Quan Trường – Quyển 5

Phần 16

Hạ Tưởng lắc đầu cười, thật ra tính tình Cổ Ngọc rất hiền lành, dịu dàng lại điềm tĩnh, là một cô bé không tệ.

Chỉ có điều không rõ với tính cách của cô ấy không giống như người có đầu óc kinh doanh, mà lại có thể kiếm lời được bộn tiền trong nghề ngọc thạch, kể cũng lạ. Có khi con người có những mặt phức tạp, không nhất định phải là người khôn khéo mới có thể kiếm được tiền nhiều.

Trở về thành phố Yến, Phương Cách và Vương Lâm Kiệt cũng đã trở về từ chuyến công tác ở thành phố Đan Thành, hai người trình cho Hạ Tưởng một bảng báo cáo tỉ mỉ về nhà máy rượu Tương Đài ở thành phố Đan Thành. Hạ Tưởng xem kỹ, so với tình hình mà hắn hiểu biết cũng không sai biệt lắm, thầm nghĩ rằng kỳ thật rượu Tương Đài, bất luận là cơ sở vật chất, hay công nghệ sản xuất, cũng như tay nghề công nhân, cái gì cũng không thiếu, cái thiếu chính là một lãnh đạo có tư duy kinh tế thị trường mạnh mẽ, và có dũng khí dám phá rào.

Ngày hôm sau, Hạ Tưởng đã đem đề nghị về bước tiếp theo thay đổi chế độ xí nghiệp của thành phố Đan Thành và thành phố Bảo đệ trình cho Tống Triều Độ xem. Tống Triêu Độ xem xong lập tức báo cho Phạm Duệ Hằng, buổi chiều cùng ngày Phạm Duệ Hằng phê trên mặt chỉ thị:

– Ý tưởng rất tốt, mời bí thư Diệp cho ý kiến.

Tống Triều Độ và Phạm Duệ Hằng đều có tâm tư giống nhau, trong sự vui mừng đều không hẹn mà cùng nghĩ, Hạ Tưởng là người rất có khả năng.

Diệp Thạch Sinh xem xong, trong lòng bèn quyết định. Biết Hạ Tưởng quả nhiên không phụ sự phó thác của mình, từ đầu đến cuối hắn cũng vì bước tiếp theo của thay đổi chế độ mà hao tâm tổn sức, nghĩ rằng Hạ Tưởng vẫn là một cấp dưới tin cậy, chỉ làm không nói, cuối cùng ở thời điểm mấu chốt có thể đem niềm vui bất ngờ, trong lòng ông ta chuyển Hạ Tưởng qua danh sách loại cán bộ hoàn toàn có thể trọng dụng nhất.

Trong mắt Diệp Thạch Sinh thì cán bộ có bốn loại: thứ nhất loại là không nói không làm, ở trong cơ quan như người vô hình, bình thường chuyện tốt nhớ không nổi hắn, chuyện xấu cũng không tới phiên hắn, trên cơ bản nhân vật này có thể có mà cũng có thể không. Loại thứ hai là chỉ nói không làm, cán bộ như vậy chỉ làm các văn bản bên ngoài, lời nói văn hoa trên cửa miệng nói rất hay, nhưng thật sự làm được rất ít, hễ lãnh đạo giao cho nhiệm vụ, cho dù mức độ hoàn thành như thế nào, báo cáo công tác chắc chắn là bóc phét hết trang này đến trang khác. Loại thứ ba là vừa nói vừa làm, cán bộ loại này đều có năng lực nhất định, cũng có thể hoàn thành không ít nhiệm vụ khó khăn, nhưng thích nhất lại là yêu cầu điều kiện, kê ra khó khăn, thích tuyên truyền. Loại thứ tư chính là chỉ làm không nói, Diệp Thạch Sinh mặc kệ người khác thích cán bộ dạng gì, dù sao ông ta cũng yêu thích nhất chính là nhân tài vùi đầu làm việc, làm ra thành tích lại không ưa tuyên truyền, chỉ yên lặng hiến tặng không cần hồi báo, chính là loại hình giống như Hạ Tưởng!

Đương nhiên, Diệp Thạch Sinh không biết là, Hạ Tưởng không hoàn toàn là kiểu chỉ làm không nói. Hắn cũng có khi chỉ làm không nói, nhưng cũng có khi vừa làm vừa nói, lúc nào thì vùi đầu khổ làm, lúc nào thích hợp cũng tuyên truyền một chút, để cho người khác biết công lao của hắn, chỉ là tùy thời cơ thích hợp. Sự thông minh của Hạ Tưởng, Diệp Thạch Sinh không hoàn toàn hiểu hết được.

Diệp Thạch Sinh suy nghĩ một hồi, liền đề bút ở báo cáo phê chuẩn chỉ thị: “Đồng ý, các ban ngành liên quan của thành phố Đan Thành và thành phố Bảo chấp hành theo văn bản này, Diệp Thạch Sinh!”

Phần sau chữ kí là một dấu chấm than, biểu thị cho sự tán thành khẳng định của Diệp Thạch Sinh. Hơn nữa giọng điệu phê chỉ thị của ông ta hoàn toàn là kiểu mệnh lệnh. Tương đương với việc đem báo cáo của Hạ Tưởng nâng lên ngang với danh nghĩa của tổ lãnh đạo, do vậy đặt Hạ Tưởng gần với vị trí thực tế Tống Triêu Độ ở tổ lãnh đạo.

Sau khi phê chỉ thị, Diệp Thạch Sinh cảm giác dường như còn chưa hết ý, liền lấy điện thoại gọi cho Tiền Cẩm Tùng.

Sau khi Tiền Cẩm Tùng nhận được chỉ thị, lại lập tức gọi điện thoại cho Hạ Tưởng, kêu hắn đi gặp mặt bí thư Diệp báo cáo công tác. Khi Hạ Tưởng nhận được điện thoại Tiền Cẩm Tùng, cũng là lúc vừa mới cùng Phạm Tranh phác thảo bài viết. Hơn nữa hắn cũng viết xong một bài luận phản bác, đề tài là “luận về tính nguy hại của lý luận suông”, từ chính diện và phản diện nêu ví dụ, đối với tiếng nói hoài nghi điều chỉnh kết cấu sản nghiệp hiện nay bày tỏ sự bất mãn kịch liệt, cũng nói bóng gió mà vạch ra có những người e sợ cho thiên hạ không loạn, đều không phải xuất phát từ mục đích tiến hành biện luận học thuật, mà là có mục đích mờ ám, thậm chí là vì bản thân.

Bài luận của Hạ Tưởng so với bài văn của nhóm người phản bác đầu tiên của Nghiêm Tiểu Thì, có thể nói lập luận sắc sảo hơn. Chẳng những biện luận trình bày ra việc thi hành điều chỉnh kết cấu sản nghiệp ở tỉnh Yến tới nay triển vọng tốt đẹp, còn triển vọng bước tiếp theo thay đổi chế độ đối với dân chúng bình thường đều được hưởng lợi, có thể nói Hạ Tưởng dốc hết tâm huyết mà làm. Bởi vì Hạ Tưởng đã sớm đoán được sau khi hắn báo cáo kế hoạch điều chỉnh kết cấu sản nghiệp bước thứ hai, Diệp Thạch Sinh chắc chắn ngay sau đó sẽ yêu cầu hắn phải có loạt bài văn phản bác thứ hai.

Chỉ có điều không ngờ là, Diệp Thạch Sinh làm việc nhanh như vậy, thông qua Tiền Cẩm Tùng kêu mình đi báo cáo công tác, kỳ thật là có chỉ thị khác, cũng chứng tỏ, Diệp Thạch Sinh thật đúng là nóng vội .

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Cổ nhân cho rằng vạn sự vạn vật đều hiển hiện ra thành “tượng”. “Tượng” ở đây chính là tượng trong bao la vạn tượng. Bởi thế, mới có câu “vật sinh hữu tượng, tượng sinh hữu số.” Quẻ tượng cổ trên nắp quan tài cực kỳ phức tạp khó dò, nhưng xét về đại thể thì cơ bản giống với quẻ tượng tôi đang nghiên cứu, chẳng qua là suy diễn sâu hơn, bí ảo hơn mà thôi. Tôi chăm chú quan sát một hồi lâu không nói gì, đến khi bọn Shirley Dương lên tiếng hỏi, mới giật mình sực tỉnh, đọc cho cả bọn nội dung khắc ở mặt bên trong nắp quan tài: “Chấn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Mắt Biếc
Những ngày thiếu Hà Lan là những ngày buồn tẻ. Tôi chẳng đi chơi đâu. Suốt ngày tôi chúi mũi vào ôn tập. Ôn tập chán, tôi lục lọi rương sách ông tôi để lại, lôi truyện Tàu ra đọc giải sầu. Truyện Tàu chán ngắt. Trương Phi, Hàn Tín chỉ mải đánh nhau, chẳng yêu iếc và mong nhớ như tôi. Trong cả kho sách của ông tôi, tôi chỉ chấm mỗi chuyện Phạm Lãi mê nàng Tây Thi giặt lụa. Chuyện Phạm Lãi an ủi tôi rất nhiều. Xa cách người yêu hai mươi năm, khi gặp lại, tóc đã hoa râm mà lòng không thay đổi. Tôi chỉ xa cách Hà Lan hơn một tháng...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Miêu Nghị – Quyển 21
Miêu Nghị nói: Đừng vòng vo nữa, sẽ cho ngươi một giải thích vừa lòng, ta sẽ không lấy mạng nhỏ của mình ra đùa. Nam nhân lật tay lại, một khối lệnh bài thải ngọc cực kỳ hiếm thấy đặt trên bàn, móc một khối ngọc điệp ra đánh pháp ấn vào đẩy tới trước mặt Miêu Nghị cho hắn thẩm tra đối chiếu. Lệnh bài thải ngọc đưa ra, Miêu Nghị và Vân Tri Thu mí mắt co giật. Đây là ngọc điệp quan chức chỉ có đại thần trong triều đình mới có tư cách sử dụng, ít nhất từ đẳng cấp Hầu gia trở lên mới có, thân phận thật sự của đối...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng