Quan Trường – Quyển 5

Phần 114

Lý Đinh Sơn ít nhiều có chút xúc động, ông chưa từng ngồi trên vị trí ở phó sở, đề bạt đặc cách tuy rằng không tồi, nhưng ông về sau muốn lên phó tỉnh, sẽ vô cùng gian nan, đến lúc đó khẳng định sẽ có người nói việc ông chưa trải qua Phó sở, nói ông quá trình công tác không đủ, bước chân không vững chắc,v …v …

Con đường tốt nhất của Lý Đinh Sơn là sau khi làm một khóa Chủ tịch thành phố, tiếp đó thêm một khóa Bí thư, mới có thể chạm đến cánh cửa phó tỉnh. Ông tuy rằng không trải qua Phó sở, nhưng khẳng định phải ở vị trí chính sở làm vài năm mới có sức thuyết phục.

– Tiểu Hạ muốn bắt vị trí Bí thư Quận ủy, tuy rằng người ủng hộ không ít, nhưng cũng không hề ít lực cản, không thể lơi là.

Tống Triều Độ với thái độ cẩn thận lạc quan,.

– Dù sao thời gian cậu ấy ở cấp Chính phòng không quá dài, hơn nữa chưa trải qua kinh nghiệm làm Chủ tịch huyện và Bí thư huyện ủy, sẽ bị người khác lấy ra mà kiếm chuyện. Tuy nhiên đây cũng không phải mấu chốt, mấu chốt ở chỗ sau khi nhận chức cũng không thể dễ lạc quan. Quận Hạ Mã là quận mới, rất nhiều người chỉ nhìn đến cái dễ dàng ra chính tích, nhưng không có ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, chính là càng dễ dàng xảy ra sai lầm.

Hạ Tưởng hiểu những ý chỉ trong lời nói của Tống Triều Độ, hắn kỳ thật cũng nghĩ tới đủ loại vấn đề chưa được của quận Hạ Mã, Ví dụ như bắt đầu thành lập quận mới, sự tình hỗn độn rất nhiều, cực kỳ phức tạp, còn có vấn đề trị an cũng rất nổi bật, bởi vì bộ kết hợp thành phố nông thôn, đột nhiên kết hợp vào quận thành phố, còn có thể đề cập đến một loạt vấn đề sửa đổi hộ khẩu, vấn đề đang tranh cãi khác như là tranh chấp chuyển dỡ, vấn đề bố trí lại của nông dân..vv, có thể nói là một cuộn gai rối.

Ngai vàng bí thư Quận Hạ Mã, không dễ ngồi như vậy, cũng không thể ngồi yên ổn. Là quận mới, tất nhiên sẽ trở thành tiêu điểm khắp nơi, cũng tất nhiên sẽ là trọng điểm chú ý của tỉnh thành, thậm chí ngay cả thủ đô cũng sẽ lưu ý, làm tốt, là sự ủng hộ mạnh mẽ của lãnh đạo cấp cao, chính sách tốt. Làm không tốt, là năng lực cá nhân của ông không được, có chính sách tốt và tài chính lớn, cũng không khống chế được cục diện, thì sự mất điểm trên mặt chính trị sẽ rất nghiêm trọng.

Cho nên nói, thành công, sẽ có một phần chiến tích nặng trịch, nhưng chưa chắc sẽ được đánh giá cao, bởi vì có quá nhiều sự ủng hộ về chính sách và tài chính. Không thành công, không đề cập tới đối thủ sẽ công kích ông ta, chính là người xem trọng ông ta, chỉ sợ cũng sẽ vì vậy mà xem nhẹ ông ta.

Quận Hạ Mã là một khối đá thử vàng, liên quan đến đến cánh cửa của con đường làm quan về sau có thể chân chính mở ra hay không. Có khả năng chủ trì tốt công tác quận Hạ Mã, không thể nghi ngờ sẽ viết một loạt những thứ quan trọng lên lý lịch, mặc định sẽ là cơ sở để về sau lên cấp sở và tỉnh bộ. Nếu không thể, trên cơ bản sẽ tương đương với cửa lớn của cấp tỉnh bộ đã đóng lại.

Càng là những nơi có thể có được những chính tích lớn, càng là con dao hai lưỡi, chính cái gọi là thành cũng do Tiêu Hà bại cũng do Tiêu Hà, Tống Triều Độ lo lắng không phải không có lý, hơn nữa kinh nghiệm đấu tranh chính trị của ông so với Lý Đinh Sơn phong phú hơn nhiều. Những hỗn loạn trên mặt trị an còn dễ giải quyết, nhưng nếu có sự kiện quần thể đột phát, vạn nhất có xung đột với quy mô lớn, một khi xảy ra sai lầm, chính là khuyết điểm quá lớn, cũng không thể phớt lờ.

Cấp trên có thành công cũng chưa hẳn được khen ngợi, còn cấp trên phạm sai lầm khẳng định sẽ bị phê bình nghiêm khắc. Quận Hạ Mã là một mặt gương, liên quan đến bộ mặt của thành phố Yến và tỉnh Yến, nói không chừng rất nhiều tỉnh thành huynh đệ đều đang nhìn chằm chằm vào tình hình xây dựng quận mới của thành phố Yến, đều muốn ở giữa rút ra kinh nghiệm. Nếu thành công, bọn họ sẽ coi là một kinh nghiệm quý giá để học tập. Nếu thất bại, bọn họ sẽ coi là tài liệu giảng dạy phản diện để tránh.

Nếu ai khiến quận Hạ Mã trở thành truyện cười của thành phố Yến và tỉnh Yến, chính là tội nhân của thành phố Yến và tỉnh Yến, kẻ đó sẽ bị thành phố Yến và tỉnh Yến quét sạch tiền đồ chính trị. Hạ Tưởng cũng liền chân thành nói:

– Cháu cũng nghĩ tới rất nhiều phương diện bất lợi, mấy việc có lợi tất có hại, chỉ cần là lãnh đạo cấp trên bổ nhiệm cháu làm chủ trì quận Hạ Mã, cũng chỉ có cẩn trọng luôn luôn cần cù mà thôi, không dám có chút lơi là.

Tống Triều Độ và Lý Đinh Sơn cùng nhau gật đầu:

– Chính trị chính là ích lợi, hơn nữa cho tới bây giờ đều là lợi ích của số ít người, cán bộ, chính là ở giữa số ít người được lợi và đa số người được lợi, tìm kiếm điểm cân bằng. con đường làm quan, chính là như xiếc đi dây, như đi trên miếng băng mỏng, vừa phải làm cho lãnh đạo cấp trên vừa lòng, vừa phải làm cho dân chúng được lợi ích thực tế, quả thật không dễ.

Đang khi nói chuyện, ba người trở lại trong phòng, Tống Triêu Độ tràn đầy cảm xúc nói:

– Đợi khi Đinh Sơn xuống đảm nhiệm chức Chủ tịch Thành phố thì sẽ hiểu được, có đôi khi giữa cái khiến cho lãnh đạo cấp trên vừa lòng và khiến dân chúng có được lợi ích thực tế, chính là một lựa chọn lưỡng nan. Rất nhiều người đều từng có lý tưởng hào hùng, nhưng ở thời khắc mấu chốt, đều bị mắc ở mặt là vì quan hay vì dân…….Tiểu Hạ, chú dám nói, cháu về sau cũng sẽ gặp phải một lựa chọn lưỡng nan như thế!

Hạ Tưởng cảm động vì ý tốt nhắc nhở của Tống Triều Độ. Trên quan trường châm ngôn thờ phụng chính là trước làm người, sau chức vị, thông tục mà nói, chính là trước làm người, sau làm việc. Nhưng có rất nhiều cán bộ, chỉ làm người không làm việc, lại càng không cần nói đến chuyện thật sự làm tốt việc. Hơn nữa hắn cũng dám khẳng định, ở việc làm cho lãnh đạo cấp trên vui vẻ hay là khiến dân chúng được lợi ích thực tế trước mặt, tám mươi phần trăm, không, thậm chí có chín mươi phần trăm cán bộ sẽ lựa chọn cái thứ nhất. Bởi vì chỉ khi lãnh đạo cấp trên có niềm vui, mới có thể thăng quan. Mà trên cơ bản tất cả những người tiến vào giới quan trường, đều đem chuyện lên chức coi là ý chính đầu tiên của việc làm quan.

Dân chúng vừa lòng hay không hài lòng cũng không gây trở ngại đến việc lên chức, đây cũng là thói xấu lớn nhất của thể chế trong nước ở thời điểm hiện tại. Cán bộ chỉ quan tâm bên trên lại không quan tâm phía dưới, sẽ có thể toàn tâm toàn ý thật sự làm việc? Con người đều có thói hư tật xấu, cán bộ cũng là người, cũng khó tránh khỏi cái mặt ích kỷ. Cho nên không phải nói tăng cường xây dựng đạo đức cán bộ không có tác dụng, mà là đồng thời cùng với việc tăng mạnh xây dựng đạo đức, đầu tiên phải từ lỗ hổng trên thể chế quy phạm trên chế độ.

Người, đúng là bởi vì tự mình có đạo đức ràng buộc, mới là khác biệt lớn nhất so với động vật. Nhưng mọi người khi đối mặt với ích lợi tuyệt đối, lòng tham thường thường sẽ chiến thắng đạo đức. Muốn từ đạo đức ràng buộc cán bộ tự ràng buộc mình, trên cơ bản là một truyện cười. Bất kỳ mọi năng lực ràng buộc đạo đức đều không như tôn giáo, nhưng trong ba tôn giáo lớn, hai đại tôn giáo thường xuyên dựa vào danh nghĩa tự do và truyền giáo, phát động chiến tranh. Giết hại hàng loạt người khác sau khi chết còn có thể lên Thiên đường? Trước tiên đem người khác thống trị rồi nói cho người khác, sự thống trị của họ mới là tự do? Nhìn chung những việc làm của Mĩ Quốc thời hiện tại cùng với các cuộc Thập Tự Chinh, bản thân chính là một loại châm biếm trần trùng trục!

Chỉ tiếc, rất nhiều người còn không tỉnh lại, cho rằng người Mỹ còn cao thượng hơn người các nước khác. Mỗi người sinh ra bình đẳng, ý của câu này là, ở trước sinh tử ai ai cũng đều bình đẳng, mà ở trước sự tham lam và ích kỷ, cũng là ai ai cũng đều giống nhau.

Pháp luật là giới tuyến thấp nhất của đạo đức, chỉ có một chế độ công chính, mới có thể bảo đảm sư công bằng thực sự.

Hạ Tưởng trong khoảng thời gian ngắn suy nghĩ rất nhiều.

Lúc ăn cơm, đã trêu đùa một việc thú vị. Lý Cương muốn ngồi bên cạnh Tống Nhất Phàm, Tống Nhất Phàm không chịu, cuối cùng phải trốn vào giữa Hạ Tưởng và Tào Thù Lê, làm mọi người phá lên cười. Lý Cương so với Tống Nhất Phàm còn nhỏ hơn vài tuổi, lại có một bộ dạng yếu đuối đến mức gió thổi cũng ngã, Tống Nhất Phàm thích hắn mới là lạ. Nói chuyện Hạ Tưởng cũng mới biết, hai đứa lúc nhỏ còn thường chơi với nhau, tới khi lớn lên lại trở nên xa lánh. Chủ yếu là Tống Nhất Phàm cảm thấy Lý Cương là một cậu bé rất đáng ghét, mới mặc kệ nó.

Tinh thần của lão Sử cũng khá tốt, tuy nhiên dù sao tuổi cũng đã cao, người già yếu hơn một chút, nói chuyện cũng không còn hăng giống như trước đây nữa. Có lẽ nguyên nhân là tâm nguyện của ông ta đã hoàn thành: Lý Đinh Sơn và Sử Khiết phục hôn, cũng lên làm Ủy viên ban thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký, ân tình cuối cùng của ông ta cũng đã dùng xong, có thể cũng vì cảm thấy không còn chỗ dựa cuối cùng.

Người sống trên đời, sống tất cả đều là tâm khí, tâm khí không còn nữa, tinh thần cũng phai nhạt. Hạ Tưởng cảm thấy rằng lão Sử kỳ thật vẫn là người nhàn rỗi nhưng lòng thì không, nếu ông ta thực sự có thể bỏ hoàn toàn mà lui về, không quan tâm chính trị, cũng sẽ không già nhanh như vậy. Nói cho cùng, tinh thần cùng khí thế của ông trước kia, vẫn cảm thấy ông vẫn có đủ sức ảnh hưởng và quyền phát ngôn. Hiện tại đã không còn nữa, phút chốc đã không còn sự gắng sức ở trong lòng.

Quyền lực, thật đúng là có ma lực rất lớn. Một khi thò tay vào, dù chết cũng không muốn buông ra.

Đối với lão Sử, Hạ Tưởng vẫn luôn cảm kích trong lòng, liền tận lực nói thêm vài câu truyện cười để làm ông vui vẻ. lời trong lời ngoài cũng để lộ ra những lời khuyên giải đại loại như bỏ qua, gạt bỏ, còn muốn mời lão Sử đến Viện điều dưỡng của công viên Sâm Lâm ở một thời gian, lĩnh hội một chút chỗ tốt của việc trong ồn ào giữ được cái thanh tĩnh.

Lão Sử nghe ra tâm ý của Hạ Tưởng, cảm động mà liếc nhìn Hạ Tưởng một cái, trong lòng nghĩ Tiểu Hạ thật đúng là một người có tâm, liền trả lời:

– Được, đợi qua Tết xuân ấm hoa nở, tôi cũng đến công viên Sâm Lâm cho khuây khỏa, nghe nói phong cảnh không tồi?

– Vâng, tại thành phố Yến có thể xem như là một chỗ tốt khó có được. Nếu lão Sử có tâm, cháu có thể bảo bọn họ, để lão Sử mở một mảnh bên trong đó, tự trồng ít hoa để chăm sóc.

Hạ Tưởng cười tủm tỉm nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chung một mái nhà - Tác giả The Kid
Hai anh em Khang và Thành rất đẹp trai và tài giỏi. Họ thừa hưởng một công ty lớn từ cha của họ. Hai anh em họ đều đã có vợ. Giới thiệu một chút về hai cô vợ. Vợ của Khang tên là Phương một cô gái đẹp từ Đắk Lắk vào TPHCM học tập rồi tình cờ quen Khang. Vợ của Thành tên là Sunju một cô gái người Hàn Quốc đáng yêu, sang Việt Nam học tập rồi tình cờ quen Thành. Cả gia đình sống rất vui vẻ và hạnh phúc. Trong nhà ai cũng yêu thương nhau. Hôm nay Khang và Thành phải đi công tác ở dưới Vũng Tàu, đến sáng mai...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 1
0 Lam Châu là châu phủ có diện tích lớn thứ tám trong số mười ba châu của Việt quốc, nhưng nói về sự sung túc thì đứng hàng thứ hai chỉ sau Tân Châu. Nó nằm ở phía nam của Việt quốc, đất đai phì nhiêu, bên trong phạm vi cai quản có rất nhiều thuỷ đạo, bến thuyền và các tuyến vận chuyển đường sông, lại thêm mưa thuận gió hòa, cho nên cực kỳ thích hợp với các loại thực vật, là khu vực sản xuất ra lương thực đứng đầu toàn quốc. Còn về Gia nguyên thành ở trung bộ của Lam Châu, tuy không phải là phủ thành của Lam Châu, nhưng đúng là...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Hàn Lập – Quyển 11
0 Còn đang nói chuyện, tăng nhân đột nhiên xuất thủ, ‘xoẹt’, một đoàn lam quang bay thẳng đến chỗ Hàn Lập. Chính là Kiền Lam đỉnh. “Ma Cưu, ngươi làm gì thế?” Hàn Ly thượng nhân giận dữ hét lớn. Tuy không biết tại sao tăng nhân lại ra tay tương trợ mình, nhưng bảo vật đến tay tự nhiên Hàn Lập sẽ không khách khí. Lúc này tay áo hắn phất nhẹ một cái, một mảnh thanh hà quét qua, chuẩn bị thu tiểu đỉnh vào tay áo. Hàn Ly thượng nhân thấy thế, sắc mặc trầm xuống, đột nhiên một tay thủ pháp quyết hướng về phía tiểu đỉnh. ‘Phốc’ một tiếng, tiểu đỉnh vốn đang...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng