Quan Trường – Quyển 4

Phần 91

Hắn chớp mắt, trong lòng nghĩ Hạ Tưởng đã trưởng thành lên bao nhiêu, không những biết nhẫn nhịn oan ức, phân biệt tốt xấu mà còn biết nói những lời có cánh trong các tình huống. Cho dù những lời đó không xuất phát từ lòng chân thực thì ít nhất trên nét mặt người ta cũng không hề có ý bắt bẻ, xoi mói. Trong đầu hắn bỗng nảy ra một suy nghĩ, rằng việc điều Hạ Tưởng về Tỉnh ủy là một sai lầm, bởi theo hắn, không những không để Hạ Tưởng đó không dùng mà còn vô tình tạo cho Hạ Tưởng một sân chơi rộng lớn hơn.

Tuy vậy, hắn lập tức loại bỏ ngay suy nghĩ thiếu tự tin đó của mình. Cho dù lần trước, trong sự việc với Khâu Tự Phong kết thúc với thất bại thuộc về hắn thì việc anh tiến tôi lùi trên quan trường cũng là điều hết sức bình thường. Hơn thế, hắn còn nhanh nhạy nắm lấy được những thời cơ đang bày ra trước mắt. Đó là việc Phó thủ tướng Hà đã có ý đặt mọi việc lên vai Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng. Hai người họ giờ còn đang bận bịu ứng phó với những áp lực từ trên giáng xuống, không chừng chẳng có thời gian phân tâm đến việc tiến hành chỉnh đốn trong Tỉnh uỷ. Hắn có thể nhân cơ hội này để lôi kéo bè phái, tạo dựng liên minh cho chính hắn.

Bất cứ người nào cũng luôn cho những gì mình nghĩ mình làm đều là đúng đắn, cả khi thất bại đã ở trước mắt, họ vẫn còn nghĩ tới khả năng dành thắng lợi, nhất là khi ở vào mức độ này thì mọi mánh khoé đều có thể thông thiên. Khi đã có cấp trên hậu thuẫn vững chắc, lại có thêm cam kết của Phó gia, hắn dám tin chắc mình sẽ đứng yên vị và còn hình thành đảng phải cho riêng hắn trong cái Tỉnh uỷ này.

Lần trước, sau sự kiện Khâu Tự Phong, hắn nghe tin Khâu Tự Phong kết hôn với Phó Đóa Đóa mà toát mồ hôi lạnh. Sau khi vội vội vàng vàng liên lạc với Phó gia, hắn nhận được câu trả lời rất thuyết phục, rằng ” hôn nhân là hôn nhân, chính trị là chính trị, hai việc hoàn toàn khác nhau; đừng tính toán đến chuyện hôn nhân mà lo tranh thủ cho lợi ích đi.” Nghe xong Thôi Hướng mới yên lòng, vậy là nhận thức về mối quan hệ phức tạp trong các đại gia tộc kia đã tiến thêm được một bước.

Quan hệ với Phó gia còn khiến Thôi Hướng hay tiếp xúc với chính uỷ quân khu tỉnh Trương Kiến Quốc. Quan hệ giữa Trương Kiến Quốc và Phó gia cũng không tồi, có khả năng còn hỗ trợ cho Thôi Hướng trong hội nghị thường vụ. Họ còn đề nghị Thôi Hướng nhanh chóng gây dựng lực lượng của mình trong Tỉnh ủy. Chí ít cũng tìm trong cái Tỉnh uỷ này vài ba người có thể giúp hắn nói chuyện trong những thời điểm then chốt. Khi nào cần thiết, Phó gia sẽ ra mặt giúp đỡ hắn.

Thêm một lần nữa, Thôi Hướng khi đã nhận được lời hứa hẹn của Phó gia thì tất cả những buồn chán, thất vọng sau sự thất bại của sự kiện Khâu Tự Phong ngay lập tức biến mất. Hắn bắt đầu hi vọng về những lần tiếp xúc với Trương Kiến Quốc và thế cục sau này khi Phó Tiên Phong đến thành phố Yến nhậm chức sẽ đi theo hướng có lợi cho sự phát triển của hắn. Cùng lúc, hắn còn nghe được một tin vui là Trưởng Ban tuyên giáo Lô Uyên Nguyên có thể sẽ bị điều đi làm Trưởng ban tổ chức cán bộ ở một tỉnh nào đó phía tây bắc. Cái ghế Trưởng ban tuyên giáo sắp tới có thể sẽ bị Phó gia nắm trong tay.

Đến lúc đó, hắn sẽ có ít nhất hai đồng minh trong nội bộ tỉnh uỷ. Hơn thế, lúc này mối quan hệ của hắn với Bí thư Đảng uỷ Sở Công an Lý Bỉnh Văn rất tốt, cũng có thể xây dựng liên minh. Nếu có hắn trong đó nữa thì khi cả bốn người có chung tiếng nói, sức mạnh quả là không thể coi thường.

Bởi hiện tại, hội nghị thuờng vụ Tỉnh uỷ ai cũng muốn làm theo ý mình. Phe phái không có thế lực đã xuất hiện, ngoại trừ Mã Vạn Chính, Tống Triêu Độ, Hình Đoan Đài cùng với Trần Phong, Mai Thái Bình.

Mã Vạn Chính và Tống Triều Độ quan hệ hơi gần, mà Tống Triều Độ và Hình Đoan Đài quan hệ cá nhân cũng có vẻ tốt lắm, Trần Phong và Mã Vạn Chính coi như chơi thân, còn Tống Triều Độ và Hình Đoan Đài cùng với Mai Thái Bình thì không hay qua lại. Mai Thái Bình và mấy người đó về cơ bàn không có mối quan hệ cá nhân nào, về lý mà nói không có khả năng mấy người đó liên kết với nhau, nhưng giữa bọn họ lại có một điểm duy trì chung.

Ngoại trừ Hình Đoan Đài dường như không có mấy qua lại với Hạ Tưởng ra, những người khác đều có ý qua lại với hắn. Mấy người đó tuy cũng có mưu cầu lợi ích cá nhân, song nếu Hạ Tưởng là người ở giữa biết vận dụng một cách hợp lý thì việc liên kết cũng không phải là không có khả năng, chí ít là cũng duy trì được sự đồng nhất trong những trường hợp quan trọng.

Hạ Tưởng chính là cầu nối quan trọng nhất!

Tết đến, trại an dưỡng hoạt động thí điểm dù chỉ có số ít người biết, không mấy ai nói ra ngoài nhưng Thôi Hướng bằng cách nào đó vẫn biết được danh sách lãnh đạo hai cấp Tỉnh và Thành phố sẽ đến thăm viện dưỡng lão, điều này làm hắn thêm phần lo lắng. Hạ Tưởng, tuy hiện tại chỉ là một cán bộ cấp Cục nay lại trở thành chướng ngại lớn nhất cho kế hoạch của hắn..

Điều mà Thôi Hướng hiểu rõ hơn nữa là năm đó, về chuyện Cao Thành Tùng, hắn cũng đã từng bỏ phiếu tính nhiệm cho Hạ Tưởng. Dù đó là trong tình thế bức bách, nhưng bên trong cũng có sự cam nguyện của hắn, ủng hộ Hạ Tường nhằm mục đích đả kích Cao Thành Tùng. Vì thế, Thôi Hướng nghĩ đến chuyện Hạ Tưởng đủ sức tìm cho mình một điểm tựa, tìm được điểm ích lợi chung của mọi người nhằm đối phó với Cao Thành Tùng, cũng có thể liên kết với mấy người Mã Vạn Chính, Tống Triều Độ… để ứng phó với ông ta.

Đường đường là Phó bí thư Tỉnh uỷ mà lại coi cán bộ cấp Cục là kẻ địch, nếu nói ra ngoài thì thế nào cũng khối kẻ không tin hoặc thậm chí, coi là chuyện nực cười. Thôi Hướng cũng phá lệ mà chấp nhận chuyện này một cách thành thực, vết xe đổ của Cao Thành Tùng không thể không xoá. Hạ Tưởng bình thường tỏ ra không có gì đặc biệt, nhưng một khi xảy ra chuyện, có nhiều người sẽ không tiếc sức lực mà ra tay giúp đỡ, ủng hộ hắn

Trước chỉ có Trần Phong, nay lại xuất hiện thêm Tống Triều Độ và Mã Vạn Chính, thậm chí còn có cả Mai Thái Bình, Hạ Tưởng làm thế nào mà có thể thu hút được nhiều người như vậy? Hắn ta dựa vào cái gì?

Thôi Hướng thậm chí còn cho rằng hắn có thể ngấm ngầm đối phó được với Diệp Thạch Sinh, có thể lôi kéo thêm Phạm Duệ Hằng vào cuộc. Nhưng đối với Hạ Tưởng mà nói, lúc nào cũng có cảm giác như có sức mạnh mà không có đất dụng võ. Bởi Hạ Tưởng hành sự rất điềm đạm, chắc chắn, nói năng kín kẽ, bình thường trông có vẻ nhịn nhục nhưng luôn có khả năng chớp lấy thời cơ, để người khác ra mặt giải quyết vấn đề mà thu lại được hiệu quả ngàn vàng.

Đã là một người vốn không cho người khác nắm được sai sót thì cho dù đó có là Phó bí thư Tỉnh uỷ thì cũng không thể nào kiếm chuyện được. Nhất là khi Thôi Hướng biết tin Hạ Tưởng đến thủ đô dự đám cưới Khâu Tự Phong, không hẹn mà gặp Phó Tiên Phong, lại có cả Ngô gia và Mai gia, dường như mối quan hệ giữa những người này và Hạ Tưởng rất tốt, điều này làm cho Thôi Hướng rất ngạc nhiên, sự đề phòng trong lòng hắn đối với Hạ Tưởng ngày càng dâng lên. Nhưng từ Hạ Tưởng, Thôi Hướng cũng học hỏi được một điều, đó là Hạ Tưởng vốn chỉ xuất thân là một cán bộ nhỏ cấp Cục nhưng lại gây dựng được cho mình những mối quan hệ tốt đẹp với mấy đại gia tộc đó. Còn hắn, là Phó bí thư Tỉnh ủy, nếu biết chủ động tiếp cận các đại gia tộc thì không biết chừng chỉ trong thời gian ngắn hắn sẽ tạo ra được một mạng lưới các mối quan hệ khổng lồ, từ đó chắc chắn sẽ thu được thu hoạch lớn.

Hạ Tưởng vốn đã là người có mạng lưới quan hệ quảng đại, vậy mình là Phó bí thư Tỉnh uỷ thì càng có thêm cơ hội tung hoành ngang dọc. Đứng giữa các đại gia tộc, nếu có đất dụng võ và biết phát huy ưu thế thì sẽ đạt được mọi sự ủng hộ mình muốn và tất cả.

Lúc đó, Thôi Hướng càng khẳng định việc điều Hạ Tưởng đến tỉnh uỷ là đúng đắn, ít nhất hắn lúc nào cũng có thể gọi điện cho Hạ Tưởng đến để báo cáo tình hình, lại còn có thể theo dõi mọi động tĩnh của hắn từ cự ly gần, có thể hỏi bóng gió được hắn một số chuyện. Không tin là hắn không có lúc nào nói hớ làm lộ chuyện.

Vả lại, từ con người Hạ Tưởng, Thôi Hướng chắc chắn mình cũng làm được như hắn, đạt được sự ủng hộ và tin tưởng của các đại gia tộc, có địa vị và sức ảnh hưởng tới các thế lực xung quanh, và cuối cùng là đạt được mục đích cần thiết.

– Cậu muốn ở lại tỉnh uỷ làm việc, điều này không tồi, tôi ủng hộ cậu!

Thôi Hướng tươi cười không chút khách khí,vỗ vỗ vai Hạ Tưởng.

– Sau này có công việc gì thì chăm đến bảo với tôi. Đừng có nghĩ vì tôi là Phó bí thư tỉnh uỷ mà khó gần. Ngày còn ở phố Yến, chúng ta coi như là đã quen nhau. Tôi thấy cậu đã trưởng thành lên rồi đó. Đừng câu nệ, có suy nghĩ gì, cậu cứ nói, chỉ cần trong phạm vi hợp lý thì tôi sẵn sàng giúp cậu giải quyết khó khăn, về công tác cũng như đời sống.

– Cảm ơn bí thư Thôi. – Hạ Tưởng lộ vẻ xúc động, lưng hơi khom lại

– Rất cảm ơn bí thư Thôi đã quan tâm, yêu mến, tôi sẽ luôn ghi nhớ trong lòng. Về việc có công văn điều công tác sang bộ Ngoại thương, tất cả đều do các sếp quyết định. Còn ý tôi thì vẫn muốn ở lại bên cạnh ngài.

Thái độ cung kính của Hạ Tưởng toát lên vẻ tôn sùng, nể trọng.

– Việc này, trực tiếp nói từ chối với bộ Ngoại thương cũng không phải là không được, nhưng xem ra họ có vẻ thích cậu nên mới gửi một lúc hai công văn. Nên nếu không trả lời người ta một cách thuyết phục thì e là không ổn lắm. Dù thế nào cũng phải để ý đến diện mạo của bộ Ngoại thương chứ. Không thì thế này: cậu về viết lấy một bài phát biểu cảm nghĩ về thời gian công tác ở tỉnh uỷ và mong muốn sẽ được tiếp tục ở lại làm việc. Sau đó đưa tôi xem qua, tôi sẽ gửi sang bộ Ngoại thương cho, bọn họ sẽ hết hi vọng.

Thôi Hướng bất ngờ đưa ra một ý kiến không mấy cần thiết. Hắn cười, nhìn Hạ Tưởng ra vẻ thân mật, gần gũi lắm, ánh mắt cũng toát vẻ đáng tin khó ai có thể ngờ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Phần 70 Uyển Doanh thoáng lộ ra vẻ hoan hỉ, rồi nghiến răng hét lớn: Các vị quan sai đại ca, nhanh tóm tên khâm phạm đang cưỡi hắc mã Lâm Tam kia, đưa được hắn về đại nhân sẽ trọng thưởng. Những bổ khoái nghe Uyển Doanh nói xong, liền tất tốc hành động, vây lấy đoàn người Lâm Vãn Vinh vào giữa, lớn tiếng nói: Lâm Tam, mau xuống ngựa chịu trói! Lâm Văn Vinh hơi cười một tiếng, nhìn về phía Uyển Doanh: Uyển Doanh tiểu thư, sớm như thế này mà đã làm nhiệm vụ ư? Thật là khổ sở quá! Không hiểu vì sao các người lại bao vây bọn ta, có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Nàng quận chúa và cô người hầu - Tác giả The Kid
Truyện lấy bối cảnh nước Đại Việt thời xưa. Quận chúa An Thu xinh đẹp có một cô người hầu trung thành tên Trâm Trâm. An Thu sở hữu làn da nâu, cặp ngực vừa phải, thân hình cao ráo; còn Trâm Trâm sở hữu làn da trắng, cặp ngực to, thân hình nóng bỏng không kém quận chúa. An Thu đem lòng yêu Tướng quân Lý Công Thành, trong khi Trâm Trâm đem lòng yêu Lý Công Danh em trai của Công Thành. Trong triều đình có một gã quan lớn xấu xí to béo tên Tấn Tùng rất mê quận chúa An Thu. An Thu lại cực kỳ ghét tên này, cô luôn tìm cách né tránh...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giang Nam – Quyển 10
Phần 91 Giang giáo chủ, tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp, coi như là Ứng cô nương đã tu thành Long Thần, cũng không thể nào là địch thủ của địa ngục! Đứng đầu Thiên Phủ cau mày nói: Bọn họ người nhiều lắm, tấm bia đá kia cũng không cách nào hoàn toàn ngăn trở bọn họ! Nếu như bọn hắn triệu hoán tồn tại cường đại trong địa ngục, chúng ta không cách nào ngăn cản! Tiếp tục lưu lại nơi này, chỉ biết bị bọn họ tiêu diệt! Cường giả những môn phái Thánh Địa khác liếc mắt nhìn nhau, rối rít gật đầu, bọn họ cần không ngừng thúc dục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng