Quan Trường – Quyển 5

Phần 18

Thật ra trước khi mở miệng, trong lòng Diệp Thạch Sinh thoáng qua một tia áy náy, thậm chí còn tự hỏi trong lòng một câu, có cần thúc ép Hạ Tưởng nhanh quá hay không? Gánh nặng Tổ lãnh đạo gần như đặt hết trên một vai mình hắn, hắn mới chừng đó tuổi, có thể gánh nổi hay không? Tuy nhiên nghĩ lại Hạ Tưởng quả thật cũng tài hoa hơn người, thì cho rằng người giỏi chịu cực, dù sao không sợ Hạ Tưởng làm nhiều, chỉ cần hắn có thể làm tốt, càng chứng minh hắn có khả năng, là người cán bộ có thể phó thác trọng trách.

Hạ Tưởng sớm có chuẩn bị, đem ra ba bài viết, kính cẩn giao cho Diệp Thạch Sinh, nói:

– Sau khi từ thành phố Bảo trở về, tôi liền suốt đêm thảo bài, đồng thời lại kêu Phạm Tranh, Nghiêm Tiểu Thì mỗi người viết một bản, vừa mới tổng hợp trong tay đây, còn chưa kịp trình cho tổ trưởng Cát xem qua, vừa hay ngài hỏi, xin mời Bí thư Diệp phê bình chỉ bảo thêm.

Diệp Thạch Sinh ghìm nén niềm vui trong lòng, Hạ Tưởng thật như là mưa đúng lúc, mọi chuyện đều làm xong trước thời hạn. Có thể nói từ lúc ông ta và Hạ Tưởng tiếp xúc tới nay, mọi việc Hạ Tưởng đều lo nghĩ vô cùng chu đáo, thậm chí còn chuẩn bị đầy đủ hơn so với dự đoán.

Diệp Thạch Sinh từ khi bước vào quan trường trong mấy năm nay, đây là lần đầu tiên tán thưởng một người tự đáy lòng, không hề có một chút thành kiến nào.

Sau khi ông ta xem kỹ hết ba bài văn, rốt cuộc không kiềm được sự kích động trong lòng, vỗ bàn đứng lên khen:

– Văn hay, giải thích đúng, phản bác được lắm! Hạ Tưởng, bài văn phản bác của cậu chính xác lắm, sắc bén. Bài văn của Nghiêm Tiểu Thì nhẹ mà châm chích, công thủ bài bản, kín đáo cẩn thận, làm cho người ta không bắt được sai lầm. Bài văn của Phạm Tranh có cương có nhu, bên trong sự hàm súc, lại có không ít tính triết lý sâu xa. Các bài văn của ba người đều có đặc sắc riêng, cùng phát lên một lượt, chắc chắn là một âm thanh không thể bỏ qua!

Diệp Thạch Sinh đang bị bài báo trên Nhật báo quốc gia và Nhật báo tỉnh Yến chọc tức đến gan ruột phát hỏa, nhưng ông ta lại không am hiểu viết văn, nếu không thật tình muốn tự mình xách bút ra trận, để luận chiến trực diện với những chuyên gia ngang ngược chỉ trích điều chỉnh kết cấu sản nghiệp. Lần trước ba bài luận văn của tổ lãnh đạo sau khi đăng tải, tuy rằng cũng khơi dậy một số hiệu quả phản kích nhất định, nhưng mức độ hơi yếu, không tạo được hiệu ứng chấn động, còn bị một ít chuyên gia chỉ trích là văn viết cho học sinh tiểu học, nắm bắt không được điểm mấu chốt, nói không đến trọng điểm. Nếu không phải Hạ Tưởng đã sớm nói trước là chiêu phản kích thứ nhất này chỉ chiêu thăm dò trước khi hành động, là để kẻ địch tưởng là điểm yếu, cố tình xông vào, ông ta đã mắng cho Cát Sơn một trận, chỉ trích y làm việc bất lợi.

Diệp Thạch Sinh không thể so với Hạ Tưởng, Hạ Tưởng chỉ là trưởng phòng tổ lãnh đạo, dư luận có công kích cũng không đụng đến hắn. Diệp Thạch Sinh là Bí thư Tỉnh ủy, bất kỳ bài báo nào hoài nghi đến điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, đều coi như giáp mặt chỉ trích ông ta sai lầm, làm mất mặt của ông ta, nhất là tính tình ông ta mềm yếu, cảm giác như có mũi nhọn luôn chĩa vào lưng, hận không thể một cú điện thoại miễn nhiệm chức vụ tổng biên tập Nhật báo tỉnh Yến.

Nhưng trên chính trường có nhiều sự việc, không thể muốn thế nào thì được thế đó. Cho dù ông ta là Bí thư Tỉnh ủy, cũng không có thể muốn làm gì thì làm ở tỉnh Yến. Cho dù Cao Thành Tùng khi nắm quyền danh tiếng có một không hai, cũng không thể khống chế từng ban ngành, từng ủy viên thường vụ trong tỉnh Yến. Tổng biên tập Nhật báo tỉnh Yến không có lỗi lớn, bài báo phát biểu hoài nghi điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, dù sao là được từ ban Tuyên giáo tỉnh ủy gợi ý, Bí thư Tỉnh ủy là chủ khảo về ý thức chính trị nhưng cũng không thể chỉ đạo cụ thể công tác cho Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, nói là ở Nhật báo tỉnh Yến có bài báo phát biểu không thỏa đáng. Nếu làm như vậy, sẽ bị miệng người đàm tiếu, làm cho người ta cảm giác Bí thư Tỉnh ủy như hắn quá nhỏ mọn, chỗ nào cũng thích nhúng tay, sự việc gì cũng phát biểu ý kiến.

Hơn nữa Diệp Thạch Sinh lại rất quý trọng danh tiếng!

Hơn nữa Diệp Thạch Sinh cũng biết rõ ràng, nếu thật ông ta làm như vậy, ở ngoài mặt Mã Tiêu bằng lòng, bên trong chưa chắc sẽ nghe theo. Mã Tiêu có hậu thuẫn chống đỡ, trước đây lại có bài báo phát biểu trên nhật báo quốc gia, y cũng có đủ dũng khí tiếp tục thi hành sách lược của y tại tỉnh Yến.

Diệp Thạch Sinh lại không muốn cấp trên có ấn tượng là ông ta lòng dạ hẹp hòi không rộng rải, trên bình diện của Bí thư Tỉnh ủy, phải có tầm nhìn bao quát toàn tỉnh, cũng cần có ý chí bao dung khắp tỉnh. Tổng hợp lại suy xét, vẫn là biện pháp phản kích lại luận điểm cùng tạo thêm thành tích thực tế để chứng minh mà Hạ Tưởng đề xuất là thích hợp nhất.

Hôm nay vừa thấy được kế hoạch của Hạ Tưởng về bước tiếp theo thay đổi chế độ ở thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, hắn lại đưa ra bài báo phản bác đợt thứ hai, chất lượng so với lần trước cao hơn rất nhiều lần, nhất là bài viết của Hạ Tưởng, thẳng thắn sảng khoái, chừng như nói hết ra suy nghĩ trong lòng Diệp Thạch Sinh, mắng hết ra những lời mà Diệp Thạch Sinh muốn mắng mà mắng không ra lời, bảo sao mà Diệp Thạch Sinh không kìm được niểm vui ?

Diệp Thạch Sinh thích thú đối với Hạ Tưởng, giờ biến thành quý mến, cảm giác như Hạ Tưởng chính là viên tướng đắc ý nhất cũng là nhất đắc lực mà từ khi hắn vào chính trường tới nay từng thấy.

Diệp Thạch Sinh khen hết ba bài báo, thấy Hạ Tưởng nhỏm dậy, muốn nói vài câu khiêm tốn, bèn khoát tay chặn lại:

– Những lời khách sáo không cần phải nói, cậu chờ một chút, tôi chỉnh lại vài chỗ, rồi lập tức đem cho đăng tải.

Hạ Tưởng liền lặng im không nói, cung kính đứng chờ bất động.

Diệp Thạch Sinh trong sự phấn khích, vậy mà cũng không ngồi xuống, mà là đứng sửa bản thảo. Ông ta cầm bút đỏ, trên ba bản thảo chấm chấm gạch gạch, khoảng hơn mười phút, mới buông bút, nói:

– Đem bản thảo trực tiếp giao cho Cát Sơn, để anh ta cụ thể sắp xếp. Hạ Tưởng, trọng điểm công tác tiếp theo của cậu chính là thực hiện thành hai dự án lớn tại thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, có gì khó khăn, trực tiếp tới tìm tôi. Ma Thu…

Diệp Thạch Sinh nói chuyện rất nhanh, không để cho Hạ Tưởng có cơ hội nói chuyện, trực tiếp kêu Ma Thu vào:

– Ma Thu, về sau Hạ Tưởng đến báo cáo công tác, bất kể tôi có vội gì, bất kể có ai, đều ưu tiên sắp xếp trước.

Ma Thu chăm chú nhìn Hạ Tưởng một cái, rồi cúi đầu lên tiếng:

– Vâng, tôi nhớ rồi

Hạ Tưởng biết rằng, sự tin cậy của Diệp Thạch Sinh đối với hắn lúc này đã đạt tới mức độ trước nay chưa từng có.

Rời khỏi văn phòng Diệp Thạch Sinh, Hạ Tưởng lại đến ngay văn phòng Phạm Duệ Hằng, báo cáo công tác cho Chủ tịch Phạm. Phép tắc cần thiết thì phải nghiêm chỉnh, mặc dù quan hệ cá nhân giữa hắn và Phạm Duệ Hằng có thân mật hơn, nhưng một khi gần gũi với Diệp Thạch Sinh, cũng nên kịp thời biểu lộ cho Phạm Duệ Hằng mới tốt.

Thái độ của Phạm Duệ Hằng đối với việc Hạ Tưởng gần gũi Diệp Thạch Sinh, cũng trân trọng và lạc quan. Lần trước khi sinh nhật Phạm Tranh, Hạ Tưởng và Tống Triêu Độ cùng nhau tới nhà Phạm Duệ Hằng dự tiệc, xem như công nhận hợp tác quan hệ với nhau. Hơn nữa hiện tại Hạ Tưởng và Phạm Tranh quan hệ tốt lắm, sự quan hệ gắn bó giữa hai người còn hơn cả sự mong mỏi của Phạm Duệ Hằng. Tuy nhiên cũng bởi vì Phạm Tranh luôn nhắc lên Hạ Tưởng, ngược lại càng khiến Phạm Duệ Hằng ấn tượng đối với Hạ Tưởng.

Kỳ thật ngay từ đầu, trong lòng Phạm Duệ Hằng đối với Hạ Tưởng cũng đề phòng và lợi dụng, nhưng sau khi trải qua hợp tác mới phát hiện, Hạ Tưởng đối nhân xử thế khôn khéo hơn so với ông ta dự kiến, cũng rất thực tế. Sau khi trải qua một loạt sự kiện, Phạm Duệ Hằng tỉnh táo mà ý thức rằng, hợp tác với Hạ Tưởng thì thực tế hơn so với đối đầu cùng hắn, cũng có lợi hơn. Hơn nữa Hạ Tưởng cũng có ý nguyện muốn kết thân với mình, lại quan hệ thắm thiết cùng Phạm Tranh. Nên dù là công hay tư, ông ta đều không có lý do gì mà không bồi dưỡng Hạ Tưởng thành người của mình.

Việc gần gũi giữa Hạ Tưởng và Diệp Thạch Sinh, đối với lợi ích của Phạm Duệ Hằng cũng không tổn hại gì, bởi vì Diệp Thạch Sinh cũng không phải một bí thư thích nắm hết quyền hành, về mặt bồi dưỡng người dưới quyền, Diệp Thạch Sinh cũng có chừng mực. Phạm Duệ Hằng không có lý do gì không phối hợp trong công tác với Diệp Thạch Sinh, dù sao Diệp Thạch Sinh cũng gần đến giới hạn rồi, trừ khi có thăng chức thêm một bậc, nếu không hai ba năm sau, ông ta đạt tới hạn tuổi của một cán bộ cấp tỉnh.

Khi quan điểm chủ yếu đã xác định, Phạm Duệ Hằng cũng không lo lắng nhiều lắm đối với việc Hạ Tưởng và Diệp Thạch Sinh gần đây thường xuyên qua lại lẫn nhau. Ngược lại, ông ta còn thấy lạc quan, bởi vì Hạ Tưởng biết thời biết thế, thông minh mà lôi kéo Diệp Thạch Sinh, mới bảo vệ phương hướng điều chỉnh kết cấu sản nghiệp không thay đổi, nếu không Diệp Thạch Sinh bị mấy người bên Thôi Hướng lôi kéo, chẳng những điều chỉnh kết cấu sản nghiệp có thể bị trì trệ, cục diện tỉnh Yến cũng sẽ bị Thôi Hướng âm thầm chi phối.

Phạm Duệ Hằng biết rõ, để Hạ Tưởng ra mặt tiếp cận với Diệp Thạch Sinh là lựa chọn tốt nhất. Ông ta không thể quá thân thiết với Diệp Thạch Sinh, không chỉ vì Diệp Thạch Sinh không hoàn toàn tín nhiệm ông ta, mà là nếu mọi việc đều xin chỉ thị của Diệp Thạch Sinh, sẽ làm uy tín của ông ta ở bộ máy chính phủ giảm đi, cũng sẽ để lại ấn tượng không tốt với cấp trên. Cấp trên không hy vọng Chủ tịch tỉnh và Bí thư bất hòa, cũng không hy vọng Chủ tịch tỉnh và Bí thư quá hòa thuận, nếu không Chủ tịch tỉnh và Bí thư kết thành một phe biến tỉnh thành một khối, cũng không có lợi cho sự điều hành của trung ương. Cấp trên dựa vào sự cân bằng, trong một tỉnh, có tranh luận có xung đột có hợp tác có đối kháng, mới phù hợp với đạo thống trị của cấp trên.

Hơn nữa, cũng không có khả năng xảy ra tình huống Chủ tịch tỉnh và Bí thư hoàn toàn đồng tâm hiệp lực, dù sao giữa hai bên có nhiều chỗ mà quyền lực giẫm đạp lẫn nhau, ai cũng muốn chính mình nói mới đúng. Chỗ nào có người thì có tranh luận, chỗ nào có tranh luận, thì có tranh quyền đoạt lợi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 5
Tề Khải nhe răng cười độc ác, không có chút hóa trang đứng đắn trong ngày thường, tràn đầy tà quang nhìn chằm chằm khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lâm Nhược Khê, như hổ rình mồi. Lâm Nhược Khê cảm giác không được tự nhiên, nhăn mày, nhưng cô sẽ không mắng chửi người, cũng không thích cùng người xa lạ nói chuyện, cho nên cũng không để ý nhiều tới Tề Khải, lôi kéo Lưu Minh Ngọc nghĩ đi về phòng. Lưu Minh Ngọc phát hiện Tề Khải đem mục tiêu chuyển đến trên người Lâm Nhược Khê, so với bản thân bị uy hiếp còn lo lắng hơn, dù sao nếu vì nguyên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Giang Nam – Quyển 24
Tuy nhiên vì tịch diệt kiếp khiến mảnh đất bỏ hoang không ngừng xao động, địa lý tùy thời thay đổi, ký ức của Đông A Đạo Nhân không giúp gì nhiều cho Giang Nam. Lần trước khi thủ lĩnh mảnh đất bỏ hoang muốn rời đi, Bỉ Ngạn, Càn Khôn rơi vào tay bọn họ. Nhưng hành động bỏ trốn thất bại, hai người biến mất. Chắc Bỉ Ngạn, Càn Khôn rơi vào khống chế của tay trùm nào đó, nhưng hai người rốt cuộc vào tay ai? Mảnh đất bỏ hoang đầy rẫy nguy hiểm, có nên xuất hiện tịch diệt sấm chớp mưa bão, tia sét khủng bố tuyệt diệt hết thảy liên tục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hạ Thiên – Quyển 6
Bắt lấy nó, bắt lấy nó cho tao... Sau lưng truyên đến tiếng gào điên cuồng của Lục Tinh. Tuy hai tên đàn ông không biết có chuyện gì xảy ra nhưng vẫn đuổi theo, trong miệng cũng quát lên: Đứng lại. Nhưn bọn họ còn chưa chạy đến nơi đã cảm thấy đầu gối đau đớn, sau đó cẳng chân không tự chủ được phải khuỵu xuống, cả hai bổ nhào xuống đất. Khi bọn họ đứng lên định đuổi theo thì phát hiện Hạ Thiên và Mộc Hàm đã biến mất không còn bóng dáng, phía sau là Lục Tinh đang kêu gào. ... Chồng, cậu vừa đến thủ đô, chắc chưa từng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng