Mặc dù Trần Phong cảm nhận được áp lực cực lớn mà Ngô gia mang đến, nhưng ông vô cùng bất mãn với việc Ngô gia không báo trước mà trực tiếp ở trên hội nghị thường vụ đưa ra tập kích đột ngột. Thành phố Yến là thành phố Yến của ông, thế lực của Ngô gia có lớn hơn nữa, có bất mãn Hạ Tưởng hơn nữa, cũng không thể trực tiếp nhúng tay vào thành phố Yến, muốn mây mưa thất thường cũng phải chào hỏi ông một tiếng trước mới được. Đương nhiên ông đối với đám người Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn thì nói như vậy, tận đáy lòng suy nghĩ sâu hơn lại hoàn toàn giống với Diệp Thạch Sinh.
Chuyện nhà của Ngô gia, gây đi gây lại, sau cùng vẫn là đầu voi đuôi chuột, ông cần gì phải đứng giữa không lấy lòng trong ngoài? Tuy nhiên xuất phát từ trái tim, khi thật sự liên quan đến tiền đồ và lợi ích của bản thân ông, chưa chắc ông sẽ dốc sức bảo vệ Hạ Tưởng, nhưng ít ra sẽ không ra tay thu thập Hạ Tưởng. Bất kể là xuất phát từ góc độ nào, Trần Phong không thể xuống tay đối với Hạ Tưởng, ông đã quá coi trọng Hạ Tưởng!
Đương nhiên Trần Phong cũng tỉnh táo mà ý thức được, chỉ dựa vào sức lực của một mình ông, tuyệt đối không thể nào chống lại Ngô gia, nhưng ông lại không cam tâm những cố gắng trước đó bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, cũng suy nghĩ không để cho Phó Tiên Phong ngư ông đắc lợi. Dưới ám chỉ rõ ràng của Hạ Tưởng, Trần Phong đã biết rõ tác dụng của Phó Tiên Phong gây ra trong đó, Phó Tiên Phong giả vờ đứng ngoài cuộc, thật ra là tỏ thái độ lánh xa, không để người khác nghi ngờ y mà thôi.
Chỉ đáng tiếc, người Phó Tiên Phong muốn bẫy là Hạ Tưởng, hơn nữa nếu như Hạ Tưởng không được chọn mà Bạch Chiến Mặc lên chức, người có thu hoạch lớn nhất chính là Phó Tiên Phong. Lại làm bộ không đếm xỉa đến, có đạt được ích lợi hay không thì không ai rõ? Trần Phong vô cùng chán ghét cách làm của Phó Tiên Phong, vốn là Ngô gia thao túng hội nghị thường vụ khiến ông khó xử, ông không thể trút giận lên Ngô gia, liền hoàn toàn trút hết lên người Phó Tiên Phong.
Tuy nhiên điều khiến Trần Phong mơ hồ lo lắng chính là thái độ của Hồ Tăng Chu biến đổi lớn, y từ mãnh liệt ủng hộ Hạ Tưởng chuyển sang ủng hộ có hạn, thậm chí đề xuất tạm hoãn kiến nghị đưa lại danh sách. Còn hiệu quả mà Trần Phong muốn có là dao sắc chặt đay rối, trong thời gian ngắn nhất thuyết phục các ủy viên khác, quyết định sự việc.
Về tư, Trần Phong quả thật yêu quý Hạ Tưởng, về công, ông cũng cho rằng quận Hạ Mã nhất định phải do Hạ Tưởng chủ trì công tác toàn diện, nếu không quả thật có khả năng đầu voi đuôi chuột, rơi vào cục diện không lên không xuống. Nói cách khác thật sự là vì đầu tư chục tỷ của tập đoàn Đạt Tài, tập đoàn Đạt Tài tuy rằng có thỏa thuận ngoài miệng, nhưng trên thương lượng kinh doanh, nếu như Hạ Tưởng không đảm nhiệm chức vụ đứng đầu, chưa chắc tập đoàn Đạt Tài sẽ rút vốn, nhưng chắc chắn sẽ kéo dài thời gian đầu tư, Trần Phong tin rằng Thành Đạt Tài nói được làm được, nếu thật như vậy, truyền ra ngoài, cũng không có lợi cho bước tiếp theo thu hút đầu tư của quận Hạ Mã…
Bất kể suy xét theo góc độ nào, mặc kệ là suy xét từ góc độ đấu tranh chính trị, hoặc là thật lòng suy nghĩ vì triển vọng về sau của quận Hạ Mã, Trần Phong cũng không thay đổi ước nguyện ban đầu, vẫn phải nâng đỡ Hạ Tưởng lên chức.
Biến số của Hồ Tăng Chu nói rõ, tiếp tục kéo dài, thậm chí có khả năng lại xuất hiện người dao động trong phe phái của ông thì rắc rối, Trần Phong liền vội vàng đến thăm dò ý của Diệp Thạch Sinh, ông vẫn chưa biết Hạ Tưởng đã ra mặt trả lời với Diệp Thạch Sinh, Trần Phong dự tính do ông đích thân ra mặt thuyết phục Diệp Thạch Sinh, chỉ cần Diệp Thạch Sinh có thể chống đỡ áp lực của cấp trên, ông nắm chắc có thể triển khai một vận động lập uy ở thành phố Yến.
Khi nói chuyện, Trần Phong đã quan sát một chút vẻ mặt của Diệp Thạch Sinh, thấy ông vẻ mặt bình tĩnh, lộ ra sự tự tin nắm vững tất cả trong tay, thầm nghĩ chẳng lẽ Hạ Tưởng đã làm công việc thuyết phục Bí thư Diệp? Nếu quả thật như vậy, thì đỡ chuyện lớn cho ông.
Trần Phong không quá yên tâm, tiếp tục nói:
– Sau đó tranh thủ trong khoảng thời gian ngắn nhất lần nữa đệ trình hội nghị thường vụ đề tài thảo luận bổ nhiệm bí thư và Chủ tịch quận quận Hạ Mã, tranh thủ một lần thông qua, sẽ không kéo dài không quyết, nếu không bất lợi cho các hạng mục công tác triển khai toàn diện của quận Hạ Mã. Tôi báo cáo xong rồi, xin hỏi Bí thư Diệp có tinh thần chỉ thị gì?
Diệp Thạch Sinh vô cùng yêu thích nguyên tắc kiên định không đổi của Trần Phong, là Bí thư Thành ủy thành phố Yến, cách Tỉnh ủy chỉ vài km, cách thủ đô cũng chỉ 300 km, lúc nào cũng có ảnh hưởng từ Tỉnh ủy và thủ đô, không chừng lúc nào đó sẽ có áp lực và cản trở không thể ngờ tới, là người đứng đầu thành phố Yến, phải có tính cách không dễ thỏa hiệp, nếu không khó mà làm nên việc lớn.
– Tỉnh ủy đối với công tác của cậu là khẳng định, nhưng cũng phải chú ý đoàn kết đại đa số đồng chí, phải dân chủ, đừng nên độc đoán.
Diệp Thạch Sinh nói đạo lý lớn trước, sau đó chuyển đề tài, lại nói:
– Nhưng mà tình hình cụ thể phải phân tích cụ thể, đối với chuyện đồng chí Hạ Tưởng đảm nhiệm chức vụ bí thư quận ủy quận Hạ Mã, với bản thân tôi mà nói, cho rằng là một lần điều chỉnh có ý nghĩa. Tôi cũng không tiện can thiệp quá nhiều vào công việc của Thành ủy thành phố Yến, nhưng chuyện quận Hạ Mã liên quan trọng đại, nếu như Thành ủy thành phố Yến có khó khăn, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh cũng sẽ dốc sức ủng hộ.
Diệp Thạch Sinh không muốn làm không tốt để người khác nói, ngụ ý là nếu như Trần Phong đề xuất, Tỉnh ủy có thể ra mặt chỉ đạo công việc của Thành ủy.
Bình thường nói đến Thành ủy cũng không muốn Tỉnh ủy nhúng tay vào công việc cụ thể, ai cũng muốn mình làm chủ, nhất là đối với cấp phó tỉnh của thành phố Yến mà nói, càng không muốn Tỉnh ủy khoa tay múa chân. Nhưng giống như lời nói vừa rồi của Diệp Thạch Sinh, tình hình cụ thể phân tích cụ thể, lúc này cần mượn lực lượng Tỉnh ủy để tạo áp lực cho các ủy viên thường vụ khác, Trần Phong liền gật đầu đồng ý:
– Hy vọng Bí thư Diệp đến Thành ủy thị sát công tác, đề xuất ý kiến quý giá đối với công việc trước mắt của Thành ủy.
Diệp Thạch Sinh do dự một chút, không ngờ Trần Phong trực tiếp mời ông đến Thành ủy thị sát công việc, ông vốn dự định để Phạm Duệ Hằng ra mặt, bởi vì dù sao ông cũng vừa nhận được điện thoại của Lan Thành, liền lên giọng đến thành phố Yến chống lưng cho Trần Phong, có phải có chút quá rõ ràng bênh vực Hạ Tưởng hay không?
Sau đó nghĩ lại, tỉnh Yến ai không biết Hạ Tưởng là tướng đắc lực của ông, trong thời điểm mấu chốt nếu như ông không chống đỡ, trên miệng Hạ Tưởng không nói, cũng sẽ thất vọng. Nhớ tới Hạ Tưởng đã chịu không biết bao nhiêu áp lực vì điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, chẳng những phải đối diện với sự chèn ép của Thôi Hướng, còn phải tranh luận với Trình Hi Học, đồng thời có biết bao đóng góp to lớn cho thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, đề bạc hắn đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã vốn là ý nên có, chỉ là Ngô gia sinh sự mới dẫn đến cục diện bây giờ, ông không ra mặt trợ uy cho Hạ Tưởng, chẳng phải là ông trước dùng người sau không cần người, không có phong độ và khí phách nên có của người cấp trên?
Diệp Thạch Sinh đã quyết định dứt khoác, nói:
– Được, cậu hãy sắp xếp thời gian cụ thể, càng nhanh càng tốt.
Trần Phong thăm dò được Diệp Thạch Sinh vẫn có thái độ ủng hộ Hạ Tưởng, cũng thể hiện khẳng định đối với những gì hắn đã làm, liền vô cùng yên tâm, nói:
– Xin Bí thư Diệp chú ý hướng đi của người cá biệt ở Tỉnh ủy, sau lưng sự kiện của Hạ Tưởng, theo phỏng đoán, Phó Tiên Phong đã đóng vai xấu.
Trần Phong đã nói ra ảnh hưởng bất lợi mà toàn bộ sự việc mang đến cho thành phố Yến, kể cả kết luận Phó Tiên Phong sẽ trở thành người được lợi lớn nhất cũng đã nói ra.
Diệp Thạch Sinh khẽ cười:
– Cách đấu của Phó gia và Ngô gia, người vô tội gặp tai hoạ…tuy nhiên cho dù biết Phó Tiên Phong ra tay sau lưng, cũng tìm không được chứng cớ, nếu không đã có thể gậy ông đập lưng ông rồi.
Trong lúc đang nói chuyện, Ma Thu lại từ bên ngoài thông báo:
– Bí thư Diệp, Trưởng ban Mai đến.
Diệp Thạch Sinh và Trần Phong nhìn nhau, hai người không hẹn mà cùng nghĩ thầm, chắc chắn lại là Hạ Tưởng kinh động đến Mai Thái Bình, một Ngô gia một Phó gia còn chưa đủ náo nhiệt, giờ lại đến thêm một Mai gia.
Mai Thái Bình sau khi đi vào, nhìn thấy Trần Phong cũng có mặt, liền khẽ gật đầu với Trần Phong, sau đó nói với Diệp Thạch Sinh:
– Bí thư Diệp, Hạ Tưởng đã xin nghỉ bệnh, có phải vì chuyện hội nghị thường vụ Thành ủy không có thông qua bổ nhiệm hay không? Đúng lúc bí thư Trần cũng ở đây, có phải nên nói xem vấn đề xảy ra ở đâu hay không? Tôi hỏi Hạ Tưởng, hắn không chịu nói, đã thu dọn đồ về nhà rồi, chàng trai tốt biết bao, lúc đi lại cô đơn như vậy, hắn đã làm nhiều công việc cho tỉnh Yến và thành phố Yến, chúng ta cứ buông tay mặc kệ như vậy, sao có thể xứng đáng với hắn?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |