Xem ra, trên chính trường vẫn là kết giao càng nhiều bạn bè càng tốt, quả nhiên là nhiều bạn sẽ nhiều con đường hơn. Dù sao một cái vòng chỉ có lớn như vậy, ai cũng có mối quan hệ riêng trong đó. Chưa biết chừng đến một lúc nào đó sẽ có niềm vui bất ngờ đến.
Đương nhiên là nếu đắc tội với càng nhiều người thì bất chợt lúc nào đó sẽ có sự đả kích xảy đến.
Khâu Tự Phong vô tình uống nhiều hơn mấy chén, rất hứng chí nói:
– Tôi sắp kết hôn rồi, tiểu Hạ, khi nào cưới thì mời cậu đến uống rượu mừng, nhất định phải đến đó, không đi là không nể mặt tôi rồi.
Hạ Tưởng vội vàng bày tỏ chúc mừng:
– Là thiên kim nhà nào cơ ạ ?
Chắc chắn không phải là Mai Hiểu Lâm rồi, nếu là cô ấy thì cô ấy sẽ thông báo ngay cho mình biết. Vả lại với tình hình trước mắt, nhà họ Mai và họ Khâu không thể nào thành thông gia được.
– Là con gái nhà họ Phó, tên là Phó Đoá Đoá. Chẳng còn cách nào khác, vẫn là lợi ích của gia đình là lớn nhất. Cũng may là nghe nói Phó Đoá Đoá cũng ưa nhìn, tính tình ôn hoà. Dù sao thì vẫn chỉ là vợ mà thôi, cưới ai mà chẳng là cưới. Người trong chính trường như chúng ta có bao nhiêu chuyện là có thể tự mình làm chủ được ? Đặc biệt là tôi, người có xuất thân từ danh gia vọng tộc lớn, trên vai phải gánh vác trọng trách kế thừa gia tộc. Tuy là hiện giờ tôi rất ấm ức, ở tỉnh Yến vẫn chưa có thành tích gì cả.
Khâu Tự Phong hung hăng văng mạnh cái chén xuống đất, vẻ mặt tức giận, bất bình.
Lần đầu tiên chứng kiến Khâu Tự Phong để mất bình tĩnh, phong thái như vậy, trong lòng Hạ Tưởng cũng hiểu phần nào nỗi buồn khổ của y.
Thật ra đừng nhìn Khâu Tự Phong là phái Thái Tử đảng con nhà quan, có xuất thân từ gia tộc lớn, y thật ra không vui, không hạnh phúc chút nào. Trên vai phải gánh quá nhiều trọng trách và áp lực, đến cả hôn nhân cũng không thể tự mình làm chủ, nghĩ cũng thấy y rất đáng thương.
Hạ Tưởng an ủi y:
– Việc không thể gấp gáp được, phải từ từ từng bước đi lên.Với lại, kinh nghiệm lý lịch của anh cũng đủ rồi, bước tiếp theo có thể được thăng lên làm Phó giám đốc Sở rồi đó. Đúng rồi, sắp tới có kế hoạch gì chưa ? Tiếp tục ở lại thành phố Yến hay là quay về Bắc Kinh ?
– Không được thăng lên Giám đốc Sở thì về Bắc Kinh quá là mất thể diện. Thật ra tôi cũng muốn rời khỏi thành phố Yến, đến thành phố khác, cửa Ban tổ chức cán bộ Thành uỷ còn dễ, nhưng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh uỷ thì không dễ dàng gì.
Nếu chỉ là điều động cán bộ trong phạm vi thành phố Yến thì chỉ cần Ban tổ chức cán bộ Thành uỷ phê chuẩn là được rồi, nhưng nếu điều ra khỏi thành phố, thì phải có sự đồng ý của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh uỷ. Và y mà được thăng lên Phó giám đốc Sở thì nhất định phải thông qua được sát hạch của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh uỷ.
Hạ Tưởng hiểu rõ ý của Khâu Tự Phong, trong lòng hắn đang lo lắng Mai Thái Bình đang gây khó dễ từ bên trong.
– Bí thư Khâu muốn đi đâu ? Có mục tiêu gì chưa ?
– Ở thành phố Bảo có một người là uỷ viên thường vụ, Phó thị trưởng, chỉ còn công tác thêm hơn nửa năm nữa là đến hạn. Là thời cơ tốt, nếu mà có thể đi được thì cũng coi như đã rút ngắn hơn được một bước.
Khâu Tự Phong nhìn Hạ Tưởng không chớp mắt, nói xong câu này dù có nhờ men rượu thì vẫn lộ ra sự không tự tin trong lòng.
Tào Vĩnh Quốc là Bí thư thành uỷ thành phố Bảo. Với việc bổ nhiệm Phó thị trưởng ông không có quyền quyết định nhưng vẫn còn quyền góp kiến nghị. Ý kiến của Bí thư thành uỷ đôi lúc cũng rất quan trọng, đặc biệt là khi cấp trên cực kỳ coi trọng chính bản thân con người Bí thư thành uỷ.
Đồng thời, trong lòng Khâu Tự Phong đã rất rõ về mối quan hệ giữa Mai Thái Bình và Hạ Tưởng, nên mới nói y có thể đến thành phố Bảo hay không đều phải nhờ vào Hạ Tưởng. Chỉ cần Hạ Tưởng giúp anh ta di dời được chướng ngại vật nặng ký nhất là Mai Thái Bình, rồi nhờ Tào Vĩnh Quốc nói giúp với Ban tổ chức cán bộ Tỉnh uỷ, những công việc còn lại sẽ do anh ta lo.
Mấu chốt nhất chính là hai phần công việc trước mắt, trong lòng anh ta không được chắc chắn.
Hạ Tưởng suy nghĩ một chút là đoán được ngay tâm ý của Khâu Tự Phong. Y đến thành phố Bảo chưa chắc đã chịu làm một Phó thị trưởng bình thường, nhưng nếu vào được Hội nghị thường vụ thì cũng như là đứng vào hàng lãnh đạo, một bước nhỏ nhưng lại bước đuợc bước đi lớn. Dựa vào những gì Hạ Tưởng hiểu về con người Khâu Tự Phong, thì tạm thời đánh giá là kết bạn được. Tuy rằng tính cách Khâu Tự Phong cũng có mặt thiếu quyết đoán, và cũng không quá có lòng trách nhiệm, nhưng anh ta có ý chí, có thể bỏ qua thành kiến, càng có dũng khí biết sai rồi sửa lỗi nên Hạ Tưởng quyết định sẽ giúp anh ta một tay.
Hơn nữa, về sau nhà họ Khâu cũng là một lực lượng không nhỏ để có thể nhờ vả.
Hạ Tưởng cười nhẹ nhàng:
– Về phần Bí thư Tào tôi nghĩ sẽ không có vấn đề gì, chỉ là Trưởng ban Mai có nghe lời tôi nói hay không tôi cũng không chắc
Trước mặt người ngoài, Hạ Tưởng vẫn thích được gọi Tào Vĩnh Quốc là Bí thư Tào.
Vừa nghe ý của Hạ Tưởng là đồng ý, hắn nói thử có nghĩa là có đến bảy, tám phần chắc chắn, Khâu Tự Phong vui mừng:
– Cám ơn, cám ơn tiểu Hạ. Việc mà thành thì tôi đã mắc nợ cậu một ân tình.
Hạ Tưởng nhẹ nhàng lắc đầu nói:
– Giữa anh và tôi không cần phải khách sáo, nếu đã là bạn bè thì việc giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm mà.
Khâu Tự Phong ngại ngùng nói:
– Với cậu thì có thể coi là ra tay giúp đỡ bình thường, còn với tôi thì lại là một con đường gian khổ. Mặc kệ nói gì đi nữa, từ nay về sau tôi sẽ đối xử với cậu như những người bạn thật lòng.
Tạm biệt Khâu Tự Phong, Hạ Tưởng lập tức gọi điện cho Mai Hiểu Lâm. Đầu tiên là hỏi thăm cô ấy, sau đó lại hỏi Mai Thái Bình thích uống loại rượu nào, hút thuốc gì. Mai Hiểu Lâm lập tức trở nên cảnh giác, hỏi:
– Sao vậy ? Có chuyện gì muốn nhờ chú tôi giúp sao ? Có phải muốn đút lót chú ấy không ?
Hạ Tưởng không kìm nổi bật cười:
– Chỉ là muốn ngồi với chú mà thôi nên tôi mới phải biết sở thích của chú ấy chứ ? Một chai rượu, một bao thuốc mà cũng gọi là hối lộ, cô đừng quá mẫn cảm như thế được không ?
– Chịu thôi, tôi chính là mẫn cảm như vậy đấy, anh có ý kiến gì không ?
Vẫn là cái tính khí thẳng thắng ấy, Mai Hiểu Lâm lại nói cho Hạ Tưởng biết:
– Chú ấy thích uống Kiếm Nam Xuân, thích hút thuốc Vân Nam, đều không phải loại tốt nhất đâu, nhưng là do thói quen khó bỏ. Còn nữa, chú ấy thích trà nhạt, không thích café, không ăn cay.
Thế là tốt rồi, từ những thông tin mà Mai Hiểu Lâm cung cấp, sở thích của Mai Thái Bình gần như là được moi ra hết. Xem ra thật đúng là sự đề phòng giữa người thân quen với nhau ít hơn. Nếu là Khâu Tự Phong đi hỏi có lẽ chỉ nhận lại được nốt câm.
Hạ Tưởng cũng không nói cho Mai Hiểu Lâm hắn là vì chuyện gì mới hỏi, đây là chuyện giữa hắn và Mai Thái Bình, để hai người tự giải quyết với nhau là ổn rồi. Với lại hắn chỉ muốn nhờ Mai Thái Bình giơ cao đánh khẽ, khi nào sát hạch thì xin một lời nhận xét tốt là được, cũng không phải là muốn nhờ ông ta ra mặt đề cử Khâu Tự Phong.
Ngày hôm sau, vừa mới đi làm Hạ Tưởng đã gọi điện cho Mai Thái Bình:
– Cháu chào Trưởng ban Mai, sắp sửa đón năm mới rồi, chắc sang năm chú về Bắc Kinh rồi thì không còn ngồi cùng nhau hàn huyên được nữa, chú buổi tối có thời gian không ạ ? Nếu rảnh cháu muốn ngồi với chú một buổi, vừa may cháu có chai rượu ngon, là rượu Kiếm Nam Xuân năm 20, chú thấy thế nào, có muốn thử một chút không ạ ?
Buổi tối vì có việc nên Mai Thái Bình đã hẹn trước với người khác nhưng lại không kìm nổi sự quyến rũ trước mồi rượu ngon nên cười ha ha:
– Tiểu Hạ, xem như là cháu đã nắm được hết sở thích của chú rồi còn gì, chắc chắn là do tiểu Lâm nói cho cháu biết. Được, tối nay cháu đến đón chú nhé.
Trong một ngày, Phòng tin tức không có mấy việc phải xử lý, trên cơ quan ngày ngày trôi qua nhạt như nước lã, vừa mới đi làm đã tính giờ ra về rồi. Cũng may Hạ Tưởng có việc cần làm, múa bút thành văn viết một bài “Báo cáo về tính cần thiết trong việc đề cao sự an toàn tin tức mạng internet”. Phân tích tỉ mỉ từ các phương diện, việc để lộ tin tức mạng sẽ gây ra ảnh hưởng và hậu quả lớn đối với quốc gia. Ý của Hạ Tưởng chính là muốn nhắc nhở mọi người nên biết dự phòng, phải cẩn thận đề phòng sự tái diễn trước nhiều sự kiện bị để lộ. Dù sao đang trong thời kỳ phát triển cao trào Internet, nhà nước đã phải trả quá nhiều học phí đắt đỏ cho những bài học, thậm chí còn có những hối tiếc không cách nào bù đắp nổi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 13/09/2017 12:36 (GMT+7) |