Quan Trường – Quyển 4

Phần 49

Tiếp đó, hậu đài của y ở Bắc Kinh rất tín nhiệm y, ngầm tiết lộ ý đồ cho y tiến thêm một bước nữa làm Chủ tịch tỉnh. Cuối cùng vẫn còn một điểm, Thôi Hướng chắc chắn tính cách của Diệp Thạch Sinh mềm yếu, tính cách hay do dự. Đồng thời, cũng chắc chắn Phạm Duệ Hằng tính cách bảo thủ cầu toàn. Y muốn trổ hết tài năng dưới ánh hào quang từ bí thư và chủ tịch, tranh thủ xây dựng nền tảng vững chắc ở tỉnh Yến.

Thôi Hướng và Phạm Duệ Hằng xấp xỉ tuổi nhau, Phạm Duệ Hằng đã là chủ tịch tỉnh, dần từng bước cũng có thể làm đến bí thư tỉnh uỷ. Y không được, nếu y không đánh cược một ván, không gây được sự chú ý của cấp trên, nói không chừng ngay cả chủ tịch tỉnh cũng không làm được, chứ đừng nói đến bí thư tỉnh uỷ. Phó bí thư cách ngai vàng chủ tịch tỉnh cũng còn một phần khoảng cách. Phần lớn phó bí thư cả đời đều dừng lại ở vị trí phó bí thư, e cũng không tiến lên một bước. Tào Vĩnh Quốc chung quy vẫn chỉ là bí thư Thành uỷ. Cách cấp phó tỉnh vẫn còn một khoảng cách, càng không thể phỏng đoán được cách nghĩ phức tạp của Thôi Hướng. Nhưng có một điểm ông sẽ kiên trì, chính là biết trước khi ông rút về, cố gắng nâng Hạ Tưởng đến cấp sở !

Năm nay Hạ Tưởng 26 tuổi rồi, vừa thăng lên cấp cục, cũng có thể coi là tốc độ thăng quan hạng nhất rồi. Có điều so sánh với tầng cao ở Bắc Kinh, có người mới 27 tuổi đã là cấp Phó giám đốc sở thì Hạ Tưởng cũng không coi là quá nổi tiếng. Đương nhiên, ở tỉnh Yến mà nói, con đường thăng tiến của hắn đúng là lên nhanh như tên bắn. So với toàn quốc, cũng khiến người khác nhìn chăm chú. Cho nên theo Tào Vĩnh Quốc thấy, trước khi ông về hưu, cho dù Hạ Tưởng có bị chút cản trở nhỏ, thăng lên chức Giám đốc sở có lẽ không thành vấn đề.

Tào Vĩnh Quốc liền động viên Hạ Tưởng mấy câu. Để sau khi Hắn đến văn phòng tỉnh uỷ, cũng yên tâm làm việc, không nên đem theo nỗi buồn, càng không nên oán trách hay gì đó.

Hạ Tưởng cười nói:

– Xin bác Tào cứ yên tâm. Trong lòng cháu rất rõ nên làm như thế nào. Tỉnh uỷ là trung tâm quyền lực của toàn tỉnh, là nơi quan trường cao nhất toàn tỉnh, cháu đến đó dù chỉ là một tạp vụ, cũng coi như đứng trên đỉnh núi. Lên cao mới có thể nhìn xa. Đúng lúc có thể mượn cơ hội xem thêm phong cảnh nhiều nơi xa.

Tào Vĩnh Quốc cười vui vẻ:

– Ý kiến hay, càng lên cao tầm quan sát càng rộng, cũng có thể sáng tỏ những dự kiến trong lòng. Hãy nhớ, bất cứ khi nào không nên có thái độ với tổ chức. Cho dù sắp đặt làm việc ở cương vị nào, đều cần kiên định ủng hộ quyết định của cấp trên, không được có bất cứ biểu hiện bất mãn.

Hạ Tưởng gật gật đầu.

Đối với phép tắc trên quan trường, hắn đã khắc ghi trong lòng. Chỉ cần việc mà tổ chức quyết định, cho dù cá nhân không bằng lòng vẫn bắt buộc phải biểu hiện phục tùng tuyệt đối. Bằng không có ý chống đối, sẽ rơi vào tầm mắt lãnh đạo cấp trên, liền thành người không hiểu việc, không tuân theo sếp đặt, trên thực tế rất nhanh sẽ bị đưa vào lãnh cung.

Người trong quan trường, chìm nổi là việc thường tình, phải chịu thử thách và cô đơn, nếu không, sẽ không có con đường phía trước.

Lại nói một chút đến tình hình trước mắt, Hạ Tưởng cũng quan tâm hỏi thăm tình hình thành phố Bảo một chút, nói tới nói lui, liền nhắc tới Thịnh Đại làm Chủ tịch huyện của huyện Nghĩa

Nhắc tới Thịnh Đại, Tào Vĩnh Quốc cười:

– Y đến tìm bác hai lần, bác cũng nghe cháu nói qua tên của y. Công việc của y ở huyện Nghĩa cũng không tồi, bí thư huyện uỷ cũng khen ngợi năng lực của y, nghe nói hai người cũng rất hợp nhau, ít nhất không có mâu thuẫn gì. Thịnh Đại là người khá thận trọng, làm việc có trật tự.

Nghe bác Tào tán thành Thịnh Đại, Hạ Tưởng cười gật gật đầu. Hắn cũng khá xem trọng Thịnh Đại. Một ngày nào đó, Thịnh Đại còn có thể từng bước tiến lên vị trí cao hơn.

Hai người nói chuyện gần nửa tiếng, sau cùng mới tiện nói mấy câu việc hôn lễ. Hạ Tưởng liền cười thầm, đàn ông rốt cuộc vẫn là đàn ông, nếu là cô Vương, khẳng định lời nói ra toàn là chuyện hôn lễ. Đương nhiên, người trong quan trường cuối cùng vẫn là người trong quan trường, nói tới nói lui, tất cả đều là chuyện của quan trường, trong giây phút quan trọng sắp tiến hành hôn lễ, hai người đều không nhắc tới hôn sự, ngược lại nói tới tình hình trước mắt, chợt nghĩ lại cũng rất thú vị.

Chẳng mấy chốc, ngày kết hôn đã tới.

Vì đã tổ chức nghi lễ đính hôn rồi, giống như là diễn thử nghi lễ kết hôn, cho nên mọi việc trong nghi lễ kết hôn diễn ra rất thuận lợi. Có điều khách đến so với khi đính hôn, lại càng đông hơn. Lần trước đính hôn, huyện An có rất nhiều người không đến, hôn lễ lần này, toàn bộ uỷ viên thường vụ huyện An đều đến.

Tiếp đó là thành phố Yến, cũng là bí thư và Thị trưởng đều đến, khiến mọi người kinh ngạc. Kinh ngạc hơn là, uỷ viên thường vụ thành phố Yến cũng có bốn năm người đến, đều là những nhân vật cấp cao, khiến người ta phấn khích không muốn rời khỏi tiệc.

Lãnh đạo tỉnh có mặt gồm, phó chủ tịch thường trực tỉnh Mã Vạn Chính, phó chủ tịch tỉnh Tống Triều Độ, phó chủ tịch tỉnh Cao Tấn Chu. Nếu như sự xuất hiện của ba người trên không nằm ngoài dự đoán, thì sự xuất hiện của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Mai Thái Bình, khiến mọi người có mặt giật mình. Mai Thái Bình quản lý mũ quan chức của toàn tỉnh, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, là nơi mà tất cả giới quan lại đang ngồi đều hướng về. Sự xuất hiện của Mai Thái Bình gây ra không ít xôn xao.

Mã Vạn Chính và Tống Triều Độ nhìn nhau cười, đối với sự xuất hiện ngoài ý muốn của Mai Thái Bình, cũng cảm thấy kinh ngạc, đồng thời rất tò mò đối với các mối quan hệ bí mật của Hạ Tưởng. Hạ Tưởng này toàn khiến người khác kinh ngạc thích thú. Về cơ bản những nhân vật đến cổ vũ ngày đính hôn lần trước đều có mặt, đã thế lại còn thêm vài nhân vật cấp cao hơn. Điều này khiến mọi người không kìm nổi than thở về năng lực của Hạ Tưởng. Trong thời gian ngắn, lại có thể thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với vài vị quan cấp cao, Hạ Tưởng này rốt cuộc có cái gì tài giỏi hơn người, khiến các vị quan cao ở tỉnh thành đều xem trọng chứ ?

Rất nhiều người vừa khâm phục vừa hiếu kỳ đối với Hạ Tưởng, và còn có chút ghen tỵ trong lòng.

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người ước ao với may mắn của Hạ Tưởng, cưới được người vợ như hoa như ngọc.

Hôm nay Tào Thù Lê mặc chiếc váy cưới trắng tinh, trang điểm đẹp như tiên, đứng ở cửa khách sạn đón khách, lôi cuốn rất nhiều cặp mắt. Hai bên má cô ửng hồng, đôi mắt như nước, giống như đoá hoa nở rộ lộng lẫy, đang hiện ra thời khắc đẹp nhất của đời người con gái.

Khách sạn Yên Kinh vì chuẩn bị cho hôn lễ, không chỉ toàn bộ trong ngoài toà nhà đều lau chùi sạch sẽ, còn đặc biệt cắm 1000 bông hồng ở bãi đỗ xe. Tất cả cây hoa đều được trồng lại, có thể nói là hao tổn tâm huyết. Với lại không chỉ nhà hàng tạm ngừng kinh doanh, ngay cả toàn bộ toà nhà đều dừng kinh doanh một ngày, thể hiện thành tâm thành ý, khiến Hạ Tưởng thấy cảm động trong lòng.

Hạ Tưởng mặc âu phục, tuy không quen lắm, nhưng cũng không thể không diện một chút, tóc vuốt keo, toàn thân đều hiện lên sự phấn khởi, trông bảnh bao hơn nhiều. Tào Thù Lê cũng phải nhìn mấy lần, trêu hắn:

– Cũng được, không quá mất mặt, đứng cùng em, người khác sẽ không nghĩ là phù rể.

Hạ Tưởng lẽ thẳng khí hùng liền nói:

– Nói gì thế ? Trước kia anh làm phù rể, mọi người đều nghĩ anh là chú rể. Từ đó trở đi không còn ai mời anh làm phù rể nữa, bởi vì anh hào hoa phong nhã làm cho chú rể xấu hổ, làm cho cô dâu suy nghĩ vẩn vơ.

– Xí, thổi kèn khen lấy !

Tào Thù Lê kéo tay Hạ Tưởng nói nhỏ vào tai hắn:

– Trên thế giới chính là vì có quá nhiều người tự yêu mình giống như anh, mới có cái gương, để cho các anh soi rõ gương mặt thực của mình.

Hạ Tưởng không hài lòng nói với Tào Thù Lê:

– Nói giống như nói người khác vậy, không phải nói anh đấy chứ ? Đã làm vợ thì mọi việc nên coi chồng làm chuẩn. Lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, lấy cái đòn gánh em có thể gánh qua,

– Khụ khụ, đều đã kết hôn rồi nói ít vài câu giữ thể diện một chút, không nên tán tỉnh ve vãn ở trước cửa.

Nghiêm Tiểu Thì xuất hiện.

Đã một thời gian không gặp Nghiêm Tiểu Thì, dáng vẻ ăn mặc thanh lịch, trưởng thành thêm mấy phần, dịu dàng bớt đi mấy phần, ngược lại gầy hơn một chút. Có điều khí sắc vẫn tốt. Do gầy gò, đặc biệt là đôi mắt, vừa to vừa đẹp, giống như một dòng nước mùa thu sâu không thể lường, khiến người hễ không chú ý sẽ lạc trong đó.

– Nhận được Phó chủ tịch huyện Hạ chỉ bảo, đồ trang điểm của tôi buôn bán vừa mới chạy, có một chút khởi sắc, thị trường tương lai quả thật rất tốt, so với làm bất động sản thì thoải mái hơn nhiều. Thật lòng cảm ơn anh, Phó chủ tịch huyện Hạ.

Cô lại nhìn Tào Thù Lê. nói:

– Trên thế giới con gái xinh rất nhiều, nhưng hợp với anh nhất vẫn là em đó, Tào muội muội.

Quà tặng của Nghiêm Tiểu Thì là một bộ trang điểm nhập khẩu. Điều khiến Hạ Tưởng thấy lúng túng là, hắn tưởng đồ trang điểm để tặng Tào Thù Lê, không ngờ bên trong vẫn còn một bộ chuyên dùng cho nam.

Bạn bè không thân của giới công thương và quan trường đến cũng bắt đầu xuất hiện vấn đề tiền biếu.

Hạ Tưởng bố trí một người chuyên nhận tiền biếu, bên cạnh còn có một người giám sát. Người nhận tiền biếu là Phùng Húc Quang, người giám sát bên cạnh là Cao Hải.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 17
Phần 49 Buổi sáng, hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân tỉnh Tề khóa 11 lần thứ ba chính thức được tiến hành. Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch Hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân tỉnh Khâu Nhân Lễ chủ trì hội nghị. Lần này, hội nghị thường vụ gồm 63 thành viên, trong đó có 60 người tham dự, phù hợp số người theo luật định. Chương trình hội nghị chủ yếu là quyết định miễn chức Phó chủ tịch tỉnh Tề của Lý Đinh Sơn, bổ nhiệm Lý Vinh Thăng lên chức Phó chủ tịch tỉnh tỉnh Tề. Sau khi chương trình hội nghị bắt đầu, hội nghị nghe Phó bí thư tỉnh ủy, Chủ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Giang Nam – Quyển 17
Phần 49 Thần linh, cho dù là Thần Đế, Hoàng Đạo Cực Cảnh cường giả, cũng sẽ già yếu, cũng có thọ nguyên hạn chế, mà hắn thì vĩnh viễn không già yếu, vĩnh viễn giữ vững trạng thái trước mắt, từ ý nào đó mà nói, hắn đã là Tiên Nhân! Tiên Thiên Đạo Thể? Ngươi hù dọa người nào? Tiên Thiên sinh linh ở yêu giới ta cũng là hãn hữu, rất hiếm có, vô số đóa liên hoa nở ra, mới có thể chửa sinh một Tiên Thiên sinh linh. Liên hoa nở ra gần đây chính là đóa ba trăm năm trước kia, chửa sinh chính là Nhâm Tiên Thiên. Cửu Phượng Yêu Tôn đánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 24
Phần 49 Bốn người bàn bạc một phen, cưỡi thuyền tiến lên thăm dò những khu vực bí ẩn trong mảnh đất bỏ hoang. Bây giờ mảnh đất bỏ hoang không còn ai, không có nguy hiểm gì, không cần lo có kẻ địch bên ngoài gây rối. Giang Nam vẫn ngồi xếp bằng trên thuyền báu. Mấy năm nay Giang Nam vừa luyện hóa vừa áp chế dược lực bảo thụ thánh dược, hiện tại không còn chật vật như trước. Dược lực bảo thụ thánh dược bùng nổ không thể uy hiếp mạng sống Giang Nam nữa. Pháp lực của Giang Nam tan vỡ rồi tái tạo, lặp lại mấy ngàn lần. Mỗi lần tan vỡ lại tái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng