– Lúc ấy tôi và đồng chí Mã Tiêu thương lượng với nhau, chúng tôi đã bàn rằng việc này trước hết phải báo cáo với Bí thư Diệp. Tuy nhiên, khi chúng tôi liên lạc với ngài nhưng không được, hơn nữa bài viết đăng trên báo Tin tức hàng ngày Quốc gia cũng đã làm cho nhiều tỉnh đồng thanh hưởng ứng.
Lời nói của Thôi Hướng còn chưa dứt thì đã bị Diệp Thạch Sinh cắt ngang giữa chừng.
Diệp Thạch Sinh thả ra hơi khói thuốc, trong ánh mắt toát ra một sự uy nghiêm bình thản:
– Liên hệ không được tôi? Xem ra công tác của Ma Thu gần đây rất hay phạm lỗi, tôi có nên đổi một thư ký khác hay không vậy?
Thôi Hướng không nghĩ tới việc Diệp Thạch Sinh cố tình chọc vào sơ hở của chính mình, một câu mình nói ra lại thành tội của Ma Thu. Tuy rằng Ma Thu đối nhân xử thế đối với mình không tốt lắm, nhưng y là người mà Diệp Thạch Sinh tín nhiệm nhất. Mình nói ra câu này ông ta lại quy tội về Ma Thu, sau này Ma Thu không tính toán hận thù với mình thì không phải là người nữa.
– Thật ra việc này cũng không liên quan đến thư ký Ma, có thể là điện thoại của tôi có vấn đề.
Thôi Hướng bất đắc dĩ phải tự vả vào miệng mình, y tiếp tục nói:
– Chủ yếu là lúc đó tình thế cấp bách, thủ trưởng Trung ương đã có lời, Tin tức hàng ngày của Quốc gia cũng đã đăng, lại còn có các tờ báo khác cũng lục đục đăng những bài trình bày quan điểm của mình đối việc điều chỉnh kết cấu sản xuất. Nếu tỉnh Yến chậm chân thì hậu quả không thể nào lường nổi. Thứ nhất là sức ép từ làn sóng thủy triều tạo ra bởi truyền thông của Quốc gia, thứ hai là sức ép của làn sóng trên ác phương tiện truyền thông của các tỉnh, mà tỉnh Yến lại là tỉnh sát bên cạnh Thủ đô, lại đang ở trong giai đoạn thi hành chính sách điều chỉnh kết cấu sản xuất một cách mạnh mẽ, nếu không có bài báo đăng lên ủng hộ quan điểm của Trung ương thì chắc chắn tỉnh ta sẽ trở thành tỉnh đứng mũi chịu sào cho các tỉnh khác.
– Thủ trưởng Trung ương? Là thủ trưởng nào vậy? Đây là ông ta lấy danh nghĩa cá nhân hay là lấy danh nghĩa khác?
Diệp Thạch Sinh đem điếu thuốc dúi vào cái gạt tàn thuốc lá, vẻ mặt như cười như không nhìn Thôi Hướng.
Vốn Thôi Hướng nghĩ rằng chỉ cần nhắc một cách hàm hồ là thủ trưởng Trung ương thì lập trường của Diệp Thạch Sinh sẽ trở nên mềm xuống, sẽ không cố tình truy vấn đề này nữa. Không nghĩ tới việc ông ta chẳng những không toát ra ý kính sợ mà còn muốn truy vấn ra tên của vị thủ trưởng này. Thôi Hướng không khỏi nghĩ thầm trong đầu rằng Diệp Thạch Sinh khi nào thì trở nên tính cách như vậy? Không phải chứ, từ trước đến nay ông ta là vị Bí thư Tỉnh ủy nghe lời Bắc Kinh nhất cơ mà?
Thôi Hướng nhất thời do dự, cân nhắc có nên nói ra hậu trường của Phó gia và người đứng phía sau Trình Hi Học ra hay không? Nhưng lúc này Diệp Thạch Sinh đúng lúc di dời đề tài đi:
– Nếu việc đã xảy ra thì truy cứu lại trách nhiệm cũng không giải quyết được gì cả, như vậy lại sẽ càng thêm căng thẳng.
Trong lòng Thôi Hướng vui vẻ, Diệp Thạch Sinh đã mềm dịu xuống. Quả nhiên vào thời khắc mấu chốt ông ta cũng không dám động vào, xem ra sự kiện tờ Tin tức hàng ngày tỉnh Yến sẽ kết thúc ở đây. Việc này có thể lớn cũng có thể nhỏ, chỉ cần Diệp Thạch Sinh không tỏ vẻ gì thì sẽ tạo ra nhận thức chung trong Tỉnh ủy rằng Bí thư Diệp tuy là nhân vật số một nhưng không khống chế được lĩnh vực tuyên truyền, không nắm giữ được đại cục. Nếu như vậy, từ nay những người dựa vào Phó Bí thư như y sẽ tăng lên rất nhiều.
Ai cũng đều muốn tìm một chỗ dựa vững chắc có đủ sức mạnh. Làm thế nào để lập uy trong Tỉnh ủy? Đó chính là các sự kiện tích lũy ở bên trong, ai tỏ vẻ được độ phân nặng hơn thì người đó sẽ thu hút được nhiều người hơn.
– Nếu tờ Tin tức hàng ngày tỉnh Yến đã có bài viết phát biểu sự hoài nghi đối với việc điều chỉnh kết cấu sản xuất thì chắc chắn cũng phải có những tiếng nói tán thành. Tôi, Duệ Hằng, Mai Thái Bình và Cẩm Tùng vừa mở một cuộc họp hội ý, xác định thêm chút về trọng điểm sau này trong công tác của tổ lãnh đạo. Chúng tôi quyết định để đồng chí Cát Sơn kiêm nhiệm vị trí Phó tổ trưởng tổ lãnh đạo, chỉ đạo công tác tuyên truyền của tổ lãnh đạo. Trong phương diện tuyên truyền thì đúng thật tổ lãnh đạo rất còn khuyết thiếu. Đồng chí Cát Sơn có kinh nghiệm trong công tác tuyên truyền, vì thế cậu ta rất phù hợp để ứng đối với các mặt xung kích trong vấn đề báo chí.
Diệp Thạch Sinh nói đầy khí phách, cánh tay vung lên, sử dụng một bộ dạng khí thế ngất trời làm cho Thôi Hướng trở nên hết hồn.
Thôi Hướng lúc này mới hiểu được không phải là Diệp Thạch Sinh bỏ qua chuyện cũ trên tờ Tin tức hàng ngày tỉnh Yến, mà là đặt một cách nhẹ nhàng sự kiện cũ này sang một bên, tiếp đó tung ra các hành động của ông ta, ý tứ là chỉ cần Thôi Hướng phản đối thì ông ta sẽ nhắc lại sự kiện này, xem đây chính là một điều kiện giao dịch.
Diệp Thạch Sinh muốn tổ chức lực lượng phản bác lại bài viết vừa rồi, muốn noi theo gương hành động của Hạ Tưởng và Cốc Nho, muốn tại tỉnh Yến cũng phải mở một cuộc chiến tuyên truyền. Từ lúc nào thì Diệp Thạch Sinh trở nên thông minh và có đủ dũng khí đến như vậy? Ông ta không sợ nếu cuộc chiến tuyên truyền này thất bại thì cũng đồng nghĩa với việc ảnh hưởng đến danh vọng và quyền uy của ông ta hay sao? Do từ đâu mà Diệp Thạch Sinh trở nên tự tin như vậy?
Trong lòng Thôi Hướng nghi hoặc, không khỏi có chút chần chừ, rơi vào trạng thái hoang mang.
Diệp Thạch Sinh cũng không chờ y suy nghĩ đủ, ông ta còn nói:
– Đồng chí Cát Sơn đến tổ lãnh đạo, đây chỉ là việc điều động cán bộ nội bộ, không phải vấn đề gì to tát, xem như đã quyết định. Còn có một việc tôi cũng muốn trưng cầu ý kiến của cậu một chút. Tôi, Duệ Hằng, Thái Bình và Cẩm Tùng đều nhất trí cho rằng đồng chí Phong Lợi không phù hợp để đảm nhiệm vị trí Phó Trưởng ban thường trực Ban Tuyên giáo, sau khi qua quá trình nghiên cứu thì chúng tôi đã quyết định để đồng chí này đảm nhiệm vị trí Cục trưởng Cục Cán bộ kỳ cựu tỉnh ủy.
Vốn Thôi Hướng vẫn đang đứng nói chuyện, đột nhiên nghe được lời này của Diệp Thạch Sinh thì lập tức kinh hoàng, không ngờ đứng không vững nữa, ngồi phịch xuống cái ghế sô pha ở phía sau.
Rốt cuộc Diệp Thạch Sinh gặp cảnh Thôi Hướng không thể trấn tĩnh được nữa phải thể hiện ra sự kinh hoàng trước mặt mình thì không khỏi ngấm ngầm đắc ý, ông ta khẽ mỉm cười nói:
– Nói cả buổi rồi mà tôi mới phát hiện ra Phó Bí thư Thôi vẫn đang đứng, sao cậu lại khách khí đến như vậy?
Thôi Hướng ngồi trên ghế sô pha nhưng nhịp tim trong lồng ngực đập trong lòng không ngừng nhảy lên nhảy xuống. Thủ đoạn Diệp Thạch Sinh thật tốt, đầu tiên là loại bỏ y ra rồi họp hội ý, trong cuộc hội ý này quyết định ra hai việc đại sự, cả hai việc này đều nhằm thẳng đến sự kiện tờ Tin tức hàng ngày tỉnh Yến. Đầu tiên là Cát Sơn kiêm nhiệm Phó Tổ trưởng tổ lãnh đạo, đây rõ ràng là muốn chiếm lĩnh trận địa truyền thông, đoạt lấy quyền lên tiếng. Thứ hai là đem Phong Lợi từ Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy ra chém, hiển nhiên là nhằm trả thù Mã Tiêu, tiếp tới rồi sẽ bố trí người thân cận của ông ta vào trong Ban Tuyên giáo.
Hay cho một thủ đoạn di hoa tiếp mộc.
Chỉ trong chốc lát Thôi Hướng cảm giác được mồ hôi phía sau lưng mình ướt đẫm.
Tuy nhiên, trong nháy mắt y tỉnh táo trở lại, suy nghĩ một lát rồi nói:
– Đồng chí Phong Lợi cũng đã công tác một thời gian dài ở Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, đột nhiên lại điều đồng chí ấy về Cục Cán bộ kỳ cựu tỉnh ủy, về mặt tình hay lý thì cũng không dễ để giải thích cho đồng chí ấy. Tôi sợ rằng đồng chí Phong Lợi sẽ có cảm nhận không tốt, nếu vậy thì không bằng chúng ta hoãn việc đó lại rồi từ từ tính sau?
Thôi Hướng lập tức đưa ra kế hoãn binh.
– Vốn ý tứ của tôi chính là cảm thấy đồng chí Phong Lợi có tài năng, vì vậy đồng chí ấy cũng nên đảm trọng trách một phương. Qua quá trình hội ý, tất cả các đồng chí khác đều cho rằng đồng chí Phong Lợi có cái nhìn đại cục, luôn luôn phục tùng quyết định của tổ chức, chính vì thế đã đưa ra quyết định trên. Việc này cũng phải trưng cầu ý kiến của cậu một chút, nếu cậu cũng đồng ý thì xem như chúng ta thông báo tại hội nghị thường vụ là được, còn nếu không thì để thảo luận tại hội nghị thường vụ vậy.
Diệp Thạch Sinh thản nhiên nói, ánh mắt lơ đãng nhìn ra phía ngoài cửa sổ.
– Vừa lúc tôi cũng có một vấn đề về điều chỉnh tờ Tin tức hàng ngày tỉnh Yến, hiện tại thì suy nghĩ này cũng chưa kỹ càng lắm. Nếu trên hội nghị thường vụ thảo luận vấn đề về đồng chí Phong Lợi thì có lẽ tôi cũng sẽ đưa ra một số đề nghị về tờ báo Tin tức hàng ngày tỉnh Yến, như vậy cũng tốt để hội nghị thường vụ thảo luận luôn.
Lời nói có vẻ nhẹ nhàng, nhìn như không có gì nhưng trên thực tế là nói rõ với Thôi Hướng rằng, nếu mày đồng ý thì tất cả mọi việc dàn xếp xong, sự kiện tờ Tin tức hàng ngày tỉnh Yến xem như bỏ qua một bên. Nếu mày phản đối thì cũng tốt thôi, cả hai chuyện này sẽ cùng được thảo luận trên hội nghị thường vụ.
Thôi Hướng không có biện pháp nào để đối phó lại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 13/09/2017 12:36 (GMT+7) |