Quan Trường – Quyển 4

Phần 63

Tuy rằng quan hệ của cô và Ngô gia cũng bình thường, nhưng dù sao đối với Ngô Tài Giang cũng là máu mủ tình thân. Thân là chú, vẫn là có một chút thân thiết mới khiến cho Ngô Tài Giang cố gắng chiếu cố Hạ Tưởng như vậy.

Ngô Tài Giang cũng không ngốc, cũng có thể nhìn ra Liên Nhược Hạm có tình cảm đối với Hạ Tưởng, ngẫm nghĩ một chút vẫn nên nhắc nhở cô một câu:

– Hạ Tưởng là một người không tồi, nhưng có điều cậu ấy có rất nhiều mối quan hệ phức tạp, và chủ yếu chính là cậu ấy đã đính hôn.

– Đúng là anh ấy chẳng những đã đính hôn mà đến Tết Nguyên đán sẽ kết hôn. Nhưng việc anh ấy đính hôn và kết hôn thì có quan hệ gì đến việc cháu giúp anh ấy ? Anh ấy đã từng giúp Tập đoàn Viễn Cảnh, về sau có thể trở thành trợ thủ của Ngô gia. Hiện tại anh ấy quan hệ với cả Khâu gia và Mai gia không tồi, cháu là vì nghĩ đến lợi ích của gia tộc, chú không nên suy nghĩ linh tinh.

Liên Nhược Hạm bỗng nhiên nhớ tới việc Ngô Tài Giang ở sau lưng phá rối đã làm cho Hạ Tưởng bị giữ vài ngày, khiến cô cũng phải đi tới nước Mỹ. Mặc dù cuối cùng Hạ Tưởng và cô đều trong họa gặp phúc, nhưng trong lòng cô vẫn thấy tức giận bất bình, chỉ vì Ngô Tài Giang hấp tấp mà tâm sinh bất mãn, mượn cơ hội liền phát ra.

Ngô Tài Giang hiểu tính cách của Liên Nhược Hạm, biết cô bé ngay cả lời ba nói cũng không nghe, lời nói của chình mình đối với cô bé lại càng không có uy lực gì, liền lắc đầu cười:

– Nhược Hạm, chú chỉ quan tâm đến cháu, chú cam đoan với cháu về sau sẽ không tham gia vào chuyện cá nhân của cháu. Cháu yêu thế nào, bị áp lực thế nào cũng kệ cháu, dù sao cháu cũng có một con mắt tinh tường, lại có năng lực có thể kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng nếu tên của Hạ Tưởng được ông cụ biết đến, tính tình ông thế nào thì cháu cũng biết, chú cũng không ngăn được đâu.

– Chú không cần lo, có vấn đề gì cháu sẽ chịu trách nhiệm. Chỉ cần chú đồng ý không nói chuyện này với ông cụ, nếu không cháu sẽ có cách làm Hạ Tưởng trợ giúp Mai gia và Khâu gia, sẽ đối đầu với Ngô gia ! Nói vậy chắc chú cũng hiểu được, gần đây Mai gia và Khâu gia thế lực tăng lên rất nhanh, hơn nữa Mai gia và Khâu gia đều thích Hạ Tưởng. Đừng buộc anh ấy phải đi theo hướng đối đầu với Ngô gia !

Liên Nhược Hạm bỗng nhiên kiên cường đứng lên, đối đầu với Ngô Tài Giang gay gắt.

Ngô Tài Giang không có cách nào nói với Liên Nhược Hạm, đành phải miễn cưỡng cười với Nhược Hạm,

– Cháu đối với chú như vậy để làm gì ? Đúng là trước kia chú đã sai thật là xin lỗi Hạ Tưởng, nhưng thực sự đó chỉ là hiểu lầm, hơn nữa mọi việc cũng đã qua, làm người phải nhìn vào chuyện tương lai, không nên nhìn mãi chuyện quá khứ như vậy. Hiện tại chú đối với Hạ Tưởng không có ác ý, chỉ muốn nhắc nhở cháu phải chú ý, đừng cho ông cụ biết chuyện này. Được rồi, chú sẽ không nói nhiều nữa, cháu chừng nào muốn quay về Bắc Kinh thì tới tìm chú, chú bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh cháu.

Sau đó, Ngô Tài Giang lại muốn nghe ý kiến của Liên Nhược Hạm liền nói:

– Nếu điều Hạ Tưởng đến Bộ Ngoại thương cháu thấy thế nào ? Nghe nói cậu ấy rất có khả năng kinh doanh, ở Bộ Ngoại thương hẳn là có đất dụng võ.

Liên Nhược Hạm từ chối cho ý kiến, lúc cô đi rồi, Ngô Tài Giang tự giễu mà cười cười, tự nói:

– Chú sợ cháu gái thật, có ý tứ lắm. Tuy nhiên Nhược Hạm quả thật có cá tính, Nhị ca của ta không biết đi đến bao giờ mới quay về Bắc Kinh một chuyến, dường như anh ấy đã lâu không gặp ông cụ.

Điều khiến Ngô Tài Giang và Liên Nhược Hạm đều thật không ngờ chính là sau khi Ngô Tài Giang ra mặt nói với Bộ trưởng Bộ Ngoại thương Dịch Hướng Sư, mà Dịch Hướng Sư lại là người của Ngô gia, nghe tới việc điều động một cán bộ cấp Cục đến Bộ Ngoại thương cũng không có ý kiến gì, liền lập tức tỏ ý thực hiện ngay. Nhưng y khi chọn thời gian, vẫn còn suy nghĩ một chút. Bởi vì y nghe được tin Hạ Tưởng sắp sửa được điều tới Tỉnh ủy tỉnh Yến, liền đặc biệt chú ý đến ngày Hạ Tưởng tới đó. Thông qua một số người làm ở Tỉnh ủy Tỉnh Yến được biết chính xác thời gian Hạ Tưởng sẽ đi làm, liền ngay trong ngày đầu tiên Hạ Tưởng đi làm, ra công hàm thuyên chuyển công tác.

Làm như vậy chính là muốn làm khó Diệp Thạch Sinh, bởi vì năm đó y và Diệp Thạch Sinh có mối bất hòa. Dịch Hướng Sư vẫn cảm thấy ký ức đó còn rất mới, về sau khi làm việc vài lần với Diệp Thạch Sinh, đều nhớ đến lần cố tình làm ông ta khó xử mà nhớ mãi không quên. Hiện nay có một cơ hội tốt như vậy nếu không mượn cơ hội này thể hiện một chút, thì không phải là Dịch Hướng Sư

Thực ra Dịch Hướng Sư cũng không muốn đánh thẳng vào mặt Diệp Thạch Sinh, việc điều một cán bộ cấp Cục đi làm sao Diệp Thạch Sinh chấp nhận được. Y cũng muốn mượn cơ hội này thử Diệp Thạch Sinh một chút, xem có phải năm đó đã tính toán quá chi li với Diệp Thạch Sinh không. Vốn Diệp Thạch Sinh không nghĩ nhiều lắm, ai ngờ lại có Thôi Hướng ở dưới nhắc nhở, đã nghĩ ra dụng ý của Dịch Hướng Sư.

Kết quả trái ngược lại, trong sự ngẫu nhiên, rất nhiều người đứng sau màn đẩy qua đá lại, bởi vì nhiều người xuất phát từ chuyện bất đồng quan điểm mà làm cho mọi chuyện lệch lạc, nên tạo thành cục diện như thế này. Dù là Liên Nhược Hạm hay Ngô Tài Giang hay rất nhiều người khác, tất cả đều không tưởng tượng nổi thế cục lại giằng co như vậy.

Ngô Tài Giang không ngờ lại nhận được điện thoại của Liên Nhược Hạm. Đang buồn bực nghĩ rằng cô rất muốn điều Hạ Tưởng đến các bộ và ủy ban trung ương, còn chưa kịp nói chuyện gì, đã chợt nghe Liên Nhược Hạm nói:

– Chú ạ, Hạ Tưởng không muốn tới Bắc Kinh, mà cháu suy nghĩ một chút, cảm thấy hay là không đi thì tốt hơn, chuyện này dừng lại ở đây có được không ạ ?

Đầu tiên Ngô Tài Giang rất sửng sốt, lập tức không giữ được bình tĩnh liền nói:

– Nhược Hạm, công hàm thuyên chuyển công tác đã gửi đi, nói thu lại được là thu lại được sao, cháu tưởng là trò đùa à, chú nghe Bộ trưởng Dịch nói, Tỉnh ủy không để người đi. Ý Bộ trưởng Dịch là không để người đi thì ông ấy sẽ tạo áp lực khiến Diệp Thạch Sinh cảm thấy Ngô gia không phải là không có năng lực chèn ép y. Nếu ngay cả Diệp Thạch Sinh cũng không nể mặt Bộ Ngoại thương, chẳng phải là càng khiến một số tỉnh lớn ở phía Nam lại càng lên giọng khi nói chuyện sao ?

Ngô Tài Giang không phải thuận miệng mới nói như vậy, mà quả thật là có một số tỉnh lớn đối với chính sách của các bộ và ủy ban trung ương bằng mặt nhưng không bằng lòng, thậm chí còn công khai làm trái lại khiến Ngô Tài Giang rất tức giận. Trước đó không lâu Bộ Ngoại thương ở một hội nghị đã chỉ ra tỉnh Mỗ ở phương Nam có cơ cấu kinh tế không phù hợp. Kết quả là tỉnh Mỗ lập tức tổ chức một hội nghị, lên giọng tuyên bố sách lược kinh tế của bọn họ là chính xác và hiệu quả cho nên mới có thành tựu kinh thế như hiện nay. Điều này lại càng làm cho Dịch Hướng Sư càng giận dữ, đến Quốc vụ viện tìm Phó Thủ tướng để báo cáo.

Tuy rằng việc này sau đó cũng không giải quyết được gì nhưng cũng vẫn khiến trong lòng Ngô Tài Giang khó chịu, bởi vì tỉnh Mỗ ở phương Nam là thế lực của Khâu gia, mà lần này y muốn Dịch Hướng Sư điều nhân sự ở tỉnh Yến cũng là cảm thấy Diệp Thạch Sinh không đủ mạnh mẽ, cứng rắn, hẳn sẽ không nói gì. Không nghĩ rằng Diệp Thạch Sinh cũng cứng rắn thế, mạnh mẽ mà từ chối. Nếu bình thường, khi Tỉnh ủy từ chối công hàm thuyên chuyển công tác thì cũng không phải chuyện gì to tát, nhưng đúng lúc này lại không đồng ý, thứ nhất là vì có Dịch Hướng Sư ở trong đó, thứ hai là gần đây Ngô Tài Giang cũng đang khó chịu với Khâu gia, các tỉnh lớn đối với các bộ và ủy ban trung ương không hề kính trọng, thái độ lại cực kỳ bất mãn. Biểu hiện rất bình thường của Diệp Thạch Sinh giờ lại trở thành hành vi quá ngạo mạn trong mắt Ngô Tài Giang.

Việc điều động Hạ Tưởng chỉ là việc nhỏ, nhưng Dịch Hướng Sư cũng muốn thử một lần xem thế nào, nhưng Thôi Hướng lại ở giữa chơi xỏ. Bởi vì Ngô Tài Giang có bất mãn với Khâu gia, do đó lại giận chó đánh mèo sang Diệp Thạch Sinh, mà biến tình hình thành rối ren, phức tạp.

Liên Nhược Hạm và Ngô Tài Giang nói chuyện điện thoại gần nửa ngày, cuối cùng không biết làm sao đành nói với Hạ Tưởng:

– Không thu được tay lại rồi, Bộ trưởng Dịch và Bí thư Diệp từng có bất hòa, ông ấy gửi công hàm thuyên chuyển công tác vào đúng thời gian như vậy, khiến người ta cảm thấy bị đả kích quá mạnh. Bí thư Diệp lại quá nhạy cảm, còn nữa Ngô gia cũng có ý mượn cơ hội này gõ đầu tỉnh Yến một chút, trò chơi lớn sắp bắt đầu, anh vô tình lại thành mồi lửa.

Tuy rằng Hạ Tưởng không biết rõ chân tướng mọi việc, nhưng nghĩ trước nghĩ sau rồi Liên Nhược Hạm lại nói tỉ mỉ chuyện tỉnh Mỗ ở phương Nam đối đầu với Bộ Ngoại thương, mà tỉnh Mỗ lại là thế lực của Khâu gia. Hắn cũng có thể mơ hồ nhận ra đầu đuôi sự việc, không khỏi mỉm cười:

– Một cán bộ nhỏ cấp Cục được điều động mà lại kinh động đến cả Bộ trưởng và Bí thư Tỉnh ủy, còn khiến các bộ và ủy ban trung ương bất hòa với tỉnh Yến. Dường như là việc điều anh tới Tỉnh Yến, Phó Bí thư Thôi đã đi một nước cờ dở rồi.

Liên Nhược Hạm lo lắng không yên tâm chút nào sợ Hạ Tưởng gặp tai bay vạ gió liền nói:

– Anh không sợ cuối cùng lại trở thành vật hi sinh sao ?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 16
Phần 63 Chuyện này không thể nào. Ngọc Lan Đình có chút không vui nói: Âm dương Lưỡng Nghi song tu này chỉ có nữ tử Thanh Khâu tộc có huyết thống ở nơi đây mới có thể làm được, Dương công tử muốn cự tuyệt thiếp, thì cũng không cần phải lấy lý do này. Ngọc Lan Đình thiếp cho dù là đã quá già quá xấu rồi, không hợp với mắt xanh của Dương công tử, thì cũng không cần sự thông cảm này đâu. Dương Thần dở khóc dở cười, hồ ly tinh hơn hai nghìn năm tuổi này lại còn có thể hờn dỗi giống như các tiểu cô nương mới hai mươi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Thằng nhóc bán vé số - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh đưa hai cô bạn thân của mình là Mỹ Mỹ và Kỳ Kỳ đi ăn Lotteria. Hai cô gái này là chị em song sinh, đều xinh đẹp, da trắng, dáng ngon. Ba đứa dự định đi ăn xong sẽ vào khách sạn chịch nhau. Đang ngồi ăn thì có một thằng nhóc đến mời mua vé số. Không hiểu sao thằng nhóc lại vào đây được, bình thường mấy quán sang trọng đâu có cho người bán vé số vào. Vinh nhìn kỹ thằng nhóc thấy nó còn nhỏ tuổi, hơi mập, da đen đúa. Ba đứa đều không chơi vé số, nên không mua. Vinh thấy thằng nhóc tội nghiệp quá nên kêu nó ngồi...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Phần 63 Nghĩ lại cũng biết, hắn hiểu cao tầng Man Hoang đã biết rõ thân phận của mình, biết rõ Bạch Hạo là đệ tử của mình, mình sớm muộn gì cũng rời đi. Chỉ cần cao tầng biết rõ là có thể, hừ hừ, có cơ hội lại đi tìm Đại Thiên Sư, chỉ sợ hiện tại hắn không muốn gặp ta, còn có Cửu U Vương, ta sẽ bảo đệ tử thu thập hắn. Như vậy nếu ta ở lại Man Hoang chẳng phải là an toàn hơn? Bạch Tiểu Thuần vừa có suy nghĩ như vậy liền rung động, lại nhớ tới mình không thể bỏ Nghịch Hà Tông, hắn có ràng buộc trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng