Quan Trường – Quyển 5

Phần 13

Khâu Tự Phong mừng rỡ:

– Giỏi cho Hạ Tưởng, lòng vòng nữa ngày thì ra đã có đầu mối, vậy mà còn gạt tôi, thiệt tình cái ông này. Đối với tôi mà cậu còn không tin được sao?

Nghĩ lại, hắn như vỡ ra điều gì, lại hỏi:

– Là Liên Nhược Hạm giới thiệu?

Hạ Tưởng gật đầu:

– Vất vả cho cô ấy, nếu không, cũng không tiến triển nhanh như vậy.

Khâu Tự Phong cảm thán:

– Được một người hiền giúp đỡ bên trong là có phước rồi, cậu giỏi lắm, còn có một hiền trợ giúp bên ngoài. Phục cậu luôn.

Hạ Tưởng cũng hơi cảm xúc. Việc Liên Nhược Hạm giúp hắn liên hệ các nhà máy năng lượng mặt trời, quả thật tận tâm.

Hai ngày trước, Hạ Tưởng gọi điện thoại cho Liên Nhược Hạm, khi Liên Nhược Hạm nghe điện thoại, còn đang dỗ đứa con, cô biết là điện thoại của Hạ Tưởng, cũng không thèm nghe, nhấc điện thoại rồi để qua một bên.

– Ngoan, cục cưng, cười cái nào. Mẹ nói cho con nghe, con là bé con Trung Quốc, con có mắt đen tóc đen, có một người ba hư.

Hạ Tưởng biết rằng Liên Nhược Hạm cố ý muốn hắn nghe, tuy biết rằng cô ta không thấy nét mặt của mình, nhưng vẫn bất đắc dĩ mà mỉm cười, nói:

– Nhược Hạm, em cũng đừng mắng anh, anh mỗi ngày đều rất nhớ em.

Không biết Liên Nhược Hạm có nghe được hay không, chỉ biết cô ta vẫn cứ líu ríu mà dỗ đứa nhỏ:

– Con sau này lớn lên, phải làm một người đàn ông tốt. Ngàn vạn lần đừng giống ba con trêu hoa ghẹo nguyệt, mẹ đã định cho con tiêu chuẩn là không hút thuốc, không uống rượu, không tán gái, không nuôi chó, toàn tâm toàn ý chỉ lo cho gia đình, phải làm một người có trách nhiệm, một người đàn ông chung thủy. Nói cho mẹ nghe, con có thể làm được hay không?

Đứa nhỏ mới mấy tháng tuổi đương nhiên nghe không hiểu lời nói của Liên Nhược Hạm, càng không nói được, tuy nhiên may mắn thế nào đứa nhỏ kia bất ngờ uh uh oa oa vài câu, giống như trả lời khẳng định với Liên Nhược Hạm.

Liên Nhược Hạm vui vẻ mà cười:

– Thật đúng là con yêu quý của mẹ, ngoan lắm, nào, hôn một cái.

Sau khi hôn xong, cô còn nói;

– Thật ra, ba con không phải là hư, đàn ông giỏi bây giờ, có người nào mà bên cạnh không có mấy người đàn bà? ba con coi như là tốt rồi, chỉ có hai. Con sau này lớn lên, chắc chắn cũng rất giỏi giang, vượt qua ba con chắc không thành vấn đề, nếu chỉ có một người bạn gái mà nói, cũng thiệt thòi phải không? Được rồi, me cho phép con có hai bạn gái, ừ, cùng lắm không được vượt qua ba, thế nào?

Hạ Tưởng đang uống nước, lập tức phun ra một ngụm nước, làm ướt hết bản báo cáo hắn vừa mới viết xong.

Liên Nhược Hạm trêu người quá đáng, cũng quá buồn cười, vừa mắng hắn một hồi, lấy hắn làm gương xấu để dạy con. Chớp mắt cái lại cảm thấy con mình có một bạn gái thì thiệt thòi, cái gì là lòng người? Lòng người chính là chỉ cho con mình được phép trăng hoa, ông xã mình không được ong bướm.

E rằng phụ nữ trong thiên hạ đều có tâm tư giống nhau!

Tuy nhiên Liên Nhược Hạm khen hắn chỉ có hai nữ nhân, nghĩ lại thấy xấu hổ. Tiếu Giai thì không tính, quen biết sớm nhất, không phải yêu đương vụng trộm, cùng lắm chỉ là tư tình. Còn sự việc Mai Hiểu Lâm chỉ có thể xem như một lần tình cờ tình cảm dâng trào, chỉ là sự cố không phải chuyện tình, cũng không thể hoàn toàn vô nghĩa. Nghĩ như thế, Hạ Tưởng cũng bình tâm. Xem ra, có khi mình tự an ủi cũng rất có tác dụng.

Liên Nhược Hạm chỉ cây dâu mà mắng cây hòe xong, mới cầm điện thoại lên, nói:

– Vừa rồi em và đứa con nói chuyện, anh có ý kiến gì không?

– Không có, tuyệt đối không có.

Hạ Tưởng thấy hơi gió mà lái thuyền, biết tỏng Liên Nhược Hạm buồn buồn thích gõ hắn vài cái, người ta có công lớn, sinh được đứa con. Tuy rằng trước mắt không thể họ Hạ, nhưng ai dám cam đoan về sau? Hơn nữa, dù sao cũng là người mẹ đứa con thứ nhất của hắn, công lao vất vả càng lớn

– Nhược Hạm, anh nhớ hai mẹ con em, khi nào con lớn lớn hơn một chút, trở về nước sinh sống, anh có thể thể dễ dàng thăm nom hai mẹ con.

Liên Nhược Hạm “Hừ” nhẹ một tiếng:

– Chỉ hay nói nịnh, anh cần mẹ con em làm gì? Anh có người vợ đẹp, không cần bao lâu, thì có thể sinh thêm một đứa, đến lúc đó có thể đường hoàng tận hưởng hạnh phúc cha con, chớp mắt một cách là quên hết mẹ con em.

Hạ Tưởng liền thở dài một hơi:

– Người hiểu ta thì cho là ta ưu tư, người không hiểu ta thì cho là ta đang mưu cầu? Nhược Hạm, tấm lòng của anh đối với em, có cần nhắc đi nhắc lại em mới yên tâm sao?

Liên Nhược Hạm lại mềm lòng :

– Anh nói thì được, sao không cho em nói vài câu? Em nhớ anh, lại nhìn không thấy anh, xả vài câu trong lòng mới thoải mái. Đánh là thương, mắng là yêu. Anh ngốc, anh biết chưa?

Hạ Tưởng trong lòng ấm áp:

– Anh biết, anh biết, trước mặt em giả ngu, là muốn một nụ cười của người đẹp mà thôi.

“Khà” một tiếng, Liên Nhược Hạm mỉm cười:

– Còn kêu người đẹp nữa, em đã là mẹ của con nhỏ, đến bây giờ còn chưa hoàn toàn lấy dáng lại được, trước khi em thon thả lại như trước, em sẽ không về nước.

Hạ Tưởng hoàn toàn hiểu được tâm lý thích làm đẹp của phụ nữ, nên đồng ý với quyết định của Liên Nhược Hạm:

– Khoảng cuối năm về là được, con còn nhỏ quá, đi máy bay quá sớm cũng không hay.

Nói qua việc nhà, Hạ Tưởng hàm súc mà góp ý về vấn đề để đứa nhỏ nên mang họ Ngô.

Liên Nhược Hạm nghe rồi, thật lâu không nói gì.

Bình tâm mà xét, Liên Nhược Hạm đối với ông cụ rất có cảm tình, cũng luôn luôn nhớ nhung sự yêu thương và thiên vị của ông cụ đối với cô ấy. Tập đoàn Viễn Cảnh của cô khi mới thành lập, được ông cụ công khai và ngấm ngầm chiếu cố rất nhiều, nên phát triển nhanh chóng vào thời kỳ đầu. Hơn nữa sự thiên vị của ông cụ đối với cô ấy tới nỗi khiến nhiều người đố kỵ. Mặc dù cũng có thể là do sự bất mãn việc Ngô Tài Dương phản bội mà cưng chiều cô ấy quá mức, nhưng từ nhỏ đến lớn, cô ta quả thật là được ông cụ quan tâm nhiều mà được thuận buồm xuôi gió.

Chỉ có điều để đứa nhỏ mang họ Ngô, trong lòng cô còn có chút khúc mắc.

Là kết tinh tình yêu giữa cô và Hạ Tưởng, kỳ thật cô muốn nhất là đứa nhỏ mang họ Hạ, thậm chí cả tên cũng đã đặt sẳn rồi, lấy hai người họ, tên là Hạ Liên. Nhưng cô cũng biết phụ thân cố chấp và ông cụ nóng tánh. Rủi mà giận lên một cái trút hết xuống Hạ Tưởng, là điều cô không mong muốn. Không thể họ Hạ, thì lấy họ Liên, kêu Liên Hạ, chứng tỏ mối dây giữa hai người không thể cắt đứt.

Rồi tới việc Ngô Tài Giang muốn đứa nhỏ mang họ Ngô, ý của Liên Nhược Hạm vốn muốn chống lại, Nhưng nghĩ đến bệnh tình ông cụ, cũng như có thể an ủi ông cụ, có lẽ làm cho trong lòng ông nhẹ nhàng, lợi cho việc trị tận gốc bệnh tình, cũng là việc rất tốt. Cô làm sao không muốn ông cụ vui vẻ.

Hơn nữa việc này lại do Hạ Tưởng mở miệng đề xuất, Liên Nhược Hạm vô cùng cảm kích Hạ Tưởng thật là tốt bụng và khoan dung.

Chần chừ mãi, Liên Nhược Hạm rốt cục cũng lựa chọn sự thỏa hiệp. Nếu là Ngô Tài Giang đề xuất, thậm chí là Ngô Tài Dương mở miệng, cô cũng sẽ không ưng thuận, nhưng vì bệnh tình ông nội, cô không thể lựa chọn. Ngô Tài Giang nói đúng, ông cụ bình sinh thích nhất trẻ con, bởi vì trong mắt ông cụ, trẻ con đại biểu cho truyền đời thịnh vượng của Ngô gia.

Mà đứa con của cô, lại là người thứ nhất trong đời thứ tư của Ngô gia. Sự ra đời của nó, đem đến cho ông cụ niềm sung sướng vô cùng.

– Họ Ngô cũng được, vì bệnh tình ông nội, em có thể đồng ý, nhưng tên phải do em đặt, tên là Ngô Liên Hạ vậy. Còn nữa, anh không được phản đối.

Tiếng của Liên Nhược Hạm có chút tủi thân, có sự bất đắc dĩ, cũng có chút tiếc nuối.

Hạ Tưởng nói:

– Mọi việc do em quyết định là được. Anh không giành với em, chỉ mong mẹ con em bình an là tốt rồi, Cho dù nó họ gì, tên gọi là gì, nó là con của Hạ Tưởng anh, điều này vĩnh viễn không thể thay đổi.

Liên Nhược Hạm cuối cùng cũng nói một câu dịu dàng:

– Em cũng vĩnh viễn là người của anh, đừng nghĩ em sinh con rồi hoa tàn lá héo, rồi vứt bỏ em, em còn tươi trẻ xinh đẹp.

Hạ Tưởng vội vàng nói không dám.

Kỳ thật không phải không dám, mà là không nỡ.

Sau đó, Hạ Tưởng còn nói có ý tìm công ty thái dương năng ở Mỹ đến Thành phố Bảo đầu tư.

Liên Nhược Hạm trước kia đối với việc thương mại cũng không nhập tâm lắm, Tập đoàn Viễn Cảnh tuy rằng làm ăn rất lớn, cũng là cô vừa làm vừa chơi dần dần làm nên. Từ sau khi quen biết Hạ Tưởng, bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với thương mại, lại có Hạ Tưởng cho ý kiến, hiện tại ở Mỹ công ty mạng phát triển rất mạnh, quy mô công ty cũng nhanh chóng mở rộng, hiện tại đã cơ hồ có xu hướng vượt qua Google.

Liên Nhược Hạm bởi vì sinh con nhỏ, đem quyền quản lý công ty giao cho Tổng giám đốc điều hành Norton. Mặt khác tất cả công việc, đều có Vệ Tân phụ trách liên lạc đối ngoại. Vệ Tân tương đương với trợ lý kiêm thư ký của cô. Trải qua thời gian rèn luyện, Vệ Tân chẳng những thuần thục nắm vững tiếng Anh, khi giao tiếp với khách Mỹ, cũng ung dung đối đáp, nhanh chậm tự nhiên.

Liên Nhược Hạm xem Vệ Tân như chị em, cấp cho cô ta năm ngàn đô la Mỹ tiền lương.

Đối với việc Hạ Tưởng nhờ, Liên Nhược Hạm không thèm nghĩ vì sao, cũng không cần biết Hạ Tưởng muốn mục đích gì, chỉ cần hắn mở miệng, cô sẽ tận tâm hết sức giúp hắn hoàn thành. Hạ Tưởng vừa nói, cô liền lập tức nói:

– Chủ tịch Công ty Norton là người kiên quyết theo chủ nghĩa bảo vệ môi trường, chắc hẳn là quen biết một số doanh nghiệp năng lượng mặt trời. Em kêu Vệ Tân liên lạc với hắn, nhờ hắn hỗ trợ liên hệ các doanh nghiệp ở Mỹ có ý đầu tư. Có tin tức, em thông báo cho anh sau.

Hạ Tưởng rất vui mừng:

– Cũng là Nhược Hạm của anh giỏi.

Còn chưa dứt lời, chợt nghe bên tai truyền đến tiếng khóc to của đứa con, Liên Nhược Hạm lập tức luống cuống, chỉ nói với Hạ Tưởng một câu:

– Em đi xem chừng con, rồi gọi điện thoại sau!

Bèn lập tức liền ngưng điện thoại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Con tàu ba cột buồm kiểu cổ bị nước ùa vào, cuối cùng cũng chìm xuống. Trên mặt biển, đàn cá mập đông lúc nhúc bơi lượn vòng, bị mùi máu tanh quyến rũ, trở nên hưng phấn kích động, lao tới húc “cục cục” liên hồi vào thân tàu bằng gỗ. Tôi cuống cuồng leo lên đỉnh cột buồm, không ngờ trúng lúc thân tàu lại lắc mạnh, phần vừa chìm xuống nước đột nhiên nhô lên. Trong sương mù, chỉ nghe trong khoang tàu phát ra một âm thanh vang dội rất khủng khiếp, như tiếng rồng gầm. Áo quần tôi ướt sũng nước biển, gió bên tai thổi vù vù. Con tàu dập dềnh chao...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Hàn Lập – Quyển 22
Hắc Ngạc gầm lên giận dữ, liền đem lang nha bổng trong tay cuồng trướng lên cả chục lần rồi quét ngang một vòng. Vô số côn ảnh hiện lên rồi hóa thành một cỗ lốc xoáy màu đen đem phương viên rộng hơn một mẫu xung quang che phủ đến gió mưa cũng không lọt. Từng tràng âm thanh gầm rú nổi lên, thỉnh thoảng lại có vài khối thi thể của đám ma hai sừng tộc bị đánh tan nát từ trong gió lốc rơi ra. Đám ma tộc hai sừng này rõ ràng không phải là đối thủ của Hắc Ngạc. Song phương mới chỉ giao thủ phút chốc mà chúng đã bị đánh chết...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Ba cô gái đi Vũng Tàu - Tác giả The Kid
Một mùa Tết lại trôi qua. Mọi người đều quay trở lại với cuộc sống làm việc bận rộn của mình. Chồng của Thủy cũng vậy, anh lại nhận thêm nhiều chuyến đi công tác xa, bỏ cô vợ trẻ đẹp ở nhà một mình. Thủy ở nhà chỉ biết làm nội trợ, cô mong muốn chồng thường xuyên ở nhà với mình, nhưng không được. Thủy và chồng càng lúc càng ít gặp nhau hơn, điều này làm cô buồn. Một người bạn thân của Thủy là Hoa, rất thường ghé nhà Thủy chơi. Hoa luôn sẵn sàng làm Thủy vui lên. Hoa cũng có chồng nhưng bị chồng bỏ, cũng do tính cô hơi vô duyên và nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng