– Nhiều ít không giới hạn. Tất cả đều là tấm lòng. Có lòng quyên góp. Ích nước lợi dân
Mặc dù không hiểu chuyện gì cả, nhưng phó thị trưởng nói, mọi người đều đưa tiền biếu đã chuẩn bị từ trước, tất cả đều đưa lên. Phùng Húc Quang chăm chỉ ghi tên và số tiền, sau cùng còn tươi cười nói một câu:
– Cảm ơn đã ủng hộ !
Mọi người có một chút lơ mơ, nhưng cũng không dám hỏi cho rõ, chỉ biết nghĩ an ủi, tâm ý cũng đến nơi rồi, bí thư Tào và Phó chủ tịch huyện Hạ nghi nhớ là được rồi.
Nhìn thấy giờ lành sắp đến, Hạ Tưởng và Tào Thù Lê chuẩn bị vào trong tiến hành nghi thức, sau đó nhìn thấy một chiếc xe VOLVO đi đến, biển số quen nên hắn chỉ nhìn qua rồi ngừng thở, lập tức quay sang nhìn Tào Thù Lê hồi hộp.
Tào Thù Lê trong lòng mãn ý cười nói:
– Căng thẳng gì vậy ? Là chị Liên do em mời tới.
Liên Nhược Hạm chậm rãi từ trên xe bước xuống, dung mạo quyến rũ, cử chỉ dịu dàng, mặc bộ váy dài màu xanh làm tôn lên như hoa, đẹp khiến người khác nghẹt thở.
Tào Thù Lê đi đến nói nhỏ:
– Có phải là đặc biệt nhớ xã hội phong kiến cũ không ?
Hạ Tưởng giả vờ không hiểu:
– Nghĩa là gì ? Xã hội đang tiến bộ, thời đại đang phát triển, nhớ lại điều gì ở xã hội phong kiến cũ ? Lẽ nào lại như vậy
– Ở xã hội phong kiến cũ, một người đàn ông có thể đồng thời cưới hai vợ. Nghĩ mà xem, nếu như anh đồng thời cưới em và chị Liên, liệu anh có chết vì sướng không ?
Hàm răng trắng muốt của Tào Thù Lê cắn nhẹ lưỡi. Nếu như Liên Nhược Hạm và cô đứng cùng nhau, đúng là như một đoá sen gộp lại, hai đoá hoa nở, hai chị em cùng tranh sắc.
Hạ Tưởng không dám nghĩ đến tình cảnh ướt át và nóng bỏng mà Tào Thù Lê vừa vẽ. Nếu như quay về xã hội cũ có thể lấy Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm. Để 100 người đàn ông lựa chọn, sẽ có 101 người bỏ phiếu cho xã hội phong kiến cũ. Đương nhiên, Hạ Tưởng cũng biết rõ Tào Thù Lê không phải là cố ý khích lệ hắn, mà là trong lòng cô hiểu rõ giữa hắn và Liên Nhược Hạm rốt cuộc có những gì, thậm chí có thể Liên Nhược Hạm còn nói cho cô biết tất cả.
Hạ Tưởng cảm thấy sau lưng toát mồ hôi vì những bí mật giữa phụ nữ với nhau. Không được, nhất định tìm thời cơ để một người thật thà trong số hai người giải thích rõ mọi việc, rốt cuộc giữa họ có bao nhiêu bí mật giấu không cho mình biết.
Liên Nhược Hạm và Tào Thù Lê tay nắm tay nói cười mấy câu, thân mật như chị em, khiến Hạ Tưởng thầm cảm thán. Trong lòng nghĩ con gái có lúc đúng là loài vật không thể tưởng tượng nổi. Hắn tự nhận thấy mình hiểu biết về phụ nữ hơn nhưng người đàn ông bình thường. Nhưng đời này kiếp này gặp phải Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm vẫn khiến hắn không thể hiểu giữa hai người con gái tại sao lại có thể tôn trọng nhau như chị em, rất là thân mật
Có điều hai người quan hệ tốt như vậy còn hơn cứ hễ gặp mặt là trừng mắt, Hạ Tưởng thì làm người hạnh phúc, đúng một bên xem.
Liên Nhược Hạm đến trước Hạ Tưởng, cười rất tươi:
– Hừ, rất đẹp trai, rất vừa mắt, rất có hứng thú, càng ngày càng có mùi đàn ông
Cô bỗng nhiên lại hạ thấp giọng
– Cái tốt nhất đều là cái còn lại sau cùng. Em biết từ trước tới giờ anh chưa đụng chạm tới cô bé Lê, chính là muốn luyện thành thạo trên người em trước.
Hạ Tưởng toát mồ hôi, Liên Nhược Hạm cũng rất quả quyết, lời nào cũng dám nói. Khi hắn còn ngây người ra, Liên Nhược Hạm đã cười ha ha quay người lên lầu, chỉ để lại cho Hạ Tưởng một hình bóng mơ màng.
Tào Thù Lê véo nhẹ Hạ Tưởng một cái:
– Đừng nhìn nữa, người anh cưới hôm nay là em !
May mắn là phù dâu phù rể hôm nay không làm tròn bổn phận, hai người chỉ ở một bên liếc mắt đưa tình, thỉnh thoảng thì thà thì thầm, thích thú nói chuyện yêu đương quên mất trách nhiệm làm phù dâu phù rể.
Giờ lành đã đến, Hạ Tưởng và Tào Thù Lê quay về lễ đường, dưới sự chủ trì của Trần Phong, hôn lễ long trọng chính thức tiến hành !
Sau khi xong nghi thức, Hạ Tưởng và Tào Thù Lê lần lượt đi chúc rượu, bầu không khí cực kỳ hưng phấn.
Mọi người đều xúc động trước đôi trai tài gái sắc, không kìm nổi hâm mộ vì mối quan hệ rộng rãi của Hạ Tưởng và Tào Vĩnh Quốc. Xem xem người ta kìa, 26 tuổi đã ở cấp Cục trưởng, còn một người hơn 50 tuổi ở cấp Giám đốc sở, đều là tương lai tươi sáng. Vốn vẫn có những người thiển cận, nghe thấy Hạ Tưởng bị điều đến làm trưởng phòng thông tin văn phòng tỉnh uỷ, nghĩ rằng hắn bị gác bếp rồi, còn không muốn đến dự đám cưới, sau khi đến mới thấy, nếu như không đến thì thật sự không nhìn thấy sự sôi nổi hôm nay, không ngờ có tới bốn vị thường vụ tỉnh ủy đến dự.
Có điều cũng có người nghi hoặc không lý giải được: không phải nghe tin đồn nói, Hạ Tưởng không được phó bí thư tỉnh uỷ Thôi thích, ngay cả Chủ tịch tỉnh Phạm hình như đối với hắn cũng lạnh nhạt thế nào, nghe nói bí thư Diệp đối với Hạ Tưởng cũng thầm phê bình. Hôm nay gặp, hình như lời đồn cũng đích xác không phải là không có lửa làm sao có khói, bởi vì trong số các thường vụ tỉnh ủy đến dự lễ thành hôn, quả thực không có mấy người vẫn bị đồn là không có cảm tình với Hạ Tưởng.
Nhưng cũng có người nghĩ nhiều một chút, cho dù bí thư Diệp và Chủ tịch tỉnh Phạm có tán thưởng Hạ Tưởng thì cũng không thể bỏ qua sự tự tôn của Bí thư và Chủ tịch tỉnh, tham gia hôn lễ của một cán bộ cấp Cục. Đương nhiên, càng nhiều người nghĩ là, cho dù không được bí thư tỉnh uỷ và chủ tịch tỉnh, bao gồm cả phó bí thư không thích Hạ Tưởng, nhưng trong tỉnh có Phó chủ tịch thường trực tỉnh, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy và hai Phó chủ tịch tỉnh đều đến cổ vũ cho hắn. Điều này khiến tất cả mọi người đều hiểu rằng, Hạ Tưởng vẫn là Hạ Tưởng, cho dù bí thư tỉnh uỷ không thích, cho dù chủ tịch tỉnh nhìn hắn không vừa mắt, cho dù phó bí thư tỉnh uỷ muốn xử lý hắn, hắn vẫn nở mày nở mặt, vẫn đủ mặt mũi mời được nhân vật cấp cao của tỉnh uỷ và thành uỷ.
Hay cho một ngụ ý sâu xa, hôn lễ long trọng có ý vị sâu xa !
Khiến tất cả mọi người đều không nghĩ tới là, khi hôn lễ gần kết thúc, đột nhiên có một người vội vã lên lầu. Anh ta mặc âu phục, diện mạo hào hoa phong nhã, trong tay cầm chiếc hộp gấm, đi vội đến trước Hạ Tưởng, hỏi:
– Xin hỏi ngài có phải là đồng chí Hạ Tưởng không ?
Hạ Tưởng không biết người tới là ai, nhưng từ ánh mắt kinh ngạc của mọi người xung quanh có thể biết, y nhất định là người có lai lịch.
Mã Vạn Chính và Tống Triều Độ nhìn nhau, hai người đều ngạc nhiên trong lòng: Trương Chất Tân, y tới làm gì ?
Trương Chất Tân trong tay cầm hộp gấm hướng lên hàng đầu nói:
– Tôi tên Trương Chất Tân là thư ký của chủ tịch Phạm, nhận uỷ thác của chủ tịch Phạm, đặc biệt tặng món quà nhỏ trên. Chúc đồng chí Hạ Tưởng và đồng chí Tào Thù Lê trăm năm hạnh phúc !
Phạm Duệ Hằng cử thư ký đến tặng quà mừng, với lại ở chỗ đông người, không cần nói cũng hiểu, chính là muốn tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy chủ tịch Phạm chiêu hiền đãi sĩ, khiến tất cả mọi người đều ngờ vực, chủ tịch Phạm làm như vậy rốt cuộc có hàm ý gì ?
Ngay cả Hạ Tưởng cũng nhất thời kinh ngạc, ngây người tại chỗ.
Hắn tự nhận chưa hề qua lại cùng Phạm Duệ Hằng. Ngoại trừ khi Phạm Tranh còn ở bất động sản Lĩnh Tiên, khi tỉnh tiến hành cuộc gặp mặt, hắn và Phạm Duệ Hằng gặp mặt nhau một lần, từ đó không hề gặp lại và liên hệ gì. Hơn nữa từ sau khi Phạm Duệ Hằng đảm nhận chức chủ tịch tỉnh, Hạ Tưởng cũng hiểu rõ trong lòng, sợ rằng vì sự kiện Cao Thành Tùng, ông ta sẽ không có ấn tượng tốt gì với chính bản thân mình !
Sự thật đã chứng minh, trong việc phê duyệt tài chính cho đường Sơn Thủy, Phạm Duệ Hằng đúng là có thái độ chống đỡ, mới chuyển tiền có một lần đã tạm ngừng, hơn nữa hắn cũng nghe đồn là Đàm Long và Phạm Duệ Hằng gần đây thường qua lại, ở tỉnh Phạm Duệ Hằng và Thôi Hướng cũng có quan điểm giống nhau. Nói cách khác, Chủ tịch tỉnh Phạm đối với mình quả thật là có ấn tượng không tốt, cho dù sẽ không cố tình chèn ép giống như Thôi Hướng, nhưng khi có chuyện bất lợi cho mình, ông ta cũng sẽ có thái độ đồng ý và ủng hộ.
Thế mà hôm nay Chủ tịch tỉnh Phạm lại diễn kịch như vậy ?
Hạ Tưởng nhận hộp gấm, cảm thấy nhẹ bay không có tí trọng lượng gì, nói vậy chắc bên trong cũng không phải lễ vật gì quý trọng lắm. Nhưng Chủ tịch tỉnh đã bảo thư ký tự mình đến tặng lễ, cho dù là một cái lông vũ cũng mang hàm ý sâu xa. Điều này cũng giống như ý ở ngoài lời, quà tặng của Chủ tịch tỉnh không phải ở món quà, mà lại tặng quà ngay trước khi hôn lễ, không hiểu là muốn truyền tới thông tin gì ?
Tất cả mọi người nhất thời đều kinh ngạc, nghĩ không biết Chủ tịch tỉnh Phạm tại sao lại có hành động như vậy, có ý gì sâu xa và muốn ám chỉ điều gì ? Trong quan trường không có việc nhỏ, huống chi lại là đích thân thư ký Chủ tịch tỉnh tới, cũng không khác gì bản thân Chủ tịch tỉnh cũng tới đây, trọng lượng cũng không hề kém.
Ngay cả Tống Triêu Độ cũng không hiểu rõ rốt cuộc Phạm Duệ Hằng có ý gì, có phải muốn lôi kéo Hạ Tưởng không ? Hay là mượn cơ hội để ám chỉ thường vụ tỉnh ủy đang ngồi ở đây rằng, ông ta hiểu rõ những bước đi của mọi người trong lòng bàn tay ? Hoặc là Chủ tịch tỉnh Phạm chẳng qua là chợt có ý nghĩ, muốn phái thư ký tận mắt nhìn thấy xem những ai sẽ tham dự hôn lễ của Hạ Tưởng ?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 13/09/2017 12:36 (GMT+7) |