Thật là đáng sợ, cũng thật đáng thương, Trần Phong không khỏi cười lạnh trong lòng, lập tức đưa ra quyết định dù bằng bất cứ giá nào cũng phải bóp chết chồi non trong trạng thái mới chớm nở. Bí thư khác có lẽ sẽ lo lắng hậu quả chính trị không dám tùy tiện sử dụng một phiếu bác bỏ, ông cũng lo lắng sẽ có hậu quả không tốt, nhưng ông vẫn là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, có đủ quyền phát biểu trong Tỉnh ủy, cho nên ngẫu nhiên sử dụng một phiếu bác bỏ cũng không có gì.
Cần chính là hiệu quả của quyền uy nhân vật số một không để cho bị xâm phạm
Trần Phong không chỉ là vì bổ nhiệm Hạ Tưởng không thông qua mà căm tức nên mới hành động như thế, Hạ Tưởng bị người phủ nhận là một mặt, chính yếu chính là, việc bổ nhiệm Hạ Tưởng liên quan đến quyền uy của ông. Việc liên quan đến sĩ diện của ông và tôn nghiêm của ông! Cũng là vì chứng tỏ với Hồ Tăng Chu, vào thời khắc mấu chốt Trần Phong ông vẫn có thể đảm đương, rất đáng tin cậy.
Bởi vì Trần Phong lúc ấy thấy được kỳ vọng từ trong mắt Hồ Tăng Chu, hiểu rõ Hồ Tăng Chu cũng vô cùng tức giận đối với việc không thể khống chế trên hội nghị thường vụ, mạnh mẽ mong muốn ông đưa ra một phiếu bác bỏ
Trần Phong trở lại văn phòng, bày ra một bộ dáng dư âm cơn giận còn sót lại chưa tiêu nói với thư ký Hàn Lập:
– Ai tới cũng không gặp, tôi nghỉ ngơi một chút.
Hàn Lập tiếp nhận chức vụ thư ký sau Tự Giang Thiên, vóc dáng y không cao, tính cách bảo thủ, ưu điểm lớn nhất chính là làm việc theo luật, Trần Phong đối với y chưa thể nói là quý mến, nhưng cũng không thể nói là chán ghét, cũng không đạt tới trình độ tín nhiệm như đối với Giang Thiên. Nhưng nhất thời cũng tìm không được ứng cử viên thích hợp, nên vẫn chưa thay người
Hàn Lập làm nhân viên ghi chép, hôm nay tham gia toàn bộ quá trình thảo luận trong hội nghị thường vụ, cũng biết tâm tình hiện tại của Trần Phong cực kỳ tồi tệ, vội đồng ý còn thay Trần Phong đóng lại cửa phòng, bản thân chờ đợi ở gian ngoài, vừa mới ngồi xuống, thì thấy Hồ Tăng Chu đẩy cửa tiến vào, vẻ mặt điềm đạm bình thường của thị trưởng Hồ cũng là vẻ mặt đầy tức giận, chỉ khẽ gật đầu với y, hỏi:
– Bí thư Trần có đây không?
– Có…
Hàn Lập vốn định nói bí thư Trần đang nghỉ ngơi, không ngờ Hồ Tăng Chu căn bản không cho y có cơ hội để nói, trực tiếp xông vào trong phòng
Hàn Lập lắc đầu, nếu là người khác y còn dám ngăn cản, thị trưởng Hồ thì đành chịu, y không có gan mà cản lại, cũng biết rõ thị trưởng Hồ hôm nay không được thoải mái, ngăn cản ông ta chính là tự mình chuốc lấy khổ mà thôi
Hồ Tăng Chu cũng không gõ cửa, trực tiếp đi vào trong văn phòng của Trần Phong, thấy Trần Phong tựa lưng vào ghế, vẻ mặt trầm tư…
Nói thật, lửa giận hôm nay của Hồ Tăng Chu cũng không hơn kém bao nhiêu so với Trần Phong, ông ta chỉ là chưa bộc phát ra, bởi vì trước một phiếu bác bỏ của Trần Phong, ông không tiện nói thêm gì nữa ngay tại chỗ, nếu không thì ông sẽ có biểu hiện nhắm mắt theo đuôi với Trần Phong
Trường hợp hôm nay, cũng là Hồ Tăng Chu theo chính trị tới nay, lần đầu tiên nhìn thấy!
Hội nghị thường vụ không thể khống chế cũng có, nhưng trong từng trải của Hồ Tăng Chu, chỉ nghe nói qua chưa từng trải qua. Không ngờ hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy một cảnh tượng khác thường như thế, không chỉ có mọi người phản đối ý của bí thư, không thèm nể cả mặt mũi Thị trưởng của ông, chẳng khác nào là hơn phân nửa ủy viên thường vụ liên kết phản đối quyết định của bí thư và của Thị trưởng, nhưng mức chịu đựng cũng có giới hạn. Ông tự cho rằng từ lúc đảm nhiệm Thị trưởng thành phố Yến tới nay, phong cách chấp chính ôn hòa, hành xử khoan dung, không nắm hết quyền hành, cũng không lộng quyền, bọn họ dám dèm pha, xem ông Thị trưởng này dễ bắt nạt phải không?
Hồ Tăng Chu đến tìm Trần Phong, cũng là muốn thảo luận một chút về tình huống đột phát hôm nay. Biến cố trên hội nghị thường vụ, nhỏ thì chỉ là một sự kiện ngẫu nhiên, lớn chính là một sự kiện chính trị, không thể qua loa, việc liên quan đến uy tín của ông và Trần Phong tại thành phố Yến, không thể phớt lờ.
Trần Phong thấy Hồ Tăng Chu tiến vào, thì chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái:
– Tăng Chu đến à…
Thì không còn câu sau, lại chìm vào trầm tư
Hồ Tăng Chu cũng không quấy rầy Trần Phong, nhẹ nhàng ngồi xuống, sau đó lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ, đã là một mảng xanh um tùm tươi tốt, thành phố Yến đã vào giữa tháng 7, đã vào giữa mùa hè, thời tiết càng nóng bức, bóng râm dày hơn, bước chân người đi đường càng vội vàng hơn
Từ văn phòng Trần Phong nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy hơn phân nửa hình dáng thành phố Yến, dõi mắt về hướng bắc, lướt qua tòa cao ốc cao nhất Thiên Hải, bị một đám nhà lầu che lấp ở ngoài, chính là cảnh tượng quận Hạ Mã một mảnh khí thế ngất trời
Khoảng cách theo đường thẳng từ Quận Hạ Mã đến Thành ủy không hơn 10 km, nhưng hiện tại trong cảm nhận của Hồ Tăng Chu, đột nhiên có khoảng cách trăm núi ngàn sông. Bất kỳ Thị trưởng nào đều muốn quy hoạch các hạng mục hành chính ở thành phố của mình, các hạng mục đầu tư, các hạng mục công trình đều phải được nắm giữ trong tay mình, mà bất kỳ một Thị trưởng nào, đều muốn các hạng mục bổ nhiệm nhân sự, cán bộ các bộ phận, xây dựng toàn bộ tư tưởng thành phố, đều được nắm giữ trong tay mình. Chỉ tiếc là, quận Hạ Mã vẫn chỉ là một chuẩn mực, cả bí thư và của Thị trưởng liên kết cũng không thể ngăn cản phản đối của hơn một nữa ủy viên thường vụ.
Hồ Tăng Chu trong lòng không rõ chính là, hơn phân nữa ủy viên thường vụ phản đối rốt cuộc là bản thân Hạ Tưởng, hay là nhằm vào liên kết của ông và Trần Phong?
Trần Phong sau khi trầm mặc một lát, mở miệng nói câu đầu tiên lại giống với suy nghĩ vừa rồi của Hồ Tăng Chu:
– Tăng Chu, anh nói xem sự tình hôm nay, bọn họ là nhằm vào chúng ta, hay là Hạ Tưởng?
Hồ Tăng Chu do dự không biết nên trả lời như thế nào.
Nhằm vào Hạ Tưởng, e là không đến mức độ đó, Hạ Tưởng vẫn chưa có sức ảnh hưởng lớn như vậy, cũng không ăn nhập gì với bọn họ, không đáng cho hơn phân nữa ủy viên thường vụ liên kết đối phó. Nhằm vào ông và Trần Phong, dường như cũng không cần thiết, bởi vì ông và Trần Phong cũng không phải là nhân vật số một số hai đâu đâu cũng liên kết chèn ép người khác. Trần Phong mặc dù mạnh mẽ, cứng rắn, trong mọi hoàn cảnh đều rất biết suy xét thay cho tâm trạng của người khác. Trong ấn tượng của ông, Trần Phong không có lúc nào cưỡng chế lấy quyền uy bí thư áp bức người khác
Mà chính ông luôn nổi danh là ôn hòa điềm đạm, rất hiếm khi gây khó dễ ép buộc người khác
Sao đột nhiên tạo thành cục diện hôm nay? Hồ Tăng Chu còn lo lắng sự tình sẽ rất nhanh truyền tới Tỉnh ủy, nói không chừng lập tức sẽ có điện thoại chất vấn gọi tới
Ông ngẩn người, chần chừ nói:
– Hôm nay sự việc đột nhiên xảy ra, trước mắt mà nói tôi vẫn không nhìn thấu thế cục, không rõ vì sao lại đột nhiên xuất hiện tình huống này. Nếu nói nhằm vào cá nhân Hạ Tưởng, không có khả năng, nhằm vào chúng ta, cũng không thể nào. Nếu nói là Phó Tiên Phong ở sau lưng gây rối, cũng không có khả năng, cho dù ông ta mời người cao nhất của Phó gia ra mặt, cũng phải xem coi có phù hợp với ích lợi chính trị lâu dài hay không, chỉ cần Phó Tiên Phong còn muốn tiếp tục phát triển tại thành phố Yến, ông ta không thể làm ra chuyện không có trí tuệ chính trị này…
– Anh nói đúng, Tăng Chu, đây cũng là chỗ khó hiểu của tôi, ban đầu tôi cũng hoài nghi Phó Tiên Phong là người ra tay phía sau, tỉnh táo lại mà suy nghĩ, lại không có khả năng đó. Phó Tiên Phong muốn lâu dài ở thành phố Yến, ông ta sẽ không thể cũng không có khả năng mạo hiểm, hơn nữa, một Bí thư Quận ủy quận Hạ Mã, còn không đáng huy động nhân lực gây náo loạn, chuyện này, khẳng định còn có nguyên nhân khác không ai biết, thật sự là kỳ quái
Hai người lại thảo luận nửa ngày, vẫn là không bắt được trọng điểm, cuối cùng quyết định vì giữ gìn quyền uy của bí thư và của Thị trưởng, áp dụng biện pháp tiêu diệt từng bộ phận, bọn họ chia nhau ra tìm ủy viên thường vụ phản đối để nói chuyện, chế tác, tìm vấn đề, tranh thủ khiến mọi người thay đổi chủ ý, ở trong hội nghị thường vụ tiếp theo nhất loạt thông qua.
Mặc kệ như thế nào, bổ nhiệm Hạ Tưởng được thông qua hay không, không chỉ liên quan đến tiền đồ một người Hạ Tưởng, còn có can hệ lớn đến uy danh và uy tín của nhân vật số một số hai
Hồ Tăng Chu rời khỏi văn phòng Trần Phong, sau khi trở về vừa mới ngồi xuống, khi đang cân nhắc xem tìm ai nói chuyện trước, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên.
Là điện thoại nối thẳng tới đường dây riêng ở thủ đô, sự kiện không trọng đại điện tín riêng sẽ không vang… Tim Hồ Tăng Chu đột nhiên đập rộn lên, vội vàng cầm lấy điện thoại, còn đứng hẳn dậy, cung kính nói:
– Xin chào Thủ trưởng…
– Tăng Chu, có một việc anh cần phải chú ý một chút, có thể liên quan tới quyền lợi bản thân của anh, không thể sơ suất!
Thanh âm Thủ trưởng ngắn nhưng mạnh mẽ, giống với con người ông, bình thường không nói nhiều, nhưng thường thường trong một từ
Hồ Tăng Chu tim đập liên hồi, dù ông đã là Thị trưởng thành phố Yến, cán bộ cấp phó tỉnh cao cao tại thượng, nhưng khi đối mặt với nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh, vẫn khó tránh khỏi khẩn trương. Năm đó cũng là bởi vì một câu nói của thủ trưởng, mới khiến ông từ vị trí Bí thư Thành ủy Chương Trình, một bước tiến vào đảm nhiệm Thị trưởng thành phố Yến, vượt qua mấu chốt từ Giám đốc sở lên phó tỉnh
Hồ Tăng Chu rất kính trọng đối với thủ trưởng, liền như núi cao ngưỡng chỉ (ngước nhìn núi cao), ông nghe ra ý thận trọng bên trong giọng điệu thủ trưởng, lập tức cẩn thận nói:
– Thủ trưởng xin cứ nói, tôi nhất định làm theo
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |