Quan Trường – Quyển 4

Phần 99

Mặc dù lúc này đang tiết trời xuân hơi se lạnh nhưng Hạ Tưởng cũng không có cảm giác lạnh lẽo một chút nào. Lão Cổ còn tạo cho hắn một cảm giác một người cô đơn, không giống như một ông lão đang an dưỡng hưởng tuổi thọ của mình, lão Cổ không nói, Hạ Tưởng cũng không hỏi nhiều, cũng không nên đụng chạm đến sự riêng tư của lão Cổ.

Nhưng hắn đối với việc lão Cổ đến đây tĩnh dưỡng thì rất mừng rỡ. Tuy rằng, sau khi lão Cổ đến ở đây thì xung quanh rõ ràng có thêm một số quân nhân mặc y phục bình thường đang âm thầm bảo hộ. Nhưng bất kể là lão Cổ có tín nhiệm, tin tưởng hắn hay không thì hắn cũng không quan tâm nhiều, bởi vì khi làm việc này trong nội tâm hắn có một cảm giác thỏa mãn. Có thể an ủi được tâm tình của một người già, xem như đây cũng là một loại việc thiện.

Hạ Tưởng liền quyết định, nếu có cơ hội sẽ mang Tống Nhất Phàm tới chơi với lão Cổ, cũng đã có mấy lần lão Cổ có nhắc tới Tống Nhất Phàm, trong thái độ của ông cụ có sự yêu thích rõ ràng.

Sau khi kết hôn, tuy rằng mỗi ngày Hạ Tưởng và Tào Thù Lê ở cùng với nhau, nhưng hắn vẫn không có cảm giác được có sự khác biệt gì so với trước kia, mà càng lúc càng cảm nhận thấy sự đáng yêu vô cùng của cô bé. Vừa nghịch ngợm, lại thông minh, cô bé tạo ra cuộc sống dường như đã tránh xa sự phiền não, cũng có lẽ bởi vì tính cách cởi mở của Tào Thù Lê cũng khiến rất nhiều thời điểm tư tưởng Hạ Tưởng đang rất phiền muộn cũng trở nên bình tĩnh, thoải mái lại.

Bởi vậy, trong nội tâm hắn âm thầm cảm kích tính tình hoạt bát của Tào Thù Lê, cảm thấy rất may mắn là có thể lấy cô làm vợ.

Lúc về tới nhà, Hạ Tưởng liền bột phát ra ý nghĩ kỳ quặc, hắn đến một quán hoa ven đường mua cho cô bé một bó hoa hồng, hắn dự định sẽ tạo một niềm vui bất ngờ nho nhỏ cho cô bé. Nhớ tới việc này thì cũng thấy hổ thẹn, từ lúc gặp mặt cô bé tới nay, tính thêm cả lần này nữa thì số lần hắn tặng hoa cho cô bé cũng không vượt qua 10 lần.

Hạ Tưởng tiện tay chọn lấy một bó hoa hồng lớn, nhẹ nhàng gõ cửa nhà mình, bên trong truyền ra thanh âm ngọt ngào của cô bé :

– Ai vậy ?

Bởi vì Hạ Tưởng về đến nhà thì hắn luôn tự mở cửa, cũng không bao giờ gõ cửa. Hắn liền cố ý cải giọng đi nói :

– Xin hỏi, đây có phải là nhà của Tào Thù Lê không ạ ?

Nghe một tiếng động nhỏ, cánh cửa tầng trên mở ra, cô bé theo đó từ bên trong nhô đầu ra nhìn về phía người đứng dưới :

– Anh là ai vậy ạ ?

Hạ Tưởng dùng hoa che mặt nên cô bé không nhận ra chồng mình, hắn vẫn giả giọng như cũ nói :

– Thù Lê, tôi là một người ngưỡng mộ em, thầm mến em đã lâu. Xin em nhận lấy bó hoa này của tôi được không ?

Giọng cô bé lạnh như băng từ bên trong truyền ra :

– Gặp lúc khác vậy.

Sau đó nghe “sầm” một tiếng, cửa sổ được đóng lại, tiếng đóng cửa rất kiên quyết, không chừa lại cho người ta một con đường nào. Đối với phản ứng của cô như vậy thì Hạ Tưởng rất vừa lòng, hắn liền đứng thêm chốc lát ở cửa rồi sau đó nhẹ nhàng lấy chìa khóa ra để mở cửa.

Hắn cố gắng hết sức để không gây tiếng động, muốn tạo một sự giật mình với cô bé. Hắn nhẹ nhàng đóng cửa lại, bước chân đi khẽ khàng, không ngờ mới bước được bước đầu tiên thì chợt nghe “bép” một tiếng rất to, hắn sợ quá dường như muốn có phản xạ nhảy sang một bên, không hiểu có chuyện gì xảy ra cả.

– Ha ha, dọa được anh rồi, ai bảo anh lừa gạt người ta.

Cô bé từ bên trong xuất hiện, vừa đi vừa cười ngặt nghẽo.

Hạ Tưởng cúi đầu, thấy dưới chân là một tấm bằng chất dẻo xốp, dẫm một cái thì bọt khí vỡ tan, tự nhiên sẽ phát ra tiếng kêu “bép” một tiếng. Hiện tại bộ dáng của Hạ Tưởng là một tay đang cầm bó hoa giơ lên cao, một tay đang cầm cái chìa khóa, chân thì bước thấp bước cao, vẻ mặt ngạc nhiên, hai mắt mở to ra nhìn cô bé, trông rất buồn cười.

Cô bé trêu cợt thành công được Hạ Tưởng cảm thấy rất vui vẻ, quên hết mọi chuyện.

Hạ Tưởng tỉnh lại, làm bộ giận dữ, lao thẳng đến người cô, xốc người cô lên, đi thẳng vào phòng rồi ném cô lên trên giường, nói giọng hung tợn :

– À, muốn mưu sát chồng ? Lá gan không nhỏ, xem ra anh phải thu thập em một chút.

Hoa hồng trên bó hoa bị rơi rụng mất mấy đóa mà Hạ Tưởng cũng mặc kệ, hắn đang dự định sẽ tổng tiến công thì lại bị cô bé nói cho một câu phải dừng lại :

– Tha cho em, đừng nghịch nghợm nữa, em dường như có rồi.

Đây là sự thật ? Hạ Tưởng trở nên ngây ngốc bất động, mắt không nháy nhìn về phía bụng của cô bé, hắn vội hỏi :

– Có đúng như vậy không ? Không được lừa anh đâu đấy.

– Anh có bị cái gì đâu mà phải sợ ?

Cô bé cố làm ra vẻ bị bĩu miệng, ủy khuất nói :

– Anh sợ đau không chịu mang thai, tất cả những tội vạ này về sau em chịu cả. Dù sao anh cũng xong việc xấu rồi, các việc còn lại không cần phải quản, còn các việc mệt nhọc khác cứ để một mình em chịu.

Phụ nữ khi mang thai rất là hay so đo, cô bé ít khi có thái độ này với hắn. Hạ Tưởng liền bước lên ôm lấy cô :

– Em đã kiểm tra chưa ? Xác định là có rồi à ?

– Còn không phải nữa à, em đã chậm mấy ngày rồi, em nghĩ là mình đã có.

– Có một số việc không thể dựa vào phỏng đoán, phải dựa trên căn cứ khoa học, em dùng que thử chưa ?

– Đúng là việc lạ, sao có vẻ như anh có nhiều kinh nghiệm hơn so với em, có phải có ẩn tình gì bên trong không ?

Cô bé nheo mắt nhìn Hạ Tưởng, vẻ mặt cười cười kiểu cổ quái.

Hạ Tưởng vội vàng chống chế :

– Lại tra khảo người khác rồi ? Em không biết, người đàn ông từ nhỏ đến lớn thì có rất nhiều việc không cần học cũng biết, mà hơn nữa bây giờ có rất nhiều tri thức trên phim ảnh, ti vi cũng có thể học được. Anh đoán là em cũng xem qua một số chương trình về chủ đề này rồi.

Cô bé biết Hạ Tưởng nói đến đó là việc gì, lập tức xấu hổ đỏ mặt :

– Không có, em chưa bao giờ xem qua các chương trình này, có phải ai cũng hư hỏng như anh đâu ? Trách không được trên giường anh hùng hổ như vậy, hóa ra là các kiểu được bày dạy trên phim ảnh, ti vi, đúng là thật mất mặt.

Hạ Tưởng liền cười ha hả :

– Thời kỳ trưởng thành thì tội vạ đâu đều do hormone, không phải là do bản tính của anh. Có thể nói là đàn ông thì ai cũng vậy, cũng bởi vì đàn ông có loại hormone như vậy nên thế gian mới duy trì được ái tình thuần khiết nhất.

– Ôi trời, lại còn thuần khiết ? Bụng dạ của anh lúc nào cũng đầy suy nghĩ xấu xa.

Cô bé tiến lên đánh cho Hạ Tưởng mấy cái, sau đó rụt rè hỏi :

– Anh nói xem, nếu em thực sự mang thai thì làm sao bây giờ ?

– Cái gì mà phải làm sao bây giờ, đương nhiên là phải sinh em bé thôi.

Hạ Tưởng biết tính tình của cô bé dịu dàng, hiện tại cô đang bị áp lực tâm lý nên hắn liền khuyên giải, an ủi cô.

– Sau khi sinh rồi thì sẽ quen thôi. Lần đầu tiên sinh em bé thì đương nhiên không có kinh nghiệm, sinh ra đứa thứ hai thì sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn. Trước kia bên nhà anh có ông hàng xóm, sinh liền một lúc bảy cô con gái và đang có thai đứa thứ tám. Một hôm, cô ta đang ở trong nhà bếp nấu cơm, một lúc liền làm hai việc luôn, vừa nấu cơm vừa sinh em bé, thế mà thức ăn nấu vẫn bình thường, em xem có lợi hại không ?

– Vừa nấu cơm vừa sinh em bé, anh nói chuyện đùa cứ như thật vậy. Phụ nữ sinh nở đâu phải dễ dàng như vậy ? Người ta thường bảo cửa sinh là cửa tử mà.

Cô bé ôm lấy người Hạ Tưởng.

– Đàn ông các anh làm xong việc sung sướng rồi thôi, còn khổ đau còn lại thì đàn bà con gái phải chịu, đúng thật không công bằng chút nào.

Hạ Tưởng liền kiên nhẫn khuyên giải an ủi cô một hồi, sau đó hắn vui tươi hớn hở chạy tới hiệu thuốc mua que thử, chỉ sau chốc lát liền trở về, thử một hồi hóa ra là sợ bóng sợ gió mà thôi.

Hạ Tưởng liền đùa cô :

– Nếu ở thời cổ đại, em dám nói dối như vậy là sẽ bị quân pháp xử lý, em có biết điều này không ?

Cô bé làm một bộ dáng đầy vẻ tự nguyện chịu đựng :

– Em chịu sai như vậy mà còn chưa được sao ? Em cũng nghĩ nếu chẳng may mang thai thì cũng sẽ sinh ra cho anh một em bé thật dễ thương luôn.

– Bắn không xong phải xả thân đền đạn.

Hạ Tưởng lại ôm chầm lấy người cô bé :

– Nếu lần trước không thành công thì hôm nay chúng ta lại cố gắng lại một lần. Anh có đầy nghị lực cũng như sự kiên nhẫn, không đạt được mục đích thề sẽ không bỏ qua việc này.

– Hay là thôi đi ?

Cô bé cũng học được thói khiêu khích của Hạ Tưởng :

– Nếu anh đúng đơn thuần có suy nghĩ có em bé thì chịu khó nhịn đi đợi khoảng nửa tháng nữa, bởi vì bây giờ đang là thời kỳ an toàn của em, anh có cố gắng cũng vô ích.

– Nuôi binh nghìn ngày, dùng binh chỉ một giờ. Bây giờ là giai đoạn luyện binh, phải thường xuyên thao luyện, súng phải luôn luôn để trên lưng ngựa, là người đầu tàu phải thường xuyên gương mẫu, tập thành thói quen chung, có đúng vậy không ?

Hạ Tưởng lại tiếp tục dụ dỗ.

– Cái gì vậy, anh nói cái gì ? Em nghe không hiểu.

Cô bé làm ra vẻ không chịu đựng nổi, hai tay bịt kín tai lại.

Hạ Tưởng rất thích cái tính dịu dàng ngoan ngoãn lúc ân ái của cô bé, lúc làm tình hắn bảo gì cô bé cũng nghe theo, lần này cũng thế, hắn dụ dỗ cô bé hai tay trụ lên tường, mông ưỡn ra phía sau để hắn dễ dàng đút dương vật vào.

Hai tay hắn thò ra phía trước bóp lấy bầu vú săn chắc căng tròn, dù ở trong tư thế doggy nhưng vẫn không hề thay đổi hình dáng. Phía dưới hắn cố gắng dập những cú dập mạnh mẽ, lúc nhanh lúc chậm, mỗi khi hắn dập mạnh một cái là hạ bộ hắn lại va chạm vào cặp mông cô bé, tạo nên một tiếng “pạch..” đầy dâm giật.

Ở tư thế này Hạ Tưởng vừa sướng vừa thoải mái, còn cô bé trụ được một lát đã than mỏi, nài nỉ hắn bồng lên giường. Lúc này cô bé chỉ thích tư thế truyền thống mà thôi.

Hạ Tưởng đâm mạnh một phát vào sâu nhất có thể trong âm hộ của cô bé. Hai tay Hạ Tưởng đưa xuống bên dưới, đỡ cô bé lên, cứ thế để nguyên dương vật trong âm hộ rồi đưa lại giường.

Nằm trên giường, được ân ái trong tư thế truyền thống, cô bé thoải mái cảm nhận cảm giác giác sung sướng khi dương vật Hạ Tưởng lúc mạnh lúc nhẹ thúc vào trong âm hộ cô bé. Hai mắt cô bé nhắm chặt, hai tay cô bé xoa nắn, sờ mó lên bộ ngực săn chắc của Hạ Tưởng, miệng cô bé rên khẽ:

– Ưm… sướng… ưm… sướng quá… a… em sướng quá… ưm…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 40
Phần 99 Xuy lạp lạp... Lam sắc quang hoa mang theo khí tức cực nóng khủng bố từ trong thân hình Ám Linh bắn ra, khí tức hủy diệt khởi động, lộ ra nhiệt độ cực nóng mà linh hồn cũng không thể thừa nhận, thậm chí Diệt Hồn cũng biến sắc. A! Âm thanh kêu rên thê thảm truyền ra. Oanh! Thân hình Ám Linh nháy mắt tạc vỡ, hỏa viêm như dung nham nở rộ cả thâm cốc. Bốn phía đã là một mảnh hỗn độn, vách núi lung lay sắp đổ, phàm là bị lây dính lam sắc hỏa viêm đều bị phá hủy thành hư vô. Ám Linh thần hồn câu diệt, khí tức hủy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hạ Thiên – Quyển 7
Phần 99 Đại ca, những năm này anh mệt mỏi rồi. Triệu Vũ Cơ cảm thấy trong lòng mệt mỏi, dù trong mắt người ngoài thì đại ca của nàng cực kỳ sáng lạn, tùy tiện nói một câu cũng chán động thủ đô. Nhưng nàng biết rõ, thật ra đại ca của mình rất khổ cực, người khác tham quyền thế, chỉ nàng biết rõ đại ca thật ra cũng vì đám anh chị em trong Triệu gia, các nàng có thể xông pha bên ngoài cũng vì có một đại ca cường thế, bên ngoài căn bản không có ai gây ra bất lợi cho các nàng, vì vậy mà tạo nên điều kiện rất thuận lợi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Phần 56 Minh Thúc bôn ba ở Nam Dương suốt một thời gian dài, thấy cái đồng hồ vàng bốc mùi xác thối nồng nặc, liền nhận định ngay nó đã bị trúng thuật Giáng Đầu. “Giáng, Cổ, Thống” được gọi là Tam đại tà thuật của Nam Dương. “Thống” là thuật dùng các loại pháp môn mà người bình thường không thể tưởng tượng được để chế thành kỳ độc; nguyên lý của “Cổ” không nằm ngoài một chữ “hoặc”, là một loại tà pháp khiến người ta mê thất tâm trí bằng sâu độc; còn thuật “Giáng Đầu”, là yêu thuật sử dụng phù chú, tinh thể, hồn ma làm trung gian hại người, trong đó, các loại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng