Rất nhanh lại đến giờ tan sở, Hạ Tưởng bất ngờ nhận được cuộc điện thoại của Khâu Tự Phong.
Khâu Tự Phong đang ở tại thành phố Yến, sau khi làm xong công việc muốn cùng Hạ Tưởng gặp mặt, nên gọi điện hỏi xem Hạ Tưởng có thời gian không. Hạ Tưởng cười liền gật đầu đồng ý. Quan hệ của Khâu Tự Phong và hắn ta càng ngày càng thân thiết hơn, Khâu Tự Phong là một người có thể hợp tác được.
Do muốn kịp giờ cơm, cả hai hẹn nhau ở nhà hàng Đông Pha gần đó.
Nhà hàng Đông Pha cách thành ủy không xa, cách tỉnh ủy chỉ có một đoạn, Hạ Tưởng lái xe đi được khoảng nửa tiếng thì tới nơi. Khâu Tự Phong đã đến đó trước và đợi hắn ta từ lâu.
Khâu Tự Phong nhiệt tình bắt tay Hạ Tưởng, cả hai cùng hàn huyên. Xem ra, nụ cười của y cũng có vài phần chân thành. Sau khi đã ngồi yên ổn, Hạ Tưởng khách khí nói
– Bí thư Khâu đến thành phố làm việc à ?
Khâu Tự Phong không nói lời nào, chỉ nhìn Hạ Tưởng một cách đầy hứng khởi trong một lúc, sau đó cười một cách thâm sâu:
– Trưởng phòng Hạ, tôi đã phát hiện ra, cậu thật sự không đơn giản, đến nơi nào cũng có thể trở thành trung tâm quyền lực.
Hạ Tưởng liền cười:
– Bí thư Khâu, lời nói có thể làm người ta vui nhưng cũng có thể mang lại tai họa, tôi hiện đã quá quen rồi, anh còn cười được à, đúng là không phải bạn bè.
Khâu Tự Phong cười ha hả:
– Cái khác không nói, tính cách của cậu, tôi còn chỗ nào mà không hiểu, làm gì có chuyện nào làm cho cậu chán nản được ? Đây cũng là điều tôi khâm phục nhất ở cậu, đến đâu cũng tìm được điểm cân bằng
Y không hề vòng vo, nói thẳng ra suy nghĩ của mình
– Tôi tới tìm cậu, có hai chuyện tôi muốn nói với cậu.
– Mời anh nói.
Hạ Tưởng nói một cách trịnh trọng với Khâu Tự Phong, ra vẻ chân thành đáp lại.
– Vương Bằng Phi bí thư sắp sửa bị điều đi, cậu có nghe nói chưa ?
Vương Bằng Phi có hi vọng sẽ được chuyển tới làm bí thư thành ủy ở thành phố Vĩnh Hằng của tỉnh Yến, Hạ Tưởng nghe thấy liền ngạc nhiên nhưng cũng không biểu hiện ra mặt. Với lai lịch của Vương Bẳng Phi, ông ta hẳn cũng nên chủ quản một phương.
Hạ Tưởng liền gật đầu:
– Có nghe qua. Như thế nào, còn có nội tình gì nữa à ?
Hắn ta biết Khâu Tự Phong chẳng tốt bụng gì mà nói cho hắn biết tin Khâu Tự Phong bị điều đi, chắc chắn còn có chuyện cần nói.
Khâu Tự Phong lắc đầu cười:
– Thì tôi muốn biết cậu có thể đoán được tới đâu, đối với cậu mà nói, đây chẳng phải là một tin tốt sao. Sắp tới thủ đô sẽ giáng một người xuống làm phó bí thư, anh ta là Phó Tiên Phong.
Hạ Tưởng lập tức hiểu ra:
– Phó gia ?
– Không sai, người nổi bật trong thế hệ thứ ba của Phó gia.
Khâu Tự Phong cảm khái nói
– Năm nay mới 36 tuổi, chẳng lớn hơn tôi bao nhiêu, mà đã làm giám đốc sở rồi.
Hạ Tưởng cực kì kinh ngạc, 36 tuổi đã làm giám đốc sở thì không có gì ngạc nhiên, nhưng làm tới phó bí thư của thành phố Yến thì thật sự đáng kinh ngạc. Phó gia không ngờ rất có thế lực, lại có thể nắm được vị trí phó bí thư thành ủy của thành phố Yến.
– Nghe nói, cậu và Phó gia có chút mâu thuẫn ? Sau khi Phó Tiên Phong đến đây, có thể gây bất lợi cho cậu. Anh ta có thủ đoạn hơn tôi, lại kiên quyết hơn rất nhiều, cậu cần phải cẩn thận hơn.
Lời nói của Khâu Tự Phong là thật lòng, mối quan hệ giữa Khâu gia và Phó gia khá tốt, nhưng chưa thể coi là thân thiết, nếu đem so sánh, anh ta càng coi trọng mối quan hệ tốt đẹp giữa Hạ Tưởng và Ngô gia cùng với Mai gia. Đương nhiên, còn có bản thân Hạ Tưởng.
Sau khi Hạ Tưởng cảm tạ, cũng chẳng mấy bận tâm việc Phó Tiên Phong sẽ đến, liền hỏi:
– Chuyện thứ hai là gì ?
Khâu Tự Phong ngây người sửng sốt, cười ngượng ngùng :
– Tôi nghe nói bộ ngoại thương sẽ điều cậu đến thủ đô, nếu như cậu không muốn ở lại tỉnh ủy của tỉnh Yến mà cũng không muốn đi đến bộ ngoại thương, tôi có một kiến nghị như thế này, cậu nghe thử như thế nào ?
Hạ Tưởng nhìn chăm chú vào Khâu Tự Phong, bản thân cũng hiểu được vài phần, Khâu Tự Phong đang thừa cơ lôi kéo hắn ta theo, liền phì cười:
– Nói thử xem.
Khâu Tự Phong thấy Hạ Tưởng không phản đối, thở phào nhẹ nhõm, hắn ta sợ Hạ Tưởng sẽ nhìn thấu mục đích của hắn, sợ Hạ Tưởng từ chối thẳn thừng, chẳng ngờ rằng Hạ Tưởng còn có vẻ hứng thú đến như vậy.
– Khâu gia ở thủ đô thế lực không lớn, ở phía nam thì còn có thể, tôi tưởng là Mai Hiểu Lâm đã nói qua cho anh rồi chứ. Nhưng ở một số bộ ủy ở thủ đô hay cơ quan trung ương, Khâu gia cũng có một ảnh hưởng nhất định. Nếu Trưởng phòng Hạ không thích bộ ngoại giao, muốn đi đến bộ xây dựng hoặc Trung ương Đoàn, tôi đều có thể giúp đỡ.
Thái độ của Khâu Tự Phong rất chân thành, nghe có vẻ không có ý xấu, cố gắng không để Hạ Tưởng phát sinh hiểu lầm, cho rằng hắn ta đang thừa cơ lôi kéo.
Hạ Tưởng hiện đang phân vân việc có nên rời khỏi thành phố Yến hay không, ở lại cũng được, đi cũng tốt, hắn ta cũng có thể thong dong đối mặt. Chỉ là đột nhiên lúc này Khâu Tự Phong lại đề nghị giúp đỡ hắn ta đến làm việc ở bộ xây dựng hay Trung ương Đoàn làm cho trước mắt Hạ Tưởng sáng ngời.
Bộ xây dựng thực ra chẳng đến nỗi nào, từ sau chiến tranh nó được đổi thành bộ xây dựng quê hương và phòng ốc, phạm vi chức trách khá lớn, quyền lực lại càng lớn, có điều, nó không làm cho Hạ Tưởng chú ý, cái làm cho Hạ Tưởng trước mắt sáng ngời chính là Trung ương Đoàn !
Theo dòng thời gian, chính đàn trong nước ngày càng có nhiều cán bộ Đoàn trổ hết tài năng, đảm nhiệm nhiều vị trí chủ chốt. Mọi người đều tung hô Trung ương Đoàn chính là cái nôi của cán bộ. Nếu như hiện nay có thể gia nhập vào Trung ương Đoàn, nói không chừng sau này có thể quen biết được nhiều nhân vật lớn của trung ương. Ít nhất cũng có thể quen được một vài quan lớn, tướng soái.
Nói thực lòng, Hạ Tưởng cũng đang dao động.
Trải qua kinh nghiệm ở Trung ương Đoàn tuyệt đối có lợi cho sự phát triển về sau, có thể nói là bước đầu của việc được đề cử làm ủy viên Trung ương Đảng, hơn nữa Lý Đinh Sơn cũng có mối quan hệ khá tốt với các cán bộ Trương ương Đoàn bậc trung, suy cho cùng ông ta cũng có hơn 10 năm kinh nghiệm làm phóng viên báo Đoàn.
Dần tỉnh táo lại, Hạ Tưởng vẫn cảm thấy hiện tại mình vẫn không thể rời khỏi tỉnh Yến được. Trong giai đoạn này tỉnh ủy nhất định không chịu thả người, Khâu gia một khi lộ mặt, Diệp Thạch Sinh sẽ liền thỏa hiệp. Hiện nay đây không còn là vấn đề đi hay không đi của một cán bộ cấp Cục, mà là vấn đề tỉnh Yến.
Hạ Tưởng lắc đầu và cười:
– Tôi cảm ơn ý tốt của bí thư Khâu, có thể có người sẽ cho rằng có tôi ở bên cạnh thì người đó sẽ yên tâm hơn, cho nên tôi dự tính tạm thời không muốn đi khỏi tỉnh. Nếu như thực sự có cơ hội, tôi muốn được đến Trung ương Đoàn làm việc một thời gian, chỉ là hiện tại… Hay là để sau vậy, hiện nay thêm một chuyện chi bằng ít một chuyện.
Khâu tự Phong hiểu được tâm tư của Hạ Tưởng, khoát tay nói:
– Không phải lo lắng vì phản ứng của Tỉnh uỷ tỉnh Yến. Nếu như cậu muốn đến trung ương Đoàn, Khâu gia sẽ có biện pháp để Tỉnh uỷ tỉnh Yến thả người, chủ yếu là cậu bây giờ có thể không muốn rời xa tỉnh Yến. Cũng được, ngày tháng còn dài mà, chúng ta rồi sẽ còn có ngày lại bắt tay hợp tác, có phải không ?
Khâu Tự Phong nói đúng, Hạ Tưởng cảm thấy trước mắt vẫn nên ở lại tỉnh Yến thì tốt hơn, ở đây sẽ học được không ít kiến thức từ Tỉnh uỷ. Điểm mấu chốt chính là hắn muốn xem xem, câu chuyện sẽ phát triển đến một kết cục như thế nào ? Nếu Khâu gia lại vô tình xen vào, dùng một sức mạnh nào đó điều hắn đến trung ương Đoàn, về lâu về dài sẽ là chuyện tốt với hắn, nhưng nếu trong thời gian ngắn thì có thể cực kỳ bất lợi cho sự phát triển của hắn.
Đầu tiên sẽ để Ngô gia và nhà họ Mai nghi ngờ hắn và nhà họ Khâu thân thiết với nhau, tiếp đó thực lực của hắn hiện giờ chưa đủ mạnh, đến trung ương Đoàn rồi bắt buộc phải tham gia đội, nếu không kết bè sẽ dễ bị bài xích xa lánh. Nếu kết bè hội thì dễ trở thành vật hi sinh. Cuối cùng hắn cũng không hiểu nhà họ Khâu lắm, tiếp xúc ít, chỉ có tiếp xúc với mỗi mình Khâu Tự Phong nên mới không dám đem tiền đồ gửi gắm vào người nhà họ Khâu.
Nhưng Khâu Tự Phong cũng là xuất phát từ lòng tốt. Hạ Tưởng cũng không muốn để anh ta không cảm nhận được sự chân thành của mình nên nói:
– Tôi và Bí thư Khâu là không đánh không quen biết nhau, trải qua nhiều sóng gió mới có được sự giao tiếp thành khẩn như ngày hôm nay. Tôi tin rằng tình bạn ngày sau sẽ càng được kiên cố hơn.
Khâu Tự Phong cười ha hả:
– Nói rất đúng, nói rất hay. Còn một chuyện nữa, tôi nghĩ cậu nên biết, Chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh ủy Trương Xán Dương hiện đang có quan hệ tốt với tôi, đợi lúc thích hợp có thể gặp mặt nhau, tâm tình đôi chút.
Chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh ủy Trương Xán Dương ? Chỉ trong thời gian ngắn cái tên Trương Xán Dương đã được người ta nhắc đến hai lần rồi. Lần một là Hồ Tăng Chu, giờ lại đến Khâu Tự Phong. Thì ra trong một mạng lưới quan hệ phức tạp rắc rối, sẽ luôn có một đường xuyên suốt ở giữa, chỉ cần phát hiện ra mấu chốt đó thì có thể dễ dàng nắm cục diện trong tay.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 13/09/2017 12:36 (GMT+7) |