Quan Trường – Quyển 4

Phần 80

Lãnh đạo nể mặt không thể không nhận, nhưng muốn đền đáp lại thì phải trả giá nhiều hơn. Hạ An thì nở mày nở mặt, còn kẻ bị người khác đòi đưa ra ý kiến là chính mình, mình làm anh cả cũng xứng đáng rồi.

Đan Sĩ Kỳ và Vương Tiếu Mẫn vừa lộ diện, liền gây náo động.

Hiện trường xôn xao tiếng chào hỏi, còn có tiếng ghế ngã do khẩn trương và kích động, càng không cần phải nói là bị đổ rượu, làm rơi ly trà và vô số việc nhỏ khác phát sinh.

Đan Sĩ Kỳ và Vương Tiếu Mẫn cũng không đến bắt tay từng người, mà chỉ vẫy tay chào mọi người, ngay sau đó Đan Sĩ Kỳ giới thiệu với mọi người Vương Tiếu Mẫn sẽ nhậm chức thị trưởng trong nhiệm kỳ sau, càng khiến mọi người xôn xao một hồi

Tiếp sau, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Hạ An.

Hạ An đỏ bừng cả mặt, gần như không nói được lời nào, chỉ không ngừng nói cám ơn Đan Sĩ Kỳ và Vương Tiếu Mẫn. Vương Tiếu Mẫn thấy đã làm đủ bài bản, liền cùng Đan Sĩ Kỳ nâng chén rượu lên, nói vài câu chúc mừng, sau đó cùng mọi người uống một ly, rồi lại quay trở về phòng nghỉ

Hạ An cùng đi vào phòng nghỉ, tỏ vẻ vô cùng cảm tạ hai vị lãnh đạo.

Vương Tiếu Mẫn nhìn Hạ An vài lần, trên mặt lộ một nụ cười hiếm hoi:

– Hạ An thành thật hơn Hạ Tưởng nhiều, thật tình tôi rất thích những đồng chí chân thành. Sĩ Kỳ, tôi vẫn chưa có một thư ký xứng đáng với chức vụ này, anh nghĩ cho Hạ An theo tôi có được không ?

Đan Sĩ Kỳ hiểu ý của Vương Tiếu Mẫn, cười tủm tỉm nhìn Hạ Tưởng:

– Ý của cậu thế nào, Tiểu Hạ ?

Mấy người họ cứ vòng vo, Vương Tiếu Mẫn hỏi Đan Sĩ Kỳ, Đan Sĩ Kỳ hỏi Hạ Tưởng, nhưng lại chẳng ai hỏi ý của người trong cuộc là Hạ An, nhưng nhìn vẻ mặt kích động và kỳ vọng của Hạ An, thật ra có hỏi cậu ta hay không cũng không có ý nghĩa nữa.

Quan trọng là ở Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng hiểu rõ, Vương Tiếu Mẫn cho Hạ An làm thư ký, nửa thật nửa giả, có lẽ là thật sự coi trọng sự thành thật đáng tin của Hạ An, nhưng càng hy vọng muốn kéo hắn ở bên mình, như vậy, chính mình vì tương lai của Hạ An, thì sẽ không thể không bày mưu tính kế cho thành phố Đan Thành. Vì thế, ý nghĩ của chính mình cũng sẽ tự nhiên được truyền đến tai Vương Tiếu Mẫn

Hạ An làm thư ký cho Vương Tiếu Mẫn, chính mình cũng như làm một nửa thư ký cho Vương Tiếu Mẫn, trong quan trường, ai cũng đều là người giỏi so đo tính toán, Hạ Tưởng lắc đầu cười bất đắc dĩ:

– Hạ An có thể đi theo Trưởng ban Vương, à không, thị trưởng Vương, là do tạo hóa của nó, tôi đương nhiên là cầu còn không được, nhưng Hạ An là người thật thà, có khi không có nhiều ý tưởng, chỉ mong hai vị lãnh đạo đại nhân đại lượng, khoan dung và phê bình, chỉ bảo thêm.

Ngụ ý là, Hạ Tưởng chấp nhận điều kiện của hai vị lãnh đạo, nhưng hắn có yêu cầu là, hy vọng họ chiếu cố Hạ An nhiều một chút, đừng quá kỳ vọng vào y.

– Ai cũng đều từng bước học tập mà tiến bộ, không có ai là thiên tài, tôi tin là Hạ An ở bên cạnh tôi sẽ từ từ chững chạc hơn.

Vương Tiếu Mẫn nhìn Hạ An với vẻ thành khẩn, còn cố ý hướng về phía Hạ An gật gật đầu, an ủi y nói:

– Đừng lo, Hạ An, đừng thấy tôi quá nghiêm túc, thật ra tôi cũng rất gần gũi.

Hạ Tưởng cười ha hả:

– Thị trưởng Vương mặt lạnh nhưng lòng không lạnh, tôi đã được thỉnh giáo rồi.

Vương Tiếu Mẫn biết ý Hạ Tưởng chỉ ông ta lấy Hạ An ra mà nói, tuy ông ta có ý muốn Hạ An làm thư ký cho ông ta, nhưng có một phần là cũng vì muốn lôi kéo Hạ Tưởng, cũng cười phá lên:

– Được rồi Tiểu Hạ, đừng có càu nhàu nữa, nào, ngồi xuống trò chuyện, Hạ An, hôm nay cậu là chú rể, không cần tiếp chúng tôi đâu, đi tiếp mọi người đi.

Hạ An vừa đi, Hạ Tưởng cười ngượng:

– Hai vị lãnh đạo còn có gì dặn dò, xin bây giờ nói ra luôn để tôi khỏi phải nơm nớp lo sợ.

– Haha

Đan Sĩ Kỳ và Vương Tiếu Mẫn cười to, nói:

– Tiểu Hạ cậu giỏi lắm, chẳng nể mặt chúng tôi tí nào, phải nói thẳng như vậy sao ? Làm như là chúng tôi buộc cậu chung với Hạ An vậy ?

– Không, tuyệt đối không, hai vị lãnh đạo đề bạt Hạ An là do coi trọng nó

Hạ Tưởng làm bộ nghiêm trang nói:

– Làm anh của nó, tôi chắc chắn phải cảm ơn sự nâng đỡ của hai vị lãnh đạo, nhưng tôi lại không có bản lĩnh khác, chỉ có một ý tưởng cỏn con có thể giúp hai vị lãnh đạo có được chút gợi ý.

– Còn có ý tưởng nào hay, thì đừng có giấu nữa, bây giờ chúng ta đâu phải người ngoài, phải không ?

Đan Sĩ Kỳ cười mãn nguyện, âm thầm giơ ngón tay cái cho Vương Tiếu Mẫn.

Vương Tiếu Mẫn cười thầm:

– Tiểu Hạ không tốt ở chỗ cứ sợ trước sợ sau, nói chuyện thích ấp a ấp úng, không được nhanh lẹ.

Vốn là cách nói của Trần Phong, Vương Tiếu Mẫn cũng học như đúc. Hạ Tưởng cũng không biết làm sao, hắn thấp người bé họng, ở trước mặt lãnh đạo bàn luận viễn vông, nói nhẹ là không biết trời cao đất dày, nói nặng là phát ngôn bừa bãi ! Với lại lãnh đạo mỗi người mỗi mặt, Hạ Tưởng vẫn chưa hiểu hết Đan Sĩ Kỳ và Vương Tiếu Mẫn, cũng không biết rõ họ thật sự nghĩ gì, thì làm sao dám tùy tiện nói chuyện trời cao đất dày ?

Lãnh đạo không truy cứu trách nhiệm của mình là lãnh đạo khoan dung. Nếu truy cứu trách nhiệm thì cũng là lãnh đạo quan tâm mình, sợ mình đi sai đường. Hạ Tưởng không dám nói là hắn khéo léo, nhưng ít nhất cũng phải hiểu rõ mới dám nhiều lời, dù sao cũng là đối mặt với nhân vật nhất nhì của thành phố Đan Thành.

Hiện tại thấy hai người kẻ đàn người hát, tỏ vẻ không chịu bỏ qua cho mình, Hạ Tưởng chỉ có nhận thua. Quan trọng là, hắn cũng nhận thấy hai vị lãnh đạo không phải làm bộ làm dáng, mà tỏ ra rất chân thành.

Hạ Tưởng liền hỏi:

– Bí thư Đan và thị trưởng Vương có nghe nói việc bộ ngoại thương đánh giá về kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến chưa ?

Đan Sĩ Kỳ và Vương Tiếu Mẫn cùng gật đầu :

– Cũng có nghe nói, bí thư Diệp không có đưa ra chỉ thị gì, cũng không đưa ra nhận định gì, xem ra cũng không quá nhìn nhận ý kiến của bộ ngoại thương.

– Vậy việc phó thủ tướng Hà gọi điện cho bí thư Diệp có nghe nói qua chưa ?

Hạ Tưởng lại hỏi

Đan Sĩ Kỳ lắc đầu:

– Chưa từng nghe nói qua, có tin tức gì bên trong không ?

– Tin tức bên trong thì không có, nhưng ý kiến của phó thủ tướng Hà và đánh giá của bộ ngoại thương cũng tương tự nhau

Hạ Tưởng nói xong, liền nhìn Đan Sĩ Kỳ và Vương Tiếu Mẫn không chớp mắt.

Hai người cũng là cán bộ lão thành, đột nhiên nghe được tin tức khác thường, liền đồng thanh nói:

– Chẳng lẽ, cấp trên có người không vừa ý với kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến ?

Hạ Tưởng gật đầu:

– Cụ thể tôi cũng không rõ việc gì đã xảy ra, nhưng có thể khẳng định là, ít nhất chỉ có phó thủ tướng Hà có chút bất mãn với tỉnh Yến, phó thủ tướng Hà là nhân vật trung kiên trong Quốc vụ viện.

Hạ Tưởng chỉ nói đến đây, những việc trong quan trường, nhất là cấp trên, tốt nhất là nên ít bàn luận. Đan Sĩ Kỳ không nghĩ gì nhiều, nói thẳng:

– Rất có thể phó thủ tướng Hà sẽ nhận chức thủ tướng ở nhiệm kỳ sau. Nếu ông ta có bất mãn với tỉnh Yến, thì sau khi kế nhiệm, kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến sẽ có điều chỉnh mới.

– Đúng, bị động chi bằng chủ động. Nếu chúng ta bắt tay điều chỉnh kết cẩu sản nghiệp của tỉnh Yến trước, có thể tiến một bước lớn thì may ra sẽ được phó thủ tướng Hà khen ngợi, có được hạng mục trọng điểm của quốc gia, thì sự phát triển của thành phố Đan Thành sẽ đi trước những thành phố khác.

Vương Tiếu Mẫn phát hiện ra cơ may, quay đầu hỏi Hạ Tưởng:

– Tiểu Hạ, cậu hãy nói suy nghĩ của mình về viễn cảnh quy hoạch của nhà máy thép Đan Thành, và nói về cách nhìn của cậu về hiện trạng thành phố Đan Thành.

Hạ Tưởng đành phải nói:

– Thật ra thành phố Đan Thành có rất nhiều ưu thế, không như thành phố Yến là một thành phố mới phát không có nhiều nguồn gốc văn hóa. Thành phố Đan Thành từng là thủ phủ của nước Triệu, có mấy ngàn năm lịch sử và truyền thuyết hay, với lại thành phố Đan Thành là quê hương của các câu thành ngữ

Theo chứng thực, có gần 200 câu truyện thành ngữ đều đến từ thành phố Đan Thành, ví dụ như Hồ Phục kỵ xạ, Mao Toại tự đề cử mình, nhất ngôn cửu đỉnh vv…mỗi câu thành ngữ đều có một câu chuyện lịch sử hoặc truyền thuyết làm cảm động lòng người. Còn có Châu về hợp phố, giấc mộng hoàng lương, chịu đòn nhận tội, giá trị liên thành. vv… nhiều đếm không xuể.

Là một khu thành cổ có nhiều nền văn hóa của tỉnh Yến, ưu thế du lịch của thành phố Đan Thành rất rõ ràng, nhưng vì ảnh hưởng bởi nền văn hóa để tóc bím, nên dù có nền văn hóa truyền thống rực rỡ nhưng cũng không thể mở rộng nền du lịch cổ tích và nền du lịch văn hóa, ngược lại một số lăng mộ của hoàng đế đời nhà Thanh lại có lượng khách rất đông, việc tham quan lăng mộ hoàng đế Mãn Thanh còn nhiều hơn so với việc tìm hiểu sự hùng mạnh và trang phục, kỹ thuật cưỡi ngựa bắn cung thời Triệu của dân tộc Trung Hoa khiến cho người dân thêm yêu nước và niềm tự hào dân tộc.

– Phát triển du lịch văn hóa Đan Thành, hẳn là rất có triển vọng

Hạ Tưởng mạnh dạn nói:

– Thành phố Đan Thành có đài duyệt binh, và nơi thưởng thức ca múa nhạc của Triệu Võ Linh Vương, có cầu học đi, có di chỉ hoàng cung Triệu Vương, hoàn toàn có thể khai phá một vùng hoàng cung Triệu Vương khổng lồ trên cơ sở có sẵn, dùng những câu truyện lịch sử ngụ ngôn của thành phố Đan Thành vẽ ra hoặc bằng cách điêu khắc bày ra trước mắt mọi người, để mọi người cảm nhận phong thái xưa kia của nước Triệu vào thời chiến quốc

Lời nói của Hạ Tưởng dõng dạc, rất có sức cuốn hút, khiến cho Đan Sĩ Kỳ và Vương Tiếu Mẫn cũng bị lay động.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn mặt cũng được, cũng có duyên, nó có cơ thể hấp dẫn vì đang ở tuổi teen. Nó đang có bạn trai là thằng bạn học cùng lớp tên là Lâm, quen nhau được mấy tháng rồi. Thằng Tú thấy con Nhi có bạn trai thì nó cũng mừng cho con...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hướng Nhật – Quyển 1
Phần 80 Trên bàn bày đủ các món ăn ngon, trang trí bày biện đẹp mắt làm cho người ta chỉ tấm tắc khen nhưng không đành lòng ăn. Song Hướng Nhật rõ ràng không thuộc loại “người” này, mới vừa buông hành lý xuống đã thò bàn tay tội ác về mấy đĩa đồ ăn thơm phức trên bàn. Đúng lúc Thạch Thanh đang bưng một bát canh lớn từ phòng bếp đi ra, thấy thế hờn dỗi gọi: Sư phụ... Hướng Nhật ngượng ngùng rút tay lại: A, anh chỉ ngửi xem có thơm không... Không phải ăn vụng, tuyệt đối không phải ăn vụng. Đáng tiếc mặt hắn trông không có một tí thành ý...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Lục Thiếu Du – Quyển 36
Phần 80 Ba lão giả mặc trường bào này đều vô cùng cao, trường bào màu đen rộng thùng thình bay phất phới, đôi mắt đen nhanh giống như mắt chim ưng, có thể nhận ra mùi máu tươi nồng đậm trên người ba người này, thực lực của ba người đều đạt tới tình trạng khủng bố. Linh Sơn Tam Thứu. Thiên Xu cùng với sáu người còn lại nhìn thấy ba lão giả này, sắc mặt lập tức khó coi. Không ngờ lần này ngay cả ba lão quỷ như Linh Sơn tam thứu mà Linh Thứu Tháp cũng vận dụng, đủ thấy được Linh Thứu tháp đã thực sự giận dữ. Trong Thị Hoang thế giới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng