Quan Trường – Quyển 4

Phần 186

– Anh… anh nói bậy.

Cổ Ngọc vội nóng giận, giơ tay vứt một món đồ đồ về phía tay Hạ Tưởng, thở phì phì quay lưng bỏ đi:

– Đồ không biết đến lòng tốt của người khác. Định muốn tặng anh một món quà, thì anh lại nhìn lung tung, ăn nói linh tinh. Không phải đồ tốt lành gì, về nhà em sẽ đi mách với ông nội, để sau này ông không thèm quan tâm đến anh nữa.

Đi được hai bước thì đứng lại tại cửa, vẫn chưa hết cơn giận cô nói:

– Em cảnh cáo anh, Hạ Tưởng. Phụ nữ và đàn ông không giống nhau, họ trang điểm đẹp đẽ chỉ đơn thuần là muốn mình xinh đẹp, chứ không có bất kỳ mong muốn nào thu hút ý đồ bất lương của nam giới.

Đấy, lại nghĩ lung tung rồi đấy thôi? Hạ Tưởng bất lực nói với theo sau lưng Cổ Ngọc:

– Anh không nói là em muốn thu hút ai, em cứ nói ra như vậy không phải là vẽ rắn thêm chân sao?

Chợt nghe từ hành lang đi lại vang lên một tiếng “bốp” truyền tới, hình như là tiếng ai đó đang đá mạnh chân vào tường.

Hạ Tưởng cười, bất lực lắc đầu, dở bàn tay ra xem, trong tay đang nắm hai miếng ngọc bội hàng cao cấp. Một miếng là cầm tay, một miếng là ngọc bội đeo bên hông. Miếng ngọc bội đã được thắt dây sẵn, trực tiếp đeo được luôn. Đường tết dây được tết rất đẹp mắt, phía trên có nhiều viên ngọc phỉ thuý nho nhỏ tết kèm. Hai màu trắng, đỏ tết xen kẽn nhau đẹp vô cùng.

Miếng cầm tay thì đơn giản hơn, không to không nhỏ, giống như con dấu không có quy tắc vậy, tròn không tròn, vuông không ra vuông. Nắm trong lòng tay thì rất vừa vặn, khi cầm vào có cảm giác rất tuyệt. Hạ Tưởng không biết xem ngọc cũng có thể nhìn ra hai miếng ngọc này đều là hàng thượng phẩm, bên trong như có hơi nước đang chuyển động, dưới ánh đèn nhìn như thấu suốt mà không thấu, tinh xảo, đẹp khác thường.

Cổ Ngọc có lòng quan tâm, hai miếng ngọc mà đặt trong cửa hàng bán ngọc, chắc chắn sẽ bán được với giá từ chục nghìn tệ trở lên. Không cần nói, miếng cầm tay là để tặng cho Trần Phong, ngọc bội là tặng cho mình. Hạ Tưởng vui sướng đeo luôn miếng ngọc bội vào cổ, cũng không nghĩ thêm gì, vui vẻ trở về nhà.

Về đến nhà, cô bé đã bày sẵn một bàn cỗ đợi hắn. Hỏi han ân cần vài câu, Hạ Tưởng ngồi xuống ăn cơm, kể cho cô nghe một số chuyện thú vị, trêu chọc khiến cho cô cười không ngừng. Cười xong, cô bé đã kể một chuyện khiến cho Hạ Tưởng phải khó chịu.

– Hôm trước có hai người đến công ty tự xưng là người bên Uỷ ban kỷ luật thành phố. Nói là dựa theo quy định có liên quan, muốn thẩm tra các loại sổ sách của công ty. Em xem các giấy phép của họ đều đầy đủ nên đưa cho họ sổ sách xem. Họ kiểm tra nửa ngày xong, không nói cái gì cả, chỉ thấy lạ khi hỏi câu: Sao tên người đại diện pháp luật là Lam Miệt? Lúc đi họ còn để Lam Miệt điền giấy, vì không biết ý đồ của họ nên em nháy mắt để Lam Miệt nói Lam Miệt không ở đấy. Đợi khi nào cô ấy về sẽ nộp lên cho cô ấy điền. Họ cũng không nghi ngờ gì nên đi luôn.

Cô bé trầm mặc suy nghĩ, đôi má trễ xuống khiến cho người nhìn mà không khỏi thấy thương xót. Giống như chú mèo thích ngủ gật, cô nheo đôi mắt lại nhìn Hạ Tưởng một lúc mới nói:

– Cái bảng họ đưa cũng không có gì, chỉ là kể ra quan hệ gia đình, tình trạng của thành viên gia đình và đảm nhiệm chức vụ nào rồi..v..v.. Yêu cầu thứ hai là phải khai sự thật, nếu không thì hậu quả tự chịu. Em liền nghĩ là, có khả năng là liên quan đến điều lệ người có quan hệ ruột thịt trực tiếp với lãnh đạo cán bộ thì không được tham gia kinh doanh.

Hạ Tưởng sớm đã có chuẩn bị, cho nên mới kịp thời để cô bé chuyển tên người đại diện pháp luật sang cho Lam Miệt. Thật ra, điều lệ người có quan hệ ruột thịt trực tiếp với cán bộ lãnh đạo thì không được tham dự kinh doanh sớm đã có rồi, nhưng không có nơi nào nghiêm chỉnh chấp hành. Đương nhiên là các quan chức cao cấp vì để tránh điều tiếng nên đều dùng thủ đoạn ẩn đi, trở thành cổ đông chỉ có bóng hoặc là nấp sau màn chỉ đạo. Sau khi Phó Tiên Phong đến thành phố Yến, trước khi Đàm Long ra tay chặn Tập đoàn Tề Thị, Hạ Tưởng đã nhạy bén ý thức được công ty của Tào Thù Lê có khả năng sẽ trở thành mồi để người ta lấy làm thí điểm, cho nên trước khi có việc xảy ra hắn đã phòng ngừa chu đáo, sớm đã tính toán cho tốt nhất.

Không ngờ, Phó Tiên Phong và Đàm Long đúng là muốn động đến công ty của Tào Thù Lê, trong lòng Hạ Tưởng không tránh khỏi sự giận dữ.

Cô bé tinh mắt nhận ra sắc mặt không tốt của Hạ Tưởng, nói:

– Cần gì phải chấp bọn họ? Với lại người ta làm đúng pháp luật, chúng ta không làm gì trái với luật pháp, họ kiểm tra thì mất công họ. Người trong sạch thì sẽ trong sạch, anh cũng không cần phải tìm cách đáp trả lại. Không cần phí cái sức đó, phải không nào?

Vẫn cần phải hỏi thăm qua một chút, vì là người của Uỷ ban kỷ luật thành phố, cho dù không có chuyện gì thì ảnh hưởng cũng không tốt. Với lại, Uỷ ban kỷ luật là địa bàn của Tần Thác Phu, Hạ Tưởng cũng muốn mượn cơ hội này qua lại với Tần Thác Phu một phen. Lại nhớ tới vừa đúng lúc có được miếng ngọc cầm tay quý giá, trong lòng hắn bắt đầu nghĩ kế.

– Lam Miệt là cô gái khôn khéo, nói chuyện không lọt câu chữ, sẽ không bị bọn họ chụp lời.

Hạ Tưởng rất có ấn tượng với Lam Miệt, có điều nghe Phương Cách nói thì cô ấy quá là thích quản lý, quản lý Phương Cách đến nỗi cậu ta thấy khổ mà không dám kêu than, Hạ Tưởng không tránh được thương cảm cho bạn hiền. Đang là một chàng trai tốt lành, tìm bạn gái không cẩn thận, hạnh phúc của cuộc sống được toàn gái đẹp bao quanh sẽ chẳng còn được hưởng thụ nữa rồi.

– Con người Lam Miệt thông minh, linh hoạt, có mắt nhìn, làm việc đáng tin cậy. Hiện tại ở công ty uy quyền của cô ấy không kém gì em, quản lý công ty rất gọn gàng, ra hàng ra lối. Em đỡ phải vất vả nhiều.

Ánh mắt cô bé nghi nghi nhìn Hạ Tưởng:

– Vừa vặn em có nhiều thời gian để ra, chăm sóc anh chu đáo hơn, quan tâm đến anh được nhiều hơn, phải không nào?

Hạ Tưởng sớm đã phát hiện ra ánh mắt của cô bé hơi hơi bất ổn, nên nói:

– Mau khai thật ra, em có ý nghĩ xấu xa nào thì mau nói ra. Anh nhìn là biết ngay em không bằng lòng về anh, không yên tâm về anh.

– Không có mà, em biết anh rất là tốt. Ra ngoài không bao giờ nhìn ngó lung tung, càng không mang đồ linh tinh về nhà.

Lời của cô bé có chút gì đó của vị ghen tuông.

Hạ Tưởng giờ đã hiểu, liền bật cười ha ha, đưa tay lấy miếng ngọc bội ở cổ ra:

– Em đúng là đoán trúng rồi. Miếng ngọc này của anh chính là của một người đẹp tặng đó.

– Để em xem là ai tặng.

Cô bé đưa tay ra đón lấy, giơ ra trước mặt ngắm nghía, ngưỡng mộ nói:

– Đẹp quá, quả nhiên là miếng ngọc tốt và dây đeo cũng tết rất đẹp nữa, đúng là người có lòng. Nghe nói ngọc khí là vật linh thiêng, nhìn độ trong và phần sắc của nó, chắc chắn là đến từ cao nhân biết thưởng thức ngọc. Màu sắc và mối tết của dây vô cùng dịu dàng, đẹp, cô ấy chắc chắn là Cổ Ngọc.

Hạ Tưởng thầm đổ mồ hôi, từ lúc nào mà cô bé lại hiểu biết về ngọc kinh như vậy? Cất tiếng là đạo lý đâu ra đấy, còn hiểu hơn cả hắn, đúng là kỳ lạ quá. Càng làm cho hắn kinh ngạc hơn là, phụ nữ đúng là ai cũng thận trọng, từ kiểu tết của dây đeo thì có thể nhận ra là Cổ Ngọc có lòng hay không? Hắn đúng là phục tận răng.

Hạ Tưởng liền giả vờ ra vẻ thoáng nói:

– Tặng em vậy. Anh cũng là nhờ hơi của Bí thư Trần mới có được đó. Ông ấy luôn mong muốn có một miếng ngọc cầm tay, nên Cổ Ngọc tìm một miếng tặng ông ấy. Chắc là ngại khi chỉ tặng có một cái nên tiện thể tặng cho anh cái đầu thừa đuôi thẹo này.

– Em không thèm đâu, đồ của người khác tặng anh, anh lại tặng em thì sẽ không công bằng với Cổ Ngọc, không công bằng với em, không công bằng với chính bản thân anh, sao lại phải khổ thêm như vậy?

Khi mà sử dụng đến cái miệng thì cô bé đúng là không tha được cho ai, tiện tay trả lại cho Hạ Tưởng.

– Ngọc nuôi người, người nuôi ngọc. Anh phải đeo bên mình cẩn thận vào, đừng làm mất kẻo phụ tấm lòng tốt của người ta là không được đâu.

Từ lời cô bé thốt ra Hạ Tưởng nghe thấy mùi vị chua chua của lọ dấm ghen tuông, hắn cuời:

– Em vừ từ Sơn Tây về à? Có phải mang về một vò dấm chua Sơn Tây không? Để đâu rồi, cho anh nếm xem có chua không?

Cô bé bất mãn cười:

– Đáng ghét, anh rõ ràng biết là em đang ghen còn không dỗ ngọt người ta, lại ngồi đấy trêu cười em nữa. Em giận lắm rồi!

Hạ Tưởng dỗ giành cô bé là giỏi nhất, vì hắn hiểu tính khí của cô, cô không phải người quá khó tính, thi thoảng hơi bất mãn và không vui, chỉ với vài câu là sau cơn mưa trời lại sáng. Chuyện hôm nay không phải là do cô bé vô cớ gây sự, mà là miếng ngọc được Cổ Ngọc tặng đẹp, tinh xảo quá một chút, hắn không nghĩ ngợi nhiều liền đeo lên cổ luôn. Hắn quên mất hạng mục quan trọng nhất cần chú ý: Người đàn ông đi công tác ở ngoài, sau khi về nhà, chuyện đầu tiên phải làm là kiểm tra lại trên người có đồ gì khác lạ không?

Nếu thiếu đồ thì dễ ăn nói, nhưng nếu nhiều đồ hơn, đặc biệt là đồ mà hiện rõ là của người khác giới biếu tặng, nhất định phải chú ý cất kỹ, nếu không sẽ dễ gây ra chiến tranh trong nhà. Cũng may trong việc này Hạ Tưởng không có gì khuất tất cả, nên giải thích qua hắn đến văn phòng làm việc, đúng lúc gặp Cổ Ngọc ở đó, sau đó mới có chuyện được cô ấy tặng cho miếng ngọc.

Chắc chắn là cô bé nghi ngờ hắn và Cổ Ngọc hẹn gặp nhau ở Bắc Kinh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ba đây, con gái yêu - Tác giả The Kid
Thành là thanh niên nghèo, kiếm sống bằng công việc lao động chân tay. Anh đem lòng yêu cô gái mại dâm tên Thúy. Những lúc rãnh rỗi anh thường kiếm Thúy để chịch. Vì nghèo quá nên anh muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa, anh liều lĩnh đi buôn ma túy. Không may bị công an bắt, số lượng ma túy cũng ít, nên anh bị ở tù 17 năm. Thúy đang mang thai đứa con của Thành. Lúc cô sinh đứa bé ra, cô giao nó cho người bà con nuôi. Cô kể cho Thành nghe điều này rồi từ đó cô bỏ đi thật xa, không ai biết cô đã đi đâu. ... Bạn đang đọc truyện...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 4
0 Là đệ tử khiến cho sư phụ lo lắng. Lục Thiếu Du thi lễ, nhìn vẻ mặt sốt ruột của Vũ Ngọc Tiền, trong lòng hắn không khỏi nói một câu vị sư phụ này quả thực hắn không nhận lầm. Là tại ta không tốt, thiếu chút nữa hại tới con. Vũ Ngọc Tiền thở dài nói. Sư phụ, đệ tử vừa mới đột phá còn cần củng cố một chút, đệ tử xin phép cáo từ. Lục Thiếu Du trực tiếp kiếm cớ chạy trốn. Được rồi, trở về điều tức một chút đi. Vừa mới đột phá hẳn phải củng cố một chút. Vũ Ngọc Tiền nói. Lão đại, ngươi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 6
0 Ta nói huynh đệ, ngươi có muốn đổi lấy huyền tinh hay không a, chỉ cần có thể lấy ra tam giai linh thảo, huyền khí hoặc là huyền kỹ gì cũng có thể. Bàn tử áp sát Lăng Tiếu một bộ nịnh nọt nói, trong tay chẳng biết lúc nào đã có thêm năm khối huyền tinh. Lăng Tiếu khẽ cười nói: Mấy khối huyền tinh bản thiếu gia vẫn phải có, không cần khách khí. Dứt lời, trong tay Lăng Tiếu có thêm mười khối huyền tinh giao cho hộ vệ. Bàn tử thấy thế, một bộ vô cùng đau đớn kinh hô: Mẹ nó, ngươi có huyền tinh sớm lấy ra nha, làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng