Quan Trường – Quyển 4

Phần 26

Sau khi Hạ Tưởng nghe người phụ trách báo cáo xong thì sắc mặt xanh mét, lần đầu tiên lửa giận bốc lên.

Thậm chí hắn còn không tới công trường để hỏi thăm từ các công nhân, cũng không cần tự mình đi xem xét hiện trường mà cũng đoán được rằng chắc chắn là có người ở phía sau phá rối. Nếu không, cho dù người công nhân rơi vào khe suối, nếu như không chết thì cũng sẽ tìm ra được người.

Chỉ dựa vào việc một công nhân mất tích thì Hạ Tưởng cũng không dám khẳng định là có người ở phía sau bức màn thao túng. Nhưng một loạt các sự kiện nối theo như người nhà gây rối, lời đồn trong công trường bay lên khắp nơi, những điều này cho thấy có người bày ra sự kiện để bôi nhọ công trình.

Đấu sức trong chính trị thì hết thảy phải dồn sức, khi hội nghị thường vụ đã phân thắng bại thì thôi. Nhưng hiển nhiên là đối phương không chịu tự nhận thua, còn muốn động tay động chân vào trong đội thi công công trình, mượn cơ hội để bôi nhọ hạng mục. Nếu đã như thế này, muốn nhẫn nhục cũng không thể!

Bôi nhọ công trình, làm cho công trình bị dừng lại thì đối tượng bị tổn hao nhất chính là huyện An, là tất cả các kỳ vọng phát triển kinh tế của các cán bộ huyện An, của toàn bộ nhân dân huyện An ! Mà một số người làm các việc tư tâm như thế này, thậm chí có thể chỉ để giải phóng sự bất mãn trong lòng mà lại dùng các thủ đoạn đê tiện như vậy cản trở tiến triển của công trình, những người này đều là những cán bộ bại hoại.

Không đợi Hạ Tưởng đi tìm Khâu Tự Phong và Mai Hiểu Lâm, hai người này không ngờ cùng đi tới văn phòng của Hạ Tưởng.

Cơn giận Mai Hiểu Lâm còn chưa tiêu hết, giận dữ nói:

– Phó Chủ tịch huyện Hạ, cậu đã trở lại. Tôi và Bí thư Khâu vẫn thường xuyên thảo luận các đối sách nhưng nghĩ mãi chưa tìm ra cách nào cả, cậu nói xem nên làm thế nào ?

Hạ Tưởng thấy vẻ mặt Khâu Tự Phong và Mai Hiểu Lâm đều là vẻ lo lắng, nhất là trong mắt Khâu Tự Phong đầy vẻ giận dữ thì hắn biết rằng, thông qua việc này Khâu Tự Phong và hắn sẽ kiên định đứng chung một hướng, sẽ không cùng lập trường với đám người ảo tưởng Phòng Ngọc Huy.

Không cần nghĩ ngợi cũng biết người đứng phía sau bức màn chắc chắn là Phòng Ngọc Huy và Đặng Tuấn Kiệt.

Hạ Tưởng nhìn Mai Hiểu Lâm, Khâu Tự Phong mỉm cười rồi nói:

– Bí thư Khâu, làng du lịch mới tiến triển như thế nào rồi ạ ?

Khâu Tự Phong sửng sốt, Hạ Tưởng thế nào mà lại không nói sử dụng biện pháp nào để hóa giải chuyện này, lại hỏi đến tiến triển công trình của Phòng Ngọc Huy. Chẳng lẽ Hạ Tưởng là cũng muốn sử dụng thủ đoạn tương tự để trả thù đối phương ? Y trả lời:

– Đã chính thức được phê duyệt, đã chuẩn bị mặt bằng tốt rồi, các thiết bị cũng được huy động về, chắc một hai ngày nữa sẽ bắt đầu khởi công.

Làng du lịch mới khởi công, đường Sơn Thủy thì lại vì sự cố an toàn mà dừng lại, đúng là tính toán rất tốt.

– Bởi vì sự kiện càng lúc càng lớn, làm cho Thành ủy chú ý, Bí thư Trần và Thị trưởng Hồ đều gọi điện thoại tới, tỏ vẻ rất chú ý tới việc này. Nhất là Thị trưởng Hồ, còn uyển chuyển đưa ra ý kiến phê bình, yêu cầu đưa ra vấn đề để giải quyết được an toàn thi công thật tốt, phải chứng thực được người còn hay mất, phải có các trách nhiệm với người phụ trách thực hiện.

Mai Hiểu Lâm nói chen vào, so với trước kia thì cô thành thục hơn không ít. Gánh nặng Chủ tịch huyện đè nặng trên người, cũng làm cho cô cảm nhận được mình chính là nhân vật số một trong Ủy ban, quyền lực lớn nhưng trách nhiệm cũng lớn, so với trước kia thì ý thức trách nhiệm càng lúc càng nhiều hơn, rất nhiều sự tình, không phải chỉ dựa vào sự quật cường và đối kháng mà có thể giải quyết, mà cũng cần phải có trí tuệ chính trị và sự kiên nhẫn.

Chỉ có điều, sau khi cô và Khâu Tự Phong thảo luận một số đối sách thì đều cảm thấy mức độ của những đối sách này không đủ, vừa không bắt được điểm yếu của đối phương mà cũng không thể giải quyết được các cơ bản của sự kiện. Cô cũng chỉ có thể dùng hết khả năng của mình để an ủi người nhà của người công nhân kia, đồng ý việc Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện sẽ dùng hết mọi lực lượng để tìm kiếm cứu nạn người công nhân mất tích, nhất định sẽ cấp cho người nhà của người công nhân một câu giải thích thỏa đáng.

Khâu Tự Phong cũng lấy thân phận của Bí thư huyện ủy để ra mặt an ủi người nhà người công nhân và bố trí các lực lượng thích đáng đối với đám người tới gây rối nên mâu thuẫn gay gắt mới không tiến thêm bước mới. May mắn là Trịnh Thiếu Phong cũng cực kỳ thông minh, phát hiện ra trong đám người có những kẻ đục nước béo cò, cố ý khơi mào gây rối. Tuy nhiên, chưa kịp bắt thì đối phương cũng đủ tỉnh táo thừa cơ chạy trốn.

Mặc dù như thế, nhưng sự khôn khéo của Trịnh Thiếu Phong cũng chưa đến mức để Khâu Tự Phong để lại ấn tượng sâu đậm, nhưng Khâu Tự Phong nghĩ lại việc Trịnh Thiếu Phong cũng lập được công lớn trong vụ án lớn Lệ Triều Sinh nên bắt đầu manh nha ý niệm đề bạt y lên.

Lúc Trịnh Thiếu Phong phát hiện những người đứng đàng trong đám đông gây rối cũng làm cho Khâu Tự Phong phải nhận thức sâu sắc rằng, tuy rằng y là Thái tử Đáng, nhưng dù sao căn cơ ở huyện An cũng không chắc, không vững bằng những quan chức sinh trưởng và lớn lên trong địa phương này, ví dụ như Phòng Ngọc Huy, như Đặng Tuấn Kiệt.

Hơn nữa y cũng nhận thức đầy đủ hơn việc y ít giao tiếp với quần chúng, không quá hiểu biết về tính tình và tập quán của dân chúng. Tuy rằng y có danh nghĩa là Bí thư huyện ủy, là nhân vật số một, nhưng danh vọng bên trong quần chúng thì có lẽ còn không bằng những Phó Chủ tịch huyện có giao thiệp trực tiếp với bọn họ, thậm chí là Bí thư Đảng ủy xã.

Trong vụ việc quần chúng khiếu kiện kêu oan theo tập thể như thế này thì Khâu Tự Phong mới phát hiện ra các khiếm khuyết của y rất lớn, may mắn là y nghe theo đề nghị của Trương Kiện, dùng mọi khả năng, trước mắt tạm thời việc chính là dẹp bỏ các cuộc tụ họp theo quần thể thế này đã. Bởi vì thế cục huyện An đúng là rất phức tạp, nếu huyện An là một huyện có sự đoàn kết trong chính trị thì có thể bắt luôn người cầm đầu đe dọa những người khác, như vậy sẽ áp chế được sự kiện. Nhưng cũng có một số người trong huyện An sợ rằng không đủ loạn, vì thế tung tin trên các phương tiện chính thống, vì thế cũng chỉ có thể áp dụng chính sách dụ dỗ mà thôi.

Trương Kiện đưa ra đề nghị trước mắt làm dịu đi các sự kiện này đã, sau đó sẽ tiến hành phản đòn sau. Sau khi xem xét, Khâu Tự Phong không khỏi phải cám ơn lời nhắc nhở kịp thời của Trương Kiện đã làm cho y tránh khỏi sự tình nan giải trước mắt. Trong điện thoại, Bí thư Trần và Thị trưởng Hồ luôn cường điệu nhấn mạnh điều đầu tiên là phải chiếu cố đến dân chúng, không phải sợ mất bao chi phí trong việc này. Thậm chí, trong giọng điệu của Thị trưởng Hồ còn ám chỉ, nếu chẳng may làm bùng phát hơn đám đông người tới khiếu kiện thì Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện An sẽ phải gánh vác trách nhiệm.

Trách nhiệm trong chính trị làm cho Khâu Tự Phong phải đổ mồ hôi lạnh ra toàn thân, sự tình một khi đã đẩy lên đến độ cao quy về trách nhiệm chính trị có nghĩa là liên quan mật thiết đến tiền đồ chính trị, không ai dám phớt lờ.

Nhưng một việc này cũng không thể tính là sự kiện có tính quần thể, có thể làm cho Thị trưởng Hồ nói ra lời nghiêm khắc đến như vậy, Khâu Tự Phong có thể đoán được có người nào đó trong thành phố can thiệp vào làm Thị trưởng Hồ cũng cảm thấy áp lực.

Có chút người đúng thật không sợ có tâm dạ độc ác, chỉ sợ là thiên hạ không loạn !

Khâu Tự Phong rất giận dữ với việc này.

Trong chốn quan trường thì cũng không thể thiếu các cuộc tranh đấu khốc liệt, cũng không tránh khỏi tình trạng bằng mặt không bằng lòng, chiến tích chính là con ngựa kéo chiếc xe quan chức phát triển nhanh nhất. Nhưng nếu vậy thì cũng phải bằng bản lĩnh của mình mà kéo các nhà đầu tư đến, cũng có thể bằng ánh mắt độc đáo khai phá các thị trường mới, nhưng không thể chỉ nghĩ cho một mình mình đạt được thắng lợi mà để cho những người khác đều bị thua thiệt, thậm chí còn âm thầm hạ độc thủ hãm hại người khác.

Huống chi, trong con mắt của Khâu Tự Phong thì đường Sơn Thủy của Hạ Tưởng so với làng du lịch mới có tác dụng hơn hẳn cho sự phát triển của huyện An. Theo góc độ cá nhân của y mà suy xét thì dự án đường Sơn Thủy cũng có một phần chiến tích của y ở trong đó, còn trong dự án làng du lịch mới của Đặng Tuấn Kiệt và Phòng Ngọc Huy thì hiển nhiên bọn họ không chừa ra một phần nào cho y cả.

So sánh những điều trên, cộng với việc đối nhân xử thế của Hạ Tưởng thì Khâu Tự Phong mới phát hiện ra rằng so với sự âm hiểm giả dối của Đặng Tuấn Kiệt và Phòng Ngọc Huy thì Hạ Tưởng bao giờ trong công tác cũng lấy công việc đặt lên trên hết, trong các xung đột mâu thuẫn không bao giờ dùng cách giải quyết là ra ám chiêu để hạ độc thủ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 25
Phần 26 Độc Cô Phàm Vân đánh ra từng đạo thủ ấn, sắc mặt nghi hoặc, người của Thác Bạt gia tộc đều khẩn trương không dám thở mạnh, chỉ sợ quấy rầy hắn. Hô! Sau một lát Độc Cô Phàm Vân thu lại thủ ấn, thở sâu một hơi. Lão gia hỏa, thế nào? Thác Bạt Đỉnh liền hỏi. Hồn độc quá mạnh mẽ, cực kỳ quỷ dị, nếu muốn giải trừ ta cũng có thể miễn cưỡng làm được. Ánh mắt hắn lại nhìn lướt qua Lục Tâm Đồng, khẽ run lên. Vậy chỉ có thể nhờ ngươi hỗ trợ, nhanh ra tay đi, xem như ta thiếu ngươi một nhân tình! Thác Bạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hướng Nhật – Quyển 4
Phần 26 Trong lòng Từ Thiên chung quy vẫn không thể yên tâm được, giống như sắp xảy ra đại sự gì đó. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng hắn quyết định báo cáo chuyện này cho cục trưởng biết, mặc dù người thẩm vấn không phải hắn, nhưng đối phương là do hắn bắt về, nếu có chuyện gì xảy ra thì hắn nhất định phải chịu một phần trách nhiệm. Ngay cả vị công tử họ Dịch có lai lịch lớn như vậy cũng không làm gì được hắn, mình mà gánh lấy cái trách nhiệm này, sợ rằng sẽ chết rất bi thảm. Đi vào phòng làm việc của cục trưởng, cục trưởng đến nay đã ngoài...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Phần 26 Cố Bỉnh Ngôn đã được nghe nói về Lâm Tam tính vốn giảo hoạt mánh khóe, thấy hắn cười rất âm hiểm nhất thời tỉnh táo lại, cười khẩy rồi lạnh lùng phản biện: Lâm đại nhân vừa lúc ngươi tới, chắc ngươi cũng biết thành phòng Tổng binh Hứa Chấn chứ? Hắn dám tự tiện xâm nhập Vương phủ, xông thẳng vào bên trong, Cố mỗ hoài nghi hắn có dụng tâm khác, đang muốn giao cho binh bộ tra xét. Lâm Vãn Vinh liếc mắt nhìn Hứa Chấn, cười hỏi: Tiên sinh nói là vị Hứa tướng quân này hả? Biết chứ... biết chứ... chúng ta chiến đấu với nhau ở chiến trường mà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng