Quan Trường – Quyển 5

Phần 15

Hạ Tưởng ngạc nhiên, chuyện này là sao, cái gì “Hạ Tưởng giận dữ, Phong Lợi lên đường”, chuyện này bị truyền lệch lạc quá rồi, nhưng sự tình chân tướng lại không thể giải thích rõ ràng, đành phải ậm ờ cho qua.

Cho dù như thế nào, bữa tiệc coi như thành công, mọi thứ suôn sẻ, Hạ Tưởng cũng thuận lợi mọi bề, làm cho trong lòng mọi người có tình cảm tốt đẹp, để lại ấn tượng thông minh, hòa nhã, không lên mặt, làm cho Cổ Ngọc phục sát đất. Trước đây ở văn phòng tổ lãnh đạo còn chưa thấy Hạ Tưởng như thế nào, cũng không thấy hắn được nhiều người hoan nghênh, bây giờ tới thành phố Bảo rồi mới thấy được Hạ Tưởng phát huy sở trường bản lĩnh hơn người, trước mặt các cán bộ lãnh đạo cấp dưới của thành phố, Cử chỉ khéo léo, được kính trọng mà không kiêu ngạo, nói chuyện ôn hòa, không vội vàng không hấp tấp làm cho người ta có cảm giác nho nhã lễ độ.

Cổ Ngọc thầm nghĩ, Hạ Tưởng thật là làm cho người ta khó lường, luôn toát ra một khía cạnh khác không biết hết, luôn có thể cho người khác kinh ngạc vui mừng. Xem ra, hắn còn nhiều chỗ đáng để học theo.

Hôm sau, Hạ Tưởng đem những điều mắt thấy tai nghe trong khảo sát và trong suy nghĩ, cùng với tài liệu trực tiếp có được sửa sang lại thành đề án hoàn chỉnh, fax cho Vệ Tân, để Vệ Tân có trọng tâm mà nói chuyện với Mike. Rất nhanh Vệ Tân phục đáp rằng, Mike cuối tuần có thời gian rảnh, nói thành phố Bảo nhanh chóng gửi thiệp mời.

Hạ Tưởng đem tin này nói cho Khâu Tự Phong, Khâu Tự Phong cũng không biết nói gì hơn, vừa lúc không người xung quanh. Hắn liền nói giỡn:

– Tôi mà có em gái, nếu nó mà thích cậu, cho dù không có danh phận, tôi cũng không ngăn cản nó, đáng tiếc. Tôi chỉ có một chị gái.

Hạ Tưởng bèn nhớ tới sự lợi hại của chị Khâu Tự Phong, không khỏi giật mình một cái, vội vàng nói:

– Đừng nói bậy, tôi là người tốt, ai giống như anh thích câu chị em người khác. Được rồi, tôi phải quay về thành phố Yến, còn có công việc cần xử lý ở thành phố Đan Thành.

Khâu Tự Phong hết hồn, vội hỏi:

– Cậu biết được cái gì vậy? Có phải Mai Hiểu Lâm nói xấu gì tôi phải không?

Hạ Tưởng thấy Khâu Tự Phong tưởng rằng mình biết được chuyện xấu trước kia của y, không khỏi cười ha hả:

– Nói xấu cái gì? Chuyện gì anh làm qua tự trong lòng mình biết rõ, cũng đừng hỏi tôi.

Nói xong, cũng không đếm xỉa Khâu Tự Phong vặn vẹo, hắn ưỡn ngực bước đi, chỉ để lại cho Khâu Tự Phong một cái bóng nghênh ngang.

Trên đường trở về, Cổ Ngọc thỉnh thoảng lại nhìn lén Hạ Tưởng vài lần, muốn nói cái gì lại không mở miệng. Rốt cục sau khi Cổ Ngọc nhìn lén nhiều lần, Hạ Tưởng không kìm nổi :

– Cổ Ngọc, em có chuyện muốn nói thì mở miệng, đừng có úp úp mở mở, em là người luôn nhanh mồm nhanh miệng mà?

– Em sợ là nói ra làm cho tổn thương lòng tự ái của anh.

Ở trước mặt Hạ Tưởng, Cổ Ngọc bớt đi phần kính nể đối với thượng cấp, với một thái độ bình đẳng tự nhiên. Hạ Tưởng cũng không thèm để ý. Hắn cũng biết ở trước mặt Cổ Ngọc, hắn không có uy quyền gì nhiều. Hơn nữa, hắn cũng không có thói quen cố làm ra vẻ.

– Không sao đâu, nếu có thì sửa nếu không thì miễn, anh không phải con nít, hở chút là động chạm tự ái.

Hạ Tưởng quay đầu nhìn Cổ Ngọc liếc mắt cười một cái.

Trong lúc vô ý, vừa lúc Cổ Ngọc hơi xoay người, chồm người qua lấy tài liệu trên bảng điều khiển, ánh mắt Hạ Tưởng lọt đúng vào ở bên trong cổ áo của Cổ Ngọc, chỉ thấy một nửa núi non trong mây, đôi bồ câu trắng muốn xòe cánh, tuyết trắng và hồng phấn xen nhau, mê hoặc vô cùng.

Đương nhiên Hạ Tưởng là người đã từng trải qua những người đẹp cực kỳ, không đến mức chỉ liếc mắt nhìn một cái mà cảm thấy nao núng, nhưng đàn ông khó cưỡng nhất thường không phải sự kích động của thị giác, mà là vừa bị lôi cuốn của thị giác, lại có mùi hương đồng thời hấp dẫn, mà trên người Cổ Ngọc đúng là có hương thơm vừa làm mê hoặc, vừa khiến cho người ta khó có thể tự kềm chế.

Nhất là lúc cổ áo cô ta bị trể xuống, có lẽ là do quần áo trên người chèn ép, một mùi hương hết sức ngây ngất từ ngực cô ta tỏa ra, phớt thẳng qua mủi Hạ Tưởng, Hạ Tưởng nghe hơi một cái, liền sảng khoái trong lòng, suýt nữa kìm không nổi.

Cũng may cố gắng ém mũi lại, mới kềm lại ý muốn hắt hơi.

Cổ Ngọc mặc một chiếc váy liền áo màu vàng nhạt, da thịt lộ ra bên ngoài đều tinh khiết như mỹ ngọc. Có phụ nữ làn da bên ngoài kém, làn da trong người tốt, có phụ nữ làn da bên ngoài tốt, ngược lại trong người kém, mà Cổ Ngọc lại là trong ngoài như một. Hạ Tưởng chỉ thoáng nhìn cũng đã có được kết luận, nét đẹp của làn da Cổ Ngọc, không thua gì Tào Thù Lê, không kém hơn Liên Nhược Hạm, không thua Nghiêm Tiểu Thì.

Làn da Tào Thù Lê trơn mịn mà nhẵn bóng, trắng mà khỏe mạnh. Làn da Nghiêm Tiểu Thì lung linh như thủy tinh, trắng như trong suốt. Làn da Cổ Ngọc săn chắc mà mịn màng, trắng mà mê người. Đúng, mê người không phải bởi vì Cổ Ngọc trắng nhất, cũng không phải bởi vì làn da Cổ Ngọc bóng láng nhất, mà là có sức sống nhất, có niềm vui nhất. Hạ Tưởng thậm chí có thể tưởng tượng làm da cô ta căng mọng kinh người, hẳn là chạm vào như ngọc, ướt át dịu mát. Cái làm cho người ta say mê nhất chính là, trên người cô lúc nào cũng có làn hương, giống như theo làn da bên trong phát ra, đó mới là làm cho đàn ông hấp dẫn khó quên nhất.

Cổ Ngọc phát hiện ánh mắt Hạ Tưởng, lại làm như không có việc gì mà ngồi thẳng người, tinh nghịch cười:

– Thật ra em muốn nói là, lúc đầu em rất tò mò về anh, cũng rất tôn trọng, nhưng qua tiếp xúc em cũng phát hiện, anh cũng là một người đàn ông bình thường, có lẽ có một ít ưu điểm mà đàn ông khác không có, nhưng khuyết điểm chung cùa những đàn ông khác, anh cũng không thiếu cái nào.

– Ý của em là chỉ anh mới rồi vô tình nhìn vào cổ áo của em?

Hạ Tưởng cũng tự nhiên, trực tiếp nói ra.

– Đúng, không sai chút nào

Cổ Ngọc tức giận bất bình nói,

– Còn nữa, lúc anh đi thành phố Bảo, vừa lên xe liền lộ ra bản chất, cái mũi cứ hỉnh hỉnh không ngừng. Em mới biết, hèn gì anh cố ý kêu em cùng đi công tác chung, hoá ra trong lòng anh có mưu mô, có chủ ý xấu.

Hạ Tưởng không thể không kêu oan :

– Em nếu ở tổ lãnh đạo công tác, phải theo sự phân công của anh mà công tác, trên người em có mùi hương, anh không ngửi cũng phải ngửi. Anh không trách em cố ý dụ dỗ người khác là may rồi, em còn trách anh là sao? Còn nữa, vừa rồi em xoay người lấy đồ, anh chỉ muốn nhắc em phải thắt dây an toàn, trong lúc vô ý thấy được núi đồi trong mây, lỗi không phải cố ý, em lại nói thành cố ý, rõ ràng là em có lòng nghi ngờ quá nặng!

Cổ Ngọc tức giận quá xá, trừng mắt nhìn Hạ Tưởng:

– Đồ mặt dày, ăn gian rồi còn làm bộ, về nhà em méc ông nội, không đi làm nữa, đỡ phải bị anh ăn hiếp.

– Được rồi, được rồi, đừng làm nũng như con nít nữa, tự người em có mùi thơm đặc biệt, anh là bị động bị mùi hương nhập vô, cũng như vừa rồi tuyệt không phải cố ý nhìn em. Trên thực tế anh cũng không có tệ như vậy, phải không? Em cũng đừng nghĩ nhiều, hay là nói về hiện trạng nhà máy ô tô Vạn Lý.

Hạ Tưởng vừa vuốt vừa xoa, hắn bây giờ là đàn ông đã kết hôn, bên cạnh còn có ba người phụ nữ đều có thể dỗ được, kể cả Liên Nhược Hạm thích làm khó hắn mà cũng dễ như trở bàn tay, đối phó với người dễ tính như Cổ Ngọc lại càng dễ hơn.

Hạ Tưởng vừa nói, Cổ Ngọc quả nhiên nghe lời, lập tức quên đi khó chịu vừa rồi, bèn nói về tình trạng nhà máy ô tô Vạn Lý.

Vì có thế mạnh của Cổ Ngọc tham gia, nhà máy ô tô Vạn Lý sau khi được đầu tư, mà thay đổi chiến lược chỉ sản xuất xe tải nhỏ và xe bán tải, bắt đầu chuyển qua sản xuất kiểu xe CUV, đồng thời mang danh là Người Chiến Thắng, thiết kế Người Chiến Thắng tham khảo kiểu dáng của các danh hiệu nổi tiếng nước ngoài, và cải tiến để thích hợp với thẩm mỹ của người trong nước. Cổ Ngọc rất thích vẻ ngoài của Người Chiến Thắng, nhưng sau khi đưa ra thị trường thì niềm tin không mạnh lắm.

– Thị trường loại xe đi chơi, phù hợp với người thành thị sau giờ làm việc muốn thư giãn, trong lòng muốn du sơn ngoạn thủy, vừa muốn có cảm nhận khi điều khiển một xe sang trọng lại muốn có nhiều chức năng của một xe thể thao, đồng thời lại chú trọng tiết kiệm nhiên liệu, chắc chắn sẽ được hoan nghênh. Bây giờ tâm lý con người đầy mâu thuẫn, vừa muốn công tác lại muốn thư giãn, vì vậy mà xe CUV ra đời, vừa thoải mái như một kiểu xe sang trọng, kinh tế, lại có đặc điểm nhiều công năng và mạnh mẽ như một xe thể thao việt dã, chính là phù hợp với đặc điểm của con người hiện đai

Hạ Tưởng dùng tính thích ứng mà củng cố niềm tin cho Cổ Ngọc.

Cổ Ngọc giương đôi mắt tò mò mà nhìn Hạ Tưởng:

– Hình như cái gì anh cũng biết một chút, kỳ lạ, em lại hơi bái phục anh rồi

Trước sự sùng bái vô tư kiểu con nít của Cổ Ngọc, Hạ Tưởng không để ý tới ánh mắt ngạc nhiên của cô, còn nói:

– Điều kiện căn bản của Nhà máy ô tô Vạn Lý không tồi, rất có triển vọng, tầm nhìn của em rất hay, lựa chọn nhà máy ô tô Vạn Lý, là một nước cờ tốt. Thị trường xe CUV sau khi đạt được thành công, thì có thể đem đề tài thảo luận về phân xưởng linh kiện vào lịch công tác, thế nào?

Cổ Ngọc.”Ừ” một tiếng, mỉm cười:

– Đâu phải tầm nhìn của em tốt đâu, chứ không phải nghe theo ý của anh sao, nếu xe CUV không thành công, em sẽ hỏi tội anh?

– Ý của anh là ý kiến hay, nếu không thành công, là vấn đề của người thực hành, chứ không phải là kế sách của anh không tốt.

Hạ Tưởng đanh đá mà phủi hết trách nhiệm.

– Thiệt không có trách nhiệm gì, vậy mà là một người đàn ông sao, sao anh không nói, “cùng lắm thì đem cô gán cho tôi là được rồi”, anh nghĩ rằng em thật muốn anh hay sao?

Cổ Ngọc lỡ lời, nói ra khỏi miệng mới cảm thấy có chút đường đột, không khỏi sắc mặt đỏ lên, xoay đầu ra ngoài cửa sổ, không dám nhìn Hạ Tưởng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Người lạ ơi, các em không bằng vợ anh - Tác giả The Kid
Đại là giám đốc của một công ty lớn, anh đã kết hôn và có cuộc sống hạnh phúc bên cô nàng luật sư tên Trinh. Anh là người tài giỏi, không những thế, anh còn nổi tiếng là người đào hoa khi có nhiều cô gái để ý anh, nhưng anh chỉ chung thủy với một mình vợ anh thôi. Buổi sáng hôm đó, Đại có hẹn đi ăn sáng với cô nàng đối tác xinh đẹp tên Anna. Anna là Việt kiều Mỹ, cô là đối tác thân thiết lâu năm của Đại. Lúc đang ngồi ăn, Đại vô tình làm đổ nước lên ngực của Anna. Đại xin lỗi và lấy khăn lau chỗ ngực Anna. Anna...
Phân loại: Truyện nonSEX
Dương Thần – Quyển 16
Vừa hỏi xong, Dương Thần liền cảm thấy có chút hối hận, quả nhiên trong ánh mắt của Lạc Trầm đã lộ ra vẻ nghi ngờ. Đại quản gia, Tiêu Chỉ Tình là trọng phạm, do hội trưởng lão của chúng tôi quản lý, chuyện này gia chủ cũng biết, ông cũng rất rõ mà, hôm nay cố chấp muốn gặp mặt cô ta, đây có thật sự là ý của gia chủ không? Dương Thần tỏ ra nghiêm nghị, mặt không hề biến sắc. Trưởng lão Lạc Trầm, câu này của ông có ý gì đây, tôi chẳng qua chỉ là hy vọng không gây phiền hà đến gia chủ mà thôi, nếu ông đã...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lăng Tiếu – Quyển 19
Lăng Tiếu không rõ Lăng Bác vì cái gì nói như vậy, nhưng cũng phụ họa gật đầu. Hắn rất hiểu, nội bộ Thiên Long Môn bây giờ đang chia năm xẻ bảy. Ngươi có phải cảm thấy những lão gia hỏa chúng ta không dùng được không? Không có ra mặt giúp Lăng Thần xử lý bọn chúng? Lăng Bác lại hỏi. Lăng Tiếu trầm mặc xuống, không có phát biểu ý kiến của mình. Đây là đại sự, còn chưa tới phiên hắn giơ tay chỉ trỏ, hắn còn chưa có tư cách này. Lăng Bác thở dài, nói: Tộc của ta mặt ngoài nhìn là đệ nhất đại gia tộc của Thiên Long...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng