Quan Trường – Quyển 4

Phần 67

Đối với những cuộc tranh chấp của những kẻ quyền thế, Hạ Tưởng không tiếp xúc tới, cho dù có biết cũng không có lợi ích gì. Hắn ta hiện nay ngoài việc làm công việc ở phòng Tin tức ra, thì chỉ dốc tâm dốc sức làm tốt việc di dời đất công ở nhà máy dược và nhà máy thép. Chớp mắt đã thấy sắp tới tết. Thành phố cũng đã quyết định trước tết sẽ định ra quyền sở hữu những khu đất này, việc này cần thời gian không thể qua loa.

Rất nhanh lại đến giờ tan sở, Hạ Tưởng bất ngờ nhận được cuộc điện thoại của Khâu Tự Phong.

Khâu Tự Phong đang ở tại thành phố Yến, sau khi làm xong công việc muốn cùng Hạ Tưởng gặp mặt, nên gọi điện hỏi xem Hạ Tưởng có thời gian không. Hạ Tưởng cười liền gật đầu đồng ý. Quan hệ của Khâu Tự Phong và hắn ta càng ngày càng thân thiết hơn, Khâu Tự Phong là một người có thể hợp tác được.

Do muốn kịp giờ cơm, cả hai hẹn nhau ở nhà hàng Đông Pha gần đó.

Nhà hàng Đông Pha cách thành ủy không xa, cách tỉnh ủy chỉ có một đoạn, Hạ Tưởng lái xe đi được khoảng nửa tiếng thì tới nơi. Khâu Tự Phong đã đến đó trước và đợi hắn ta từ lâu.

Khâu Tự Phong nhiệt tình bắt tay Hạ Tưởng, cả hai cùng hàn huyên. Xem ra, nụ cười của y cũng có vài phần chân thành. Sau khi đã ngồi yên ổn, Hạ Tưởng khách khí nói

– Bí thư Khâu đến thành phố làm việc à ?

Khâu Tự Phong không nói lời nào, chỉ nhìn Hạ Tưởng một cách đầy hứng khởi trong một lúc, sau đó cười một cách thâm sâu:

– Trưởng phòng Hạ, tôi đã phát hiện ra, cậu thật sự không đơn giản, đến nơi nào cũng có thể trở thành trung tâm quyền lực.

Hạ Tưởng liền cười:

– Bí thư Khâu, lời nói có thể làm người ta vui nhưng cũng có thể mang lại tai họa, tôi hiện đã quá quen rồi, anh còn cười được à, đúng là không phải bạn bè.

Khâu Tự Phong cười ha hả:

– Cái khác không nói, tính cách của cậu, tôi còn chỗ nào mà không hiểu, làm gì có chuyện nào làm cho cậu chán nản được ? Đây cũng là điều tôi khâm phục nhất ở cậu, đến đâu cũng tìm được điểm cân bằng

Y không hề vòng vo, nói thẳng ra suy nghĩ của mình

– Tôi tới tìm cậu, có hai chuyện tôi muốn nói với cậu.

– Mời anh nói.

Hạ Tưởng nói một cách trịnh trọng với Khâu Tự Phong, ra vẻ chân thành đáp lại.

– Vương Bằng Phi bí thư sắp sửa bị điều đi, cậu có nghe nói chưa ?

Vương Bằng Phi có hi vọng sẽ được chuyển tới làm bí thư thành ủy ở thành phố Vĩnh Hằng của tỉnh Yến, Hạ Tưởng nghe thấy liền ngạc nhiên nhưng cũng không biểu hiện ra mặt. Với lai lịch của Vương Bẳng Phi, ông ta hẳn cũng nên chủ quản một phương.

Hạ Tưởng liền gật đầu:

– Có nghe qua. Như thế nào, còn có nội tình gì nữa à ?

Hắn ta biết Khâu Tự Phong chẳng tốt bụng gì mà nói cho hắn biết tin Khâu Tự Phong bị điều đi, chắc chắn còn có chuyện cần nói.

Khâu Tự Phong lắc đầu cười:

– Thì tôi muốn biết cậu có thể đoán được tới đâu, đối với cậu mà nói, đây chẳng phải là một tin tốt sao. Sắp tới thủ đô sẽ giáng một người xuống làm phó bí thư, anh ta là Phó Tiên Phong.

Hạ Tưởng lập tức hiểu ra:

– Phó gia ?

– Không sai, người nổi bật trong thế hệ thứ ba của Phó gia.

Khâu Tự Phong cảm khái nói

– Năm nay mới 36 tuổi, chẳng lớn hơn tôi bao nhiêu, mà đã làm giám đốc sở rồi.

Hạ Tưởng cực kì kinh ngạc, 36 tuổi đã làm giám đốc sở thì không có gì ngạc nhiên, nhưng làm tới phó bí thư của thành phố Yến thì thật sự đáng kinh ngạc. Phó gia không ngờ rất có thế lực, lại có thể nắm được vị trí phó bí thư thành ủy của thành phố Yến.

– Nghe nói, cậu và Phó gia có chút mâu thuẫn ? Sau khi Phó Tiên Phong đến đây, có thể gây bất lợi cho cậu. Anh ta có thủ đoạn hơn tôi, lại kiên quyết hơn rất nhiều, cậu cần phải cẩn thận hơn.

Lời nói của Khâu Tự Phong là thật lòng, mối quan hệ giữa Khâu gia và Phó gia khá tốt, nhưng chưa thể coi là thân thiết, nếu đem so sánh, anh ta càng coi trọng mối quan hệ tốt đẹp giữa Hạ Tưởng và Ngô gia cùng với Mai gia. Đương nhiên, còn có bản thân Hạ Tưởng.

Sau khi Hạ Tưởng cảm tạ, cũng chẳng mấy bận tâm việc Phó Tiên Phong sẽ đến, liền hỏi:

– Chuyện thứ hai là gì ?

Khâu Tự Phong ngây người sửng sốt, cười ngượng ngùng :

– Tôi nghe nói bộ ngoại thương sẽ điều cậu đến thủ đô, nếu như cậu không muốn ở lại tỉnh ủy của tỉnh Yến mà cũng không muốn đi đến bộ ngoại thương, tôi có một kiến nghị như thế này, cậu nghe thử như thế nào ?

Hạ Tưởng nhìn chăm chú vào Khâu Tự Phong, bản thân cũng hiểu được vài phần, Khâu Tự Phong đang thừa cơ lôi kéo hắn ta theo, liền phì cười:

– Nói thử xem.

Khâu Tự Phong thấy Hạ Tưởng không phản đối, thở phào nhẹ nhõm, hắn ta sợ Hạ Tưởng sẽ nhìn thấu mục đích của hắn, sợ Hạ Tưởng từ chối thẳn thừng, chẳng ngờ rằng Hạ Tưởng còn có vẻ hứng thú đến như vậy.

– Khâu gia ở thủ đô thế lực không lớn, ở phía nam thì còn có thể, tôi tưởng là Mai Hiểu Lâm đã nói qua cho anh rồi chứ. Nhưng ở một số bộ ủy ở thủ đô hay cơ quan trung ương, Khâu gia cũng có một ảnh hưởng nhất định. Nếu Trưởng phòng Hạ không thích bộ ngoại giao, muốn đi đến bộ xây dựng hoặc Trung ương Đoàn, tôi đều có thể giúp đỡ.

Thái độ của Khâu Tự Phong rất chân thành, nghe có vẻ không có ý xấu, cố gắng không để Hạ Tưởng phát sinh hiểu lầm, cho rằng hắn ta đang thừa cơ lôi kéo.

Hạ Tưởng hiện đang phân vân việc có nên rời khỏi thành phố Yến hay không, ở lại cũng được, đi cũng tốt, hắn ta cũng có thể thong dong đối mặt. Chỉ là đột nhiên lúc này Khâu Tự Phong lại đề nghị giúp đỡ hắn ta đến làm việc ở bộ xây dựng hay Trung ương Đoàn làm cho trước mắt Hạ Tưởng sáng ngời.

Bộ xây dựng thực ra chẳng đến nỗi nào, từ sau chiến tranh nó được đổi thành bộ xây dựng quê hương và phòng ốc, phạm vi chức trách khá lớn, quyền lực lại càng lớn, có điều, nó không làm cho Hạ Tưởng chú ý, cái làm cho Hạ Tưởng trước mắt sáng ngời chính là Trung ương Đoàn !

Theo dòng thời gian, chính đàn trong nước ngày càng có nhiều cán bộ Đoàn trổ hết tài năng, đảm nhiệm nhiều vị trí chủ chốt. Mọi người đều tung hô Trung ương Đoàn chính là cái nôi của cán bộ. Nếu như hiện nay có thể gia nhập vào Trung ương Đoàn, nói không chừng sau này có thể quen biết được nhiều nhân vật lớn của trung ương. Ít nhất cũng có thể quen được một vài quan lớn, tướng soái.

Nói thực lòng, Hạ Tưởng cũng đang dao động.

Trải qua kinh nghiệm ở Trung ương Đoàn tuyệt đối có lợi cho sự phát triển về sau, có thể nói là bước đầu của việc được đề cử làm ủy viên Trung ương Đảng, hơn nữa Lý Đinh Sơn cũng có mối quan hệ khá tốt với các cán bộ Trương ương Đoàn bậc trung, suy cho cùng ông ta cũng có hơn 10 năm kinh nghiệm làm phóng viên báo Đoàn.

Dần tỉnh táo lại, Hạ Tưởng vẫn cảm thấy hiện tại mình vẫn không thể rời khỏi tỉnh Yến được. Trong giai đoạn này tỉnh ủy nhất định không chịu thả người, Khâu gia một khi lộ mặt, Diệp Thạch Sinh sẽ liền thỏa hiệp. Hiện nay đây không còn là vấn đề đi hay không đi của một cán bộ cấp Cục, mà là vấn đề tỉnh Yến.

Hạ Tưởng lắc đầu và cười:

– Tôi cảm ơn ý tốt của bí thư Khâu, có thể có người sẽ cho rằng có tôi ở bên cạnh thì người đó sẽ yên tâm hơn, cho nên tôi dự tính tạm thời không muốn đi khỏi tỉnh. Nếu như thực sự có cơ hội, tôi muốn được đến Trung ương Đoàn làm việc một thời gian, chỉ là hiện tại… Hay là để sau vậy, hiện nay thêm một chuyện chi bằng ít một chuyện.

Khâu tự Phong hiểu được tâm tư của Hạ Tưởng, khoát tay nói:

– Không phải lo lắng vì phản ứng của Tỉnh uỷ tỉnh Yến. Nếu như cậu muốn đến trung ương Đoàn, Khâu gia sẽ có biện pháp để Tỉnh uỷ tỉnh Yến thả người, chủ yếu là cậu bây giờ có thể không muốn rời xa tỉnh Yến. Cũng được, ngày tháng còn dài mà, chúng ta rồi sẽ còn có ngày lại bắt tay hợp tác, có phải không ?

Khâu Tự Phong nói đúng, Hạ Tưởng cảm thấy trước mắt vẫn nên ở lại tỉnh Yến thì tốt hơn, ở đây sẽ học được không ít kiến thức từ Tỉnh uỷ. Điểm mấu chốt chính là hắn muốn xem xem, câu chuyện sẽ phát triển đến một kết cục như thế nào ? Nếu Khâu gia lại vô tình xen vào, dùng một sức mạnh nào đó điều hắn đến trung ương Đoàn, về lâu về dài sẽ là chuyện tốt với hắn, nhưng nếu trong thời gian ngắn thì có thể cực kỳ bất lợi cho sự phát triển của hắn.

Đầu tiên sẽ để Ngô gia và nhà họ Mai nghi ngờ hắn và nhà họ Khâu thân thiết với nhau, tiếp đó thực lực của hắn hiện giờ chưa đủ mạnh, đến trung ương Đoàn rồi bắt buộc phải tham gia đội, nếu không kết bè sẽ dễ bị bài xích xa lánh. Nếu kết bè hội thì dễ trở thành vật hi sinh. Cuối cùng hắn cũng không hiểu nhà họ Khâu lắm, tiếp xúc ít, chỉ có tiếp xúc với mỗi mình Khâu Tự Phong nên mới không dám đem tiền đồ gửi gắm vào người nhà họ Khâu.

Nhưng Khâu Tự Phong cũng là xuất phát từ lòng tốt. Hạ Tưởng cũng không muốn để anh ta không cảm nhận được sự chân thành của mình nên nói:

– Tôi và Bí thư Khâu là không đánh không quen biết nhau, trải qua nhiều sóng gió mới có được sự giao tiếp thành khẩn như ngày hôm nay. Tôi tin rằng tình bạn ngày sau sẽ càng được kiên cố hơn.

Khâu Tự Phong cười ha hả:

– Nói rất đúng, nói rất hay. Còn một chuyện nữa, tôi nghĩ cậu nên biết, Chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh ủy Trương Xán Dương hiện đang có quan hệ tốt với tôi, đợi lúc thích hợp có thể gặp mặt nhau, tâm tình đôi chút.

Chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh ủy Trương Xán Dương ? Chỉ trong thời gian ngắn cái tên Trương Xán Dương đã được người ta nhắc đến hai lần rồi. Lần một là Hồ Tăng Chu, giờ lại đến Khâu Tự Phong. Thì ra trong một mạng lưới quan hệ phức tạp rắc rối, sẽ luôn có một đường xuyên suốt ở giữa, chỉ cần phát hiện ra mấu chốt đó thì có thể dễ dàng nắm cục diện trong tay.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 5
Phần 54 Tôi nghe lão Trần mù kể chuyện xưa, mới biết lão này không ngờ lại từng là ông trùm của băng trộm mộ Xả Lĩnh, cũng là một đại nhân vật phong vân một thuở ở vùng Lưỡng Hồ. Nếu không phải mười mấy năm trước tôi biết một vài chuyện từ chỗ lão Dương Bì, giờ lại chứng thực với lão Trần, bằng không thì cũng không dám tin lão mù này lại từng có quá khứ huy hoàng đến thế. Tôi sắp sang bờ bên kia đại dương để thực hiện giấc mơ Mỹ, từ nay về sau sẽ là cách xa ngàn dặm, cũng không biết năm nào tháng nào mới về nước lại nữa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Miêu Nghị – Quyển 36
Phần 67 Sáu người đều biết việc này không phải chuyện đùa, bên này động đến Vệ Khu nên đã không có đường lui, bên kia Hạ Hầu Thác lại còn sống, Lào tặc Hạ Hầu cũng không thể ngồi yên, nếu không bắt được lào tặc đợi đến khi trả thù thì hậu quả không tưởng nổi. Sáu người đồng thời lại có chút hưng phấn, là động thủ Hạ Hầu Thác đó! Sáu người nhanh chóng lắc mình đi thu nạp nhân mã. Miêu Nghị cũng có chút lo lắng rồi, nếu sớm biết Hạ Hầu Thác còn sống, hắn thật đúng là chưa chắc dám động vào Vệ Khu. Nói trắng ra là, Tào Mãn hắn cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Vĩnh Hằng – Quyển 15
Phần 67 Cho dù là luyện linh, lại có thể hoàn toàn không có tác dụng. Đến cuối cùng, Bạch Tiểu Thuần có chút đau đầu. Không thể nào. Chẳng lẽ vật chất ta hút đi trước đó, chính là bí mật có thể đột phá Thái Cổ thăng cấp Chúa Tể mà Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng khao khát sao? Bạch Tiểu Thuần gãi đầu một cái. Nếu như con rắn mối lớn này cũng chỉ có những giá trị này, nhìn như rất nhiều, nhưng Bạch Tiểu Thuần cảm thấy bản thân mình vẫn bị thiệt. Ta mạo hiểm phiêu lưu lớn như vậy... Bạch Tiểu Thuần có chút không cam lòng, trừng mắt. Hắn lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng