theo, bởi vậy liền dẫn phát lên một loạt các thảo luận kịch liệt.

Hạ Tưởng cũng không gia nhập vào trận chiến đấu của bọn họ, hắn ngồi bên cạnh Dịch Hướng Sư nói chuyện một lúc. Đến giờ hội nghị chấm dứt, Trình Hi Học liếc mắt đầy thâm ý nhìn Hạ Tưởng một cái rồi nói:

– Hạ Tưởng, cậu là người ủng hộ kiên định cho việc xúc tiến thu hút đầu tư từ nước ngoài, cũng là người kiên định cho việc thúc đẩy việc điều chỉnh kết cấu sản xuất quốc gia, cậu thật sự đặt hết tiền đồ của chính mình trên ván cờ này, không tính đến việc quay đầu lại hay sao?

– Đa tạ Giáo sư Trình nhắc nhở, tôi thấy mọi việc trước mắt đều rất tốt, không cần phải tìm đường để quay về.

Hạ Tưởng không nóng không lạnh trả lời.

– Thái độ của tôi chính là có thể thu hút việc đầu tư, nhưng cũng phải nghĩ tới việc chính là nâng đỡ các doanh nghiệp nhà nước. Hơn nữa, việc tiến cử đầu tư của nước ngoài không nên gây ra các ảnh hưởng bất lợi gì tới các doanh nghiệp nhà nước. Đối với kỹ xảo đàm phán của cậu thì tôi cũng không bình luận gì, nhưng đối với công tác thúc đẩy việc điều chỉnh kết cấu sản xuất của cậu thì tôi rất phản đối. Tôi sẽ sử dụng mọi khả năng của tôi để ngăn chặn những loại hành vi như thế này, để ngăn cản việc xói mòn tài sản nhà nước. Thông qua con đường truyền thông hoặc bằng các con đường khác, tôi sẽ tận hết sức lực để mở rộng quan điểm của tôi, tin rằng sẽ có một ngày, dưới sự cố gắng của tôi thì cậu sẽ thua.

Giọng điệu của Trình Hi Học thản nhiên nhưng không mất đi phần tự tin.

Vẻ mặt của Hạ Tưởng nở nụ cười yếu ớt, hắn cũng bình tĩnh đáp:

– Tuy rằng tôi tự nhận là tài sơ học thiển, nhưng tôi vẫn mãi cho rằng hết thảy các việc lợi nước lợi dân là việc tốt. Cho nên tôi cũng sẽ toàn lực ứng phó, cố gắng làm tốt mỗi công tác của mình, đương nhiên, cũng bao gồm cả việc nghênh đón áp lực của ngài.

Trình Hi Học cười mỉm, châm chọc Hạ Tưởng không có tri thức, Hạ Tưởng không biết hắn sẽ đối đầu với đối thủ lớn như thế nào. Hắn suy nghĩ một lát rồi cũng lười để nói thêm, dường như đây cũng giống như việc ông ta ức hiếp một hậu bối vậy, chỉ có điều lúc cuối ông ta cũng nói thêm một câu:

– Mỗi người đều từng đã cho rằng các hành động của mình đều rất chính xác, nhưng thời gian sẽ chứng minh tất cả. Chàng thanh niên trẻ tuổi, cậu cố gắng tự giải quyết cho tốt.

– Đa tạ, tôi sẽ ghi nhớ lòng tốt của ngài.

Hạ Tưởng vẫn giữ thái độ như cũ, không thay đổi.

Cuộc tọa đàm kết thúc, sau khi Dịch Hướng Sư lên đọc diễn văn bế mạc thì phần đông các chuyên gia, học giả lục tục giải tán. Hạ Tưởng cũng biết không thể có khả năng qua một cuộc tọa đàm như thế này mà lại thay đổi cái nhìn của rất nhiều người, nhưng cũng có tác dụng khai sáng một số ý nghĩ của các chuyên gia học giả, tiếp đó bọn họ sẽ dần dần tiếp nhận ít hoặc nhiều quan điểm của chính mình. Do vậy, Hạ Tưởng cũng có cảm giác rất vui mừng.

Chỉ có điều sự kiện Trình Hi Học xuất hiện là ngoài ý muốn không khỏi làm cho hắn trong lòng mơ hồ có sự lo lắng. Trình Hi Học cũng không phải là học giả bình thường, ông ta nguyên là giáo sư của Đại học Trung Hoa, lại là người phát ngôn của một số tập đoàn ích lợi, thậm chí còn có khả năng là cố vấn cao cấp về kinh tế của một lãnh đạo cao cấp nào đó. Ý kiến của ông ta vừa đại biểu cho cái nhìn của cá nhân ông ta, vừa lại bóng gió thể hiện quan điểm của người kia.

Chính sách điều chỉnh kết cấu sản xuất, từ điểm trước mắt cũng như chỉnh thể lâu dài rốt cuộc cũng đã làm xúc động đến các tầng lớp cao tầng, đến ích lợi của người nhà của những người này. Các cuộc đấu tranh chính trị cho tới bây giờ cũng chính là các cuộc đấu tranh kinh tế, cuộc chiến tranh này kéo dài về sau chắc sẽ có nhiều trò hay nữa để trình diễn.

Sau khi mọi người hoàn toàn đi hết rồi, Hạ Tưởng mới liếc mắt nhìn Cốc Nho một cái, chờ ông ta chỉ dạy. Lúc Dịch Hướng Sư đi ra bên ngoài thì cũng không cố gắng nói thêm điều gì với Hạ Tưởng.

Cốc Nho suy nghĩ một chút rồi nói:

– Cũng không có chuyện gì cả, chúng ta cùng đi.

Hạ Tưởng nghĩ thầm rằng có lẽ Dịch Hướng Sư còn có tâm sự của mình muốn nói ra nhưng Cốc Nho thì khá đơn giản trong cách đối nhân xử thế nên chưa chắc hiểu được điều này. Vì thế, hắn liền cười nói:

– Cốc lão, Bộ trưởng Dịch còn chưa nói từ biệt chúng ta, chắc chắn đang còn việc khác nữa. Chờ ông ta một chút là tốt nhất.

– Không đợi, ông ta chưa nói tạm biệt nhưng cũng chưa hề nói là cần trao đổi thêm điều gì với chúng ta. Cần gì phải đoán ý định của ông ta làm gì? Đi thôi!

Cốc Nho đúng là suy nghĩ thật đơn giản, ngay cả mặt mũi của Bộ trưởng cũng không nể nang gì, nói đi là lập tức bước chân luôn.

Hạ Tưởng đi theo phía sau Cốc Nho, vừa đi được mấy bước thì đột nhiên từ trong một phòng làm việc bên cạnh có cánh cửa mở ra, một người từ bên trong căn phòng đó đi ra cười ngăn cản lại:

– Đi không từ giã không phải là một thói quen tốt. Tiểu Hạ, cậu đợi Hướng Sư một chút, ông ta còn có một số lời muốn nói với cậu.

Hạ Tưởng sửng sốt, khi nhìn rõ người đang chắn đường của mình thì không khỏi phải mỉm cười:

– Thứ trưởng Ngô ở đây? Hôm nay ngài không bận sao lại đến Bộ Ngoại thương làm khách như vậy?

Người này chính là Ngô Tài Giang.

Cốc Nho ở phía trước dừng bước, quay đầu nhìn rồi hỏi:

– Hạ Tưởng, cậu cũng biết Thứ trưởng Ngô?

– Cũng đã có duyên mấy lần gặp rồi ạ.

Hạ Tưởng đáp, hắn hơi trầm tư một chút rồi nói:

– Cốc lão, nếu Thứ trưởng Ngô đã nói như vậy rồi thì chúng ta cũng nên chờ Bộ trưởng Dịch một chút, ngài nghĩ thế nào ạ?

Hạ Tưởng đoán Ngô Tài Giang cũng không phải tự nhiên không có việc gì lại đến Bộ Ngoại thương, ông ta đúng lúc xuất hiện nên việc này chắc chắn không phải phải là ngẫu nhiên rồi, vì vậy cũng nên đáp ứng lời nói của ông ta.

Cốc Nho có vẻ không tình nguyện, cuộc tranh luận lúc vừa rồi với Trình Hi Học làm trong lòng ông ta cũng rất buồn bực. Ông ta đang định quay về để sửa sang một chút bài viết của mình để thêm phần sắc bén, cũng tiếp nhận đề nghị của Hạ Tưởng bỏ bớt các câu mang tính ẩn dụ để trực tiếp bày tỏ quan điểm của chính mình. Tuy nhiên, nếu Hạ Tưởng đã đề nghị việc ở lại thêm một chút để đợi thì ông ta cũng không tiện từ chối, vì thế liền gật đầu đồng ý.

Ngô Tài Giang liền tiến lên bắt tay với Cốc Nho, hai người hàn huyên mấy câu. Sau đó Ngô Tài Giang mời hai người đi vào trong văn phòng. Vừa vào đến cửa, Hạ Tưởng chỉ mới nhìn thoáng qua căn phòng liền lập tức chấn động.

Phía trong văn phòng bố trí cũng bình thường, không có chỗ nào làm cho người ta phải kinh ngạc. Chỉ có điều bên trong văn phòng đang có một người ngồi, lông mày của ông ta khẽ nhíu lại, đang cúi đầu đọc một tờ báo nào đó. Người này tóc đã điểm nhiều phần bạc, sắc mặt không tốt lắm nhưng vẻ mặt kiên nghị, trong ánh mắt có ẩn chứa vẻ bất mãn. Lúc mấy người Hạ Tưởng bước vào thì dường như ông ta không phát hiện ra, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm vào tờ báo trước mặt.

Hạ Tưởng liếc mắt một cái liền nhận ra người này chính là Hà Thần Đông.

Phó Thủ tướng Hà không ngờ lại ngồi ở trong căn phòng cạnh phòng họp. Hạ Tưởng không cần đoán cũng biết được mấy phần, điều này chắc chắn là Dịch Hướng Sư sắp xếp.

Hắn cũng thấy rất rõ tờ báo mà Phó Thủ tướng Hà cầm trong tay, đó chính là tờ Tin tức hàng ngày Quốc gia, mà cái trang báo mà ông ta đang chú ý thì không cần nói cũng biết chính là bài viết của Trình Hi Học.

Cốc Nho hiển nhiên cũng nhận ra Phó Thủ tướng Hà, trên mặt liền lộ ra vẻ khẩn trương. Ngô Tài Giang làm ra một dấu hiệu, ý tứ là hai người nên yên lặng, không nên làm kinh động Phó Thủ tướng Hà.

Sau một lúc lâu, Phó Thủ tướng Hà mới thu hồi tâm tư, ngẩng đầu lên thì thấy mấy người nên không khỏi trách:

– Tài Giang, khách đến đây mà cũng không bảo tôi một tiếng? Cậu là Thứ trưởng Bộ Giáo dục mà ngay cả các lễ tiết cơ bản như thế này cũng không hiểu?

Giọng điệu bên trong mang chút bất mãn, nhưng cũng có hàm ý khác.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 22
0 Giang Nam giết lên trước, cười lạnh nói: Mỗi ngày phải lo lắng cha của mình, lo lắng cha của mình thôn phệ bản thân, luyện hóa huyết mạch của mình, cướp đi công pháp của mình, Long La Phổ Tôn, ngươi không mệt sao? Thế công của Long La Phổ Tôn càng thêm mãnh liệt, đỉnh đầu Hỗn Độn Thiên Nguyên Chung không ngừng chấn động, luân phiên oanh ra, oanh hướng Giang Nam, đồng thời từng đạo thần thông rơi xuống, cuồng phong bạo vũ hướng Giang Nam công tới, cười lạnh nói: Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi đoán không sai, ta thật sự là vì phòng bị phụ thân ta! Long La Bồ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Quan Trường – Quyển 10
0 Sau đó sự việc vẫn chưa được xem là kết thúc, sau cuộc họp, An Hưng Nghĩa lại tìm y nói chuyện, bảo y đưa một phần tài liệu tới Ủy ban nhân dân tỉnh. Thiệu Đinh rất không vui, chính quyền có một Trưởng ban thư ký và Phó trưởng ban thư ký, cần gì phải bảo y một Phó thị trưởng tự mình đi một chuyến chứ? Nhưng không thể nói ra lời, bởi vì nhiệm vụ do Thị trưởng giao cho, nhất định phải phục vụ vô điều kiện. Thiệu Đinh thật không ngờ chính là, lần này đi Ủy ban nhân dân tỉnh, không ngờ làm bia ngắm cho người ta... ... Đàm Quốc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Dương Thần – Quyển 10
0 Trinh Tú nhìn thấy đám nam sinh ấy, không rụt rè như những nữ sinh khác, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một tia bất lực. Nhạc Tử Bằng, tôi đã nói với bạn bao nhiêu lần rồi, tôi không thích bạn, không liên quan đến người khác. Gã nam sinh tên Nhạc. Tử Bằng tất nhiên là không tin, cười nham hiểm: Không có chuyện vô duyên vô cớ mà thích được, cũng không có chuyện vô duyên vô cớ không thích, bạn chắc chắn phải có một nguyên nhân gì đấy mới không đồng ý làm bạn gái của tôi, bạn càng không thừa nhận, thì càng chứng minh bạn càng để ý...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng