Quan Trường – Quyển 4

Phần 47

Hạ Tưởng cũng cảm thấy rất vui vẻ và thoải mái, liền nhân cơ hội dạy Phương Cách bí quyết như thế nào để lấy lòng một cô gái. Phương Cách cảm thấy rất là mừng rỡ không cầm lòng được.

Phương Tiến Giang vốn nghĩ đưa Phương Cách tới huyện An ở bên cạnh Hạ Tưởng, nhưng không ngờ cục diện lại thay đổi. Hạ Tưởng bị điều đến văn phòng tỉnh ủy. Vì vậy Phương Cách tạm thời lưu lại thành phố Yến. Có lẽ một thời gian nữa hắn sẽ “ngủ gật” ở thành ủy. Công việc của hắn cũng nhàn lắm. Sau khi không làm thư ký cho Lý Đinh Sơn, tạm thời hắn làm ở phòng thư ký văn phòng thành ủy. Bình thường cũng không ai giao cho hắn một công việc gì cụ thể. Hạ Tưởng sắp kết hôn rồi, hơn nữa lại có Lam Miệt nữa, nên hắn cũng có đủ lý do để hàng ngày có việc vặt vãnh để làm.

Căn phòng mới của Hạ Tưởng màu sắc rất thanh nhã, đồ gỗ được chọn màu sắc cũng rất bắt mắt.

Cũng may, Tôn Hiện Vĩ và Phùng Húc Quang không đưa đồ đến, vì theo con mắt của hai người này, nếu có đưa đồ đạc đến cũng là những vật dụng phù hợp với sở thích của những người trung niên thôi. Tuy nhiên, họ cũng cảm thấy có chút buồn bực vì Hạ Tưởng không nhận lễ vật của bọn họ. Họ đưa phong bì, nhưng bị Hạ Tưởng từ chối.

Hạ Tưởng không thiếu tiền, thật ra nếu tính ra, nói không chừng lại còn giàu hơn cả hai người bọn họ. Hắn lại cảm thấy nếu là bạn tri kỷ của nhau thì có thể nhận đồ vật còn nhận tiền thì khách khí quá. Cuối cùng, Tôn Hiện Vĩ và Phùng Húc Quang hai người cũng không bàn bạc, lại không hẹn nhau mà cùng tặng một cặp đồng hồ nhãn hiệu nổi tiếng, ngụ ý là hãy trân trọng thời gian.

Hạ Tưởng vừa thấy nhãn hiệu đồng hồ Rolex, xem ra thì cũng cỡ ba bốn mươi ngàn tệ trở lên, thì phần nào cũng hiểu tâm tư của hai người, nếu không nhận thì không được, nên đành phải nhận. Cũng may, trong lòng hắn cũng có tính trước, hắn và Tôn Hiện Vĩ, Phùng Húc Quang đều có mối thâm giao với nhau, chưa từng có hiềm khích về tiền bạc bao giờ. Từ trước đến nay vẫn vừa là chỗ hợp tác làm ăn buôn bán, vừa là chỗ bạn bè thân thiết. Một cặp đồng hồ đeo tay cũng coi như là một lễ vật giao lưu giữa bạn bè với nhau.

Một lúc có tận hai cặp đồng hồ, Hạ Tưởng liền tính đem tặng một cặp cho Hạ An để làm lễ vật kết hôn của họ.

Lý Hồng Giang cũng đưa lễ vật đến.

Đừng nghĩ Lý Hồng Giang tính tình cẩu thả, thực ra cũng suy nghĩ chu đáo. Hắn tặng Hạ Tưởng một mảnh đất ở khu Yến Phong vùng ngoại thành, cũng không lớn lắm nhưng cũng đủ xây một căn biệt thự nhỏ. Hạ Tưởng muốn từ chối, Lý Hồng Giang liền nổi nóng:

– Tôi biết người khác đều tặng anh lễ vật. Tôi không dám đưa tiền vì sợ mọi người sẽ nói tôi là đồ thô tục. Anh cái gì cũng có đầy đủ rồi, phòng ở, xe cộ đều có cả rồi. Nếu đưa anh gái đẹp thì sợ vợ tương lai của anh đánh tôi. Nghĩ tới nghĩ lui, tốt nhất là tặng anh một mảnh đất, đó là tấm lòng thành của tôi. Nếu anh không nhận đương nhiên là không nhận tình cảm của tôi rồi. Đất cũng không phải do tôi mua nữa, là do một người bạn làm ăn của tôi không sử dụng đến và chuyển nhượng cho tôi.

Hạ Tưởng suy nghĩ một chút rồi mỉm cười :

– Anh đưa tôi đất là tôi phải bỏ tiền ra xây một căn biệt thự rồi. Cũng là cái chỗ để sau này mọi người gặp mặt nhau phải không ? Cảm giác tôi được lợi, nhưng kỳ thực là tôi lỗ to đấy. Xây một căn biệt thự bao nhiêu tiền, anh thử tính toán mà xem.

Lý Hồng Giang biết Hạ Tưởng sẽ nhận, liền cười ha hả.

Hạ Tưởng giao miếng đất cho Tiêu Ngũ phụ trách xây một cái nhà đơn giản, không cần xa hoa, chỉ cần thấy thoải mái là được. Ý của Hạ Tưởng là biến nơi đây thành một nơi bạn bè có thể tụ tập. Về sau thành phố Yến kinh tế cũng rất phát triển, gần như chỉ trong một đêm xung quanh cũng mọc đầy nhà, và đó sẽ trở thành nơi mà bạn bè bằng hữu khi rảnh rỗi có thể tụ họp. Thật ra mà nói, người miền Bắc rất quan trọng nghi thức kết hôn.Cho nên bạn bè từ các nơi đều gọi điện chúc mừng quan tâm tới việc kết hôn của Hạ Tưởng và đều tỏ ý muốn tới dự đám cưới. Những người có quan hệ không tốt hoặc không đủ tư cách thì cũng hỏi là có thể thêm một số ghế để họ đến góp vui không. Hạ Tưởng rất dễ kết bạn, nhất nhất đều nhận lời.

Hôn lễ đã định tại khách sạn Yến Kinh. Ý đây là một chuyện tốt, chờ mọi người tề tựu đầy đủ chính thức tuyên bố. Ngày mà Hạ Tưởng kết hôn, khách sạn Yên Kinh cũng ngừng tất cả mọi hoạt động kinh doanh, tất cả chỉ làm một chuyện, làm thật tốt một đại tiệc cưới thịnh soạn.

Tề Á Nam xung phong nhận nhiệm vụ muốn đích thân đảm nhiệm tất cả mọi công việc trong tiệc cưới của Hạ Tưởng.

Thẩm Lập Xuân, Sở Tử Cao, Vương Lâm Kiệt đều có quà mừng. Dù quý hay không cũng là biểu hiện tấm lòng. Mấy người này đã ra tay thì không khách khí, Hạ Tưởng đều ghi nhớ hết trong lòng. Điều hắn không ngờ nhất là chuyện kết hôn đại sự của hắn đã kinh động đến Thành Đạt Tài. Thành Đạt Tài liền tự mình ủy thác cho Thẩm Lập Xuân chúc mừng và đưa quà mừng tới.

Hạ Tưởng mở ra món quà ra, vừa nhìn thấy quà, đã không thể không bật cười, không ngờ đó là cái bản đồ các dự án của tập đoàn Đạt Tài. Thành Đạt Tài thật đúng là một gã mang đầu óc cực kỳ thương nhân. Gã đưa bản đồ Tập đoàn Đạt Tài cho hắn, có ý khiến hắn hiểu được ý đồ khuếch trương của Thành Đạt Tài, đồng thời nhắc nhở hắn, để hắn ưu tiên những mưu đồ sách lược và chính sách phát triển ở những thời điểm thích hợp cho Tập đoàn Đạt Tài.

Sự thành công của làng du lịch huyện An, khiến Thành Đạt Tài nâng cao một tầm nhìn với hắn.

Thẩm Lập Xuân giải thích:

– Đây là tấm bản đồ phụ mà sếp Thành tâm đắc nhất. Không chỉ là bởi vì đó là tâm huyết của ông, chính sếp Thành đã tự tay đóng dấu vào đó, mà còn là là tấm bản đồ vàng, trục cuốn được làm bằng ngọc Phỉ Thúy. Giá trị rất cao.

Hạ Tưởng kỳ thật cũng nhìn thấy bản đồ không giống bình thường, nghe những lời Thẩm Lập Xuân vừa nói, hắn cũng cảm nhận được sự tín nhiệm của Thành Đạt Tài, liền để cho Thẩm Lập Xuân biểu thị sự biết ơn đối với sếp Thành .

Lão Cao và Lão Sử đều có quà mừng. Lão Cao tặng một bộ ” Tư trị thông giám”. Lão Sử thì tặng “Nhị thập tứ sử”. Cả hai lão không hẹn mà gặp đều tặng sách sử, có thể thấy rằng cả hai lão đều có ý muốn ủy thác cho hắn.

Sau những nhân vật trong giới công thương là bắt đầu là những bạn bè trong chốn quan trường tặng lễ vật.

Điều chính Hạ Tưởng cảm thấy không ngờ nhất là, người đưa quà tặng đầu tiên của huyện An, lại là Trương Kiện.

Trương Kiện tặng duy nhất một chiếc bút máy. Hạ Tưởng lý giải tâm tư của Trương Kiện. Trương Kiện là một người hắn đã tiến cử. Sau khí tiếp xúc với Hồ Tăng Chu, hắn nhanh chóng biểu lộ có ý dựa vào thị trưởng Hồ. Hồ Tăng Chu là một người ở thành phố Yến do không có người mà phải dùng. Hắn hiểu biết tính cách và tư cách làm người của Trương Kiện, hơn nữa lại có ý vun vào cho Hạ Tưởng. Sau khi quan sát một thời gian, cảm thấy Trương Kiện quả thực đáng tin cậy và cuối cùng cũng chấp nhận.

Trương Kiện cũng nhờ đó mà vô cùng cảm kích Hạ Tưởng.

Khâu Tự Phong và Mai Hiểu Lâm đều tỏ vẻ. Quà tặng của Khâu Tự Phong cũng là một bộ sách cổ quý hiếm ” Tứ Khố toàn thư ” dạng quyển trục rất cổ kính. Từ đó có thể thấy được sự quý giá vô cùng của bộ sách này. Món quà của Mai Hiểu Lâm có chút quái dị, là chiếc điện thoại di động đời mới. Là chiếc điện thoại cầm tay có số gắn luôn trên điện thoại. Nếu còn điện thoại là còn tồn tại số điện thoại.

Hạ Tưởng liền cười thầm, cô này có ý đừng có mà cắt đứt liên lạc đây. Chỉ cần đừng có mất điện thoại, cô nạp tiền vào điện thoại, thì đó là cách duy trì liên lạc vĩnh viễn giữa cô với Hạ Tưởng.

Những người khác hoặc nhiều hoặc ít cũng đều có biểu lộ. Điều làm Hạ Tưởng kinh ngạc là Phòng Ngọc Huy cũng tặng quà, mà thuộc loại quà quý hiếm. Đó là một cái cúp pha lê rất nổi bật.

Đó là một loại thủy tinh tự nhiên, rất là đẹp. Đặt nó ở trên bàn học cho mình một cảm giác đẹp mê lòng người. Hạ Tưởng nghĩ, Phòng Ngọc Huy đưa pha lê cho hắn có phải ý muốn nói là muốn hắn luôn trong sạch sao ?

Tiếp đó, Lý Đinh Sơn, Cao Hải, Phương Tiến Giang, Tần Thác Phu cũng đều có lễ vật đưa đến. Ngay sau đó, Trần Phong và Vương Bằng Phi cũng lần lượt đưa quà tặng đến. Lễ vật của Trần Phong là một bức bình phong, mặt trên bức tranh có bức vẽ của quan cư nhất phẩm quan các đời qua nhiều thế hệ. Hàm nghĩa thật sâu xa. Vương Bằng Phi tùy ý nhất. Không ngờ hắn đưa tới một cái ghế mây, Hạ Tưởng liếc mắt một cái nhìn qua là biết đó là loại ghế mây tốt nhất của phía Nam, tại thành phố Yến tuyệt đối mua không được, phó bí thư Vương cũng coi như có tâm.

Lễ vật của Thị trưởng Hồ không ngoài dự kiến của Hạ Tưởng. Là một bộ tranh chữ, trên ghi: “Cầm sắt hài hòa”. Tuy nhiên, điều khiến hắn hơi hơi giật mình chính là trên đó ghi rõ người viết là Hồ Tăng Chu.

Thị trưởng Hồ rốt cục đồng ý kí tên, Hạ Tưởng rất mừng rỡ. Nghĩ thầm rằng phần lễ vật này xem như là thu hoạch ngoài ý muốn, cũng chứng minh rằng thị trưởng Hồ đối với hắn không hề có hiềm khích, mà cũng không lo người ngoài suy nghĩ gì. Cuối cùng, Cao Tấn Chu, Tống Triêu Độ và Mã Vạn Chính cũng có lễ vật cho người đưa tới. Đương nhiên, lễ vật hoặc là một quyển sách, hoặc là một cái bút lông, lễ vật tuy nhỏ nhưng thể hiện tấm lòng. Làm cấp lãnh đạo tỉnh, có ý quan tâm là được rồi. Cho dù bọn họ chỉ cần gọi một cú điện thoại tới cũng đủ làm cho Hạ Tưởng vô cùng cảm kích.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đường Môn – Quyển 4
Phần 47 Hiệu quả cường đại của Thập vạn niên hồn cốt tuyệt không thể nghi ngờ, kỹ năng Thuấn di mặc dù là tiêu hao một lượng hồn lực đáng kể, nhưng dưới tác dụng của hồn cốt, Đường Tam thuấn di căn bản là không cần thời gian súc lực. Thiên Nhai ngay khi cảm nhận được áp lực cường đại phủ xuống người mình, đã nháy mắt nhảy tránh sang một bên. Nga Khảo mặc dù không có được tốc độ như Thiên Nhai, nhưng phản ứng của hắn cũng không chậm, vội lăn người một cái, đã thoát được ra ngoài. Tuy là mặt mày đã xám tro, nhưng một chùy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Miêu Nghị – Quyển 27
Phần 47 Rất hiển nhiên, Duẫn Chiếu vừa chết, ngũ long pháp bảo liền mất đi khống chế. Ngăn cản hắn! Duẫn Minh gào lên, nhanh chóng xoay người đánh về phía ngũ long pháp bảo, như muốn một lần nữa nắm trong tay pháp bảo. Hai cánh tay Diêm Tu run lên, hất ra khối thi thể đang cầm nắm trong tay, khẩn cấp đuổi theo, cướp đoạt pháp bảo. Duẫn Quang đánh tới, vung đao nổi giận chém chặn, tu vi của hắn cao hơn Diêm Tu hai cấp. Diêm Tu không tránh khỏi tốc độ chặn lại của hắn. Trong nháy mắt Diêm Tu một hóa thành mười mười Diêm Tu cùng nhau lao ra...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 37
Phần 47 Khốn! Tham Lang cuối cùng quát lớn một tiếng, quán chú nguyên lực toàn thân vào trong đại trận, đại trận run lên, hào quang đồ án Bắc Đấu Thất Tinh sáng ngời, lập tức hóa thành bảy đạo hào quang lướt qua không gian. Ầm ầm! Trong khoảnh khắc, bảy khô lâu đang định công kích run lên, thân thể bị áp chế xuống đất. Chung quanh bảy bộ xương khô hào quang khôn cùng, chúng bị hào quang của ngôi sao bao phủ, khí tức sát phạt toàn thân bị phá, hào quang nương theo khí tức cổ xưa quét qua các nơi. XIU... XIU... Bảy bộ xương khô tương liên với nhau rất quỷ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng